1. Evaṃ
me sutaṃ – ekaṃ samayaṃ bhagavā sāvatthiyaṃ
viharati jetavane anāthapiṇḍikassa ārāme. Tatra kho bhagavā bhikkhū
āmantesi – ‘‘bhikkhavo’’ti. ‘‘Bhadante’’ti te bhikkhū bhagavato
paccassosuṃ. Bhagavā etadavoca –
‘‘Dvemāni, bhikkhave, vajjāni. Katamāni dve?
Diṭṭhadhammikañca vajjaṃ samparāyikañca vajjaṃ .
Katamañca, bhikkhave, diṭṭhadhammikaṃ vajjaṃ? Idha, bhikkhave, ekacco
passati coraṃ āgucāriṃ rājāno gahetvā vividhā kammakāraṇā
[vividhāni kammakaraṇāni (ka.)] kārente;
kasāhipi tāḷente, vettehipi tāḷente, addhadaṇḍakehipi tāḷente, hatthampi
chindante, pādampi chindante, hatthapādampi chindante, kaṇṇampi
chindante, nāsampi chindante, kaṇṇanāsampi chindante, bilaṅgathālikampi
karonte, saṅkhamuṇḍikampi karonte, rāhumukhampi karonte, jotimālikampi
karonte, hatthapajjotikampi karonte, erakavattikampi karonte,
cīrakavāsikampi karonte, eṇeyyakampi karonte,
baḷisamaṃsikampi karonte, kahāpaṇikampi karonte, khārāpatacchikampi
[khārāpaṭicchakampi (syā. kaṃ.
ka.)] karonte, palighaparivattikampi karonte, palālapīṭhakampi
[palālapiṭṭhikampi (sī.)] karonte, tattenapi
telena osiñcante, sunakhehipi khādāpente, jīvantampi sūle uttāsente,
asināpi sīsaṃ chindante.
‘‘Tassa evaṃ hoti –
‘yathārūpānaṃ kho pāpakānaṃ kammānaṃ hetu coraṃ āgucāriṃ rājāno gahetvā
vividhā kammakāraṇā kārenti; kasāhipi tāḷenti, vettehipi tāḷenti,
addhadaṇḍakehipi tāḷenti, hatthampi chindanti, pādampi chindanti,
hatthapādampi chindanti, kaṇṇampi chindanti, nāsampi chindanti,
kaṇṇanāsampi chindanti, bilaṅgathālikampi karonti, saṅkhamuṇḍikampi
karonti, rāhumukhampi karonti, jotimālikampi karonti, hatthapajjotikampi
karonti, erakavattikampi karonti, cīrakavāsikampi karonti, eṇeyyakampi
karonti, baḷisamaṃsikampi karonti, kahāpaṇikampi karonti,
khārāpatacchikampi karonti, palighaparivattikampi karonti,
palālapīṭhakampi karonti, tattenapi telena osiñcanti, sunakhehipi
khādāpenti, jīvantampi sūle uttāsenti, asināpi sīsaṃ chindanti. Ahañceva
[ahañce (?)] kho pana evarūpaṃ pāpakammaṃ
kareyyaṃ, mampi rājāno gahetvā evarūpā vividhā kammakāraṇā kāreyyuṃ;
kasāhipi tāḷeyyuṃ…pe… asināpi sīsaṃ chindeyyu’nti. So diṭṭhadhammikassa
vajjassa bhīto na paresaṃ pābhataṃ vilumpanto carati. Idaṃ vuccati,
bhikkhave, diṭṭhadhammikaṃ vajjaṃ.
‘‘Katamañca, bhikkhave, samparāyikaṃ vajjaṃ? Idha,
bhikkhave, ekacco iti paṭisañcikkhati – ‘kāyaduccaritassa kho pana
pāpako dukkho vipāko abhisamparāyaṃ, vacīduccaritassa pāpako dukkho
vipāko abhisamparāyaṃ, manoduccaritassa pāpako dukkho vipāko
abhisamparāyaṃ. Ahañceva kho pana kāyena duccaritaṃ careyyaṃ, vācāya
duccaritaṃ careyyaṃ , manasā duccaritaṃ careyyaṃ.
Kiñca taṃ yāhaṃ na kāyassa bhedā paraṃ maraṇā apāyaṃ duggatiṃ vinipātaṃ
nirayaṃ upapajjeyya’nti. So samparāyikassa
vajjassa bhīto kāyaduccaritaṃ pahāya kāyasucaritaṃ bhāveti,
vacīduccaritaṃ pahāya vacīsucaritaṃ bhāveti, manoduccaritaṃ pahāya
manosucaritaṃ bhāveti, suddhaṃ attānaṃ pariharati. Idaṃ vuccati,
bhikkhave, samparāyikaṃ vajjaṃ. ‘‘Imāni kho, bhikkhave, dve vajjāni.
Tasmātiha, bhikkhave, evaṃ sikkhitabbaṃ – ‘diṭṭhadhammikassa vajjassa
bhāyissāma, samparāyikassa vajjassa bhāyissāma, vajjabhīruno bhavissāma
vajjabhayadassāvino’ti. Evañhi vo, bhikkhave,
sikkhitabbaṃ. Vajjabhīruno, bhikkhave, vajjabhayadassāvino etaṃ
pāṭikaṅkhaṃ yaṃ parimuccissati sabbavajjehī’’ti.
