11. ‘‘Dvemāni
, bhikkhave, balāni.
Katamāni dve? Paṭisaṅkhānabalañca bhāvanābalañca. Katamañca, bhikkhave,
paṭisaṅkhānabalaṃ? Idha, bhikkhave, ekacco iti paṭisañcikkhati –
‘kāyaduccaritassa kho pāpako vipāko diṭṭhe ceva dhamme abhisamparāyañca,
vacīduccaritassa pāpako vipāko diṭṭhe ceva dhamme abhisamparāyañca,
manoduccaritassa pāpako vipāko diṭṭhe ceva dhamme abhisamparāyañcā’ti.
So iti paṭisaṅkhāya kāyaduccaritaṃ pahāya kāyasucaritaṃ bhāveti,
vacīduccaritaṃ pahāya vacīsucaritaṃ bhāveti, manoduccaritaṃ pahāya
manosucaritaṃ bhāveti, suddhaṃ attānaṃ pariharati. Idaṃ vuccati,
bhikkhave, paṭisaṅkhānabalaṃ.
‘‘Katamañca, bhikkhave, bhāvanābalaṃ. Tatra,
bhikkhave, yamidaṃ [yadidaṃ (sī.)]
bhāvanābalaṃ sekhānametaṃ [sekhametaṃ (sī. syā.
kaṃ.)] balaṃ. Sekhañhi so, bhikkhave, balaṃ āgamma rāgaṃ
pajahati, dosaṃ pajahati, mohaṃ pajahati. Rāgaṃ pahāya, dosaṃ pahāya,
mohaṃ pahāya yaṃ akusalaṃ na taṃ karoti, yaṃ pāpaṃ
na taṃ sevati. Idaṃ vuccati, bhikkhave, bhāvanābalaṃ. Imāni kho,
bhikkhave, dve balānī’’ti.
|
11. Dutiyassa
paṭhame balānīti kenaṭṭhena balāni.
Akampiyaṭṭhena balāni nāma, tathā durabhibhavanaṭṭhena
anajjhomaddanaṭṭhena ca. Paṭisaṅkhānabalanti
paccavekkhaṇabalaṃ. Bhāvanābalanti brūhanabalaṃ
vaḍḍhanabalaṃ. Suddhaṃ attānanti idaṃ heṭṭhā
vuttanayeneva veditabbaṃ. Tatrāti tesu dvīsu
balesu. Yamidanti yaṃ idaṃ.
Sekhānametaṃ balanti sattannaṃ sekhānaṃ ñāṇabalametaṃ.
Sekhañhi so, bhikkhave, balaṃ āgammāti
sattannaṃ sekhānaṃ ñāṇabalaṃ ārabbha sandhāya paṭicca.
Pajahatīti maggena pajahati. Pahāyāti
iminā pana phalaṃ kathitaṃ. Yaṃ pāpanti yaṃ
pāpakaṃ lāmakaṃ. Yasmā panetāni dvepi vaḍḍhetvā arahattaṃ pāpuṇāti,
tasmā ettha etadaggaṃ nāgatanti veditabbaṃ.
|
1.-- Có hai sức mạnh, này các Tỷ-kheo. Thế nào là hai? Sức mạnh tư
sát và sức mạnh tu tập. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là sức mạnh tư sát?
Ở đây, này các Tỷ-kheo, có người tư sát như sau: "Với thân làm ác, quả
dị thục là ác ngay hiện tại và trong đời sau. Với miệng nói ác, quả dị
thục là ác ngay trong hiện tại và trong đời sau. Với ư nghĩ ác, quả dị
thục là ác ngay trong hiện tại và trong đời sau". Vị ấy, tư sát như vậy,
từ bỏ thân làm ác, tu tập thân làm thiện, từ bỏ miệng nói ác, tu tập
miệng nói thiện, từ bỏ ư nghĩ ác, tu tập ư nghĩ thiện, tư sát sự thật
thanh tịnh. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là sức mạnh tư sát.
Và thế nào, này các Tỷ-kheo, là sức mạnh tu tập? Ở đây, này các
Tỷ-kheo, sức mạnh tu tập tức là sức mạnh của người hữu học. Do sức mạnh
tu học, vị ấy từ bỏ tham, từ bỏ sân, từ bỏ si. Sau khi từ bỏ tham, từ bỏ
sân, từ bỏ si, vị ấy không làm các điều bất thiện, không phục vụ các
điều ác. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là sức mạnh tu tập. Những pháp này,
này các Tỷ-kheo, là hai sức mạnh.
|
12. ‘‘Dvemāni,
bhikkhave, balāni. Katamāni dve? Paṭisaṅkhānabalañca bhāvanābalañca.
Katamañca, bhikkhave, paṭisaṅkhānabalaṃ? Idha, bhikkhave, ekacco iti
paṭisañcikkhati – ‘kāyaduccaritassa kho pāpako vipāko diṭṭhe ceva dhamme
abhisamparāyañca, vacīduccaritassa pāpako vipāko diṭṭhe ceva dhamme
abhisamparāyañca, manoduccaritassa pāpako vipāko diṭṭhe ceva dhamme
abhisamparāyañcā’ti. So iti paṭisaṅkhāya kāyaduccaritaṃ pahāya
kāyasucaritaṃ bhāveti, vacīduccaritaṃ pahāya vacīsucaritaṃ bhāveti,
manoduccaritaṃ pahāya manosucaritaṃ bhāveti, suddhaṃ attānaṃ pariharati.
Idaṃ vuccati, bhikkhave, paṭisaṅkhānabalaṃ.
‘‘Katamañca, bhikkhave, bhāvanābalaṃ? Idha,
bhikkhave, bhikkhu satisambojjhaṅgaṃ bhāveti
vivekanissitaṃ virāganissitaṃ nirodhanissitaṃ
vosaggapariṇāmiṃ, dhammavicayasambojjhaṅgaṃ bhāveti… vīriyasambojjhaṅgaṃ
bhāveti… pītisambojjhaṅgaṃ bhāveti… passaddhisambojjhaṅgaṃ bhāveti…
samādhisambojjhaṅgaṃ bhāveti… upekkhāsambojjhaṅgaṃ bhāveti
vivekanissitaṃ virāganissitaṃ nirodhanissitaṃ vosaggapariṇāmiṃ
. Idaṃ vuccati, bhikkhave, bhāvanābalaṃ. Imāni
kho, bhikkhave, dve balānī’’ti.
|
12. Dutiye
satisambojjhaṅgaṃ bhāvetītiādīsu ayaṃ heṭṭhā
anāgatānaṃ padānaṃ vasena atthavaṇṇanā – vivekanissitanti
vivekaṃ nissitaṃ. Vivekoti vivittatā. Svāyaṃ
tadaṅgaviveko vikkhambhana-samuccheda-paṭippassaddhi-nissaraṇavivekoti
pañcavidho. Tasmiṃ pañcavidhe viveke. Vivekanissitanti
tadaṅgavivekanissitaṃ, samucchedavivekanissitaṃ,
nissaraṇavivekanissitañca satisambojjhaṅgaṃ bhāvetīti ayamattho
veditabbo. Tathā hi satisambojjhaṅgabhāvanānuyutto yogī vipassanākkhaṇe
kiccato tadaṅgavivekanissitaṃ, ajjhāsayato nissaraṇavivekanissitaṃ,
maggakāle pana kiccato samucchedavivekanissitaṃ, ārammaṇato
nissaraṇavivekanissitaṃ satisambojjhaṅgaṃ bhāveti.
Pañcavidhavivekanissitampīti eke. Te hi na kevalaṃ
balavavipassanāmaggaphalakkhaṇesuyeva bojjhaṅge
uddharanti,
vipassanāpādakakasiṇajjhānaānāpānāsubhabrahmavihārajjhānesupi
uddharanti, na ca paṭisiddhā aṭṭhakathācariyehi. Tasmā tesaṃ matena
etesaṃ jhānānaṃ pavattikkhaṇe kiccato eva vikkhambhanavivekanissitaṃ.
Yathā ca ‘‘vipassanākkhaṇe ajjhāsayato nissaraṇavivekanissita’’nti
vuttaṃ, evaṃ ‘‘paṭippassaddhivivekanissitampi bhāvetī’’ti vattuṃ
vaṭṭati. Esa nayo virāganissitantiādīsu.
Vivekatthā eva hi virāgādayo.
Kevalaṃ hettha
vossaggo duvidho pariccāgavossaggo ca
pakkhandanavossaggo cāti. Tattha pariccāgavossaggoti
vipassanākkhaṇe ca tadaṅgavasena, maggakkhaṇe ca
samucchedavasena kilesappahānaṃ. Pakkhandanavossaggoti
vipassanākkhaṇe tanninnabhāvena, maggakkhaṇe pana ārammaṇakaraṇena
nibbānapakkhandanaṃ. Tadubhayampi imasmiṃ lokiyalokuttaramissake
atthavaṇṇanānaye vaṭṭati. Tathā hi ayaṃ satisambojjhaṅgo yathāvuttena
pakārena kilese pariccajati, nibbānañca pakkhandati.
Vossaggapariṇāminti iminā pana sakalena vacanena vossaggatthaṃ
pariṇamantaṃ pariṇatañca, paripaccantaṃ paripakkañcāti idaṃ vuttaṃ hoti.
Ayañhi bojjhaṅgabhāvanānuyutto bhikkhu yathā satisambojjhaṅgo
kilesapariccāgavossaggatthaṃ nibbānapakkhandanavossaggatthañca
paripaccati, yathā ca paripakko hoti, tathā naṃ bhāvetīti. Esa nayo
sesabojjhaṅgesu.
