CHÁNH KINH PALI
|
CHÚ GIẢI PALI
|
BẢN DỊCH VIỆT
|
Aṅguttaranikāyo
|
Aṅguttaranikāye
|
Tăng Chi Bộ
|
Chakkanipātapāḷi
|
Chakkanipāta-aṭṭhakathā
|
Chương
VI –
Sáu Pháp
|
6. Mahāvaggo
|
6. Mahāvaggo
|
VI. Đại Phẩm
|
1. Soṇasuttaṃ
55.[mahāva. 243 āgataṃ] Evaṃ , me
sutaṃ – ekaṃ samayaṃ bhagavā rājagahe viharati gijjhakūṭe pabbate. Tena
kho pana samayena āyasmā soṇo rājagahe viharati sītavanasmiṃ. Atha kho
āyasmato soṇassa rahogatassa paṭisallīnassa evaṃ cetaso parivitakko
udapādi – ‘‘ye kho keci bhagavato sāvakā āraddhavīriyā viharanti, ahaṃ
tesaṃ aññataro. Atha ca pana me na anupādāya āsavehi cittaṃ vimuccati,
saṃvijjanti kho pana me kule bhogā, sakkā bhogā ca bhuñjituṃ puññāni ca
kātuṃ. Yaṃnūnāhaṃ sikkhaṃ paccakkhāya hīnāyāvattitvā bhoge ca bhuñjeyyaṃ
puññāni ca kareyya’’nti.
Atha kho bhagavā āyasmato soṇassa cetasā cetoparivitakkamaññāya –
seyyathāpi nāma balavā puriso sammiñjitaṃ vā bāhaṃ pasāreyya, pasāritaṃ
vā bāhaṃ sammiñjeyya, evamevaṃ kho – gijjhakūṭe pabbate antarahito
sītavane āyasmato soṇassa sammukhe pāturahosi. Nisīdi bhagavā paññatte
āsane. Āyasmāpi kho soṇo bhagavantaṃ abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantaṃ nisinnaṃ kho āyasmantaṃ soṇaṃ bhagavā etadavoca –
‘‘Nanu te, soṇa, rahogatassa paṭisallīnassa evaṃ
cetaso parivitakko udapādi – ‘ye kho keci bhagavato sāvakā āraddhavīriyā
viharanti, ahaṃ tesaṃ aññataro. Atha ca pana me na
anupādāya āsavehi cittaṃ vimuccati, saṃvijjanti kho pana me kule bhogā,
sakkā bhogā [bhoge (mahāva. 243)] ca
bhuñjituṃ puññāni ca kātuṃ. Yaṃnūnāhaṃ sikkhaṃ paccakkhāya
hīnāyāvattitvā bhoge ca bhuñjeyyaṃ puññāni ca kareyya’’’nti? ‘‘Evaṃ,
bhante’’.
‘‘Taṃ kiṃ maññasi, soṇa,
kusalo tvaṃ pubbe agāriyabhūto [āgārikabhūto (syā.),
agārikabhūto (mahāva. 243)] vīṇāya tantissare’’ti? ‘‘Evaṃ, bhante’’. ‘‘Taṃ kiṃ maññasi,
soṇa, yadā te vīṇāya tantiyo accāyatā honti, api nu te vīṇā tasmiṃ
samaye saravatī vā hoti kammaññā vā’’ti? ‘‘No hetaṃ, bhante’’.
‘‘Taṃ kiṃ maññasi, soṇa, yadā te vīṇāya tantiyo atisithilā honti, api nu
te vīṇā tasmiṃ samaye saravatī vā hoti kammaññā vā’’ti? ‘‘No hetaṃ,
bhante’’.
‘‘Yadā pana te, soṇa, vīṇāya tantiyo na accāyatā honti nātisithilā same
guṇe patiṭṭhitā, api nu te vīṇā tasmiṃ samaye saravatī vā hoti kammaññā
vā’’ti? ‘‘Evaṃ, bhante’’.
‘‘Evamevaṃ kho, soṇa, accāraddhavīriyaṃ uddhaccāya saṃvattati,
atisithilavīriyaṃ kosajjāya saṃvattati. Tasmātiha tvaṃ, soṇa,
vīriyasamathaṃ adhiṭṭhahaṃ, indriyānañca samataṃ paṭivijjha, tattha ca
nimittaṃ gaṇhāhī’’ti. ‘‘Evaṃ, bhante’’ti kho āyasmā soṇo bhagavato
paccassosi. Atha kho bhagavā āyasmantaṃ soṇaṃ iminā ovādena ovaditvā –
seyyathāpi nāma balavā puriso samiñjitaṃ vā bāhaṃ pasāreyya, pasāritaṃ
vā bāhaṃ samiñjeyya, evamevaṃ kho – sītavane antarahito gijjhakūṭe pabbate
pāturahosi.
Atha kho āyasmā soṇo aparena samayena
vīriyasamathaṃ adhiṭṭhāsi, indriyānañca samataṃ paṭivijjhi, tattha ca
nimittaṃ aggahesi. Atha kho āyasmā soṇo eko vūpakaṭṭho appamatto ātāpī
pahitatto viharanto nacirasseva – yassatthāya kulaputtā sammadeva
agārasmā anāgāriyaṃ pabbajanti tadanuttaraṃ – brahmacariyapariyosānaṃ
diṭṭheva dhamme sayaṃ abhiññā sacchikatvā upasampajja vihāsi. ‘‘Khīṇā
jāti, vusitaṃ brahmacariyaṃ, kataṃ karaṇīyaṃ, nāparaṃ itthattāyā’’ti
abbhaññāsi. Aññataro ca panāyasmā soṇo arahataṃ ahosi.
Atha kho āyasmato soṇassa arahattappattassa etadahosi – ‘‘yaṃnūnāhaṃ
yena bhagavā tenupasaṅkameyyaṃ; upasaṅkamitvā bhagavato santike aññaṃ
byākareyya’’nti. Atha kho āyasmā soṇo yena
bhagavā tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavantaṃ
abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi. Ekamantaṃ nisinno kho āyasmā soṇo
bhagavantaṃ etadavoca –
‘‘Yo so, bhante, bhikkhu arahaṃ khīṇāsavo vusitavā katakaraṇīyo
ohitabhāro anuppattasadattho parikkhīṇabhavasaṃyojano sammadaññāvimutto,
so cha ṭhānāni adhimutto hoti – nekkhammādhimutto hoti, pavivekādhimutto
hoti, abyāpajjādhimutto [abyāpajjhādhimutto
(ka.) mahāva. 244 passitabbaṃ] hoti,
taṇhākkhayādhimutto hoti, upādānakkhayādhimutto hoti, asammohādhimutto
hoti.
‘‘Siyā kho pana, bhante, idhekaccassa āyasmato evamassa –
‘kevalaṃsaddhāmattakaṃ nūna ayamāyasmā nissāya nekkhammādhimutto’ti .
Na kho panetaṃ, bhante, evaṃ daṭṭhabbaṃ. Khīṇāsavo, bhante, bhikkhu
vusitavā katakaraṇīyo karaṇīyaṃ attano asamanupassanto katassa vā
paṭicayaṃ khayā rāgassa vītarāgattā nekkhammādhimutto hoti, khayā
dosassa vītadosattā nekkhammādhimutto hoti, khayā mohassa vītamohattā
nekkhammādhimutto hoti.
‘‘Siyā kho pana, bhante, idhekaccassa āyasmato
evamassa – ‘lābhasakkārasilokaṃ nūna ayamāyasmā nikāmayamāno
pavivekādhimutto’ti. Na kho panetaṃ, bhante, evaṃ daṭṭhabbaṃ. Khīṇāsavo,
bhante, bhikkhu vusitavā katakaraṇīyo karaṇīyaṃ attano asamanupassanto
katassa vā paṭicayaṃ khayā rāgassa vītarāgattā pavivekādhimutto hoti,
khayā dosassa vītadosattā pavivekādhimutto hoti, khayā mohassa
vītamohattā pavivekādhimutto hoti.
‘‘Siyā kho pana, bhante, idhekaccassa āyasmato evamassa –
‘sīlabbataparāmāsaṃ nūna ayamāyasmā sārato paccāgacchanto
abyāpajjādhimutto’ti. Na kho panetaṃ, bhante, evaṃ daṭṭhabbaṃ.
Khīṇāsavo, bhante, bhikkhu vusitavā katakaraṇīyo karaṇīyaṃ attano
asamanupassanto katassa vā paṭicayaṃ khayā rāgassa vītarāgattā
abyāpajjādhimutto hoti, khayā dosassa vītadosattā abyāpajjādhimutto
hoti, khayā mohassa vītamohattā abyāpajjādhimutto hoti.
‘‘Khayā rāgassa vītarāgattā
taṇhākkhayādhimutto hoti, khayā dosassa vītadosattā taṇhākkhayādhimutto
hoti, khayā mohassa vītamohattā taṇhākkhayādhimutto hoti.
‘‘Khayā rāgassa vītarāgattā upādānakkhayādhimutto hoti, khayā dosassa
vītadosattā upādānakkhayādhimutto hoti, khayā mohassa vītamohattā
upādānakkhayādhimutto hoti.
‘‘Khayā rāgassa vītarāgattā asammohādhimutto hoti,
khayā dosassa vītadosattā asammohādhimutto hoti, khayā mohassa
vītamohattā asammohādhimutto hoti.
‘‘Evaṃ sammā vimuttacittassa, bhante, bhikkhuno bhusā cepi
cakkhuviññeyyā rūpā cakkhussa āpāthaṃ [āpātaṃ
(ka.)] āgacchanti,
nevassa cittaṃ pariyādiyanti. Amissīkatamevassa cittaṃ hoti ṭhitaṃ
āneñjappattaṃ vayañcassānupassati . Bhusā cepi
sotaviññeyyā saddā…pe… ghānaviññeyyā gandhā… jivhāviññeyyā rasā…
kāyaviññeyyā phoṭṭhabbā… manoviññeyyā dhammā manassa āpāthaṃ āgacchanti,
nevassa cittaṃ pariyādiyanti. Amissīkatamevassa cittaṃ hoti ṭhitaṃ
āneñjappattaṃ vayañcassānupassati. Seyyathāpi, bhante, selo pabbato
acchiddo asusiro ekagghano. Atha puratthimāya cepi disāya āgaccheyya
bhusā vātavuṭṭhi neva naṃ saṅkampeyya na sampakampeyya na sampavedheyya,
atha pacchimāya cepi disāya āgaccheyya bhusā vātavuṭṭhi…pe… atha
uttarāya cepi disāya āgaccheyya bhusā vātavuṭṭhi… atha dakkhiṇāya cepi
disāya āgaccheyya bhusā vātavuṭṭhi neva naṃ saṅkampeyya na sampakampeyya
na sampavedheyya; evamevaṃ kho, bhante, evaṃ sammāvimuttacittassa
bhikkhuno bhusā cepi cakkhuviññeyyā rūpā cakkhussa āpāthaṃ āgacchanti,
nevassa cittaṃ pariyādiyanti. Amissīkatamevassa cittaṃ hoti
ṭhitaṃ āneñjappattaṃ vayañcassānupassati. Bhusā cepi sotaviññeyyā
saddā…pe… ghānaviññeyyā gandhā… jivhāviññeyyā rasā… kāyaviññeyyā
phoṭṭhabbā… manoviññeyyā dhammā manassa āpāthaṃ āgacchanti, nevassa
cittaṃ pariyādiyanti. Amissīkatamevassa cittaṃ hoti ṭhitaṃ āneñjappattaṃ
vayañcassānupassatī’’ti.
‘‘Nekkhammaṃ adhimuttassa,
pavivekañca cetaso;
Abyāpajjādhimuttassa, upādānakkhayassa ca.
‘‘Taṇhākkhayādhimuttassa , asammohañca cetaso;
Disvā āyatanuppādaṃ,
sammā cittaṃ vimuccati.
‘‘Tassa sammā
vimuttassa, santacittassa bhikkhuno;
Katassa paṭicayo natthi,
karaṇīyaṃ na vijjati.
‘‘Selo yathā
ekagghano,
vātena na samīrati;
Evaṃ rūpā rasā saddā,
gandhā phassā ca
kevalā.
‘‘Iṭṭhā dhammā aniṭṭhā
ca, nappavedhenti tādino;
Ṭhitaṃ cittaṃ
vippamuttaṃ [vimutañca (ka.) mahāva. 244; kathā. 266],
vayañcassānupassatī’’ti. paṭhamaṃ;
|
1. Soṇasuttavaṇṇanā
55.
Chaṭṭhassa paṭhame soṇoti
sukhumālasoṇatthero. Sītavaneti evaṃnāmake susāne. Tasmiṃ kira paṭipāṭiyā pañca
caṅkamanapaṇṇasālāsatāni māpitāni, tesu thero attano sappāyacaṅkamanaṃ
gahetvā samaṇadhammaṃ karoti. Tassa āraddhavīriyassa hutvā caṅkamato
pādatalāni bhijjiṃsu, jāṇūhi caṅkamato jāṇukānipi hatthatalānipi
bhijjiṃsu, chiddāni ahesuṃ. Evaṃ āraddhavīriyo viharanto
obhāsanimittamattakampi dassetuṃ nāsakkhi. Tassa vīriyena
kilamitakāyassa koṭiyaṃ pāsāṇaphalake nisinnassa yo vitakko udapādi, taṃ
dassetuṃ atha
kho āyasmatotiādi vuttaṃ. Tattha āraddhavīriyāti
paripuṇṇapaggahitavīriyā. Na anupādāya āsavehi cittaṃ vimuccatīti sace hi ahaṃ
ugghaṭitaññū vā assaṃ vipañcitaññū vā neyyo vā, nūna me cittaṃ
vimucceyya. Addhā panasmi padaparamo, yena me cittaṃ na vimuccatīti
sanniṭṭhānaṃ katvā saṃvijjanti
kho panātiādīni cintesi. Tattha bhogāti
upayogatthe paccattaṃ.
Pāturahosīti
therassa cittācāraṃ ñatvā ‘‘ayaṃ soṇo ajja sītavane padhānabhūmiyaṃ
nisinno imaṃ vitakkaṃ vitakketi, gantvāssa vitakkaṃ sahotthaṃ gaṇhitvā
vīṇopamaṃ kammaṭṭhānaṃ kathessāmī’’ti pamukhe pākaṭo ahosi. Paññatte
āsaneti padhānikabhikkhū attano vasanaṭṭhāne ovadituṃ
āgatassa buddhassa bhagavato nisīdanatthaṃ yathālābhena āsanaṃ
paññāpetvāva padhānaṃ karonti, aññaṃ alabhamānā purāṇapaṇṇānipi
santharitvā upari saṅghāṭiṃ paññapenti. Theropi āsanaṃ paññāpetvā
padhānaṃ akāsi. Taṃ sandhāya vuttaṃ – ‘‘paññatte āsane’’ti.
Taṃ kiṃ maññasīti
satthā ‘‘imassa bhikkhuno avasesakammaṭṭhānehi attho natthi, ayaṃ
gandhabbasippe cheko ciṇṇavasī, attano visaye
kathiyamānaṃ khippameva sallakkhessatī’’ti
vīṇopamaṃ kathetuṃ ‘‘taṃ kiṃ maññasī’’tiādimāha. Vīṇāya
tantissare kusalatā nāma vīṇāya vādanakusalatā, so ca
tattha kusalo. Mātāpitaro hissa ‘‘amhākaṃ putto aññaṃ sippaṃ sikkhanto
kāyena kilamissati, idaṃ pana sayane nisinneneva
sakkā uggaṇhitu’’nti gandhabbasippameva uggaṇhāpesuṃ. Tassa –
‘‘Satta sarā tayo gāmā,
mucchanā ekavīsati;
Ṭhānā ekūnapaññāsa, iccete saramaṇḍalā’’ti. –
Ādikaṃ gandhabbasippaṃ sabbameva paguṇaṃ ahosi. Accāyatāti
atiāyatā kharamucchanā. Saravatīti
sarasampannā. Kammaññāti
kammakkhamā kammayoggā. Atisithilāti mandamucchanā. Same
guṇe patiṭṭhitāti majjhime sare ṭhapetvā mucchitā.
Accāraddhanti
atigāḷhaṃ. Uddhaccāya
saṃvattatīti uddhatabhāvāya saṃvattati. Atilīnanti
atisithilaṃ. Kosajjāyāti
kusītabhāvatthāya. Vīriyasamathaṃ adhiṭṭhahāti vīriyasampayuttaṃ samathaṃ
adhiṭṭhaha, vīriyaṃ samathena yojehīti attho. Indriyānañca
samataṃ paṭivijjhāti saddhādīnaṃ indriyānaṃ samataṃ
samabhāvaṃ adhiṭṭhāhi. Tattha saddhaṃ paññāya, paññañca saddhāya,
vīriyaṃ samādhinā, samādhiñca vīriyena yojayatā indriyānaṃ samatā
adhiṭṭhitā nāma hoti. Sati pana sabbatthikā, sā sadā balavatīyeva
vaṭṭati. Tañca pana tesaṃ yojanāvidhānaṃ visuddhimagge (visuddhi.
1.60-62) pakāsitameva. Tattha
ca nimittaṃ gaṇhāhīti tasmiñca samabhāve sati yena ādāse
mukhabimbeneva nimittena uppajjitabbaṃ, taṃ samathanimittaṃ
vipassanānimittaṃ magganimittaṃ phalanimittañca gaṇhāhi
nibbattehīti evamassa satthā arahatte pakkhipitvā kammaṭṭhānaṃ kathesi.
Tattha ca nimittaṃ aggahesīti
samathanimittañca vipassanānimittañca aggahesi. Cha
ṭhānānīti cha kāraṇāni. Adhimutto
hotīti paṭivijjhitvā paccakkhaṃ katvā ṭhito hoti. Nekkhammādhimuttotiādi
sabbaṃ arahattavaseneva vuttaṃ. Arahattañhi sabbakilesehi nikkhantattā nekkhammaṃ, teheva
pavivittattā paviveko, byāpajjhābhāvato abyāpajjhaṃ, taṇhākkhayante
uppannattā taṇhākkhayo, upādānakkhayante
uppannattā upādānakkhayo, sammohābhāvato asammohoti
vuccati.
Kevalaṃ saddhāmattakanti
paṭivedharahitaṃ kevalaṃ paṭivedhapaññāya asammissakaṃ saddhāmattakaṃ. Paṭicayanti
punappunaṃ karaṇena vaḍḍhiṃ. Vītarāgattāti maggapaṭivedhena rāgassa vigatattāyeva
nekkhammasaṅkhātaṃ arahattaṃ paṭivijjhitvā sacchikatvā ṭhito hoti,
phalasamāpattivihārena viharati, tanninnamānasoyeva ca hotīti attho.
Sesapadesupi eseva nayo.
Lābhasakkārasilokanti
catupaccayalābhañca tesaññeva sukatabhāvañca vaṇṇabhaṇanañca. Nikāmayamānoti
icchamāno patthayamāno. Pavivekādhimuttoti
paviveke adhimutto arahanti evaṃ arahattaṃ byākarotīti attho.
Sīlabbataparāmāsanti
sīlañca vatañca parāmasitvā gahitaṃ gahaṇamattaṃ. Sāratopaccāgacchantoti
sārabhāvena jānanto. Abyāpajjhādhimuttoti abyāpajjhaṃ arahattaṃ byākaroti.
Imināva nayena sabbaṭṭhānesu attho daṭṭhabbo. Apicettha
‘‘nekkhammādhimuttoti imasmiṃyeva arahattaṃ kathitaṃ, sesesu pañcasu
nibbāna’’nti eke vadanti. Apare ‘‘asammohādhimuttoti ettheva nibbānaṃ
kathitaṃ, sesesu arahatta’’nti vadanti. Ayaṃ panettha sāro – sabbesveva
tesu arahattampi nibbānampi kathitamevāti.
Bhusāti
balavanto dibbarūpasadisā. Nevassa
cittaṃ pariyādiyantīti etassa khīṇāsavassa cittaṃ gahetvā
ṭhātuṃ na sakkonti. Kilesā hi uppajjamānā cittaṃ gaṇhanti nāma. Amissīkatanti
kilesā hi ārammaṇena saddhiṃ cittaṃ missaṃ karonti, tesaṃ abhāvā
amissīkataṃ. Ṭhitanti
patiṭṭhitaṃ. Āneñjappattanti
acalappattaṃ. Vayañcassānupassatīti
tassa cesa cittassa uppādampi vayampi passati. Bhusā
vātavuṭṭhīti balavā vātakkhandho. Neva
sampakampeyyāti ekabhāgena cāletuṃ na sakkuṇeyya. Na
sampakampeyyāti thūṇaṃ viya sabbabhāgato kampetuṃ na
sakkuṇeyya. Na
sampavedheyyāti vedhetvā pavedhetvā pātetuṃ na sakkuṇeyya.
Nekkhammaṃadhimuttassāti
arahattaṃ paṭivijjhitvā ṭhitassa khīṇāsavassa. Sesapadesupi arahattameva kathitaṃ. Upādānakkhayassa cāti upayogatthe sāmivacanaṃ. Asammohañca
cetasoti cittassa ca asammohaṃ adhimuttassa. Disvā
āyatanuppādanti āyatanānaṃ uppādañca vayañca disvā. Sammā
cittaṃ vimuccatīti sammā hetunā nayena imāya
vipassanāpaṭipattiyā phalasamāpattivasena cittaṃ vimuccati,
nibbānārammaṇe adhimuccati. Atha vā iminā khīṇāsavassa paṭipadā kathitā.
Tassa hi āyatanuppādaṃ disvā imāya vipassanāya adhigatassa
ariyamaggassānubhāvena sabbakilesehi sammā cittaṃ vimuccati. Evaṃ tassa sammā
vimuttassa…pe… na vijjati. Tattha santacittassāti nibbutacittassa. Sesamettha
uttānatthamevāti.
|
(I) (55) Sona
1. Như vầy tôi nghe:
Một thời, Thế Tôn trú tại Ràjagaha (Vương Xá) núi Gijjhakùta (Linh
Thứu). Lúc bấy giờ Tôn giả Sona trú ở Ràjagaha,
tại rừng Śta. Rồi Tôn giả Sona, trong khi độc cư Thiền tịnh, tư tưởng
sau đây được khởi lên: "Những ai là đệ tử Thế Tôn, sống tinh cần tinh
tấn, ta là một trong những vị ấy. Nhưng ta c̣n chấp thủ, tâm chưa giải
thoát khỏi các lậu hoặc. Gia đ́nh ta có tài sản, và ta có thể hưởng thọ
tài sản và làm điều công đức. Vậy ta hăy từ bỏ học pháp, hoàn tục, thọ
hưởng tài sản và làm các công đức". Rồi Thế Tôn với tâm của ḿnh biết
được tâm của Tôn giả Sona, như một người lực sĩ duỗi cánh tay đang co
lại hay co lại cánh tay đang duỗi ra, biến mất từ núi Gijjhakùta, hiện
ra trước mặt Tôn giả Sona, ở rừng Śta. Thế Tôn ngồi xuống trên chỗ đă
soạn sẵn. Tôn giả Sona đảnh lễ Thế Tôn, rồi ngồi xuống một bên. Thế Tôn
nói với Tôn giả Sona đang ngồi một bên:
- Này Sona, có phải trong khi thầy độc cư Thiền tịnh, tư tưởng sau đây
được khởi lên: "Những ai là đệ tử Thế Tôn, sống tinh cần tinh tấn, ta là
một trong những vị ấy. Nhưng ta c̣n chấp thủ, tâm chưa giải thoát các
lậu hoặc. Gia đ́nh ta có tài sản, ta có thể hưởng thọ tài sản ấy và làm
các công đức. Vậy ta hăy từ bỏ học pháp, hoàn tục, thọ hưởng tài sản và
làm các công đức"?
- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.
- Thầy nghĩ thế nào, này Sona? Có phải thuở trước, khi c̣n là gia chủ,
Thầy giỏi đánh đàn tỳ-bà có dây?
- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.
- Thầy nghĩ thế nào, này Sona? Khi những sợi dây đàn tỳ-bà của Thầy quá
căng thẳng, trong khi ấy, đàn tỳ-bà của Thầy có phát âm hay sử dụng được
không?
- Thưa không, bạch Thế Tôn.
- Thầy nghĩ thế nào, này Sona? Khi những sợi dây đàn tỳ-bà của Thầy quá
trùng, trong khi ấy, đàn tỳ-bà của Thầy có phát âm hay sử dụng được
không?
- Thưa không, bạch Thế Tôn.
- Nhưng này Sona? Khi những sợi dây đàn tỳ-bà của Thầy không quá căng
thẳng, không quá trùng xuống, nhưng vặn đúng mức trung b́nh, trong khi
ấy, đàn tỳ-bà của Thầy có phát âm hay sử dụng được không?
- Thưa được, bạch Thế Tôn.
- Cũng vậy, này Sona, khi tinh cần tinh tấn quá căng thẳng, thời đưa đến
dao động; khi tinh cần tinh tấn quá thụ động, thời đưa đến biếng nhác.
Do vậy, này Sona, Thầy phải an trú tinh tấn một cách b́nh đẳng, thể nhập
các căn một cách b́nh đẳng, rồi tại đấy nắm giữ tướng.
- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.
Tôn giả Sona vâng đáp Thế Tôn. Rồi Thế Tôn sau khi giáo giới Tôn giả
Sona với lời giáo giới, như một nhà lực sĩ duỗi cánh tay đang co lại,
hay co lại cánh tay đang duỗi ra, cũng vậy, Thế Tôn biến mất tại rừng
Śta và hiện ra ở núi Gijjhakùta.
2. Rồi Tôn giả Sona, sau một thời gian an trú tinh tấn một cách b́nh
đẳng, thể nhập các căn một cách b́nh đẳng và tại đấy nắm giữ tướng. Rồi
Tôn giả Sona sống độc cư, an tịnh, không phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần,
không bao lâu, do mục đích ǵ các thiện nam tử chơn chánh xuất gia từ bỏ
gia đ́nh sống không gia đ́nh, vị ấy ngay trong hiện tại, tự ḿnh với
thắng trí chứng ngộ và chứng đạt vô thượng cứu cánh Phạm hạnh. Vị ấy rơ
biết: "Sanh đă tận, Phạm hạnh đă thành, việc ǵ nên làm đă làm, không
c̣n trở lui trạng thái này nữa". Tôn giả Sona trở thành một vị A-la-hán.
Sau khi chứng được A-la-hán, Tôn giả Sona suy nghĩ như sau: "Ta hăy đi
đến Thế Tôn; sau khi đến, ta sẽ nói lên ư nghĩa này với Thế Tôn". Rồi
Tôn giả Sona đi đến Thế Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn, rồi ngồi
xuống một bên. Ngồi xuống một bên, Tôn giả Sona bạch Thế Tôn:
3. - Bạch Thế Tôn, Tỷ-kheo nào là bậc A-la-hán, đă đoạn tận các lậu
hoặc, Phạm hạnh đă thành, đă làm những việc cần làm, đă đặt gánh nặng
xuống, đă đạt được mục đích, hữu kiết sử đă trừ diệt, đă được giải thoát
nhờ chánh trí; vị ấy có sáu chỗ để xu hướng, xu hướng xuất ly, xu hướng
viễn ly, xu hướng vô sân, xu hướng ái diệt, xu hướng thủ diệt, xu hướng
vô si.
4. Bạch Thế Tôn, có thể ở đây, một số Tôn giả suy nghĩ như sau: "Có Tôn
giả này hoàn toàn chỉ y cứ trên tín, có xu hướng xuất ly". Vị Tôn giả ấy
chớ có quan điểm như vậy! Tỷ-kheo đă đoạn tận các lậu hoặc, bạch Thế
Tôn, Phạm hạnh đă thành, các việc nên làm đă làm, không c̣n thấy trong
ḿnh c̣n cái ǵ cần làm, hay c̣n cái ǵ cần phải làm thêm; do đoạn diệt
tham ái, do viễn ly tham ái, vị ấy hướng tâm đến xu hướng xuất ly; do
đoạn diệt sân, do viễn ly sân, vị ấy hướng tâm đến xu hướng xuất ly; do
đoạn diệt si, do viễn ly si, vị ấy hướng tâm đến xu hướng xuất ly.
5. Bạch Thế Tôn, có thể ở đây một số Tôn giả suy nghĩ như sau: "Tôn giả
này do tham muốn lợi dưỡng, cung kính, danh tiếng nên hướng tâm về xu
hướng viễn ly". Tôn giả ấy chớ có quan niệm như vậy! Bạch Thế Tôn,
Tỷ-kheo đă đoạn tận các lậu hoặc, đă thành tựu Phạm hạnh, đă làm những
việc phải làm, không c̣n thấy trong ḿnh c̣n cái ǵ cần làm hay c̣n cái
ǵ cần phải làm thêm; do đoạn diệt tham ái, do viễn ly tham ái, vị ấy
hướng tâm đến xu hướng viễn ly; do đoạn diệt sân, do viễn ly sân, vị ấy
hướng tâm đến xu hướng viễn ly; do đoạn diệt si, do viễn ly si, vị ấy
hướng tâm đến xu hướng viễn ly.
6-9. Bạch Thế Tôn, có thể đây một số Tôn giả suy nghĩ như sau: "Do đi
ngược trở lại tối thắng giới cấm thủ, Tôn giả này hướng tâm đến xu hướng
vô sân". Tôn giả ấy chớ có quan điểm như vậy! Bạch Thế Tôn, Tỷ-kheo đă
đoạn tận các lậu hoặc, đă thành tựu Phạm hạnh, đă làm những việc phải
làm, không c̣n thấy trong ḿnh c̣n cái ǵ cần phải làm hay c̣n cái ǵ
cần phải làm thêm; do đoạn diệt tham ái, do viễn ly tham ái, vị ấy hướng
tâm đến xu hướng vô sân; do đoạn diệt sân, do viễn ly sân, vị ấy hướng
tâm đến xu hướng vô sân; do đoạn diệt si, do viễn ly si, vị ấy hướng tâm
đến xu hướng vô sân... Do đoạn diệt tham ái, do viễn ly tham ái, vị ấy
hướng tâm đến xu hướng ái diệt; do đoạn diệt sân, do viễn ly sân, vị ấy
hướng tâm đến xu hướng ái diệt; do đoạn diệt si, do viễn ly si, vị ấy
hướng tâm đến xu hướng ái diệt... Do đoạn diệt tham ái, do viễn ly tham
ái, vị ấy hướng tâm đến xu hướng thủ diệt; do đoạn diệt sân, do viễn ly
sân, vị ấy hướng tâm đến xu hướng thủ diệt; do đoạn diệt si, do viễn ly
si, vị ấy hướng tâm đến xu hướng thủ diệt. Do đoạn diệt tham ái, do viễn
ly tham ái, vị ấy hướng tâm đến xu hướng vô si; do đoạn diệt sân, do
viễn ly sân, vị ấy hướng tâm đến xu hướng vô si; do đoạn diệt si, do
viễn ly si, vị ấy hướng tâm đến xu hướng vô si.
10. Như vậy, với Tỷ-kheo có tâm chơn chánh giải thoát, bạch Thế Tôn, nếu
nhiều sắc do mắt nhận thức đi vào trong giới vức của mắt, chúng không
chinh phục tâm vị ấy, và tâm vị ấy không lộn xộn, an trú, đạt được không
dao động, quán thấy tánh diệt của chúng. Nếu nhiều tiếng do tai nhận
thức... nếu nhiều hương do mũi nhận thức... nếu nhiều vị do lưỡi nhận
thức... nếu nhiều xúc do thân nhận thức... nếu nhiều pháp do ư nhận thức
đi vào trong giới vực của ư, chúng không chinh phục tâm của vị ấy, và
tâm vị ấy không lộn xộn, an trú, đạt được không dao động, quán thấy tánh
diệt của chúng.
11. Ví như, bạch Thế Tôn, một ḥn núi đá, không có rạn nứt, không có
trống bọng, một tảng đá lớn, nếu từ phương Đông mưa to gió lớn đến,
không có làm rung động, rung chuyển, chuyển động mạnh núi đá ấy. Nếu từ
phương Tây mưa to gió lớn đến... nếu từ phương Bắc mưa to gió lớn
đến.... nếu từ phương Nam mưa to gió lớn đến không có làm rung động,
rung chuyển, chuyển động mạnh núi đá ấy.
Cũng vậy, bạch Thế Tôn, với Tỷ-kheo có tâm chơn chánh giải thoát, nếu
nhiều sắc do mắt nhận thức đi vào trong giới vức của mắt, chúng không
chinh phục tâm vị ấy, và tâm vị ấy không lộn xộn, an trú, đạt được không
dao động, quán thấy tánh diệt của chúng. Nếu nhiều tiếng do tai nhận
thức... nếu nhiều hương do mũi nhận thức... nếu nhiều vị do lưỡi nhận
thức... nếu nhiều xúc do thân nhận thức, nếu nhiều pháp do ư nhận thức
đi vào trong giới vực của ư, chúng không chinh phục tâm vị ấy, và tâm vị
ấy không lộn xộn, an trú, đạt được không dao động, quán thấy tánh diệt
của chúng.