Paṭhamaṃ.
|
1. Dukanipātassa
paṭhame vajjānīti dosā aparādhā.
Diṭṭhadhammikanti diṭṭheva dhamme imasmiṃyeva
attabhāve uppannaphalaṃ. Samparāyikanti
samparāye anāgate attabhāve uppannaphalaṃ. Āgucārinti
pāpakāriṃ aparādhakārakaṃ. Rājāno gahetvā vividhā
kammakāraṇā kārenteti coraṃ gahetvā vividhā kammakāraṇā
rājapurisā karonti, rājāno pana tā kārenti nāma. Taṃ coraṃ evaṃ
kammakāraṇā kāriyamānaṃ esa passati. Tena vuttaṃ –
‘‘passati coraṃ āgucāriṃ rājāno gahetvā vividhā kammakāraṇā kārente’’ti.
Addhadaṇḍakehīti muggarehi, pahārasādhanatthaṃ
vā catuhatthadaṇḍaṃ dvedhā chetvā gahitadaṇḍakehi.
Bilaṅgathālikanti kañjiyaukkhalikakammakāraṇaṃ. Taṃ karontā
sīsakaṭāhaṃ uppāṭetvā tattaṃ ayoguḷaṃ saṇḍāsena gahetvā tattha
pakkhipanti, tena matthaluṅgaṃ pakkuthitvā
uttarati. Saṅkhamuṇḍikanti
saṅkhamuṇḍakammakāraṇaṃ. Taṃ karontā
uttaroṭṭhaubhatokaṇṇacūḷikagalavāṭakaparicchedena
cammaṃ chinditvā sabbakese ekato gaṇṭhiṃ katvā daṇḍakena veṭhetvā
uppāṭenti, saha kesehi cammaṃ uṭṭhahati. Tato sīsakaṭāhaṃ
thūlasakkharāhi ghaṃsitvā dhovantā saṅkhavaṇṇaṃ karonti.
Rāhumukhanti rāhumukhakammakāraṇaṃ. Taṃ karontā
saṅkunā mukhaṃ vivaritvā antomukhe dīpaṃ jālenti, kaṇṇacūḷikāhi vā
paṭṭhāya mukhaṃ nikhādanena khananti, lohitaṃ paggharitvā mukhaṃ pūreti.
Jotimālikanti sakalasarīraṃ
telapilotikāya veṭhetvā ālimpenti. Hatthapajjotikanti
hatthe telapilotikāya veṭhetvā dīpaṃ viya pajjālenti.
Erakavattikanti erakavattakammakāraṇaṃ. Taṃ karontā heṭṭhāgīvato
paṭṭhāya cammavaṭṭe kantitvā gopphake ṭhapenti, atha naṃ yottehi
bandhitvā kaḍḍhanti. So attano cammavaṭṭe akkamitvā akkamitvā patati.
Cīrakavāsikanti cīrakavāsikakammakāraṇaṃ. Taṃ
karontā tatheva cammavaṭṭe kantitvā kaṭiyaṃ ṭhapenti, kaṭito paṭṭhāya
kantitvā gopphakesu ṭhapenti, uparimehi heṭṭhimasarīraṃ
cīrakanivāsananivatthaṃ viya hoti. Eṇeyyakanti
eṇeyyakakammakāraṇaṃ. Taṃ karontā ubhosu kapparesu ca ubhosu jāṇukesu ca
ayavalayāni datvā ayasūlāni koṭṭenti. So catūhi ayasūlehi bhūmiyaṃ
patiṭṭhahati. Atha naṃ parivāretvā aggiṃ karonti. ‘‘Eṇeyyako
jotipariggaho yathā’’ti āgataṭṭhānepi idameva vuttaṃ. Taṃ kālena kālaṃ
sūlāni apanetvā catūhi aṭṭhikoṭīhiyeva ṭhapenti. Evarūpā kammakāraṇā
nāma natthi.
Baḷisamaṃsikanti
ubhatomukhehi baḷisehi paharitvā cammamaṃsanhārūni
uppāṭenti. Kahāpaṇikanti sakalasarīraṃ tiṇhāhi
vāsīhi koṭito paṭṭhāya kahāpaṇamattaṃ, kahāpaṇamattaṃ pātentā koṭṭenti.
Khārāpatacchikanti sarīraṃ tattha tattha
āvudhehi paharitvā kocchehi khāraṃ ghaṃsanti, cammamaṃsanhārūni
paggharitvā aṭṭhikasaṅkhalikāva tiṭṭhati.
Palighaparivattikanti ekena passena nipajjāpetvā kaṇṇacchiddena
ayasūlaṃ koṭṭetvā pathaviyā ekābaddhaṃ karonti. Atha naṃ pāde
gahetvā āviñchanti.
