Samyutta Nikàya
–
Tương Ưng Bộ Kinh |
||
CHÁNH KINH PALI |
AṬṬHAKATHĀ -
SỚ GIẢI |
BẢN DỊCH VIỆT |
Nidānavaggapāḷi |
Nidānavagga-aṭṭhakathā |
Tập II - Thiên Nhân
Duyên |
1. Nidānasaṃyuttaṃ |
1. Nidānasaṃyuttaṃ |
Chương Một: Tương
Ưng Nhân Duyên [a, b, c] |
1. Buddhavaggo |
1. Buddhavaggo |
I. Phẩm Phật Đà. |
1.
Paṭiccasamuppādasuttaṃ |
1.
Paṭiccasamuppādasuttavaṇṇanā |
I. Thuyết Pháp --
(Tạp 12.16, Đại 2,85a) (S.ii,1) |
1. Evaṃ me
sutaṃ – ekaṃ samayaṃ bhagavā sāvatthiyaṃ viharati jetavane
anāthapiṇḍikassa ārāme. Tatra kho bhagavā bhikkhū āmantesi –
‘‘bhikkhavo’’ti. ‘‘Bhadante’’ti te bhikkhū bhagavato paccassosuṃ.
Bhagavā etadavoca – ‘‘paṭiccasamuppādaṃ vo, bhikkhave, desessāmi; taṃ
suṇātha, sādhukaṃ manasi karotha; bhāsissāmī’’ti. ‘‘Evaṃ, bhante’’ti kho
te bhikkhū bhagavato paccassosuṃ. Bhagavā etadavoca –
‘‘Katamo ca, bhikkhave, paṭiccasamuppādo? Avijjāpaccayā, bhikkhave,
saṅkhārā; saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ; viññāṇapaccayā nāmarūpaṃ;
nāmarūpapaccayā saḷāyatanaṃ; saḷāyatanapaccayā phasso; phassapaccayā
vedanā; vedanāpaccayā taṇhā; taṇhāpaccayā upādānaṃ; upādānapaccayā
bhavo; bhavapaccayā jāti ; jātipaccayā jarāmaraṇaṃ
sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā sambhavanti. Evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa samudayo hoti. Ayaṃ vuccati, bhikkhave,
paṭiccasamuppādo.
‘‘Avijjāya tveva asesavirāganirodhā saṅkhāranirodho; saṅkhāranirodhā
viññāṇanirodho; viññāṇanirodhā nāmarūpanirodho; nāmarūpanirodhā
saḷāyatananirodho; saḷāyatananirodhā phassanirodho; phassanirodhā
vedanānirodho; vedanānirodhā taṇhānirodho; taṇhānirodhā upādānanirodho;
upādānanirodhā bhavanirodho; bhavanirodhā jātinirodho; jātinirodhā
jarāmaraṇaṃ sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā nirujjhanti. Evametassa
kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’ti. Idamavoca bhagavā.
Attamanā te bhikkhū bhagavato bhāsitaṃ abhinandunti. Paṭhamaṃ. |
1. Evaṃme
sutanti – nidānavagge paṭhamaṃ paṭiccasamuppādasuttaṃ. Tatrāyaṃ
anupubbapadavaṇṇanā – tatra kho bhagavā bhikkhū āmantesīti, ettha
tatrāti desakālaparidīpanaṃ. Tañhi ‘‘yaṃ samayaṃ viharati, tatra samaye,
yasmiñca jetavane viharati, tatra jetavane’’ti dīpeti. Bhāsitabbayutte
vā desakāle dīpeti. Na hi bhagavā ayutte dese kāle ca dhammaṃ bhāsati.
‘‘Akālo kho tāva bāhiyā’’tiādi (udā. 10) cettha sādhakaṃ. Khoti
padapūraṇamatte, avadhāraṇe ādikālatthe vā nipāto. Bhagavāti
lokagarudīpanaṃ. Bhikkhūti kathāsavanayuttapuggalavacanaṃ. Apicettha
‘‘bhikkhakoti bhikkhu, bhikkhācariyaṃ ajjhūpagatoti bhikkhū’’tiādinā
(pārā. 45; vibha. 510) nayena vacanattho veditabbo. Āmantesīti ālapi,
abhāsi, sambodhesi, ayamettha attho. Aññatra pana ñāpanepi hoti. Yathāha
– ‘‘āmantayāmi vo, bhikkhave, paṭivedayāmi vo, bhikkhave’’ti.
Pakkosanepi. Yathāha – ‘‘ehi tvaṃ, bhikkhu, mama vacanena sāriputtaṃ
āmantehī’’ti (a. ni. 9.11). Bhikkhavoti āmantanākāradīpanaṃ. Tañca
bhikkhanasīlatādiguṇayogasiddhattā vuttaṃ. Bhikkhanasīlatāguṇayuttopi hi
bhikkhu, bhikkhanadhammatāguṇayuttopi bhikkhane sādhukāritāguṇayuttopīti
saddavidū maññanti. Tena ca tesaṃ bhikkhanasīlatādiguṇayogasiddhena
vacanena hīnādhikajanasevitavuttiṃ pakāsento uddhatadīnabhāvaniggahaṃ
karoti. ‘‘Bhikkhavo’’ti iminā ca
karuṇāvipphārasommahadayanayananipātapubbaṅgamena vacanena te attano
abhimukhe karonto teneva kathetukamyatādīpakena nesaṃ vacanena
sotukamyataṃ janeti, teneva ca sambodhanatthena sādhukaṃ manasikārepi
niyojeti. Sādhukaṃ manasikārāyattā hi sāsanasampatti.
Aparesupi devamanussesu vijjamānesu kasmā bhikkhūyeva āmantesīti ce?