Với ai hướng xuất ly,
Tâm xu hướng viễn ly,
Với ai hướng vô sân,
Tâm xu hướng thủ diệt,
Với ai hướng ái diệt,
Tâm xu hướng vô si,
Có thấy xứ sanh khởi,
Tâm được chánh giải thoát.
Với vị chánh giải thoát,
Vị Tỷ-kheo tâm tịnh,
Không cần làm thêm ǵ,
Không có ǵ phải làm.
Như ḥn núi đá tảng,
Gió không thể dao động,
Cũng vậy, toàn thể sắc,
Vị, tiếng, và hương, xúc,
Cho đến tất cả pháp,
Khả ái, không khả ái,
Không có thể dao động,
Một vị được như vậy,
Tâm kiên trú, giải thoát,
Thấy tánh diệt của chúng.
|
2. Phaggunasuttaṃ
56. Tena kho pana samayena āyasmā phagguno [phegguno (ka.), phagguṇo (sī. syā.)] ābādhiko
hoti dukkhito bāḷhagilāno. Atha kho āyasmā ānando yena bhagavā
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantaṃ nisinno kho āyasmā ānando bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘āyasmā,
bhante, phagguno ābādhiko dukkhito bāḷhagilāno. Sādhu, bhante ,
bhagavā yenāyasmā phagguno tenupasaṅkamatu anukampaṃ upādāyā’’ti.
Adhivāsesi bhagavā tuṇhībhāvena. Atha kho bhagavā sāyanhasamayaṃ
paṭisallānā vuṭṭhito yenāyasmā phagguno tenupasaṅkami. Addasā kho āyasmā
phagguno bhagavantaṃ dūratova āgacchantaṃ. Disvāna mañcake samadhosi [samañcopi
(sī. syā. pī.), saṃ + dhū + ī = samadhosi].
Atha kho bhagavā āyasmantaṃ phaggunaṃ etadavoca – ‘‘alaṃ, phagguna, mā
tvaṃ mañcake samadhosi. Santimāni āsanāni parehi paññattāni, tatthāhaṃ
nisīdissāmī’’ti. Nisīdi bhagavā paññatte āsane. Nisajja kho bhagavā
āyasmantaṃ phaggunaṃ etadavoca –
‘‘Kacci te, phagguna, khamanīyaṃ kacci yāpanīyaṃ? Kacci te dukkhā vedanā
paṭikkamanti, no abhikkamanti; paṭikkamosānaṃ paññāyati, no
abhikkamo’’ti? ‘‘Na me , bhante ,
khamanīyaṃ na yāpanīyaṃ. Bāḷhā me dukkhā vedanā abhikkamanti, no
paṭikkamanti; abhikkamosānaṃ paññāyati, no paṭikkamo.
‘‘Seyyathāpi, bhante, balavā puriso tiṇhena sikharena muddhani [muddhānaṃ (sī. pī.)] abhimattheyya [abhimaṭṭheyya (syā.)];
evamevaṃ kho me, bhante, adhimattā vātā muddhani [hananti
(sī. pī.), ohananti (syā.)] ūhananti.
Na me, bhante, khamanīyaṃ na yāpanīyaṃ. Bāḷhā me dukkhā vedanā
abhikkamanti, no paṭikkamanti; abhikkamosānaṃpaññāyati,
no paṭikkamo.
‘‘Seyyathāpi, bhante, balavā puriso daḷhena varattakkhaṇḍena
sīsaveṭhanaṃ dadeyya; evamevaṃ kho me, bhante, adhimattā sīse
sīsavedanā. Na me, bhante, khamanīyaṃ na yāpanīyaṃ. Bāḷhā me dukkhā
vedanā abhikkamanti, no paṭikkamanti; abhikkamosānaṃ paññāyati, no
paṭikkamo.
‘‘Seyyathāpi, bhante, dakkho goghātako vā goghātakantevāsī vā tiṇhena
govikantanena kucchiṃ parikanteyya; evamevaṃ kho me, bhante, adhimattā
vātā kucchiṃ parikantanti. Na me, bhante, khamanīyaṃ na yāpanīyaṃ. Bāḷhā
me dukkhā vedanā abhikkamanti, no paṭikkamanti; abhikkamosānaṃ
paññāyati, no paṭikkamo.
‘‘Seyyathāpi, bhante, dve balavanto purisā dubbalataraṃ purisaṃ
nānābāhāsu gahetvā aṅgārakāsuyā santāpeyyuṃ samparitāpeyyuṃ; evamevaṃ
kho me, bhante, adhimatto kāyasmiṃ ḍāho. Na me, bhante, khamanīyaṃ na
yāpanīyaṃ. Bāḷhā me dukkhā vedanā abhikkamanti, no paṭikkamanti;
abhikkamosānaṃ paññāyati, no paṭikkamo’’ti. Atha kho bhagavā āyasmantaṃ
phaggunaṃ dhammiyā kathāya sandassetvā samādapetvā samuttejetvā
sampahaṃsetvā uṭṭhāyāsanā pakkāmi.
Atha kho āyasmā phagguno acirapakkantassa bhagavato kālamakāsi. Tamhi
cassa samaye maraṇakāle indriyāni vippasīdiṃsu. Atha kho āyasmā ānando
yena bhagavātenupasaṅkami; upasaṅkamitvā
bhagavantaṃ abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi. Ekamantaṃ nisinno kho āyasmā ānando
bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘āyasmā, bhante, phagguno acirapakkantassa
bhagavato kālamakāsi. Tamhi cassa samaye
maraṇakāle indriyāni vippasīdiṃsū’’ti.
‘‘Kiṃ hānanda, phaggunassa [pheggunassa
ānanda (ka.)] bhikkhuno indriyāni na vippasīdissanti! Phaggunassa, ānanda,
bhikkhuno pañcahi orambhāgiyehi saṃyojanehi cittaṃ
avimuttaṃ ahosi. Tassa taṃ dhammadesanaṃ sutvā pañcahi orambhāgiyehi
saṃyojanehi cittaṃ vimuttaṃ.
‘‘Chayime, ānanda, ānisaṃsā kālena dhammassavane [dhammasavaṇe
(sī.)] kālena atthupaparikkhāya. Katame cha? Idhānanda, bhikkhuno
pañcahi orambhāgiyehi saṃyojanehi cittaṃ avimuttaṃ hoti. So tamhi samaye
maraṇakāle labhati tathāgataṃ dassanāya. Tassa tathāgato dhammaṃ deseti
ādikalyāṇaṃ majjhekalyāṇaṃ pariyosānakalyāṇaṃ sātthaṃ sabyañjanaṃ,
kevalaparipuṇṇaṃ parisuddhaṃ brahmacariyaṃ pakāseti. Tassa taṃ
dhammadesanaṃ sutvā pañcahi orambhāgiyehi saṃyojanehi cittaṃ vimuccati.
Ayaṃ, ānanda, paṭhamo ānisaṃso kālena dhammassavane.
‘‘Puna caparaṃ, ānanda, bhikkhuno pañcahi orambhāgiyehi saṃyojanehi
cittaṃ avimuttaṃ hoti. So tamhi samaye maraṇakāle na heva kho [no
ca kho (ka.)] labhati tathāgataṃ dassanāya, api ca kho tathāgatasāvakaṃ
labhati dassanāya. Tassa tathāgatasāvako dhammaṃ deseti ādikalyāṇaṃ
majjhekalyāṇaṃ pariyosānakalyāṇaṃ sātthaṃ sabyañjanaṃ, kevalaparipuṇṇaṃ
parisuddhaṃ brahmacariyaṃ pakāseti. Tassa taṃ dhammadesanaṃ sutvā
pañcahi orambhāgiyehi saṃyojanehi cittaṃ vimuccati. Ayaṃ, ānanda, dutiyo
ānisaṃso kālena dhammassavane.
‘‘Puna caparaṃ, ānanda, bhikkhuno pañcahi orambhāgiyehi saṃyojanehi
cittaṃ avimuttaṃ hoti. So tamhi samaye maraṇakāle na heva kho labhati
tathāgataṃ dassanāya, napi tathāgatasāvakaṃ labhati dassanāya; api ca
kho yathāsutaṃ yathāpariyattaṃ dhammaṃ cetasā anuvitakketi anuvicāreti
manasānupekkhati. Tassa yathāsutaṃ yathāpariyattaṃdhammaṃ
cetasā anuvitakkayato anuvicārayato manasānupekkhato pañcahi
orambhāgiyehi saṃyojanehi cittaṃ vimuccati. Ayaṃ, ānanda, tatiyo
ānisaṃso kālena atthupaparikkhāya.
‘‘Idhānanda , bhikkhuno pañcahi orambhāgiyehi
saṃyojanehi cittaṃ vimuttaṃ hoti, anuttare ca kho upadhisaṅkhaye cittaṃ
avimuttaṃ hoti. So tamhi samaye maraṇakāle labhati tathāgataṃ dassanāya.
Tassa tathāgato dhammaṃ deseti ādikalyāṇaṃ majjhekalyāṇaṃ…pe…
brahmacariyaṃ pakāseti. Tassa taṃ dhammadesanaṃ sutvā anuttare
upadhisaṅkhaye cittaṃ vimuccati. Ayaṃ, ānanda, catuttho ānisaṃso kālena
dhammassavane.
‘‘Puna caparaṃ, ānanda, bhikkhuno pañcahi orambhāgiyehi saṃyojanehi
cittaṃ vimuttaṃ hoti, anuttare ca kho upadhisaṅkhaye cittaṃ avimuttaṃ
hoti. So tamhi samaye maraṇakāle na heva kho labhati tathāgataṃ
dassanāya, api ca kho tathāgatasāvakaṃ labhati dassanāya. Tassa
tathāgatasāvako dhammaṃ deseti ādikalyāṇaṃ…pe… parisuddhaṃ brahmacariyaṃ
pakāseti. Tassa taṃ dhammadesanaṃ sutvā anuttare upadhisaṅkhaye cittaṃ
vimuccati. Ayaṃ, ānanda, pañcamo ānisaṃso kālena dhammassavane.
‘‘Puna caparaṃ, ānanda, bhikkhuno pañcahi orambhāgiyehi saṃyojanehi
cittaṃ vimuttaṃ hoti, anuttare ca kho
upadhisaṅkhaye cittaṃ avimuttaṃ hoti. So tamhi samaye maraṇakāle na heva
kho labhati tathāgataṃ dassanāya, napi tathāgatasāvakaṃ labhati
dassanāya; api ca kho yathāsutaṃ yathāpariyattaṃ
dhammaṃ cetasā anuvitakketi anuvicāreti manasānupekkhati. Tassa
yathāsutaṃ yathāpariyattaṃ dhammaṃ cetasā anuvitakkayato anuvicārayato
manasānupekkhato anuttare upadhisaṅkhaye cittaṃ vimuccati. Ayaṃ, ānanda,
chaṭṭho ānisaṃso kālena atthupaparikkhāya. Ime kho, ānanda, cha ānisaṃsā
kālena dhammassavane kālena atthupaparikkhāyā’’ti. Dutiyaṃ.
|
2. Phaggunasuttavaṇṇanā
56.
Dutiye samadhosīti
uṭṭhānākāraṃ dassesi. Paṭikkamantīti parihāyanti. No
abhikkamantīti na vaḍḍhanti. Sīsaveṭhanaṃ
dadeyyāti sīsaṃ veṭhetvā daṇḍakena samparivattakaṃ
bandheyya. Indriyāni
vippasīdiṃsūti tasmiṃ maraṇasamaye cha indriyāni
vippasannāni ahesuṃ. Atthupaparikkhāyāti
atthānatthaṃ kāraṇākāraṇaṃ upaparikkhane. Anuttare
upadhisaṅkhayeti nibbāne. Avimuttaṃ
hotīti arahattaphalena adhimuttaṃ hoti.
|
(II) (56) Phagguna
1. Lúc bấy giờ, Tôn giả Phagguna bị bệnh, khổ đau, bị trọng bệnh. Rồi
Tôn giả Ananda đi đến Thế Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi
xuống một bên. Ngồi xuống một bên, Tôn giả Ananda bạch Thế Tôn:
- Bạch Thế Tôn, Tôn giả Phagguna bị bệnh, khổ đau, bị trọng bệnh. Lành
thay, bạch Thế Tôn, xin Thế Tôn đi đến Tôn giả Phagguna, v́ ḷng từ mẫn.
Thế Tôn im lặng nhận lời. Rồi Thế Tôn vào buổi chiều, từ chỗ Thiền tịnh
đứng dậy, đi đến Tôn giả Phagguna. Tôn giả Phagguna thấy Thế Tôn từ xa
đi đến, thấy vậy, muốn rời khỏi giường. Rồi Thế Tôn nói với Tôn giả
Phagguna:
- Thôi được rồi, Phagguna! Thầy chớ có rời khỏi giường. Đă có những chỗ
ngồi đă soạn từ trước, Ta sẽ ngồi tại các chỗ ấy.
Rồi Thế Tôn ngồi xuống trên chỗ đă soạn sẵn. Sau khi ngồi, Thế Tôn nói
với Tôn giả Phagguna:
- Này Phagguna, mong rằng Thầy có thể kham nhẫn! Mong rằng Thầy có thể
chịu đựng! Mong rằng các khổ thọ được giảm thiểu, không tăng trưởng!
Mong rằng triệu chứng giảm thiểu được thấy rơ, không tăng trưởng!
- Bạch Thế Tôn, con không có thể kham nhẫn. Con không có thể chịu đựng.
Khổ thọ của con tăng trưởng, không có giảm thiểu. Triệu chứng tăng
trưởng được thấy rơ, không có giảm thiểu! Bạch Thế Tôn, ví như một người
lực sĩ chém đầu (một người khác) với một thanh kiếm sắc bén; cũng vậy,
bạch Thế Tôn, những ngọn gió kinh khủng thổi lên, đau nhói trong đầu
con. Bạch Thế Tôn, con không thể kham nhẫn, con không có thể chịu đựng.
Khổ thọ của con gia tăng, không có giảm thiểu, triệu chứng gia tăng được
thấy rơ, không có giảm thiểu. Bạch Thế Tôn, như một người lực sĩ lấy một
dây nịt bằng da cứng quấn tṛn quanh đầu rồi siết chặt; cũng vậy, bạch
Thế Tôn, con cảm thấy đau đầu một cách kinh khủng. Bạch Thế Tôn, con
không có thể kham nhẫn, con không có thể chịu đựng, khổ thọ của con gia
tăng, không có giảm thiểu. Triệu chứng gia tăng được thấy rơ, không có
giảm thiểu. Bạch Thế Tôn, như một người đồ tể thiện xảo hay đệ tử người
đồ tể cắt ngang bụng với một con dao cắt thịt ḅ sắc bén; cũng vậy, bạch
Thế Tôn, một ngọn gió kinh khủng cắt ngang bụng của con. Bạch Thế Tôn,
con không có thể kham nhẫn, con không có thể chịu đựng. Những khổ thọ
của con gia tăng, không có giảm thiểu, triệu chứng gia tăng được thấy
rơ, không có giảm thiểu. Bạch Thế Tôn, ví như hai người lực sĩ, sau khi
nắm cánh tay của một người yếu hơn, nướng người ấy, đốt người ấy trên
một hố than hừng; cũng vậy, bạch Thế Tôn, một sức nóng kinh khủng khởi
lên trong thân của con. Bạch Thế Tôn, con không có thể kham nhẫn, con
không có thể chịu đựng. Những khổ thọ của con gia tăng, không có giảm
thiểu, triệu chứng gia tăng được thấy rơ, không có giảm thiểu.
Rồi Thế Tôn, với pháp thoại, nói lên cho Tôn giả Phagguna biết, khích
lệ, làm cho phấn khởi, làm cho hoan hỉ, từ chỗ ngồi, đứng dậy và ra đi.
2. Rồi Tôn giả Phagguna, sau khi Thế Tôn ra đi không bao lâu, liền mệnh
chung. Trong khi Tôn giả lâm chung, các căn được sáng chói. Rồi Tôn giả
Ananda đi đến Thế Tôn, sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một
bên, Tôn giả Ananda bạch Thế Tôn:
- Bạch Thế Tôn, Tôn giả Phagguna, sau khi Thế Tôn ra đi không bao lâu,
đă mệnh chung. Trong khi Tôn giả mệnh chung, các căn được sáng chói.
- Này Ananda, tại sao các căn của Tôn giả Phagguna lại không sáng chói
chứ? Này Ananda, với Tỷ-kheo Phagguna, tâm chưa được giải thoát khỏi năm
hạ phần kiết sử. Sau khi nghe pháp, tâm vị ấy được giải thoát khỏi năm
hạ phần kiết sử. Có sáu lợi ích này, này Ananda, nếu nghe pháp đúng
thời, và thẩm sát ư nghĩa đúng thời. Thế nào là sáu?
3. Ở đây, này Ananda, Tỷ-kheo tâm chưa được giải thoát khỏi năm hạ phần
kiết sử, vị ấy trong khi mạng chung, được thấy Thế Tôn. Thế Tôn thuyết
pháp cho vị ấy, sơ thiện, trung thiện, hậu thiện, có nghĩa, có văn, đề
cao đời sống Phạm hạnh hoàn toàn đầy đủ thanh tịnh. Sau khi nghe thuyết
pháp, tâm vị ấy được giải thoát khỏi năm hạ phần kiết sử. Đây là lợi ích
thứ nhất, này Ananda, khi được nghe pháp đúng thời.
4. Lại nữa, này Ananda, Tỷ-kheo với tâm chưa được giải thoát khỏi năm hạ
phần kiết sử, vị ấy trong khi mệnh chung, không được thấy Thế Tôn, nhưng
chỉ được thấy đệ tử Như Lai. Đệ tử Như Lai thuyết pháp cho vị ấy, sơ
thiện, trung thiện, hậu thiện, có nghĩa, có văn, đề cao đời sống Phạm
hạnh hoàn toàn đầy đủ thanh tịnh. Sau khi nghe thuyết pháp, tâm vị ấy
được giải thoát khỏi năm hạ phần kiết sử. Này Ananda, đây là lợi ích thứ
hai khi được nghe pháp đúng thời.
5. Lại nữa, này Ananda, Tỷ-kheo với tâm chưa được giải thoát khỏi năm hạ
phần kiết sử, vị ấy trong khi mệnh chung, không được thấy Như Lai, cũng
không được thấy đệ tử của Như Lai. Nhưng với tâm tùy tầm, tùy tứ, với ư
tùy quán pháp như đă được nghe, như đă được học một cách thông suốt; do
vị ấy, với tâm tùy tầm, tùy tứ, với ư tùy quán pháp như đă được nghe,
như đă được học một cách thông suốt, nên tâm được giải thoát khỏi năm hạ
phần kiết sử. Này Ananda, đây là lợi ích thứ ba khi thẩm sát ư nghĩa
đúng thời.
6. Ở đây, này Ananda, Tỷ-kheo với tâm đă được giải thoát khỏi năm hạ
phần kiết sử, nhưng tâm chưa giải thoát đối với vô thượng đoạn diệt sanh
y, vị ấy trong khi mệnh chung được thấy Như Lai. Và Như Lai thuyết pháp
cho vị ấy, sơ thiện, trung thiện, hậu thiện, có nghĩa, có văn, đề cao
đời sống Phạm hạnh hoàn toàn viên măn thanh tịnh. Sau khi được nghe
thuyết pháp, tâm vị ấy được giải thoát đối với vô thượng đoạn diệt sanh
y. Này Ananda, đây là lợi ích thứ tư khi được nghe pháp đúng thời.
7. Lại nữa, này Ananda, Tỷ-kheo với tâm đă được giải thoát khỏi năm hạ
phần kiết sử, nhưng tâm chưa giải thoát đối với vô thượng đoạn diệt sanh
y, vị ấy trong khi mạng chung không được thấy Như Lai, chỉ được thấy đệ
tử của Như Lai. Đệ tử Như Lai thuyết pháp cho vị ấy, sơ thiện, trung
thiện, hậu thiện, có nghĩa, có văn, đề cao đời sống Phạm hạnh hoàn toàn
viên măn thanh tịnh. Sau khi được nghe thuyết pháp, tâm vị ấy được giải
thoát đối với vô thượng đoạn diệt sanh y. Này Ananda, đây là lợi ích thứ
năm khi được nghe pháp đúng thời.
8. Lại nữa, này Ananda, Tỷ-kheo với tâm được giải thoát khỏi năm hạ phần
kiết sử, nhưng tâm chưa giải thoát đối với vô thượng đoạn diệt sanh y,
vị ấy trong khi mệnh chung không được thấy Như Lai, cũng không được thấy
đệ tử Như Lai. Nhưng với tâm tùy tầm, tùy tứ, với ư tùy quán pháp như đă
được học thông suốt, do vị ấy với tâm tùy tầm, tùy tứ, với ư tùy quán
pháp như đă được nghe, như đă được học thông suốt, nên tâm được giải
thoát đối với vô thượng đoạn diệt sanh y này. Này Ananda, đây là lợi ích
thứ sáu khi được thẩm sát ư nghĩa đúng thời.
Có sáu lợi ích này, này Ananda, khi được nghe pháp đúng thời, và khi
được thẩm sát ư nghĩa đúng thời.
|
3. Chaḷabhijātisuttaṃ
57. Ekaṃ samayaṃ bhagavā rājagahe viharati gijjhakūṭe pabbate. Atha
kho āyasmā ānando yena bhagavā tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā
ekamantaṃ nisīdi. Ekamantaṃ nisinno kho āyasmā ānando bhagavantaṃ
etadavoca – ‘‘pūraṇena, bhante, kassapena chaḷabhijātiyo paññattā –
kaṇhābhijāti paññattā, nīlābhijāti paññattā, lohitābhijāti paññattā,
haliddābhijāti paññattā, sukkābhijāti paññattā, paramasukkābhijāti
paññattā.
‘‘Tatridaṃ , bhante, pūraṇena kassapena
kaṇhābhijāti paññattā, orabbhikā sūkarikā sākuṇikā māgavikā luddā
macchaghātakā corā coraghātakā bandhanāgārikā ye vā panaññepi keci
kurūrakammantā.
‘‘Tatridaṃ, bhante, pūraṇena kassapena nīlābhijāti paññattā, bhikkhū
kaṇṭakavuttikā ye vā panaññepi keci kammavādā kriyavādā.
‘‘Tatridaṃ, bhante, pūraṇena kassapena lohitābhijāti paññattā, nigaṇṭhā
ekasāṭakā .
‘‘Tatridaṃ, bhante, pūraṇena kassapena haliddābhijāti paññattā, gihī
odātavasanā acelakasāvakā .
‘‘Tatridaṃ, bhante, pūraṇena kassapena sukkābhijāti paññattā, ājīvakā
ājīvakiniyo.
‘‘Tatridaṃ, bhante, pūraṇena kassapena paramasukkābhijāti paññattā,
nando vaccho kiso saṃkicco makkhali gosālo. Pūraṇena, bhante, kassapena
imā chaḷabhijātiyo paññattā’’ti.
‘‘Kiṃ panānanda, pūraṇassa kassapassa sabbo loko etadabbhanujānāti imā
chaḷabhijātiyo paññāpetu’’nti? ‘‘No hetaṃ, bhante’’. ‘‘Seyyathāpi,
ānanda, puriso daliddo assako anāḷhiko, tassa akāmakassa bilaṃ
olaggeyyuṃ – ‘idaṃ te, ambho purisa, maṃsañca khāditabbaṃ, mūlañca
anuppadātabba’nti. Evamevaṃ kho, ānanda, pūraṇena kassapena appaṭiññāya
etesaṃ samaṇabrāhmaṇānaṃ imā chaḷabhijātiyo paññattā, yathā taṃ bālena
abyattena akhettaññunā akusalena.
‘‘Ahaṃ kho panānanda, chaḷabhijātiyo paññāpemi. Taṃ suṇāhi, sādhukaṃ
manasi karohi; bhāsissāmī’’ti. ‘‘Evaṃ, bhante’’ti kho āyasmā ānando
bhagavato paccassosi. Bhagavā etadavoca – ‘‘katamā cānanda,
chaḷabhijātiyo ? Idhānanda, ekacco kaṇhābhijātiyo
samāno kaṇhaṃ dhammaṃ abhijāyati. Idha panānanda,
ekacco kaṇhābhijātiyo samāno sukkaṃdhammaṃ
abhijāyati. Idha panānanda, ekacco kaṇhābhijātiyo samāno akaṇhaṃ asukkaṃ
nibbānaṃ abhijāyati. Idha panānanda, ekacco sukkābhijātiyo samāno
kaṇhaṃ dhammaṃ abhijāyati. Idha panānanda, ekacco sukkābhijātiyo samāno
sukkaṃ dhammaṃ abhijāyati. Idha panānanda, ekacco sukkābhijātiyo samāno
akaṇhaṃ asukkaṃ nibbānaṃ abhijāyati.
‘‘Kathañcānanda, kaṇhābhijātiyo samāno kaṇhaṃ dhammaṃ abhijāyati?
Idhānanda, ekacco nīce kule paccājāto hoti – caṇḍālakule vā nesādakule
vā venakule [veṇakule (sabbattha)] vā
rathakārakule vā pukkusakule vā, dalidde appannapānabhojane
kasiravuttike, yattha kasirena ghāsacchādo labbhati. So ca hoti dubbaṇṇo
duddasiko okoṭimako bavhābādho kāṇo vā kuṇī vā khañjo vā pakkhahato vā,
na lābhī annassa pānassa vatthassa yānassa mālāgandhavilepanassa
seyyāvasathapadīpeyyassa. So kāyena duccaritaṃ carati, vācāya duccaritaṃ
carati, manasā duccaritaṃ carati. So kāyena duccaritaṃ caritvā, vācāya
duccaritaṃ caritvā, manasā duccaritaṃ caritvā kāyassa bhedā paraṃ maraṇā
apāyaṃ duggatiṃ vinipātaṃ nirayaṃ upapajjati. Evaṃ kho, ānanda,
kaṇhābhijātiyo samāno kaṇhaṃ dhammaṃ abhijāyati.
‘‘Kathañcānanda, kaṇhābhijātiyo samāno sukkaṃ dhammaṃ abhijāyati?
Idhānanda, ekacco nīce kule paccājāto hoti – caṇḍālakule vā…pe…
seyyāvasathapadīpeyyassa. So kāyena sucaritaṃ carati, vācāya sucaritaṃ
carati, manasā sucaritaṃ carati. So kāyena sucaritaṃ caritvā, vācāya
sucaritaṃ caritvā, manasā sucaritaṃ caritvā kāyassa bhedā paraṃ maraṇā
sugatiṃ saggaṃ lokaṃ upapajjati. Evaṃ kho, ānanda, kaṇhābhijātiyo samāno
sukkaṃ dhammaṃ abhijāyati.
‘‘Kathañcānanda, kaṇhābhijātiyo samāno akaṇhaṃ asukkaṃ nibbānaṃ abhijāyati?
Idhānanda, ekacco nīce kule paccājāto hoti – caṇḍālakule vā…pe…
so ca hoti dubbaṇṇo duddasiko okoṭimako . So
kesamassuṃ ohāretvā kāsāyāni vatthāni acchādetvā agārasmā anagāriyaṃ
pabbajati. So evaṃ pabbajito samāno pañca nīvaraṇe pahāya cetaso
upakkilese paññāya dubbalīkaraṇe, catūsu satipaṭṭhānesu
suppatiṭṭhitacitto, saā bojjhaṅge yathābhūtaṃ
bhāvetvā akaṇhaṃ asukkaṃ nibbānaṃ abhijāyati. Evaṃ kho, ānanda,
kaṇhābhijātiyo samāno akaṇhaṃ asukkaṃ nibbānaṃ abhijāyati.
‘‘Kathañcānanda, sukkābhijātiyo samāno kaṇhaṃ dhammaṃ abhijāyati?
Idhānanda, ekacco ucce kule paccājāto hoti – khattiyamahāsālakule vā
brāhmaṇamahāsālakule vā gahapatimahāsālakule vā, aḍḍhe mahaddhane
mahābhoge pahūtajātarūparajate pahūtavittūpakaraṇe pahūtadhanadhaññe. So
ca hoti abhirūpo dassanīyo pāsādiko paramāya vaṇṇapokkharatāya
samannāgato, lābhī annassa pānassa vatthassa yānassa
mālāgandhavilepanassa seyyāvasathapadīpeyyassa. So kāyena duccaritaṃ
carati, vācāya duccaritaṃ carati, manasā duccaritaṃ carati. So kāyena
duccaritaṃ caritvā, vācāya duccaritaṃ caritvā, manasā duccaritaṃ caritvā
kāyassa bhedā paraṃ maraṇā apāyaṃ duggatiṃ vinipātaṃ nirayaṃ upapajjati.
Evaṃ kho, ānanda, sukkābhijātiyo samāno kaṇhaṃ dhammaṃ abhijāyati.
‘‘Kathañcānanda, sukkābhijātiyo samāno sukkaṃ dhammaṃ abhijāyati?
Idhānanda, ekacco ucce kule paccājāto hoti – khattiyamahāsālakule vā…pe…
seyyāvasathapadīpeyyassa. So kāyena sucaritaṃ carati, vācāya sucaritaṃ
carati, manasā sucaritaṃ carati. So kāyena sucaritaṃ caritvā, vācāya
sucaritaṃ caritvā, manasā sucaritaṃ caritvā kāyassa bhedā paraṃ maraṇā
sugatiṃ saggaṃ lokaṃ upapajjati. Evaṃ kho, ānanda, sukkābhijātiyo samāno
sukkaṃ dhammaṃ abhijāyati.
‘‘Kathañcānanda, sukkābhijātiyo samāno akaṇhaṃ asukkaṃ nibbānaṃ
abhijāyati? Idhānanda , ekacco ucce kule paccājāto
hoti – khattiyamahāsālakule vā
brāhmaṇamahāsālakule vā gahapatimahāsālakule vā, aḍḍhe mahaddhane
mahābhoge pahūtajātarūparajate pahūtavittūpakaraṇe pahūtadhanadhaññe. So
ca hoti abhirūpo dassanīyo pāsādiko paramāya vaṇṇapokkharatāya
samannāgato, lābhī annassa pānassa vatthassa yānassa
mālāgandhavilepanassa seyyāvasathapadīpeyyassa .
So kesamassuṃ ohāretvā kāsāyāni vatthāni acchādetvā agārasmā anagāriyaṃ
pabbajati. So evaṃ pabbajito samāno pañca nīvaraṇe pahāya cetaso
upakkilese paññāya dubbalīkaraṇe, catūsu satipaṭṭhānesu
suppatiṭṭhitacitto, satta bojjhaṅge yathābhūtaṃ bhāvetvā akaṇhaṃ asukkaṃ
nibbānaṃ abhijāyati. Evaṃ kho, ānanda, sukkābhijātiyo samāno akaṇhaṃ
asukkaṃ nibbānaṃ abhijāyati. Imā kho, ānanda, chaḷabhijātiyo’’ti.
Tatiyaṃ.
|
3. Chaḷabhijātisuttavaṇṇanā
57.
Tatiye chaḷabhijātiyoti
cha jātiyo. Tatridanti
tatrāyaṃ. Luddāti
dāruṇā. Bhikkhūkaṇṭakavuttikāti
samaṇā nāmete. Ekasāṭakāti
ekeneva pilotikakhaṇḍena purato paṭicchādanakā. Akāmakassa
bilaṃ olaggeyyunti satthe gacchamāne goṇamhi mate
gomaṃsamūlaṃ uppādanatthāya vibhajitvā khādamānā ekassa gomaṃsaṃ
anicchantasseva koṭṭhāsaṃ katvā ‘‘ayañca te khāditabbo, mūlañca
dātabba’’nti taṃ koṭṭhāsasaṅkhātaṃ bilaṃ olaggeyyuṃ, balakkārena hatthe
ṭhapeyyunti attho. Akhettaññunāti
abhijātipaññattiyā khettaṃ ajānantena. Taṃ
suṇāhīti taṃ mama paññattiṃ suṇāhi. Kaṇhābhijātikoti kāḷakajātiko. Kaṇhaṃ
dhammaṃ abhijāyatīti kaṇhasabhāvo hutvā jāyati nibbattati,
kaṇhābhijātiyaṃ vā jāyati. Nibbānaṃabhijāyatīti
nibbānaṃ pāpuṇāti, ariyabhūmisaṅkhātāya vā nibbānajātiyā jāyati.
|
(III) (57) Sáu Sanh Loại
1. Một thời, Thế Tôn trú ở Ràijagaha (Vương Xá), tại núi Gijjhakùta
(Linh Thứu). Rồi Tôn giả Ananda đi đến Thế Tôn; sau khi đến đảnh lễ Thế
Tôn rồi ngồi xuống một bên. Ngồi xuống một bên, Tôn giả Ananda bạch Thế
Tôn:
2. - Bạch Thế Tôn, Tôn giả Pùrana Kassapa tŕnh bày sáu sanh loại: sanh
loại đen, sanh loại xanh, sanh loại đỏ, sanh loại vàng, sanh loại trắng,
sanh loại hết sức trắng. Ở đây, bạch Thế Tôn, đây là loại sanh đen do
Pùrana Kassapa tŕnh bày: "Kẻ giết cừu, kẻ giết heo, kẻ giết chim, kẻ
săn thú, kẻ hung bạo, người đánh cá, kẻ ăn trộm, kẻ ăn trộm giết người,
kẻ ngục tốt và những người khác theo nghề tàn ác". Ở đây, bạch Thế Tôn,
đây là các sanh loại xanh do Pùrana Kassapa tŕnh bày: "Các Tỷ-kheo sống
như cỏ gai đâm bên hông, và tất cả những ai khác chủ trương nghiệp nhân
luận, nghiệp quả luận". Ở đây, bạch Thế Tôn, đây là các sanh loại đỏ do
Pùrana Kassapa tŕnh bày: "Các Ni-kiền-tử và những kẻ mặc một tấm vải".