Palālapīṭhakanti cheko kāraṇiko chavicammaṃ
acchinditvā nisadapotehi aṭṭhīni bhinditvā kesesu gahetvā ukkhipati,
maṃsarāsiyeva hoti. Atha naṃ keseheva pariyonandhitvā gaṇhanti,
palālavaṭṭiṃ viya katvā puna veṭhenti. Sunakhehipīti
katipayāni divasāni āhāraṃ adatvā chātakasunakhehi khādāpenti. Te
muhuttena aṭṭhikasaṅkhalikameva karonti. Sūle
uttāsenteti sūle āropente.
Na paresaṃ pābhataṃ vilumpanto
caratīti paresaṃ santakaṃ bhaṇḍaṃ parammukhaṃ ābhataṃ antamaso
antaravīthiyaṃ patitaṃ sahassabhaṇḍikampi disvā ‘‘iminā jīvissāmī’’ti
vilumpanto na vicarati, ko iminā atthoti piṭṭhipādena vā pavaṭṭetvā
gacchati.
Pāpakoti
lāmako. Dukkhoti aniṭṭho.
Kiñca tanti kiṃ nāma taṃ kāraṇaṃ bhaveyya. Yāhanti
yena ahaṃ. Kāyaduccaritanti pāṇātipātādi
tividhaṃ akusalaṃ kāyakammaṃ. Kāyasucaritanti
tassa paṭipakkhabhūtaṃ tividhaṃ kusalakammaṃ.
Vacīduccaritanti musāvādādi catubbidhaṃ akusalaṃ vacīkammaṃ.
Vacīsucaritanti tassa paṭipakkhabhūtaṃ
catubbidhaṃ kusalakammaṃ. Manoduccaritanti
abhijjhādi tividhaṃ akusalakammaṃ. Manosucaritanti
tassa paṭipakkhabhūtaṃ tividhaṃ kusalakammaṃ. Suddhaṃ
attānaṃ pariharatīti ettha duvidhā suddhi – pariyāyato ca
nippariyāyato ca. Saraṇagamanena hi pariyāyena suddhaṃ attānaṃ
pariharati nāma. Tathā pañcahi sīlehi, dasahi sīlehi –
catupārisuddhisīlena, paṭhamajjhānena…pe… nevasaññānāsaññāyatanena,
sotāpattimaggena, sotāpattiphalena…pe… arahattamaggena pariyāyena
suddhaṃ attānaṃ pariharati nāma. Arahattaphale patiṭṭhito pana khīṇāsavo
chinnamūlake pañcakkhandhe nhāpentopi khādāpentopi bhuñjāpentopi
nisīdāpentopi nipajjāpentopi nippariyāyeneva suddhaṃ nimmalaṃ attānaṃ
pariharati paṭijaggatīti veditabbo.
Tasmāti yasmā imāni dve
vajjāneva, no na vajjāni, tasmā. Vajjabhīrunoti
vajjabhīrukā. Vajjabhayadassāvinoti vajjāni
bhayato dassanasīlā. Etaṃ pāṭikaṅkhanti etaṃ
icchitabbaṃ, etaṃ avassaṃbhāvīti attho. Yanti
nipātamattaṃ, kāraṇavacanaṃ vā yena kāraṇena parimuccissati sabbavajjehi
. Kena pana kāraṇena parimuccissatīti?
Catutthamaggena ceva catutthaphalena ca. Maggena
hi parimuccati nāma, phalaṃ patto parimutto nāma hotīti. Kiṃ pana
khīṇāsavassa akusalaṃ na vipaccatīti? Vipaccati,
taṃ pana khīṇāsavabhāvato pubbe kataṃ. Tañca kho imasmiṃyeva attabhāve,
samparāye panassa kammaphalaṃ nāma natthīti. Paṭhamaṃ.
|
1.- Như vầy tôi nghe.
Một thời, Thế Tôn trú ở Sàvatthi, tại Thắng lâm, khu vườn ông
Anàthapindika. Tại đấy, Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo: - Này các Tỷ-kheo. -
Bạch Thế Tôn. Các tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế tôn nói như sau:
- Có hai loại tội này, này các Tỷ-kheo. Thế nào là hai? Tội có kết
quả ngay trong hiện tại, và tội có kết quả trong đời sau. Và này các
Tỷ-kheo, thế nào là tội có kết quả ngay trong hiện tại? Ở đây, này các
Tỷ-kheo, có người thấy vua chúa bắt được người ăn trộm, kẻ vô loại, liền
áp dụng nhiều h́nh phạt sai khác. Họ đánh bằng roi, họ đánh bằng gậy, họ
đánh bằng côn, họ chặt tay, họ chặt chân, họ chặt tay chân, họ xẻo tai,
họ cắt mũi, họ xẻo tai cắt mũi. Họ dùng h́nh phạt vạc dầu, họ dùng h́nh
phạt bối đầu h́nh (xẻo đỉnh đầu thành h́nh con ṣ), họ dùng h́nh phạt
La-hầu khẩu h́nh ... hỏa man h́nh (lấy lửa đốt thành ṿng hoa) ... đốt
tay ... khu hành h́nh (lấy rơm bện lại rồi siết chặt) ... b́ y h́nh (lấy
vỏ cây làm áo) ... linh dương h́nh (h́nh phạt con dê núi) ... câu nhục
h́nh (lấy câu móc vào thịt) ... tiền h́nh (cắt thịt thành đồng tiền) ...
khối chắp h́nh ... chuyển h́nh ... cao đạp đài ... Họ tưới bằng dầu sôi,
họ cho chó ăn, họ đóng cọc những người sống, họ lấy gươm chặt đầu.
