8. Vaṅgīsasaṃyuttaṃ |
8. Vaṅgīsasaṃyuttaṃ |
Chương Tám: Tương
Ưng Trưởng Lão Vangisa |
1. Nikkhantasuttaṃ |
1.
Nikkhantasuttavaṇṇanā |
I. Xuất Ly
(S.i,185) |
209. Evaṃ me
sutaṃ – ekaṃ samayaṃ āyasmā vaṅgīso āḷaviyaṃ viharati aggāḷave cetiye
āyasmatā nigrodhakappena upajjhāyena saddhiṃ. Tena kho pana samayena
āyasmā vaṅgīso navako hoti acirapabbajito ohiyyako vihārapālo. Atha kho
sambahulā itthiyo samalaṅkaritvā yena aggāḷavako ārāmo tenupasaṅkamiṃsu
vihārapekkhikāyo. Atha kho āyasmato vaṅgīsassa tā itthiyo disvā
anabhirati uppajjati, rāgo cittaṃ anuddhaṃseti. Atha kho āyasmato
vaṅgīsassa etadahosi – ‘‘alābhā vata me, na vata me lābhā; dulladdhaṃ
vata me, na vata me suladdhaṃ; yassa me anabhirati uppannā, rāgo cittaṃ
anuddhaṃseti, taṃ kutettha labbhā, yaṃ me paro anabhiratiṃ vinodetvā
abhiratiṃ uppādeyya. Yaṃnūnāhaṃ attanāva attano anabhiratiṃ vinodetvā
abhiratiṃ uppādeyya’’nti. Atha kho āyasmā vaṅgīso attanāva attano
anabhiratiṃ vinodetvā abhiratiṃ uppādetvā tāyaṃ velāyaṃ imā gāthāyo
abhāsi –
‘‘Nikkhantaṃ vata maṃ santaṃ, agārasmānagāriyaṃ;
Vitakkā upadhāvanti, pagabbhā kaṇhato ime.
‘‘Uggaputtā mahissāsā, sikkhitā daḷhadhammino;
Samantā parikireyyuṃ, sahassaṃ apalāyinaṃ.
‘‘Sacepi etato [ettato (sī. pī. ka.), ettakā (syā. kaṃ.)] bhiyyo,
āgamissanti itthiyo;
Neva maṃ byādhayissanti [byāthayissanti (?)], dhamme samhi patiṭṭhitaṃ.
‘‘Sakkhī hi me sutaṃ etaṃ, buddhassādiccabandhuno;
Nibbānagamanaṃ maggaṃ, tattha me nirato mano.
‘‘Evañce maṃ viharantaṃ, pāpima upagacchasi;
Tathā maccu karissāmi, na me maggampi dakkhasī’’ti. |
209.
Vaṅgīsasaṃyuttassa paṭhame aggāḷave cetiyeti āḷaviyaṃ aggacetiye.
Anuppanne buddhe aggāḷavagotamakādīni yakkhanāgādīnaṃ bhavanāni,
cetiyāni ahesuṃ. Uppanne buddhe tāni apanetvā manussā vihāre kariṃsu.
Tesaṃ tāneva nāmāni jātāni. Nigrodhakappenāti nigrodharukkhamūlavāsinā
kappattherena. Ohiyyakoti ohīnako. Vihārapāloti so kira tadā avassiko
hoti pattacīvaraggahaṇe akovido. Atha naṃ therā bhikkhū – ‘‘āvuso, imāni
chattupāhanakattarayaṭṭhiādīni olokento nisīdā’’ti vihārarakkhakaṃ katvā
piṇḍāya pavisiṃsu. Tena vuttaṃ ‘‘vihārapālo’’ti. Samalaṅkaritvāti attano
vibhavānurūpena alaṅkārena alaṅkaritvā. Cittaṃ anuddhaṃsetīti
kusalacittaṃ viddhaṃseti vināseti. Taṃ kutettha labbhāti etasmiṃ rāge
uppanne taṃ kāraṇaṃ kuto labbhā. Yaṃ me paroti yena me kāraṇena añño
puggalo vā dhammo vā anabhiratiṃ vinodetvā idāneva abhiratiṃ uppādeyya
ācariyupajjhāyāpi maṃ vihāre ohāya gatā.
Agārasmāti agārato nikkhantaṃ. Anagāriyanti pabbajjaṃ upagatanti attho.
Kaṇhatoti kaṇhapakkhato mārapakkhato ādhāvanti. Uggaputtāti uggatānaṃ
puttā mahesakkhā rājaññabhūtā. Daḷhadhamminoti daḷhadhanuno,
uttamappamāṇaṃ ācariyadhanuṃ dhārayamānā. Sahassaṃ apalāyinanti ye te
samantā sarehi parikireyyuṃ, tesaṃ apalāyīnaṃ saṅkhaṃ dassento
‘‘sahassa’’nti āha. Etatobhiyyoti etasmā sahassā atirekatarā. Neva maṃ
byādhayissantīti maṃ cāletuṃ na sakkhissanti. Dhamme samhi patiṭṭhitanti
anabhiratiṃ vinodetvā abhiratiṃ uppādanasamatthe sake sāsanadhamme
patiṭṭhitaṃ. Idaṃ vuttaṃ hoti – issāsasahasse tāva samantā sarehi
parikirante sikkhito puriso daṇḍakaṃ gahetvā sabbe sare sarīre apatamāne
antarāva paharitvā pādamūle pāteti. Tattha ekopi issāso dve sare ekato
na khipati, imā pana itthiyo rūpārammaṇādivasena pañca pañca sare ekato
khipanti. Evaṃ khipantiyo etā sacepi atirekasahassā honti, neva maṃ
cāletuṃ sakkhissantīti.
Sakkhī hi me sutaṃ etanti mayā hi sammukhā etaṃ sutaṃ. Nibbānagamanaṃ
magganti vipassanaṃ sandhāyāha. So hi nibbānassa pubbabhāgamaggo,
liṅgavipallāsena pana ‘‘magga’’nti āha. Tattha meti tasmiṃ me attano
taruṇavipassanāsaṅkhāte nibbānagamanamagge mano nirato. Pāpimāti kilesaṃ
ālapati. Maccūtipi tameva ālapati. Na me maggampi dakkhasīti yathā me
bhavayoniādīsu gatamaggampi na passasi, tathā karissāmīti. Paṭhamaṃ. |
1) Như vầy tôi nghe. Một thời Tôn giả Vangìa trú ở Alavi, tại
ngôi đền ở Aggàlava, cùng với Tôn giả Nigrodha Kappa, là vị giáo thọ sư. 2) Lúc bấy giờ, Tôn giả Vangìsa là tân
Tỷ-kheo, xuất gia chưa bao lâu, được ở lại để coi ngôi tịnh xá. 3) Rồi một số đông phụ nữ, sau khi trang
điểm, đi đến khu vườn để xem tịnh xá. 4) Tôn giả Vangìsa thấy các phụ nữ ấy, tâm
sanh bất mãn, bị lòng dục quấy phá. 5) Rồi Tôn giả Vangìsa suy nghĩ: "Thật bất
lợi cho ta! Thật không lợi cho ta! Thật bất hạnh cho ta! Thật không may
cho ta! Vì rằng tâm sanh bất mãn nơi ta, và ta bị lòng dục quấy phá. Làm
thế nào ngay hiện tại có người khác có thể đoạn trừ bất mãn nơi ta và
làm khởi lên thỏa mãn cho ta? Hay là ta tự mình đoạn trừ bất mãn nơi ta
và làm cho thỏa mãn khởi lên cho ta?" 6) Rồi Tôn giả Vangìsa sau khi tự mình đoạn
trừ bất mãn và làm cho thỏa mãn khởi lên, liền ngay trong lúc ấy, nói
lên những bài kệ này: Với ta đã xuất gia, |
2. Aratisuttaṃ |
2.
Aratīsuttavaṇṇanā |
II. Bất lạc: Arati
(S.i,186) |
210. Ekaṃ
samayaṃ…pe… āyasmā vaṅgīso āḷaviyaṃ viharati aggāḷave cetiye āyasmatā
nigrodhakappena upajjhāyena saddhiṃ. Tena kho pana samayena āyasmā
nigrodhakappo pacchābhattaṃ piṇḍapātapaṭikkanto vihāraṃ pavisati, sāyaṃ
vā nikkhamati aparajju vā kāle. Tena kho pana samayena āyasmato
vaṅgīsassa anabhirati uppannā hoti, rāgo cittaṃ anuddhaṃseti. Atha kho
āyasmato vaṅgīsassa etadahosi – ‘‘alābhā vata me, na vata me lābhā;
dulladdhaṃ vata me, na vata me suladdhaṃ; yassa me anabhirati uppannā,
rāgo cittaṃ anuddhaṃseti; taṃ kutettha labbhā, yaṃ me paro anabhiratiṃ
vinodetvā abhiratiṃ uppādeyya. Yaṃnūnāhaṃ attanāva attano anabhiratiṃ
vinodetvā abhiratiṃ uppādeyya’’nti. Atha kho āyasmā vaṅgīso attanāva
attano anabhiratiṃ vinodetvā abhiratiṃ uppādetvā tāyaṃ velāyaṃ imā
gāthāyo abhāsi –
‘‘Aratiñca ratiñca pahāya, sabbaso gehasitañca vitakkaṃ;
Vanathaṃ na kareyya kuhiñci, nibbanatho arato sa hi bhikkhu [sa bhikkhu
(ka.)].
‘‘Yamidha pathaviñca vehāsaṃ, rūpagatañca jagatogadhaṃ;
Kiñci parijīyati sabbamaniccaṃ, evaṃ samecca caranti mutattā.
‘‘Upadhīsu janā gadhitāse [gathitāse (sī.)], diṭṭhasute paṭighe ca mute
ca;
Ettha vinodaya chandamanejo, yo ettha na limpati taṃ munimāhu.
‘‘Atha saṭṭhinissitā savitakkā, puthū janatāya adhammā niviṭṭhā;
Na ca vaggagatassa kuhiñci, no pana duṭṭhullabhāṇī sa bhikkhu.
‘‘Dabbo cirarattasamāhito, akuhako nipako apihālu;
Santaṃ padaṃ ajjhagamā muni paṭicca, parinibbuto kaṅkhati kāla’’ntntti. |
210. Dutiye
nikkhamatīti vihārā nikkhamati. Aparajju vā kāleti dutiyadivase vā
bhikkhācārakāle. Vihāragaruko kiresa thero. Aratiñca ratiñcāti sāsane
aratiṃ kāmaguṇesu ca ratiṃ. Sabbaso gehasitañca vitakkanti
pañcakāmaguṇagehanissitaṃ pāpavitakkañca sabbākārena pahāya. Vanathanti
kilesamahāvanaṃ. Kuhiñcīti kismiñci ārammaṇe. Nibbanathoti
nikkilesavano. Aratoti taṇhāratirahito.
Pathaviñca vehāsanti pathaviṭṭhitañca itthipurisavatthālaṅkārādivaṇṇaṃ,
vehāsaṭṭhakañca candasūriyobhāsādi. Rūpagatanti rūpameva. Jagatogadhanti
jagatiyā ogadhaṃ, antopathaviyaṃ nāgabhavanagatanti attho. Parijīyatīti
parijīrati. Sabbamaniccanti sabbaṃ taṃ aniccaṃ. Ayaṃ therassa
mahāvipassanāti vadanti. Evaṃ samaccāti evaṃ samāgantvā. Caranti
mutattāti viññātattabhāvā viharanti.
Upadhīsūti khandhakilesābhisaṅkhāresu. Gadhitāti giddhā. Diṭṭhasuteti
cakkhunā diṭṭhe rūpe, sotena sute sadde. Paṭighe ca mute cāti ettha
paṭighapadena gandharasā gahitā, mutapadena phoṭṭhabbārammaṇaṃ . Yo
ettha na limpatīti yo etesu pañcakāmaguṇesu taṇhādiṭṭhilepehi na
limpati.
Atha saṭṭhinissitā savitakkā, puthū janatāya adhammā niviṭṭhāti atha cha
ārammaṇanissitā puthū adhammavitakkā janatāya niviṭṭhāti attho. Naca
vaggagatassa kuhiñcīti tesaṃ vasena na katthaci kilesavaggagato
bhaveyya. No pana duṭṭhullabhāṇīti duṭṭhullavacanabhāṇīpi na siyā. Sa
bhikkhūti so evaṃvidho bhikkhu nāma hoti.
