NHẠN QUÁ TRƯỜNG KHÔNG
Ta về qua bến hàn
giang
Tiện tay nhặt ánh trăng vàng sông khuya
Một đi, gió chẳng quay về
Như ai tin được trăng thề ngu ngơ
Bày chi bờ đợi, bến chờ
Chuyện đời bóng nhạn qua hồ thế thôi
Tử sinh là một dòng trôi
Sóng sau, sóng trước luân hồi mất nhau
Năm mươi đã bạc mái đầu
Gió qua rừng trúc cơ cầu được chi
Đêm tàn, ngó tượng Đại Bi
Nhớ ra còn đó chút gì...trên kia!
Toại Khanh - April-2-2017