Idha pana nibbānaṃyeva sabbasaṅkhatehi vivittattā
viveko, sabbesaṃ virāgabhāvato
virāgo, nirodhabhāvato
nirodhoti vuttaṃ. Maggo eva ca
vossaggapariṇāmī, tasmā satisambojjhaṅgaṃ bhāveti vivekaṃ ārammaṇaṃ
katvā pavattiyā vivekanissitaṃ, tathā virāganissitaṃ
nirodhanissitaṃ. Tañca kho ariyamaggakkhaṇuppattiyā kilesānaṃ
samucchedato pariccāgabhāvena ca nibbānapakkhandanabhāvena ca pariṇataṃ
paripakkanti ayameva attho daṭṭhabbo. Esa nayo sesabojjhaṅgesu. Iti ime
satta bojjhaṅgā lokiyalokuttaramissakā kathitā. Imesupi dvīsu balesu
etadaggabhāvo vuttanayeneva veditabbo.
|
2. Này các Tỷ kheo, có hai sức mạnh. Thế nào là hai? Sức mạnh tư sát
và sức mạnh tu tập. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là sức mạnh tư sát? ...
(như trên) ... Này các Tỷ-kheo, đây gọi là sức mạnh tư sát.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là sức mạnh tu tập? Ở đây, này các
Tỷ-kheo, Tỷ-kheo tu tập niệm Niệm giác chi, liên hệ đến viễn ly, liên hệ
đến ly tham, liên hệ đến đoạn diệt, hướng đến từ bỏ. Tu tập Trạch pháp
giác chi ... tu tập Tinh tấn giác chi ... tu tập Hỷ giác chi ... tu tập
Khinh an giác chi ... tu tập Định giác chi ... tu tập Xả giác chi, liên
hệ đến viễn ly, liên hệ đến ly tham, liên hệ đến đoạn diệt, hướng đến từ
bỏ. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là sức mạnh tu tập. Những pháp này, này các
Tỷ-kheo, là hai sức mạnh.
|
15. ‘‘Yasmiṃ
, bhikkhave, adhikaraṇe
āpanno [āpattāpanno (ka.)] ca bhikkhu codako
ca bhikkhu na sādhukaṃ attanāva attānaṃ paccavekkhati tasmetaṃ,
bhikkhave, adhikaraṇe pāṭikaṅkhaṃ dīghattāya
kharattāya vāḷattāya saṃvattissati, bhikkhū ca na
phāsuṃ [na phāsu (ka.)] viharissantīti
[viharissanti (sī. syā. kaṃ. ka.)]. Yasmiñca
kho, bhikkhave, adhikaraṇe āpanno ca bhikkhu codako ca bhikkhu sādhukaṃ
attanāva attānaṃ paccavekkhati tasmetaṃ, bhikkhave, adhikaraṇe
pāṭikaṅkhaṃ na dīghattāya kharattāya vāḷattāya saṃvattissati, bhikkhū ca
phāsuṃ viharissantīti.
‘‘Kathañca, bhikkhave, āpanno bhikkhu sādhukaṃ
attanāva attānaṃ paccavekkhati? Idha, bhikkhave, āpanno bhikkhu iti
paṭisañcikkhati – ‘ahaṃ kho akusalaṃ āpanno kañcideva
[kiñcideva (ka.)] desaṃ kāyena. Maṃ so [tasmā
maṃ so (sī. syā.)] bhikkhu addasa akusalaṃ āpajjamānaṃ kiñcideva
desaṃ kāyena. No ce ahaṃ akusalaṃ āpajjeyyaṃ kiñcideva desaṃ kāyena, na
maṃ so bhikkhu passeyya akusalaṃ āpajjamānaṃ kiñcideva desaṃ kāyena.
Yasmā ca kho, ahaṃ akusalaṃ āpanno kiñcideva desaṃ kāyena, tasmā maṃ so
bhikkhu addasa akusalaṃ āpajjamānaṃ kiñcideva desaṃ kāyena. Disvā ca
pana maṃ so bhikkhu akusalaṃ āpajjamānaṃ kiñcideva desaṃ kāyena
anattamano ahosi. Anattamano samāno anattamanavacanaṃ
[anattamanavācaṃ (ka.)] maṃ so bhikkhu avaca. Anattamanavacanāhaṃ
[anattamanavācaṃ nāhaṃ (ka.)] tena bhikkhunā
vutto samāno anattamano [attamano (ka.)]
ahosiṃ. Anattamano samāno paresaṃ ārocesiṃ. Iti mameva tattha accayo
accagamā suṅkadāyakaṃva bhaṇḍasminti. Evaṃ kho,
bhikkhave, āpanno bhikkhu sādhukaṃ attanāva attānaṃ paccavekkhati.
‘‘Kathañca, bhikkhave, codako bhikkhu sādhukaṃ
attanāva attānaṃ paccavekkhati? Idha, bhikkhave, codako bhikkhu iti
paṭisañcikkhati – ‘ayaṃ kho bhikkhu akusalaṃ āpanno kiñcideva desaṃ
kāyena. Ahaṃ imaṃ bhikkhuṃ addasaṃ akusalaṃ āpajjamānaṃ kiñcideva desaṃ
kāyena. No ce ayaṃ bhikkhu akusalaṃ āpajjeyya kiñcideva desaṃ kāyena,
nāhaṃ imaṃ bhikkhuṃ passeyyaṃ akusalaṃ āpajjamānaṃ kiñcideva desaṃ
kāyena. Yasmā ca kho, ayaṃ bhikkhu akusalaṃ āpanno
kiñcideva desaṃ kāyena, tasmā ahaṃ imaṃ bhikkhuṃ addasaṃ akusalaṃ
āpajjamānaṃ kiñcideva desaṃ kāyena. Disvā ca panāhaṃ imaṃ bhikkhuṃ
akusalaṃ āpajjamānaṃ kiñcideva desaṃ kāyena anattamano ahosiṃ.
Anattamano samāno anattamanavacanāhaṃ imaṃ
bhikkhuṃ avacaṃ. Anattamanavacanāyaṃ bhikkhu mayā vutto samāno
anattamano ahosi. Anattamano samāno paresaṃ
ārocesi. Iti mameva tattha accayo accagamā suṅkadāyakaṃva bhaṇḍasminti.
Evaṃ kho, bhikkhave, codako bhikkhu sādhukaṃ attanāva attānaṃ
paccavekkhati.
‘‘Yasmiṃ, bhikkhave, adhikaraṇe āpanno ca bhikkhu
codako ca bhikkhu na sādhukaṃ attanāva attānaṃ paccavekkhati tasmetaṃ,
bhikkhave, adhikaraṇe pāṭikaṅkhaṃ dīghattāya kharattāya vāḷattāya
saṃvattissati, bhikkhū ca na phāsuṃ viharissantīti. Yasmiñca kho,
bhikkhave, adhikaraṇe āpanno ca bhikkhu codako ca
bhikkhu sādhukaṃ attanāva attānaṃ paccavekkhati tasmetaṃ, bhikkhave,
adhikaraṇe pāṭikaṅkhaṃ na dīghattāya kharattāya vāḷattāya saṃvattissati,
bhikkhū ca phāsu viharissantī’’ti.
|
15. Pañcame
yasmiṃ, bhikkhave, adhikaraṇeti
vivādādhikaraṇaṃ, anuvādādhikaraṇaṃ, āpattādhikaraṇaṃ, kiccādhikaraṇanti
imesaṃ catunnaṃ adhikaraṇānaṃ yasmiṃ adhikaraṇe.
Āpanno ca bhikkhūti āpattiṃ āpanno bhikkhu ca.
Tasmetanti tasmiṃ etaṃ. Dīghattāyāti
dīghaṃ addhānaṃ tiṭṭhanatthāya. Kharattāyāti
dāsa-koṇḍa-caṇḍāla-venāti evaṃ kharavācāpavattanatthāya.
Vāḷattāyāti pāṇi leḍḍudaṇḍādīhi paharaṇavasena
kakkhaḷabhāvatthāya. Bhikkhū ca na phāsuṃ viharissantīti
aññamaññaṃ vivādāpanne bhikkhusaṅghe yepi uddesaṃ vā paripucchaṃ vā
gahetukāmā padhānaṃ vā anuyuñjitukāmā, te phāsuṃ na viharissanti.
Bhikkhusaṅghasmiṃ hi uposathapavāraṇāya ṭhitāya uddesādīhi atthikā
uddesādīni gahetuṃ na sakkonti, vipassakānaṃ cittuppādo na ekaggo hoti,
tato visesaṃ nibbattetuṃ na sakkonti. Evaṃ bhikkhū ca na phāsuṃ
viharissanti. Na dīghattāyātiādīsu
vuttapaṭipakkhanayena attho veditabbo.
Idhāti
imasmiṃ sāsane. Iti
paṭisañcikkhatīti evaṃ paccavekkhati. Akusalaṃ
āpannoti ettha akusalanti āpatti adhippetā, āpattiṃ āpannoti
attho. Kañcideva desanti na sabbameva āpattiṃ,
āpattiyā pana kañcideva desaṃ aññataraṃ āpattinti attho.
Kāyenāti karajakāyena.
Anattamanoti atuṭṭhacitto. Anattamanavācanti
atuṭṭhavācaṃ. Mamevāti maṃyeva.
Tatthāti tasmiṃ adhikaraṇe.
Accayo accagamāti aparādho atikkamitvā madditvā gato, ahamevettha
aparādhiko. Suṅkadāyakaṃva bhaṇḍasminti yathā
suṅkaṭṭhānaṃ pariharitvā nīte bhaṇḍasmiṃ
suṅkadāyakaṃ aparādho abhibhavati, so ca tattha aparādhiko hoti, na
rājāno na rājapurisāti attho.
