TẶNG NGƯỜI
QUÉT RÁC
Ta về phố
học trăm nghìn thứ
Học
cả nỗi đau của phận người
Như
tên quét rác bên thềm chợ
Tay
máu
mà môi vẫn cứ cười
Nhặt hết
của đời
ôi bao thứ
Đợi đêm về
giấc ngủ mồ côi
Đầu vẫn gối
trên gùi hành lý
Những cực
lòng
hồi ức xa xôi
Bao năm vẫn
một bàn tay trắng
Tuổi chưa
ba mươi mấy luân hồi
(Tặng một
người quét rác phố ĐK. '96)
TK