Ở đây, bạch Thế Tôn, là các sanh loại vàng do Pùrana Kassapa tŕnh bày:
"Các gia chủ và đệ tử những người ở trần truồng". Ở đây, bạch Thế Tôn,
đây là các sanh loại trắng do Pùrana Kassapa tŕnh bày: "Các tà mạng
ngoại đạo và đệ tử của họ". Ở đây, bạch Thế Tôn, đây là các sanh loại
hết sức trắng do Pùrana Kassapa tŕnh bày: "Nanda Vaccha, Kisa Sankicca
và Makkhali Gosàla". Bạch Thế Tôn, sáu sanh loại này do Pùrana Kassapa
tŕnh bày.
3. - Này Ananda, có phải toàn thế giới đều đồng ư chấp nhận sự tŕnh bày
thành sáu sanh loại này của Pùrana Kassapa không?
- Thưa không, bạch Thế Tôn.
- Ví như này Ananda, một người nghèo khổ, không có sở hữu, sống túng
thiếu, dầu miễn cưỡng, không muốn, người ta quăng cho người ấy một miếng
thịt và nói: "Hăy ăn miếng thịt này, này Người kia, và trả tiền luôn".
Cũng vậy, này Ananda là lời tuyên bố của Pùrana Kassapa về sáu sanh loại
này cho những Sa-môn, Bà-la-môn ấy, không được họ đồng ư, như bởi một kẻ
ngu si, không thông minh, không biết thích ứng, bất thiện. Này Ananda,
Ta tuyên bố có sáu sanh loại, hăy nghe và khéo tác ư, Ta sẽ nói:
- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.
Tôn giả Ananda vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn nói như sau:
- Này Ananda, thế nào là sáu sanh loại?
4. Ở đây, này Ananda, có một số sanh loại đen, sanh ra các pháp đen.
Nhưng ở đây, này Ananda, có một số sanh loại đen sanh ra pháp trắng. Ở
đây, này Ananda, có một số sanh loại đen sanh ra Niết-bàn, không đen
không trắng. Ở đây, này Ananda, có một số sanh loại trắng sanh ra pháp
đen. Ở đây, này Ananda, có một số sanh loại trắng sanh ra pháp trắng. Ở
đây, này Ananda, có một số sanh loại trắng sanh ra Niết-bàn, không đen
không trắng. Và này, Ananda, thế nào là một số sanh loại đen sanh ra
pháp đen?
5. Ở đây, này Ananda, có một số người sanh ra trong gia đ́nh thấp kém,
gia đ́nh người đổ phân hay gia đ́nh người thợ săn, hay gia đ́nh người
đan tre, hay gia đ́nh người đóng xe, hay gia đ́nh người quét rác, hay
trong gia đ́nh một người nghèo khổ, khó t́m được đồ ăn uống để sống, khó
t́m cho được đồ ăn đồ mặc. Và người ấy xấu xí, khó nh́n, lùn thấp, nhiều
bệnh hoạn, đui một mắt, tàn tật, c̣m, què, hay đi khấp khểnh, không có
được đồ ăn, đồ uống, đồ mặc, xe cộ, ṿng hoa, hương, phấn sáp, chỗ nằm,
chỗ ở và đèn. Người ấy làm ác hạnh về thân, làm ác hạnh về lời, làm ác
hạnh về ư. Người ấy do làm ác hạnh về thân, về lời, về ư, sau khi thân
hoại mạng chung sanh vào cơi dữ, ác thú, đọa xứ, địa ngục. Như vậy, này
Ananda, là hạng sanh loại đen sanh ra pháp đen. Và này Ananda, thế nào
là hạng sanh loại đen sanh ra pháp trắng?
6. Ở đây, này Ananda, có hạng người sanh ra trong gia đ́nh thấp kém...
chỗ nằm, chỗ ở và đèn. Người ấy làm thiện hạnh về thân, làm thiện hạnh
về lời, làm thiện hạnh về ư. Người ấy do làm thiện hạnh về thân, về lời,
về ư, sau khi thân hoại mạng chung sanh vào cơi lành, Thiên giới, thế
giới này. Như vậy, này Ananda, là hạng sanh loại đen sanh ra pháp trắng.
Và này Ananda, thế nào là hạng sanh loại đen sanh ra Niết-bàn, không đen
không trắng?
7. Ở đây, này Ananda, có hạng người sanh ra trong gia đ́nh thấp kém...
và người ấy xấu xí, khó nh́n, lùn thấp. Người ấy, sau khi cạo bỏ râu
tóc, đắp áo cà sa, xuất gia từ bỏ gia đ́nh, sống không gia đ́nh. Vị ấy
xuất gia như vậy, sau khi đoạn tận năm triền cái, làm cho muội lược các
kiết sử về tâm với trí tuệ, trú tâm trên Bốn niệm xứ, như thật tu tập
Bảy giác chi, sanh ra Niết-bàn, không đen không trắng. Như vậy, này
Ananda là hạng sanh loại đen sanh ra Niết-bàn, không đen không trắng. Và
này Ananda, thế nào là sanh loại trắng sanh ra pháp đen?
8. Ở đây, này Ananda, có hạng người sanh ra trong gia đ́nh cao quư,
trong gia đ́nh Sát-đế-lỵ đại phú, hay trong gia đ́nh Bà-la-môn đại phú,
hay trong gia đ́nh gia chủ đại phú, phú hào, có tiền của lớn, tài sản
lớn, có nhiều vàng bạc, có nhiều tài sản, vật dụng, nhiều tiền của, ngũ
cốc. Người ấy lại đẹp trai, dễ nh́n, dễ thương, với màu da tuyệt đẹp, mỹ
miều. Người ấy lại được ăn đồ ăn, đồ uống, áo mặc, xe cộ, ṿng hoa,
hương liệu, phấn sáp, chỗ nằm, chỗ trú, đèn đuốc. Người ấy làm ác hạnh
về thân, làm ác hạnh về lời, làm ác hạnh về ư. Người ấy do làm ác hạnh
về thân, do làm ác hạnh về lời, do làm ác hạnh về ư, sau khi thân hoại
mạng chung, sanh vào cơi dữ, ác thú, đạo xứ, địa ngục. Như vậy, này
Ananda, là hạng sanh loại trắng sanh ra pháp đen. Và này Ananda, thế nào
là hạng sanh loại trắng sanh ra pháp trắng?
9. Ở đây, này Ananda, có hạng người sanh ra trong gia đ́nh cao quư,
trong gia đ́nh Sát-đế-lỵ đại phú... chỗ trú, đèn đuốc. Người ấy làm
thiện hạnh về thân, làm thiện hạnh về lời, làm thiện hạnh về ư. Người ấy
do làm thiện hạnh về thân, do làm thiện hạnh về lời, do làm thiện hạnh
về ư, sau khi thân hoại mạng chung, sanh lên thiện thú, Thiên giới, cơi
đời này. Như vậy, này Ananda, là hạng sanh loại trắng sanh ra pháp
trắng. Và này Ananda, thế nào là hạng sanh loại trắng sanh ra Niết-bàn,
không đen không trắng?
10. Ở đây, này Ananda, có hạng người sanh ra trong gia đ́nh cao quư,
trong gia đ́nh Sát-đế-lỵ đại phú... chỗ trú, đèn đuốc. Vị ấy, sau khi
cạo bỏ râu tóc, đắp áo cà sa, xuất gia, từ bỏ gia đ́nh, sống không gia
đ́nh. Vị ấy xuất gia như vậy, sau khi đoạn tận năm triền cái, làm cho
muội lược các kiết sử về tâm với trí tuệ, trú tâm trên Bốn niệm xứ, như
thật tu tập Bảy giác chi, sanh ra Niết-bàn, không đen không trắng. Như
vậy, này Ananda là hạng sanh loại trắng sanh ra Niết-bàn, không đen
không trắng.
Này Ananda, đây là sáu sanh loại.
|
4. Āsavasuttaṃ
58. ‘‘Chahi, bhikkhave, dhammehi samannāgato bhikkhu āhuneyyo hoti pāhuneyyo
dakkhiṇeyyo añjalikaraṇīyo anuttaraṃ puññakkhettaṃ lokassa.
Katamehi chahi? Idha, bhikkhave, bhikkhuno ye āsavā saṃvarā pahātabbā te
saṃvarena pahīnā honti, ye āsavā paṭisevanā pahātabbā te paṭisevanāya
pahīnā honti, ye āsavā adhivāsanā pahātabbā te adhivāsanāya pahīnā
honti, ye āsavā parivajjanā pahātabbā te parivajjanāya pahīnā honti, ye
āsavā vinodanā pahātabbā te vinodanāya pahīnā honti, ye āsavā bhāvanā
pahātabbā te bhāvanāya pahīnā honti.
‘‘Katame ca, bhikkhave, āsavā saṃvarā pahātabbā ye saṃvarena pahīnā
honti? Idha, bhikkhave, bhikkhu paṭisaṅkhā yoniso
cakkhundriyasaṃvarasaṃvuto viharati. Yaṃ hissa, bhikkhave,
cakkhundriyasaṃvaraṃ asaṃvutassa viharato uppajjeyyuṃ āsavā vighātapariḷāhā,
cakkhundriyasaṃvaraṃ saṃvutassa viharato evaṃsa te āsavā vighātapariḷāhā
na honti. Paṭisaṅkhā yoniso sotindriya…pe… ghānindriya… jivhindriya…
kāyindriya… manindriyasaṃvarasaṃvuto viharati. Yaṃ
hissa, bhikkhave, manindriyasaṃvaraṃ asaṃvutassa viharato uppajjeyyuṃ
āsavā vighātapariḷāhā, manindriyasaṃvaraṃ saṃvutassa viharato evaṃsa te
āsavā vighātapariḷāhā na honti. Ime vuccanti, bhikkhave, āsavā saṃvarā
pahātabbā ye saṃvarena pahīnā honti.
‘‘Katame ca, bhikkhave, āsavā paṭisevanā pahātabbā ye paṭisevanāya pahīnā
honti? Idha, bhikkhave, bhikkhu paṭisaṅkhā yoniso cīvaraṃ paṭisevati –
‘yāvadeva sītassa paṭighātāya , uṇhassa
paṭighātāya, ḍaṃsamakasavātātapasarīsapasamphassānaṃ [ḍaṃsa… siriṃsapasamphassānaṃ (sī. syā. kaṃ. pī) ma. ni. 1.23] paṭighātāya,
yāvadeva hirikopīnapaṭicchādanatthaṃ’. Paṭisaṅkhā yoniso piṇḍapātaṃ
paṭisevati – ‘neva davāya na madāya na maṇḍanāya na vibhūsanāya,
yāvadeva imassa kāyassa ṭhitiyā yāpanāya, vihiṃsūparatiyā
brahmacariyānuggahāya, iti purāṇañca vedanaṃ paṭihaṅkhāmi, navañca
vedanaṃ na uppādessāmi, yātrā ca me bhavissati anavajjatā ca phāsuvihāro
ca’ [phāsuvihāro
cāti (sī. syā. kaṃ. pī.)]. Paṭisaṅkhā yoniso
senāsanaṃ paṭisevati – ‘yāvadeva sītassa paṭighātāya, uṇhassa
paṭighātāya, ḍaṃsamakasavātātapasarīsapasamphassānaṃ paṭighātāya,
yāvadeva utuparissayavinodanapaṭisallānārāmatthaṃ’. Paṭisaṅkhā yoniso
gilānappaccayabhesajjaparikkhāraṃ paṭisevati – ‘yāvadeva uppannānaṃ
veyyābādhikānaṃ vedanānaṃ paṭighātāya, abyābajjhaparamatāyā’ti.
Yaṃ hissa, bhikkhave, appaṭisevato uppajjeyyuṃ āsavā vighātapariḷāhā,
paṭisevato evaṃsa te āsavā vighātapariḷāhā na honti. Ime vuccanti,
bhikkhave, āsavā paṭisevanā pahātabbā ye paṭisevanāya pahīnā honti.
‘‘Katame ca, bhikkhave, āsavā adhivāsanā pahātabbā ye adhivāsanāya
pahīnā honti? Idha, bhikkhave, bhikkhu paṭisaṅkhā yoniso khamo hoti
sītassa uṇhassa, jighacchāya, pipāsāya,
ḍaṃsamakasavātātapasarīsapasamphassānaṃ, duruttānaṃ durāgatānaṃ
vacanapathānaṃ, uppannānaṃ sārīrikānaṃ vedanānaṃ dukkhānaṃ tibbānaṃ
kharānaṃ kaṭukānaṃ asātānaṃ amanāpānaṃ pāṇaharānaṃ adhivāsakajātiko hoti.
Yaṃ hissa, bhikkhave , anadhivāsato uppajjeyyuṃ
āsavā vighātapariḷāhā, adhivāsato evaṃsa te āsavā vighātapariḷāhā na
honti. Ime vuccanti, bhikkhave, āsavā adhivāsanā pahātabbā ye
adhivāsanāya pahīnā honti.
‘‘Katame ca, bhikkhave, āsavā parivajjanā pahātabbā ye parivajjanāya
pahīnā honti? Idha, bhikkhave, bhikkhu paṭisaṅkhā yoniso caṇḍaṃ hatthiṃ
parivajjeti, caṇḍaṃ assaṃ parivajjeti, caṇḍaṃ goṇaṃ parivajjeti, caṇḍaṃ
kukkuraṃ parivajjeti, ahiṃ khāṇuṃ kaṇṭakaṭṭhānaṃ sobbhaṃ papātaṃ
candanikaṃ oḷigallaṃ, yathārūpe anāsane nisinnaṃ, yathārūpe agocare
carantaṃ, yathārūpe pāpake mitte bhajantaṃ viññū sabrahmacārī pāpakesu
ṭhānesu okappeyyuṃ, so tañca anāsanaṃ tañca agocaraṃ te ca pāpake mitte
paṭisaṅkhā yoniso parivajjeti. Yaṃ hissa, bhikkhave, aparivajjayato
uppajjeyyuṃ āsavā vighātapariḷāhā, parivajjayato evaṃsa te āsavā vighātapariḷāhā
na honti. Ime vuccanti, bhikkhave, āsavā parivajjanā pahātabbā ye
parivajjanāya pahīnā honti.
‘‘Katame ca, bhikkhave, āsavā vinodanā pahātabbā ye vinodanāya pahīnā
honti? Idha, bhikkhave, bhikkhu paṭisaṅkhā yoniso uppannaṃ kāmavitakkaṃ
nādhivāseti pajahati vinodeti byantīkaroti anabhāvaṃ gameti, paṭisaṅkhā
yoniso uppannaṃ byāpādavitakkaṃ…pe… uppannaṃ vihiṃsāvitakkaṃ…
uppannuppanne pāpake akusale dhamme nādhivāseti pajahati vinodeti
byantīkaroti anabhāvaṃ gameti. Yaṃ hissa, bhikkhave, avinodayato
uppajjeyyuṃ āsavā vighātapariḷāhā , vinodayato
evaṃsa te āsavā vighātapariḷāhā na honti. Ime vuccanti, bhikkhave, āsavā
vinodanā pahātabbā ye vinodanāya pahīnā honti.
‘‘Katame ca, bhikkhave, āsavā bhāvanā pahātabbā ye bhāvanāya pahīnā
honti? Idha, bhikkhave, bhikkhu paṭisaṅkhā yoniso satisambojjhaṅgaṃ
bhāveti vivekanissitaṃ virāganissitaṃ nirodhanissitaṃ vossaggapariṇāmiṃ,
paṭisaṅkhā yoniso dhammavicayasambojjhaṅgaṃ bhāveti…pe…
vīriyasambojjhaṅgaṃ bhāveti… pītisambojjhaṅgaṃ bhāveti…
passaddhisambojjhaṅgaṃ bhāveti… samādhisambojjhaṅgaṃ bhāveti…
upekkhāsambojjhaṅgaṃ bhāveti vivekanissitaṃ virāganissitaṃ
nirodhanissitaṃ vossaggapariṇāmiṃ. Yaṃ hissa, bhikkhave, abhāvayato uppajjeyyuṃ
āsavā vighātapariḷāhā, bhāvayato evaṃsa te āsavā vighātapariḷāhā na
honti. Ime vuccanti, bhikkhave, āsavā bhāvanā pahātabbā ye bhāvanāya
pahīnā honti.
‘‘Imehi kho, bhikkhave, chahi dhammehi samannāgato bhikkhu āhuneyyo hoti
pāhuneyyo dakkhiṇeyyo añjalikaraṇīyo anuttaraṃ puññakkhettaṃ
lokassā’’ti. Catutthaṃ.
|
4. Āsavasuttavaṇṇanā
58.
Catutthe saṃvarā
pahātabbāti saṃvarena pahātabbā. Sesesupi eseva nayo. Idhāti
imasmiṃ sāsane. Paṭisaṅkhāti
paṭisañjānitvā, paccavekkhitvāti attho. Yonisoti
upāyena pathena. Ettha ca asaṃvare ādīnavapaṭisaṅkhā yoniso paṭisaṅkhāti
veditabbā. Sā cāyaṃ ‘‘varaṃ, bhikkhave, tattāya ayosalākāya ādittāya
sampajjalitāya sajotibhūtāya cakkhundriyaṃ sampalimaṭṭhaṃ, na tveva
cakkhuviññeyyesu rūpesu anubyañjanaso nimittaggāho’’tiādinā
ādittapariyāyena (saṃ. ni. 4.235) veditabbā. Cakkhundriyasaṃvarasaṃvutoviharatīti
ettha cakkhumeva indriyaṃ cakkhundriyaṃ, saṃvaraṇato saṃvaro, pidahanato
thakanatoti vuttaṃ hoti. Satiyā etaṃ adhivacanaṃ. Cakkhundriye saṃvaro cakkhundriyasaṃvaro.
Javane uppajjamānopi hesa tasmiṃ dvāre kilesānaṃ uppattivāraṇato
cakkhundriyasaṃvaroti vuccati. Saṃvutoti tena saṃvarena upeto. Tathā hi
‘‘pātimokkhasaṃvarasaṃvuto’’ti imassa vibhaṅge ‘‘iminā
pātimokkhasaṃvarena upeto hoti…pe… samannāgato’’ti vuttaṃ. Atha vā
saṃvarīti saṃvuto, thakesi pidahīti vuttaṃ hoti.
Cakkhundriyasaṃvarasaṃvutoti cakkhundriyasaṃvarasaṅkhātaṃ satikavāṭaṃ
cakkhudvāre gharadvāre kavāṭaṃ viya saṃvari thakesi pidahīti vuttaṃ
hoti. Ayamevettha attho sundarataro. Tathā hi ‘‘cakkhundriyasaṃvaraṃ
asaṃvutassa viharato, saṃvutassa viharato’’ti etesu padesu ayamevattho
dissatīti.
Yaṃ hissātiādimhi
yaṃ cakkhundriyasaṃvaraṃ assa bhikkhuno asaṃvutassa athaketvā apidahitvā
viharantassāti attho. Yekārassa vā esa yanti ādeso, ye assāti attho. Āsavā
vighātapariḷāhāti cattāro āsavā ca aññe ca vighātakarā
kilesapariḷāhā vipākapariḷāhā vā. Cakkhudvārasmiñhi iṭṭhārammaṇaṃ
āpāthagataṃ kāmassādavasena assādayato abhinandato kāmāsavo uppajjati,
‘‘īdisaṃ aññasmimpi sugatibhave labhissāmī’’ti bhavapatthanāya
assādayato bhavāsavo uppajjati, sattoti vā
sattassāti vā gaṇhato diṭṭhāsavo uppajjati, sabbeheva sahajātaṃ aññāṇaṃ
avijjāsavoti cattāro āsavā uppajjanti . Etehi
sampayuttā apare kilesā vighātapariḷāhā āyatiṃ vā tesaṃ vipākā tehipi
asaṃvutasseva viharato uppajjeyyunti vuccanti. Evaṃsateti
evaṃ assa te, etenupāyena na honti, no aññathāti vuttaṃ hoti. Paṭisaṅkhā
yoniso sotindriyasaṃvarasaṃvutotiādīsupi eseva nayo. Ime
vuccanti āsavā saṃvarā pahātabbāti imesu chasu dvāresu
cattāro cattāro katvā catuvīsati āsavā saṃvarena pahātabbāti vuccanti.
Paṭisaṅkhā yoniso cīvarantiādīsu
yaṃ vattabbaṃ, taṃ sabbaṃ visuddhimagge (visuddhi. 1.18) sīlakathāya
vuttameva. Yaṃ
hissāti yañhi cīvaraṃ piṇḍapātādīsu vā aññataraṃ assa. Appaṭisevatoti
evaṃ yoniso appaṭisevantassa. Imasmiṃ vāre aladdhaṃ cīvarādiṃ patthayato
laddhaṃ vā assādayato kāmāsavassa uppatti veditabbā, īdisaṃ aññasmimpi
sugatibhave labhissāmīti bhavapatthanāya assādayato bhavāsavassa, ahaṃ
labhāmi na labhāmīti vā mayhaṃ vā idanti attasaññaṃ adhiṭṭhahato
diṭṭhāsavassa, sabbeheva pana sahajāto avijjāsavoti evaṃ catunnaṃ
āsavānaṃ uppatti vighātapariḷāhāva navavedanuppādanatopi veditabbā. Ime
vuccanti, bhikkhave, āsavā paṭisevanā pahātabbāti ime
ekamekasmiṃ paccaye cattāro cattāro katvā soḷasa āsavā iminā
ñāṇasaṃvarasaṅkhātena paccavekkhaṇapaṭisevanena pahātabbāti vuccanti.
Paṭisaṅkhā yoniso khamo hoti sītassāti
upāyena pathena paccavekkhitvā khantā hoti sītassa, sītaṃ khamati
sahati, na avīrapuriso viya appamattakenapi sītena calati kampati
kammaṭṭhānaṃ vijahati. Uṇhādīsupi eseva
nayo. Ettha ca vacanameva vacanapathoti
veditabbo. Dukkhānantiādīsu
dukkhamanaṭṭhena dukkhā, bahalaṭṭhena tibbā, pharusaṭṭhena kharā,
tikhiṇaṭṭhena kaṭukā, assādavirahato asātā, manaṃ avaḍḍhanato amanāpā,
pāṇaharaṇasamatthatāya pāṇaharāti veditabbā. Yaṃ
hissāti sītādīsu yaṃkiñci ekadhammampi assa. Anadhivāsatoti anadhivāsentassa akkhamantassa .
Āsavuppatti panettha evaṃ veditabbā – sītena phuṭṭhassa uṇhaṃ patthayato
kāmāsavo uppajjati, evaṃ sabbattha. ‘‘Natthi sugatibhave sītaṃ vā uṇhaṃ
vā’’ti bhavaṃ patthentassa bhavāsavo, mayhaṃ sītaṃ uṇhanti gāho
diṭṭhāsavo, sabbeheva sampayutto avijjāsavoti. Ime
vuccantīti ime sītādīsu ekamekassa vasena cattāro cattāro katvā
aneke āsavā imāya khantisaṃvarasaṅkhātāya adhivāsanāya pahātabbāti
vuccantīti attho.
Paṭisaṅkhā yoniso caṇḍaṃ hatthiṃ
parivajjetīti ahaṃ samaṇoti na caṇḍassa hatthissa āsanne ṭhātabbaṃ.
Tatonidānañhi maraṇampi maraṇamattampi dukkhaṃ bhaveyyāti evaṃ upāyena
pathena paccavekkhitvā caṇḍaṃ hatthiṃ parivajjeti paṭikkamati. Esa nayo
sabbattha. Caṇḍanti
duṭṭhaṃ vāḷaṃ. Khāṇunti
khadirakhāṇukādiṃ. Kaṇṭakaṭṭhānanti yattha kaṇṭakā vijjhanti, taṃ okāsaṃ. Sobbhanti sabbato
chinnataṭaṃ. Papātanti
ekato chinnataṭaṃ. Candanikanti
ucchiṭṭhodakagabbhamalādīnaṃ chaḍḍanaṭṭhānaṃ. Oḷigallanti
tesaṃyeva kaddamādīnaṃ sandanokāsaṃ. Taṃ jaṇṇumattampi asucibharitaṃ
hoti. Dvepi cetāni ṭhānāni amanussussadaṭṭhānāni honti, tasmā
vajjetabbāni. Anāsaneti
ettha ayuttaṃ āsanaṃ anāsanaṃ, taṃ atthato aniyatavatthubhūtaṃ
rahopaṭicchannāsananti veditabbaṃ. Agocareti
etthapi ayutto gocaro agocaro. So vesiyādibhedato pañcavidho. Pāpake
mitteti lāmake dussīle mittapatirūpake amitte. Pāpakesūti lāmakesu. Okappeyyunti
saddaheyyuṃ adhimucceyyuṃ ‘‘addhā ayamāyasmā akāsi vā karissati vā’’ti. Yaṃ
hissāti hatthiādīsu yaṃkiñci ekampi assa. Āsavuppatti
panettha evaṃ veditabbā – hatthiādinidānena dukkhena phuṭṭhassa sukhaṃ
patthayato kāmāsavo uppajjati, ‘‘natthi sugatibhave īdisaṃ dukkha’’nti
bhavaṃ patthentassa bhavāsavo, maṃ hatthī maddati maṃ assoti gāho
diṭṭhāsavo, sabbeheva sampayutto avijjāsavoti. Ime
vuccantīti ime hatthiādīsu ekekassa vasena cattāro cattāro
katvā aneke āsavā iminā sīlasaṃvarasaṅkhātena parivajjanena pahātabbāti
vuccanti.
Paṭisaṅkhāyoniso
uppannaṃ kāmavitakkaṃ nādhivāsetīti
‘‘itipāyaṃ vitakko akusalo, itipi sāvajjo, itipi dukkhavipāko, so ca
kho attabyābādhāya saṃvattatī’’tiādinā (ma. ni.
1.207-208) nayena yoniso kāmavitakke ādīnavaṃ paccavekkhitvā tasmiṃ
tasmiṃ ārammaṇe uppannaṃ kāmavitakkaṃ nādhivāseti, cittaṃ āropetvā na
vāseti, abbhantare vā na vāsetīti attho. Anadhivāsento kiṃ karotīti? Pajahati.
Kiṃ kacavaraṃ viya piṭakenāti? Na hi, api ca kho naṃ vinodeti tudati
vijjhati nīharati. Kiṃ balibaddaṃ viya patodenāti? Na hi, atha kho naṃ byantīkaroti vigatantaṃ
karoti, yathāssa antopi nāvasissati antamaso
bhaṅgamattampi, tathā naṃ karoti. Kathaṃ pana naṃ tathā karotīti? Anabhāvaṃ
gameti anu anu abhāvaṃ gameti, vikkhambhanappahānena yathā
suvikkhambhito hoti, tathā karoti. Sesavitakkadvayepi eseva nayo. Uppannuppanneti
uppanne uppanne, uppannamatteyevāti vuttaṃ hoti. Sakiṃ vā uppanne
vinodetvā dutiye vāre ajjhupekkhitā na hoti, satakkhattumpi uppanne
uppanne vinodetiyeva. Pāpake
akusale dhammeti teyeva kāmavitakkādayo, sabbepi vā nava
mahāvitakke. Tattha tayo vuttā, avasesā ‘‘ñātivitakko, janapadavitakko,
amarāvitakko, parānuddayatāpaṭisaṃyutto vitakko,
lābhasakkārasilokappaṭisaṃyutto vitakko, anavaññattippaṭisaṃyutto
vitakko’’ti (mahāni. 207) ime cha. Yaṃ hissāti etesu vitakkesu yaṃkiñci assa. Kāmavitakko
panettha kāmāsavo eva, tabbiseso bhavāsavo, taṃsampayutto diṭṭhāsavo,
sabbavitakkesu avijjā avijjāsavoti evaṃ āsavuppatti veditabbā. Imevuccantīti
ime kāmavitakkādivasena vuttappakārā āsavā iminā tasmiṃ tasmiṃ vitakke
ādīnavapaccavekkhaṇasahitena vīriyasaṃvarasaṅkhātena vinodanena
pahātabbāti vuccanti.
Paṭisaṅkhā yoniso satisambojjhaṅgaṃ
bhāvetīti abhāvanāya ādīnavaṃ bhāvanāya ca ānisaṃsaṃ upāyena pathena
paccavekkhitvā satisambojjhaṅgaṃ bhāveti. Eseva nayo sabbattha.
Bojjhaṅgānaṃ bhāvanā heṭṭhā vitthāritāva. Yaṃ hissāti etesu bojjhaṅgesu yaṃkiñci assa.
Āsavuppattiyaṃ panettha imesaṃ ariyamaggasampayuttānaṃ bojjhaṅgānaṃ
abhāvitattā ye uppajjeyyuṃ kāmāsavādayo āsavā, bhāvayato evaṃsa te na
hontīti ayaṃ nayo veditabbo. Ime
vuccantīti ime kāmāsavādayo āsavā imāya lokuttarāya
bojjhaṅgabhāvanāya pahātabbāti vuccanti. Imehi chahākārehi pahīnāsavaṃ
bhikkhuṃ thomento yato
kho, bhikkhavetiādimāha. Tattha yatoti
sāmivacane to-kāro, yassāti vuttaṃ hoti. Porāṇā pana yamhi kāleti
vaṇṇayanti. Ye
āsavā saṃvarā pahātabbā, te saṃvarā pahīnā hontīti ye
āsavā saṃvarena pahātabbā, te saṃvareneva pahīnā honti, na
appahīnesuyeva pahīnasaññī hotīti.
|
(IV) (58) Các Lậu Hoặc
1. - Thành tựu sáu pháp, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo đáng được cung kính,
đáng được tôn trọng, đáng được cúng dường, đáng được chắp tay, là phước
điền vô thượng ở đời. Thế nào là sáu?
2. Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo đối với các lậu hoặc phải do pḥng hộ
mà được đoạn trừ, chúng đă được đoạn trừ do pḥng hộ; đối với các lậu
hoặc phải do thọ dụng mà được đoạn trừ, chúng đă được đoạn trừ do thọ
dụng; đối với các lậu hoặc phải do kham nhẫn mà được đoạn trừ, chúng đă
được đoạn trừ do kham nhẫn; đối với các lậu hoặc phải do tránh né mà
được đoạn trừ, chúng đă được đoạn trừ do tránh né; đối với các lậu hoặc
phải do trừ diệt mà được đoạn trừ, chúng đă được đoạn trừ do trừ diệt;
đối với các lậu hoặc phải do tu tập mà được đoạn trừ, chúng đă được đoạn
trừ do tu tập. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các lậu hoặc phải do pḥng
hộ mà được đoạn trừ, chúng đă được đoạn trừ do pḥng hộ?
3. Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo chơn chánh giác sát, sống pḥng hộ
với sự pḥng hộ nhăn căn. Này các Tỷ-kheo, nếu Tỷ-kheo ấy sống không
pḥng hộ với sự pḥng hộ nhăn căn, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt năo có
thể khởi lên. Nếu vị ấy sống pḥng hộ với sự pḥng hộ nhăn căn, các lậu
hoặc tàn hại và nhiệt năo ấy không c̣n nữa. Vị chơn chánh giác sát, sống
pḥng hộ với sự pḥng hộ nhĩ căn... sống pḥng hộ với sự pḥng hộ tỷ
căn... sống pḥng hộ với sự pḥng hộ thiệt căn... sống pḥng hộ với sự
pḥng hộ thân căn... sống pḥng hộ với sự pḥng hộ ư căn. Này các
Tỷ-kheo, nếu Tỷ-kheo ấy sống không pḥng hộ với sự pḥng hộ ư căn, các
lậu hoặc tàn hại và nhiệt năo có thể khởi lên. Nếu vị ấy sống pḥng hộ
với sự pḥng hộ ư căn, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt năo ấy không c̣n
nữa. Này các Tỷ-kheo, nếu sống không pḥng hộ với sự pḥng hộ các căn,
các lậu hoặc tàn hại và nhiệt năo có thể khởi lên. Nếu sống pḥng hộ với
sự pḥng hộ các căn, như vậy các lậu hoặc tàn hại và nhiệt năo ấy không
có thể khởi lên.