Jeṭṭhaseṭṭhāsannasadāsannihitabhāvato. Sabbaparisasādhāraṇā hi bhagavato
dhammadesanā, parisāya jeṭṭhā bhikkhū paṭhamaṃ uppannattā, seṭṭhā
anagāriyabhāvaṃ ādiṃ katvā satthucariyānuvidhāyakattā
sakalasāsanapaṭiggāhakattā ca, āsannā tattha nisinnesu satthusantikattā,
sadāsannihitā satthusantikāvacarattāti. Apica te dhammadesanāya bhājanaṃ
yathānusiṭṭhaṃ paṭipattisabbhāvato. Visesato ca ekacce bhikkhūyeva
sandhāya ayaṃ desanāpīti evaṃ āmantesi.
Kimatthaṃ pana bhagavā dhammaṃ desento paṭhamaṃ bhikkhū āmantesi, na
dhammameva desesīti? Satijananatthaṃ. Bhikkhū aññaṃ cintentāpi
vikkhittacittāpi dhammaṃ paccavekkhantāpi kammaṭṭhānaṃ manasikarontāpi
nisinnā honti. Te anāmantetvā dhamme desiyamāne ‘‘ayaṃ desanā kiṃnidānā
kiṃpaccayā katamāya aṭṭhuppattiyā desitā’’ti sallakkhetuṃ asakkontā
duggahitaṃ vā gaṇheyyuṃ, na vā gaṇheyyuṃ, tena nesaṃ satijananatthaṃ
bhagavā paṭhamaṃ āmantetvā pacchā dhammaṃ deseti.
Bhadanteti gāravavacanametaṃ, satthuno paṭivacanadānaṃ vā. Apicettha
‘‘bhikkhavo’’ti vadamāno bhagavā bhikkhū ālapati. ‘‘Bhadante’’ti
vadamānā te bhagavantaṃ paccālapanti. Tathā hi ‘‘bhikkhavo’’ti bhagavā
ābhāsati, ‘‘bhadante’’ti paccābhāsanti. ‘‘Bhikkhavo’’ti paṭivacanaṃ
dāpeti, ‘‘bhadante’’ti paṭivacanaṃ denti. Te bhikkhūti ye bhagavā
āmantesi, te. Bhagavato paccassosunti bhagavato āmantanaṃ patiassosuṃ,
abhimukhā hutvā suṇiṃsu sampaṭicchiṃsu paṭiggahesunti attho. Bhagavā
etadavocāti, bhagavā etaṃ idāni vattabbaṃ sakalasuttaṃ avoca. Ettāvatā
yaṃ āyasmatā ānandena atthabyañjanasampannassa buddhānaṃ
desanāñāṇagambhīrabhāvasaṃsūcakassa imassa suttassa sukhāvagāhaṇatthaṃ
kāladesadesakaparisāpadesappaṭimaṇḍitaṃ nidānaṃ bhāsitaṃ, tassa
atthavaṇṇanā samattā.
Idāni paṭiccasamuppādaṃ votiādinā nayena bhagavatā nikkhittassa suttassa
saṃvaṇṇanāya okāso anuppatto. Sā panesā suttavaṇṇanā yasmā
suttanikkhepaṃ vicāretvā vuccamānā pākaṭā hoti, tasmā suttanikkhepaṃ
tāva vicāressāma. Cattāro hi suttanikkhepā – attajjhāsayo, parajjhāsayo,
pucchāvasiko, aṭṭhuppattikoti. Tattha yāni suttāni bhagavā parehi
anajjhiṭṭho kevalaṃ attano ajjhāsayeneva katheti, seyyathidaṃ –
dasabalasuttantahārako
candopama-vīṇopama-sammappadhāna-iddhipāda-indriyabala-bojjhaṅgamaggaṅga-suttantahārakoti
evamādīni, tesaṃ attajjhāsayo nikkhepo.
Yāni pana ‘‘paripakkā kho rāhulassa vimuttiparipācanīyā dhammā.
Yaṃnūnāhaṃ rāhulaṃ uttariṃ āsavānaṃ khaye vineyya’’nti (saṃ. ni. 4.121;
ma. ni. 3.416) evaṃ paresaṃ ajjhāsayaṃ khantiṃ nijjhānakkhamaṃ manaṃ
abhinīhāraṃ bujjhanabhāvañca apekkhitvā parajjhāsayavasena kathitāni,
seyyathidaṃ – cūḷarāhulovādasuttaṃ, mahārāhulovādasuttaṃ,
dhammacakkappavattanaṃ, anattalakkhaṇasuttaṃ, āsīvisopamasuttaṃ,
dhātuvibhaṅgasuttanti, evamādīni, tesaṃ parajjhāsayo nikkhepo.
Bhagavantaṃ pana upasaṅkamitvā catasso parisā cattāro vaṇṇā nāgā supaṇṇā
gandhabbā asurā yakkhā mahārājāno tāvatiṃsādayo devā mahābrahmāti
evamādayo ‘‘bojjhaṅgā bojjhaṅgāti, bhante, vuccanti – (saṃ. ni. 5.202)
nīvaraṇā nīvaraṇāti, bhante, vuccanti – ime nu kho, bhante,
pañcupādānakkhandhā, kiṃsūdha vittaṃ purisassa seṭṭha’’ntiādinā (saṃ.
ni. 1.246; su. ni. 183) nayena pañhaṃ pucchanti. Evaṃ puṭṭhena bhagavatā
yāni kathitāni bojjhaṅgasaṃyuttādīni, yāni vā panaññānipi
devatāsaṃyutta, mārasaṃyutta, brahmasaṃyutta, sakkapañha, cūḷavedalla,
mahāvedalla, sāmaññaphalaāḷavaka, sūciloma, kharalomasuttādīni, tesaṃ
pucchāvasiko nikkhepo.