Dabboti dabbajātiko paṇḍito. Cirarattasamāhitoti dīgharattaṃ
samāhitacitto. Nipakoti nepakkena samannāgato pariṇatapañño. Apihālūti
nittaṇho. Santaṃ padanti nibbānaṃ. Ajjhagamā munīti adhigato muni.
Paṭicca parinibbuto kaṅkhati kālanti nibbānaṃ paṭicca
kilesaparinibbānena parinibbuto parinibbānakālaṃ āgameti. Dutiyaṃ. |
1) Một thời...,... 2) Tôn giả Vangìsa trú ở Alavi, tại ngôi
đền ở Aggàvi cùng với giáo thọ sư Tôn giả Nigrodha Kappa. 3) Lúc bấy giờ, Tôn giả Nigrodha Kappa sau
buổi ăn, trên con đường khất thực trở về, đi vào tịnh xá và không ra
khỏi tịnh xá cho đến chiều hay ngày mai. 4) Lúc bấy giờ Tôn giả Vangìsa tâm sanh bất
mãn, bị lòng dục quấy phá. 5) Rồi Tôn giả Vangìsa suy nghĩ: "Thật bất
lợi cho ta! Thật bất lợi cho ta! Thật không lợi cho ta! Thật bất hạnh
cho ta! Thật không may cho ta! Vì rằng tâm sanh bất mãn nơi ta, và ta bị
lòng dục quấy phá. Làm thế nào ngay hiện tại có người khác có thể đoạn
trừ bất mãn nơi ta và làm khởi lên thỏa mãn cho ta? Hay là ta tự mình
đoạn trừ bất mãn nơi ta và làm cho thỏa mãn khởi lên cho ta?" 6) Rồi Tôn giả Vangìsa sau khi tự mình đoạn
trừ bất mãn và làm thỏa mãn khởi lên, liền ngay trong lúc ấy nói lên bài
kệ này: Ta bỏ lạc, bất lạc, |
3. Pesalasuttaṃ |
3.
Pesalasuttavaṇṇanā |
III. Khinh Miệt Kẻ
Ôn Hòa: Pessalà Atìmannanà (S.i,187) |
211. Ekaṃ
samayaṃ āyasmā vaṅgīso āḷaviyaṃ viharati aggāḷave cetiye āyasmatā
nigrodhakappena upajjhāyena saddhiṃ. Tena kho pana samayena āyasmā
vaṅgīso attano paṭibhānena aññe pesale bhikkhū atimaññati. Atha kho
āyasmato vaṅgīsassa etadahosi – ‘‘alābhā vata me, na vata me lābhā;
dulladdhaṃ vata me, na vata me suladdhaṃ; yvāhaṃ attano paṭibhānena aññe
pesale bhikkhū atimaññāmī’’ti. Atha kho āyasmā vaṅgīso attanāva attano
vippaṭisāraṃ uppādetvā tāyaṃ velāyaṃ imā gāthāyo abhāsi –
‘‘Mānaṃ pajahassu gotama, mānapathañca pajahassu;
Asesaṃ mānapathasmiṃ, samucchito vippaṭisārīhuvā cirarattaṃ.
‘‘Makkhena makkhitā pajā, mānahatā nirayaṃ papatanti;
Socanti janā cirarattaṃ, mānahatā nirayaṃ upapannā.
‘‘Na hi socati bhikkhu kadāci, maggajino sammāpaṭipanno;
Kittiñca sukhañca anubhoti, dhammadasoti tamāhu pahitattaṃ.
‘‘Tasmā akhilodha padhānavā, nīvaraṇāni pahāya visuddho;
Mānañca pahāya asesaṃ, vijjāyantakaro samitāvī’’ti. |
211. Tatiye
atimaññatīti ‘‘kiṃ ime mahallakā? Na etesaṃ pāḷi, na aṭṭhakathā, na
padabyañjanamadhuratā, amhākaṃ pana pāḷipi aṭṭhakathāpi nayasatena
nayasahassena upaṭṭhātī’’ti atikkamitvā maññati. Gotamāti
gotamabuddhasāvakattā attānaṃ ālapati. Mānapathanti mānārammaṇañceva
mānasahabhuno ca dhamme. Vippaṭisārīhuvāti vippaṭisārī ahuvā, ahosīti
attho. Maggajinoti maggena jitakileso. Kittiñca sukhañcāti
vaṇṇabhaṇanañca kāyikacetasikasukhañca. Akhilodha padhānavāti akhilo
idha padhānavā vīriyasampanno. Visuddhoti visuddho bhaveyya. Asesanti
nissesaṃ navavidhaṃ. Vijjāyantakaroti vijjāya kilesānaṃ antakaro.
Samitāvīti rāgādīnaṃ samitatāya samitāvī. Tatiyaṃ. |
1) Một thời Tôn giả Vangìsa trú ở Alavi,
tại đền Aggàlavi, cùng với giáo thọ sư là Tôn giả Nigrodha Kappa. 2) Lúc bấy giờ, Tôn giả Vangìsa thường hay
khinh miệt các vị Tỷ- kheo ôn hòa khác vì khả năng biệt tài của mình. 3) Rồi Tôn giả Vangìsa suy nghĩ: "Thật bất
lợi cho ta! Thật không lợi cho ta! Thật bất hạnh cho ta! Thật không may
cho ta! Vì rằng ta khinh miệt các vị Tỷ-kheo ôn hòa khác vì khả năng
biện tài của ta". 4) Rồi Tôn giả Vangìsa, tự hối trách mình,
liền ngay khi ấy, nói lên những bài kệ này: Ðệ tử Gotama, |
4. Ānandasuttaṃ |
4.
Ānandasuttavaṇṇanā |
IV. Ananda
(S.i,188) |
212. Ekaṃ
samayaṃ āyasmā ānando sāvatthiyaṃ viharati jetavane anāthapiṇḍikassa
ārāme. Atha kho āyasmā ānando pubbaṇhasamayaṃ nivāsetvā
pattacīvaramādāya sāvatthiṃ piṇḍāya pāvisi āyasmatā vaṅgīsena
pacchāsamaṇena. Tena kho pana samayena āyasmato vaṅgīsassa anabhirati
uppannā hoti, rāgo cittaṃ anuddhaṃseti. Atha kho āyasmā vaṅgīso
āyasmantaṃ ānandaṃ gāthāya ajjhabhāsi –
‘‘Kāmarāgena ḍayhāmi, cittaṃ me pariḍayhati;
Sādhu nibbāpanaṃ brūhi, anukampāya gotamā’’ti.
‘‘Saññāya vipariyesā, cittaṃ te pariḍayhati;
Nimittaṃ parivajjehi, subhaṃ rāgūpasaṃhitaṃ.
‘‘Saṅkhāre parato passa, dukkhato mā ca attato;
Nibbāpehi mahārāgaṃ, mā ḍayhittho punappunaṃ.
‘‘Asubhāya cittaṃ bhāvehi, ekaggaṃ susamāhitaṃ;
Sati kāyagatā tyatthu, nibbidābahulo bha.
‘‘Animittañca bhāvehi, mānānusayamujjaha;
Tato mānābhisamayā, upasanto carissasī’’ti. |
212. Catutthe
rāgoti āyasmā ānando mahāpuñño sambhāvito, taṃ rājarājamahāmattādayo
nimantetvā antonivesane nisīdāpenti. Sabbālaṅkārapaṭimaṇḍitāpi itthiyo
theraṃ upasaṅkamitvā vanditvā tālavaṇṭena bījenti, upanisīditvā pañhaṃ
pucchanti dhammaṃ suṇanti. Tattha āyasmato vaṅgīsassa navapabbajitassa
ārammaṇaṃ pariggahetuṃ asakkontassa itthirūpārammaṇe rāgo cittaṃ
anuddhaṃseti. So saddhāpabbajitattā ujujātiko kulaputto ‘‘ayaṃ me rāgo
vaḍḍhitvā diṭṭhadhammikasamparāyikaṃ atthaṃ nāseyyā’’ti cintetvā
anantaraṃ nisinnova therassa attānaṃ āvikaronto kāmarāgenātiādimāha.
Tattha nibbāpananti rāganibbānakāraṇaṃ. Vipariyesāti vipallāsena. Subhaṃ
rāgūpasañhitanti rāgaṭṭhāniyaṃ iṭṭhārammaṇaṃ. Parato passāti aniccato
passa. Mā ca attatoti attato mā passa. Kāyagatā tyatthūti kāyagatā te
atthu. Animittañca bhāvehīti niccādīnaṃ nimittānaṃ ugghāṭitattā
vipassanā animittā nāma, taṃ bhāvehīti vadati. Mānābhisamayāti mānassa
dassanābhisamayā ceva pahānābhisamayā ca. Upasantoti rāgādisantatāya
upasanto. Catutthaṃ. |
1) Một thời Tôn giả Ananda trú ở Sàvatthi,
Jetavana, tại tịnh xá ông Anàthapinkika (Cấp Cô Ðộc). 2) Rồi Tôn giả Ananda vào buổi sáng đắp y,
cầm y bát, đi vào Sàvatthi để khất thực với Tôn giả Vangìsa là Sa-môn
thị giả. 3) Lúc bây giờ Tôn giả Vangìsa tâm sanh bất
mãn, bị lòng dục quấy phá. 4) Rồi Tôn giả Vangìsa nói lên bài kệ với
Tôn giả Ananda: Dục ái đốt cháy tôi, 5) (Ananda): Chính vì điên đảo tưởng, |
5. Subhāsitasuttaṃ |
5.
Subhāsitasuttavaṇṇanā |
V. Khéo Nói
(S.i,188) |
213.
Sāvatthinidānaṃ. Tatra kho bhagavā bhikkhū āmantesi – ‘‘bhikkhavo’’ti.
‘‘Bhadante’’ti te bhikkhū bhagavato paccassosuṃ. Bhagavā etadavoca –
‘‘Catūhi, bhikkhave, aṅgehi samannāgatā vācā subhāsitā hoti, no
dubbhāsitā; anavajjā ca ananuvajjā ca viññūnaṃ. Katamehi catūhi? Idha,
bhikkhave, bhikkhu subhāsitaṃyeva bhāsati no dubbhāsitaṃ, dhammaṃyeva
bhāsati no adhammaṃ, piyaṃyeva bhāsati no appiyaṃ, saccaṃyeva bhāsati no
alikaṃ. Imehi kho, bhikkhave, catūhi aṅgehi samannāgatā vācā subhāsitā
hoti, no dubbhāsitā, anavajjā ca ananuvajjā ca viññūna’’nti. Idamavoca
bhagavā, idaṃ vatvāna sugato athāparaṃ etadavoca satthā –
‘‘Subhāsitaṃ uttamamāhu santo,
Dhammaṃ bhaṇe nādhammaṃ taṃ dutiyaṃ;
Piyaṃ bhaṇe nāppiyaṃ taṃ tatiyaṃ,
Saccaṃ bhaṇe nālikaṃ taṃ catuttha’’nti.
Atha kho āyasmā vaṅgīso uṭṭhāyāsanā ekaṃsaṃ uttarāsaṅgaṃ karitvā yena
bhagavā tenañjaliṃ paṇāmetvā bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘paṭibhāti maṃ
bhagavā, paṭibhāti maṃ sugatā’’ti. ‘‘Paṭibhātu taṃ vaṅgīsā’’ti bhagavā
avoca. Atha kho āyasmā vaṅgīso bhagavantaṃ sammukhā sāruppāhi gāthāhi
abhitthavi –
‘‘Tameva vācaṃ bhāseyya, yāyattānaṃ na tāpaye;
Pare ca na vihiṃseyya, sā ve vācā subhāsitā.
‘‘Piyavācaṃva bhāseyya, yā vācā paṭinanditā;
Yaṃ anādāya pāpāni, paresaṃ bhāsate piyaṃ.
‘‘Saccaṃ ve amatā vācā, esa dhammo sanantano;
Sacce atthe ca dhamme ca, āhu santo patiṭṭhitā.
‘‘Yaṃ buddho bhāsate vācaṃ, khemaṃ nibbānapattiyā;
Dukkhassantakiriyāya, sā ve vācānamuttamā’’ti. |
213. Pañcame
aṅgehīti kāraṇehi, avayavehi vā. Musāvādāveramaṇiādīni hi cattāri
subhāsitavācāya kāraṇāni, saccavacanādayo cattāro avayavā. Kāraṇatthe ca
aṅgasadde ‘‘catūhī’’ti nissakkavacanaṃ hoti, avayavatthe karaṇavacanaṃ.