Người thấy vậy suy nghĩ như sau: "Do nhân các ác nghiệp như vậy, vua
chúa bắt được kẽ ăn trộm, kẻ vô loại, áp dụng nhiều h́nh phạt sai khác.
Họ đánh bằng roi ... họ lấy gươm chặt đầu. Nếu ta làm các ác nghiệp như
vậy, vua sẽ bắt ta và áp dụng các h́nh phạt như vậy". Người ấy sợ hăi
tội phạm ngay trong hiện tại, không có cướp phá tài sản của những người
khác. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là tội có kết quả ngay trong hiện tại.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là tội có kết quả trong đời sau? Ở đây,
có người suy xét như sau: "Quả dị thục của thân làm ác trong đời sau là
ác và khổ. Quả dị thục của miệng nói ác trong đời sau là ác và khổ. Quả
dị thục của ư nghĩ ác trong đời sau là ác và khổ. Nếu thân ta làm ác,
nói lời ác, nghĩ việc ác, sao ta lại không có thể, sau khi thân hoại
mạng chung, phải sanh vào cơi dữ, ác thú, đọa xứ, địa ngục". Người ấy sợ
hăi tội có kết quả trong đời sau, từ bỏ thân làm ác, tu tập thân làm
thiện, từ bỏ miệng nói ác, tu tập miệng nói thiện, từ bỏ ư nghĩ ác, tu
tập ư nghĩ thiện, và cư xử tự ngă hoàn toàn thanh tịnh. Này các Tỷ-kheo,
đây gọi là tội có kết quả trong đời sau.
Này các Tỷ-kheo, trên đây là hai loại tội. Do vậy, này các Tỷ-kheo,
cần phải học tập như sau: "Chúng ta phải sợ hăi đối với tội có kết quả
hiện tại. Chúng ta phải sợ hăi đối với tội có kết quả trong đời sau.
Chúng ta phải tránh xa các tội. Chúng ta phải thấy rơ sự nguy hiểm của
các tội". Như vậy, này các Tỷ-kheo, các Thầy cần phải học tập. Đối với
ai tránh xa các tội, này các Tỷ-kheo, đối với ai thấy rơ sự nguy hiểm
của các tội, thời được chờ đợi rằng người ấy sẽ được giải thoát tất cả
tội.
|
2. Padhānasuttaṃ
2.
‘‘Dvemāni, bhikkhave, padhānāni durabhisambhavāni lokasmiṃ. Katamāni
dve? Yañca gihīnaṃ agāraṃ ajjhāvasataṃ
cīvarapiṇḍapātasenāsanagilānapaccayabhesajjaparikkhārānuppadānatthaṃ
padhānaṃ, yañca agārasmā anagāriyaṃ pabbajitānaṃ
sabbūpadhipaṭinissaggatthaṃ padhānaṃ. Imāni kho, bhikkhave, dve
padhānāni durabhisambhavāni lokasmiṃ.
‘‘Etadaggaṃ, bhikkhave, imesaṃ dvinnaṃ padhānānaṃ
yadidaṃ sabbūpadhipaṭinissaggatthaṃ padhānaṃ. Tasmātiha, bhikkhave, evaṃ
sikkhitabbaṃ – ‘sabbūpadhipaṭinissaggatthaṃ padhānaṃ padahissāmā’ti.
Evañhi vo, bhikkhave, sikkhitabba’’nti. Dutiyaṃ.
|
2. Padhānasuttavaṇṇanā
2. Dutiye
padhānānīti vīriyāni. Vīriyañhi padahitabbato
padhānabhāvakaraṇato vā padhānanti vuccati.
Durabhisambhavānīti dussahāni duppūriyāni, dukkarānīti attho.
Agāraṃ ajjhāvasatanti agāre vasantānaṃ.
Cīvarapiṇḍapātasenāsanagilānapaccayabhesajjaparikkhārānuppadānatthaṃ
padhānanti etesaṃ cīvarādīnaṃ catunnaṃ paccayānaṃ
anuppadānatthāya padhānaṃ nāma durabhisambhavanti dasseti.
Caturatanikampi hi pilotikaṃ, pasatataṇḍulamattaṃ vā bhattaṃ,
caturatanikaṃ vā paṇṇasālaṃ, telasappinavanītādīsu vā appamattakampi
bhesajjaṃ paresaṃ dethāti vattumpi nīharitvā dātumpi dukkaraṃ
ubhatobyūḷhasaṅgāmappavesanasadisaṃ. Tenāha bhagavā –
‘‘Dānañca yuddhañca samānamāhu,
Appāpi santā bahuke jinanti;
Appampi ce saddahāno dadāti,
Teneva so hoti sukhī paratthā’’ti. (jā. 1.8.72; saṃ.
ni. 1.33);
Agārasmā anagāriyaṃ pabbajitānanti
gehato nikkhamitvā agārassa gharāvāsassa hitāvahehi kasigorakkhādīhi
virahitaṃ anagāriyaṃ pabbajjaṃ upagatānaṃ.