Yāni pana tāni uppannaṃ kāraṇaṃ paṭicca kathitāni, seyyathidaṃ –
dhammadāyādaṃ. Cūḷasīhanādasuttaṃ puttamaṃsūpamaṃ dārukkhandhūpamaṃ
aggikkhandhūpamaṃ pheṇapiṇḍūpamaṃ pāricchattakūpamanti evamādīni, tesaṃ
aṭṭhuppattiko nikkhepo.
Evametesu catūsu nikkhepesu imassa paṭiccasamuppādasuttassa parajjhāsayo
nikkhepo. Parapuggalajjhāsayavasena hidaṃ bhagavatā nikkhittaṃ.
Katamesaṃ puggalānaṃ ajjhāsayavasenāti? Ugghaṭitaññūnaṃ. Cattāro hi
puggalā ugghaṭitaññū vipañcitaññū neyyo padaparamoti. Tattha yassa
puggalassa saha udāhaṭavelāya dhammābhisamayo hoti, ayaṃ vuccati puggalo
ugghaṭitaññū. Yassa puggalassa saṃkhittena bhāsitassa vitthārena atthe
vibhajiyamāne dhammābhisamayo hoti, ayaṃ vuccati puggalo vipañcitaññū.
Yassa puggalassa uddesato paripucchato yoniso manasikaroto, kalyāṇamitte
sevato, bhajato, payirupāsato, anupubbena dhammābhisamayo hoti, ayaṃ
vuccati puggalo neyyo. Yassa puggalassa bahumpi suṇato, bahumpi
dhārayato, bahumpi vācayato na tāya jātiyā dhammābhisamayo hoti, ayaṃ
vuccati puggalo padaparamo. Iti imesu catūsu puggalesu
ugghaṭitaññūpuggalānaṃ ajjhāsayavasena idaṃ suttaṃ nikkhittaṃ.
Tadā kira pañcasatā janapadavāsikā bhikkhū sabbeva ekacarā dvicarā
ticarā catucarā pañcacarā sabhāgavuttino dhutaṅgadharā āraddhavīriyā
yuttayogā vipassakā saṇhaṃ sukhumaṃ suññataṃ paccayākāradesanaṃ
patthayamānā sāyanhasamaye bhagavantaṃ upasaṅkamitvā, vanditvā,
rattakambalasāṇiyā parikkhipamānā viya desanaṃ paccāsīsamānā parivāretvā
nisīdiṃsu. Tesaṃ ajjhāsayavasena bhagavā idaṃ suttaṃ ārabhi. Yathā hi
cheko cittakāro aparikammakatabhittiṃ labhitvā, na āditova rūpaṃ
samuṭṭhāpesi, mahāmattikalepādīhi pana bhittiparikammaṃ tāva katvā ,
kataparikammāya bhittiyā rūpaṃ samuṭṭhāpeti, kataparikammaṃ pana bhittiṃ
labhitvā, bhittiparikammabyāpāraṃ akatvā, raṅgajātāni yojetvā, vaṭṭikaṃ
vā tūlikaṃ vā ādāya rūpameva samuṭṭhāpeti, evameva bhagavā
akatābhinivesaṃ ādikammikakulaputtaṃ labhitvā nāssa āditova
arahattapadaṭṭhānaṃ saṇhaṃ sukhumaṃ suññataṃ vipassanālakkhaṇaṃ
ācikkhati, sīlasamādhikammassakatādiṭṭhisampadāya pana yojento
pubbabhāgapaṭipadaṃ tāva ācikkhati. Yaṃ sandhāya vuttaṃ –
‘‘Tasmātiha tvaṃ, bhikkhu, ādimeva visodhehi kusalesu dhammesu. Ko cādi
kusalānaṃ dhammānaṃ? Sīlañca suvisuddhaṃ diṭṭhi ca ujukā. Yato kho te,
bhikkhu, sīlañca suvisuddhaṃ bhavissati diṭṭhi ca ujukā. Tato tvaṃ,
bhikkhu, sīlaṃ nissāya sīle patiṭṭhāya cattāro satipaṭṭhāne tividhena
bhāveyyāsi. Katame cattāro? Idha tvaṃ, bhikkhu, ajjhattaṃ vā kāye
kāyānupassī viharāhi ātāpī sampajāno satimā vineyya loke
abhijjhādomanassaṃ. Bahiddhā vā kāye…pe… ajjhattabahiddhā vā kāye…pe…
dhammesu dhammānupassī viharāhi ātāpī sampajāno satimā vineyya loke
abhijjhādomanassaṃ. Yato kho tvaṃ, bhikkhu, sīlaṃ nissāya sīle
patiṭṭhāya ime cattāro satipaṭṭhāne evaṃ tividhena bhāvessasi, tato
tuyhaṃ, bhikkhu, yā ratti vā divaso vā āgamissati, vuddhiyeva pāṭikaṅkhā
kusalesu dhammesu, no parihānī’’ti (saṃ. ni. 5.369).
Evaṃ ādikammikakulaputtassa sīlakathāya parikammaṃ kathetvā,
arahattapadaṭṭhānaṃ saṇhaṃ sukhumaṃ suññataṃ vipassanālakkhaṇaṃ
ācikkhati.