Samannāgatāti samanuāgatā pavattā yuttā ca. Vācāti samullapanavācā, yā
‘‘vācā girā byappatho’’ti (dha. sa. 636) ca, ‘‘nelā kaṇṇasukhā’’ti (dī.
ni. 1.9) ca āgatā. ‘‘Yā pana vācāya ce kataṃ kamma’’nti evaṃ viññatti ca
‘‘yā catūhi vacīduccaritehi ārati…pe… ayaṃ vuccati sammāvācā’’ti (vibha.
206) evaṃ virati ca, ‘‘pharusavācā, bhikkhave, āsevitā bhāvitā
bahulīkatā nirayasaṃvattanikā hotī’’ti (a. ni. 8.40) evaṃ cetanā ca
vācāti āgatā, na sā idha adhippetā. Kasmā? Abhāsitabbato. Subhāsitāti
suṭṭhu bhāsitā. Tenassā atthāvahataṃ dīpeti. No dubbhāsitāti na duṭṭhu
bhāsitā. Tenassā anatthāvahanapahānataṃ dīpeti. Anavajjāti
rāgādivajjarahitā. Imināssā kāraṇasuddhiṃ catudosābhāvañca dīpeti.
Ananuvajjāti anuvādavimuttā . Imināssā sabbākārasampattiṃ dīpeti.
Viññūnanti paṇḍitānaṃ. Tena nindāpasaṃsāsu bālā appamāṇāti dīpeti.
Subhāsitaṃyevabhāsatīti puggalādhiṭṭhānāya desanāya catūsu vācaṅgesu
aññataraniddosavacanametaṃ. No dubbhāsitanti tasseva vācaṅgassa
paṭipakkhabhāsananivāraṇaṃ. No dubbhāsitanti iminā micchāvācappahānaṃ
dīpeti. Subhāsitanti iminā pahīnamicchāvācena bhāsitabbavacanalakkhaṇaṃ.
Aṅgaparidīpanatthaṃ panettha abhāsitabbaṃ pubbe avatvā bhāsitabbamevāha.
Esa nayo dhammaṃyevātiādīsupi. Ettha ca paṭhamena pisuṇadosarahitaṃ
samaggakaraṇaṃ vacanaṃ vuttaṃ, dutiyena samphappalāpadosarahitaṃ
dhammato anapetaṃ mantāvacanaṃ, itarehi dvīhi pharusālikarahitāni
piyasaccavacanāni. Imehi khoti ādinā tāni aṅgāni paccakkhato dassento
taṃ vācaṃ nigameti. Yañca aññe paṭiññādīhi avayavehi, nāmādīhi padehi,
liṅgavacanavibhattikālakārakasampattīhi ca samannāgataṃ
musāvādādivācampi subhāsitanti maññanti, taṃ paṭisedheti.
Avayavādisamannāgatāpi hi tathārūpī vācā dubbhāsitāva hoti attano ca
paresañca anatthāvahattā. Imehi pana catūhaṅgehi samannāgatā sacepi
milakkhubhāsāpariyāpannā ghaṭaceṭikāgītikapariyāpannāpi hoti, tathāpi
subhāsitāva lokiyalokuttarahitasukhāvahattā. Tathā hi maggapasse sassaṃ
rakkhantiyā sīhaḷaceṭikāya sīhaḷakeneva jātijarāmaraṇayuttaṃ gītikaṃ
gāyantiyā saddaṃ sutvā maggaṃ gacchantā saṭṭhimattā vipassakā bhikkhū
arahattaṃ pāpuṇiṃsu. Tathā tisso nāma āraddhavipassako bhikkhu
padumasarasamīpena gacchanto padumasare padumāni bhañjitvā –
‘‘Pātova phullitakokanadaṃ, sūriyālokena bhijjiyate;
Evaṃ manussattaṃ gatā sattā, jarābhivegena maddiyantī’’ti. –
Imaṃ gītikaṃ gāyantiyā ceṭikāya sutvā arahattaṃ patto.
Buddhantarepi aññataro puriso sattahi puttehi saddhiṃ aṭavito āgamma
aññatarāya itthiyā musalena taṇḍule koṭṭentiyā –
‘‘Jarāya parimadditaṃ etaṃ, milātachavicammanissitaṃ;
Maraṇena bhijjati etaṃ, maccussa ghāsamāmisaṃ.
‘‘Kimīnaṃ ālayaṃ etaṃ, nānākuṇapena pūritaṃ;
Asucissa bhājanaṃ etaṃ, kadalikkhandhasamaṃ ida’’nti. –
Imaṃ gītikaṃ sutvā paccavekkhanto saha puttehi paccekabodhiṃ patto. Evaṃ
imehi catūhi aṅgehi samannāgatā vācā sacepi milakkhubhāsāpariyāpannā
ghaṭaceṭikāgītikapariyāpannāpi hoti, tathāpi subhāsitāti veditabbā.
Subhāsitattā eva ca anavajjā ca ananuvajjā ca viññūnaṃ atthatthikānaṃ
atthapaṭisaraṇānaṃ, no byañjanapaṭisaraṇānanti.
Sāruppāhīti anucchavikāhi. Abhitthavīti pasaṃsi. Na tāpayeti
vippaṭisārena na tāpeyya na vibādheyya. Pareti parehi bhindanto
nābhibhaveyya na bādheyya. Iti imāya gāthāya apisuṇavācāvasena
bhagavantaṃ thometi. Paṭinanditāti piyāyitā. Yaṃ anādāyāti yaṃ vācaṃ
bhāsanto paresaṃ pāpāni appiyāni pharusavacanāni anādāya
atthabyañjanamadhuraṃ piyameva bhāsati, taṃ vācaṃ bhāseyyāti
piyavācāvasena abhitthavi.
Amatāti sādhubhāvena amatasadisā. Vuttampi hetaṃ – ‘‘saccaṃ have
sādutaraṃ rasāna’’nti (saṃ. ni. 1.246) nibbānāmatapaccayattā vā amatā.
Esa dhammo sanantanoti yā ayaṃ saccavācā nāma, esa porāṇo dhammo cariyā
paveṇī. Idameva hi porāṇānaṃ āciṇṇaṃ, na te alikaṃ bhāsiṃsu. Tenevāha –
sacce atthe ca dhamme ca, āhu santo patiṭṭhitāti.
Tattha sacce patiṭṭhitattāva attano ca paresañca atthe patiṭṭhitā, atthe
patiṭṭhitattā eva dhamme patiṭṭhitā hontīti veditabbā. Saccavisesanameva
vā etaṃ. Idaṃ hi vuttaṃ hoti – sacce patiṭṭhitā, kīdise? Atthe ca dhamme
ca, yaṃ paresaṃ atthato anapetattā atthaṃ anuparodhakaraṃ , dhammato
anapetattā dhammaṃ dhammikameva atthaṃ sādhetīti. Iti imāya gāthāya
saccavacanavasena abhitthavi.
Khemanti abhayaṃ nirupaddavaṃ. Kena kāraṇenāti ce. Nibbānapattiyā
dukkhassantakiriyāya, yasmā kilesanibbānaṃ pāpeti, vaṭṭadukkhassa ca
antakiriyāya saṃvattatīti attho. Atha vā yaṃ buddho nibbānapattiyā
dukkhassantakiriyāyāti dvinnaṃ nibbānadhātūnaṃ atthāya
khemamaggappakāsanato khemaṃ vācaṃ bhāsati, sā ve vācānamuttamāti sā
vācā sabbavācānaṃ seṭṭhāti evamettha attho daṭṭhabbo. Iti imāya gāthāya
mantāvacanavasena bhagavantaṃ abhitthavanto arahattanikūṭena desanaṃ
niṭṭhapesīti. Pañcamaṃ. |
1) Tại Sàvatthi, Jetavana. 2) Tại đấy, Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo: -- Này các Tỷ-kheo. 3) -- Thưa vâng, Thế Tôn. Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. 4) Thế Tôn nói như sau: -- Ðầy đủ bốn đức tánh, này các Tỷ-kheo,
lời nói được xem là thiện thuyết, không phải ác thuyết, vô tội và không
bị người có trí chỉ trích. Thế nào là bốn? 5) Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo nói lời
thiện thuyết, không nói lời ác thuyết, nói lời đúng pháp, không nói lời
phi pháp, nói lời ái ngữ, không nói lời ác ngữ, nói lời chơn ngữ, không
nói lời phi chơn. Ðầy đủ bốn đức tính này, này các Tỷ-kheo, lời nói được
xem là thiện thuyết, không phải ác thuyết, vô tội và không bị người có
trí chỉ trích. 6) Thế Tôn nói như vậy. Sau khi nói như
vậy, bậc Thiện Thệ, Ðạo Sư lại nói thêm: Bậc Thiện Nhơn dạy rằng: 7) Rồi Tôn giả Vangìsa từ chỗ ngồi đứng
dậy, đắp thượng y vào một bên vai, chắp tay hướng về Thế Tôn và bạch Thế
Tôn: -- Thế Tôn, hãy soi sáng cho con! Thiện
Thệ, hãy soi sáng cho con! 8) Thế Tôn nói: -- Này Vangìsa, mong rằng Ông được soi
sáng! 9) Rồi Tôn giả Vangìsa trước mặt Thế Tôn,
nói lên những bài kệ tán thán thích đáng: Ai nói lên lời gì, |
6. Sāriputtasuttaṃ |
6.
Sāriputtasuttavaṇṇanā |
VI. Sàriputta
(Xá-lợi-phất) (S.i,189) |
214. Ekaṃ
samayaṃ āyasmā sāriputto sāvatthiyaṃ viharati jetavane anāthapiṇḍikassa
ārāme. Tena kho pana samayena āyasmā sāriputto bhikkhū dhammiyā kathāya
sandasseti samādapeti samuttejeti sampahaṃseti poriyā vācāya vissaṭṭhāya
anelagalāya [aneḷagalāya (sī. ka.), anelagaḷāya (syā. kaṃ. pī.)]
atthassa viññāpaniyā. Te ca bhikkhū aṭṭhiṃ katvā manasi katvā
sabbacetasā samannāharitvā ohitasotā dhammaṃ suṇanti. Atha kho āyasmato
vaṅgīsassa etadahosi – ‘‘ayaṃ kho āyasmā sāriputto bhikkhū dhammiyā
kathāya sandasseti samādapeti samuttejeti sampahaṃseti poriyā vācāya
vissaṭṭhāya anelagalāya atthassa viññāpaniyā. Te ca bhikkhū aṭṭhiṃ katvā
manasi katvā sabbacetasā samannāharitvā ohitasotā dhammaṃ suṇanti.
Yaṃnūnāhaṃ āyasmantaṃ sāriputtaṃ sammukhā sāruppāhi gāthāhi
abhitthaveyya’’nti.
Atha kho āyasmā vaṅgīso uṭṭhāyāsanā ekaṃsaṃ uttarāsaṅgaṃ karitvā
yenāyasmā sāriputto tenañjaliṃ paṇāmetvā āyasmantaṃ sāriputtaṃ etadavoca
– ‘‘paṭibhāti maṃ, āvuso sāriputta, paṭibhāti maṃ, āvuso sāriputtā’’ti.
‘‘Paṭibhātu taṃ, āvuso vaṅgīsā’’ti. Atha kho āyasmā vaṅgīso āyasmantaṃ
sāriputtaṃ sammukhā sāruppāhi gāthāhi abhitthavi –
‘‘Gambhīrapañño medhāvī, maggāmaggassa kovido;
Sāriputto mahāpañño, dhammaṃ deseti bhikkhunaṃ.
‘‘Saṃkhittenapi deseti, vitthārenapi bhāsati;
Sāḷikāyiva nigghoso, paṭibhānaṃ udīrayi [udīriyi (syā. kaṃ.) udīriyati
(sāmaññaphalasuttaṭīkānurūpaṃ)].
‘‘Tassa taṃ desayantassa, suṇanti madhuraṃ giraṃ;
Sarena rajanīyena, savanīyena vaggunā;
Udaggacittā muditā, sotaṃ odhenti bhikkhavo’’ti. |
214. Chaṭṭhe
poriyāti akkharādiparipuṇṇāya. Vissaṭṭhāyāti avibaddhāya apalibuddhāya.