Sabbūpadhipaṭinissaggatthāya padhānanti sabbesaṃ
khandhūpadhikilesūpadhiabhisaṅkhārūpadhisaṅkhātānaṃ upadhīnaṃ
paṭinissaggasaṅkhātassa nibbānassa atthāya vipassanāya ceva maggena ca
sahajātavīriyaṃ. Tasmāti
yasmā imāni dve padhānāni durabhisambhavāni, tasmā. Dutiyaṃ.
|
2. Có hai sự tinh cần này rất khó thực hiện ở đời. Thế nào là hai? Sự
tinh cần của các gia chủ ở nhà với mục đích bố thí các vật dụng như đồ
ăn khất thực, các sàng tọa, các dược phẩm trị bệnh, và sự tinh cần của
các người xuất gia từ bỏ gia đ́nh, sống không gia đ́nh, với mục đích từ
bỏ tất cả sanh y. Hai sự tinh cần này, này các Tỷ kheo, rất khó thực
hiện ở đời.
Trong hai tinh cần này, này các Tỷ-kheo, tối thắng là tinh cần với
mục đích từ bỏ tất cả sanh y. Do vậy, này các Tỷ-kheo, các Thầy cần phải
học tập như sau: "Ta sẽ cố gắng tinh cần để từ bỏ tất cả sanh y". Như
vậy, này các Tỷ-kheo, các Thầy cần phải học tập.
|
3. Tapanīyasuttaṃ
3.
‘‘Dveme, bhikkhave, dhammā tapanīyā. Katame dve? Idha, bhikkhave,
ekaccassa kāyaduccaritaṃ kataṃ hoti, akataṃ hoti kāyasucaritaṃ;
vacīduccaritaṃ kataṃ hoti; akataṃ hoti vacīsucaritaṃ; manoduccaritaṃ
kataṃ hoti, akataṃ hoti manosucaritaṃ. So ‘kāyaduccaritaṃ me kata’nti
tappati, ‘akataṃ me kāyasucarita’nti tappati; ‘vacīduccaritaṃ me
kata’nti tappati, ‘akataṃ me vacīsucarita’nti tappati; ‘manoduccaritaṃ
me kata’nti tappati , ‘akataṃ me manosucarita’nti
tappati. Ime kho, bhikkhave, dve dhammā tapanīyā’’ti. Tatiyaṃ.
|
3. Tapanīyasuttavaṇṇanā
3. Tatiye
tapanīyāti idha ceva
samparāye ca tapantīti tapanīyā. Tappatīti
cittasantāpena tappati anusocati kāyaduccaritaṃ
katvā nandayakkho viya nandamāṇavo viya nandagoghātako viya devadatto
viya dvebhātikā viya ca. Te kira gāvaṃ vadhitvā maṃsaṃ dve koṭṭhāse
akaṃsu. Tato kaniṭṭho jeṭṭhakaṃ āha – ‘‘mayhaṃ dārakā bahū, imāni me
antāni dehī’’ti. Atha naṃ so ‘‘sabbaṃ maṃsaṃ dvedhā vibhattaṃ, puna kiṃ
maggasī’’ti paharitvā jīvitakkhayaṃ pāpesi. Nivattitvā ca naṃ olokento
mataṃ disvā ‘‘bhāriyaṃ me kammaṃ kata’’nti cittaṃ uppādesi. Athassa
balavasoko uppajji. So ṭhitaṭṭhānepi nisinnaṭṭhānepi tadeva kammaṃ
āvajjeti, cittassādaṃ na labhati. Asitapītakhāyitasāyitampissa sarīre
ojaṃ na pharati, aṭṭhicammamattameva ahosi. Atha naṃ eko thero disvā –
‘‘upāsaka, tvaṃ pahūtaannapāno, aṭṭhicammamattameva te avasiṭṭhaṃ, atthi
nu kho te kiñci tapanīyakamma’’nti? So ‘‘āma, bhante’’ti sabbaṃ ārocesi.
Atha naṃ thero ‘‘bhāriyaṃ te upāsaka kammaṃ kataṃ, anaparādhaṭṭhāne
aparaddha’’nti āha. So teneva kammena kālaṃ katvā niraye nibbatto.
Vacīduccaritena suppabuddhasakkakokālikaciñcamāṇavikādayo viya tappati.
Sesamettha catutthe ca uttānatthameva. Tatiyaṃ.
|
3. Có hai pháp này, này các Tỷ-kheo, làm cho nung nấu. Thế nào là
hai? Ở đây, này các Tỷ-kheo, có người thân làm ác, thân không làm thiện,
miệng nói lời ác, miệng không nói thiện, ư nghĩ ác, ư không nghĩ thiện.