Parisuddhasīlaṃ pana āraddhavīriyaṃ yuttayogaṃ vipassakaṃ labhitvā,
nāssa pubbabhāgapaṭipadaṃ ācikkhati, ujukameva pana arahattapadaṭṭhānaṃ
saṇhaṃ sukhumaṃ suññataṃ vipassanālakkhaṇaṃ ācikkhati. Ime pañcasatā
bhikkhū pubbabhāgapaṭipadaṃ parisodhetvā ṭhitā sudhantasuvaṇṇasadisā
suparimajjitamaṇikkhandhasannibhā, eko lokuttaramaggova nesaṃ anāgato.
Iti tassāgamanatthāya satthā tesaṃ ajjhāsayaṃ apekkhamāno idaṃ suttaṃ
ārabhi.
Tattha paṭiccasamuppādanti paccayākāraṃ. Paccayākāro hi aññamaññaṃ
paṭicca sahite dhamme uppādeti. Tasmā paṭiccasamuppādoti vuccati.
Ayamettha saṅkhepo, vitthāro pana visuddhimaggato gahetabbo.
Voti ayaṃ vo-saddo
paccatta-upayogakaraṇa-sampadāna-sāmivacana-padapūraṇesu dissati.
‘‘Kacci pana vo anuruddhā samaggā sammodamānā’’tiādīsu (ma. ni. 1.326;
mahāva. 466) hi paccatte dissati. ‘‘Gacchatha, bhikkhave, paṇāmemi
vo’’tiādīsu (ma. ni. 2.157) upayoge. ‘‘Na vo mama santike
vatthabba’’ntiādīsu (ma. ni. 2.157) karaṇe. ‘‘Vanapatthapariyāyaṃ vo,
bhikkhave, desessāmī’’tiādīsu (ma. ni. 1.190) sampadāne. ‘‘Sabbesaṃ vo,
sāriputta, subhāsita’’ntiādīsu (ma. ni. 1.345) sāmivacane. ‘‘Ye hi vo
ariyā parisuddhakāyakammantā’’tiādīsu (ma. ni. 1.35) padapūraṇamatte.
Idha panāyaṃ sampadāne daṭṭhabbo. Bhikkhaveti patissavena
abhimukhībhūtānaṃ puna ālapanaṃ. Desessāmīti desanāpaṭijānanaṃ. Taṃ
suṇāthāti taṃ paṭiccasamuppādaṃ taṃ desanaṃ mayā vuccamānaṃ suṇātha.
Sādhukaṃ manasi karothāti ettha pana sādhukaṃ sādhūti ekatthametaṃ.
Ayañca sādhusaddo
āyācana-sampaṭicchana-sampahaṃsana-sundara-daḷhīkammādīsu dissati.
‘‘Sādhu me, bhante, bhagavā saṃkhittena dhammaṃ desetū’’tiādīsu (a. ni.
4.257; saṃ. ni. 4.65; 5.381) hi āyācane dissati. ‘‘Sādhu, bhanteti kho
so bhikkhu bhagavato bhāsitaṃ abhinanditvā anumoditvā’’tiādīsu (ma. ni.
3.86) sampaṭicchane. ‘‘Sādhu sādhu, sāriputtā’’tiādīsu (dī. ni. 3.349)
sampahaṃsane.
‘‘Sādhu dhammarucī rājā, sādhu paññāṇavā naro;
Sādhu mittānamaddubbho, pāpassa akaraṇaṃ sukha’’nti. –
Ādīsu (jā. 2.18.101) sundare. ‘‘Tena hi, brāhmaṇa, sādhukaṃ
suṇāhī’’tiādīsu (a. ni. 5.192) sādhukasaddoyeva daḷhīkamme āṇattiyantipi
vuccati. Idha panāyaṃ ettheva daḷhīkamme āṇattiyā ca attho veditabbo,
sundaratthepi vaṭṭati. Daḷhīkaraṇatthena hi ‘‘daḷhaṃ imaṃ dhammaṃ
suṇātha, suggahitaṃ gaṇhantā’’, āṇattiatthena ‘‘mama āṇattiyā suṇātha’’
sundaratthena ‘‘sundaramimaṃ bhaddakaṃ dhammaṃ suṇāthā’’ti etaṃ dīpitaṃ
hoti. Manasi karothāti āvajjetha. Samannāharathāti attho.
Avikkhittacittā hutvā nisāmetha, citte karothāti adhippāyo.
Idānettha taṃ suṇāthāti sotindriyavikkhepanivāraṇametaṃ. Sādhukaṃ manasi
karothāti manasikāre daḷhīkammaniyojanena manindriyavikkhepanivāraṇaṃ.
Purimañcettha byañjanavipallāsagāhanivāraṇaṃ, pacchimaṃ
atthavipallāsagāhanivāraṇaṃ. Purimena ca dhammassavane niyojeti,
pacchimena sutānaṃ dhammānaṃ dhāraṇūpaparikkhāsu. Purimena ca
‘‘sabyañjano ayaṃ dhammo, tasmā savanīyo’’ti dīpeti, pacchimena
‘‘sāttho, tasmā manasi kātabbo’’ti. Sādhukapadaṃ vā ubhayapadehi
yojetvā, ‘‘yasmā ayaṃ dhammo dhammagambhīro ca desanāgambhīro ca, tasmā
suṇātha sādhukaṃ. Yasmā atthagambhīro ca paṭivedhagambhīro ca, tasmā
sādhukaṃ manasi karothā’’ti evaṃ yojanā veditabbā. Bhāsissāmīti
desessāmi. ‘‘Taṃ suṇāthā’’ti ettha paṭiññātaṃ desanaṃ saṃkhittatova na
desessāmi, apica kho vitthāratopi naṃ bhāsissāmīti vuttaṃ hoti.