Này các Tỷ-kheo, đây gọi là các lậu hoặc phải do pḥng hộ mà được đoạn
trừ, chúng đă được đoạn trừ nhờ pḥng hộ. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là
các lậu hoặc phải do thọ dụng mà được đoạn trừ, chúng đă được đoạn trừ
nhờ thọ dụng?
4. Này các Tỷ-kheo, ở đây, Tỷ-kheo chơn chánh giác sát thọ dụng y phục
chỉ để ngăn ngừa lạnh, ngăn ngừa nóng, ngăn ngừa sự xúc chạm của ruồi,
muỗi, gió, sức nóng mặt trời, các loài ḅ sát, chỉ với mục đích che đậy
sự hổ thẹn. Vị ấy chơn chánh giác sát thọ dụng món ăn khất thực, không
phải để vui đùa, không phải để đam mê, không phải để trang sức, không
phải để tự làm đẹp ḿnh, mà chỉ để thân này được sống lâu và được bảo
dưỡng, để thân này khỏi bị thương hại, để hỗ trợ Phạm hạnh, nghĩ rằng:
"Như vậy, ta diệt trừ các cảm thọ cũ và không cho khởi lên các cảm thọ
mới, và ta sẽ không có lỗi lầm, sống được an ổn. Vị ấy chơn chánh giác
sát thọ dụng sàng tọa chỉ để ngăn ngừa lạnh, ngăn ngừa nóng, ngăn ngừa
sự xúc chạm của ruồi, muỗi, gió, sức nóng mặt trời, các loài ḅ sát, chỉ
giải trừ nguy hiểm của thời tiết, chỉ với mục đích sống độc cư an tịnh.
Vị ấy chơn chánh giác sát thọ dụng những dược phẩm trị bệnh, chỉ để ngăn
chận các cảm giác thống khổ đă sanh để được ly khổ hoàn toàn. Này các
Tỷ-kheo, nếu vị ấy không chơn chánh giác sát khi thọ dụng như vậy, các
lậu hoặc tàn hại và nhiệt năo có thể khởi lên. Nếu vị ấy có chơn chánh
giác sát khi thọ dụng như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt năo ấy
không c̣n nữa.
Này các Tỷ-kheo, đây gọi là các lậu hoặc phải do thọ dụng mà được đoạn
trừ, chúng đă được đoạn trừ nhờ thọ dụng. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là
các lậu hoặc phải do kham nhẫn mà được đoạn trừ, chúng đă được đoạn trừ
nhờ kham nhẫn?
5. Này các Tỷ-kheo, ở đây có Tỷ-kheo chơn chánh giác sát kham nhẫn lạnh
nóng, đói khát, sự xúc chạm của ruồi, muỗi, gió, sức nóng mặt trời, các
loài ḅ sát, kham nhẫn những cách nói mạ lỵ phỉ báng, vị ấy có tánh kham
nhẫn các cảm thọ về thân, những cảm thọ thống khổ, khốc liệt, đau nhói,
nhức nhối không sung sướng, không thích thú, chết điếng người. Này các
Tỷ-kheo, nếu vị ấy không kham nhẫn như vậy, các lậu hoặc tàn hại và
nhiệt năo có thể khởi lên. Nếu vị ấy kham nhẫn như vậy, các lậu hoặc tàn
hại và nhiệt năo ấy không c̣n nữa.
Này các Tỷ-kheo, đây gọi là các lậu hoặc phải do kham nhẫn mà được đoạn
trừ, chúng đă được đoạn trừ nhờ kham nhẫn. Và này các Tỷ-kheo, thế nào
là các lậu hoặc phải do tránh né mà được đoạn trừ, chúng đă được đoạn
trừ nhờ tránh né?
6. Này các Tỷ-kheo, ở đây Tỷ-kheo chơn chánh giác sát, tránh né voi dữ,
tránh né ngựa dữ, tránh né ḅ dữ, tránh né chó dữ, rắn, khúc cây, gai
góc, hố sâu, vực núi, ao nước nhớp, vũng nước. Những chỗ ngồi không xứng
đáng nếu ngồi, những trú xứ không nên lai văng nếu đến, những bạn bè ác
độc, nếu giao du bị các vị đồng Phạm hạnh có trí nghi ngờ khinh thường.
Vị chơn chánh giác sát tránh né chỗ ngồi không xứng đáng ấy, trú xứ
không nên lai văng ấy và các bạn bè độc ác ấy. Này các Tỷ-kheo, nếu vị
ấy không tránh né như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt năo ấy có thể
khởi lên. Nếu vị ấy tránh né như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt năo
ấy không c̣n nữa.
Này các Tỷ-kheo, đây gọi là các lậu hoặc phải do tránh né mà được đoạn
trừ, chúng đă được đoạn trừ nhờ tránh né. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là
các lậu hoặc phải do trừ diệt mà được đoạn trừ, chúng đă được đoạn trừ
nhờ trừ diệt?
7. Này các Tỷ-kheo, ở đây vị Tỷ-kheo chơn chánh giác sát không chấp nhận
dục niệm đă khởi lên, từ bỏ, trừ khử, diệt tận, không cho tồn tại dục
niệm ấy; không chấp nhận sân niệm đă khởi lên, từ bỏ, trừ khử, diệt tận,
không cho tồn tại sân niệm ấy; không chấp nhận hại niệm đă khởi lên, từ
bỏ, trừ khử, diệt tận, không cho tồn tại hại niệm ấy; không chấp nhận
các ác bất thiện pháp luôn luôn khởi lên, từ bỏ, trừ khử, diệt tận,
không cho tồn tại các ác bất thiện pháp ấy. Này các Tỷ-kheo, nếu vị ấy
không trừ khử như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt năo ấy có thể khởi
lên. Nếu vị ấy trừ khử như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt năo ấy
không c̣n nữa.
Này các Tỷ-kheo, đây gọi là các lậu hoặc phải do trừ diệt mà được đoạn
trừ, chúng đă được đoạn trừ nhờ trừ diệt. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là
các lậu hoặc phải do tu tập mà được đoạn trừ, chúng đă được đoạn trừ nhờ
tu tập?
8. Này các Tỷ-kheo, ở đây Tỷ-kheo chơn chánh giác sát tu tập niệm giác
chi, niệm giác chi này y xuất ly, y ly tham, y diệt tận, đưa đến từ bỏ,
chơn chánh giác sát tu tập trạch pháp giác chi... (như trên)... tu tập
tinh tấn giác chi... tu tập hỷ giác chi... tu tập khinh an giác chi...
tu tập định giác chi... tu tập xả giác chi; xả giác chi này y xuất ly, y
ly tham, y diệt tận, đưa đến từ bỏ. Này các Tỷ-kheo, nếu vị ấy không tu
tập như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt năo ấy có thể khởi lên. Nếu
vị ấy tu tập như vậy, các lậu hoặc tàn hại và nhiệt năo ấy không c̣n
nữa.
Này các Tỷ-kheo, đây gọi là các lậu hoặc phải do tu tập mà được đoạn
trừ, chúng đă được đoạn trừ nhờ tu tập.
Này các Tỷ-kheo, thành tựu sáu pháp này, Tỷ-kheo đáng được cung kính,
đáng được tôn trọng, đáng được cúng dường, đáng được chắp tay, là ruộng
phước vô thượng ở đời.
|
5. Dārukammikasuttaṃ
59. Evaṃ me sutaṃ – ekaṃ samayaṃ bhagavā nātike viharati
giñjakāvasathe. Atha kho dārukammiko gahapati yena bhagavā
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantaṃ nisinnaṃ kho dārukammikaṃ gahapatiṃ bhagavā etadavoca – ‘‘api
nu te, gahapati, kule dānaṃ dīyatī’’ti? ‘‘Dīyati
me, bhante, kule dānaṃ. Tañca kho ye te bhikkhū āraññikā piṇḍapātikā
paṃsukūlikā arahanto vā arahattamaggaṃ vā samāpannā, tathārūpesu me,
bhante, bhikkhūsu dānaṃ dīyatī’’ti.
‘‘Dujjānaṃ kho etaṃ, gahapati, tayā gihinā kāmabhoginā
puttasambādhasayanaṃ ajjhāvasantena, kāsikacandanaṃ paccanubhontena,
mālāgandhavilepanaṃ dhārayantena, jātarūparajataṃ sādiyantena ime vā
arahanto ime vā arahattamaggaṃ samāpannāti.
‘‘Āraññiko cepi, gahapati, bhikkhu hoti uddhato unnaḷo capalo mukharo
vikiṇṇavāco muṭṭhassati asampajāno asamāhito vibbhantacitto
pākatindriyo. Evaṃ so tenaṅgena gārayho. Āraññiko cepi, gahapati,
bhikkhu hoti anuddhato anunnaḷo acapalo amukharo avikiṇṇavāco
upaṭṭhitassati sampajāno samāhito ekaggacitto saṃvutindriyo. Evaṃ so
tenaṅgena pāsaṃso.
‘‘Gāmantavihārī cepi, gahapati, bhikkhu hoti uddhato…pe… evaṃ so
tenaṅgena gārayho. Gāmantavihārī cepi, gahapati, bhikkhu hoti
anuddhato…pe… evaṃ so tenaṅgena pāsaṃso.
‘‘Piṇḍapātiko cepi, gahapati, bhikkhu hoti
uddhato…pe… evaṃ so tenaṅgena gārayho. Piṇḍapātiko cepi, gahapati,
bhikkhu hoti anuddhato…pe… evaṃ so tenaṅgena pāsaṃso.
‘‘Nemantaniko cepi, gahapati, bhikkhu hoti uddhato…pe… evaṃ so tenaṅgena
gārayho. Nemantaniko cepi, gahapati, bhikkhu hoti anuddhato…pe… evaṃ so
tenaṅgena pāsaṃso.
‘‘Paṃsukūliko cepi, gahapati, bhikkhu hoti uddhato…pe… evaṃ so tenaṅgena
gārayho . Paṃsukūliko cepi, gahapati, bhikkhu hoti
anuddhato…pe… evaṃ so tenaṅgena pāsaṃso.
‘‘Gahapaticīvaradharo cepi, gahapati, bhikkhu hoti
uddhato unnaḷo capalo mukharo vikiṇṇavāco muṭṭhassati asampajāno
asamāhito vibbhantacitto pākatindriyo. Evaṃ so tenaṅgena gārayho.
Gahapaticīvaradharo cepi, gahapati, bhikkhu hoti anuddhato anunnaḷo
acapalo amukharo avikiṇṇavāco upaṭṭhitassati sampajāno samāhito
ekaggacitto saṃvutindriyo. Evaṃ so tenaṅgena pāsaṃso.
‘‘Iṅgha tvaṃ, gahapati, saṅghe dānaṃ [dānāni
(ka.)] dehi.
Saṅghe te dānaṃ dadato cittaṃ pasīdissati. So tvaṃ pasannacitto kāyassa
bhedā paraṃ maraṇā sugatiṃ saggaṃ lokaṃ upapajjissasī’’ti. ‘‘Esāhaṃ,
bhante, ajjatagge saṅghe dānaṃ dassāmī’’ti. Pañcamaṃ.
|
5. Dārukammikasuttavaṇṇanā
59.
Pañcame dārukammikoti
dāruvikkayena pavattitājīvo eko upāsako. Kāsikacandananti saṇhacandanaṃ. Aṅgenāti aguṇaṅgena, sukkapakkhe guṇaṅgena. Nemantanikoti
nimantanaṃ gaṇhanako. Saṅghe dānaṃ dassāmīti bhikkhusaṅghassa dassāmi. So evaṃ
vatvā satthāraṃ abhivādetvā pakkāmi. Athassa aparabhāge
pañcasatā kulūpakā bhikkhū gihibhāvaṃ pāpuṇiṃsu. So ‘‘kulūpakabhikkhū te
vibbhantā’’ti vutte ‘‘kiṃ ettha mayha’’nti vatvā
cittuppādavemattamattampi na akāsi. Idaṃ sandhāya satthā saṅghe te dānaṃ dadato cittaṃ pasīdissatīti āha.
|
(V) (59) Người Bán Củi
1. Như vầy tôi nghe:
Một thời, Thế Tôn ở Nàdika, tại giảng đường bằng gạch. Bấy giờ có gia
chủ bán củi đi đến Thế Tôn, sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống
một bên. Thế Tôn nói với người bán củi đang ngồi xuống một bên:
2. - Này Gia chủ, trong gia đ́nh Ông có bố thí không?
- Bạch Thế Tôn, trong gia đ́nh con có bố thí. Những Tỷ-kheo là vị sống ở
rừng, theo hạnh khất thực, mặc áo lấy vải lượm từ đống rác, bậc
A-la-hán, hay thực hành A-la-hán đạo, những Tỷ-kheo như vậy, bạch Thế
Tôn, đều được bố thí.
3. - Nhưng chắc chắn, này Gia chủ, đây thực là một sự khó khăn cho Ông,
một người tại gia thọ dụng các dục, bị con cháu trói buộc, được dùng
hương chiên đàn từ Kàsi, được đeo và thoa với ṿng hoa, hương, hương
liệu, được tiêu dùng vàng và bạc để có thể nói ai là bậc A-la-hán, ai là
bậc thực hành A-la-hán đạo. Tỷ-kheo trú tại rừng núi, này Gia chủ, nếu
tháo động, kiêu căng dao động, lắm mồm, lắm miệng, lắm lời, thất niệm,
không tỉnh giác, không định tĩnh, tâm tán loạn, các căn thả lỏng, thời
vị ấy về phương diện này đáng bị chỉ trích. Này Gia chủ, nếu Tỷ-kheo trú
ở rừng núi, không tháo động, không kiêu căng, không dao động, không lắm
mồm, lắm miệng, không lắm lời, chánh niệm, tỉnh giác, định tĩnh, nhất
tâm, với các căn được pḥng hộ, thời vị ấy về phương diện này đáng được
tán thán. Nếu Tỷ-kheo sống ở cuối làng, này Gia chủ, tháo động, kiêu
căng... các căn thả lỏng; vị ấy về phương diện này đáng bị chỉ trích.
Nếu Tỷ-kheo sống ở cuối làng, này Gia chủ, không tháo động, không kiêu
căng... các căn được pḥng hộ, thời vị ấy về phương diện này đáng được
tán thán. Nếu vị Tỷ-kheo theo hạnh khất thực, này Gia chủ, nhưng c̣n
tháo động, kiêu căng... đáng bị chỉ trích. Nếu Tỷ-kheo theo hạnh khất
thực, này Gia chủ, nhưng không tháo động, không kiêu căng... đáng được
tán thán. Nếu Tỷ-kheo nào nhận lời mời, này Gia chủ, nhưng c̣n tháo
động... đáng bị chỉ trích. Nếu Tỷ-kheo nào nhận lời mời, này Gia chủ,
nhưng không tháo động... đáng được tán thán. Nếu Tỷ-kheo nào mặc áo lấy
vải lượm từ đống rác, này Gia chủ, nhưng c̣n tháo động... đáng bị chỉ
trích. Nếu Tỷ-kheo nào mặc áo lấy vải lượm từ đống rác, này Gia chủ,
nhưng không tháo động... đáng được tán thán. Nếu Tỷ-kheo nào mang y từ
người Gia chủ cúng, nhưng không tháo động... đáng được tán thán. Tuy
vậy, này Gia chủ, hăy cúng dường chúng Tăng. Nếu Ông cúng dường chúng
Tăng, tâm sẽ được định tín. Nếu Ông có tâm định tín, lúc thân hoại mạng
chung, sẽ được sanh lên thiện thú, Thiên giới, cơi đời này.
- Bạch Thế Tôn, bắt đầu từ hôm nay, con sẽ bố thí cúng dường chúng Tăng.
|
6. Hatthisāriputtasuttaṃ
60. Evaṃ me sutaṃ – ekaṃ samayaṃ bhagavā bārāṇasiyaṃ viharati
isipatane migadāye. Tena kho pana samayena sambahulā therā bhikkhū
pacchābhattaṃ piṇḍapātapaṭikkantā maṇḍalamāḷe sannisinnā sannipatitā
abhidhammakathaṃ kathenti. Tatra sudaṃ āyasmā citto hatthisāriputto
therānaṃ bhikkhūnaṃ abhidhammakathaṃ kathentānaṃ antarantarā kathaṃ
opāteti. Atha kho āyasmā mahākoṭṭhiko āyasmantaṃ cittaṃ hatthisāriputtaṃ
etadavoca – ‘‘māyasmā citto hatthisāriputto therānaṃ bhikkhūnaṃ
abhidhammakathaṃkathentānaṃ antarantarā
kathaṃ opātesi, yāva kathāpariyosānaṃ āyasmā citto āgametū’’ti. Evaṃ
vutte āyasmato cittassa hatthisāriputtassa sahāyakā bhikkhū āyasmantaṃ
mahākoṭṭhikaṃ etadavocuṃ – ‘‘māyasmā mahākoṭṭhiko āyasmantaṃ cittaṃ
hatthisāriputtaṃ apasādesi, paṇḍito āyasmā citto hatthisāriputto. Pahoti
cāyasmā citto hatthisāriputto therānaṃ bhikkhūnaṃ abhidhammakathaṃ
kathetu’’nti.
‘‘Dujjānaṃ kho etaṃ, āvuso, parassa cetopariyāyaṃ ajānantehi. Idhāvuso,
ekacco puggalo tāvadeva soratasorato hoti, nivātanivāto hoti,
upasantupasanto hoti, yāva satthāraṃupanissāya
viharati aññataraṃ vā garuṭṭhāniyaṃ sabrahmacāriṃ. Yato ca kho so
vapakassateva satthārā, vapakassati garuṭṭhāniyehi sabrahmacārīhi, so
saṃsaṭṭho viharati bhikkhūhi bhikkhunīhi upāsakehi upāsikāhi raññā
rājamahāmattehi titthiyehi titthiyasāvakehi. Tassa saṃsaṭṭhassa
vissatthassa pākatassa bhassamanuyuttassa viharato rāgo cittaṃ
anuddhaṃseti. So rāgānuddhaṃsitena cittena sikkhaṃ paccakkhāya
hīnāyāvattati.
‘‘Seyyathāpi, āvuso, goṇo kiṭṭhādo dāmena vā baddho [ārāme
vā bandho (ka.)] vaje vā oruddho. Yo nu kho, āvuso, evaṃ vadeyya – ‘na dānāyaṃ
goṇo kiṭṭhādo punadeva kiṭṭhaṃ otarissatī’ti, sammā nu kho so, āvuso,
vadamāno vadeyyā’’ti? ‘‘No hidaṃ, āvuso’’. ‘‘Ṭhānañhetaṃ, āvuso,
vijjati, yaṃ so goṇo kiṭṭhādo dāmaṃ vā chetvā vajaṃ vā bhinditvā, atha
punadeva kiṭṭhaṃ otareyyāti. Evamevaṃ kho, āvuso, idhekacco
puggalo tāvadeva soratasorato hoti, nivātanivāto hoti, upasantupasanto
hoti yāva satthāraṃ upanissāya viharati aññataraṃ vā garuṭṭhāniyaṃ
sabrahmacāriṃ. Yato ca kho so vapakassateva satthārā, vapakassati garuṭṭhāniyehi
sabrahmacārīhi, so saṃsaṭṭho viharati bhikkhūhi bhikkhunīhi upāsakehi
upāsikāhi raññā rājamahāmattehi titthiyehi titthiyasāvakehi. Tassa
saṃsaṭṭhassa vissatthassa pākatassa bhassamanuyuttassa viharato rāgo
cittaṃ anuddhaṃseti . So rāgānuddhaṃsitena cittena
sikkhaṃ paccakkhāya hīnāyāvattati.
‘‘Idha panāvuso, ekacco puggalo vivicceva kāmehi…pe… paṭhamaṃ jhānaṃ
upasampajja viharati. So ‘lābhimhi paṭhamassa jhānassā’ti saṃsaṭṭho
viharati bhikkhūhi…pe… sikkhaṃ paccakkhāya hīnāyāvattati. Seyyathāpi,
āvuso, cātumahāpathe thullaphusitako devo vassanto [thullaphusitake
deve vassante (ka.)] rajaṃ antaradhāpeyya, cikkhallaṃ pātukareyya. Yo nu kho, āvuso,
evaṃ vadeyya – ‘na dāni amusmiṃ [amukasmiṃ
(ka.)] cātumahāpathe punadeva rajo pātubhavissatī’ti, sammā nu kho so,
āvuso, vadamāno vadeyyā’’ti? ‘‘No hidaṃ, āvuso’’. ‘‘Ṭhānañhetaṃ, āvuso,
vijjati, yaṃ amusmiṃ cātumahāpathe manussā vā atikkameyyuṃ, gopasū vā
atikkameyyuṃ, vātātapo vā snehagataṃ pariyādiyeyya, atha punadeva rajo
pātubhaveyyāti. Evamevaṃ kho, āvuso, idhekacco puggalo vivicceva
kāmehi…pe… paṭhamaṃ jhānaṃ upasampajja viharati.
So ‘lābhimhi paṭhamassa jhānassā’ti saṃsaṭṭho viharati bhikkhūhi…pe…
sikkhaṃ paccakkhāya hīnāyāvattati.
‘‘Idha panāvuso, ekacco puggalo vitakkavicārānaṃ vūpasamā…pe… dutiyaṃ
jhānaṃ upasampajja viharati. So ‘lābhimhi dutiyassa jhānassā’ti
saṃsaṭṭho viharati bhikkhūhi…pe… sikkhaṃ paccakkhāya hīnāyāvattati.
Seyyathāpi , āvuso, gāmassa vā nigamassa vā
avidūre mahantaṃ taḷākaṃ. Tattha thullaphusitako devo vuṭṭho
sippisambukampi sakkharakaṭhalampi antaradhāpeyya. Yo nu kho, āvuso,
evaṃ vadeyya – ‘na dāni amusmiṃ taḷāke punadeva sippisambukā vā
sakkharakaṭhalā vā pātubhavissantī’ti, sammā nu kho so, āvuso, vadamāno
vadeyyā’’ti? ‘‘No hidaṃ, āvuso’’. ‘‘Ṭhānañhetaṃ, āvuso, vijjati, yaṃ
amusmiṃ taḷāke manussā vā piveyyuṃ, gopasū vā piveyyuṃ, vātātapo vā
snehagataṃ pariyādiyeyya, atha punadeva sippisambukāpi sakkharakaṭhalāpi
pātubhaveyyunti. Evamevaṃ kho, āvuso, idhekacco puggalo vitakkavicārānaṃ
vūpasamā…pe… dutiyaṃ jhānaṃ upasampajja viharati. So ‘lābhimhi dutiyassa
jhānassā’ti saṃsaṭṭho viharati bhikkhūhi…pe… sikkhaṃ paccakkhāya
hīnāyāvattati.
‘‘Idha panāvuso, ekacco puggalo pītiyā ca
virāgā…pe… tatiyaṃ jhānaṃ upasampajja viharati. So ‘lābhimhi tatiyassa
jhānassā’ti saṃsaṭṭho viharati bhikkhūhi…pe… sikkhaṃ paccakkhāya
hīnāyāvattati. Seyyathāpi, āvuso, purisaṃ paṇītabhojanaṃ bhuttāviṃ
ābhidosikaṃ bhojanaṃ nacchādeyya. Yo nu kho, āvuso, evaṃ vadeyya – ‘na
dāni amuṃ purisaṃ punadeva bhojanaṃ chādessatī’ti, sammā nu kho so,
āvuso, vadamāno vadeyyā’’ti? ‘‘No hidaṃ, āvuso’’. ‘‘Ṭhānañhetaṃ, āvuso,
vijjati, amuṃ purisaṃ paṇītabhojanaṃ bhuttāviṃ yāvassa sā ojā kāye
ṭhassati tāva na aññaṃ bhojanaṃ chādessati. Yato ca khvassa sā
ojā antaradhāyissati, atha punadeva taṃ bhojanaṃ chādeyyāti. Evamevaṃ
kho, āvuso, idhekacco puggalo pītiyā ca virāgā…pe… tatiyaṃ jhānaṃ
upasampajja viharati. So ‘lābhimhi tatiyassa jhānassā’ti saṃsaṭṭho
viharati bhikkhūhi…pe… sikkhaṃ paccakkhāya hīnāyāvattati.
‘‘Idha , panāvuso, ekacco puggalo sukhassa ca
pahānā dukkhassa ca pahānā…pe… catutthaṃ jhānaṃ upasampajja viharati. So
‘lābhimhi catutthassa jhānassā’ti saṃsaṭṭho viharati bhikkhūhi…pe…
sikkhaṃ paccakkhāya hīnāyāvattati. Seyyathāpi, āvuso, pabbatasaṅkhepe
udakarahado nivāto vigataūmiko. Yo nu kho, āvuso, evaṃ vadeyya – ‘na
dāni amusmiṃ udakarahade punadeva ūmi pātubhavissatī’ti, sammā nu kho
so, āvuso, vadamāno vadeyyā’’ti? ‘‘No hidaṃ, āvuso’’. ‘‘Ṭhānañhetaṃ,
āvuso, vijjati, yā puratthimāya disāya āgaccheyya bhusā vātavuṭṭhi. Sā
tasmiṃ udakarahade ūmiṃ janeyya. Yā pacchimāya disāya āgaccheyya…pe… yā
uttarāya disāya āgaccheyya… yā dakkhiṇāya disāya āgaccheyya bhusā
vātavuṭṭhi. Sā tasmiṃ udakarahade ūmiṃ janeyyāti. Evamevaṃ kho, āvuso,
idhekacco puggalo sukhassa ca pahānā dukkhassa ca pahānā…pe… catutthaṃ
jhānaṃ upasampajja viharati. So ‘lābhimhi catutthassa jhānassā’ti
saṃsaṭṭho viharati bhikkhūhi…pe… sikkhaṃ paccakkhāya hīnāyāvattati.
‘‘Idha, panāvuso, ekacco puggalo sabbanimittānaṃ amanasikārā animittaṃ
cetosamādhiṃ upasampajja viharati. So ‘lābhimhi animittassa
cetosamādhissā’ti saṃsaṭṭho viharati bhikkhūhi bhikkhunīhi upāsakehi upāsikāhi
raññā rājamahāmattehi titthiyehi titthiyasāvakehi .
Tassa saṃsaṭṭhassa vissatthassa pākatassa bhassamanuyuttassa viharato
rāgo cittaṃ anuddhaṃseti. So rāgānuddhaṃsitena cittena sikkhaṃ
paccakkhāya hīnāyāvattati. Seyyathāpi, āvuso, rājā vā rājamahāmatto vā
caturaṅginiyā senāya addhānamaggappaṭipanno aññatarasmiṃ vanasaṇḍe
ekarattiṃ vāsaṃ upagaccheyya. Tatra [tattha
(sī. pī.)] hatthisaddena
assasaddena rathasaddena pattisaddena
bheripaṇavasaṅkhatiṇavaninnādasaddena cīrikasaddo [ciriḷikāsaddo (sī. syā.
kaṃ. pī.)] antaradhāyeyya [antaradhāpeyya (syā. pī. ka.)].
Yo nu kho, āvuso, evaṃ vadeyya – ‘na dāni amusmiṃ vanasaṇḍe punadeva
cīrikasaddo pātubhavissatī’ti, sammā nu kho so , āvuso, vadamāno
vadeyyā’’ti? ‘‘No hidaṃ, āvuso’’. ‘‘Ṭhānañhetaṃ, āvuso, vijjati, yaṃ so
rājā vā rājamahāmatto vā tamhā vanasaṇḍā pakkameyya, atha punadeva
cīrikasaddo pātubhaveyyāti. Evamevaṃ kho, āvuso, idhekacco puggalo
sabbanimittānaṃ amanasikārā animittaṃ cetosamādhiṃ upasampajja viharati.
So ‘lābhimhi animittassa cetosamādhissā’ti saṃsaṭṭho viharati bhikkhūhi
bhikkhunīhi upāsakehi upāsikāhi raññā
rājamahāmattehi titthiyehi titthiyasāvakehi. Tassa saṃsaṭṭhassa
vissatthassa pākatassa bhassamanuyuttassa viharato rāgo cittaṃ
anuddhaṃseti. So rāgānuddhaṃsitena cittena sikkhaṃ paccakkhāya
hīnāyāvattatī’’ti.
Atha kho āyasmā citto hatthisāriputto aparena samayena sikkhaṃ
paccakkhāya hīnāyāvattati. Atha kho cittassa hatthisāriputtassa
sahāyakā bhikkhū yenāyasmā mahākoṭṭhiko
tenupasaṅkamiṃsu; upasaṅkamitvā āyasmantaṃ mahākoṭṭhikaṃ etadavocuṃ –
‘‘kiṃ nu kho āyasmatā mahākoṭṭhikena citto hatthisāriputto cetasā ceto
paricca vidito – ‘imāsañca imāsañca vihārasamāpattīnaṃ citto
hatthisāriputto lābhī, atha ca pana sikkhaṃ paccakkhāya
hīnāyāvattissatī’ti; udāhu devatā etamatthaṃ ārocesuṃ – ‘citto, bhante,
hatthisāriputto imāsañca imāsañca vihārasamāpattīnaṃ lābhī, atha ca pana
sikkhaṃ paccakkhāya hīnāyāvattissatī’’’ti? ‘‘Cetasā ceto paricca vidito
me, āvuso – ‘citto hatthisāriputto imāsañca imāsañca vihārasamāpattīnaṃ
lābhī, atha ca pana sikkhaṃ paccakkhāya hīnāyāvattissatī’ti. Devatāpi me
etamatthaṃ ārocesuṃ – ‘citto, bhante,
hatthisāriputto imāsañca imāsañca vihārasamāpattīnaṃ lābhī, atha ca pana
sikkhaṃ paccakkhāya hīnāyāvattissatī’’ti.
Atha kho cittassa hatthisāriputtassa sahāyakā bhikkhū yena bhagavā
tenupasaṅkamiṃsu; upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā
ekamantaṃ nisīdiṃsu. Ekamantaṃ nisinnā kho te bhikkhū bhagavantaṃ
etadavocuṃ – ‘‘citto, bhante, hatthisāriputto imāsañca imāsañca
vihārasamāpattīnaṃ lābhī, atha ca pana sikkhaṃ paccakkhāya
hīnāyāvattatī’’ti. ‘‘Na, bhikkhave, citto ciraṃ sarissati [padissati
(ka.)] nekkhammassā’’ti.
Atha kho citto hatthisāriputto nacirasseva kesamassuṃ ohāretvā kāsāyāni
vatthāni acchādetvā agārasmā anagāriyaṃ pabbaji. Atha kho āyasmā
citto hatthisāriputto eko vūpakaṭṭho appamatto ātāpī pahitatto viharanto
nacirasseva – yassatthāya kulaputtā sammadeva agārasmā anagāriyaṃ
pabbajanti tadanuttaraṃ – brahmacariyapariyosānaṃ diṭṭheva dhamme sayaṃ
abhiññā sacchikatvā upasampajja vihāsi. ‘‘Khīṇā jāti, vusitaṃ
brahmacariyaṃ, kataṃ karaṇīyaṃ, nāparaṃ itthattāyā’’ti abbhaññāsi.
Aññataro ca panāyasmā citto hatthisāriputto arahataṃ ahosīti. Chaṭṭhaṃ.
|
6. Hatthisāriputtasuttavaṇṇanā
60.
Chaṭṭhe abhidhammakathanti
abhidhammamissakaṃ kathaṃ. Kathaṃ opātetīti tesaṃ kathaṃ vicchinditvā attano kathaṃ
katheti. Therānaṃ
bhikkhūnanti karaṇatthe sāmivacanaṃ, therehi bhikkhūhi
saddhinti attho. Yā ca therānaṃ abhidhammakathā, taṃ ayampi kathetuṃ
sakkotīti attho. Cetopariyāyanti
cittavāraṃ. Idhāti
imasmiṃ loke. Soratasoratoti
sūrato viya sūrato, soraccasamannāgato viyāti attho. Nivātanivātoti
nivāto viya nivāto, nivātavutti viyāti attho. Upasantupasantoti
upasanto viya upasanto . Vapakassateva
satthārāti satthu santikā apagacchati. Saṃsaṭṭhassāti pañcahi saṃsaggehi saṃsaṭṭhassa. Vissaṭṭhassāti
vissajjitassa. Pākatassāti
pākatindriyassa.
Kiṭṭhādoti
kiṭṭhakhādako. Antaradhāpeyyāti
nāseyya. Gopasūti
gāvo ca ajikā ca. Sippisambukanti sippiyo ca sambukā
ca. Sakkharakaṭhalanti
sakkharā ca kaṭhalāni ca. Ābhidosikanti abhiññātadosaṃ kudrūsakabhojanaṃ. Nacchādeyyāti
na rucceyya. Tattha yadetaṃ purisaṃ bhuttāvinti upayogavacanaṃ, taṃ sāmiatthe
daṭṭhabbaṃ. Amuṃ
hāvuso, purisanti, āvuso, amuṃ purisaṃ.