Vị ấy bị nung nấu với ư nghĩ: "Thân ta đă làm ác". Vị ấy bị nung nấu với
ư nghĩ: "Thân ta đă không làm thiện". Vị ấy bị nung nấu với ư nghĩ:
"Miệng ta đă nói lời ác". Vị ấy bị nung nấu với ư nghĩ: "Miệng ta đă
không nói lời thiện". Vị ấy bị nung nấu với ư nghĩ: "Ư ta đă nghĩ ác".
Vị ấy bị nung nấu với ư nghĩ: "Ư ta đă không nghĩ thiện". Có hai pháp
này, này các Tỷ-kheo, làm cho nung nấu.
|
5. Upaññātasuttaṃ
5.
‘‘Dvinnāhaṃ , bhikkhave, dhammānaṃ upaññāsiṃ – yā
ca asantuṭṭhitā kusalesu dhammesu, yā ca appaṭivānitā padhānasmiṃ.
Appaṭivānī sudāhaṃ, bhikkhave, padahāmi – ‘kāmaṃ taco ca nhāru
[nahāru (sī. syā. kaṃ. pī.)] ca aṭṭhi ca
avasissatu, sarīre upasussatu maṃsalohitaṃ, yaṃ taṃ purisathāmena
purisavīriyena purisaparakkamena pattabbaṃ na taṃ apāpuṇitvā vīriyassa
saṇṭhānaṃ bhavissatī’ti. Tassa mayhaṃ, bhikkhave, appamādādhigatā
sambodhi, appamādādhigato anuttaro yogakkhemo. Tumhe cepi, bhikkhave,
appaṭivānaṃ padaheyyātha – ‘kāmaṃ taco ca nhāru ca aṭṭhi ca avasissatu,
sarīre upasussatu maṃsalohitaṃ, yaṃ taṃ purisathāmena purisavīriyena
purisaparakkamena pattabbaṃ na taṃ apāpuṇitvā
vīriyassa saṇṭhānaṃ bhavissatī’ti, tumhepi,
bhikkhave, nacirasseva – yassatthāya kulaputtā sammadeva agārasmā
anagāriyaṃ pabbajanti tadanuttaraṃ – brahmacariyapariyosānaṃ diṭṭheva
dhamme sayaṃ abhiññā sacchikatvā upasampajja viharissatha. Tasmātiha,
bhikkhave, evaṃ sikkhitabbaṃ – ‘appaṭivānaṃ padahissāma. Kāmaṃ taco ca
nhāru ca aṭṭhi ca avasissatu, sarīre upasussatu maṃsalohitaṃ, yaṃ taṃ
purisathāmena purisavīriyena purisaparakkamena pattabbaṃ na taṃ
apāpuṇitvā vīriyassa saṇṭhānaṃ bhavissatī’ti. Evañhi vo, bhikkhave,
sikkhitabba’’nti. Pañcamaṃ.
|
5. Upaññātasuttavaṇṇanā
5. Pañcame
dvinnāhanti dvinnaṃ ahaṃ.
Upaññāsinti upagantvā guṇaṃ aññāsiṃ, jāniṃ paṭivijjhinti attho.
Idāni te dhamme dassento yā ca asantuṭṭhitātiādimāha.
Imañhi dhammadvayaṃ nissāya satthā sabbaññutaṃ
patto, tasmā tassānubhāvaṃ dassento evamāha. Tattha
asantuṭṭhitā kusalesu dhammesūti iminā imaṃ dīpeti – ‘‘ahaṃ
jhānamattakena vā obhāsanimittamattakena vā asantuṭṭho hutvā
arahattamaggameva uppādesiṃ. Yāva so na uppajji, na tāvāhaṃ santuṭṭho
ahosiṃ. Padhānasmiṃ ca anukkaṇṭhito hutvā anosakkanāya ṭhatvāyeva
padhānakiriyaṃ akāsi’’nti imamatthaṃ dassento yā ca
appaṭivānitātiādimāha. Tattha appaṭivānitāti
appaṭikkamanā anosakkanā. Appaṭivānī sudāhaṃ,
bhikkhave, padahāmīti ettha
sudanti nipātamattaṃ. Ahaṃ, bhikkhave, anosakkanāyaṃ ṭhito
bodhisattakāle sabbaññutaṃ patthento padhānamakāsinti ayamettha attho.
Idāni yathā tena taṃ padhānaṃ kataṃ, taṃ dassento
kāmaṃ taco cātiādimāha. Tattha
pattabbanti iminā
pattabbaṃ guṇajātaṃ dasseti. Purisathāmenātiādinā
purisassa ñāṇathāmo ñāṇavīriyaṃ ñāṇaparakkamo ca kathito.
Saṇṭhānanti ṭhapanā appavattanā osakkanā,
paṭippassaddhīti attho. Ettāvatā tena caturaṅgasamannāgataṃ
vīriyādhiṭṭhānaṃ nāma kathitaṃ. Ettha hi kāmaṃ taco cāti ekaṃ aṅgaṃ,
nhāru cāti ekaṃ, aṭṭhi cāti ekaṃ, maṃsalohitanti ekaṃ, imāni cattāri
aṅgāni. Purisathāmenātiādīni
adhimattavīriyādhivacanāni. Iti purimehi catūhi aṅgehi samannāgatena
hutvā evaṃ adhiṭṭhitaṃ vīriyaṃ caturaṅgasamannāgataṃ vīriyādhiṭṭhānaṃ
nāmāti veditabbaṃ. Ettāvatā tena bodhipallaṅke
attano āgamanīyapaṭipadā kathitā.