Saṅkhepavitthāravācakāni hi etāni padāni. Yathāha vaṅgīsatthero –
‘‘Saṃkhittenapi deseti, vitthārenapi bhāsati;
Sāḷikāyiva nigghoso, paṭibhānaṃ udīrayī’’ti. (saṃ. ni. 1.214; theragā.
1241);
Evaṃ vutte ussāhajātā hutvā evaṃ, bhanteti kho te bhikkhū bhagavato
paccassosuṃ satthu vacanaṃ sampaṭicchiṃsu, paṭiggahesunti vuttaṃ hoti.
Atha nesaṃ bhagavā etadavoca – etaṃ idāni vattabbaṃ ‘‘katamo ca,
bhikkhave, paṭiccasamuppādo’’tiādiṃ sakalaṃ suttaṃ avoca. Tattha katamo
ca, bhikkhave, paṭiccasamuppādoti kathetukamyatāpucchā. Pañcavidhā hi
pucchā adiṭṭhajotanāpucchā diṭṭhasaṃsandanāpucchā vimaticchedanāpucchā
anumatipucchā kathetukamyatāpucchāti, tāsaṃ idaṃ nānattaṃ –
Katamā adiṭṭhajotanā pucchā (mahāni. 150; cūḷani.
puṇṇakamāṇavapucchāniddesa 12)? Pakatiyā lakkhaṇaṃ aññātaṃ hoti adiṭṭhaṃ
atulitaṃ atīritaṃ avibhūtaṃ avibhāvitaṃ. Tassa ñāṇāya dassanāya tulanāya
tīraṇāya vibhūtāya vibhāvanatthāya pañhaṃ pucchati. Ayaṃ
adiṭṭhajotanāpucchā.
Katamā diṭṭhasaṃsandanāpucchā? Pakatiyā lakkhaṇaṃ ñātaṃ hoti diṭṭhaṃ
tulitaṃ tīritaṃ vibhūtaṃ vibhāvitaṃ. So aññehi paṇḍitehi saddhiṃ
saṃsandanatthāya pañhaṃ pucchati. Ayaṃ diṭṭhasaṃsandanāpucchā.
Katamā vimaticchedanāpucchā? Pakatiyā saṃsayapakkhando hoti
vimatipakkhando dveḷhakajāto – ‘‘evaṃ nu kho, na nu kho, kathaṃ nu
kho’’ti, so vimaticchedanatthāya pañhaṃ pucchati, ayaṃ
vimaticchedanāpucchā.
Katamā anumatipucchā? Bhagavā bhikkhūnaṃ anumatiyā pañhaṃ pucchati –
‘‘taṃ kiṃ maññatha, bhikkhave, rūpaṃ niccaṃ vā aniccaṃ vā’’ti, aniccaṃ,
bhante. Yaṃ panāniccaṃ dukkhaṃ vā taṃ sukhaṃ vāti, dukkhaṃ, bhante. Yaṃ
panāniccaṃ dukkhaṃ vipariṇāmadhammaṃ, kallaṃ nu taṃ samanupassituṃ –
‘‘etaṃ mama esohamasmi eso me attā’’ti, no hetaṃ bhanteti (saṃ. ni.
3.79). Ayaṃ anumatipucchā.
Katamā kathetukamyatāpucchā? Bhagavā bhikkhūnaṃ kathetukamyatāya pañhaṃ
pucchati – ‘‘cattārome, bhikkhave, satipaṭṭhānā. Katame cattāro’’ti?
Ayaṃ kathetukamyatāpucchāti.
Tattha buddhānaṃ purimā tisso pucchā natthi. Kasmā? Buddhānañhi tīsu
addhāsu kiñci saṅkhataṃ addhāvimuttaṃ vā asaṅkhataṃ adiṭṭhaṃ ajotitaṃ
atulitaṃ atīritaṃ avibhūtaṃ avibhāvitaṃ nāma natthi. Tena nesaṃ
adiṭṭhajotanāpucchā natthi. Yaṃ pana bhagavatā attano ñāṇena
paṭividdhaṃ, tassa aññena samaṇena vā brāhmaṇena vā devena vā mārena vā
brahmunā vā saddhiṃ saṃsandanakiccaṃ natthi. Tenassa
diṭṭhasaṃsandanāpucchā natthi. Yasmā panesa akathaṃkathī tiṇṇavicikiccho
sabbadhammesu vihatasaṃsayo. Tenassa vimaticchedanāpucchā natthi. Itarā
pana dve pucchā bhagavato atthi. Tāsu ayaṃ kathetukamyatā pucchāti
veditabbā.
Idāni tāva pucchāya puṭṭhaṃ paccayākāraṃ vibhajanto avijjāpaccayā,
bhikkhave, saṅkhārātiādimāha. Ettha ca yathā nāma ‘‘pitaraṃ
kathessāmī’’ti āraddho ‘‘tissassa pitā soṇassa pitā’’ti paṭhamataraṃ
puttampi katheti, evameva bhagavā paccayaṃ kathetuṃ āraddho
‘‘avijjāpaccayā saṅkhārā’’tiādinā nayena saṅkhārādīnaṃ paccaye
avijjādidhamme kathento paccayuppannampi kathesi. Āhāravaggassa pana
pariyosāne ‘‘paṭiccasamuppādañca vo, bhikkhave, desessāmi
paṭiccasamuppanne ca dhamme’’ti (saṃ. ni. 2.20) ubhayaṃ ārabhitvā
ubhayampi kathesi. Idāni avijjāpaccayā saṅkhārātiādīsu pana avijjā ca sā
paccayo cāti avijjāpaccayo. Tasmā avijjāpaccayā saṅkhārā sambhavantīti
iminā nayena attho veditabbo. Ayamettha saṅkhepo, vitthārena pana
sabbākārasampannā anulomapaṭiccasamuppādakathā visuddhimagge kathitā,
tasmā sā tattha kathitavaseneva gahetabbā.