Dhammasenāpatissa hi kathentassa pittādīnaṃ vasena apalibuddhavacanaṃ
hoti, ayadaṇḍena pahatakaṃsatālato saddo viya niccharati. Anelagalāyāti
anelāya agalāya niddosāya ceva akkhalitapadabyañjanāya ca. Therassa hi
kathayato padaṃ vā byañjanaṃ vā na parihāyati. Atthassa viññāpaniyāti
atthassa viññāpanasamatthāya. Bhikkhunanti bhikkhūnaṃ.
Saṃkhittenapīti ‘‘cattārimāni, āvuso, ariyasaccāni. Katamāni cattāri?
Dukkhaṃ ariyasaccaṃ…pe… imāni kho, āvuso, cattāri ariyasaccāni,
tasmātiha, āvuso, idaṃ dukkhaṃ ariyasaccanti yogo karaṇīyo’’ti (saṃ. ni.
5.1096-1098) evaṃ saṃkhittenapi deseti. Vitthārenapīti ‘‘katamaṃ, āvuso,
dukkhaṃ ariyasacca’’ntiādinā (ma. ni. 3.373) nayena tāneva vibhajanto
vitthārenapi bhāsati. Khandhādidesanāsupi eseva nayo. Sāḷikāyiva
nigghosoti yathā madhuraṃ ambapakkaṃ sāyitvā pakkhehi vātaṃ datvā
madhurassaraṃ nicchārentiyā sāḷikasakuṇiyā nigghoso, evaṃ therassa
dhammaṃ kathentassa madhuro nigghoso hoti. Paṭibhānaṃ udīrayīti
samuddato ūmiyo viya anantaṃ paṭibhānaṃ uṭṭhahati. Odhentīti odahanti.
Chaṭṭhaṃ. |
1) Một thời Tôn giả Sàriputta trú ở
Sàvatthi, Jetavana, tại vườn ông Anàthapindika. 2) Lúc bấy giờ, Tôn giả Sàriputta với bài
pháp thoại đang tuyên thuyết, khích lệ, làm cho phấn khởi, làm cho hoan
hỷ các Tỷ-kheo, với lời nói lịch sự, thông suốt, không có phều phào, với
ý nghĩa rõ ràng minh bạch. Và các vị Tỷ-kheo ấy chú ý, chú tâm, tập
trung tâm lực, lắng tai nghe pháp. 3) Rồi Tôn giả Vangìsa suy nghĩ: "Tôn giả
Sàriputta với bài pháp thoại đang tuyên thuyết, khích lệ, làm cho phấn
khởi, làm cho hoan hỷ các Tỷ-kheo, với lời nói lịch sự, thông suốt,
không có phều phào, với ý nghĩa rõ ràng minh bạch. Và các vị Tỷ-kheo ấy
chú ý, chú tâm, tập trung tâm lực, lắng tai nghe pháp. Vậy trước mặt Tôn
giả Sàriputta, ta hãy nói lên những bài kệ tán thán thích đáng". 4) Rồi Tôn giả Vangìsa từ chỗ ngồi đứng
dậy, đắp thượng y vào một bên vai, chắp tay hướng về Tôn giả Sàriputta
và nói với Tôn giả Sàriputta: -- Hiền giả Sàriputta, một vấn đề đến với
tôi. Hiền giả Sàriputta, một vấn đề đến với tôi. 5) -- Mong rằng Hiền giả Vangìsa nói lên
vấn đề ấy! 6) Rồi Tôn giả Vangìsa, trước mặt Tôn giả
Sàriputta, nói lên những lời kệ tán thán thích đáng: Trí tuệ thâm, trí giải, |
7. Pavāraṇāsuttaṃ |
7.
Pavāraṇāsuttavaṇṇanā |
VII. Tự Tứ
(S.i,190) |
215. Ekaṃ
samayaṃ bhagavā sāvatthiyaṃ viharati pubbārāme migāramātupāsāde mahatā
bhikkhusaṅghena saddhiṃ pañcamattehi bhikkhusatehi sabbeheva arahantehi.
Tena kho pana samayena bhagavā tadahuposathe pannarase pavāraṇāya
bhikkhusaṅghaparivuto abbhokāse nisinno hoti. Atha kho bhagavā
tuṇhībhūtaṃ bhikkhusaṅghaṃ anuviloketvā bhikkhū āmantesi – ‘‘handa dāni,
bhikkhave, pavāremi vo. Na ca me kiñci garahatha kāyikaṃ vā vācasikaṃ
vā’’ti.
Evaṃ vutte, āyasmā sāriputto uṭṭhāyāsanā ekaṃsaṃ uttarāsaṅgaṃ karitvā
yena bhagavā tenañjaliṃ paṇāmetvā bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘na kho
mayaṃ, bhante, bhagavato kiñci garahāma kāyikaṃ vā vācasikaṃ vā. Bhagavā
hi , bhante, anuppannassa maggassa uppādetā, asañjātassa maggassa
sañjanetā, anakkhātassa maggassa akkhātā, maggaññū maggavidū
maggakovido. Maggānugā ca, bhante, etarahi sāvakā viharanti pacchā
samannāgatā; ahañca kho, bhante, bhagavantaṃ pavāremi. Na ca me bhagavā
kiñci garahati kāyikaṃ vā vācasikaṃ vā’’ti.
‘‘Na khvāhaṃ te, sāriputta, kiñci garahāmi kāyikaṃ vā vācasikaṃ vā.
Paṇḍito tvaṃ, sāriputta, mahāpañño tvaṃ, sāriputta , puthupañño tvaṃ,
sāriputta, hāsapañño tvaṃ, sāriputta, javanapañño tvaṃ, sāriputta,
tikkhapañño tvaṃ, sāriputta, nibbedhikapañño tvaṃ, sāriputta.
Seyyathāpi, sāriputta, rañño cakkavattissa jeṭṭhaputto pitarā pavattitaṃ
cakkaṃ sammadeva anuppavatteti; evameva kho tvaṃ, sāriputta, mayā
anuttaraṃ dhammacakkaṃ pavattitaṃ sammadeva anuppavattesī’’ti.
‘‘No ce kira me, bhante, bhagavā kiñci garahati kāyikaṃ vā vācasikaṃ vā.
Imesaṃ pana, bhante, bhagavā pañcannaṃ bhikkhusatānaṃ na kiñci garahati
kāyikaṃ vā vācasikaṃ vā’’ti. ‘‘Imesampi khvāhaṃ, sāriputta, pañcannaṃ
bhikkhusatānaṃ na kiñci garahāmi kāyikaṃ vā vācasikaṃ vā. Imesañhi,
sāriputta, pañcannaṃ bhikkhusatānaṃ saṭṭhi bhikkhū tevijjā, saṭṭhi
bhikkhū chaḷabhiññā, saṭṭhi bhikkhū ubhatobhāgavimuttā, atha itare
paññāvimuttā’’ti.
Atha kho āyasmā vaṅgīso uṭṭhāyāsanā ekaṃsaṃ uttarāsaṅgaṃ karitvā yena
bhagavā tenañjaliṃ paṇāmetvā bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘paṭibhāti maṃ
bhagavā, paṭibhāti maṃ sugatā’’ti. ‘‘Paṭibhātu taṃ, vaṅgīsā’’ti bhagavā
avoca. Atha kho āyasmā vaṅgīso bhagavantaṃ sammukhā sāruppāhi gāthāhi
abhitthavi –
‘‘Ajja pannarase visuddhiyā, bhikkhū pañcasatā samāgatā;
Saṃyojanabandhanacchidā , anīghā khīṇapunabbhavā isī.
‘‘Cakkavattī yathā rājā, amaccaparivārito;
Samantā anupariyeti, sāgarantaṃ mahiṃ imaṃ.
‘‘Evaṃ vijitasaṅgāmaṃ, satthavāhaṃ anuttaraṃ;
Sāvakā payirupāsanti, tevijjā maccuhāyino.
‘‘Sabbe bhagavato puttā, palāpettha na vijjati;
Taṇhāsallassa hantāraṃ, vande ādiccabandhuna’’nti.
|
215. Sattame
tadahūti tasmiṃ ahu, tasmiṃ divaseti attho. Upavasanti etthāti uposatho.
Upavasantīti ca sīlena vā anasanena vā upetā hutvā vasantīti attho. So
panesa uposathadivaso aṭṭhamīcātuddasīpannarasībhedena tividho, tasmā
sesadvayanivāraṇatthaṃ pannaraseti vuttaṃ. Pavāraṇāyāti
vassaṃ-vuṭṭha-pavāraṇāya. Visuddhipavāraṇātipi etissāva nāmaṃ. Nisinno
hotīti sāyanhasamaye sampattaparisāya kālayuttaṃ dhammaṃ desetvā
udakakoṭṭhake gattāni parisiñcitvā nivatthanivāsano ekaṃsaṃ
sugatamahācīvaraṃ katvā majjhimatthambhaṃ nissāya paññatte
varabuddhāsane puratthimadisāya uṭṭhahato candamaṇḍalassa siriṃ siriyā
abhibhavamāno nisinno hoti. Tuṇhībhūtaṃ tuṇhībhūtanti yato yato
anuviloketi, tato tato tuṇhībhūtameva. Tattha hi ekabhikkhussāpi
hatthakukkuccaṃ vā pādakukkuccaṃ vā natthi, sabbe niravā santena
iriyāpathena nisīdiṃsu. Anuviloketvāti dissamānapañcapasādehi nettehi
anuviloketvā. Handāti vossaggatthe nipāto. Na ca me kiñci garahathāti
ettha na ca kiñcīti pucchanatthe na-kāro. Kiṃ me kiñci garahatha? Yadi
garahatha, vadatha, icchāpemi vo vattunti attho. Kāyikaṃ vā vācasikaṃ
vāti iminā kāyavacīdvārāneva pavāreti, na manodvāraṃ. Kasmā? Apākaṭattā.
Kāyavacīdvāresu hi doso pākaṭo hoti, na manodvāre. ‘‘Ekamañce sayatopi
hi kiṃ cintesī’’ti? Pucchitvā cittācāraṃ jānāti. Iti manodvāraṃ
apākaṭattā na pavāreti, no aparisuddhattā. Bodhisattabhūtassāpi hi tassa
bhūridattachaddantasaṅkhapāladhammapālādikāle manodvāraṃ parisuddhaṃ,
idānettha vattabbameva natthi.
Etadavocāti dhammasenāpatiṭṭhāne ṭhitattā bhikkhusaṅghassa bhāraṃ
vahanto etaṃ avoca. Na kho mayaṃ, bhanteti, bhante, mayaṃ bhagavato na
kiñci garahāma. Kāyikaṃ vā vācasikaṃ vāti idaṃ catunnaṃ arakkhiyataṃ
sandhāya thero āha. Bhagavato hi cattāri arakkhiyāni. Yathāha –
‘‘Cattārimāni , bhikkhave, tathāgatassa arakkhiyāni. Katamāni cattāri?
Parisuddhakāyasamācāro, bhikkhave, tathāgato, natthi tathāgatassa
kāyaduccaritaṃ, yaṃ tathāgato rakkheyya ‘mā me idaṃ paro aññāsī’ti.
Parisuddhavacīsamācāro, bhikkhave, tathāgato, natthi tathāgatassa
vacīduccaritaṃ, yaṃ tathāgato rakkheyya, ‘mā me idaṃ paro aññāsī’ti.
Parisuddhamanosamācāro, bhikkhave, tathāgato, natthi tathāgatassa
manoduccaritaṃ, yaṃ tathāgato rakkheyya, ‘mā me idaṃ paro aññāsī’ti.
Parisuddhājīvo, bhikkhave, tathāgato, natthi tathāgatassa micchāājīvo,
yaṃ tathāgato rakkheyya ‘‘mā me idaṃ paro aññāsī’’ti (a. ni. 7.58).
Idāni bhagavato yathābhūtaguṇe kathento bhagavā hi, bhantetiādimāha.
Tattha anuppannassāti kassapasammāsambuddhato paṭṭhāya aññena samaṇena
vā brāhmaṇena vā anuppāditapubbassa. Asañjātassāti idaṃ
anuppannavevacanameva. Anakkhātassāti aññena adesitassa. Pacchā
samannāgatāti paṭhamagatassa bhagavato pacchā samanuāgatā. Iti thero
yasmā sabbepi bhagavato sīlādayo guṇā arahattamaggameva nissāya āgatā,
tasmā arahattamaggameva nissāya guṇaṃ kathesi. Tena sabbaguṇā kathitāva
honti. Ahañca kho, bhanteti idaṃ thero sadevake loke aggapuggalassa
attano ceva saṅghassa ca kāyikavācasikaṃ pavārento āha.