Sabbanimittānanti
sabbesaṃ niccanimittādīnaṃ nimittānaṃ. Animittaṃ cetosamādhinti balavavipassanāsamādhiṃ. Cīrikasaddoti
jhallikasaddo. Sarissati
nekkhammassāti pabbajjāya guṇaṃ sarissati. Arahataṃ
ahosīti bhagavato sāvakānaṃ arahantānaṃ antare eko arahā
ahosi. Ayañhi thero satta vāre gihī hutvā satta vāre pabbaji. Kiṃ
kāraṇā? Kassapasammāsambuddhakāle kiresa ekassa
bhikkhuno gihibhāve vaṇṇaṃ kathesi. So teneva kammena arahattassa
upanissaye vijjamāneyeva satta vāre gihibhāve ca pabbajjāya ca
sañcaranto sattame vāre pabbajitvā arahattaṃ pāpuṇīti.
|
(VI) (60) Hatthisàriputta
1. Như vầy tôi nghe:
Một thời, Thế Tôn trú ở Bàrànasi tại Isipatana, vườn Lộc Uyển. Lúc bấy
giờ, nhiều vị Tỷ-kheo trưởng lăo, sau buổi ăn, sau khi đi khất thực trở
về, ngồi tụ họp tại ngôi nhà h́nh tṛn và thuyết về Thắng pháp luận. Tại
đấy, Tôn giả Hatthisàriputta, trong khi các Tỷ-kheo trưởng lăo đang
thuyết về Thắng pháp luận, lại nói xen vào chặng giữa. Rồi Tôn giả
Mahàkotthita nói với Tôn giả Hatthisàriputta:
- Tôn giả Citta Hatthisàriputta, trong khi các Tỷ-kheo trưởng lăo đang
thuyết về Thắng pháp luận, chớ có nói xen vào chặng giữa! Tôn giả Citta
hăy chờ cho đến cuối câu chuyện.
Được nghe nói vậy, các Tỷ-kheo bạn bè của Tôn giả Citta Hatthisàriputta
nói với Tôn giả Mahàkotthita:
- Tôn giả Kotthita chớ có bất măn Tôn giả Citta Hatthisàriputta! Tôn giả
Citta Hatthisàriputta là bậc Hiền trí. Tôn giả Citta Hatthisàriputta có
thể nói chuyện về Thắng pháp luận với các Tỷ-kheo trưởng lăo và thật rất
khó ḷng cho các Hiền giả để biết được tâm tư của người khác.
2. Ở đây, thưa các Hiền giả, có hạng người, khi c̣n sống gần vị Bổn sư
hay sống gần một vị đồng Phạm hạnh đóng vai tṛ y chỉ sư, trong khi ấy,
là người nhu ḥa nhất trong những người nhu ḥa, là người khiêm tốn nhất
trong những người khiêm tốn, là người an tịnh nhất trong những người an
tịnh. Khi người ấy rời khỏi bậc Đạo Sư, rời khỏi các vị đồng Phạm hạnh
đóng vai tṛ y chỉ sư, vị ấy sống giao thiệp với các Tỷ-kheo, các
Tỷ-kheo-ni, với các nam cư sĩ, nữ cư sĩ, với các vua chúa, các đại thần
của vua, với các ngoại đạo, các đệ tử ngoại đạo. Do vị ấy sống giao
thiệp, phóng túng, thô lỗ, đam mê nói chuyện, tham ái tấn công tâm vị
ấy. Vị ấy, với tâm bị tham ái tấn công, liền từ bỏ học pháp và hoàn tục.
Ví như, này các Hiền giả, một con ḅ ăn lúa, bị dây cột lại, hay bị nhốt
trong chuồng. Này Hiền giả, nếu có ai nói như sau: "Con ḅ ăn lúa này sẽ
không bao giờ đi xuống ruộng lúa nữa", nói như vậy, thưa các Hiền Giả,
là nói một cách chơn chánh không?
- Thưa không, thưa Hiền giả, sự kiện này, thưa Hiền giả, có xảy ra: Con
ḅ ăn lúa ấy, sau khi bứt dây, hay phá sập chuồng, có thể xuống ruộng
lúa nữa.
Cũng vậy, này các Hiền giả, ở đây, một số người khi c̣n sống gần vị Bổn
Sư, hay sống gần một vị đồng Phạm hạnh đóng vai tṛ y chỉ sư, trong khi
ấy, là người nhu ḥa nhất trong những người nhu ḥa, là người khiêm tốn
nhất trong những người khiêm tốn, là người an tịnh nhất trong những
người an tịnh. Khi người ấy rời khỏi bậc Đạo Sư, rời khỏi vị đồng Phạm
hạnh đóng vai tṛ y chỉ sư, vị ấy sống giao thiệp với các Tỷ-kheo, các
Tỷ-kheo-ni, với các nam cư sĩ, nữ cư sĩ, với các vua chúa, các đại thần
của vua, với các ngoại đạo, các đệ tử ngoại đạo. Do vị ấy sống giao
thiệp, phóng túng, thô lỗ, đam mê nói chuyện, tham ái tấn công tâm vị
ấy. Vị ấy, với tâm bị tham ái tấn công, liền từ bỏ học pháp và hoàn tục.
3. Ví như có hạng người ly dục..., chứng và trú sơ Thiền. Với tư tưởng:
"Ta đă được sơ Thiền", vị ấy sống giao thiệp với các Tỷ-kheo... từ bỏ
học pháp và hoàn tục. Ví như, này các Hiền giả, một cơn mưa to lớn xảy
ra tại ngă tư đường, khiến cho bụi bặm biến mất và bùn hiện ra. Này các
Hiền giả, nếu có ai nói như sau: "Nay tại ngă tư đường này, bụi sẽ không
hiện ra nữa". Người ấy nói như vậy có nói một cách chơn chánh không?
- Thưa không, thưa Hiền giả. Sự kiện này có xảy ra, thưa Hiền giả: "Tại
ngă tư đường này, có người đi qua, hay có trâu ḅ đi qua, hay gió và
nóng có thể làm cho khô khí ẩm ướt và bụi sẽ hiện ra trở lại.
- Cũng như vậy, thưa các Hiền giả, ở đây có hạng người ly dục... chứng
và trú Thiền thứ nhất. Vị ấy, với ư nghĩa: "Ta đă chứng sơ thiền", sống
giao thiệp với các Tỷ-kheo... từ bỏ học pháp và hoàn tục.
4. Ở đây, này các Hiền giả, có hạng người làm cho tịnh chỉ tầm và tứ...
chứng và trú Thiền thứ hai. Vị ấy, với ư nghĩa: "Ta đă chứng được Thiền
thứ hai", giao thiệp với các Tỷ-kheo... từ bỏ học pháp và hoàn tục. Ví
như, thưa các Hiền giả, một hồ nước lớn gần một làng hay thị trấn. Tại
đấy, một cơn mưa to xảy đến, khiến cho các loài ṣ ốc, các đá sỏi biến
mất.
Thưa các Hiền giả, nếu có ai nói như sau: "Nay tại hồ nước này, các loại
ṣ ốc, các đá sỏi sẽ không xuất hiện ra nữa". Người ấy nói như vậy có
nói một cách chơn chánh không?
- Thưa không, thưa Hiền giả. Sự kiện này có xảy ra, thưa Hiền giả: Tại
hồ nước này, loài Người có thể uống, hay loài trâu ḅ có thể uống, hay
gió và sức nóng có thể làm cho khô khí ẩm ướt, và các loài ṣ ốc, các đá
sỏi có thể xuất hiện ra lại.
- Cũng vậy, thưa các Hiền giả, ở đây có hạng người làm cho tịnh chỉ tầm
và tứ... chứng và trú Thiền thứ hai. Vị ấy với ư nghĩ: "Ta đă chứng được
Thiền thứ hai", giao thiệp với các Tỷ-kheo... từ bỏ học pháp và hoàn
tục.
5. Ở đây, thưa các Hiền giả, có hạng người từ bỏ hỷ... chứng và trú
Thiền thứ ba. Vị ấy với ư nghĩ: "Ta đă chứng được Thiền thứ ba", giao
thiệp với các Tỷ-kheo... từ bỏ học pháp và hoàn tục. Ví như, thưa các
Hiền giả, có người đă ăn đồ ăn thượng vị, không ưa thích các đồ ăn hôm
qua để lại. Thưa các Hiền giả, nếu ai nói như sau: "Nay người này không
c̣n ưa thích đồ ăn nữa", thưa các Hiền giả, người ấy nói như vậy có nói
một cách chơn chánh không?
- Thưa không, thưa Hiền giả. Sự kiện có xảy ra: Người này, thưa Hiền
giả, khi ăn đồ ăn thượng vị, cho đến khi nào chất dinh dưỡng c̣n tồn tại
trong thân, cho đến khi ấy, không có một món ăn nào khác sẽ làm vị ấy ưa
thích. Cho đến khi chất dinh dưỡng tiêu mất, khi ấy món ăn có thể làm
cho vị ấy ưa thích.
- Cũng vậy, này các Hiền giả, ở đây có hạng người từ bỏ hỷ... chứng và
trú Thiền thứ ba, vị ấy với ư nghĩ: "Ta đă chứng được Thiền thứ ba",
giao thiệp với các Tỷ-kheo... từ bỏ học pháp và hoàn tục.
6. Ví như, này các Hiền giả, có hạng người từ bỏ lạc, từ bỏ khổ... chứng
đạt và an trú Thiền thứ tư. Vị ấy với ư nghĩ: "Ta đă chứng được Thiền
thứ tư", giao thiệp với các Tỷ-kheo... từ bỏ học pháp và hoàn tục. Ví
như, này các Hiền giả, một hồ nước trong khe núi, không có gió, không có
sóng. Rồi thưa các Hiền giả, nếu có ai nói như sau: "Nay trong hồ nước
này sẽ không hiện ra sóng nữa", người ấy, thưa các Hiền giả, có nói một
cách chơn chánh không?
- Thưa không, thưa Hiền giả. Sự kiện này có thể xảy ra: Nếu từ phương
Đông, mưa to gió lớn đến, mưa to gió lớn ấy làm cho hồ nước ấy khởi
sóng; nếu từ phương Tây... nếu từ phương Bắc... nếu từ phương Nam, mưa
to gió lớn đến, mưa to gió lớn ấy làm cho hồ nước ấy khởi sóng.
- Cũng vậy, này các Hiền giả, ở đây có hạng người từ bỏ lạc, từ bỏ
khổ... chứng đạt và an trú Thiền thứ tư. Vị ấy với ư nghĩ: "Ta đă chứng
được Thiền thứ tư", giao thiệp với Tỷ-kheo... từ bỏ học pháp và hoàn
tục.
7. Ở đây, này các Hiền giả, có hạng người không tác ư tất cả các tướng,
chứng đạt và an trú vô tướng tâm định. Vị ấy, với ư nghĩ: "Ta đă chứng
đạt được vô tướng tâm định", sống giao thiệp với các Tỷ-kheo, các
Tỷ-kheo-ni, với các nam cư sĩ, nữ cư sĩ, với các vua chúa, đại thần các
vua chúa, với các ngoại đạo, các đệ tử ngoại đạo. Do vị ấy sống giao
thiệp, phóng túng, thô lỗ, đam mê nói chuyện, nên tham ái tấn công tâm
vị ấy. Vị ấy, với tâm bị tham ái tấn công, liền từ bỏ học pháp và hoàn
tục. Ví như, thưa các Hiền giả, một vị vua, hay đại thần của vua, đang
đi giữa đường cùng với bốn loại binh chủng, đến trú ở một đêm tại một
khóm rừng. Ở đấy, do tiếng voi, tiếng ngựa, tiếng xe, tiếng bộ binh,
tiếng trống lớn, trống nhỏ, tiếng tù và, nên tiếng của con dế biến mất.
Rồi này các Hiền giả, có người nói như sau: "Nay trong khóm rừng này,
tiếng kêu của con dế không hiện ra nữa". Người ấy nói như vậy, thưa các
Hiền giả, có nói một cách chơn chánh không?
- Thưa không, thưa Hiền giả. Sự kiện này có xảy ra, thưa Hiền giả: Khi
nào vua hay vị đại thần của vua ra đi khỏi khóm rừng này, khi ấy tiếng
con dế kêu sẽ hiện hữu.
- Cũng vậy, thưa các Hiền giả, ở đây, có hạng người do không tác ư tất
cả các tướng, chứng đạt và an trú vô tướng tâm định. Vị ấy, với ư nghĩ:
"Ta đạt được vô tướng tâm định", sống giao thiệp với các Tỷ-kheo, các
Tỷ-kheo-ni, với các nam cư sĩ, nữ cư sĩ, với các vua chúa, các đại thần
của vua, với các ngoại đạo, các đệ tử ngoại đạo. Do vị ấy sống giao
thiệp, phóng túng, thô lỗ, đam mê nói chuyện, nên tham ái tấn công tâm
vị ấy. Vị ấy, với tâm bị tham ái tấn công, liền từ bỏ học pháp và hoàn
tục.
8. Rồi Tôn giả Citta Hatthisàriputta sau một thời gian từ bỏ học pháp và
hoàn tục. Rồi các Tỷ-kheo, bạn của Tôn giả Citta Hatthisàriputta đi đến
Tôn giả Mahàkotthita, sau khi đến nói với Tôn giả Mahàkotthita:
- Có phải Tôn giả Mahàkotthita biết được tâm của Citta Hatthisàriputta
với tâm của ḿnh: "Citta Hatthisàriputta đă chứng quả chứng này, quả
chứng này, hay là chư Thiên báo cho biết về vấn đề này; tuy vậy, vị ấy
sẽ từ bỏ học pháp và hoàn tục"?
- Thưa chư Hiền, tôi biết được tâm của Citta Hatthisàriputta với tâm của
tôi, rằng Citta đă chứng được quả chứng này, quả chứng này, và chư Thiên
cũng báo cho biết về vấn đề này: "Thưa Tôn giả, Citta Hatthisàriputta đă
chứng được quả chứng này, quả chứng này, nhưng vị ấy sẽ từ bỏ học pháp
và hoàn tục".
Rồi các bạn bè của Citta Hatthisàriputta đi đến Thế Tôn, sau khi đến,
đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên. Ngồi xuống một bên, các Tỷ-kheo
ấy bạch Thế Tôn:
- Bạch Thế Tôn, Citta Hatthisàriputta đă chứng được quả chứng này, quả
chứng này, nhưng đă từ bỏ học pháp và hoàn tục.
- Này các Tỷ-kheo, Citta không bao lâu sẽ nghĩ đến xuất ly.
9. Rồi Citta Hatthisàriputta không bao lâu cạo bỏ râu tóc, đắp áo cà sa,
xuất gia, từ bỏ gia đ́nh, sống không gia đ́nh. Rồi Tôn giả Citta
Hatthisàriputta sống một ḿnh, an tịnh, không phóng dật, nhiệt tâm, tinh
cần, không bao lâu chứng được mục đích mà các thiện nam tử chân chánh
xuất gia, từ bỏ gia đ́nh, sống không gia đ́nh, hướng đến. Đó là vô
thượng cứu cánh Phạm hạnh, vị ấy ngay trong hiện tại đă tự ḿnh với
thắng trí chứng ngộ, chứng đạt và an trú. Vị ấy biết rơ rằng: "Sanh đă
tận, Phạm hạnh đă thành, việc cần làm đă làm, không c̣n trở lui trạng
thái này nữa".
Và Tôn giả Citta Hatthisàriputta trở thành một vị A-la-hán.
|
7. Majjhesuttaṃ
61. Evaṃ me sutaṃ – ekaṃ samayaṃ bhagavā bārāṇasiyaṃ viharati
isipatane migadāye. Tena kho pana samayena sambahulānaṃ therānaṃ
bhikkhūnaṃ pacchābhattaṃ piṇḍapātapaṭikkantānaṃ maṇḍalamāḷe
sannisinnānaṃ sannipatitānaṃ ayamantarākathā udapādi – ‘‘vuttamidaṃ,
āvuso, bhagavatā pārāyane metteyyapañhe –
[cūḷani. tissamitteyyamāṇavapucchā 67] ‘‘Yo ubhonte
viditvāna, majjhe mantā na lippati [na limpati (ka.)];
Taṃ brūmi mahāpurisoti, sodha sibbini [sibbani (sī. syā. kaṃ.
pī.)] maccagā’’ti.
‘‘Katamo nu kho, āvuso, eko anto, katamo dutiyo anto, kiṃ majjhe, kā
sibbinī’’ti? Evaṃ vutte aññataro bhikkhu there bhikkhū etadavoca
– ‘‘phasso kho, āvuso, eko anto, phassasamudayo dutiyo anto ,
phassanirodho majjhe, taṇhā sibbinī; taṇhā hi naṃ sibbati tassa tasseva
bhavassa abhinibbattiyā. Ettāvatā kho, āvuso, bhikkhu abhiññeyyaṃ
abhijānāti, pariññeyyaṃ parijānāti, abhiññeyyaṃ abhijānanto [abhijānitvā
(ka.)] pariññeyyaṃ parijānanto [parijānitvā
(ka.)] diṭṭheva dhamme dukkhassantakaro hotī’’ti.
Evaṃ vutte aññataro bhikkhu there bhikkhū etadavoca – ‘‘atītaṃ kho,
āvuso, eko anto, anāgataṃ dutiyo anto, paccuppannaṃ majjhe, taṇhā
sibbinī; taṇhā hi naṃ sibbati tassa tasseva bhavassa abhinibbattiyā.
Ettāvatā kho, āvuso, bhikkhu abhiññeyyaṃ abhijānāti, pariññeyyaṃ
parijānāti, abhiññeyyaṃ abhijānanto, pariññeyyaṃ parijānanto diṭṭheva
dhamme dukkhassantakaro hotī’’ti.
Evaṃ vutte aññataro bhikkhu there bhikkhū etadavoca – ‘‘sukhā, āvuso,
vedanā eko anto, dukkhā vedanā dutiyo anto, adukkhamasukhā vedanā
majjhe, taṇhā sibbinī; taṇhā hi naṃ sibbati tassa
tasseva bhavassa abhinibbattiyā. Ettāvatā kho, āvuso, bhikkhu
abhiññeyyaṃ abhijānāti, pariññeyyaṃ parijānāti, abhiññeyyaṃ abhijānanto,
pariññeyyaṃ parijānanto diṭṭheva dhamme dukkhassantakaro hotī’’ti.
Evaṃ vutte aññataro bhikkhu there bhikkhū etadavoca – ‘‘nāmaṃ kho,
āvuso, eko anto, rūpaṃ dutiyo anto, viññāṇaṃ majjhe, taṇhā sibbinī;
taṇhā hi naṃ sibbati tassa tasseva bhavassa abhinibbattiyā. Ettāvatā
kho, āvuso, bhikkhu abhiññeyyaṃ abhijānāti, pariññeyyaṃ parijānāti,
abhiññeyyaṃ abhijānanto pariññeyyaṃ parijānanto diṭṭheva dhamme
dukkhassantakaro hotī’’ti.
Evaṃ vutte aññataro bhikkhu there bhikkhū etadavoca – ‘‘cha kho, āvuso,
ajjhattikāni āyatanāni eko anto, cha bāhirāni āyatanāni dutiyo anto,
viññāṇaṃ majjhe, taṇhā sibbinī; taṇhā hi naṃ sibbati tassa tasseva
bhavassa abhinibbattiyā. Ettāvatā kho āvuso ,
bhikkhu abhiññeyyaṃ abhijānāti, pariññeyyaṃ parijānāti,
abhiññeyyaṃ abhijānanto pariññeyyaṃ parijānanto diṭṭheva dhamme
dukkhassantakaro hotī’’ti.
Evaṃ vutte aññataro bhikkhu there bhikkhū etadavoca – ‘‘sakkāyo kho,
āvuso, eko anto, sakkāyasamudayo dutiyo anto, sakkāyanirodho majjhe,
taṇhā sibbinī; taṇhā hi naṃ sibbati tassa tasseva bhavassa
abhinibbattiyā. Ettāvatā kho, āvuso, bhikkhu abhiññeyyaṃ abhijānāti,
pariññeyyaṃ parijānāti, abhiññeyyaṃ abhijānanto pariññeyyaṃ parijānanto [sabbatthapi
evameva dissati] diṭṭheva dhamme dukkhassantakaro hotī’’ti.
Evaṃ vutte aññataro bhikkhu there bhikkhū etadavoca – ‘‘byākataṃ kho,
āvuso, amhehi sabbeheva yathāsakaṃ paṭibhānaṃ. Āyāmāvuso, yena bhagavā
tenupasaṅkamissāma; upasaṅkamitvā bhagavato etamatthaṃ ārocessāma. Yathā
no bhagavā byākarissati tathā naṃ dhāressāmā’’ti. ‘‘Evamāvuso’’ti kho
therā bhikkhū tassa bhikkhuno paccassosuṃ. Atha kho therā bhikkhū yena
bhagavā tenupasaṅkamiṃsu; upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā
ekamantaṃ nisīdiṃsu . Ekamantaṃ nisinnā kho therā
bhikkhū yāvatako ahosi sabbeheva saddhiṃ kathāsallāpo, taṃ sabbaṃ
bhagavato ārocesuṃ. ‘‘Kassa nu kho, bhante, subhāsita’’nti? ‘‘Sabbesaṃ
vo, bhikkhave, subhāsitaṃ pariyāyena, api ca yaṃ mayā sandhāya bhāsitaṃ
pārāyane metteyyapañhe –
‘‘Yo ubhonte viditvāna,
majjhe mantā na
lippati;
Taṃ brūmi mahāpurisoti,
sodha
sibbinimaccagā’’ti.
‘‘Taṃ suṇātha, sādhukaṃ manasi karotha; bhāsissāmī’’ti. ‘‘Evaṃ,
bhante’’ti kho therā bhikkhū bhagavato paccassosuṃ. Bhagavā etadavoca –
‘‘phasso kho, bhikkhave, eko anto , phassasamudayo dutiyo anto,
phassanirodho majjhe, taṇhā sibbinī; taṇhā hi naṃ sibbati tassa tasseva
bhavassa abhinibbattiyā. Ettāvatā kho, bhikkhave, bhikkhu abhiññeyyaṃ
abhijānāti, pariññeyyaṃ parijānāti, abhiññeyyaṃ abhijānanto pariññeyyaṃ
parijānanto diṭṭheva dhamme dukkhassantakaro hotī’’ti. Sattamaṃ.
|
7. Majjhesuttavaṇṇanā
61.
Sattame pārāyane
metteyyapañheti pārāyanasamāgamamhi metteyyamāṇavassa
pañhe. Ubhonte
viditvānāti dve ante dve koṭṭhāse jānitvā. Majjhe mantā na lippatīti mantā vuccati paññā, tāya ubho
ante viditvā majjhe na lippati, vemajjheṭṭhāne na lippati. Sibbanimaccagāti sibbanisaṅkhātaṃ
taṇhaṃ atīto. Phassoti
phassavasena nibbattattā ayaṃ attabhāvo. Eko antoti ayameko koṭṭhāso. Phassasamudayoti
phasso samudayo assāti phassasamudayo, imasmiṃ attabhāve
katakammaphassapaccayā nibbatto anāgatattabhāvo. Dutiyo antoti dutiyo koṭṭhāso. Phassanirodhoti
nibbānaṃ. Majjheti
sibbinitaṇhaṃ chetvā dvidhākaraṇaṭṭhena nibbānaṃ majjhe nāma hoti. Taṇhā
hinaṃ sibbatīti taṇhā naṃ
attabhāvadvayasaṅkhātaṃ phassañca phassasamudayañca sibbati ghaṭṭeti.
Kiṃ kāraṇā? Tassa tasseva bhavassa abhinibbattiyā. Yadi hi taṇhā na
sibbeyya, tassa tassa bhavassa nibbatti na bhaveyya. Imasmiṃ ṭhāne
koṭimajjhikūpamaṃ gaṇhanti. Dvinnañhi kaṇḍānaṃ ekato katvā majjhe
suttena saṃsibbitānaṃ koṭi majjhanti vuccati. Sutte chinne ubho kaṇḍāni
ubhato patanti. Evamettha kaṇḍadvayaṃ viya vuttappakārā dve antā,
sibbitvā ṭhitasuttaṃ viya taṇhā, sutte chinne kaṇḍadvayassa
ubhatopatanaṃ viya taṇhāya niruddhāya antadvayaṃ niruddhameva hoti. Ettāvatāti
ettakena iminā ubho ante viditvā taṇhāya majjhe anupalittabhāvena
abhiññeyyaṃ catusaccadhammaṃ abhijānāti nāma, tīraṇapariññāya ca
pahānapariññāya ca parijānitabbaṃ lokiyasaccadvayaṃ parijānāti nāma. Diṭṭhevadhammeti
imasmiṃyeva attabhāve. Dukkhassantakaro hotīti vaṭṭadukkhassa koṭikaro
paricchedaparivaṭumakaro hoti nāma.
Dutiyavāre tiṇṇaṃ kaṇḍānaṃ vasena upamā veditabbā. Tiṇṇañhi kaṇḍānaṃ
suttena saṃsibbitānaṃ sutte chinne tīṇi kaṇḍāni tīsu ṭhānesu patanti,
evamettha kaṇḍattayaṃ viya atītānāgatapaccuppannā khandhā, suttaṃ viya
taṇhā. Sā hi atītaṃ paccuppannena, paccuppannañca anāgatena saddhiṃ
saṃsibbati. Sutte chinne kaṇḍattayassa tīsu ṭhānesu patanaṃ viya taṇhāya
niruddhāya atītānāgatapaccuppannā khandhā niruddhāva honti.
Tatiyavāre adukkhamasukhā
majjheti dvinnaṃ vedanānaṃ antaraṭṭhakabhāvena majjhe.
Sukhañhi dukkhassa, dukkhaṃ vā sukhassa antaraṃ nāma natthi. Taṇhā sibbinīti vedanāsu nandirāgo vedanānaṃ upacchedaṃ
nivāretīti tā sibbati nāma.
Catutthavāre viññāṇaṃ
majjheti paṭisandhiviññāṇampi sesaviññāṇampi
nāmarūpapaccayasamudāgatattā nāmarūpānaṃ majjhe nāma.
Pañcamavāre viññāṇaṃ
majjheti kammaviññāṇaṃ majjhe, ajjhattikāyatanesu vā
manāyatanena kammassa gahitattā idha yaṃkiñci viññāṇaṃ majjhe nāma,
manodvāre vā āvajjanassa ajjhattikāyatananissitattā javanaviññāṇaṃ
majjhe nāma.
Chaṭṭhavāre sakkāyoti
tebhūmakavaṭṭaṃ. Sakkāyasamudayoti
samudayasaccaṃ. Sakkāyanirodhoti
nirodhasaccaṃ. Pariyāyenāti tena
tena kāraṇeneva. Sesaṃ sabbattha vuttanayeneva veditabbaṃ.
|
(VII) (61) Con Đường Đi Đến Bờ Bên Kia
1. Như vầy tôi nghe:
Một thời Thế Tôn trú ở Bàrànasi, tại Isipatana, vườn Lộc Uyển. Lúc bấy
giờ, nhiều Tỷ-kheo trưởng lăo, sau bữa ăn, trên con đường đi khất thực
trở về, ngồi tụ họp tại ngôi nhà h́nh tṛn, và câu chuyện sau đây được
khởi lên:
- Này chư Hiền, Thế Tôn đă nói như sau trong "Con đường đến bờ bên kia"
trong câu hỏi của Metteyya:
Ai biết hai cực đoan,
Giữa bậc Trí không nhiễm,
Ta gọi bậc Đại nhân,
Đây, vượt người dệt vải.
- Thưa Hiền giả, thế nào là một cực đoan? Thế nào là cực đoan thứ hai?
Thế nào là chặng giữa? Thế nào là người dệt vải?
2. Được nói vậy, một Tỷ-kheo thưa với các Tỷ-kheo trưởng lăo:
- Thưa chư Hiền, xúc là một cực đoan. Xúc tập khởi là cực đoan thứ hai.
Xúc diệt là chặng giữa. Ái là người thợ dệt; v́ rằng ái dệt, nên khiến
cho vị ấy phải sanh ở hữu này. Cho đến như vậy, thưa chư Hiền, Tỷ-kheo
thắng tri được điều có thể thắng tri, liễu tri được điều có thể liễu
tri. Do thắng tri được điều có thể thắng tri, do liễu tri được điều có
thể liễu tri, ngay trong hiện tại, vị ấy có thể chấm dứt khổ đau.
3. Được nói vậy, một Tỷ-kheo khác thưa với các Tỷ-kheo trưởng lăo:
- Quá khứ, thưa chư Hiền, là một cực đoan. Tương lai là cực đoan thứ
hai. Hiện tại là chặng giữa. Ái là người dệt vải. Do ái dệt, nên khiến
cho vị ấy phải sanh ở hữu này. Cho đến như vậy, thưa chư Hiền, Tỷ-kheo
thắng tri được điều có thể thắng tri... vị ấy có thể chấm dứt khổ đau.
4. Được nói vậy, một Tỷ-kheo khác thưa với các Tỷ-kheo trưởng lăo:
- Lạc, thưa chư Hiền, là một cực đoan. Khổ là cực đoan thứ hai. Không
khổ không lạc là chặng giữa. Ái là người dệt vải. Do ái dệt, nên khiến
cho vị ấy phải sanh ở hữu này... có thể chấm dứt khổ đau.
5. Được nói vậy, một Tỷ-kheo khác thưa với các Tỷ-kheo trưởng lăo:
- Danh, thưa chư Hiền, là một cực đoan. Sắc là cực đoan thứ hai. Thức là
chặng giữa. Ái là người dệt vải. Do ái dệt... có thể chấm dứt khổ đau.
6. Được nói vậy, một Tỷ-kheo khác thưa với các Tỷ-kheo trưởng lăo:
- Sáu nội xứ, thưa chư Hiền, là một cực đoan. Sáu ngoại xứ là cực đoan
thứ hai. Thức là chặng giữa. Ái là người dệt vải. Do ái dệt... có thể
chấm dứt khổ đau.
7. Được nói vậy, một Tỷ-kheo khác thưa với các Tỷ-kheo trưởng lăo:
- Thân, thưa chư Hiền, là một cực đoan. Thân kiến tập khởi là cực đoan
thứ hai. Thân kiến diệt là chặng giữa. Ái là người dệt vải. Do ái dệt...
có thể chấm dứt khổ đau.
8. Được nói vậy, một Tỷ-kheo khác thưa với các Tỷ-kheo trưởng lăo:
- Thưa chư Hiền, tất cả chúng tôi đă trả lời tùy theo sự hiểu biết của
chúng tôi. Thưa chư Hiền, chúng ta sẽ đi đến Thế Tôn, sau khi đến, chúng
ta sẽ hỏi Thế Tôn về ư nghĩa này. Thế Tôn trả lời cho chúng ta như thế
nào, chúng ta sẽ thọ tŕ như vậy.
- Thưa vâng, thưa Hiền giả.
Các Tỷ-kheo trưởng lăo vâng đáp Tỷ-kheo ấy. Rồi các trưởng lăo đi đến
Thế Tôn, sau khi đi đến, đảnh lễ Thế Tôn, rồi ngồi xuống một bên. Ngồi
xuống một bên, các Tỷ -kheo trưởng lăo thuật lại với Thế Tôn tất cả câu
chuyện đă xảy ra và thưa:
- Bạch Thế Tôn, ai là người đă khéo nói?
- Tất cả các Thầy, này các Tỷ-kheo, đều khéo nói theo phương pháp của
ḿnh. Nhưng, đây là vấn đề Ta nói về con đường đi đến bờ bên kia trong
các câu hỏi của Metteyya.
Ai biết hai cực đoan,
Giữa bậc Trí không nhiễm,
Ta gọi bậc Đại nhân,
Đây, vượt người dệt vải.
Hăy nghe và suy nghiệm kỹ, Ta sẽ nói:
- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.
Các vị Tỷ-kheo trưởng lăo vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn nói như sau:
- Xúc, này các Tỷ-kheo, là cực đoan. Xúc tập khởi là cực đoan thứ hai.
Xúc diệt là chặng giữa. Ái là người dệt vải; v́ rằng ái dệt nên khiến
cho vị ấy phải sanh ở hữu này. Cho đến như vậy, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo
thắng tri được điều có thể thắng tri, liễu tri được điều có thể liễu
tri. Do thắng tri được điều có thể thắng tri, liễu tri được điều có thể
liễu tri, ngay trong hiện tại, vị ấy có thể chấm dứt khổ đau.
|
8. Purisindriyañāṇasuttaṃ
62.
Evaṃ me sutaṃ – ekaṃ samayaṃ bhagavā kosalesu cārikaṃ caramāno mahatā
bhikkhusaṅghena saddhiṃ yena daṇḍakappakaṃ nāma kosalānaṃ nigamo
tadavasari. Atha kho bhagavā maggā okkamma aññatarasmiṃ rukkhamūle
paññatte āsane nisīdi. Te ca bhikkhū daṇḍakappakaṃ pavisiṃsu āvasathaṃ
pariyesituṃ.
Atha kho āyasmā ānando sambahulehi bhikkhūhi saddhiṃ yena aciravatī nadī
tenupasaṅkami gattāni parisiñcituṃ. Aciravatiyā nadiyā gattāni
parisiñcitvā paccuttaritvā ekacīvaro aṭṭhāsi gattāni pubbāpayamāno.
