Nhiều
chuyện ở đời, kể cả việc tu chứng, đem phân tích chi tiết ngọn ngành th́
lắm khi phức tạp rắc rối hơn cả thực tế.
Chẳng
hạn chỉ mỗi việc pha ấm trà ngon, nếu đem phân tích th́ đến trăm trang
chưa chắc đă nói hết điều người viết muốn nói. Ấm chén thế nào, cách
chọn trà ra sao, ḷ nấu nước, chỗ bày ấm chén... Trong khi thực tế th́
đơn giản lắm: Chọn cách nhanh nhất (theo điều kiện trước mắt) để nấu
nước sôi, pha ngay thứ trà ḿnh thích nhất, hoặc thứ trà đang có. Chế
trà vào đâu ư? Cái ǵ nhỏ gọn mà đựng nước sôi được th́ dùng pha trà
được.
Bản
thân chúng tôi đă gặp hoàn cảnh chỉ có phích nước sôi, không có ǵ ngoài
ra nữa. Thế là cứ lấy nắp ngoài của phích nước để pha trà, rồi ngồi bệt
dưới đất mà uống, cũng ngon ra phết. Chỉ đơn giản thế thôi.
Cứ
thắc mắc phải làm ǵ khi biết đời là khổ. Nếu ḿnh là một người tin Phật
th́ chỉ có một con đường để đi, đó là tu tập Tuệ Quán. Đủ duyên th́
chứng thánh đời này, nếu không th́ cũng an lạc hiện tiền và gieo duyên
kiếp khác. Tu thế nào ư? Giữ giới trong sạch, hạn chế nhu cầu sinh hoạt
và can đảm bỏ hết những mối bận tâm không cần thiết. Chuyện c̣n lại chỉ
là trong mọi hoạt động lớn nhỏ, làm ǵ biết nấy, nói ǵ biết nấy, nghĩ
ǵ biết nấy. Sách thiền đúng là cũng có cái hay, nhưng đọc đến lúc nào
đó rồi cũng phải bỏ hết để quay về sống chánh niệm, tỉnh thức với riêng
ḿnh.
Người
không đủ phước duyên th́ không thể nào chấp nhận kiểu sống đơn giản này.
Trọn kiếp bôn ba, tự cho ḿnh đúng, cái ǵ cũng vơ vào, suốt đời mệt mỏi
mà vô nghĩa. Biết nói sao đây!