Pitarāpavattitanti cakkavattimhi kālaṅkate vā pabbajite vā
sattāhaccayena cakkaṃ antaradhāyati, tato dasavidhaṃ dvādasavidhaṃ
cakkavattivattaṃ pūretvā nisinnassa puttassa aññaṃ pātubhavati, taṃ so
pavatteti. Ratanamayattā pana sadisaṭṭhena tadeva vattaṃ katvā ‘‘pitarā
pavattita’’nti vuttaṃ. Yasmā vā so ‘‘appossukko tvaṃ, deva, hohi,
ahamanusāsissāmī’’ti āha, tasmā pitarā pavattitaṃ āṇācakkaṃ
anuppavatteti nāma. Sammadeva anuppavattesīti sammā nayena hetunā
kāraṇeneva anuppavattesi. Bhagavā hi catusaccadhammaṃ katheti, thero
tameva anukatheti, tasmā evamāha. Ubhatobhāgavimuttāti dvīhi bhāgehi
vimuttā , arūpāvacarasamāpattiyā rūpakāyato vimuttā, aggamaggena
nāmakāyatoti. Paññāvimuttāti paññāya vimuttā tevijjādibhāvaṃ appattā
khīṇāsavā.
Visuddhiyāti visuddhatthāya. Saṃyojanabandhanacchidāti saṃyojanasaṅkhāte
ceva bandhanasaṅkhāte ca kilese chinditvā ṭhitā. Vijitasaṅgāmanti
vijitarāgadosamohasaṅgāmaṃ, mārabalassa vijitattāpi vijitasaṅgāmaṃ.
Satthavāhanti aṭṭhaṅgikamaggarathe āropetvā veneyyasatthaṃ vāheti
saṃsārakantāraṃ uttāretīti bhagavā satthavāho, taṃ satthavāhaṃ. Palāpoti
antotuccho dussīlo. Ādiccabandhunanti ādiccabandhuṃ satthāraṃ dasabalaṃ
vandāmīti vadati. Sattamaṃ. |
1) Một thời Thế Tôn ở Sàvatthi, Pubbàràma
(Ðông Viên), Migara - màtu pàsàda (Lộc Mẫu giảng đường), cùng với đại
chúng Tỷ-kheo khoảng năm trăm vị, tất cả đều chứng quả A-la-hán. 2) Lúc bấy giờ, Thế Tôn, nhân ngày trăng
tròn Bố-tát Tự tứ, Ngài ngồi giữa trời, xung quanh chúng Tỷ-kheo đoanh
vây. 3) Rồi Thế Tôn, sau khi nhìn quanh chúng
Tỷ-kheo im lặng, liền bảo các Tỷ-kheo: 4) -- Này các Tỷ-kheo, nay Ta mời các Ông
nói lên, các Ông có điều gì chỉ trích Ta hay không, về thân hay về lời
nói? 5) Ðược nghe như vậy, Tôn giả Sàriputta từ
chỗ ngồi đứng dậy, đắp thượng y vào một bên vai, chắp tay vái chào Thế
Tôn và bạch Thế Tôn: -- Bạch Thế Tôn, chúng con không có chỉ
trích gì Thế Tôn về thân hay về lời nói. Bạch Thế Tôn, con đường chưa
sanh khởi, Thế Tôn làm cho sanh khởi; con đường chưa được rõ biết, Thế
Tôn làm cho rõ biết; con đường chưa được thuyết giảng, Thế Tôn thuyết
giảng. Thế Tôn biết đạo, hiểu đạo, thiện xảo về đạo; và bạch Thế Tôn,
các đệ tử nay là những vị sống hành đạo, và sẽ thành tựu (những pháp ấy)
về sau. Và bạch Thế Tôn, con xin mời Thế Tôn nói lên, Thế Tôn có điều gì
chỉ trích con hay không, về thân hay về lời nói? 6) -- Này Sàriputta, Ta không có gì chỉ
trích Ông về thân, hay về lời nói. Này Sàriputta, Ông là bậc Ðại trí.
Này Sàriputta, Ông là bậc Quảng trí. Này Sàriputta, Ông là bậc Tốc trí.
Này Sàriputta, Ông là bậc Tiệp trí. Này Sàriputta, Ông là bậc Nhuệ trí.
Này Sàriputta, Ông là bậc Thể nhập trí. Này Sàriputta, ví như trưởng tử,
con vua Chuyển luân vương, chơn chánh vận chuyển bánh xe đã được vua cha
vận chuyển. Cũng vậy, này Sàriputta, Ông chơn chánh chuyển vận pháp luân
vô thượng đã được Ta chuyển vận. 7) -- Bạch Thế Tôn, nếu Thế Tôn không có gì
chỉ trích con về thân hay về lời nói, vậy bạch Thế Tôn, đối với khoảng
năm trăm Tỷ-kheo này, Thế Tôn có gì chỉ trích hay không, về thân hay về
lời nói? 8) -- Này Sàriputta, đối với khoảng năm
trăm Tỷ-kheo này, Ta không có gì chỉ trích về thân hay về lời nói. Này
Sàriputta, trong khoảng năm trăm Tỷ-kheo này, sáu mươi Tỷ-kheo là bậc
Tam minh, sáu mươi Tỷ- kheo là bậc chứng được sáu Thắng trí, sáu mươi
Tỷ-kheo là bậc Câu giải thoát, và các vị còn lại là bậc Tuệ giải thoát. 9) Rồi Tôn giả Vangìsa từ chỗ ngồi đứng
dậy, đắp thượng y vào một bên vai, chắp tay vái chào Thế Tôn và bạch Thế
Tôn: 10) -- Bạch Thế Tôn, một vấn đề đến với
con. Bạch Thiện Thệ, một vấn đề đến với con. 11) Thế Tôn nói: -- Này Vangìsa, hãy nói lên vấn đề ấy! 12) Rồi Tôn giả Vangìsa trước mặt Thế Tôn
nói lên những bài kệ tán thán thích ứng: Nay ngày rằm thanh tịnh, |
8.
Parosahassasuttaṃ |
8.
Parosahassasuttavaṇṇanā |
VIII. Một Ngàn và
Nhiều Hơn (S.i,192) |
216. Ekaṃ
samayaṃ bhagavā sāvatthiyaṃ viharati jetavane anāthapiṇḍikassa ārāme
mahatā bhikkhusaṅghena saddhiṃ aḍḍhatelasehi bhikkhusatehi. Tena kho
pana samayena bhagavā bhikkhū nibbānapaṭisaṃyuttāya dhammiyā kathāya
sandasseti samādapeti samuttejeti sampahaṃseti. Te ca bhikkhū aṭṭhiṃ
katvā manasi katvā sabbacetasā samannāharitvā ohitasotā dhammaṃ suṇanti.
Atha kho āyasmato vaṅgīsassa etadahosi – ‘‘ayaṃ kho bhagavā bhikkhū
nibbānapaṭisaṃyuttāya dhammiyā kathāya sandasseti samādapeti samuttejeti
sampahaṃseti. Te ca bhikkhū aṭṭhiṃ katvā manasi katvā sabbacetasā
samannāharitvā ohitasotā dhammaṃ suṇanti. Yaṃnūnāhaṃ bhagavantaṃ
sammukhā sāruppāhi gāthāhi abhitthaveyya’’nti.
Atha kho āyasmā vaṅgīso uṭṭhāyāsanā ekaṃsaṃ uttarāsaṅgaṃ karitvā yena
bhagavā tenañjaliṃ paṇāmetvā bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘paṭibhāti maṃ
bhagavā, paṭibhāti maṃ sugatā’’ti. ‘‘Paṭibhātu taṃ, vaṅgīsā’’ti bhagavā
avoca. Atha kho āyasmā vaṅgīso bhagavantaṃ sammukhā sāruppāhi gāthāhi
abhitthavi –
‘‘Parosahassaṃ bhikkhūnaṃ, sugataṃ payirupāsati;
Desentaṃ virajaṃ dhammaṃ, nibbānaṃ akutobhayaṃ.
‘‘Suṇanti dhammaṃ vimalaṃ, sammāsambuddhadesitaṃ;
Sobhati vata sambuddho, bhikkhusaṅghapurakkhato.
‘‘Nāganāmosi bhagavā, isīnaṃ isisattamo;
Mahāmeghova hutvāna, sāvake abhivassati.
‘‘Divāvihārā nikkhamma, satthudassanakamyatā [satthudassanakāmatā (sī.
syā. kaṃ.)];
Sāvako te mahāvīra, pāde vandati vaṅgīso’’ti.
‘‘Kiṃ nu te, vaṅgīsa, imā gāthāyo pubbe parivitakkitā, udāhu ṭhānasova
taṃ paṭibhantī’’ti? ‘Na kho me, bhante, imā gāthāyo pubbe parivitakkitā,
atha kho ṭhānasova maṃ paṭibhantī’ti. ‘Tena hi taṃ, vaṅgīsa,
bhiyyosomattāya pubbe aparivitakkitā gāthāyo paṭibhantū’ti. ‘Evaṃ,
bhante’ti kho āyasmā vaṅgīso bhagavato paṭissutvā bhiyyosomattāya
bhagavantaṃ pubbe aparivitakkitāhi gāthāhi abhitthavi –
‘‘Ummaggapathaṃ [ummaggasataṃ (syā. kaṃ. ka.)] mārassa abhibhuyya,
carati pabhijja khilāni;
Taṃ passatha bandhapamuñcakaraṃ, asitaṃ bhāgaso pavibhajaṃ.
‘‘Oghassa nittharaṇatthaṃ, anekavihitaṃ maggaṃ akkhāsi;
Tasmiñce amate akkhāte, dhammaddasā ṭhitā asaṃhīrā.
‘‘Pajjotakaro ativijjha [ativijjha dhammaṃ (sī. syā. kaṃ.)],
sabbaṭṭhitīnaṃ atikkamamaddasa;
Ñatvā ca sacchikatvā ca, aggaṃ so desayi dasaddhānaṃ.
‘‘Evaṃ sudesite dhamme,
Ko pamādo vijānataṃ dhammaṃ [ko pamādo vijānataṃ (sī. syā. kaṃ.)];
Tasmā hi tassa bhagavato sāsane;
Appamatto sadā namassamanusikkhe’’ti.
|
216. Aṭṭhame
parosahassanti atirekasahassaṃ. Akutobhayanti nibbāne kutoci bhayaṃ
natthi, nibbānappattassa vā kutoci bhayaṃ natthīti nibbānaṃ akutobhayaṃ
nāma. Isīnaṃ isisattamoti vipassito paṭṭhāya isīnaṃ sattamako isi.
Kiṃ nu te vaṅgīsāti idaṃ bhagavā atthuppattivasena āha. Saṅghamajjhe
kira kathā udapādi ‘‘vaṅgīsatthero vissaṭṭhavatto , neva uddese, na
paripucchāya, na yonisomanasikāre kammaṃ karoti, gāthā bandhanto
cuṇṇiyapadāni karonto vicaratī’’ti. Atha bhagavā cintesi – ‘‘ime bhikkhū
vaṅgīsassa paṭibhānasampattiṃ na jānanti, cintetvā cintetvā vadatīti
maññanti, paṭibhānasampattimassa jānāpessāmī’’ti cintetvā, ‘‘kiṃ nu te
vaṅgīsā’’tiādimāha.
Ummaggapathanti anekāni kilesummujjanasatāni, vaṭṭapathattā pana
pathanti vuttaṃ. Pabhijja khilānīti rāgakhilādīni pañca bhinditvā
carasi. Taṃ passathāti taṃ evaṃ abhibhuyya bhinditvā carantaṃ buddhaṃ
passatha. Bandhapamuñcakaranti bandhanamocanakaraṃ. Asitanti anissitaṃ.
Bhāgaso pavibhajanti satipaṭṭhānādikoṭṭhāsavasena dhammaṃ vibhajantaṃ.
Pavibhajjāti vā pāṭho, aṅgapaccaṅgakoṭṭhāsavasena vibhajitvā vibhajitvā
passathāti attho.
Oghassāti caturoghassa. Anekavihitanti satipaṭṭhānādivasena anekavidhaṃ.