Atha kho aññataro bhikkhu yenāyasmā ānando
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā āyasmantaṃ ānandaṃ etadavoca – ‘‘kiṃ nu
kho, āvuso ānanda, sabbaṃ cetaso samannāharitvā nu kho devadatto
bhagavatā byākato – ‘āpāyiko devadatto nerayiko kappaṭṭho
atekiccho’ti [cūḷava. 348; a. ni. 8.7 passitabbaṃ],
udāhu kenacideva pariyāyenā’ti? ‘‘Evaṃ kho panetaṃ, āvuso, bhagavatā
byākata’’nti.
Atha kho āyasmā ānando yena bhagavā tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā
bhagavantaṃ abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi. Ekamantaṃ nisinno kho āyasmā
ānando bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘idhāhaṃ, bhante, sambahulehi bhikkhūhi
saddhiṃ yena aciravatī nadī tenupasaṅkamiṃ gattāni parisiñcituṃ.
Aciravatiyā nadiyā gattāni parisiñcitvā paccuttaritvā ekacīvaro aṭṭhāsiṃ
gattāni pubbāpayamāno . Atha kho, bhante, aññataro bhikkhu yenāhaṃ
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā maṃ etadavoca – ‘kiṃ nu kho, āvuso, ānanda
sabbaṃ cetaso samannāharitvā nu kho devadatto
bhagavatā byākato – āpāyiko devadatto nerayiko kappaṭṭho atekicchoti,
udāhu kenacideva pariyāyenā’ti? Evaṃ vutte ahaṃ, bhante, taṃ bhikkhuṃ
etadavocaṃ – ‘evaṃ kho panetaṃ, āvuso, bhagavatā byākata’’’nti.
‘‘So vā [so
ca (syā.)] kho,
ānanda, bhikkhu navo bhavissati acirapabbajito, thero vā pana bālo
abyatto. Kathañhi nāma yaṃ mayā ekaṃsena byākataṃ tattha dvejjhaṃ
āpajjissati! Nāhaṃ, ānanda, aññaṃ ekapuggalampi samanupassāmi, yo evaṃ
mayā sabbaṃ cetaso samannāharitvā byākato, yathayidaṃ devadatto.
Yāvakīvañcāhaṃ, ānanda, devadattassa vālaggakoṭinittudanamattampi
sukkadhammaṃ addasaṃ; neva tāvāhaṃ devadattaṃ byākāsiṃ – ‘āpāyiko
devadatto nerayiko kappaṭṭho atekiccho’ti. Yato ca kho ahaṃ, ānanda,
devadattassa vālaggakoṭinittudanamattampi sukkadhammaṃ na addasaṃ;
athāhaṃ devadattaṃ byākāsiṃ – ‘āpāyiko devadatto nerayiko kappaṭṭho
atekiccho’ti.
‘‘Seyyathāpi, ānanda, gūthakūpo sādhikaporiso pūro gūthassa samatittiko.
Tatra puriso sasīsako nimuggo assa. Tassa kocideva puriso uppajjeyya
atthakāmo hitakāmo yogakkhemakāmo tamhā gūthakūpā uddharitukāmo. So taṃ
gūthakūpaṃ samantānuparigacchanto neva passeyya tassa purisassa
vālaggakoṭinittudanamattampi gūthena amakkhitaṃ, yattha taṃ gahetvā
uddhareyya. Evamevaṃ kho ahaṃ, ānanda, yato devadattassa
vālaggakoṭinittudanamattampi sukkadhammaṃ na addasaṃ; athāhaṃ devadattaṃbyākāsiṃ
– ‘āpāyiko devadatto nerayiko kappaṭṭho atekiccho’ti .
Sace tumhe, ānanda, suṇeyyātha tathāgatassa purisindriyañāṇāni
vibhajissāmī’’ti [vibhajantassāti
(sī. syā. pī.)]?
‘‘Etassa, bhagavā, kālo; etassa, sugata, kālo yaṃ bhagavā
purisindriyañāṇāni vibhajeyya. Bhagavato sutvā bhikkhū dhāressantī’’ti.
‘‘Tenahānanda, suṇāhi, sādhukaṃ manasi karohi; bhāsissāmī’’ti. ‘‘Evaṃ,
bhante’’ti kho āyasmā ānando bhagavato paccassosi. Bhagavā etadavoca –
‘‘Idhāhaṃ, ānanda, ekaccaṃ puggalaṃ evaṃ cetasā ceto paricca pajānāmi –
‘imassa kho puggalassa vijjamānā kusalāpi dhammā akusalāpi dhammā’ti.
Tamenaṃ aparena samayena evaṃ cetasā ceto paricca pajānāmi – ‘imassa kho
puggalassa kusalā dhammā antarahitā, akusalā dhammā sammukhībhūtā .
Atthi ca khvassa kusalamūlaṃ asamucchinnaṃ, tamhā tassa kusalā kusalaṃ
pātubhavissati. Evamayaṃ puggalo āyatiṃ aparihānadhammo bhavissatī’ti.
Seyyathāpi, ānanda, bījāni akhaṇḍāni apūtīni avātātapahatāni sāradāni
sukhasayitāni sukhette suparikammakatāya bhūmiyā nikkhittāni. Jāneyyāsi
tvaṃ, ānanda, imāni bījāni vuddhiṃ virūḷhiṃ vepullaṃ āpajjissantī’’ti?
‘‘Evaṃ, bhante’’. ‘‘Evamevaṃ kho ahaṃ, ānanda, idhekaccaṃ puggalaṃ evaṃ
cetasā ceto paricca pajānāmi – ‘imassa kho puggalassa vijjamānā kusalāpi
dhammā akusalāpi dhammā’ti. Tamenaṃ aparena samayena evaṃ cetasā ceto
paricca pajānāmi – ‘imassa kho puggalassa kusalā dhammā antarahitā,
akusalā dhammā sammukhībhūtā. Atthi ca khvassa
kusalamūlaṃ asamucchinnaṃ, tamhā tassa kusalā kusalaṃ pātubhavissati.
Evamayaṃ puggalo āyatiṃ aparihānadhammo bhavissatī’ti. Evampi kho,
ānanda, tathāgatassa purisapuggalo cetasā ceto paricca vidito hoti.
Evampi kho, ānanda, tathāgatassa purisindriyañāṇaṃ cetasā ceto paricca
viditaṃ hoti. Evampi kho, ānanda, tathāgatassa āyatiṃ dhammasamuppādo
cetasā ceto paricca vidito hoti.
‘‘Idha panāhaṃ, ānanda, ekaccaṃ puggalaṃ evaṃ cetasā ceto paricca
pajānāmi – ‘imassa kho puggalassa vijjamānā kusalāpi dhammā akusalāpi
dhammā’ti. Tamenaṃ aparena samayena evaṃ cetasā
ceto paricca pajānāmi – ‘imassa kho puggalassa akusalā dhammā
antarahitā, kusalā dhammā sammukhībhūtā. Atthi ca khvassa akusalamūlaṃ
asamucchinnaṃ, tamhā tassa akusalā akusalaṃ pātubhavissati. Evamayaṃ
puggalo āyatiṃ parihānadhammo bhavissatī’ti. Seyyathāpi, ānanda, bījāni
akhaṇḍāni apūtīni avātātapahatāni sāradāni sukhasayitāni puthusilāya
nikkhittāni. Jāneyyāsi tvaṃ, ānanda, nayimāni bījāni vuddhiṃ virūḷhiṃ
vepullaṃ āpajjissantī’’ti? ‘‘Evaṃ, bhante’’. ‘‘Evamevaṃ kho ahaṃ,
ānanda, idhekaccaṃ puggalaṃ evaṃ cetasā ceto paricca pajānāmi – ‘imassa
kho puggalassa vijjamānā kusalāpi dhammā akusalāpi dhammā’ti. Tamenaṃ
aparena samayena evaṃ cetasā ceto paricca pajānāmi – ‘imassa kho
puggalassa akusalā dhammā antarahitā, kusalā dhammā sammukhībhūtā.
Atthi ca khvassa akusalamūlaṃ asamucchinnaṃ, tamhā
tassa akusalā akusalaṃ pātubhavissati . Evamayaṃ
puggalo āyatiṃ parihānadhammo bhavissatī’ti. Evampi kho, ānanda,
tathāgatassa purisapuggalo cetasā ceto paricca vidito hoti. Evampi kho,
ānanda, tathāgatassa purisindriyañāṇaṃ cetasā ceto paricca viditaṃ hoti.
Evampi kho, ānanda, tathāgatassa āyatiṃ dhammasamuppādo cetasā ceto
paricca vidito hoti.
‘‘Idha panāhaṃ, ānanda, ekaccaṃ puggalaṃ evaṃ cetasā ceto paricca
pajānāmi – ‘imassa kho puggalassa vijjamānā kusalāpi dhammā akusalāpi
dhammā’ti. Tamenaṃ aparena samayena evaṃ cetasā ceto paricca pajānāmi –
‘natthi imassa puggalassa vālaggakoṭinittudanamattopi sukko dhammo,
samannāgatoyaṃ puggalo ekantakāḷakehi akusalehi dhammehi, kāyassa bhedā
paraṃ maraṇā apāyaṃ duggatiṃ vinipātaṃ nirayaṃ upapajjissatī’ti.
Seyyathāpi, ānanda, bījāni khaṇḍāni pūtīni vātātapahatāni sukhette
suparikammakatāya bhūmiyā nikkhittāni. Jāneyyāsi tvaṃ, ānanda, nayimāni
bījāni vuddhiṃ virūḷhiṃ vepullaṃ āpajjissantī’’ti? ‘‘Evaṃ, bhante’’.
‘‘Evamevaṃ kho ahaṃ, ānanda, idhekaccaṃ puggalaṃ evaṃ cetasā ceto
paricca pajānāmi – ‘imassa kho puggalassa vijjamānā kusalāpi dhammā
akusalāpi dhammā’ti. Tamenaṃ aparena samayena evaṃ cetasā ceto paricca
pajānāmi – ‘natthi imassa puggalassa vālaggakoṭinittudanamattopi sukko
dhammo, samannāgatoyaṃ puggalo ekantakāḷakehi akusalehi dhammehi,
kāyassa bhedā paraṃ maraṇā apāyaṃ duggatiṃ
vinipātaṃ nirayaṃ upapajjissatī’ti. Evampi kho,
ānanda, tathāgatassa purisapuggalo cetasā ceto paricca vidito hoti.
Evampi kho, ānanda, tathāgatassa purisindriyañāṇaṃ cetasā ceto paricca
viditaṃ hoti. Evampi kho, ānanda, tathāgatassa āyatiṃ dhammasamuppādo
cetasā ceto paricca vidito hotī’’ti.
Evaṃ vutte āyasmā ānando bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘sakkā nu
kho, bhante, imesaṃ tiṇṇaṃ puggalānaṃ aparepi tayo puggalā sappaṭibhāgā
paññāpetu’’nti? ‘‘Sakkā, ānandā’’ti bhagavā avoca – ‘‘idhāhaṃ, ānanda,
ekaccaṃ puggalaṃ evaṃ cetasā ceto paricca pajānāmi – ‘imassa kho
puggalassa vijjamānā kusalāpi dhammā akusalāpi dhammā’ti. Tamenaṃ
aparena samayena evaṃ cetasā ceto paricca pajānāmi – ‘imassa kho
puggalassa kusalā dhammā antarahitā, akusalā dhammā sammukhībhūtā. Atthi
ca khvassa kusalamūlaṃasamucchinnaṃ, tampi sabbena
sabbaṃ samugghātaṃ gacchati. Evamayaṃ puggalo āyatiṃ parihānadhammo
bhavissatī’ti. Seyyathāpi, ānanda, aṅgārāni ādittāni sampajjalitāni
sajotibhūtāni puthusilāya nikkhittāni. Jāneyyāsi tvaṃ, ānanda, nayimāni
aṅgārāni vuddhiṃ virūḷhiṃ vepullaṃ āpajjissantī’’ti? ‘‘Evaṃ, bhante’’.
‘‘Seyyathāpi vā pana, ānanda, sāyanhasamayaṃ [sāyanhasamaye
(syā. ka.)] sūriye ogacchante, jāneyyāsi tvaṃ, ānanda, āloko
antaradhāyissati andhakāro pātubhavissatī’’ti? ‘‘Evaṃ, bhante’’.
‘‘Seyyathāpi vā, panānanda, abhido addharattaṃ
bhattakālasamaye, jāneyyāsi tvaṃ, ānanda, āloko antarahito andhakāro
pātubhūto’’ti? ‘‘Evaṃ, bhante’’. ‘‘Evamevaṃ kho ahaṃ, ānanda, idhekaccaṃ
puggalaṃ evaṃ cetasā ceto paricca pajānāmi – ‘imassa kho puggalassa
vijjamānā kusalāpi dhammā akusalāpi dhammā’ti. Tamenaṃ aparena samayena
evaṃ cetasā ceto paricca pajānāmi – ‘imassa kho puggalassa kusalā dhammā
antarahitā, akusalā dhammā sammukhībhūtā. Atthi ca khvassa kusalamūlaṃ
asamucchinnaṃ, tampi sabbena sabbaṃ samugghātaṃ gacchati. Evamayaṃ
puggalo āyatiṃ parihānadhammo bhavissatī’ti. Evampi kho, ānanda,
tathāgatassa purisapuggalo cetasā ceto paricca vidito hoti. Evampi kho,
ānanda, tathāgatassa purisindriyañāṇaṃ cetasā ceto
paricca viditaṃ hoti. Evampi kho, ānanda, tathāgatassa āyatiṃ
dhammasamuppādo cetasā ceto paricca vidito hoti.
‘‘Idha panāhaṃ, ānanda, ekaccaṃ puggalaṃ evaṃ
cetasā ceto paricca pajānāmi – ‘imassa kho puggalassa vijjamānā kusalāpi
dhammā akusalāpi dhammā’ti. Tamenaṃ aparena samayena evaṃ cetasā ceto
paricca pajānāmi – ‘imassa kho puggalassa akusalā dhammā antarahitā,
kusalā dhammā sammukhībhūtā. Atthi ca khvassa akusalamūlaṃ
asamucchinnaṃ, tampi sabbena sabbaṃ samugghātaṃ gacchati. Evamayaṃ
puggalo āyatiṃ aparihānadhammo bhavissatī’ti. Seyyathāpi, ānanda,
aṅgārāni ādittāni sampajjalitāni sajotibhūtāni sukkhe tiṇapuñje vā kaṭṭhapuñje
vā nikkhittāni. Jāneyyāsi tvaṃ, ānanda, imāni aṅgārāni vuḍḍhiṃ virūḷhiṃ
vepullaṃ āpajjissantī’’ti? ‘‘Evaṃ, bhante’’. ‘‘Seyyathāpi vāpanānanda,
rattiyā paccūsasamayaṃ [rattipaccūsasamaye
(ka.)] sūriye uggacchante, jāneyyāsi tvaṃ, ānanda, andhakāro
antaradhāyissati, āloko pātubhavissatī’’ti? ‘‘Evaṃ, bhante’’.
‘‘Seyyathāpi vā panānanda, abhido majjhanhike bhattakālasamaye,
jāneyyāsi tvaṃ, ānanda, andhakāro antarahito āloko pātubhūto’’ti?
‘‘Evaṃ, bhante’’. ‘‘Evamevaṃ kho ahaṃ, ānanda, idhekaccaṃ puggalaṃ evaṃ
cetasā ceto paricca pajānāmi – ‘imassa kho puggalassa vijjamānā kusalāpi
dhammā akusalāpi dhammā’ti. Tamenaṃ aparena samayena evaṃ cetasā ceto
paricca pajānāmi – ‘imassa kho puggalassa akusalā dhammā antarahitā,
kusalā dhammā sammukhībhūtā. Atthi ca khvassa akusalamūlaṃ
asamucchinnaṃ, tampi sabbena sabbaṃ samugghātaṃ gacchati. Evamayaṃ
puggalo āyatiṃ aparihānadhammo bhavissatī’ti. Evampi kho, ānanda,
tathāgatassa purisapuggalo cetasā ceto paricca vidito hoti. Evampi kho,
ānanda, tathāgatassa purisindriyañāṇaṃ cetasā ceto paricca viditaṃ
hoti. Evampi kho, ānanda, tathāgatassa āyatiṃ dhammasamuppādo cetasā
ceto paricca vidito hoti.
‘‘Idha panāhaṃ, ānanda, ekaccaṃ puggalaṃ cetasā ceto paricca pajānāmi –
‘imassa kho puggalassa vijjamānā kusalāpi dhammā akusalāpi dhammā’ti.
Tamenaṃ aparena samayena evaṃ cetasā ceto paricca pajānāmi – ‘natthi
imassa puggalassa vālaggakoṭinittudanamattopi
akusalo dhammo, samannāgatoyaṃ puggalo ekantasukkehi anavajjehi
dhammehi, diṭṭheva dhamme parinibbāyissatī’ti. Seyyathāpi, ānanda,
aṅgārāni sītāni nibbutāni sukkhe tiṇapuñje vā kaṭṭhapuñje vā
nikkhittāni. Jāneyyāsi tvaṃ, ānanda, nayimāni aṅgārāni vuḍḍhiṃ virūḷhiṃ
vepullaṃ āpajjissantī’’ti? ‘‘Evaṃ, bhante’’. ‘‘Evamevaṃ kho ahaṃ,
ānanda, idhekaccaṃ puggalaṃ evaṃ cetasā ceto
paricca pajānāmi – ‘imassa kho puggalassa vijjamānā kusalāpi dhammā
akusalāpi dhammā’ti. Tamenaṃ aparena samayena evaṃ cetasā ceto paricca
pajānāmi – ‘natthi imassa puggalassa vālaggakoṭinittudanamattopi akusalo
dhammo, samannāgatoyaṃ puggalo ekantasukkehi anavajjehi dhammehi,
diṭṭheva dhamme parinibbāyissatī’ti. Evampi kho, ānanda, tathāgatassa
purisapuggalo cetasā ceto paricca vidito hoti. Evampi kho, ānanda,
tathāgatassa purisindriyañāṇaṃ cetasā ceto paricca
viditaṃ hoti. Evampi kho, ānanda, tathāgatassa āyatiṃ dhammasamuppādo
cetasā ceto paricca vidito hoti.
‘‘Tatrānanda, ye te purimā tayo puggalā tesaṃ tiṇṇaṃ puggalānaṃ eko
aparihānadhammo, eko parihānadhammo, eko āpāyiko nerayiko. Tatrānanda,
yeme pacchimā tayo puggalā imesaṃ tiṇṇaṃ puggalānaṃ eko parihānadhammo,
eko aparihānadhammo, eko parinibbānadhammo’’ti. Aṭṭhamaṃ.
|
8. Purisindriyañāṇasuttavaṇṇanā
62. Aṭṭhame aññataroti devadattapakkhiko eko. Samannāharitvāti
āvajjitvā. Idaṃ so ‘‘kiṃ nu kho bhagavatā jānitvā kathitaṃ, udāhu
ajānitvā, ekaṃsikaṃ vā kathitaṃ udāhu vibhajjakathita’’nti adhippāyena
pucchati. Āpāyikoti
apāye nibbattanako. Nerayikoti nirayagāmī. Kappaṭṭhoti
kappaṭṭhiyakammassa katattā kappaṃ ṭhassati. Atekicchoti
na sakkā tikicchituṃ. Dvejjhanti
dvidhābhāvaṃ. Vālaggakoṭinittudanamattanti
vālassa aggakoṭiyā dassetabbamattakaṃ, vālaggakoṭinipātamattakaṃ vā. Purisindriyañāṇānīti
purisapuggalānaṃ indriyaparopariyattañāṇāni, indriyānaṃ
tikkhamudubhāvajānanañāṇānīti attho.
Vijjamānā kusalāpi dhammā akusalāpi
dhammāti ettakā kusalā dhammā vijjanti, ettakā akusalā
dhammāti jānāmi. Antarahitāti
adassanaṃ gatā. Sammukhībhūtāti
samudācāravasena pākaṭā jātā. Kusalamūlanti kusalajjhāsayo. Kusalā
kusalanti tamhā kusalajjhāsayā aññampi kusalaṃ
nibbattissati. Sāradānīti
sārādāni gahitasārāni, saradamāse vā nibbattāni. Sukhasayitānīti sukhasannicitāni. Sukhetteti
maṇḍakhette. Nikkhittānīti
vuttāni. Sappaṭibhāgāti
sarikkhakā. Abhido
addharattanti abhiaddharattaṃ addharatte abhimukhībhūte. Bhattakālasamayeti
rājakulānaṃ bhattakālasaṅkhāte samaye. Parihānadhammoti
ko evaṃ bhagavatā ñātoti? Ajātasatturājā. So hi pāpamittaṃ nissāya
maggaphalehi parihīno. Aparepi suppabuddhasunakkhattādayo bhagavatā
ñātāva. Aparihānadhammoti
evaṃ bhagavatā ko ñāto? Susīmo paribbājako aññe ca evarūpā. Parinibbāyissatīti
evaṃ ko ñāto bhagavatāti? Santatimahāmatto aññe ca evarūpā.
|
(VIII) (62) Lời Cảm Hứng
1. Như vầy tôi nghe:
Một thời, Thế Tôn đang du hành giữa dân chúng Kosala với đại chúng
Tỷ-kheo, đi đến một thị trấn của dân chúng Kosala tên là Dandakappaka.
Rồi Thế Tôn từ trên đường bước xuống, ngồi xuống trên chỗ đă được sửa
soạn dưới một gốc cây; c̣n các Tỷ-kheo ấy đi vào Dandakappaka để t́m chỗ
ở. Bấy giờ Tôn giả Ananda cùng với một số đông Tỷ-kheo, đi đến sông
Aciravat́ để rửa tay chân, sau khi rửa tay chân ở sông Aciravat́ xong,
ra khỏi sông, đứng trên bờ đắp một y để phơi tay chân cho khô.
2. Rồi một Tỷ-kheo đi đến Tôn giả Ananda, sau khi đến, thưa với Tôn giả
Ananda:
- Có phải Thế Tôn tập trung tất cả tâm, thưa Tôn giả Ananda, để tuyên bố
về Devadatta như sau: "Devadatta phải sanh vào đọa xứ, phải sanh vào địa
ngục cho đến một kiếp, không thể cứu hộ được" hay có phải nhờ một Thiên
nhân?
- Thật đúng như Thế Tôn đă tuyên bố.
Rồi Tôn giả Ananda đi đến Thế Tôn, sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi
xuống một bên. Ngồi xuống một bên, Tôn giả Ananda bạch Thế Tôn:
- Ở đây, bạch Thế Tôn, với một số đông Tỷ-kheo, con đi đến sông
Aciravat́ để rửa tay chân, sau khi rửa tay chân ở sông Aciravat́ xong,
ra khỏi sông, đứng trên bờ đắp một tấm y để phơi tay chân cho khô. Rồi
bạch Thế Tôn, một Tỷ-kheo đi đến con, sau khi đến thưa với con: "Có phải
Thế Tôn tập trung tất cả tâm, thưa Tôn giả Ananda, để tuyên bố về
Devadatta như sau: 'Devadatta phải sanh vào đọa xứ, phải sanh vào địa
ngục cho đến một kiếp, không thể cứu độ được' hay có phải nhờ một Thiên
nhân? "
Khi được nói vậy, bạch Thế Tôn, con trả lời Tỷ-kheo ấy: "Thưa Hiền giả,
thật đúng như Thế Tôn đă tuyên bố".
- Này Ananda, hoặc Tỷ-kheo ấy là vị tân nhập, xuất gia chưa được bao
lâu, hay vị ấy là Tỷ-kheo trưởng lăo ngu si, không thông minh. Làm sao
khi ta đă tuyên bố một chiều, ở đây lại có thể có trường hợp thứ hai
được? Ta không thể thấy về một người nào khác, này Ananda, sau khi tập
trung tất cả tâm, Ta đă tuyên bố như vậy, trừ với Devadatta! Cho đến khi
nào, này Ananda, Ta thấy một pháp trắng nhỏ như đầu sợi lông đuôi ngựa ở
Devadatta, thời Ta đă không tuyên bố về Devadatta như sau: "Devadatta
phải sanh vào đọa xứ, phải sanh vào địa ngục cho đến một kiếp, không thể
cứu độ được". Cho đến khi nào, này Ananda, Ta không thấy một pháp trắng
nhỏ như đầu sợi lông đuôi ngựa ở Davadatta, cho nên Ta đă tuyên bố về
Devadatta như sau: "Devadatta phải sanh vào đọa xứ, phải sanh vào địa
ngục cho đến một kiếp, không thể cứu hộ được". Ví như, này Ananda, một
hố phân cao hơn đầu người, đầy cả phân, và một người rơi vào hố phân cho
đến cả đầu. Rồi một người khác đi đến, muốn lợi ích, muốn hạnh phúc,
muốn người ấy an ổn khỏi các khổ ách, muốn kéo người ấy ra khỏi hố phân
ấy. Người này đi ṿng quanh hố phân và không thấy cho đến một điểm nhỏ
như đầu sợi lông đuôi ngựa ở người ấy mà không bị dính phân, để có thể
nắm lấy chỗ ấy và kéo lên. Cũng vậy, này Ananda, cho đến khi nào, Ta
thấy một pháp trắng nhỏ như đầu sợi lông đuôi ngựa ở Devadatta, thời Ta
đă không tuyên bố về Devadatta như sau: "Devadatta phải sanh vào đọa xứ,
phải sanh vào địa ngục cho đến một kiếp, không thể cứu hộ được". Nếu
thầy muốn nghe, này Ananda, Như Lai sẽ phân tích về căn trí của con
người.
- Nay đă đến thời, bạch Thế Tôn! Nay đă đến thời, bạch Thiên Thệ, để Thế
Tôn phân tích các căn trí của con người, sau khi nghe Thế Tôn, các
Tỷ-kheo sẽ thọ tŕ.
- Vậy này Ananda, hăy nghe và suy nghiệm kỹ, Ta sẽ nói:
- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.
Tôn giả Ananda vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn nói như sau:
3. - Ở đây, này Ananda, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của một người
khác: "Trong người này, có những pháp thiện, có những pháp bất thiện".
Sau một thời gian khác, cũng vậy, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của
người ấy: "Trong người này, các pháp thiện đă biến mất, các pháp bất
thiện đang hiện hữu, nhưng c̣n có cội gốc thiện chưa bị cắt đứt. Và pháp
thiện sẽ khởi lên từ cội gốc thiện ấy". Như vậy người này sẽ không bị
thối đọa trong tương lai. Ví như, này Ananda, các hột giống chưa bị bể
vụn, chưa bị hư thối, chưa bị gió và sức nóng phá hoại, c̣n giữ được sức
sống bám sâu trong cánh đồng, được gieo trên mảnh đất khéo sửa soạn. Này
Ananda, Thầy có thể biết những hột giống này sẽ được lớn lên, được tăng
trưởng, được lớn mạnh không?
- Thưa có, bạch Thế Tôn.
- Cũng vậy, này Ananda, ở đây, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của một
người khác: "Trong người này, có những pháp thiện, có những pháp bất
thiện". Sau một thời gian khác, cũng vậy, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm
của người ấy: "Trong người này, các pháp thiện đă biến mất, các pháp bất
thiện đang hiện hữu. Nhưng c̣n có cội gốc thiện chưa bị cắt đứt. Và
thiện pháp sẽ khởi lên từ cội gốc thiện ấy". Như vậy người này sẽ không
bị thối đọa trong tương lai. Như vậy, này Ananda, Như Lai với tâm của
ḿnh biết được tâm của loài Người. Cũng vậy, này Ananda, Như Lai với tâm
của ḿnh đă biết được các căn trí của người. Cũng vậy, này Ananda, Như
Lai với tâm của ḿnh biết được pháp sanh khởi trong tương lai.
4. Ở đây, này Ananda, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của một người khác:
"Trong người này, có những pháp thiện, có những pháp bất thiện". Sau một
thời gian khác, cũng vậy, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của người ấy:
"Trong người này, các pháp bất thiện đă biến mất, các pháp thiện đang
hiện hữu, nhưng c̣n có cội gốc bất thiện chưa bị cắt đứt và các pháp bất
thiện sẽ khởi lên từ cội gốc bất thiện ấy". Như vậy người này sẽ bị thối
đọa trong tương lai. Ví như, này Ananda, các hột giống chưa bị bể vụn,
chưa bị hư thối, chưa bị gió và sức nóng phá hoại, c̣n giữ được sức
sống, được bám sâu trong cánh đồng, được gieo trên mảnh đất đầy sỏi đá.
Này Ananda, Thầy có thể rơ biết những hột giống này sẽ không có thể được
lớn lên, được tăng trưởng, được lớn mạnh không?
- Thưa có, bạch Thế Tôn.
- Cũng vậy, này Ananda, ở đây, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của người
khác: "Trong người này, có những pháp thiện, có những pháp bất thiện".
Sau một thời gian khác, cũng vậy, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của
người ấy: "Trong người này, các pháp bất thiện đă biến mất, các pháp
thiện đang hiện hữu, nhưng cội gốc của pháp bất thiện chưa được cắt đứt
và các pháp bất thiện sẽ khởi lên từ cội gốc bất thiện ấy. Như vậy người
này sẽ bị thối đọa trong tương lai". Như vậy, này Ananda, Như Lai với
tâm của ḿnh, đă biết được tâm của loài Người. Cũng vậy, này Ananda, Như
Lai với tâm của ḿnh đă biết được các căn trí của người. Cũng vậy, này
Ananda, Như Lai với tâm của ḿnh biết được pháp sanh khởi trong tương
lai.
5. Ở đây, này Ananda, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của người khác:
"Trong người này, có những pháp thiện, có những pháp bất thiện". Sau một
thời gian, cũng vậy, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của người ấy: "Người
này không có pháp trắng cho đến nhỏ như đầu sợi lông đuôi ngựa. Người
này thành tựu với những pháp bất thiện, chỉ một mặt màu đen, sau khi
thân hoại mạng chung, sanh vào cơi dữ, ác thú, đọa xứ, địa ngục". Ví
như, này Ananda, các hột giống bị bể vụn, bị hư thối, bị gió và sức nóng
phá hoại, được bám sâu trong cánh đồng, được gieo trên mảnh đất khéo sửa
soạn. Này Ananda, Thầy có thể rơ biết những hột giống này không thể được
lớn lên, được tăng trưởng, được lớn mạnh không?
- Thưa có, bạch Thế Tôn.
- Cũng vậy, này Ananda, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của người khác:
"Trong người này, có những pháp thiện, và những pháp bất thiện". Sau một
thời gian, cũng vậy, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của người ấy: "Người
này không có pháp trắng cho đến nhỏ như đầu sợi lông đuôi ngựa. Người
này thành tựu với những pháp bất thiện, chỉ một mặt màu đen, sau khi
thân hoại mạng chung, sẽ bị sanh vào cơi dữ, ác thú, đọa xứ, địa ngục".
Cũng vậy, này Ananda, Như Lai với tâm của ḿnh biết được tâm của loài
Người. Cũng vậy, này Ananda, Như Lai với tâm của ḿnh đă biết được các
căn trí của người. Cũng vậy, này Ananda, Như Lai với tâm của ḿnh, biết
được pháp sanh khởi trong tương lai.
Khi được nói vậy, Tôn giả Ananda bạch Thế Tôn:
- Bạch Thế Tôn, có thể tuyên bố ba hạng người khác đồng loại với ba
người này hay không?
- Có thể được, này Ananda.
Thế Tôn nói như sau:
6. - Ở đây, này Ananda, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của người khác
như sau: "Trong người này, có những pháp thiện, có những pháp bất
thiện". Sau một thời gian, cũng vậy, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của
người ấy: "Trong người này, các pháp thiện đă biến mất, các pháp bất
thiện đang hiện khởi; và cội gốc thiện chưa bị cắt đứt và nhưng đi đến
hoàn toàn bị nhổ lên bởi người ấy. Như vậy, người này sẽ đi đến thối đọa
trong tương lai". Ví như, này Ananda, các cục than cháy đỏ, rực cháy,
cháy lửa ngọn, được quăng trên đất sỏi. Này Ananda, Thầy có biết không,
đống than này không có thể lớn lên, tăng trưởng, lớn mạnh?
- Thưa có, bạch Thế Tôn.
Ví như, này Ananda, vào buổi chiều, mặt trời đang lặn, Thầy có thể biết
được chăng, này Ananda, biết rằng: "Ánh sáng đă biến mất, bóng tối đă
xuất hiện"?
- Thưa có, bạch Thế Tôn.
Ví như, này Ananda, khi đêm đă qua một phần, trong thời gian ăn cơm,
Thầy có biết chăng, này Ananda, biết rằng: "Ánh sáng đă biến mất, bóng
tối đă xuất hiện"?
- Thưa có, bạch Thế Tôn.