Idaṃ vuttaṃ hoti – yo hi raññā ṭhapitaṃ suṅkaṭṭhānaṃ
pariharitvā bhaṇḍaṃ harati, taṃ saha bhaṇḍasakaṭena ānetvā rañño
dassenti. Tattha neva suṅkaṭṭhānassa doso atthi, na rañño na
rājapurisānaṃ, pariharitvā gatasseva pana doso, evamevaṃ yaṃ so bhikkhu
āpattiṃ āpanno, tattha neva āpattiyā doso, na codakassa. Tīhi pana
kāraṇehi tasseva bhikkhuno doso. Tassa hi āpattiṃ āpannabhāvenapi doso,
codake anattamanatāyapi doso, anattamanassa sato paresaṃ ārocanenapi
doso. Codakassa pana yaṃ so taṃ āpattiṃ āpajjantaṃ addasa, tattha doso
natthi. Anattamanatāya codanāya pana doso. Tampi amanasikaritvā ayaṃ
bhikkhu attanova dosaṃ paccavekkhanto ‘‘iti mameva tattha accayo
accagamā suṅkadāyakaṃva bhaṇḍasmi’’nti evaṃ
paṭisañcikkhatīti attho. Dutiyavāre codakassa anattamanatā ca
anattamanatāya coditabhāvo cāti dve dosā, tesaṃ vasena ‘‘accayo
accagamā’’ti ettha yojanā kātabbā. Sesamettha uttānamevāti.
|
5. Trong bất cứ tranh tụng nào, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo phạm tội và
Tỷ-kheo buộc tội, không có tự ḿnh khéo quán sát lấy ḿnh, thời tranh
tụng ấy được chờ đợi là sẽ đưa đến kéo dài, gay gắt, ác liệt, và các
Tỷ-kheo sẽ sống không được an lạc. Và trong bất cứ cuộc tranh tụng nào,
này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo phạm tội và Tỷ-kheo buộc tội, có tự ḿnh khéo
quán sát lấy ḿnh, thời tranh tụng ấy, này các Tỷ-kheo, được chờ đợi là
không đưa đến kéo dài, gay gắt, ác liệt, và các Tỷ-kheo sẽ sống được an
lạc.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là Tỷ-kheo phạm tội và Tỷ-kheo buộc tội,
khéo tự ḿnh quán sát lấy ḿnh? Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo phạm tội
quán sát như sau: "Ta phạm một tội bất thiện về thân. Tỷ-kheo ấy đă thấy
ta phạm tội bất thiện về thân. Nếu ta không phạm tội bất thiện về thân,
Tỷ-kheo ấy sẽ không thấy ta phạm tội bất thiện về thân. Do v́ ta có phạm
một tội bất thiện về thân, do vậy, Tỷ-kheo ấy thấy ta có phạm tội bất
thiện về thân. Thấy ta có phạm tội bất thiện về thân, Tỷ-kheo ấy không
được hoan hỷ. V́ không hoan hỷ, Tỷ-kheo ấy nói với ta lời không hoan hỷ.
V́ ta bị Tỷ-kheo ấy nói lời không hoan hỷ, nên ta không hoan hỷ. Do ta
không hoan hỷ, ta nói cho các người khác biết. Như vậy, ở đây tội đă
phạm chinh phục ta như trường hợp người phải trả thuế hàng hóa của
ḿnh". Như vậy, này các Tỷ-kheo, là Tỷ-kheo phạm tội khéo tự ḿnh quán
sát lấy ḿnh.
Và thế nào, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo buộc tội khéo tự ḿnh quán sát
lấy ḿnh? Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo buộc tội quán sát như sau:
"Tỷ-kheo phạm một tội bất thiện về thân. Ta đă thấy Tỷ-kheo ấy phạm một
tội bất thiện về thân. Nếu Tỷ-kheo này không phạm tội bất thiện về thân,
thời ta đă không thấy Tỷ-kheo ấy phạm tội bất thiện về thân. Do v́
Tỷ-kheo này có phạm một tội bất thiện về thân, do vậy Ta thấy Tỷ-kheo
này phạm tội bất thiện về thân. Và sau khi thấy Tỷ-kheo này phạm tội bất
thiện về thân, ta không hoan hỷ. Do ta không hoan hỷ, ta nói cho Tỷ-kheo
này biết lời không hoan hỷ. V́ Tỷ-kheo này bị ta nói lời không hoan hỷ,
nên không hoan hỷ. V́ không hoan hỷ, vị ấy nói cho các người khác biết.
Như vậy, ở đây tội đă phạm chinh phục ta, như trường hợp người phải trả
thuế hàng hóa của ḿnh". Như vậy, Tỷ-kheo buộc tội khéo tự ḿnh quán sát
lấy ḿnh.
Trong bất cứ tranh tụng nào, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo phạm tội và
Tỷ-kheo buộc tội, không tự ḿnh khéo quán sát lấy ḿnh, thời tranh tụng
ấy được chờ đợi là sẽ đưa đến kéo dài, gay gắt, ác liệt, và các Tỷ-kheo
sẽ sống không được an lạc. Và trong bất cứ cuộc tranh tụng nào, này các
Tỷ-kheo, Tỷ-kheo phạm tội và Tỷ-kheo buộc tội, có tự ḿnh khéo quán sát
lấy ḿnh, thời tranh tụng ấy, này các Tỷ-kheo, được chờ đợi là không đưa
đến kéo dài, gay gắt, ác liệt, và các Tỷ-kheo sẽ sống được an lạc.
|
16. Atha kho aññataro
brāhmaṇo yena bhagavā tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavatā saddhiṃ
sammodi. Sammodanīyaṃ kathaṃ sāraṇīyaṃ vītisāretvā ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantaṃ nisinno kho so brāhmaṇo bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘ko nu kho,
bho gotama, hetu ko paccayo yena midhekacce sattā kāyassa bhedā paraṃ
maraṇā apāyaṃ duggatiṃ vinipātaṃ nirayaṃ upapajjantī’’ti?
‘‘Adhammacariyāvisamacariyāhetu kho, brāhmaṇa, evamidhekacce sattā
kāyassa bhedā paraṃ maraṇā apāyaṃ duggatiṃ vinipātaṃ nirayaṃ
upapajjantī’’ti.
‘‘Ko nu kho, bho gotama, hetu ko paccayo yena
midhekacce sattā kāyassa bhedā paraṃ maraṇā sugatiṃ saggaṃ lokaṃ
upapajjantī’’ti? ‘‘Dhammacariyāsamacariyāhetu kho, brāhmaṇa
, evamidhekacce sattā kāyassa bhedā paraṃ maraṇā
sugatiṃ saggaṃ lokaṃ upapajjantī’’ti.
‘‘Abhikkantaṃ, bho gotama! Abhikkantaṃ, bho gotama!
Seyyathāpi, bho gotama, nikkujjitaṃ [nikujjitaṃ
(ka.)] vā ukkujjeyya, paṭicchannaṃ vā vivareyya, mūḷhassa vā
maggaṃ ācikkheyya, andhakāre vā telapajjotaṃ dhāreyya – ‘cakkhumanto
rūpāni dakkhantī’ti, evamevaṃ bhotā gotamena anekapariyāyena dhammo
pakāsito. Esāhaṃ bhavantaṃ gotamaṃ saraṇaṃ gacchāmi dhammañca
bhikkhusaṅghañca . Upāsakaṃ
maṃ bhavaṃ gotamo dhāretu ajjatagge pāṇupetaṃ saraṇaṃ gata’’nti.
|
16. Chaṭṭhe
aññataroti eko apākaṭanāmo brāhmaṇo.
Yena bhagavā tenupasaṅkamīti
yenāti bhummatthe karaṇavacanaṃ. Tasmā yattha bhagavā, tattha
upasaṅkamīti evamettha attho veditabbo. Yena vā kāraṇena bhagavā
devamanussehi upasaṅkamitabbo, tena kāraṇena upasaṅkamīti evamettha
attho daṭṭhabbo. Kena ca kāraṇena bhagavā upasaṅkamitabbo
? Nānappakāraguṇavisesādhigamādhippāyena,
sāduphalūpabhogādhippāyena dijagaṇehi niccaphalitamahārukkho viya.
Upasaṅkamīti gatoti vuttaṃ hoti.
Upasaṅkamitvāti upasaṅkamanapariyosānadīpanaṃ.
Atha vā evaṃ gato tato āsannataraṃ ṭhānaṃ bhagavato samīpasaṅkhātaṃ
gantvātipi vuttaṃ hoti.
Bhagavatā saddhiṃ sammodīti
yathā ca khamanīyādīni pucchanto bhagavā tena, evaṃ sopi bhagavatā
saddhiṃ samappavattamodo ahosi, sītodakaṃ viya uṇhodakena sammoditaṃ
ekībhāvaṃ agamāsi. Yāya ca ‘‘kacci, bho gotama, khamanīyaṃ, kacci
yāpanīyaṃ, kacci bhoto gotamassa ca sāvakānañca appābādhaṃ appātaṅkaṃ
lahuṭṭhānaṃ balaṃ phāsuvihāro’’tiādikāya kathāya
sammodi, taṃ pītipāmojjasaṅkhātassa sammodassa jananato sammodituṃ
yuttabhāvato ca sammodanīyaṃ,
atthabyañjanamadhuratāya sucirampi kālaṃ sāretuṃ nirantaraṃ pavattetuṃ
araharūpato saritabbabhāvato ca sāraṇīyaṃ.
Suyyamānasukhato vā sammodanīyaṃ, anussariyamānasukhato sāraṇīyaṃ, tathā
byañjanaparisuddhatāya sammodanīyaṃ, atthaparisuddhatāya
sāraṇīyanti evaṃ anekehi pariyāyehi sammodanīyaṃ
sāraṇīyaṃ kathaṃ vītisāretvā pariyosāpetvā niṭṭhapetvā yenatthena āgato,
taṃ pucchitukāmo ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantanti
bhāvanapuṃsakaniddeso ‘‘visamaṃ candimasūriyā parivattantī’’tiādīsu (a.
ni. 4.70) viya. Tasmā yathā nisinno ekamantaṃ nisinno hoti, tathā
nisīdīti evamettha attho daṭṭhabbo. Bhummatthe vā etaṃ upayogavacanaṃ.