Tasmiṃ ca amate akkhāteti tasmiṃ tena akkhāte amate. Dhammaddasāti
dhammassa passitāro. Ṭhitā asaṃhīrāti asaṃhāriyā hutvā patiṭṭhitā.
Ativijjhāti ativijjhitvā. Sabbaṭṭhitīnanti sabbesaṃ diṭṭhiṭṭhānānaṃ
viññāṇaṭṭhitīnaṃ vā . Atikkamamaddasāti atikkamabhūtaṃ nibbānamaddasa.
Agganti uttamadhammaṃ. Aggeti vā pāṭho, paṭhamataranti attho.
Dasaddhānanti pañcannaṃ, aggadhammaṃ pañcavaggiyānaṃ, agge vā
pañcavaggiyānaṃ dhammaṃ desesīti attho. Tasmāti yasmā esa dhammo
sudesitoti jānantena ca pamādo na kātabbo, tasmā. Anusikkheti tisso
sikkhā sikkheyya. Aṭṭhamaṃ. |
1) Một thời Thế Tôn ở Sàvatthi, Jetavana,
tại vườn ông Anàthapindika (Cấp Cô Ðộc) cùng đại chúng Tỷ-kheo 1.250 vị. 2) Lúc bấy giờ Thế Tôn với bài pháp thoại
liên hệ đến Niết-bàn, thuyết giảng cho các Tỷ-kheo, khích lệ, làm cho
phấn khởi, làm cho hoan hỷ. Và những Tỷ-kheo ấy chú tâm, chú ý, tập
trung tất cả tâm tư, lắng tai nghe pháp. 3) Rồi Tôn giả Vangìsa suy nghĩ: "Nay Thế
Tôn với bài pháp thoại liên hệ đến Niết-bàn, đang thuyết giảng cho các
Tỷ-kheo, khích lệ, làm cho phấn khởi, làm cho hoan hỷ. Và những Tỷ-kheo
ấy chú tâm, chú ý, tập trung tất cả tâm tư, lắng tai nghe pháp. Vậy
trước mặt Thế Tôn, ta hãy nói lên những bài kệ tán thán thích ứng." 4) Rồi Tôn giả Vangìsa, từ chỗ ngồi đứng
dậy, đắp thượng y vào một bên vai, chắp tay hướng về Thế Tôn và bạch Thế
Tôn: -- Bạch Thế Tôn, một vấn đề đến với con.
Bạch Thiện Thệ, một vấn đề đến với con. 5) Thế Tôn đáp: -- Này Vangìsa, hãy nói lên vấn đề ấy! 6) Rồi Tôn giả Vangìsa, trước mặt Thế Tôn,
nói lên những bài kệ tán thán thích ứng: Hơn một ngàn Tỷ-kheo, 7) -- Này Vangìsa, những bài kệ này của
Ông, có phải Ông suy nghĩ từ trước hay được khởi lên tại chỗ? 8) -- Bạch Thế Tôn, những bài kệ này của
con không phải suy nghĩ từ trước, chính được khởi lên tại chỗ. 9) -- Vậy này Vangìsa, hãy cho nhiều bài kệ
nữa, không suy nghĩ từ trước, được khởi lên tại chỗ. 10) -- Thưa vâng bạch Thế Tôn. Tôn giả Vangìsa vâng đáp Thế Tôn và nói lên
những bài kệ tán thán Thế Tôn; những bài kệ chưa được suy nghĩ từ trước: Thắng ác ma, tà đạo, |
9. Koṇḍaññasuttaṃ |
9.
Koṇḍaññasuttavaṇṇanā |
IX. Kondanna:
Kiều-trần-như (S.i,193) |
217. Ekaṃ
samayaṃ bhagavā rājagahe viharati veḷuvane kalandakanivāpe. Atha kho
āyasmā aññāsikoṇḍañño [aññākoṇḍañño (sī. syā. kaṃ.)] sucirasseva yena
bhagavā tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavato pādesu sirasā nipatitvā
bhagavato pādāni mukhena ca paricumbati, pāṇīhi ca parisambāhati,
nāmañca sāveti – ‘‘koṇḍaññohaṃ, bhagavā, koṇḍaññohaṃ, sugatā’’ti. Atha
kho āyasmato vaṅgīsassa etadahosi – ‘‘ayaṃ kho āyasmā aññāsikoṇḍañño
sucirasseva yena bhagavā tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavato pādesu
sirasā nipatitvā bhagavato pādāni mukhena ca paricumbati, pāṇīhi ca
parisambāhati, nāmañca sāveti – ‘koṇḍaññohaṃ, bhagavā, koṇḍaññohaṃ,
sugatā’ti. Yaṃnūnāhaṃ āyasmantaṃ aññāsikoṇḍaññaṃ bhagavato sammukhā
sāruppāhi gāthāhi abhitthaveyya’’nti.
Atha kho āyasmā vaṅgīso uṭṭhāyāsanā ekaṃsaṃ uttarāsaṅgaṃ karitvā yena
bhagavā tenañjaliṃ paṇāmetvā bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘paṭibhāti maṃ,
bhagavā, paṭibhāti maṃ, sugatā’’ti. ‘‘Paṭibhātu taṃ, vaṅgīsā’’ti bhagavā
avoca. Atha kho āyasmā vaṅgīso āyasmantaṃ aññāsikoṇḍaññaṃ bhagavato
sammukhā sāruppāhi gāthāhi abhitthavi –
‘‘Buddhānubuddho so thero, koṇḍañño tibbanikkamo;
Lābhī sukhavihārānaṃ, vivekānaṃ abhiṇhaso.
‘‘Yaṃ sāvakena pattabbaṃ, satthusāsanakārinā;
Sabbassa taṃ anuppattaṃ, appamattassa sikkhato.
‘‘Mahānubhāvo tevijjo, cetopariyāyakovido;
Koṇḍañño buddhadāyādo [buddhasāvako (pī.)], pāde vandati satthuno’’ti. |
217. Navame
aññāsikoṇḍaññoti paṭhamaṃ dhammassa aññātattā evaṃ gahitanāmo thero.
Sucirassevāti kīvacirassa? Dvādasannaṃ saṃvaccharānaṃ. Ettakaṃ kālaṃ
kattha vihāsīti. Chaddantabhavane mandākinipokkharaṇiyā tīre
paccekabuddhānaṃ vasanaṭṭhāne. Kasmā? Vihāragarutāya. So hi paññavā
mahāsāvako. Yatheva bhagavato, evamassa dasasahassacakkavāḷe
devamanussānaṃ abbhantare guṇā patthaṭāva. Devamanussā tathāgatassa
santikaṃ gantvā gandhamālādīhi pūjaṃ katvā ‘‘aggadhammaṃ
paṭividdhasāvako’’ti anantaraṃ theraṃ upasaṅkamitvā pūjenti. Santikaṃ
āgatānañca nāma tathārūpā dhammakathā vā paṭisanthāro vā kātabbo hoti.
Thero ca vihāragaruko, tenassa so papañco viya upaṭṭhāti. Iti
vihāragarutāya tattha gantvā vihāsi.
Aparampi kāraṇaṃ – bhikkhācāravelāyaṃ tāva sabbasāvakā vassaggena
gacchanti. Dhammadesanākāle pana majjhaṭṭhāne alaṅkatabuddhāsanamhi
satthari nisinne dakkhiṇahatthapasse dhammasenāpati, vāmahatthapasse
mahāmoggallānatthero nisīdati, tesaṃ piṭṭhibhāge aññāsikoṇḍaññattherassa
āsanaṃ paññāpenti. Sesā bhikkhū taṃ parivāretvā nisīdanti. Dve
aggasāvakā aggadhammapaṭividdhattā ca mahallakattā ca there sagāravā
theraṃ mahābrahmaṃ viya aggikkhandhaṃ viya āsīvisaṃ viya ca maññamānā
dhurāsane nisīdantā ottappanti harāyanti. Thero cintesi – ‘‘imehi
dhurāsanatthāya kappasatasahassādhikaṃ asaṅkhyeyyaṃ pāramiyo pūritā, te
idāni dhurāsane nisīdantā mama ottappanti harāyanti, phāsuvihāraṃ nesaṃ
karissāmī’’ti. So patirūpe kāle tathāgataṃ upasaṅkamitvā ‘‘icchāmahaṃ,
bhante, janapade vasitu’’nti āha, satthā anujāni.
Thero senāsanaṃ saṃsāmetvā pattacīvaramādāya chaddantabhavane
mandākinitīraṃ gato. Pubbe paccekabuddhānaṃ pāricariyāya kataparicayā
aṭṭhasahassā hatthināgā theraṃ disvāva ‘‘amhākaṃ puññakkhettaṃ
āgata’’nti nakhehi caṅkamanaṃ nittiṇaṃ katvā āvaraṇasākhā haritvā
therassa vasanaṭṭhānaṃ paṭijaggitvā vattaṃ katvā sabbe sannipatitvā
mantayiṃsu – ‘‘sace hi mayaṃ ‘ayaṃ therassa kattabbaṃ karissati, ayaṃ
karissatī’ti paṭipajjissāma, thero bahuñātikagāmaṃ gato viya
yathādhoteneva pattena gamissati, vārena naṃ paṭijaggissāma, ekassa pana
vāre patte sesehipi nappamajjitabba’’nti vāraṃ ṭhapayiṃsu. Vārikanāgo
pātova therassa mukhodakañca dantakaṭṭhañca ṭhapeti, vattaṃ karoti.
Mandākinipokkharaṇī nāma cesā paṇṇāsayojanā hoti. Tassā
pañcavīsatiyojanamatte ṭhāne sevālo vā paṇakaṃ vā natthi, phalikavaṇṇaṃ
udakameva hoti. Tato paraṃ pana kaṭippamāṇe udake aḍḍhayojanavitthataṃ
sesapadumavanaṃ paṇṇāsayojanaṃ saraṃ parikkhipitvā ṭhitaṃ. Tadanantaraṃ
tāva mahantameva rattapadumavanaṃ, tadanantaraṃ rattakumudavanaṃ,
tadanantaraṃ setakumudavanaṃ, tadanantaraṃ nīluppalavanaṃ, tadanantaraṃ
rattuppalavanaṃ, tadanantaraṃ sugandharattasālivanaṃ, tadanantaraṃ
eḷālukalābukumbhaṇḍādīni madhurarasāni valliphalāni, tadanantaraṃ
aḍḍhayojanavitthārameva ucchuvanaṃ, tattha pūgarukkhakkhandhappamāṇā
ucchū, tadanantaraṃ kadalivanaṃ, yato duve pakkāni khādantā kilamanti,
tadanantaraṃ cāṭippamāṇaphalaṃ panasavanaṃ, tadanantaraṃ jambuvanaṃ,
tadanantaraṃ ambavanaṃ, tadanantaraṃ kapitthavananti. Saṅkhepato tasmiṃ
dahe khāditabbayuttakaṃ phalaṃ nāma natthīti na vattabbaṃ. Kusumānaṃ
pupphanasamaye vāto reṇuvaṭṭiṃ uṭṭhāpetvā paduminipattesu ṭhapeti,
tattha udakaphusitāni patanti. Tato ādiccapākena paccitvā
pakkapayoghanikā viya tiṭṭhati, etaṃ pokkharamadhu nāma , taṃ therassa
āharitvā denti. Muḷālaṃ naṅgalasīsamattaṃ hoti, tampi āharitvā denti.
Bhisaṃ mahābheripokkharappamāṇaṃ hoti, tassa ekasmiṃ pabbe
pādaghaṭakappamāṇaṃ khīraṃ hoti, taṃ āharitvā denti. Pokkharaṭṭhīni
madhusakkharāya yojetvā denti. Ucchuṃ pāsāṇapiṭṭhe ṭhapetvā pādena
akkamanti. Tato raso paggharitvā soṇḍiāvāṭe pūretvā, ādiccapākena
paccitvā khīrapāsāṇapiṇḍo viya tiṭṭhati, taṃ āharitvā denti.
Panasakadaliambapakkādīsu kathāva natthi.