Paṭilomakathāyaṃ pana avijjāya tvevāti avijjāya tu eva.
Asesavirāganirodhāti virāgasaṅkhātena maggena asesanirodhā.
Saṅkhāranirodhoti saṅkhārānaṃ anuppādanirodho hoti. Evaṃnirodhānaṃ pana
saṅkhārānaṃ nirodhā viññāṇādīnañca nirodhā nāmarūpādīni niruddhāniyeva
hontīti dassetuṃ saṅkhāranirodhā viññāṇanirodhotiādīni vatvā, evametassa
kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hotīti āha. Tattha kevalassāti
sakalassa, suddhassa vā, sattavirahitassāti attho. Dukkhakkhandhassāti
dukkharāsissa. Nirodho hotīti anuppādo hoti. Iti bhagavā anulomato
dvādasahi padehi vaṭṭakathaṃ kathetvā tameva vaṭṭaṃ vinivaṭṭetvā
paṭilomato dvādasahi padehi vivaṭṭaṃ kathento arahattena desanāya kūṭaṃ
gaṇhi. Desanāpariyosāne te pañcasatā āraddhavipassakā
ugghaṭitaññūpuggalā sūriyarasmisamphuṭṭhāni paripākagatāni padumāni viya
saccāni bujjhitvā arahattaphale patiṭṭhahiṃsu.
Idamavoca bhagavāti idaṃ vaṭṭavivaṭṭavasena sakalasuttaṃ bhagavā avoca.
Attamanā te bhikkhūti tuṭṭhacittā te pañcasatā khīṇāsavā bhikkhū.
Bhagavato bhāsitaṃ abhinandunti karavīkarutamañjunā kaṇṇasukhena
paṇḍitajanahadayānaṃ amatābhisekasadisena brahmassarena bhāsato
bhagavato vacanaṃ abhinandiṃsu, anumodiṃsu ceva sampaṭicchiṃsu cāti
attho. Tenetaṃ vuccati –
‘‘Subhāsitaṃ sulapitaṃ, sādhu sādhūti tādino;
Anumodamānā sirasā, sampaṭicchiṃsu bhikkhavo’’ti.
Paṭhamapaṭiccasamuppādasuttavaṇṇanā niṭṭhitā. |
1) Như vầy tôi nghe. Một thời Thế Tôn ở Sàvatthi (Xá-vệ), tại
Jetavana (Thắng Lâm), trong vườn ông Anàthapindika (Cấp Cô Độc). 2) Rồi Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo: "Này các
Tỷ-kheo". "Thưa vâng, bạch Thế Tôn". Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn nói: -- Này các Tỷ-kheo, Ta sẽ thuyết cho các
Ông về lư Duyên khởi. Hăy lắng nghe và khéo suy nghiệm, Ta sẽ giảng. -- Thưa vâng, bạch Thế Tôn. Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. 3) Thế Tôn nói như sau: -- Này các Tỷ-kheo, thế nào là lư Duyên
khởi? Này các Tỷ-kheo, vô minh duyên hành; hành duyên thức; thức duyên
sanh sắc; danh sắc duyên sáu xứ; sáu xứ duyên xúc; xúc duyên thọ; thọ
duyên ái; ái duyên thủ; thủ duyên hữu; hữu duyên sanh; sanh duyên già,
chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo được khởi lên. Như vậy toàn bộ khổ uẩn này
tập khởi. Này các Tỷ-kheo, như vậy gọi là tập khởi. 4) Nhưng do ly tham, đoạn diệt vô minh một
cách hoàn toàn nên hành diệt. Do hành diệt nên thức diệt. Do thức diệt
nên danh sắc diệt. Do danh sắc diệt nên sáu xứ diệt. Do sáu xứ diệt nên
xúc diệt. Do xúc diệt nên thọ diệt. Dọ thọ diệt nên ái diệt. Do ái diệt
nên thủ diệt. Do thủ diệt nên hữu diệt. Do hữu diệt nên sanh diệt. Do
sanh diệt nên già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo diệt. Như vậy là toàn bộ
khổ uẩn này đoạn diệt. Này các Tỷ-kheo, như vậy gọi là đoạn diệt. 5) Thế Tôn nói như vậy. Các Tỷ-kheo ấy hoan
hỷ tín thọ lời Thế Tôn dạy. |
2. Vibhaṅgasuttaṃ |
2.
Vibhaṅgasuttavaṇṇanā |
II. Phân Biệt --
(Tạp 12.16, Đại 2,85a) (S.ii,2) |
2.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘paṭiccasamuppādaṃ vo, bhikkhave, desessāmi
vibhajissāmi. Taṃ suṇātha, sādhukaṃ manasi karotha; bhāsissāmī’’ti.
‘‘Evaṃ, bhante’’ti kho te bhikkhū bhagavato paccassosuṃ. Bhagavā
etadavoca –
‘‘Katamo ca, bhikkhave, paṭiccasamuppādo? Avijjāpaccayā, bhikkhave,
saṅkhārā; saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ; viññāṇapaccayā nāmarūpaṃ;
nāmarūpapaccayā saḷāyatanaṃ; saḷāyatanapaccayā phasso; phassapaccayā
vedanā; vedanāpaccayā taṇhā; taṇhāpaccayā upādānaṃ; upādānapaccayā
bhavo; bhavapaccayā jāti ; jātipaccayā jarāmaraṇaṃ
sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā sambhavanti. Evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
‘‘Katamañca, bhikkhave, jarāmaraṇaṃ? Yā tesaṃ tesaṃ sattānaṃ tamhi tamhi
sattanikāye jarā jīraṇatā khaṇḍiccaṃ pāliccaṃ valittacatā āyuno saṃhāni
indriyānaṃ paripāko; ayaṃ vuccati jarā. Yā tesaṃ tesaṃ sattānaṃ tamhā
tamhā sattanikāyā cuti cavanatā bhedo antaradhānaṃ maccu maraṇaṃ
kālakiriyā khandhānaṃ bhedo kaḷevarassa nikkhepo ( ) [(jīvitindriyassa
upacchedo) (syā. kaṃ.) evamuparipi, aṭṭhakathāyaṃ pana na dissati], idaṃ
vuccati maraṇaṃ. Iti ayañca jarā, idañca maraṇaṃ. Idaṃ vuccati,
bhikkhave, jarāmaraṇaṃ.