Idāni tāya paṭipadāya paṭiladdhaguṇaṃ kathetuṃ
tassa mayhaṃ, bhikkhavetiādimāha. Tattha
appamādādhigatāti satiavippavāsasaṅkhātena
appamādena adhigatā, na suttappamattena laddhā.
Sambodhīti catumaggañāṇañceva sabbaññutaññāṇañca. Na hi sakkā
etaṃ suttappamattena adhigantunti. Tenāha – ‘‘appamādādhigatā
sambodhī’’ti. Anuttaro yogakkhemoti na kevalaṃ
bodhiyeva, arahattaphalanibbānasaṅkhāto anuttaro yogakkhemopi
appamādādhigatova.
Idāni attanā paṭiladdhaguṇesu bhikkhusaṅghaṃ
samādapento tumhe cepi bhikkhavetiādimāha.
Tattha yassatthāyāti yassa atthāya, yaṃ
upasampajja viharitukāmā hutvāti attho. Tadanuttaranti
taṃ anuttaraṃ. Brahmacariyapariyosānanti
maggabrahmacariyassa pariyosānabhūtaṃ ariyaphalaṃ.
Abhiññā sacchikatvāti abhiññāya uttamapaññāya paccakkhaṃ katvā.
Upasampajja viharissathāti paṭilabhitvā
pāpuṇitvā viharissatha. Tasmāti yasmā
appaṭivānapadhānaṃ nāmetaṃ bahūpakāraṃ uttamatthasādhakaṃ, tasmā.
Pañcamaṃ.
|
5. Có hai pháp này, này các Tỷ-kheo, đă học được, biết được. Thế nào
là hai? Không biết đủ đối với thiện pháp và không có thối chuyển đối với
tinh cần. Không có thối chuyển, này các Tỷ-kheo, ta cố gắng như sau: "Ta
sẵn sàng, dầu chỉ c̣n da, gân và xương, dầu thịt và máu trên thân bị khô
héo, mong rằng sẽ có tinh tấn kiên tŕ để chứng đắc những ǵ chưa chứng
đắc, nhờ sức mạnh của người, nhờ tinh tấn của người, nhờ cần dơng của
người. Ta nhờ không phóng dật, chứng được Chánh Giác. Nhờ không phóng
dật, chứng được Vô thượng an ổn khỏi các khổ ách". Và này các Tỷ-kheo,
nếu các Thầy không có thối chuyển, cố gắng như sau: "Ta sẵn sàng, dầu
chỉ c̣n da, gân và xương, dầu thịt và máu trên thân bị khô héo, mong
rằng sẽ có tinh tấn kiên tŕ để chứng đắc những ǵ chưa chứng đắc, nhờ
sức mạnh của người, nhờ tinh tấn của người, nhờ cần dơng của người".
Thời không bao lâu, này các Tỷ-kheo, các Thầy sẽ đạt được mục đích mà
các Thiện nam tử chơn chánh xuất gia, từ bỏ gia đ́nh, sống không gia
đ́nh: Đó chính là vô thượng cứu cánh Phạm hạnh, ngay trong hiện tại, các
Thầy với thắng trí, tự ḿnh chứng ngộ, chứng đạt và an trú. Do vậy, này
các Tỷ-kheo, các Thầy cần phải học tập như sau: "Không có thối chuyển,
chúng ta cố gắng, chúng ta sẵn sàng, dầu chỉ c̣n da, gân và xương, dầu
thịt và máu trên thân bị khô héo, mong rằng sẽ có tinh tấn kiên tŕ để
chứng đắc những ǵ chưa chứng đắc, nhờ sức mạnh của người, nhờ tinh tấn
của người, nhờ cần dơng của người". Như vậy, này các Tỷ-kheo, các Thầy
cần phải học tập.
|
6. Saṃyojanasuttaṃ
6.
‘‘Dveme, bhikkhave, dhammā. Katame dve? Yā ca saṃyojaniyesu dhammesu
assādānupassitā, yā ca saṃyojaniyesu dhammesu nibbidānupassitā.
Saṃyojaniyesu, bhikkhave, dhammesu assādānupassī viharanto rāgaṃ na
pajahati, dosaṃ na pajahati, mohaṃ na pajahati.
Rāgaṃ appahāya, dosaṃ appahāya, mohaṃ appahāya na parimuccati jātiyā
jarāya maraṇena sokehi paridevehi dukkhehi domanassehi upāyāsehi. Na
parimuccati dukkhasmāti vadāmi.
‘‘Saṃyojaniyesu, bhikkhave, dhammesu nibbidānupassī
viharanto rāgaṃ pajahati, dosaṃ pajahati, mohaṃ pajahati. Rāgaṃ pahāya,
dosaṃ pahāya, mohaṃ pahāya, parimuccati jātiyā
jarāya maraṇena sokehi paridevehi dukkhehi domanassehi upāyāsehi.