Kelāsapabbate nāgadatto nāma devaputto vasati. Thero kālena kālaṃ tassa
vimānadvāraṃ gacchati. So navasappipokkharamadhucuṇṇayuttassa
nirudakapāyāsassa pattaṃ pūretvā deti. So kira kassapabuddhakāle
vīsativassasahassāni sugandhasappinā khīrasalākaṃ adāsi. Tenassetaṃ
bhojanaṃ uppajjati. Evaṃ thero dvādasa vassāni vasitvā attano
āyusaṅkhāraṃ olokento parikkhīṇabhāvaṃ ñatvā ‘‘kattha
parinibbāyissāmī’’ti cintetvā – ‘‘hatthināgehi maṃ dvādasa vassāni
upaṭṭhahantehi dukkaraṃ kataṃ, satthāraṃ anujānāpetvā etesaṃyeva santike
parinibbāyissāmī’’ti ākāsena bhagavato santikaṃ agamāsi. Tena vuttaṃ
‘‘sucirasseva yena bhagavā tenupasaṅkamī’’ti.
Nāmañcāti kasmā nāmaṃ sāveti? Therañhi keci sañjānanti, keci na
sañjānanti. Tattha thero cintesi – ‘‘ye maṃ ajānantā ‘ko esa paṇḍarasīso
obhaggo gopānasivaṅko mahallako satthārā saddhiṃ paṭisanthāraṃ karotī’ti
cittaṃ padūsessanti, te apāyapūrakā bhavissanti. Ye pana maṃ jānantā –
‘dasasahassacakkavāḷe satthā viya paññāto pākaṭo mahāsāvako’ti cittaṃ
pasādessanti, te saggūpagā bhavissantī’’ti, sattānaṃ apāyamaggaṃ
pidahitvā saggamaggaṃ vivaranto nāmaṃ sāveti.
Buddhānubuddhoti paṭhamaṃ satthā cattāri saccāni bujjhi, pacchā thero,
tasmā buddhānubuddhoti, vuccati. Tibbanikkamoti bāḷhavīriyo. Vivekānanti
tiṇṇaṃ vivekānaṃ. Tevijjo, cetopariyāyakovidoti chasu abhiññāsu catasso
vadati. Itarā dve kiñcāpi na vuttā, thero pana chaḷabhiññova. Imissā ca
gāthāya pariyosāne parisā sannisīdi. Parisāya sannisinnabhāvaṃ ñatvā
thero satthārā saddhiṃ paṭisanthāraṃ katvā ‘‘parikkhīṇā me, bhante,
āyusaṅkhārā, parinibbāyissāmī’’ti, parinibbānakālaṃ anujānāpesi . Kattha
parinibbāyissasi koṇḍaññāti? Upaṭṭhākehi me, bhante, hatthināgehi
dukkaraṃ kataṃ, tesaṃ santiketi. Satthā anujāni.
Thero dasabalaṃ padakkhiṇaṃ katvā – ‘‘pubbaṃ taṃ me, bhante,
paṭhamadassanaṃ, idaṃ pacchimadassana’’nti paridevante mahājane
satthāraṃ vanditvā nikkhamitvā, dvārakoṭṭhake ṭhito – ‘‘mā socittha, mā
paridevittha, buddhā vā hontu buddhasāvakā vā, uppannā saṅkhārā
abhijjanakā nāma natthī’’ti mahājanaṃ ovaditvā passantasseva mahājanassa
vehāsaṃ abbhuggamma mandākinitīre otaritvā pokkharaṇiyaṃ nhatvā
nivatthanivāsano katuttarāsaṅgo senāsanaṃ saṃsāmetvā phalasamāpattiyā
tayo yāme vītināmetvā balavapaccūsasamaye parinibbāyi. Therassa
sahaparinibbānā himavati sabbarukkhā pupphehi ca phalehi ca onatavinatā
ahesuṃ. Vārikanāgo therassa parinibbutabhāvaṃ ajānanto pātova
mukhodakadantakaṭṭhāni upaṭṭhapetvā vattaṃ katvā khādanīyaphalāni
āharitvā caṅkamanakoṭiyaṃ aṭṭhāsi. So yāva sūriyuggamanā therassa
nikkhamanaṃ apassanto ‘‘kiṃ nu kho etaṃ? Pubbe ayyo pātova caṅkamati,
mukhaṃ dhovati. Ajja pana paṇṇasālatopi na nikkhamatī’’ti kuṭidvāraṃ
kampetvā olokento theraṃ nisinnakameva disvā hatthaṃ pasāretvā
parāmasitvā assāsapassāse pariyesanto tesaṃ appavattibhāvaṃ ñatvā –
‘‘parinibbuto thero’’ti soṇḍaṃ mukhe pakkhipitvā mahāravaṃ viravi.
Sakalahimavanto ekaninnādo ahosi. Aṭṭhanāgasahassāni sannipatitvā theraṃ
jeṭṭhakanāgassa kumbhe nisīdāpetvā supupphitarukkhasākhā gahetvā
parivāretvā sakalahimavantaṃ anuvicaritvā sakaṭṭhānameva āgatā.
Sakko vissakammaṃ āmantesi – ‘‘tāta, amhākaṃ jeṭṭhabhātā parinibbuto,
sakkāraṃ karissāma, navayojanikaṃ sabbaratanamayaṃ kūṭāgāraṃ māpehī’’ti.
So tathā katvā theraṃ tattha nipajjāpetvā hatthināgānaṃ adāsi. Te
kūṭāgāraṃ ukkhipitvā tiyojanasahassaṃ himavantaṃ punappunaṃ āvijjhiṃsu .
Tesaṃ hatthato ākāsaṭṭhakā devā gahetvā sādhukīḷitaṃ kīḷiṃsu. Tato
vassavalāhakā sītavalāhakā uṇhavalāhakā cātumahārājikā tāvatiṃsāti
etenupāyena yāva brahmalokā kūṭāgāraṃ agamāsi, puna brahmāno devānanti
anupubbena hatthināgānaṃyeva kūṭāgāraṃ adaṃsu. Ekekā devatā
caturaṅgulamattaṃ candanaghaṭikaṃ āhari, citako navayojaniko ahosi.
Kūṭāgāraṃ citakaṃ āropayiṃsu. Pañca bhikkhusatāni ākāsenāgantvā
sabbarattiṃ sajjhāyamakaṃsu. Anuruddhatthero dhammaṃ kathesi, bahūnaṃ
devatānaṃ dhammābhisamayo ahosi. Punadivase aruṇuggamanavelāyameva
citakaṃ nibbāpetvā sumanamakuḷavaṇṇānaṃ dhātūnaṃ parisāvanaṃ pūretvā
bhagavati nikkhamitvā veḷuvanavihārakoṭṭhakaṃ sampatte āharitvā satthu
hatthe ṭhapayiṃsu. Satthā dhātuparisāvanaṃ gahetvā pathaviyā hatthaṃ
pasāresi, mahāpathaviṃ bhinditvā rajatabubbuḷasadisaṃ cetiyaṃ nikkhami.
Satthā sahatthena cetiye dhātuyo nidhesi. Ajjāpi kira taṃ cetiyaṃ
dharatiyevāti. Navamaṃ. |
1) Một thời Thế Tôn trú ở Ràjagaha (Vương
Xá), tại Veluvanna (Trúc Lâm), chỗ nuôi dưỡng các con sóc. 2) Rồi Tôn giả Annàsi Kondanna, sau một
thời gian khá dài, đi đến Thế Tôn; sau khi đến, cúi đầu đảnh lễ chân Thế
Tôn, miệng hôn, tay xoa bóp chân Thế Tôn và nói lên tên của mình: -- Bạch Thế Tôn, con là Kondanna. Bạch
Thiện Thệ, con là Kondanna. 3) Rồi Tôn giả Vangìsa suy nghĩ: "Tôn giả
Annàsi Kondanna này, sau một thời gian khá dài, đi đến Thế Tôn; sau khi
đến, cúi đầu đảnh lễ chân Thế Tôn, miệng hôn, tay xoa bóp chân Thế Tôn
và nói lên tên của mình: 'Bạch Thế Tôn, con là Kondanna. Bạch Thiện Thệ,
con là Kondanna'. Vậy ta hãy ở trước mặt Thế Tôn, nói lên những bài kệ
thích ứng tán thán Tôn giả Annàsi Kondanna". 4) Rồi Tôn giả Vangìsa từ chỗ ngồi đứng
dậy, đắp thượng y về một bên vai, chắp tay hướng về Thế Tôn và bạch Thế
Tôn: -- Bạch Thế Tôn, một vấn đề đến với con.
Bạch Thiện Thệ, một vấn đề đến với con. 5) Thế Tôn đáp: -- Này Vangìsa, hãy nói lên vấn đề ấy! 6) Rồi Tôn giả Vangìsa, trước mặt Thế Tôn,
nói lên những bài kệ thích ứng tán thán Tôn giả Kondanna: Sau đức Phật hiện tại, |
10.
Moggallānasuttaṃ |
10.
Moggallānasuttavaṇṇanā |
X. Moggallàna:
Mục-kiền-liên (S.i,194) |
218. Ekaṃ
samayaṃ bhagavā rājagahe viharati isigilipasse kāḷasilāyaṃ mahatā
bhikkhusaṅghena saddhiṃ pañcamattehi bhikkhusatehi sabbeheva arahantehi.
Tesaṃ sudaṃ āyasmā mahāmoggallāno cetasā cittaṃ samannesati [samanvesati
(syā. aṭṭha.)] vippamuttaṃ nirupadhiṃ. Atha kho āyasmato vaṅgīsassa
etadahosi – ‘‘ayaṃ kho bhagavā rājagahe viharati isigilipasse
kāḷasilāyaṃ mahatā bhikkhusaṅghena saddhiṃ pañcamattehi bhikkhusatehi
sabbeheva arahantehi. Tesaṃ sudaṃ āyasmā mahāmoggallāno cetasā cittaṃ
samannesati vippamuttaṃ nirupadhiṃ. Yaṃnūnāhaṃ āyasmantaṃ
mahāmoggallānaṃ bhagavato sammukhā sāruppāhi gāthāhi abhitthaveyya’’nti.
Atha kho āyasmā vaṅgīso uṭṭhāyāsanā ekaṃsaṃ uttarāsaṅgaṃ karitvā yena
bhagavā tenañjaliṃ paṇāmetvā bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘paṭibhāti maṃ,
bhagavā, paṭibhāti maṃ, sugatā’’ti. ‘‘Paṭibhātu taṃ, vaṅgīsā’’ti bhagavā
avoca. Atha kho āyasmā vaṅgīso āyasmantaṃ mahāmoggallānaṃ bhagavato
sammukhā sāruppāhi gāthāhi abhitthavi –
‘‘Nagassa passe āsīnaṃ, muniṃ dukkhassa pāraguṃ;
Sāvakā payirupāsanti, tevijjā maccuhāyino.
‘‘Te cetasā anupariyeti [anupariyesati (sī. syā. kaṃ.)], moggallāno
mahiddhiko;
Cittaṃ nesaṃ samannesaṃ [samanvesaṃ (syā. aṭṭha.)], vippamuttaṃ
nirūpadhiṃ.
‘‘Evaṃ sabbaṅgasampannaṃ, muniṃ dukkhassa pāraguṃ;
Anekākārasampannaṃ, payirupāsanti gotama’’nti.
|
218. Dasame
samannesatīti pariyesati paccavekkhati. Nagassāti pabbatassa. Muninti
buddhamuniṃ. Dukkhassa pāragunti dukkhapāraṃ gataṃ. Samannesanti
samannesanto. Evaṃ sabbaṅgasampannanti evaṃ sabbaguṇasampannaṃ.
Anekākārasampannanti anekehi guṇehi samannāgataṃ. Dasamaṃ. |
1) Một thời Thế Tôn trú ở Ràjagaha, trên
sườn núi Isigili, tại núi Hắc Sơn, cùng với đại chúng Tỷ-kheo Tăng
khoảng năm trăm vị, tất cả là bậc A-la-hán. Tôn giả Mahà Moggallàna với
tâm của mình biết được tâm các vị ấy đã được giải thoát, không có sanh
y. 2) Rồi Tôn giả Vangìsa suy nghĩ: "Thế Tôn
nay trú ở Ràjagaha, trên sườn núi Isigili, tại Hắc Sơn cùng với đại
chúng Tỷ-kheo khoảng năm trăm vị, tất cả là bậc A-la-hán. Tôn giả Mahà
Moggallàna với tâm của mình được biết tâm các vị ấy đã được giải thoát,
không có sanh y. Vậy ta hãy trước mặt Thế Tôn nói lên những bài kệ thích
ứng tán thán Tôn giả Mahà Moggallàna". 3) Rồi Tôn giả Vangìsa từ chỗ ngồi đứng
dậy, đắp thượng y vào một bên vai, chắp tay hướng về Thế Tôn và bạch Thế
Tôn: -- Bạch Thế Tôn, một vấn đề đến với con.