- Cũng vậy, này Ananda, ở đây với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của người
khác như sau: "Trong người này, có những pháp thiện, có những pháp bất
thiện". Sau một thời gian, cũng vậy, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của
người ấy, biết rằng: "Trong người này, các pháp thiện đă biến mất, các
pháp bất thiện đă hiện khởi. Và cội gốc thiện chưa bị cắt đứt, đi đến
hoàn toàn bị nhổ lên bởi người ấy. Như vậy, người này sẽ đi đến thối đọa
trong tương lai". Cũng vậy, này Ananda, Như Lai biết được tâm của loài
Người, với tâm của ḿnh. Cũng vậy, này Ananda, Như Lai với tâm của ḿnh
đă biết được các căn trí của người. Cũng vậy, này Ananda, Như Lai với
tâm của ḿnh, biết được pháp sanh khởi trong tương lai.
7. Ở đây, này Ananda, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của người khác như
sau: "Trong người này, có những pháp thiện, có những pháp bất thiện".
Sau một thời gian, cũng vậy, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của người
ấy: "Trong người này, các pháp bất thiện đă biến mất, các pháp thiện
hiện khởi; cội gốc bất thiện chưa bị cắt đứt, nhưng đi đến hoàn toàn bị
nhổ lên bởi người ấy. Như vậy, người này sẽ không phải bị thối đọa trong
tương lai". Ví như, này Ananda, đống than cháy đỏ, rực cháy, cháy lửa
ngọn, quăng trên một đống cỏ khô, hay trên đống củi khô. Này Ananda,
Thầy có biết chăng, đống than này sẽ được lớn lên, tăng trưởng, lớn
mạnh?
- Thưa có, bạch Thế Tôn.
- Ví như, này Ananda, đêm đă gần măn, mặt trời đang mọc; này Ananda,
Thầy có biết chăng bóng tối sắp sửa biến mất, ánh sáng sẽ hiện ra"?
- Thưa có, bạch Thế Tôn.
- Ví như, này Ananda, trong một thời gian sau, vào giữa trưa, vào giờ ăn
cơm, Thầy có biết chăng, này Ananda, bóng tối đă biến mất, ánh sáng đă
hiện ra"?
- Thưa có, bạch Thế Tôn.
- Cũng vậy, này Ananda, ở đây, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của người
khác như sau: "Trong người này, có những pháp thiện, có những pháp bất
thiện". Sau một thời gian khác, cũng vậy, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm
của người ấy: "Trong người này, pháp bất thiện đă biến mất, các pháp
thiện được hiện khởi; cội gốc bất thiện chưa bị cắt đứt, nhưng đi đến
hoàn toàn bị nhổ lên bởi người ấy. Như vậy, người này sẽ không phải bị
thối đọa trong tương lai". Cũng vậy, này Ananda, Như Lai biết được tâm
của loài Người với tâm của ḿnh. Cũng vậy, này Ananda, Như Lai với tâm
của ḿnh đă biết được các căn trí của người. Cũng vậy, này Ananda, Như
Lai với tâm của ḿnh, biết được pháp sanh khởi trong tương lai.
8. Ở đây, này Ananda, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của người khác như
sau: "Trong người này, có những pháp thiện, cũng có những pháp bất
thiện". Sau một thời gian, cũng vậy, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của
người ấy: "Trong người này không có pháp bất thiện cho đến nhỏ như đầu
sợi lông đuôi ngựa. Người này thành tựu với những pháp thuần túy trắng,
những pháp không có lỗi lầm, ngay trong hiện tại, sẽ được nhập
Niết-bàn". Ví như, này Ananda, những cục than nguội lạnh, đă dập tắt, bị
quăng trên đống cỏ hay trên đống củi khô. Này Ananda, Thầy có biết
chăng, đống than này không thể lớn lên, tăng trưởng, lớn mạnh?
- Thưa có, bạch Thế Tôn.
Cũng vậy, ở đây này Aụnanda, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm của người
khác như sau: "Trong người này, có những pháp thiện, cũng có những pháp
bất thiện". Sau một thời gian, cũng vậy, với tâm của Ta, Ta rơ biết tâm
của người ấy: "Trong người này không có pháp bất thiện cho đến nhỏ như
đầu sợi lông đuôi ngựa. Người này thành tựu với những pháp thuần túy
trắng, những pháp không có lỗi lầm, ngay trong hiện tại, sẽ được nhập
Niết-bàn". Như vậy, này Ananda, Như Lai biết được tâm của loài Người với
tâm của ḿnh. Cũng vậy, này Ananda, Như Lai với tâm của ḿnh đă biết
được căn trí của ḿnh, biết được pháp sanh khởi trong tương lai.
Ở đây, này Ananda, ba hạng người trước, một trong ba người ấy không phải
bị thối đọa, một phải bị thối đọa, một bị rơi vào đọa xứ, địa ngục. Ở
đây, này Ananda, trong ba hạng người sau, một trong ba hạng người này
không phải bị thối đọa, một phải bị thối đọa, một được nhập Niết-bàn.
|
9. Nibbedhikasuttaṃ
63. ‘‘Nibbedhikapariyāyaṃ vo, bhikkhave,
dhammapariyāyaṃ desessāmi. Taṃ suṇātha, sādhukaṃ
manasi karotha; bhāsissāmī’’ti. ‘‘Evaṃ, bhante’’ti kho te bhikkhū
bhagavato paccassosuṃ. Bhagavā etadavoca –
‘‘Katamo ca so, bhikkhave, nibbedhikapariyāyo dhammapariyāyo? Kāmā,
bhikkhave, veditabbā, kāmānaṃ nidānasambhavo veditabbo, kāmānaṃ
vemattatā veditabbā, kāmānaṃ vipāko veditabbo, kāmanirodho [kāmānaṃ
nirodho (ka.) evaṃ vedanānirodho-iccādīsupi] veditabbo,
kāmanirodhagāminī [kāmānaṃ
nirodhagāminī (ka.) evaṃ vedanānirodhagāminī-iccādīsupi] paṭipadā
veditabbā.
‘‘Vedanā, bhikkhave, veditabbā, vedanānaṃ nidānasambhavo veditabbo,
vedanānaṃ vemattatā veditabbā, vedanānaṃ vipāko veditabbo, vedanānirodho
veditabbo, vedanānirodhagāminī paṭipadā veditabbā.
‘‘Saññā, bhikkhave, veditabbā, saññānaṃ nidānasambhavo veditabbo,
saññānaṃ vemattatā veditabbā , saññānaṃ vipāko
veditabbo, saññānirodho veditabbo, saññānirodhagāminī paṭipadā
veditabbā.
‘‘Āsavā, bhikkhave, veditabbā, āsavānaṃ nidānasambhavo veditabbo,
āsavānaṃ vemattatā veditabbā, āsavānaṃ vipāko veditabbo, āsavanirodho
veditabbo, āsavanirodhagāminī paṭipadā veditabbā.
‘‘Kammaṃ , bhikkhave, veditabbaṃ, kammānaṃ
nidānasambhavo veditabbo, kammānaṃ vemattatā veditabbā, kammānaṃ vipāko
veditabbo, kammanirodho veditabbo, kammanirodhagāminī paṭipadā
veditabbā.
‘‘Dukkhaṃ, bhikkhave, veditabbaṃ, dukkhassa nidānasambhavo veditabbo,
dukkhassa vemattatā veditabbā, dukkhassa vipāko veditabbo, dukkhanirodho
veditabbo, dukkhanirodhagāminī paṭipadā veditabbā.
‘‘‘Kāmā, bhikkhave, veditabbā, kāmānaṃ nidānasambhavo veditabbo,
kāmānaṃ vemattatā veditabbā, kāmānaṃ vipāko veditabbo,
kāmanirodho veditabbo, kāmanirodhagāminī paṭipadā veditabbā’ti, iti kho
panetaṃ vuttaṃ. Kiñcetaṃ paṭicca vuttaṃ [ma.
ni. 1.166; saṃ. ni. 4.268]? Pañcime, bhikkhave, kāmaguṇā – cakkhuviññeyyā rūpā iṭṭhā kantā
manāpā piyarūpā kāmūpasaṃhitā rajanīyā, sotaviññeyyā saddā…
ghānaviññeyyā gandhā… jivhāviññeyyā rasā… kāyaviññeyyā phoṭṭhabbā iṭṭhā
kantā manāpā piyarūpā kāmūpasaṃhitā rajanīyā. Api ca kho, bhikkhave,
nete kāmā kāmaguṇā nāmete [te kāmaguṇā nāma nete kāmā (ka.)] ariyassa
vinaye vuccanti –
[kathā. 514] ‘‘Saṅkapparāgo
purisassa kāmo,
Nete [na
te (syā.)] kāmā yāni citrāni loke;
Saṅkapparāgo purisassa
kāmo,
Tiṭṭhanti citrāni
tatheva loke;
Athettha dhīrā vinayanti chanda’’nti.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, kāmānaṃ nidānasambhavo?
Phasso, bhikkhave, kāmānaṃ nidānasambhavo.
‘‘Katamā ca, bhikkhave, kāmānaṃ vemattatā? Añño, bhikkhave, kāmo rūpesu,
añño kāmo saddesu, añño kāmo gandhesu, añño kāmo rasesu, añño kāmo
phoṭṭhabbesu. Ayaṃ vuccati, bhikkhave, kāmānaṃ vemattatā.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, kāmānaṃ vipāko? Yaṃ kho,
bhikkhave, kāmayamāno tajjaṃ tajjaṃ attabhāvaṃ abhinibbatteti puññabhāgiyaṃ
vā apuññabhāgiyaṃ vā, ayaṃ vuccati, bhikkhave, kāmānaṃ vipāko.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, kāmanirodho? Phassanirodho [phassanirodhā
(syā.)], bhikkhave, kāmanirodho. Ayameva ariyo aṭṭhaṅgiko maggo
kāmanirodhagāminī paṭipadā, seyyathidaṃ – sammādiṭṭhi, sammāsaṅkappo,
sammāvācā, sammākammanto , sammāājīvo,
sammāvāyāmo, sammāsati, sammāsamādhi.
‘‘Yato kho [yato ca kho (bahūsu)],
bhikkhave, ariyasāvako evaṃ kāme pajānāti, evaṃ kāmānaṃ nidānasambhavaṃ
pajānāti, evaṃ kāmānaṃ vemattataṃ pajānāti, evaṃ kāmānaṃ vipākaṃ
pajānāti, evaṃ kāmanirodhaṃ pajānāti, evaṃ kāmanirodhagāminiṃ paṭipadaṃ
pajānāti, so imaṃ nibbedhikaṃ brahmacariyaṃ pajānāti kāmanirodhaṃ. Kāmā,
bhikkhave, veditabbā…pe… kāmanirodhagāminī [sabbatthapi
evameva dissati] paṭipadā veditabbāti, iti yaṃ taṃ vuttaṃ idametaṃ paṭicca
vuttaṃ.
‘‘Vedanā, bhikkhave, veditabbā…pe… vedanānirodhagāminī paṭipadā
veditabbāti, iti kho panetaṃ vuttaṃ. Kiñcetaṃ paṭicca vuttaṃ? Tisso imā,
bhikkhave, vedanā – sukhā vedanā, dukkhā vedanā, adukkhamasukhā vedanā.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, vedanānaṃ nidānasambhavo? Phasso, bhikkhave,
vedanānaṃ nidānasambhavo.
‘‘Katamā ca, bhikkhave, vedanānaṃ vemattatā?
Atthi, bhikkhave, sāmisā sukhā vedanā, atthi nirāmisā sukhā vedanā,
atthi sāmisā dukkhā vedanā, atthi nirāmisā dukkhā vedanā, atthi sāmisā
adukkhamasukhā vedanā, atthi nirāmisā adukkhamasukhā vedanā. Ayaṃ
vuccati, bhikkhave, vedanānaṃ vemattatā.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, vedanānaṃ vipāko ? Yaṃ
kho, bhikkhave, vediyamāno [vedayamāno
(syā. kaṃ.) a. ni. 4.233] tajjaṃ tajjaṃ attabhāvaṃ abhinibbatteti puññabhāgiyaṃ vā
apuññabhāgiyaṃ vā, ayaṃ vuccati, bhikkhave, vedanānaṃ vipāko.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, vedanānirodho?
Phassanirodho [phassanirodhā (syā. kaṃ. ka.)],
bhikkhave, vedanānirodho. Ayameva ariyo aṭṭhaṅgiko maggo
vedanānirodhagāminī paṭipadā, seyyathidaṃ – sammādiṭṭhi…pe…
sammāsamādhi.
‘‘Yato kho, bhikkhave, ariyasāvako evaṃ vedanaṃ pajānāti, evaṃ vedanānaṃ
nidānasambhavaṃ pajānāti, evaṃ vedanānaṃ vemattataṃ
pajānāti, evaṃ vedanānaṃ vipākaṃ pajānāti, evaṃ vedanānirodhaṃ pajānāti,
evaṃ vedanānirodhagāminiṃ paṭipadaṃ pajānāti. So imaṃ nibbedhikaṃ
brahmacariyaṃ pajānāti vedanānirodhaṃ. Vedanā, bhikkhave, veditabbā…pe…
vedanānirodhagāminī paṭipadā veditabbāti, iti yaṃ taṃ vuttaṃ idametaṃ
paṭicca vuttaṃ.
‘‘Saññā, bhikkhave, veditabbā…pe… saññānirodhagāminī paṭipadā
veditabbāti, iti kho panetaṃ vuttaṃ. Kiñcetaṃ paṭicca vuttaṃ? Chayimā,
bhikkhave, saññā – rūpasaññā, saddasaññā, gandhasaññā, rasasaññā,
phoṭṭhabbasaññā, dhammasaññā.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, saññānaṃ nidānasambhavo? Phasso, bhikkhave,
saññānaṃ nidānasambhavo.
‘‘Katamā ca, bhikkhave, saññānaṃ vemattatā? Aññā, bhikkhave, saññā
rūpesu, aññā saññā saddesu [aññā
bhikkhave rūpesu saññā aññā saddesu saññā (ka.) evaṃ sesesupi],
aññā saññā gandhesu, aññā saññā rasesu, aññā saññā phoṭṭhabbesu, aññā
saññā dhammesu . Ayaṃ vuccati, bhikkhave, saññānaṃ
vemattatā.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, saññānaṃ vipāko? Vohāravepakkaṃ [vohāravepakkāhaṃ
(syā. pī.), vohārapakkāhaṃ (sī.)],
bhikkhave, saññaṃ [saññā (syā. pī.)] vadāmi.
Yathā yathā naṃ sañjānāti tathā tathā voharati, evaṃ saññī ahosinti [ahosīti (ka.)]. Ayaṃ vuccati,
bhikkhave, saññānaṃ vipāko.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, saññānirodho? Phassanirodho, [phassanirodhā
(syā. ka.)] bhikkhave, saññānirodho. Ayameva ariyo aṭṭhaṅgiko maggo
saññānirodhagāminī paṭipadā, seyyathidaṃ – sammādiṭṭhi…pe… sammāsamādhi.
‘‘Yato kho, bhikkhave, ariyasāvako evaṃ saññaṃ
pajānāti, evaṃ saññānaṃ nidānasambhavaṃ pajānāti, evaṃ saññānaṃ
vemattataṃ pajānāti, evaṃ saññānaṃ vipākaṃ
pajānāti, evaṃ saññānirodhaṃ pajānāti, evaṃ saññānirodhagāminiṃ
paṭipadaṃ pajānāti, so imaṃ nibbedhikaṃ brahmacariyaṃ pajānāti
saññānirodhaṃ. Saññā, bhikkhave, veditabbā…pe… saññānirodhagāminī
paṭipadā veditabbāti. Iti yaṃ taṃ vuttaṃ idametaṃ paṭicca vuttaṃ.
‘‘Āsavā, bhikkhave, veditabbā…pe… āsavanirodhagāminī [sabbatthapi
evameva dissati] paṭipadā veditabbāti, iti kho panetaṃ vuttaṃ. Kiñcetaṃ paṭicca
vuttaṃ? Tayome, bhikkhave, āsavā – kāmāsavo, bhavāsavo, avijjāsavo.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, āsavānaṃ nidānasambhavo? Avijjā, bhikkhave,
āsavānaṃ nidānasambhavo.
‘‘Katamā ca, bhikkhave, āsavānaṃ vemattatā? Atthi, bhikkhave, āsavā
nirayagamanīyā [nirayagāminiyā
(sī. ka.)], atthi āsavā tiracchānayonigamanīyā, atthi āsavā
pettivisayagamanīyā, atthi āsavā manussalokagamanīyā, atthi āsavā devalokagamanīyā.
Ayaṃ vuccati, bhikkhave, āsavānaṃ vemattatā.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, āsavānaṃ vipāko? Yaṃ kho,
bhikkhave, avijjāgato tajjaṃ tajjaṃ attabhāvaṃ abhinibbatteti
puññabhāgiyaṃ vā apuññabhāgiyaṃ vā, ayaṃ vuccati, bhikkhave, āsavānaṃ
vipāko.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, āsavanirodho? Avijjānirodho, bhikkhave,
āsavanirodho. Ayameva ariyo aṭṭhaṅgiko maggo āsavanirodhagāminī [sabbatthapi
evameva dissati] paṭipadā, seyyathidaṃ – sammādiṭṭhi…pe… sammāsamādhi.
‘‘Yato kho, bhikkhave, ariyasāvako evaṃ āsave pajānāti, evaṃ āsavānaṃ
nidānasambhavaṃ pajānāti, evaṃ āsavānaṃ vemattataṃ pajānāti, evaṃ
āsavānaṃ vipākaṃ pajānāti, evaṃ āsavānaṃ nirodhaṃ pajānāti, evaṃ
āsavānaṃ nirodhagāminiṃ paṭipadaṃ pajānāti, so imaṃ nibbedhikaṃ
brahmacariyaṃ pajānāti āsavanirodhaṃ. Āsavā ,
bhikkhave, veditabbā…pe… āsavanirodhagāminī [sabbatthapi
evameva dissati] paṭipadā veditabbāti. Iti yaṃ taṃ vuttaṃ idametaṃ paṭicca
vuttaṃ.
‘‘Kammaṃ, bhikkhave, veditabbaṃ…pe… kammanirodhagāminī [sabbatthapi
evameva dissati] paṭipadā veditabbāti, iti kho panetaṃ vuttaṃ. Kiñcetaṃ paṭicca
vuttaṃ? [kathā.
539] Cetanāhaṃ,
bhikkhave, kammaṃ vadāmi. Cetayitvā kammaṃ karoti – kāyena vācāya
manasā.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, kammānaṃ nidānasambhavo? Phasso, bhikkhave,
kammānaṃ nidānasambhavo.
‘‘Katamā ca, bhikkhave, kammānaṃ vemattatā? Atthi, bhikkhave, kammaṃ
nirayavedanīyaṃ, atthi kammaṃ tiracchānayonivedanīyaṃ, atthi kammaṃ
pettivisayavedanīyaṃ, atthi kammaṃ manussalokavedanīyaṃ, atthi kammaṃ
devalokavedanīyaṃ . Ayaṃ vuccati, bhikkhave,
kammānaṃ vemattatā.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, kammānaṃ vipāko? Tividhāhaṃ [imāhaṃ
(ka.)], bhikkhave, kammānaṃ vipākaṃ vadāmi –
diṭṭheva [diṭṭhe vā (sī.)] dhamme,
upapajje vā [upapajjaṃ vā (ka. sī.,
a. ni. 10.217), upapajja vā (?), ma. ni. 3.303 pāḷiyā tadatthavaṇṇanāya
ca saṃsaddetabbaṃ],
apare vā pariyāye. Ayaṃ vuccati, bhikkhave, kammānaṃ vipāko.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, kammanirodho? Phassanirodho, [phassanirodhā
(ka. sī. syā. ka.)] bhikkhave, kammanirodho. Ayameva ariyo aṭṭhaṅgiko maggo
kammanirodhagāminī [sabbatthapi
evameva dissati] paṭipadā, seyyathidaṃ – sammādiṭṭhi…pe… sammāsamādhi.
‘‘Yato kho, bhikkhave, ariyasāvako evaṃ kammaṃ pajānāti, evaṃ kammānaṃ
nidānasambhavaṃ pajānāti, evaṃ kammānaṃ vemattataṃ pajānāti, evaṃ
kammānaṃ vipākaṃ pajānāti, evaṃ kammanirodhaṃ pajānāti, evaṃ
kammanirodhagāminiṃ paṭipadaṃ pajānāti, so imaṃ nibbedhikaṃ
brahmacariyaṃ pajānāti kammanirodhaṃ. Kammaṃ, bhikkhave, veditabbaṃ…pe…
kammanirodhagāminī paṭipadā veditabbāti, iti yaṃ
taṃ vuttaṃ idametaṃ paṭicca vuttaṃ.
‘‘Dukkhaṃ, bhikkhave, veditabbaṃ, dukkhassa nidānasambhavo veditabbo,
dukkhassa vemattatā veditabbā, dukkhassa vipāko veditabbo, dukkhanirodho
veditabbo, dukkhanirodhagāminī paṭipadā veditabbāti. Iti kho panetaṃ
vuttaṃ , kiñcetaṃ paṭicca vuttaṃ? Jātipi dukkhā,
jarāpi dukkhā, byādhipi dukkho [byādhipi
dukkhā (syā. pī. ka.)], maraṇampi dukkhaṃ, sokaparidevadukkhadomanassupāyāsāpi dukkhā,
yampicchaṃ na labhati tampi dukkhaṃ, saṃkhittena pañcupādānakkhandhā [pañcupādānakkhandhāpi (ka.)]dukkhā.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, dukkhassa nidānasambhavo? Taṇhā, bhikkhave,
dukkhassa nidānasambhavo .
‘‘Katamā ca, bhikkhave, dukkhassa vemattatā? Atthi, bhikkhave, dukkhaṃ
adhimattaṃ, atthi parittaṃ, atthi dandhavirāgi, atthi khippavirāgi. Ayaṃ
vuccati, bhikkhave, dukkhassa vemattatā.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, dukkhassa vipāko? Idha, bhikkhave, ekacco yena
dukkhena abhibhūto pariyādinnacitto [pariyādiṇṇacitto
(ka.)] socati
kilamati paridevati, urattāḷiṃ kandati, sammohaṃ āpajjati ,
yena vā pana dukkhena abhibhūto pariyādinnacitto bahiddhā pariyeṭṭhiṃ
āpajjati – ‘ko [so
na (ka.)] ekapadaṃ
dvipadaṃ jānāti [pajānāti
(ka.)] imassa
dukkhassa nirodhāyā’ti? Sammohavepakkaṃ vāhaṃ, bhikkhave, dukkhaṃ vadāmi
pariyeṭṭhivepakkaṃ vā. Ayaṃ vuccati, bhikkhave, dukkhassa vipāko.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, dukkhanirodho? Taṇhānirodho, [taṇhānirodhā
(ka. sī. syā. ka.)] bhikkhave, dukkhanirodho. Ayameva ariyo aṭṭhaṅgiko maggo
dukkhassa nirodhagāminī paṭipadā, seyyathidaṃ – sammādiṭṭhi…pe…
sammāsamādhi.
‘‘Yato kho, bhikkhave, ariyasāvako evaṃ dukkhaṃ pajānāti, evaṃ dukkhassa
nidānasambhavaṃ pajānāti, evaṃ dukkhassa vemattataṃ pajānāti, evaṃ
dukkhassa vipākaṃ pajānāti, evaṃ dukkhanirodhaṃ pajānāti, evaṃ
dukkhanirodhagāminiṃ paṭipadaṃ pajānāti, so imaṃ nibbedhikaṃ
brahmacariyaṃ pajānāti dukkhanirodhaṃ. Dukkhaṃ, bhikkhave, veditabbaṃ,
dukkhassa nidānasambhavo veditabbo, dukkhassa vemattatā veditabbā,
dukkhassa vipāko veditabbo, dukkhanirodho veditabbo, dukkhanirodhagāminī
paṭipadā veditabbāti. Iti yaṃ taṃ vuttaṃ idametaṃ paṭicca vuttaṃ.
‘‘Ayaṃ kho so, bhikkhave, nibbedhikapariyāyo dhammapariyāyo’’ti.
Navamaṃ.
|
9. Nibbedhikasuttavaṇṇanā
63.
Navame anibbiddhapubbe appadālitapubbe
lobhakkhandhādayo nibbijjhati padāletīti nibbedhikapariyāyo, nibbijjhanakāraṇanti attho. Nidānasambhavoti
kāme nideti uppādanasamatthatāya niyyādetīti nidānaṃ. Sambhavati tatoti
sambhavo, nidānameva sambhavo nidānasambhavo. Vemattatāti nānākaraṇaṃ.
Kāmaguṇāti
kāmayitabbaṭṭhena kāmā, bandhanaṭṭhena guṇā ‘‘antaguṇa’’ntiādīsu viya. Cakkhuviññeyyāti
cakkhuviññāṇena passitabbā. Iṭṭhāti pariyiṭṭhā vā hontu mā vā, iṭṭhārammaṇabhūtāti
attho. Kantāti
kamanīyā. Manāpāti
manavaḍḍhanakā. Piyarūpāti
piyajātikā. Kāmūpasañhitāti ārammaṇaṃ
katvā uppajjamānena kāmena upasañhitā. Rajanīyāti
rāguppattikāraṇabhūtā. Nete kāmāti na ete kamanaṭṭhena kāmā nāma honti. Saṅkapparāgoti
saṅkappavasena uppannarāgo. Kāmoti ayaṃ kāmappahānāya paṭipannehi pahātabbo.
Kamanaṭṭhena kāmā nāma. Citrānīti citravicitrārammaṇāni.
Phassoti
sahajātaphasso. Kāmayamānoti
kāmaṃ kāmayamāno. Tajjaṃ tajjanti tajjātikaṃ tajjātikaṃ. Puññabhāgiyanti
dibbe kāme patthetvā sucaritapāripūriyā devaloke nibbattassa attabhāvo
puññabhāgiyo nāma, duccaritapāripūriyā apāye nibbattassa attabhāvo
apuññabhāgiyo nāma. Ayaṃ
vuccati, bhikkhave, kāmānaṃ vipākoti ayaṃ duvidhopi
kāmapatthanaṃ nissāya uppannattā kāmānaṃ vipākoti vuccati. So
imaṃ nibbedhikanti so bhikkhu imaṃ chattiṃsaṭṭhānesu
nibbijjhanakaṃ seṭṭhacariyaṃ jānāti. Kāmanirodhanti kāmānaṃ nirodhane evaṃ laddhanāmaṃ.
Imasmiñhi ṭhāne brahmacariyasaṅkhāto maggova kāmanirodhoti vutto.
Sāmisāti
kilesāmisasampayuttā. Iminā nayena sabbaṭhānesu attho veditabbo.
Apicettha vohāravepakkanti
vohāravipākaṃ. Kathāsaṅkhāto hi vohāro saññāya vipāko nāma. Yathāyathā
nanti ettha naṃ-iti
nipātamattameva. Iti yasmā yathā yathā sañjānāti, tathā tathā
evaṃsaññī ahosinti katheti, tasmā vohāravepakkāti attho.
Avijjāti
aṭṭhasu ṭhānesu aññāṇabhūtā bahalaavijjā. Nirayaṃ gamentīti nirayagamanīyā, niraye
nibbattipaccayāti attho. Sesesupi eseva nayo. Cetanāhanti
cetanaṃ ahaṃ. Idha sabbasaṅgāhikā saṃvidahanacetanā gahitā. Cetayitvāti
dvārappavattacetanā. Manasāti cetanāsampayuttacittena. Nirayavedanīyanti
niraye vipākadāyakaṃ. Sesesupi eseva nayo. Adhimattanti
balavadukkhaṃ. Dandhavirāgīti
garukaṃ na khippaṃ saṇikaṃ vigacchanakadukkhaṃ. Urattāḷiṃ
kandatīti uraṃ tāḷetvā rodati. Pariyeṭṭhinti
pariyesanaṃ. Ekapadaṃ
dvipadanti ekapadamantaṃ vā dvipadamantaṃ vā, ko mantaṃ
jānātīti attho. Sammohavepakkanti
sammohavipākaṃ. Dukkhassa hi sammoho nissandavipāko nāma. Dutiyapadepi
eseva nayo. Pariyesanāpi hi tassa nissandavipākoti. Imasmiṃ sutte
vaṭṭavivaṭṭaṃ kathitaṃ.
|
(IX) (63) Một Pháp Môn Quyết Trạch
1. - Này các Tỷ-kheo, Ta sẽ thuyết cho các Thầy pháp môn thể nhập, pháp
môn pháp. Hăy nghe và tác ư, Ta sẽ giảng.
- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.
Các vị Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn nói như sau:
2. - Và này các Tỷ-kheo, thế nào là pháp môn thể nhập (quyết trạch),
pháp môn pháp?
Này các Tỷ-kheo, cần phải biết các dục, cần phải biết duyên khởi các
dục, cần phải biết các dục sai biệt, cần phải biết các dục dị thục, cần
phải biết các dục đoạn diệt, cần phải biết con đường đưa đến các dục
đoạn diệt. Này các Tỷ-kheo, cần phải biết cảm thọ, cần phải biết các cảm
thọ duyên khởi, cần phải biết các cảm thọ sai biệt, cần phải biết các
cảm thọ dị thục, cần phải biết các cảm thọ đoạn diệt, cần phải biết con
đường đưa đến các cảm thọ đoạn diệt. Này các Tỷ-kheo, cần phải biết các
tưởng, cần phải biết các tưởng duyên khởi, cần phải biết các tưởng sai
biệt, cần phải biết các tưởng dị thục, cần phải biết các tưởng đoạn
diệt, cần phải biết con đường đưa đến các tưởng đoạn diệt. Này các
Tỷ-kheo, cần phải biết các lậu hoặc, cần phải biết các lậu hoặc duyên
khởi, cần phải biết các lậu hoặc sai biệt, cần phải biết các lậu hoặc dị
thục, cần phải biết các lậu hoặc đoạn diệt, cần phải biết con đường đưa
đến các lậu hoặc đoạn diệt. Này các Tỷ-kheo, cần phải biết nghiệp, cần
phải biết duyên khởi các nghiệp, cần phải biết các nghiệp sai biệt, cần
phải biết các nghiệp dị thục, cần phải biết các nghiệp đoạn diệt, cần
phải biết con đường đưa đến nghiệp đoạn diệt. Này các Tỷ-kheo, cần phải
biết khổ, cần phải biết khổ duyên khởi, cần phải biết khổ sai biệt, cần
phải biết khổ dị thục, cần phải biết khổ đoạn diệt, cần phải biết con
đường đưa đến khổ đoạn diệt.
3. Này các Tỷ-kheo, cần phải biết các dục, cần phải biết các dục duyên
khởi, cần phải biết các dục sai biệt, cần phải biết các dục dị thục, cần
phải biết các dục đoạn diệt, cần phải biết con đường đưa đến các dục
đoạn diệt, đă được nói như vậy. Và do duyên ǵ được nói như vậy?
Này các Tỷ-kheo, có năm dục trưởng dưỡng này: Các sắc do mắt nhận thức,
khả lạc, khả ư, khả hỷ, khả ư, khả ái, liên hệ đến dục, hấp dẫn. Các
tiếng do tai nhận thức... các hương do mũi nhận thức... các vị do lưỡi
nhận thức... các xúc do thân nhận thức... khả lạc, khả hỷ, khả ư, khả
ái, liên hệ đến dục, hấp dẫn. Này các Tỷ-kheo, dầu chúng không phải dục,
chúng được gọi là dục trưởng dưỡng trong giới luật của bậc Thánh.
Các tư duy tham ái,
Là dục của con người,
Các hoa mỹ ở đời,
Chúng không phải là dục,
Các tư duy tham ái
Là dục của con người,
Các hoa mỹ an trú
Như vậy ở trên đời,
Ở đây những bậc Trí,
Nhiếp phục được ḷng dục.
4. Này các Tỷ-kheo, thế nào là các dục duyên khởi? Xúc, này các Tỷ-kheo,
là các dục duyên khởi.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các dục sai biệt? Này các Tỷ-kheo, dục
trên các sắc là khác, dục trên các tiếng là khác, dục trên các hương là
khác, dục trên các vị là khác, dục trên các xúc là khác. Này các
Tỷ-kheo, đây là các dục sai biệt.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các dục dị thục? Này các Tỷ-kheo, khi
muốn một cái ǵ, sanh khởi một tự ngă khởi lên từ vật ấy, từ vật ấy, để
dự phần phước đức, hay để dự phần không phước đức, Này các Tỷ-kheo, đây
gọi là các dục dị thục.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các dục đoạn diệt? Xúc đoạn diệt, này các
Tỷ-kheo là dục đoạn diệt. Đây là con đường Thánh đạo tám ngành đưa đến
các dục đoạn diệt. Tức là chánh tri kiến, chánh tư duy, chánh ngữ, chánh
nghiệp, chánh mạng, chánh tinh tấn, chánh niệm, chánh định. Khi nào, này
các Tỷ-kheo, vị Thánh đệ tử rơ biết các dục như vậy, rơ biết các dục
sanh khởi như vậy, rơ biết các dục sai biệt như vậy, rơ biết các dục dị
thục như vậy, rơ biết các dục đoạn diệt như vậy, rơ biết con đường đưa
đến các dục đoạn diệt như vậy, khi ấy, vị ấy được rơ biết Phạm hạnh thể
nhập này như là các dục đoạn diệt.