Nisīdīti upāvisi. Paṇḍitā hi purisā
garuṭṭhānīyaṃ upasaṅkamitvā āsanakusalatāya ekamantaṃ nisīdanti. Ayañca
nesaṃ aññataro, tasmā ekamantaṃ nisīdi.
Kathaṃ nisinno pana ekamantaṃ nisinno hotīti? Cha
nisajjadose vajjetvā. Seyyathidaṃ – atidūraṃ, accāsannaṃ, uparivātaṃ,
unnatappadesaṃ, atisammukhaṃ atipacchāti. Atidūre nisinno hi sace
kathetukāmo hoti, uccāsaddena kathetabbaṃ hoti. Accāsanne nisinno
saṅghaṭṭanaṃ karoti . Uparivāte nisinno
sarīragandhena bādhati. Unnatappadese nisinno agāravaṃ pakāseti.
Atisammukhā nisinno sace daṭṭhukāmo hoti, cakkhunā cakkhuṃ āhacca
daṭṭhabbaṃ hoti. Atipacchā nisinno sace daṭṭhukāmo hoti, gīvaṃ pasāretvā
daṭṭhabbaṃ hoti. Tasmā ayampi ete cha nisajjadose vajjetvā nisīdi. Tena
vuttaṃ ‘‘ekamantaṃ nisīdī’’ti.
Etadavocāti duvidhā hi
pucchā – agārikapucchā, anagārikapucchā ca. Tattha ‘‘kiṃ, bhante,
kusalaṃ, kiṃ akusala’’nti (ma. ni. 3.296) iminā nayena agārikapucchā
āgatā. ‘‘Ime nu kho, bhante, pañcupādānakkhandhā’’ti (ma. ni. 3.86)
iminā nayena anagārikapucchā. Ayaṃ pana attano anurūpaṃ agārikapucchaṃ
pucchanto etaṃ ‘‘ko nu kho, bho gotama, hetu ko paccayo’’tiādivacanaṃ
avoca. Tattha hetu paccayoti ubhayampetaṃ
kāraṇavevacanameva. Adhammacariyāvisamacariyāhetūti
adhammacariyāsaṅkhātāya visamacariyāya hetu, taṃkāraṇā tappaccayāti
attho . Tatrāyaṃ padattho – adhammassa cariyā
adhammacariyā, adhammakāraṇanti attho. Visamaṃ
cariyā, visamassa vā kammassa cariyāti visamacariyā. Adhammacariyā ca sā
visamacariyā cāti adhammacariyāvisamacariyā. Etenupāyena sukkapakkhepi
attho veditabbo. Atthato panettha adhammacariyāvisamacariyā nāma dasa
akusalakammapathā, dhammacariyāsamacariyā nāma dasa kusalakammapathāti
veditabbā.
Abhikkantaṃ, bho gotamāti
ettha ayaṃ abhikkantasaddo khayasundarābhirūpaabbhanumodanesu dissati.
‘‘Abhikkantā, bhante, ratti, nikkhanto paṭhamo yāmo, ciranisinno
bhikkhusaṅgho’’tiādīsu (udā. 45; cūḷava. 383; a. ni. 8.20) hi khaye
dissati. ‘‘Ayaṃ imesaṃ catunnaṃ puggalānaṃ abhikkantataro ca paṇītataro
cā’’tiādīsu (a. ni. 4.100) sundare.
‘‘Ko me vandati pādāni, iddhiyā yasasā jalaṃ;
Abhikkantena vaṇṇena, sabbā obhāsayaṃ disā’’ti. –
Ādīsu (vi. va. 857) abhirūpe.
‘‘Abhikkantaṃ, bhante’’tiādīsu (dī. ni. 1.250; pārā. 15) abbhanumodane.
Idhāpi abbhanumodaneyeva. Yasmā ca abbhanumodane, tasmā sādhu sādhu, bho
gotamāti vuttaṃ hotīti veditabbaṃ.
‘‘Bhaye kodhe pasaṃsāyaṃ, turite kotūhalacchare;
Hāse soke pasāde ca, kare āmeḍitaṃ budho’’ti. –
Iminā ca lakkhaṇena idha pasādavasena pasaṃsāvasena
cāyaṃ dvikkhattuṃ vuttoti veditabbo. Atha vā
abhikkantanti abhikkantaṃ atiiṭṭhaṃ atimanāpaṃ, atisundaranti
vuttaṃ hoti.
Tattha ekena abhikkantasaddena desanaṃ thometi, ekena
attano pasādaṃ. Ayañhettha adhippāyo – abhikkantaṃ, bho
gotama, yadidaṃ bhoto gotamassa dhammadesanā,
abhikkantaṃ yadidaṃ bhoto gotamassa dhammadesanaṃ āgamma mama pasādoti.
Bhagavatoyeva vā vacanaṃ dve dve atthe sandhāya thometi – bhoto
gotamassa vacanaṃ abhikkantaṃ dosanāsanato, abhikkantaṃ guṇādhigamanato
, tathā saddhājananato, paññājananato, sātthato,
sabyañjanato, uttānapadato, gambhīratthato, kaṇṇasukhato, hadayaṅgamato,
anattukkaṃsanato, aparavambhanato, karuṇāsītalato, paññāvadātato,
āpātharamaṇīyato, vimaddakkhamato, suyyamānasukhato,
vīmaṃsiyamānahitatoti evamādīhi yojetabbaṃ.
Tato parampi catūhi upamāhi desanaṃyeva thometi.
Tattha nikkujjitanti adhomukhaṭhapitaṃ,
heṭṭhāmukhajātaṃ vā. Ukkujjeyyāti uparimukhaṃ
kareyya. Paṭicchannanti tiṇapaṇṇādichāditaṃ.
Vivareyyāti ugghāṭeyya.
Mūḷhassāti disāmūḷhassa. Maggaṃ ācikkheyyāti
hatthe gahetvā ‘‘esa maggo’’ti vadeyya. Andhakāreti
kāḷapakkhacātuddasīaḍḍharattaghanavanasaṇḍameghapaṭalehi caturaṅge tame.
Ayaṃ tāva anuttānapadattho.
Ayaṃ pana adhippāyayojanā – yathā koci nikkujjitaṃ
ukkujjeyya, evaṃ saddhammavimukhaṃ asaddhamme patitaṃ maṃ asaddhammā
vuṭṭhāpentena, yathā paṭicchannaṃ vivareyya, evaṃ kassapassa bhagavato
sāsanantaradhānato pabhuti micchādiṭṭhigahanapaṭicchannaṃ
sāsanaṃ vivarantena, yathā mūḷhassa maggaṃ
ācikkheyya, evaṃ kummaggamicchāmaggappaṭipannassa me saggamokkhamaggaṃ
āvikarontena, yathā andhakāre telapajjotaṃ dhāreyya, evaṃ mohandhakāre
nimuggassa me buddhādiratanarūpāni apassato
tappaṭicchādakamohandhakāraviddhaṃsakadesanāpajjotadhāraṇena
mayhaṃ bhotā gotamena etehi pariyāyehi pakāsitattā
anekapariyāyena dhammo pakāsitoti.
Evaṃ desanaṃ thometvā imāya desanāya ratanattaye
pasannacitto pasannākāraṃ karonto esāhantiādimāha.
Tattha esāhanti eso ahaṃ.
Bhavantaṃ gotamaṃ saraṇaṃ gacchāmīti bhavaṃ me gotamo saraṇaṃ
parāyaṇaṃ aghassa tātā hitassa ca vidhātāti iminā adhippāyena bhavantaṃ
gotamaṃ gacchāmi bhajāmi sevāmi payirupāsāmi, evaṃ vā jānāmi bujjhāmīti.
Yesañhi dhātūnaṃ gati attho, buddhipi tesaṃ attho. Tasmā gacchāmīti
imassa jānāmi bujjhāmīti ayamattho vutto. Dhammañca
bhikkhusaṅghañcāti ettha pana adhigatamagge sacchikatanirodhe
yathānusiṭṭhaṃ paṭipajjamāne ca catūsu apāyesu apatamāne dhāretīti
dhammo. So atthato ariyamaggo ceva nibbānañca.
Vuttañhetaṃ – ‘‘yāvatā, bhikkhave, dhammā saṅkhatā, ariyo aṭṭhaṅgiko
maggo tesaṃ aggamakkhāyatī’’ti (a. ni. 4.34) vitthāro. Na kevalañca
ariyamaggo ceva nibbānañca , apica kho
ariyaphalehi saddhiṃ pariyattidhammopi. Vuttañhetaṃ chattamāṇavakavimāne
–
‘‘Rāgavirāgamanejamasokaṃ,
dhammamasaṅkhatamappaṭikūlaṃ;
Madhuramimaṃ paguṇaṃ suvibhattaṃ, dhammamimaṃ
saraṇatthamupehī’’ti. (vi. va. 887);
Ettha rāgavirogoti maggo
kathito. Anojamasokanti phalaṃ.
Dhammamasaṅkhatanti nibbānaṃ.
Appaṭikūlaṃ madhuramimaṃpaguṇaṃ suvibhattanti
piṭakattayena vibhattā sabbadhammakkhandhāti. Diṭṭhisīlasaṅghātena
saṃhatoti saṅgho. So atthato
aṭṭhaariyapuggalasamūho. Vuttañhetaṃ tasmiyeva vimāne –
‘‘Yattha ca dinnamahapphalamāhu, catūsu sucīsu
purisayugesu;
Aṭṭha ca puggaladhammadasā te, saṅghamimaṃ
saraṇatthamupehī’’ti. (vi. va. 888);
Bhikkhūnaṃ saṅgho
bhikkhusaṅgho. Ettāvatā brāhmaṇo tīṇi
saraṇagamanāni paṭivedesi.
Idāni tesu saraṇagamanesu kosallatthaṃ saraṇaṃ,
saraṇagamanaṃ, yo ca saraṇaṃ gacchati, saraṇagamanappabhedo,
saraṇagamanaphalaṃ, saṃkileso, bhedoti ayaṃ vidhi veditabbo.