Parimuccati dukkhasmāti vadāmi. Ime kho, bhikkhave, dve dhammā’’ti.
Chaṭṭhaṃ.
|
6. Saṃyojanasuttavaṇṇanā
6. Chaṭṭhe
saṃyojaniyesu dhammesūti
dasannaṃ saṃyojanānaṃ paccayabhūtesu tebhūmakadhammesu.
Assādānupassitāti assādato passitā
passanabhāvoti attho. Nibbidānupassitāti
nibbidāvasena ukkaṇṭhanavasena passanabhāvo. Jātiyāti
khandhanibbattito. Jarāyāti khandhaparipākato.
Maraṇenāti khandhabhedato.
Sokehīti antonijjhāyanalakkhaṇehi sokehi.
Paridevehīti
tannissitalālappitalakkhaṇehi paridevehi. Dukkhehīti
kāyapaṭipīḷanadukkhehi. Domanassehīti
manovighātadomanassehi. Upāyāsehīti
adhimattāyāsalakkhaṇaupāyāsehi. Dukkhasmāti
sakalavaṭṭadukkhato. Pajahatīti maggena
pajahati. Pahāyāti ettha pana phalakkhaṇo
kathito. Imasmiṃ sutte vaṭṭavivaṭṭaṃ kathitaṃ. Chaṭṭhaṃ.
|
6. Có hai pháp này, này các Tỷ-kheo, Thế nào là hai? Thấy vị ngọt
trong các pháp có thể khởi lên kiết sử. Và thấy nhàm chán trong các pháp
có thể khởi lên kiết sử. Ai sống thấy vị ngọt trong các pháp có thể khởi
lên kiết sử, này các Tỷ-kheo, tham không đoạn tận, sân không đoạn tận,
si không đoạn tận. Do tham không đoạn tận, sân không đoạn tận, si không
đoạn tận, nên không giải thoát khỏi sanh, già, chết, sầu, bi, khổ, ưu,
năo. Ta nói rằng người ấy không giải thoát khỏi khổ đau. Ai sống thấy
nhàm chán trong các pháp có thể khởi lên kiết sử, này các Tỷ-kheo, tham
được đoạn tận, sân được đoạn tận, si được đoạn tận. Do tham được đoạn
tận, sân được đoạn tận, si được đoạn tận, nên được giải thoát khỏi sanh,
già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo. Ta nói rằng người ấy giải thoát khỏi
khổ đau. Những pháp này, này các Tỷ-kheo, là hai pháp.
|
9. Cariyasuttaṃ
9.
‘‘Dveme , bhikkhave, dhammā sukkā lokaṃ pālenti.
Katame dve? Hirī ca ottappañca. Ime kho, bhikkhave, dve sukkā dhammā
lokaṃ na pāleyyuṃ, nayidha paññāyetha mātāti vā mātucchāti
vā mātulānīti vā ācariyabhariyāti vā garūnaṃ
dārāti vā. Sambhedaṃ loko agamissa, yathā ajeḷakā kukkuṭasūkarā
soṇasiṅgālā [soṇasigālā (sī. syā. kaṃ. pī.)].
Yasmā ca kho, bhikkhave, ime dve sukkā dhammā lokaṃ pālenti tasmā
paññāyati [paññāyanti (sī.)] mātāti vā
mātucchāti vā mātulānīti vā ācariyabhariyāti vā garūnaṃ dārāti vā’’ti.
Navamaṃ.
|
9. Cariyasuttavaṇṇanā
9. Navame
lokaṃ pālentīti lokaṃ sandhārenti ṭhapenti
rakkhanti. Nayidha paññāyetha mātāti imasmiṃ
loke janikā mātā ‘‘ayaṃ me mātā’’ti
garucittīkāravasena na paññāyetha. Sesapadesupi eseva nayo.
Sambhedanti saṅkaraṃ mariyādabhedaṃ vā.
Yathā ajeḷakātiādīsu ete hi sattā ‘‘ayaṃ me
mātā’’ti vā ‘‘mātucchā’’ti vā garucittīkāravasena na jānanti. Yaṃ
vatthuṃ nissāya uppannā, tattheva vippaṭipajjanti.
Tasmā upamaṃ āharanto ‘‘yathā ajeḷakā’’tiādimāha. Navamaṃ.
|
9. Hai pháp trắng này, này các Tỷ-kheo, che chở cho thế giới. Thế nào
là hai? Tàm và quư. Nếu hai pháp trắng này, không che chở cho thế giới,
thời không thể chỉ được đây là mẹ hay là em, chị của mẹ, hay đây là vợ
của anh hay em của mẹ, hay đây là vợ của Thầy hay đây là vợ của các vị
tôn trưởng. Và thế giới sẽ đi đến hỗn loạn như giữa các loài dê, loài gà
vịt, loài heo, loài chó, loài dă can. V́ rằng, này các Tỷ-kheo, có hai
pháp trắng này che chở cho thế giới, nên mới có thể chỉ được đây là mẹ
hay đây là chị em của mẹ, hay đây là vợ của anh hay em của mẹ, hay đây
là vợ của Thầy hay đây là vợ của các vị tôn trưởng.
|