Này các Tỷ-kheo, cần phải biết các dục... cần phải biết con đường đưa
đến dục đoạn diệt, Đoạn diệt đă được nói như vậy. Chính do duyên này, đă
được nói như vậy.
5. Này các Tỷ-kheo, cần phải biết các cảm thọ... cần phải biết con đường
đưa đến các cảm thọ đoạn diệt, đă được nói như vậy. Do duyên ǵ đă được
nói như vậy?
Này các Tỷ-kheo, có ba cảm thọ này: lạc thọ, khổ thọ, phi khổ phi lạc
thọ.
6. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các cảm thọ sanh khởi? Xúc, này các
Tỷ-kheo, là các cảm thọ sanh khởi. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các
cảm thọ sai biệt? Này các Tỷ-kheo, có các lạc thọ liên hệ đến vật chất,
có các lạc thọ không liên hệ đến vật chất; có các khổ thọ liên hệ đến
vật chất, có các khổ thọ không liên hệ đến vật chất; có các cảm thọ
không khổ không lạc liên hệ đến vật chất, có các cảm thọ không khổ không
lạc không liên hệ đến vật chất. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là các cảm thọ
sai biệt.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các cảm thọ dị thục? Này các Tỷ-kheo, khi
nào cảm thọ cái ǵ, sanh khởi một tự ngă khởi lên từ vật ấy, từ vật ấy,
để dự phần phước đức, hay để dự phần không phước đức. Này các Tỷ-kheo,
đây gọi là các cảm thọ dị thục.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các cảm thọ đoạn diệt? Xúc đoạn diệt, này
các Tỷ-kheo, là các cảm thọ đoạn diệt. Đây là con đường Thánh đạo tám
ngành đưa đến các cảm thọ đoạn diệt. Tức là chánh tri kiến... chánh
định. Và khi nào, này các Tỷ kheo, vị Thánh đệ tử đă biết các cảm thọ
như vậy, rơ biết các cảm thọ sanh khởi như vậy, rơ biết các cảm thọ sai
biệt như vậy, rơ biết các cảm thọ dị thục như vậy, rơ biết các cảm thọ
đoạn diệt như vậy, khi ấy, vị ấy được rơ biết Phạm hạnh thể nhập này như
là các cảm thọ đoạn diệt.
Này các Tỷ-kheo, cần phải biết các cảm thọ... cần phải biết con đường
đưa đến các cảm thọ đoạn diệt, đă nói như vậy. Chính do duyên này, đă
được nói như vậy.
7. Này các Tỷ-kheo, cần phải biết các tưởng...cần phải biết con đường
đưa đến các tưởng đoạn diệt, đă được nói như vậy. Do duyên ǵ đă được
nói như vậy?
Này các Tỷ-kheo, có sáu tưởng này: Sắc tưởng, thanh tưởng, hương tưởng,
vị tưởng, xúc tưởng, pháp tưởng.
8. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là tưởng sanh khởi? Này các Tỷ-kheo, xúc
là các tưởng sanh khởi.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các tưởng sai biệt? Này các Tỷ-kheo, các
tưởng trong các sắc là khác, các tưởng trong các thanh là khác, các
tưởng trong các hương là khác, các tưởng trong các vị là khác, các tưởng
trong các xúc là khác, các tưởng trong các pháp là khác. Này các
Tỷ-kheo, đây gọi là các tưởng sai biệt.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các tưởng dị thục? Này các Tỷ-kheo, Ta
tuyên bố rằng các tưởng là kết quả của thói quen, khi nào người ta biết
sự vật như thế nào, như thế nào, người ta nói sự vật ấy như sau, như
sau: "Như vậy tôi tưởng". Này các Tỷ-kheo, đây gọi là các tưởng dị thục.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các tưởng đoạn diệt? Xúc đoạn diệt, này
các Tỷ-kheo, là tưởng đoạn diệt. Đây là Thánh đạo tám ngành đưa đến các
tưởng đoạn diệt. Tức là chánh tri kiến... chánh định. Khi nào này các
Tỷ-kheo, vị Thánh đệ tử rơ biết các tưởng như vậy, rơ biết các tưởng
sanh khởi như vậy, rơ biết các tưởng sai biệt như vậy, rơ biết các tưởng
dị thục như vậy, rơ biết các tưởng đoạn diệt như vậy, rơ biết con đường
đưa đến các tưởng đoạn diệt như vậy, khi ấy, vị ấy được rơ biết Phạm
hạnh thể nhập này như là các tưởng đoạn diệt.
Này các Tỷ-kheo, cần phải biết các tưởng... cần phải biết con đường đưa
đến các tưởng đoạn diệt, đă được nói như vậy. Chính do duyên này đă được
nói như vậy.
9. Này các Tỷ-kheo, cần phải biết các lậu hoặc... cần phải biết con
đường đưa đến các lậu hoặc đoạn diệt, đă được nói như vậy. Chính do
duyên nào đă được nói như vậy? Này các Tỷ-kheo, có ba lậu hoặc này: dục
lậu, hữu lậu, vô minh lậu.
10. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các lậu hoặc sanh khởi? Vô minh, này
các Tỷ-kheo, là các lậu hoặc sanh khởi.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các lậu hoặc sai biệt? Này các Tỷ-kheo,
có các lậu hoặc đưa đến địa ngục, có các lậu hoặc đưa đến bàng sanh, có
các lậu hoặc đưa đến ngạ quỷ, có các lậu hoặc đưa đến thế giới loài
người, có các lậu hoặc đưa đến thế giới chư Thiên. Này các Tỷ-kheo, đây
gọi là các lậu hoặc sai biệt.
Và này các Tỷ Kheo, thế nào là các lậu hoặc dị thục ? Này các Tỷ kheo,
khi nào v́ vô minh cái ǵ sanh khởi, một tự ngă khởi lên từ vật ấy, từ
vật ấy, để dự phần phước đức, hay để dự phần không phước đức. Này các Tỷ
kheo, đây gọi là các lậu hoặc dị thục.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các lậu hoặc đoạn diệt? Vô minh đoạn
diệt, này các Tỷ-kheo, là các lậu đoạn diệt. Đây là con đường Thánh đạo
tám ngành đưa đến các lậu hoặc đoạn diệt. Tức là chánh tri kiến... chánh
định. Khi nào, này các Tỷ-kheo, vị Thánh đệ tử rơ biết các lậu hoặc là
như vậy, rơ biết các lậu hoặc sanh khởi như vậy, rơ biết các lậu hoặc
sai biệt như vậy, rơ biết các lậu hoặc dị thục như vậy, rơ biết các lậu
hoặc đoạn diệt như vậy, rơ biết con đường đưa đến các lậu hoặc đoạn diệt
như vậy, khi ấy, vị ấy được rơ biết Phạm hạnh thể nhập này như là các
lậu hoặc đoạn diệt.
Này các Tỷ-kheo, cần phải biết các lậu hoặc... cần phải biết con đường
đưa đến các lậu hoặc đoạn diệt, đă được nói như vậy. Chính do duyên này
đă được nói như vậy.
11. Này các Tỷ-kheo, cần phải biết các nghiệp... cần phải biết con đường
đưa đến các nghiệp đoạn diệt được nói như vậy. Do duyên ǵ được nói như
vậy?
Này các Tỷ-kheo, Ta tuyên bố rằng suy tư là nghiệp; sau khi suy tư, tạo
nghiệp về thân, về lời, về ư.
12. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các nghiệp sanh khởi? Này các
Tỷ-kheo, xúc là các nghiệp sanh khởi.
- Và này các Tỷ-kheo, thế nào là các nghiệp sai biệt? Này các Tỷ-kheo,
có nghiệp đưa đến cảm thọ ở địa ngục, có nghiệp đưa đến cảm thọ loài
bàng sanh, có nghiệp đưa đến cảm thọ cơi ngạ quỷ, có nghiệp đưa đến cảm
thọ thế giới loài Người, có nghiệp đưa đến cảm thọ thế giới chư Thiên.
Này các Tỷ-kheo, đây gọi là các nghiệp sai biệt. Và này các Tỷ-kheo, thế
nào là các nghiệp dị thục? Này các Tỷ-kheo, Ta tuyên bố rằng có ba loại
nghiệp dị thục: Ở ngay đời hiện tại, hay ở đời sau, hay ở một đời sau
nữa. Này các Tỷ-kheo, đây là các nghiệp dị thục.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là nghiệp đoạn diệt? Xúc đoạn diệt, này các
Tỷ-kheo, là nghiệp đoạn diệt. Đây là Thánh đạo tám ngành, con đường đưa
đến các nghiệp đoạn diệt. Đó là chánh tri kiến... chánh định. Khi nào,
này các Tỷ-kheo, vị Thánh đệ tử rơ biết các nghiệp như vậy, rơ biết các
nghiệp sanh khởi như vậy, rơ biết các nghiệp sai biệt như vậy, rơ biết
các nghiệp dị thục như vậy, rơ biết các nghiệp đoạn diệt như vậy, rơ
biết con đường đưa đến các nghiệp đoạn diệt như vậy, khi ấy, vị ấy rơ
biết Phạm hạnh thể nhập này như là các nghiệp đoạn diệt.
Này các Tỷ-kheo, cần phải biết các nghiệp... cần phải rơ biết con đường
đưa đến các nghiệp đoạn diệt, đă được nói như vậy. Chính do duyên này đă
được nói như vậy.
13. Này các Tỷ-kheo, cần phải biết khổ, cần phải biết khổ sanh khởi, cần
phải biết khổ sai biệt, cần phải biết khổ dị thục, cần phải biết khổ
đoạn diệt, cần phải biết con đường đưa đến khổ đoạn diệt, đă được nói
như vậy. Chính do duyên ǵ đă được nói như vậy?
Sanh là khổ, già là khổ, bệnh là khổ, chết là khổ, sầu bi khổ năo là
khổ, cầu không được là khổ, tóm lại năm thủ uẩn là khổ.
14. Và này các Tỷ-kheo, thế nào là khổ sanh khởi? Ái, này các Tỷ-kheo,
là khổ sanh khởi.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là khổ sai biệt? Này các Tỷ-kheo có khổ lớn,
có khổ nhỏ, có khổ chậm biến, có khổ mau biến. Này các Tỷ-kheo, đây là
khổ sai biệt.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là khổ dị thục? Này các Tỷ-kheo, ở đây có
hạng người bị khổ chinh phục, tâm bị trói buộc, ưu sầu, bi thảm, than
van, đập ngực, khóc lóc, đi đến bất tỉnh; do bị khổ chinh phục, tâm bị
trói buộc, nên đi t́m phía bên ngoài xem có ai biết được một câu, hai
câu thần chú đề đoạn diệt khổ này.
Này các Tỷ-kheo, Ta tuyên bố rằng khổ đem lại kết quả mê loạn, đem lại
kết quả t́m kiếm. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là khổ dị thục.
Và này các Tỷ-kheo, thế nào là khổ đoạn diệt?
Ái đoạn diệt, này các Tỷ-kheo, là khổ đoạn diệt. Đây là Thánh đạo tám
ngành đưa đến khổ đoạn diệt. Đó là chánh kiến... chánh định. Này các
Tỷ-kheo, khi nào Thánh đệ tử rơ biết khổ như vậy, rơ biết khổ sanh khởi
như vậy, rơ biết khổ sai biệt như vậy, rơ biết khổ dị thục như vậy, rơ
biết khổ đoạn diệt như vậy, rơ biết con đường đưa đến khổ đoạn diệt như
vậy, khi ấy, vị ấy được rơ biết Phạm hạnh thể nhập này như là khổ đoạn
diệt.
Này các Tỷ-kheo, cần phải biết khổ, cần phải biết khổ sanh khởi, cần
phải biết khổ sai biệt, cần phải biết khổ dị thục, cần phải biết khổ
đoạn diệt, cần phải biết con đường đưa đến khổ đoạn diệt, đă được nói
như vậy. Chính do duyên này, đă được nói như vậy.
Này các Tỷ-kheo, đây là thể nhập pháp môn, pháp pháp môn.
|
10. Sīhanādasuttaṃ
64.[ma. ni. 1.148; vibha.
760; a. ni. 10.21; paṭi. ma. 2.44] ‘‘Chayimāni ,
bhikkhave, tathāgatassa tathāgatabalāni, yehi balehi samannāgato
tathāgato āsabhaṃ ṭhānaṃ paṭijānāti, parisāsu sīhanādaṃ nadati,
brahmacakkaṃ pavatteti. Katamāni cha? Idha, bhikkhave, tathāgato
ṭhānañca ṭhānato aṭṭhānañca aṭṭhānato yathābhūtaṃ pajānāti. Yampi,
bhikkhave, tathāgato ṭhānañca ṭhānato aṭṭhānañca aṭṭhānato yathābhūtaṃ
pajānāti, idampi, bhikkhave, tathāgatassa tathāgatabalaṃ hoti, yaṃ balaṃ
āgamma tathāgato āsabhaṃ ṭhānaṃ paṭijānāti, parisāsu sīhanādaṃ nadati,
brahmacakkaṃ pavatteti.
‘‘Puna caparaṃ, bhikkhave, tathāgato
atītānāgatapaccuppannānaṃ kammasamādānānaṃ ṭhānaso hetuso vipākaṃ
yathābhūtaṃ pajānāti. Yampi, bhikkhave, tathāgato
atītānāgatapaccuppannānaṃ kammasamādānānaṃ ṭhānaso hetuso vipākaṃ
yathābhūtaṃ pajānāti, idampi, bhikkhave, tathāgatassa tathāgatabalaṃ
hoti, yaṃ balaṃ āgamma tathāgato āsabhaṃ ṭhānaṃ paṭijānāti, parisāsu
sīhanādaṃ nadati, brahmacakkaṃ pavatteti.
‘‘Puna caparaṃ, bhikkhave, tathāgato jhānavimokkhasamādhisamāpattīnaṃ saṃkilesaṃ
vodānaṃ vuṭṭhānaṃ yathābhūtaṃ pajānāti. Yampi, bhikkhave, tathāgato…pe…
idampi, bhikkhave, tathāgatassa tathāgatabalaṃ hoti, yaṃ balaṃ āgamma
tathāgato āsabhaṃ ṭhānaṃ paṭijānāti, parisāsu sīhanādaṃ nadati,
brahmacakkaṃ pavatteti.
‘‘Puna caparaṃ, bhikkhave, tathāgato anekavihitaṃ pubbenivāsaṃ
anussarati, seyyathidaṃ – ekampi jātiṃ, dvepi
jātiyo…pe… iti sākāraṃ sauddesaṃ anekavihitaṃ pubbenivāsaṃ anussarati.
Yampi, bhikkhave, tathāgato anekavihitaṃ pubbenivāsaṃ anussarati,
seyyathidaṃ – ekampi jātiṃ, dvepi jātiyo…pe… iti sākāraṃ sauddesaṃ
anekavihitaṃ pubbenivāsaṃ anussarati. Idampi, bhikkhave, tathāgatassa
tathāgatabalaṃ hoti, yaṃ balaṃ āgamma tathāgato āsabhaṃ ṭhānaṃ
paṭijānāti, parisāsu sīhanādaṃ nadati, brahmacakkaṃ pavatteti.
‘‘Puna caparaṃ, bhikkhave, tathāgato dibbena cakkhunā visuddhena
atikkantamānusakena…pe… yathākammūpage satte pajānāti. Yampi, bhikkhave,
tathāgato dibbena cakkhunā visuddhena
atikkantamānusakena…pe… yathākammūpage satte pajānāti, idampi,
bhikkhave, tathāgatassa tathāgatabalaṃ hoti, yaṃ balaṃ āgamma tathāgato
āsabhaṃ ṭhānaṃ paṭijānāti, parisāsu sīhanādaṃ nadati, brahmacakkaṃ
pavatteti.
‘‘Puna caparaṃ, bhikkhave, tathāgato āsavānaṃ khayā…pe… sacchikatvā
upasampajja viharati. Yampi, bhikkhave, tathāgato āsavānaṃ khayā…pe…
sacchikatvā upasampajja viharati, idampi, bhikkhave, tathāgatassa
tathāgatabalaṃ hoti, yaṃ balaṃ āgamma tathāgato āsabhaṃ ṭhānaṃ paṭijānāti,
parisāsu sīhanādaṃ nadati, brahmacakkaṃ pavatteti. Imānikho,
bhikkhave , cha tathāgatassa tathāgatabalāni, yehi
balehi samannāgato tathāgato āsabhaṃ ṭhānaṃ paṭijānāti, parisāsu
sīhanādaṃ nadati, brahmacakkaṃ pavatteti.
‘‘Tatra ce, bhikkhave, pare tathāgataṃ ṭhānañca ṭhānato aṭṭhānañca
aṭṭhānato yathābhūtaṃ ñāṇena upasaṅkamitvā pañhaṃ pucchanti. Yathā
yathā, bhikkhave, tathāgatassa ṭhānañca ṭhānato aṭṭhānañca aṭṭhānato
yathābhūtaṃ ñāṇaṃ viditaṃ tathā tathā tesaṃ tathāgato ṭhānañca ṭhānato
aṭṭhānañca aṭṭhānato yathābhūtaṃ ñāṇena pañhaṃ puṭṭho byākaroti.
‘‘Tatra ce, bhikkhave, pare tathāgataṃ atītānāgatapaccuppannānaṃ
kammasamādānānaṃ ṭhānaso hetuso vipākaṃ yathābhūtaṃ ñāṇena upasaṅkamitvā
pañhaṃ pucchanti. Yathā yathā, bhikkhave, tathāgatassa
atītānāgatapaccuppannānaṃ kammasamādānānaṃ ṭhānaso hetuso vipākaṃ
yathābhūtaṃ ñāṇaṃ viditaṃ tathā tathā tesaṃ tathāgato
atītānāgatapaccuppannānaṃ kammasamādānānaṃ ṭhānaso hetuso vipākaṃ
yathābhūtaṃ ñāṇena pañhaṃ puṭṭho byākaroti.
‘‘Tatra ce, bhikkhave, pare tathāgataṃ jhānavimokkhasamādhisamāpattīnaṃ
saṃkilesaṃ vodānaṃ vuṭṭhānaṃ yathābhūtaṃ ñāṇena upasaṅkamitvā pañhaṃ
pucchanti. Yathā yathā, bhikkhave, tathāgatassa
jhānavimokkhasamādhisamāpattīnaṃ saṃkilesaṃ vodānaṃ vuṭṭhānaṃ
yathābhūtaṃ ñāṇaṃ viditaṃ, tathā tathā tesaṃ tathāgato
jhānavimokkhasamādhisamāpattīnaṃ saṃkilesaṃ vodānaṃ vuṭṭhānaṃ
yathābhūtaṃ ñāṇena pañhaṃ puṭṭho byākaroti.
‘‘Tatra ce, bhikkhave, pare tathāgataṃ
pubbenivāsānussatiṃ yathābhūtaṃ ñāṇena upasaṅkamitvā pañhaṃ pucchanti.
Yathā yathā, bhikkhave, tathāgatassa pubbenivāsānussatiṃ yathābhūtaṃ
ñāṇaṃ viditaṃ, tathā tathā tesaṃ tathāgato
pubbenivāsānussatiṃ yathābhūtaṃ ñāṇena pañhaṃ puṭṭho byākaroti.
‘‘Tatra ce, bhikkhave, pare tathāgataṃ sattānaṃ cutūpapātaṃ yathābhūtaṃ
ñāṇena upasaṅkamitvā pañhaṃ pucchanti. Yathā yathā, bhikkhave,
tathāgatassa sattānaṃ cutūpapātaṃ yathābhūtaṃ ñāṇaṃ viditaṃ, tathā tathā
tesaṃ tathāgato sattānaṃ cutūpapātaṃ yathābhūtaṃ ñāṇena pañhaṃ puṭṭho
byākaroti.
‘‘Tatra ce, bhikkhave, pare tathāgataṃ āsavānaṃ
khayā…pe… yathābhūtaṃ ñāṇena upasaṅkamitvā pañhaṃ pucchanti. Yathā
yathā, bhikkhave, tathāgatassa āsavānaṃ khayā…pe… yathābhūtaṃ ñāṇaṃ
viditaṃ, tathā tathā tesaṃ tathāgato āsavānaṃ khayā…pe… yathābhūtaṃ
ñāṇena pañhaṃ puṭṭho byākaroti.
‘‘Tatra, bhikkhave, yampidaṃ [yamidaṃ
(sī. pī.), yadidaṃ (ka.)] ṭhānañca ṭhānato aṭṭhānañca aṭṭhānato yathābhūtaṃ ñāṇaṃ tampi
samāhitassa vadāmi no asamāhitassa. Yampidaṃ [yadidaṃ (ka.)] atītānāgatapaccuppannānaṃ
kammasamādānānaṃ ṭhānaso hetuso vipākaṃ yathābhūtaṃ ñāṇaṃ tampi
samāhitassa vadāmi no asamāhitassa. Yampidaṃ [yadidaṃ
(ka.)] jhānavimokkhasamādhisamāpattīnaṃ saṃkilesaṃ vodānaṃ vuṭṭhānaṃ
yathābhūtaṃ ñāṇaṃ tampi samāhitassa vadāmi no asamāhitassa. Yampidaṃ [yadidaṃ (ka.)]pubbenivāsānussatiṃ
yathābhūtaṃ ñāṇaṃ tampi samāhitassa vadāmi no asamāhitassa. Yampidaṃ [yadidaṃ (ka.)] sattānaṃ cutūpapātaṃ
yathābhūtaṃ ñāṇaṃ tampi samāhitassa vadāmi no asamāhitassa. Yampidaṃ [yadidaṃ (ka.)] āsavānaṃ khayā…pe…
yathābhūtaṃ ñāṇaṃ tampi samāhitassa vadāmi no asamāhitassa. Iti kho ,
bhikkhave, samādhi maggo, asamādhi kummaggo’’ti. Dasamaṃ.
|
10. Sīhanādasuttavaṇṇanā
64.
Dasame āsabhaṃ
ṭhānanti seṭṭhaṃ niccalaṭṭhānaṃ. Sīhanādanti abhītanādaṃ pamukhanādaṃ. Brahmacakkanti
seṭṭhañāṇacakkaṃ paṭivedhañāṇañceva desanāñāṇañca. Ṭhānañca
ṭhānatoti kāraṇañca kāraṇato. Yampīti
yena ñāṇena. Idampi
tathāgatassāti idampi ṭhānāṭṭhānañāṇaṃ tathāgatassa
tathāgatabalaṃ nāma hoti. Evaṃ sabbapadesu attho veditabbo. Kammasamādānānanti
samādiyitvā katānaṃ kusalākusalakammānaṃ, kammameva vā kammasamādānaṃ. Ṭhānaso
hetusoti paccayato ceva hetuto ca.
Tattha gatiupadhikālapayogā vipākassa ṭhānaṃ, kammaṃ hetu. Jhānavimokkhasamādhisamāpattīnanti
catunnaṃ jhānānaṃ aṭṭhannaṃ vimokkhānaṃ tiṇṇaṃ samādhīnaṃ navannaṃ
anupubbasamāpattīnañca. Saṃkilesanti hānabhāgiyaṃ dhammaṃ. Vodānanti
visesabhāgiyaṃ dhammaṃ. Vuṭṭhānanti
‘‘vodānampi vuṭṭhānaṃ, tamhā tamhā samādhimhā vuṭṭhānampi vuṭṭhāna’’nti
(vibha. 828) evaṃ vuttaṃ paguṇajjhānañceva bhavaṅganaphalasamāpattiyo
ca. Heṭṭhimaṃ heṭṭhimañhi paguṇajjhānaṃ uparimassa uparimassa
padaṭṭhānaṃ hoti, tasmā ‘‘vodānampi vuṭṭhāna’’nti vuttaṃ. Bhavaṅgena
pana sabbajjhānehi vuṭṭhānaṃ hoti,
phalasamāpattiyā nirodhasamāpattito vuṭṭhānaṃ hoti. Taṃ sandhāya ‘‘tamhā
tamhā samādhimhā vuṭṭhānampi vuṭṭhāna’’nti vuttaṃ. Anekavihitantiādīni
visuddhimagge (visuddhi. 2.402) vaṇṇitāni. Āsavakkhayañāṇaṃ heṭṭhā
vuttatthameva. Purimassāpi ñāṇattayassa vitthārakathaṃ icchantena
majjhimaṭṭhakathāya mahāsīhanādavaṇṇanā (ma. ni. aṭṭha. 1.146 ādayo)
oloketabbā. Samāhitassāti ekaggacittassa. Samādhi
maggoti samādhi etesaṃ ñāṇānaṃ adhigamāya upāyo. Asamādhīti
anekaggabhāvo. Kummaggoti
micchāmaggo. Imasmiṃ sutte tathāgatassa ñāṇabalaṃ kathitanti.
|
(X) (64) Tiếng Rống Con Sư Tử
1. - Này các Tỷ-kheo, có sáu Như Lai lực của Như Lai, do thành tựu các
lực này, Như Lai tự nhận cho ḿnh địa vị ngưu vương, rống tiếng rống con
sư tử trong các hội chúng, chuyển bánh xe pháp. Thế nào là sáu?
2. Ở đây, này các Tỷ-kheo, Như Lai như thật rơ biết xứ là xứ, phi xứ là
phi xứ. Này các Tỷ-kheo, Như Lai như thật rơ biết xứ là xứ, phi xứ là
phi xứ, như vậy là Như Lai lực của Như Lai. Chính nhờ Như Lai lực này,
Như Lai tự nhận cho ḿnh địa vị ngưu vương, rống tiếng rống con sư tử
trong các hội chúng, chuyển bánh xe pháp.
3. Lại nữa, này các Tỷ kheo, Như Lai như thật rơ biết quả báo tùy thuộc
sở do, tùy thuộc sở nhân của các thọ nghiệp quá khứ, vị lai, hiện tại.
Này các Tỷ kheo , Như Lai như thật rơ biết quả báo tùy thuộc sở do, tùy
theo sở nhân của các hành nghiệp quá khứ, vị lai, hiện tại, như vậy là
Như Lai lực của Như Lai.... chuyển bánh xe pháp.
4. Lại nữa, này các Tỷ-kheo, Như Lai như thật rơ biết sự tạp nhiễm, sự
thanh tịnh, sự xuất khởi của những thành đạt về Thiền, về giải thoát, về
định. Này các Tỷ-kheo, Như Lai như thật biết... và chuyển bánh xe pháp.
5. Lại nữa, này các Tỷ-kheo, Như Lai nhớ đến các đời sống quá khứ, như
một đời, hai đời... Như vậy, Như Lai nhớ đến nhiều đời sống quá khứ cùng
với các nét đại cương và các chi tiết. Này các Tỷ-kheo, Như Lai như thật
rơ biết... và chuyển bánh xe pháp.
6. Lại nữa, này các Tỷ-kheo, Như Lai với thiên nhăn thuần tịnh, siêu
nhân, thấy sự sống và chết của chúng sanh... Này các Tỷ-kheo, Như Lai
như thật rơ biết... và chuyển bánh xe pháp.
7. Lại nữa, này các Tỷ-kheo, Như Lai nhờ đoạn trừ các lậu hoặc, tự ḿnh
với thắng trí, chứng ngộ thành tựu và an trú ngay trong hiện tại vô lậu
tâm giải thoát, tuệ giải thoát. Này các Tỷ-kheo, Như Lai nhờ đoạn trừ
các lậu hoặc, tự ḿnh với thắng trí, chứng ngộ, thành tựu và an trú ngay
trong hiện tại vô lậu tâm giải thoát, tuệ giải thoát. Chính nhờ Như Lai
lực này, Như Lai tự nhận cho ḿnh địa vị ngưu vương, rống tiếng con sư
tử trong các hội chúng và chuyển bánh xe pháp.
Này các Tỷ-kheo, có sáu Như Lai lực này của Như Lai, do thành tựu các
lực này, Như Lai tự nhận cho ḿnh địa vị ngưu vương, rống tiếng rống con
sư tử trong các hội chúng, chuyển bánh xe chánh pháp.
8. Ở đây, này các Tỷ-kheo, nếu có những người khác đến hỏi Như Lai các
câu hỏi liên hệ đến như thật trí về xứ là xứ, phi xứ là phi xứ, này các
Tỷ-kheo, tùy theo, tùy theo như thật trí hiểu biết của Như Lai về xứ là
xứ, phi xứ là phi xứ; tùy theo như vậy, tùy theo như vậy, Như Lai trả
lời các câu hỏi liên hệ đến như thật trí về xứ là xứ, phi xứ là phi xứ.
9. Ở đây, này các Tỷ-kheo, nếu có những người khác đến hỏi Như Lai các
câu hỏi liên hệ đến như thật trí về quả báo tùy thuộc sở do, tùy theo sở
nhân của các thọ nghiệp quá khứ, vị lai, hiện tại, này các Tỷ-kheo, tùy
theo, tùy theo như thật trí hiểu biết của Như Lai về quả báo tùy thuộc
sở do, tùy theo sở nhân của các thọ nghiệp quá khứ, vị lai, hiện tại;
tùy theo như vậy, tùy theo như vậy, Như Lai trả lời các câu hỏi liên hệ
đến như thật trí về quả báo tùy thuộc sở do, tùy thuộc sở nhân của các
thọ nghiệp quá khứ, vị lai, hiện tại.
10. Ở đây, này các Tỷ-kheo, nếu có những người khác đến hỏi Như Lai các
câu hỏi liên hệ đến sự tạp nhiễm, sự thanh tịnh, sự xuất khởi của những
thành đạt về thiền, về giải thoát, về định, này các Tỷ-kheo; tùy theo,
tùy theo như thật trí hiểu biết của Như Lai về sự tạp nhiễm, sự thanh
tịnh, sự xuất khởi của thành tựu về Thiền, về giải thoát, về định; tùy
theo như vậy, tùy theo như vậy, Như Lai trả lời các câu hỏi liên hệ đến
như thật trí về sự tạp nhiễm, sự thanh tịnh, sự xuất khởi của những
thành đạt về Thiền, về giải thoát, về định.
11. Ở đây, này các Tỷ-kheo, nếu có những người khác đến hỏi Như Lai các
câu hỏi liên hệ đến như thật trí về nhớ đến các đời sống quá khứ, này
các Tỷ-kheo, tùy theo, tùy theo như thật trí hiểu biết của Như Lai, về
nhớ đến các đời sống quá khứ; tùy theo như vậy, tùy theo như vậy, Như
Lai trả lời các câu hỏi liên hệ đến như thật trí về nhớ đến các đời sống
quá khứ.
12. Ở đây, này các Tỷ-kheo, nếu có những người khác đến hỏi Như Lai các
câu hỏi liên hệ đến như thật trí về sự sanh diệt của các chúng sanh, này
các Tỷ-kheo, tùy theo, tùy theo như thật trí hiểu biết của Như Lai về sự
sanh diệt của các chúng sanh; tùy theo như vậy, tùy theo như vậy, Như
Lai trả lời các câu hỏi liên hệ đến như thật trí về sự sanh diệt của các
chúng sanh.
13. Ở đây, này các Tỷ-kheo nếu có những người khác đến hỏi Như Lai các
câu hỏi liên hệ đến như thật trí về sự đoạn diệt các lậu hoặc; hiểu biết
của Như Lai về sự đoạn diệt các lậu hoặc; tùy theo như vậy, tùy theo như
vậy, Như Lai trả lời các câu hỏi liên hệ đến như thật trí về sự đoạn
diệt các lậu hoặc.
14. Ở đây, này các Tỷ-kheo, liên hệ đến như thật trí này, về xứ là xứ,
phi xứ là phi xứ, Ta tuyên bố rằng trí ấy chỉ có đối với người có Thiền
định, không phải với người không Thiền định. Liên hệ đến như thật trí về
quả báo tùy thuộc sở do, tùy theo sở nhân của các thọ nghiệp quá khứ, vị
lai, hiện tại, Ta tuyên bố rằng trí ấy chỉ có đối với người có Thiền
định, không phải với người không có Thiền định. Liên hệ đến như thật trí
về sự tạp nhiễm, sự thanh tịnh, sự xuất khởi của những thành đạt về
Thiền, về giải thoát, về định, Ta tuyên bố rằng trí ấy chỉ có đối với
người có Thiền định, không phải với người không có Thiền định. Ở đây,
này các Tỷ-kheo, liên hệ đến như thật trí, nhớ đến các đời sống quá khứ,
Ta tuyên bố rằng trí ấy chỉ có đối với người có Thiền định, không phải
với người không thiền định. Liên hệ đến như thật trí về sự sanh diệt của
chúng sanh, Ta tuyên bố rằng trí ấy chỉ có đối với người có Thiền định.
Ở đây, này các Tỷ-kheo, liên hệ đến như thật trí về sự đoạn diệt các lậu
hoặc, Ta tuyên bố rằng trí ấy chỉ có đối với người có Thiền định, không
phải với người không có thiền định . Như vậy, này các Tỷ-kheo, định là
chánh đạo, không định là tà đạo.
|