Seyyathidaṃ – padatthato tāva hiṃsatīti
saraṇaṃ, saraṇagatānaṃ teneva saraṇagamanena
bhayaṃ santāsaṃ dukkhaṃ duggatiparikilesaṃ hanati vināsetīti attho,
ratanattayassevetaṃ adhivacanaṃ. Atha vā hite pavattanena ahitā ca
nivattanena sattānaṃ bhayaṃ hiṃsatīti buddho, bhavakantārā uttāraṇena
lokassa assāsadānena ca dhammo, appakānampi kārānaṃ
vipulaphalapaṭilābhakaraṇena saṅgho. Tasmā imināpi pariyāyena
ratanattayaṃ saraṇaṃ. Tappasādataggarutāhi vihatakileso
tapparāyaṇatākārappavatto cittuppādo saraṇagamanaṃ. Taṃsamaṅgīsatto
saraṇaṃ gacchati, vuttappakārena cittuppādena ‘‘etāni me tīṇi ratanāni
saraṇaṃ, etāni parāyaṇa’’nti evaṃ upetīti attho. Evaṃ tāva
saraṇaṃ saraṇagamanaṃ yo ca saraṇaṃ gacchati
idaṃ tayaṃ veditabbaṃ.
Saraṇagamanappabhede
pana duvidhaṃ saraṇagamanaṃ lokuttaraṃ
lokiyañcāti. Tattha lokuttaraṃ diṭṭhasaccānaṃ maggakkhaṇe
saraṇagamanupakkilesasamucchedena ārammaṇato nibbānārammaṇaṃ hutvā
kiccato sakalepi ratanattaye ijjhati. Lokiyaṃ puthujjanānaṃ
saraṇagamanupakkilesavikkhambhanena ārammaṇato buddhādiguṇārammaṇaṃ
hutvā ijjhati. Taṃ atthato buddhādīsu vatthūsu saddhāpaṭilābho,
saddhāmūlikā ca sammādiṭṭhi dasasu puññakiriyāvatthūsu diṭṭhijukammanti
vuccati.
Tayidaṃ catudhā pavattati attasanniyyātanena
tapparāyaṇatāya sissabhāvūpagamanena paṇipātenāti. Tattha
attasanniyyātanaṃ nāma ‘‘ajja ādiṃ katvā ahaṃ
attānaṃ buddhassa niyyātemi, dhammassa, saṅghassā’’ti evaṃ buddhādīnaṃ
attapariccajanaṃ. Tapparāyaṇatā nāma ‘‘ajja
ādiṃ katvā ahaṃ buddhaparāyaṇo, dhammaparāyaṇo, saṅghaparāyaṇo iti maṃ
dhārethā’’ti evaṃ tapparāyaṇabhāvo.
Sissabhāvūpagamanaṃ nāma ‘‘ajja ādiṃ katvā ahaṃ buddhassa
antevāsiko, dhammassa, saṅghassa iti maṃ
dhārethā’’ti evaṃ sissabhāvūpagamo. Paṇipāto
nāma ‘‘ajja ādiṃ katvā ahaṃ
abhivādana-paccuṭṭhāna-añjalikamma-sāmīcikammaṃ buddhādīnaṃyeva tiṇṇaṃ
vatthūnaṃ karomi iti maṃ dhārethā’’ti evaṃ buddhādīsu paramanipaccakāro.
Imesañhi catunnampi ākārānaṃ aññatarampi karontena gahitaṃyeva hoti
saraṇagamanaṃ.
Apica ‘‘bhagavato attānaṃ pariccajāmi, dhammassa,
saṅghassa attānaṃ pariccajāmi, jīvitaṃ pariccajāmi, pariccattoyeva me
attā, pariccattaṃyeva me jīvitaṃ, jīvitapariyantikaṃ buddhaṃ saraṇaṃ
gacchāmi, buddho me saraṇaṃ leṇaṃ tāṇa’’nti evampi attasanniyyātanaṃ
veditabbaṃ. ‘‘Satthārañca vatāhaṃ passeyyaṃ,
bhagavantameva passeyyaṃ, sugatañca vatāhaṃ passeyyaṃ, bhagavantameva
passeyyaṃ, sammāsambuddhañca vatāhaṃ passeyyaṃ, bhagavantameva
passeyya’’nti (saṃ. ni. 2.154) evampi mahākassapassa saraṇagamane viya
sissabhāvūpagamanaṃ daṭṭhabbaṃ.
‘‘So ahaṃ vicarissāmi, gāmā gāmaṃ purā puraṃ;
Namassamāno sambuddhaṃ, dhammassa ca sudhammata’’nti.
(su. ni. 194; saṃ. ni. 1.246);
Evampi āḷavakādīnaṃ saraṇagamanaṃ viya tapparāyaṇatā
veditabbā. ‘‘Atha kho brahmāyu brāhmaṇo
uṭṭhāyāsanā ekaṃsaṃ uttarāsaṅgaṃ karitvā bhagavato pādesu sirasā
nipatitvā bhagavato pādāni mukhena ca paricumbati, pāṇīhi ca
parisambāhati, nāmañca sāveti – ‘brahmāyu ahaṃ, bho gotama, brāhmaṇo;
brahmāyu ahaṃ, bho gotama, brāhmaṇo’’’ti (ma. ni. 2.394) evampi paṇipāto
veditabbo.
So panesa ñātibhayācariyadakkhiṇeyyavasena catubbidho
hoti. Tattha dakkhiṇeyyapaṇipātena saraṇagamanaṃ hoti, na itarehi.
Seṭṭhavaseneva hi saraṇaṃ gaṇhāti, seṭṭhavasena ca bhijjati. Tasmā yo
sākiyo vā koliyo vā ‘‘buddho amhākaṃ ñātako’’ti vandati, aggahitameva
hoti saraṇaṃ. Yo vā ‘‘samaṇo gotamo rājapūjito mahānubhāvo avandiyamāno
anatthampi kareyyā’’ti bhayena vandati, aggahitameva hoti saraṇaṃ. Yo vā
bodhisattakāle bhagavato santike kiñci uggahitaṃ saramāno buddhakāle vā
–
‘‘Ekena bhoge bhuñjeyya, dvīhi
kammaṃ payojaye;
Catutthañca nidhāpeyya, āpadāsu bhavissatī’’ti. (dī.
ni. 3.265) –
Evarūpaṃ anusāsaniṃ uggahetvā
‘‘ācariyo me’’ti vandati, aggahitameva hoti saraṇaṃ. Yo pana ‘‘ayaṃ loke
aggadakkhiṇeyyo’’ti vandati, teneva gahitaṃ hoti saraṇaṃ.
Evaṃ gahitasaraṇassa ca upāsakassa vā upāsikāya vā
aññatitthiyesu pabbajitampi ñātiṃ ‘‘ñātako me aya’’nti vandato
saraṇagamanaṃ na bhijjati, pageva apabbajitaṃ. Tathā rājānaṃ bhayavasena
vandato. So hi raṭṭhapūjitattā avandiyamāno anatthampi kareyyāti. Tathā
yaṃ kiñci sippaṃ sikkhāpakaṃ titthiyaṃ ‘‘ācariyo me aya’’nti vandatopi
na bhijjatīti evaṃ saraṇagamanappabhedo
veditabbo.
Ettha ca lokuttarassa saraṇagamanassa cattāri
sāmaññaphalāni vipākaphalaṃ, sabbadukkhakkhayo ānisaṃsaphalaṃ.
Vuttañhetaṃ –
‘‘Yo ca buddhañca dhammañca,
saṅghañca saraṇaṃ gato;
Cattāri ariyasaccāni, sammappaññāya passati. (dha.
pa. 190);
‘‘Dukkhaṃ dukkhasamuppādaṃ, dukkhassa ca atikkamaṃ;
Ariyañcaṭṭhaṅgikaṃ maggaṃ, dukkhūpasamagāminaṃ. (dha.
pa. 191);
‘‘Etaṃ kho saraṇaṃ khemaṃ, etaṃ saraṇamuttamaṃ;
Etaṃ saraṇamāgamma, sabbadukkhā pamuccatī’’ti. (dha.
pa. 192);
Apica niccato anupagamanādivasenapetassa
ānisaṃsaphalaṃ veditabbaṃ. Vuttañhetaṃ –
‘‘Aṭṭhānametaṃ, bhikkhave, anavakāso, yaṃ
diṭṭhisampanno puggalo kañci saṅkhāraṃ niccato upagaccheyya, sukhato
upagaccheyya, kañci dhammaṃ attato upagaccheyya, mātaraṃ jīvitā
voropeyya, pitaraṃ, arahantaṃ jīvitā voropeyya, paduṭṭhacitto
tathāgatassa lohitaṃ uppādeyya, saṅghaṃ bhindeyya, aññaṃ satthāraṃ
uddiseyya, netaṃ ṭhānaṃ vijjatī’’ti (ma. ni. 3.128-130; a. ni.
1.272-277).
Lokiyassa
pana saraṇagamanassa bhavasampadāpi bhogasampadāpi phalameva.
Vuttañhetaṃ –
‘‘Ye keci buddhaṃ saraṇaṃ gatāse,
Na te gamissanti apāyabhūmiṃ;
Pahāya mānusaṃ dehaṃ,
Devakāyaṃ paripūressantī’’ti. (saṃ. ni. 1.37);
Aparampi vuttaṃ –
‘‘Atha kho sakko devānamindo asītiyā devatāsahassehi
saddhiṃ yenāyasmā mahāmoggallāno tenupasaṅkami…pe… ekamantaṃ ṭhitaṃ kho
sakkaṃ devānamindaṃ āyasmā mahāmoggallāno
etadavoca – ‘sādhu kho, devānaminda, buddhasaraṇagamanaṃ hoti.