‘‘Katamā ca, bhikkhave, jāti? Yā tesaṃ tesaṃ sattānaṃ tamhi tamhi
sattanikāye jāti sañjāti okkanti nibbatti abhinibbatti khandhānaṃ
pātubhāvo āyatanānaṃ paṭilābho. Ayaṃ vuccati, bhikkhave, jāti.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, bhavo? Tayo me, bhikkhave, bhavā – kāmabhavo,
rūpabhavo, arūpabhavo. Ayaṃ vuccati, bhikkhave, bhavo.
‘‘Katamañca, bhikkhave, upādānaṃ? Cattārimāni, bhikkhave, upādānāni –
kāmupādānaṃ, diṭṭhupādānaṃ, sīlabbatupādānaṃ, attavādupādānaṃ. Idaṃ
vuccati, bhikkhave, upādānaṃ.
‘‘Katamā ca, bhikkhave, taṇhā? Chayime, bhikkhave, taṇhākāyā –
rūpataṇhā, saddataṇhā, gandhataṇhā, rasataṇhā, phoṭṭhabbataṇhā,
dhammataṇhā. Ayaṃ vuccati, bhikkhave, taṇhā.
‘‘Katamā ca, bhikkhave, vedanā? Chayime, bhikkhave, vedanākāyā –
cakkhusamphassajā vedanā, sotasamphassajā vedanā, ghānasamphassajā
vedanā, jivhāsamphassajā vedanā, kāyasamphassajā vedanā, manosamphassajā
vedanā. Ayaṃ vuccati, bhikkhave, vedanā.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, phasso? Chayime, bhikkhave, phassakāyā –
cakkhusamphasso, sotasamphasso, ghānasamphasso, jivhāsamphasso,
kāyasamphasso, manosamphasso. Ayaṃ vuccati, bhikkhave, phasso.
‘‘Katamañca, bhikkhave, saḷāyatanaṃ? Cakkhāyatanaṃ, sotāyatanaṃ,
ghānāyatanaṃ, jivhāyatanaṃ, kāyāyatanaṃ, manāyatanaṃ – idaṃ vuccati,
bhikkhave, saḷāyatanaṃ.
‘‘Katamañca , bhikkhave, nāmarūpaṃ? Vedanā, saññā, cetanā, phasso,
manasikāro – idaṃ vuccati nāmaṃ. Cattāro ca mahābhūtā, catunnañca
mahābhūtānaṃ upādāyarūpaṃ. Idaṃ vuccati rūpaṃ. Iti idañca nāmaṃ, idañca
rūpaṃ. Idaṃ vuccati, bhikkhave, nāmarūpaṃ.
‘‘Katamañca, bhikkhave, viññāṇaṃ? Chayime, bhikkhave, viññāṇakāyā –
cakkhuviññāṇaṃ, sotaviññāṇaṃ, ghānaviññāṇaṃ, jivhāviññāṇaṃ,
kāyaviññāṇaṃ, manoviññāṇaṃ. Idaṃ vuccati, bhikkhave, viññāṇaṃ.
‘‘Katame ca, bhikkhave, saṅkhārā? Tayome, bhikkhave, saṅkhārā –
kāyasaṅkhāro, vacīsaṅkhāro, cittasaṅkhāro. Ime vuccanti, bhikkhave,
saṅkhārā.
‘‘Katamā ca, bhikkhave, avijjā? Yaṃ kho, bhikkhave, dukkhe aññāṇaṃ,
dukkhasamudaye aññāṇaṃ, dukkhanirodhe aññāṇaṃ, dukkhanirodhagāminiyā
paṭipadāya aññāṇaṃ. Ayaṃ vuccati, bhikkhave, avijjā.
‘‘Iti kho, bhikkhave, avijjāpaccayā saṅkhārā; saṅkhārapaccayā
viññāṇaṃ…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
Avijjāya tveva asesavirāganirodhā saṅkhāranirodho; saṅkhāranirodhā
viññāṇanirodho…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho
hotī’’ti. Dutiyaṃ. |
2. Dutiyepi
vuttanayeneva suttanikkhepo veditabbo. Ayaṃ pana viseso – paṭhamaṃ
ugghaṭitaññūpuggalānaṃ vasena saṅkhepato dassitaṃ, idaṃ vipañcitaññūnaṃ
vasena vitthāratoti. Imasmiñca pana sutte catasso vallihārakapurisūpamā
vattabbā, tā visuddhimagge vuttā eva. Yathā hi vallihārako puriso
valliyā aggaṃ disvā tadanusārena mūlaṃ pariyesanto taṃ disvā valliṃ mūle
chetvā ādāya kamme upaneyya, evaṃ bhagavā vitthāradesanaṃ desento
paṭiccasamuppādassa aggabhūtā jarāmaraṇā paṭṭhāya yāva mūlabhūtaṃ
avijjāpadaṃ, tāva desanaṃ āharitvā puna vaṭṭavivaṭṭaṃ desento
niṭṭhapesi.