Bạch Thiện Thệ, một vấn đề đến với con. 4) Thế Tôn đáp: -- Này Vangìsa, hãy nói lên vấn đề ấy! 5) Rồi Tôn giả Vangìsa trước mặt Thế Tôn,
nói lên những bài kệ thích ứng tán thán Tôn giả Mahà Moggallàana: Cao trên sườn đồi núi, |
11. Gaggarāsuttaṃ |
11.
Gaggarāsuttavaṇṇanā |
XI. Gaggarà
(S,i,195) |
219. Ekaṃ
samayaṃ bhagavā campāyaṃ viharati gaggarāya pokkharaṇiyā tīre mahatā
bhikkhusaṅghena saddhiṃ pañcamattehi bhikkhusatehi sattahi ca
upāsakasatehi sattahi ca upāsikāsatehi anekehi ca devatāsahassehi.
Tyāssudaṃ bhagavā atirocati [ativirocati (ka.)] vaṇṇena ceva yasasā ca.
Atha kho āyasmato vaṅgīsassa etadahosi – ‘‘ayaṃ kho bhagavā campāyaṃ
viharati gaggarāya pokkharaṇiyā tīre mahatā bhikkhusaṅghena saddhiṃ
pañcamattehi bhikkhusatehi sattahi ca upāsakasatehi sattahi ca
upāsikāsatehi anekehi ca devatāsahassehi. Tyāssudaṃ bhagavā atirocati
vaṇṇena ceva yasasā ca. Yaṃnūnāhaṃ bhagavantaṃ sammukhā sāruppāya
gāthāya abhitthaveyya’’nti.
Atha kho āyasmā vaṅgīso uṭṭhāyāsanā ekaṃsaṃ uttarāsaṅgaṃ karitvā yena
bhagavā tenañjaliṃ paṇāmetvā bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘paṭibhāti maṃ,
bhagavā, paṭibhāti maṃ, sugatā’’ti. ‘‘Paṭibhātu taṃ, vaṅgīsā’’ti bhagavā
avoca. Atha kho āyasmā vaṅgīso bhagavantaṃ sammukhā sāruppāya gāthāya
abhitthavi –
‘‘Cando yathā vigatavalāhake nabhe,
Virocati vigatamalova bhāṇumā;
Evampi aṅgīrasa tvaṃ mahāmuni,
Atirocasi yasasā sabbaloka’’nti. |
219. Ekādasame
tyāssudanti te assudaṃ. Assudanti nipātamattaṃ. Vaṇṇenāti sarīravaṇṇena.
Yasasāti parivārena. Vigatamalova bhāṇumāti vigatamalo ādicco viya.
Ekādasamaṃ. |
1) Một thời Thế Tôn ở Campà, trên bờ hồ
Gaggarà với đại chúng Tỷ-kheo khoảng năm trăm vị, với bảy trăm nam cư
sĩ, với bảy trăm nữ cư sĩ và vài ngàn chư Thiên. Giữa đại chúng ấy, Thế
Tôn chói sáng vượt bậc về quang sắc và danh xưng. 2) Rồi Tôn giả Vangìsa suy nghĩ: "Nay Thế
Tôn trú ở Campà, trên bờ hồ Gaggarà với đại chúng Tỷ-kheo khoảng năm
trăm vị, với bảy trăm nam cư sĩ, với bảy trăm nữ cư sĩ và vài ngàn chư
Thiên. Giữa đại chúng ấy, Thế Tôn chói sáng vượt bậc về quang sắc và
danh xưng. Vậy trước mặt Thế Tôn, ta hãy nói lên những bài kệ tán thán
thích ứng". 3) Rồi Tôn giả Vangìsa từ chỗ ngồi đứng
dậy, đắp thượng y vào một bên vai, chắp tay hướng về Thế Tôn và bạch: -- Bạch Thế Tôn, một vấn đề đến với con.
Bạch Thiện Thệ, một vấn đề đến với con. 4) Thế Tôn đáp: -- Này Vangìsa, hãy nói lên vấn đề ấy! 5) Rồi Tôn giả Vangìsa trước mặt Thế Tôn
nói lên những bài kệ thích ứng tán thán: Như mặt trăng giữa trời, |
12. Vaṅgīsasuttaṃ |
12.
Vaṅgīsasuttavaṇṇanā |
XII. Vangìsa
(S.i,196) |
220. Ekaṃ
samayaṃ āyasmā vaṅgīso sāvatthiyaṃ viharati jetavane anāthapiṇḍikassa
ārāme . Tena kho pana samayena āyasmā vaṅgīso aciraarahattappatto hutvā
[hoti (sī. syā. kaṃ.)] vimuttisukhaṃ paṭisaṃvedī
[vimuttisukhapaṭisaṃvedī (sī. pī.)] tāyaṃ velāyaṃ imā gāthāyo abhāsi –
‘‘Kāveyyamattā vicarimha pubbe, gāmā gāmaṃ purā puraṃ;
Athaddasāma sambuddhaṃ, saddhā no upapajjatha.
‘‘So me dhammamadesesi, khandhāyatanadhātuyo [khandhe āyatanāni dhātuyo
(syā. kaṃ. pī. ka.)];
Tassāhaṃ dhammaṃ sutvāna, pabbajiṃ anagāriyaṃ.
‘‘Bahunnaṃ vata atthāya, bodhiṃ ajjhagamā muni;
Bhikkhūnaṃ bhikkhunīnañca, ye niyāmagataddasā.
‘‘Svāgataṃ vata me āsi, mama buddhassa santike;
Tisso vijjā anuppattā, kataṃ buddhassa sāsanaṃ.
‘‘Pubbenivāsaṃ jānāmi, dibbacakkhuṃ visodhitaṃ;
Tevijjo iddhipattomhi, cetopariyāyakovido’’ti.
Vaṅgīsasaṃyuttaṃ samattaṃ.
Tassuddānaṃ –
Nikkhantaṃ arati ceva, pesalā atimaññanā;
Ānandena subhāsitā, sāriputtapavāraṇā;
Parosahassaṃ koṇḍañño, moggallānena gaggarā;
Vaṅgīsena dvādasāti. |
220. Dvādasame
āyasmāti piyavacanaṃ. Vaṅgīsoti tassa therassa nāmaṃ. So kira pubbe
padumuttarakāle paṭibhānasampannaṃ sāvakaṃ disvā dānaṃ datvā patthanaṃ
katvā kappasatasahassaṃ pāramiyo pūretvā amhākaṃ bhagavato kāle
sakalajambudīpe vādakāmatāya jambusākhaṃ pariharitvā ekena paribbājakena
saddhiṃ vādaṃ katvā vāde jayaparājayānubhāvena teneva paribbājakena
saddhiṃ saṃvāsaṃ kappetvā vasamānāya ekissā paribbājikāya kucchimhi
nibbatto vayaṃ āgamma mātito pañcavādasatāni, pitito pañcavādasatānīti
vādasahassaṃ uggaṇhitvā vicarati. Ekañca vijjaṃ jānāti, yaṃ vijjaṃ
parijappitvā matānaṃ sīsaṃ aṅguliyā paharitvā – ‘‘asukaṭṭhāne
nibbatto’’ti jānāti. So anupubbena gāmanigamādīsu vicaranto pañcahi
māṇavakasatehi saddhiṃ sāvatthiṃ anuppatto nagaradvāre sālāya nisīdati.
Tadā ca nagaravāsino purebhattaṃ dānaṃ datvā pacchābhattaṃ
suddhuttarāsaṅgā gandhamālādihatthā dhammassavanāya vihāraṃ gacchanti.
Māṇavo disvā, ‘‘kahaṃ gacchathā’’ti? Pucchi. Te ‘‘dasabalassa santikaṃ
dhammassavanāyā’’ti āhaṃsu. Sopi saparivāro tehi saddhiṃ gantvā
paṭisanthāraṃ katvā ekamantaṃ aṭṭhāsi. Atha naṃ bhagavā āha – ‘‘vaṅgīsa,
bhaddakaṃ kira sippaṃ jānāsī’’ti. ‘‘Bho gotama, ahaṃ bahusippaṃ jānāmi.
Tumhe kataraṃ sandhāya vadathā’’ti? Chavadūsakasippanti. Āma, bho
gotamāti. Athassa bhagavā attano ānubhāvena niraye nibbattassa sīsaṃ
dassetvā, ‘‘vaṅgīsa, ayaṃ kahaṃ nibbatto’’ti pucchi. So mantaṃ jappitvā
aṅguliyā paharitvā ‘‘niraye’’ti āha. ‘‘Sādhu, vaṅgīsa, sukathita’’nti
devaloke nibbattassa sīsaṃ dassesi. Tampi so tatheva byākāsi. Athassa
khīṇāsavassa sīsaṃ dassesi. So punappunaṃ mantaṃ parivattetvāpi aṅguliyā
paharitvāpi nibbattaṭṭhānaṃ na passati.
Atha naṃ bhagavā ‘‘kilamasi, vaṅgīsā’’ti āha? Āma bho, gotamāti.
Punappunaṃ upadhārehīti. Tathā karontopi adisvā, ‘‘tumhe, bho gotama,
jānāthā’’ti āha. Āma, vaṅgīsa, maṃ nissāya cesa gato, ahamassa gatiṃ
jānāmīti. Mantena jānāsi, bho gotamāti? Āma, vaṅgīsa, ekena manteneva
jānāmīti. Bho gotama, mayhaṃ mantena imaṃ mantaṃ dethāti. Amūliko,
vaṅgīsa, mayhaṃ mantoti. Detha, bho gotamāti. Na sakkā mayhaṃ santike
apabbajitassa dātunti. So antevāsike āmantesi – ‘‘tātā samaṇo gotamo
atirekasippaṃ jānāti, ahaṃ imassa santike pabbajitvā sippaṃ gaṇhāmi,
tato sakalajambudīpe amhehi bahutaraṃ jānanto nāma na bhavissati. Tumhe
yāva ahaṃ āgacchāmi, tāva anukkaṇṭhitvā vicarathā’’ti te uyyojetvā
‘‘pabbājetha ma’’nti āha. Satthā nigrodhakappassa paṭipādesi. Thero taṃ
attano vasanaṭṭhānaṃ netvā pabbājesi. So pabbajitvā satthu santikaṃ
āgamma vanditvā ṭhito ‘‘sippaṃ dethā’’ti yāci. Vaṅgīsa, tumhe sippaṃ
gaṇhantā aloṇabhojanathaṇḍilaseyyādīhi parikammaṃ katvā gaṇhatha,
imassāpi sippassa parikammaṃ atthi, taṃ tāva karohīti. Sādhu, bhanteti.
Athassa satthā dvattiṃsākārakammaṭṭhānaṃ ācikkhi. So taṃ
anulomapaṭilomaṃ manasikaronto vipassanaṃ vaḍḍhetvā anukkamena arahattaṃ
pāpuṇi.
Vimuttisukhaṃ paṭisaṃvedīti evaṃ arahattaṃ patvā vimuttisukhaṃ
paṭisaṃvedento. Kāveyyamattāti kāveyyena kabbakaraṇena mattā.
Khandhāyatanadhātuyoti imāni khandhādīni pakāsento dhammaṃ desesi. Ye
niyāmagataddasāti ye niyāmagatā ceva niyāmadassāti ca. Svāgatanti
suāgamanaṃ. Iddhipattomhīti iminā iddhividhañāṇaṃ gahitaṃ.
Cetopariyāyakovidoti iminā cetopariyañāṇaṃ. Dibbasotaṃ pana avuttampi
gahitameva hoti. Evaṃ cha abhiññāpatto eso mahāsāvakoti veditabbo.
Dvādasamaṃ.
Iti sāratthappakāsiniyā
Saṃyuttanikāya-aṭṭhakathāya
Vaṅgīsasaṃyuttavaṇṇanā niṭṭhitā. |
1) Một thời Thế Tôn trú ở Sàvatthi,
Jetavana tại vườn ông Anàthapindika (Cấp Cô Ðộc). 2) Lúc bấy giờ Tôn giả Vangìsa, chứng quả
A-la-hán không bao lâu, thọ hưởng giải thoát lạc, ngay trong lúc ấy, nói
lên những bài kệ này: Thuở trước ta mê thơ,
|
Mục Lục Tương Ưng Bộ Kinh PaliViệt
Phân đoạn song ngữ: VT Do
Updated 4-5-2019