Buddhasaraṇagamanahetu kho devānaminda evamidhekacce sattā kāyassa bhedā
paraṃ maraṇā sugatiṃ saggaṃ lokaṃ upapajjanti. Te aññe deve dasahi
ṭhānehi adhigaṇhanti dibbena āyunā dibbena vaṇṇena sukhena yasena
ādhipateyyena dibbehi rūpehi saddehi gandhehi rasehi phoṭṭhabbehī’’’ti
(saṃ. ni. 4.341).
Eseva nayo dhamme saṅghe ca. Apica
velāmasuttādivasenāpi (a. ni. 9.20 ādayo) saraṇagamanassa phalaviseso
veditabbo. Evaṃ saraṇagamanaphalaṃ veditabbaṃ.
Tattha lokiyasaraṇagamanaṃ tīsu vatthūsu
aññāṇasaṃsayamicchāñāṇādīhi saṃkilissati, na mahājutikaṃ hoti na
mahāvipphāraṃ. Lokuttarassa natthi saṃkileso. Lokiyassa ca
saraṇagamanassa duvidho bhedo sāvajjo anavajjo ca. Tattha sāvajjo
aññasatthārādīsu attasanniyyātanādīhi hoti, so aniṭṭhaphalo. Anavajjo
kālakiriyāya, so avipākattā aphalo. Lokuttarassa pana nevatthi bhedo.
Bhavantarepi hi ariyasāvako aññaṃ satthāraṃ na uddisatīti evaṃ
saraṇagamanassa saṃkileso ca
bhedo ca veditabbo.
Upāsakaṃmaṃ
bhavaṃ gotamo dhāretūti maṃ bhavaṃ gotamo ‘‘upāsako aya’’nti evaṃ
dhāretu, jānātūti attho. Upāsakavidhikosallatthaṃ panettha ko upāsako,
kasmā upāsakoti vuccati, kimassa sīlaṃ, ko ājīvo, kā vipatti, kā
sampattīti idaṃ pakiṇṇakaṃ veditabbaṃ.
Tattha ko upāsakoti yo koci
saraṇagato gahaṭṭho. Vuttañhetaṃ –
‘‘Yato kho, mahānāma, upāsako buddhaṃ saraṇaṃ gato
hoti, dhammaṃ saraṇaṃ gato, saṅghaṃ saraṇaṃ gato hoti. Ettāvatā kho,
mahānāma, upāsako hotī’’ti (saṃ. ni. 5.1033).
Kasmāupāsakoti.
Ratanattayassa upāsanato. So hi buddhaṃ upāsatīti upāsako. Dhammaṃ,
saṅghaṃ upāsatīti upāsakoti.
Kimassa sīlanti. Pañca
veramaṇiyo. Yathāha –
‘‘Yato kho, mahānāma, upāsako pāṇātipātā paṭivirato
hoti, adinnādānā, kāmesumicchācārā, musāvādā,
surāmerayamajjappamādaṭṭhānā paṭivirato hoti. Ettāvatā kho, mahānāma,
upāsako sīlavā hotī’’ti (saṃ. ni. 5.1033).
Ko ājīvoti. Pañca
micchāvaṇijjā pahāya dhammena samena jīvikakappanaṃ. Vuttañhetaṃ –
‘‘Pañcimā, bhikkhave, vaṇijjā upāsakena akaraṇīyā.
Katamā pañca. Satthavaṇijjā, sattavaṇijjā, maṃsavaṇijjā, majjavaṇijjā,
visavaṇijjā. Imā kho, bhikkhave, pañca vaṇijjā upāsakena akaraṇīyā’’ti
(a. ni. 5.177).
Kā vipattīti. Yā tasseva
sīlassa ca ājīvassa ca vipatti, ayamassa vipatti. Apica yāya esa caṇḍālo
ceva hoti malañca patikuṭṭho ca, sāpi tassa vipattīti veditabbā. Te ca
atthato assaddhiyādayo pañca dhammā honti. Yathāha –
‘‘Pañcahi , bhikkhave, dhammehi
samannāgato upāsako upāsakacaṇḍālo ca hoti upāsakamalañca
upāsakapatikuṭṭho ca. Katamehi pañcahi? Assaddho hoti, dussīlo hoti,
kotūhalamaṅgaliko hoti, maṅgalaṃ pacceti no
kammaṃ, ito ca bahiddhā dakkhiṇeyyaṃ pariyesati, tattha ca pubbakāraṃ
karotī’’ti (a. ni. 5.175).
Kā sampattīti. Yā cassa
sīlasampadā ca ājīvasampadā ca, sā sampatti. Ye cassa ratanabhāvādikarā
saddhādayo pañca dhammā. Yathāha –
‘‘Pañcahi , bhikkhave, dhammehi
samannāgato upāsako upāsakaratanañca hoti upāsakapadumañca
upāsakapuṇḍarīkañca. Katamehi pañcahi? Saddho hoti, sīlavā hoti, na
kotūhalamaṅgaliko hoti, kammaṃ pacceti no maṅgalaṃ, na ito bahiddhā
dakkhiṇeyyaṃ gavesati, idha ca pubbakāraṃ karotī’’ti (a. ni. 5.175).
Ajjataggeti ettha ayaṃ
aggasaddo ādikoṭikoṭṭhāsaseṭṭhesu dissati.
‘‘Ajjatagge samma, dovārika, āvarāmi dvāraṃ nigaṇṭhānaṃ
nigaṇṭhīna’’ntiādīsu (ma. ni. 2.70) hi ādimhi dissati. ‘‘Teneva
aṅgulaggena taṃ aṅgulaggaṃ parāmaseyya (kathā. 441). Ucchaggaṃ
veḷagga’’ntiādīsu koṭiyaṃ. ‘‘Ambilaggaṃ vā madhuraggaṃ vā tittakaggaṃ vā
(saṃ. ni. 5.374), anujānāmi, bhikkhave, vihāraggena vā pariveṇaggena vā
bhājetu’’ntiādīsu (cūḷava. 318) koṭṭhāse. ‘‘Yāvatā, bhikkhave, sattā
apadā vā…pe… tathāgato tesaṃ aggamakkhāyatī’’tiādīsu (a. ni. 4.34)
seṭṭhe. Idha panāyaṃ ādimhi daṭṭhabbo. Tasmā ajjataggeti ajjataṃ ādiṃ
katvāti evamettha attho veditabbo. Ajjatanti
ajjabhāvaṃ. Ajjadaggeti vā pāṭho, dakāro padasandhikaro, ajja aggaṃ
katvāti attho.
Pāṇupetanti pāṇehi upetaṃ,
yāva me jīvitaṃ pavattati, tāva upetaṃ,
anaññasatthukaṃ tīhi saraṇagamanehi saraṇaṃ gataṃ upāsakaṃ
kappiyakārakaṃ maṃ bhavaṃ gotamo dhāretu jānātu. Ahañhi sacepi me
tikhiṇena asinā sīsaṃ chindeyya, neva buddhaṃ ‘‘na buddho’’ti vā dhammaṃ
‘‘na dhammo’’ti vā saṅghaṃ ‘‘na saṅgho’’ti vā
vadeyyanti evaṃ attasanniyyātanena saraṇaṃ gantvā catūhi ca paccayehi
pavāretvā uṭṭhāyāsanā bhagavantaṃ abhivādetvā tikkhattuṃ padakkhiṇaṃ
katvā pakkāmīti.
|
6. Rồi một Bà-la-môn đi đến Thế Tôn; sau khi đến, nói lên với Thế Tôn
những lời chào đón hỏi thăm, sau khi nói lên những lời chào đón hỏi thăm
thân hữu, liền ngồi xuống một bên. Ngồi xuống một bên, Bà-la-môn ấy bạch
Thế Tôn:
- Do nhân ǵ, thưa Tôn giả Gotama, do duyên ǵ, ở đây một số chúng
sanh khi thân hoại mạng chung, phải sanh vào cơi dữ, ác thú, đọa xứ, địa
ngục?
- Do nhân phi pháp hành và bất b́nh đẳng hành, này Bà-la-môn, như vậy
ở đây, một số các chúng sanh sau khi thân hoại mạng chung, sanh vào cơi
dữ, ác thú, đọa xứ, địa ngục!
- Do nhân ǵ, thưa Tôn giả Gotama, do duyên ǵ, ở đây một số chúng
sanh sau khi thân hoại mạng chung, sanh vào cơi Thiện, cơi Trời, cơi đời
này?
- Do nhân pháp hành và b́nh đẳng hành, này Bà-la-môn, như vậy ở đây,
một số chúng sanh sau khi thân hoại mạng chung, được sanh lên cơi Thiện,
cơi Trời, cơi đời này.
- Thật vi diệu thay, thưa Tôn giả Gotama! Thật vi diệu thay, Tôn giả
Gotama! Như người dựng đứng lại những ǵ bị quăng ngă xuống, phơi bày ra
những ǵ bị che kín, chỉ đường cho kẻ đi lạc hướng, đem đèn sáng vào
trong bóng tối để những ai có mắt có thể thấy sắc. Cũng vậy, pháp được
Tôn giả Gotama dùng nhiều phương tiện tŕnh bày giải thích. Con nay xin
quy y Tôn giả Gotama, quy y Pháp, quy y chúng Tỷ-kheo Tăng! Mong Tôn giả
Gotama nhận con làm đệ tử, từ nay cho đến mạng chung, con trọn đời quy
ngưỡng!
|
17. Atha kho jāṇussoṇi
[jāṇusoṇi (ka.)] brāhmaṇo yena bhagavā
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavatā saddhiṃ
sammodi. Sammodanīyaṃ kathaṃ sāraṇīyaṃ vītisāretvā ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantaṃ nisinno kho jāṇussoṇi brāhmaṇo bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘ko nu
kho, bho gotama, hetu ko paccayo yena midhekacce sattā kāyassa bhedā
paraṃ maraṇā apāyaṃ duggatiṃ vinipātaṃ nirayaṃ upapajjantī’’ti?
‘‘Katattā ca, brāhmaṇa, akatattā ca. Evamidhekacce sattā kāyassa bhedā
paraṃ maraṇā apāyaṃ duggatiṃ vinipātaṃ nirayaṃ upapajjantī’’ti. ‘‘Ko
pana, bho gotama, hetu ko paccayo yena midhekacce sattā kāyassa bhedā
paraṃ maraṇā sugatiṃ saggaṃ lokaṃ upapajjantī’’ti? ‘‘Katattā ca,
brāhmaṇa, akatattā ca. Evamidhekacce sattā kāyassa bhedā paraṃ maraṇā
sugatiṃ saggaṃ lokaṃ upapajjantī’’ti. ‘‘Na kho ahaṃ imassa bhoto
gotamassa saṃkhittena bhāsitassa vitthārena atthaṃ avibhattassa
vitthārena atthaṃ ājānāmi. Sādhu me bhavaṃ gotamo tathā dhammaṃ desetu
yathā ahaṃ imassa bhoto gotamassa saṃkhittena bhāsitassa vitthārena
atthaṃ avibhattassa vitthārena atthaṃ ājāneyya’’nti. ‘‘Tena hi,
brāhmaṇa, suṇāhi, sādhukaṃ manasi karohi; bhāsissāmī’’ti. ‘‘Evaṃ
bho’’ti kho jāṇussoṇi brāhmaṇo bhagavato
paccassosi. Bhagavā etadavoca –
‘‘Idha, brāhmaṇa, ekaccassa kāyaduccaritaṃ kataṃ
hoti, akataṃ hoti kāyasucaritaṃ; vacīduccaritaṃ kataṃ hoti, akataṃ hoti
vacīsucaritaṃ; manoduccaritaṃ kataṃ hoti, akataṃ hoti manosucaritaṃ.
Evaṃ kho, brāhmaṇa, katattā ca akatattā ca evamidhekacce sattā kāyassa
bhedā paraṃ maraṇā apāyaṃ duggatiṃ vinipātaṃ nirayaṃ upapajjanti. Idha
pana, brāhmaṇa, ekaccassa kāyasucaritaṃ kataṃ hoti, akataṃ hoti
kāyaduccaritaṃ; vacīsucaritaṃ kataṃ hoti, akataṃ
hoti vacīduccaritaṃ; manosucaritaṃ kataṃ hoti, akataṃ hoti
manoduccaritaṃ. Evaṃ kho, brāhmaṇa, katattā ca akatattā ca evamidhekacce
sattā kāyassa bhedā paraṃ maraṇā sugatiṃ saggaṃ lokaṃ upapajjantī’’ti.
‘‘Abhikkantaṃ , bho gotama…pe…
upāsakaṃ maṃ bhavaṃ gotamo dhāretu ajjatagge pāṇupetaṃ saraṇaṃ
gata’’nti.
|
17. Sattame
jāṇussoṇīti jāṇussoṇiṭhānantaraṃ kira nāmekaṃ
ṭhānantaraṃ, taṃ yena kulena laddhaṃ, taṃ jāṇussoṇikulanti vuccati. Ayaṃ
tasmiṃ kule jātattā rañño santike ca laddhajāṇussoṇisakkārattā
jāṇussoṇīti vuccati. Tenupasaṅkamīti ‘‘samaṇo
kira gotamo paṇḍito byatto bahussuto’’ti sutvā ‘‘sace so
liṅgavibhattikārakādibhedaṃ jānissati, amhehi ñātameva jānissati,
aññātaṃ kiṃ jānissati. Ñātameva kathessati, aññātaṃ kiṃ kathessatī’’ti
cintetvā mānaddhajaṃ paggayha siṅgaṃ ukkhipitvā mahāparivārehi parivuto
yena bhagavā tenupasaṅkami.
Katattā ca, brāhmaṇa, akatattā cāti satthā tassa vacanaṃ sutvā
‘‘ayaṃ brāhmaṇo idha āgacchanto na jānitukāmo atthagavesī hutvā āgato,
mānaṃ pana paggayha siṅgaṃ ukkhipitvā āgato. Kiṃ nu khvassa yathā
pañhassa atthaṃ jānāti, evaṃ kathite vaḍḍhi bhavissati, udāhu yathā na
jānātī’’ti cintetvā ‘‘yathā na jānāti, evaṃ kathite vaḍḍhi
bhavissatī’’ti ñatvā ‘‘katattā ca, brāhmaṇa, akatattā cā’’ti āha.
Brāhmaṇo taṃ sutvā ‘‘samaṇo gotamo katattāpi
akatattāpi niraye nibbattiṃ vadati, idaṃ ubhayakāraṇenāpi ekaṭṭhāne
nibbattiyā kathitattā dujjānaṃ mahandhakāraṃ, natthi
mayhaṃ ettha patiṭṭhā. Sace panāhaṃ ettakeneva tuṇhī bhaveyyaṃ,
brāhmaṇānaṃ majjhe kathanakālepi maṃ evaṃ vadeyyuṃ – ‘tvaṃ samaṇassa
gotamassa santikaṃ mānaṃ paggayha siṅgaṃ ukkhipitvā gatosi,
ekavacaneneva tuṇhī hutvā kiñci vattuṃ nāsakkhi, imasmiṃ ṭhāne kasmā
kathesī’ti. Tasmā parājitopi aparājitasadiso hutvā puna
saggagamanapañhaṃ pucchissāmī’’ti cintetvā ko nu kho,
bho gotamāti imaṃ dutiyapañhaṃ ārabhi.
Evampi tassa ahosi –
‘‘uparipañhena heṭṭhāpañhaṃ jānissāmi, heṭṭhāpañhena uparipañha’’nti.
Tasmāpi imaṃ pañhaṃ pucchi. Satthā purimanayeneva cintetvā yathā na
jānāti, evameva kathento punapi ‘‘katattā ca, brāhmaṇa, akatattā cā’’ti
āha. Brāhmaṇo tasmimpi patiṭṭhātuṃ asakkonto ‘‘alaṃ, bho, na īdisassa
purisassa santikaṃ āgatena ajānitvā gantuṃ vaṭṭati, sakavādaṃ pahāya
samaṇaṃ gotamaṃ anuvattitvā mayhaṃ atthaṃ gavesissāmi, paralokamaggaṃ
sodhessāmī’’ti sanniṭṭhānaṃ katvā satthāraṃ āyācanto
na kho ahantiādimāha. Athassa nihatamānataṃ ñatvā satthā upari
desanaṃ vaḍḍhento tena hi, brāhmaṇātiādimāha.
Tattha tena hīti kāraṇaniddeso. Yasmā
saṃkhittena bhāsitassa atthaṃ ajānanto vitthāradesanaṃ yācasi, tasmāti
attho. Sesamettha uttānatthamevāti.
|
7. Rồi Bà-la-môn Jànussoni đi đến Thế Tôn; sau khi đến, nói lên với
Thế Tôn những lời chào đón hỏi thăm, sau khi nói lên những lời chào đón
hỏi thăm thân hữu rồi ngồi xuống một bên. Ngồi xuống một bên, Bà-la-môn
Jànussoni bạch Thế Tôn:
- Do nhân ǵ, thưa Tôn giả Gotama, do duyên ǵ, ở đây một số chúng
sanh sau khi thân hoại mạng chung, sanh vào cơi dữ, ác thú, đọa xứ, địa
ngục?
- Do v́ có làm, này Bà-la-môn, do v́ không làm. Như vậy, ở đây một số
chúng sanh sau khi thân hoại mạng chung, phải sanh vào cơi dữ, ác thú,
đọa xứ, địa ngục!
- Do nhân ǵ, thưa Tôn giả Gotama, do duyên ǵ, ở đây một số chúng
sanh sau khi thân hoại mạng chung, sanh lên cơi Thiện, cơi Trời, cơi đời
này?
- Do v́ có làm, này Bà-la-môn, do v́ không làm. Như vậy, ở đây một số
chúng sanh sau khi thân hoại mạng chung, sanh lên cơi Thiện, cơi Trời,
cơi đời này.
- Thưa Tôn giả Gotama, lời nói vắn tắt không giảng rộng của Tôn giả
Gotama, con không được hiểu ư nghĩa một cách rộng răi. Lành thay, nếu
Tôn giả Gotama thuyết pháp cho con để con có thể hiểu ư nghĩa một cách
rộng răi lời nói vắn tắt không giảng rộng của Tôn giả Gotama.
- Vậy này Bà-la-môn, hăy nghe và khéo tác ư, Ta sẽ nói.
Bà-la-môn Jànussoni vâng đáp Thế Tôn:
- Thưa vâng, Tôn giả
Thế Tôn nói như sau:
- Ở đây, này Bà-la-môn, có người thân làm ác, thân không làm thiện,
miệng nói ác, miệng không nói thiện, ư nghĩ ác, ư không nghĩ thiện. Như
vậy, này Bà-la-môn, do làm và do không làm như vậy, ở đây một số chúng
sanh sau khi thân hoại mạng chung, được sanh vào cơi dữ, ác thú, đọa xứ,
địa ngục. Lại ở đây, này Bà-la-môn, có một số chúng sanh thân làm thiện,
thân không làm ác, miệng nói thiện, miệng không nói ác, ư nghĩ thiện, ư
không nghĩ ác. Như vậy, này Bà-la-môn, do làm và do không làm như vậy, ở
đây một số chúng sanh sau khi thân hoại mạng chung, được sanh lên cơi
Thiện, cơi Trời, cơi đời này.
- Thật vi diệu thay, Tôn giả Gotama ... từ nay cho đến mạng chung,
con trọn đời quy ngưỡng!
|
18. Atha kho āyasmā
ānando yena bhagavā tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā
ekamantaṃ nisīdi. Ekamantaṃ nisinnaṃ kho āyasmantaṃ ānandaṃ bhagavā
etadavoca – ‘‘ekaṃsenāhaṃ, ānanda, akaraṇīyaṃ
vadāmi kāyaduccaritaṃ vacīduccaritaṃ manoduccarita’’nti. ‘‘Yamidaṃ,
bhante, bhagavatā ekaṃsena akaraṇīyaṃ akkhātaṃ kāyaduccaritaṃ
vacīduccaritaṃ manoduccaritaṃ tasmiṃ akaraṇīye kayiramāne ko ādīnavo
pāṭikaṅkho’’ti? ‘‘Yamidaṃ, ānanda, mayā ekaṃsena akaraṇīyaṃ akkhātaṃ
kāyaduccaritaṃ vacīduccaritaṃ manoduccaritaṃ tasmiṃ akaraṇīye kayiramāne
ayaṃ ādīnavo pāṭikaṅkho – attāpi attānaṃ upavadati, anuvicca viññū
garahanti, pāpako kittisaddo abbhuggacchati, sammūḷho kālaṃ karoti,
kāyassa bhedā paraṃ maraṇā apāyaṃ duggatiṃ
vinipātaṃ nirayaṃ upapajjati. Yamidaṃ, ānanda, mayā ekaṃsena akaraṇīyaṃ
akkhātaṃ kāyaduccaritaṃ vacīduccaritaṃ manoduccaritaṃ tasmiṃ akaraṇīye
kayiramāne ayaṃ ādīnavo pāṭikaṅkho’’ti.
‘‘Ekaṃsenāhaṃ, ānanda, karaṇīyaṃ
vadāmi kāyasucaritaṃ vacīsucaritaṃ manosucarita’’nti. ‘‘Yamidaṃ,
bhante, bhagavatā ekaṃsena karaṇīyaṃ akkhātaṃ kāyasucaritaṃ
vacīsucaritaṃ manosucaritaṃ tasmiṃ karaṇīye kayiramāne ko ānisaṃso
pāṭikaṅkho’’ti? ‘‘Yamidaṃ, ānanda, mayā ekaṃsena karaṇīyaṃ akkhātaṃ
kāyasucaritaṃ vacīsucaritaṃ manosucaritaṃ tasmiṃ karaṇīye kayiramāne
ayaṃ ānisaṃso pāṭikaṅkho – attāpi attānaṃ na upavadati, anuvicca viññū
pasaṃsanti, kalyāṇo kittisaddo abbhuggacchati, asammūḷho kālaṃ karoti,
kāyassa bhedā paraṃ maraṇā sugatiṃ saggaṃ lokaṃ upapajjati. Yamidaṃ,
ānanda, mayā ekaṃsena karaṇīyaṃ akkhātaṃ kāyasucaritaṃ vacīsucaritaṃ
manosucaritaṃ tasmiṃ karaṇīye kayiramāne ayaṃ ānisaṃso pāṭikaṅkho’’ti.
|
18. Aṭṭhame āyasmāti
piyavacanametaṃ. Ānandoti tassa therassa nāmaṃ.
Ekaṃsenāti ekantena. Anuviccāti
anupavisitvā. Viññūti paṇḍitā.
Garahantīti nindanti, avaṇṇaṃ bhāsanti.
Sesamettha navame ca sabbaṃ uttānatthameva.
|
8. Rồi Tôn giả Ananda đi đến Thế Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn
rồi ngồi xuống một bên. Thế Tôn nói với Tôn giả Ananda đang ngồi xuống
một bên:
- Ta tuyên bố một cách dứt khoát rằng, này Ananda, thân làm ác, miệng
nói ác, ư nghĩ ác là điều không nên làm.
- V́ rằng, bạch Thế Tôn, Thế Tôn đă tuyên bố một cách dứt khoát rằng,
thân làm ác, miệng nói ác, ư nghĩ ác là điều không nên làm. Nếu làm
những điều không nên làm ấy, thời có những nguy hại ǵ được chờ đợi?
- V́ rằng này Ananda, Ta đă tuyên bố một cách dứt khoát rằng, thân
làm ác, miệng nói ác, ư nghĩ ác là điều không nên làm. Nếu làm những
điều không nên làm ấy, thời có những nguy hại như sau được chờ đợi: Tự
ḿnh chê trách ḿnh; sau khi được biết, kẻ trí chê trách, tiếng ác đồn
xa, bị mê ám khi mạng chung; sau khi thân hoại mạng chung, bị sanh vào
cơi dữ, ác thú, đọa xứ, địa ngục. V́ thế, này Ananda, Ta đă tuyên bố một
cách dứt khoát rằng, thân làm ác, miệng nói ác, ư nghĩ ác là điều không
nên làm. Nếu làm những điều không nên làm ấy, thời có những nguy hại như
vậy được chờ đợi.
- Ta tuyên bố một cách dứt khoát rằng, này Ananda, thân làm thiện,
miệng nói thiện, ư nghĩ thiện là điều nên làm.
- V́ rằng, bạch Thế Tôn, Thế Tôn đă tuyên bố một cách dứt khoát rằng,
thân làm thiện, miệng nói thiện, ư nghĩ thiện là điều nên làm. Nếu làm
những điều nên làm ấy, thời có những lợi ích ǵ được chờ đợi?
- V́ rằng này Ananda, Ta dă tuyên bố một cách dứt khoát rằng, thân
làm thiện, miệng nói thiện, ư nghĩ thiện là điều nên làm. Nếu làm những
điều nên làm ấy, thời có những lợi ích như sau được chờ đợi: Tự ḿnh
không chê trách ḿnh; sau khi được biết, kẻ trí tán thán, tiếng lành đồn
xa, không bị mê ám khi mạng chung; sau khi thân hoại mạng chung, được
sanh vào cơi Thiện, cơi Trời, cơi đời này. V́ thế, này Ananda, Ta đă
tuyên bố một cách dứt khoát rằng, thân làm thiện, miệng nói thiện, ư
nghĩ thiện là điều nên làm. Nếu làm những điều nên làm ấy, thời có những
lợi ích như vậy được chờ đợi.
|
19. ‘‘Akusalaṃ,
bhikkhave, pajahatha. Sakkā, bhikkhave, akusalaṃ pajahituṃ. No cedaṃ
[no cetaṃ (syā. kaṃ. pī. ka.) saṃ. ni. 3.28
passitabbaṃ], bhikkhave, sakkā abhavissa akusalaṃ pajahituṃ,
nāhaṃ evaṃ vadeyyaṃ – ‘akusalaṃ, bhikkhave, pajahathā’ti. Yasmā ca kho,
bhikkhave, sakkā akusalaṃ pajahituṃ tasmāhaṃ evaṃ
vadāmi – ‘akusalaṃ, bhikkhave, pajahathā’ti. Akusalañca hidaṃ, bhikkhave
[akusalaṃ bhikkhave (ka.)], pahīnaṃ ahitāya
dukkhāya saṃvatteyya nāhaṃ evaṃ vadeyyaṃ – ‘akusalaṃ, bhikkhave,
pajahathā’ti. Yasmā ca kho, bhikkhave, akusalaṃ pahīnaṃ hitāya sukhāya
saṃvattati tasmāhaṃ evaṃ vadāmi – ‘akusalaṃ ,
bhikkhave, pajahathā’’’ti.
‘‘Kusalaṃ , bhikkhave,
bhāvetha. Sakkā, bhikkhave, kusalaṃ bhāvetuṃ. No cedaṃ, bhikkhave, sakkā
abhavissa kusalaṃ bhāvetuṃ, nāhaṃ evaṃ vadeyyaṃ – ‘kusalaṃ, bhikkhave,
bhāvethā’ti. Yasmā ca kho, bhikkhave, sakkā kusalaṃ bhāvetuṃ tasmāhaṃ
evaṃ vadāmi – ‘kusalaṃ, bhikkhave, bhāvethā’ti. Kusalañca hidaṃ,
bhikkhave, bhāvitaṃ ahitāya dukkhāya saṃvatteyya, nāhaṃ evaṃ vadeyyaṃ –
‘kusalaṃ, bhikkhave, bhāvethā’ti. Yasmā ca kho, bhikkhave, kusalaṃ
bhāvitaṃ hitāya sukhāya saṃvattati tasmāhaṃ evaṃ vadāmi – ‘kusalaṃ,
bhikkhave, bhāvethā’’’ti.
|
|
9. Này các Tỷ-kheo, hăy từ bỏ bất thiện, này các Tỷ-kheo, từ bỏ bất
thiện có thể làm được. Nếu từ bỏ bất thiện không thể làm được thời ta đă
không nói như sau: "Này các Tỷ-kheo, hăy từ bỏ bất thiện". V́ rằng, này
các Tỷ-kheo, từ bỏ bất thiện có thể làm được, do vậy Ta mới nói rằng:
"Này các Tỷ-kheo, hăy từ bỏ bất thiện". Và nếu, này các Tỷ-kheo, từ bỏ
bất thiện đưa đến bất hạnh, đau khổ, thời ta không nói như sau: "Này các
Tỷ-kheo, hăy từ bỏ bất thiện". Và này các Tỷ-kheo, v́ từ bỏ bất thiện
đưa đến hạnh phúc, an lạc, nên Ta đă nói như sau: "Này các Tỷ-kheo, hăy
từ bỏ bất thiện".
Này các Tỷ-kheo, hăy tu tập thiện. Này các Tỷ-kheo, tu tập thiện có
thể làm được. Nếu tu tập thiện không thể làm được, này các Tỳ kheo, thời
ta đă không nói như sau: "Này các Tỷ-kheo, hăy tu tập thiện". V́ rằng,
này các Tỷ-kheo, tu tập thiện có thể làm được, do vậy Ta mới nói rằng:
"Này các Tỷ-kheo, hăy tu tập thiện". Và nếu, này các Tỷ-kheo, tu tập
thiện đưa đến bất hạnh, đau khổ, thời ta đă không nói như sau: "Này các
Tỷ-kheo, hăy tu tập thiện". Và v́ rằng, này các Tỷ-kheo, tu tập thiện
đưa đến hạnh phúc, an lạc, nên Ta đă nói như sau: "Này các Tỷ-kheo, hăy
tu tập thiện".
|