Tatrāyaṃ jarāmaraṇādīnaṃ vitthāradesanāya atthanicchayo –
jarāmaraṇaniddese tāva tesaṃ tesanti ayaṃ saṅkhepato anekesaṃ sattānaṃ
sādhāraṇaniddesoti viññātabbo. Yā devadattassa jarā, yā somadattassāti
evañhi divasampi kathentassa neva sattā pariyādānaṃ gacchanti. Imehi
pana dvīhi padehi na koci satto apariyādinno hoti. Tasmā vuttaṃ, ‘‘ayaṃ
saṅkhepato anekesaṃ sattānaṃ sādhāraṇaniddeso’’ti. Tamhi tamhīti ayaṃ
gatijātivasena anekesaṃ sattanikāyānaṃ sādhāraṇaniddeso. Sattanikāyeti
sādhāraṇaniddesena niddiṭṭhassa sarūpanidassanaṃ. Jarā jīraṇatātiādīsu
pana jarāti sabhāvaniddeso. Jīraṇatāti ākāraniddeso. Khaṇḍiccantiādayo
tayo kālātikkame kiccaniddesā, pacchimā dve pakatiniddesā. Ayañhi jarāti
iminā padena sabhāvato dīpitā, tenassāyaṃ sabhāvaniddeso . Jīraṇatāti
iminā ākārato, tenassāyaṃ ākāraniddeso. Khaṇḍiccanti iminā kālātikkame
dantanakhānaṃ khaṇḍitabhāvakaraṇakiccato. Pāliccanti iminā kesalomānaṃ
palitabhāvakaraṇakiccato. Valittacatāti iminā maṃsaṃ milāpetvā
tacavalibhāvakaraṇakiccato dīpitā. Tenassā ime khaṇḍiccantiādayo tayo
kālātikkame kiccaniddesā. Tehi imesaṃ vikārānaṃ dassanavasena
pākaṭībhūtā pākaṭajarā dassitā. Yatheva hi udakassa vā vātassa vā aggino
vā tiṇarukkhādīnaṃ saṃbhaggapalibhaggatāya vā jhāmatāya vā gatamaggo
pākaṭo hoti, na ca so gatamaggo tāneva udakādīni, evameva jarāya
dantādīsu khaṇḍiccādivasena gatamaggo pākaṭo, cakkhuṃ ummīletvāpi
gayhati na ca khaṇḍiccādīneva jarā. Na hi jarā cakkhuviññeyyā hoti.
Āyuno saṃhāni indriyānaṃ paripākoti imehi pana padehi kālātikkameyeva
abhibyattāya āyukkhaya-cakkhādiindriya-paripākasaññitāya pakatiyā
dīpitā. Tenassime pacchimā dve pakatiniddesāti veditabbā. Tattha yasmā
jaraṃ pattassa āyu hāyati, tasmā jarā ‘‘āyuno saṃhānī’’ti phalūpacārena
vuttā. Yasmā ca daharakāle suppasannāni sukhumampi attano visayaṃ
sukheneva gaṇhanasamatthāni cakkhādīni indriyāni jaraṃ pattassa
paripakkāni āluḷitāni avisadāni, oḷārikampi attano visayaṃ gahetuṃ
asamatthāni honti, tasmā ‘‘indriyānaṃ paripāko’’ti phalūpacāreneva
vuttā.
Sā panāyaṃ evaṃ niddiṭṭhā sabbāpi jarā pākaṭā paṭicchannāti duvidhā
hoti. Tattha dantādīsu khaṇḍādibhāvadassanato rūpadhammesu jarā
pākaṭajarā nāma, arūpadhammesu pana jarā tādisassa vikārassa adassanato
paṭicchannajarā nāma. Tattha yvāyaṃ khaṇḍādibhāvo dissati, so tādisānaṃ
dantādīnaṃ suviññeyyattā vaṇṇoyeva, taṃ cakkhunā disvā manodvārena
cintetvā ‘‘ime dantā jarāya pahaṭā’’ti jaraṃ jānāti udakaṭṭhāne baddhāni
gosīsādīni oloketvā heṭṭhā udakassa atthibhāvaṃ jānanaṃ viya. Puna avīci
savīcīti evampi duvidhā hoti. Tattha
maṇi-kanaka-rajata-pavāḷacandasūriyādīnaṃ viya mandadasakādīsu pāṇīnaṃ
viya ca pupphaphalapallavādīsu ca apāṇīnaṃ viya antarantarā
vaṇṇavisesādīnaṃ duviññeyyattā jarā avīcijarā nāma, nirantarajarāti
attho. Tato aññesu pana yathāvuttesu antarantarā vaṇṇavisesādīnaṃ
suviññeyyattā jarā savīcijarā nāmāti veditabbā.
Ito paraṃ tesaṃ tesantiādi vuttanayeneva veditabbaṃ. Cuti
cavanatātiādīsu pana cutīti cavanakavasena vuccati,
ekacatupañcakkhandhasāmaññavacanametaṃ. Cavanatāti bhāvavacanena
lakkhaṇanidassanaṃ . Bhedoti cutikkhandhānaṃ bhaṅguppattiparidīpanaṃ.
Antaradhānanti ghaṭasseva bhinnassa bhinnānaṃ cutikkhandhānaṃ yena
kenaci pariyāyena ṭhānābhāvaparidīpanaṃ. Maccu maraṇanti maccusaṅkhātaṃ
maraṇaṃ, tena samucchedamaraṇādīni nisedheti. Kālo nāma antako, tassa
kiriyā kālakiriyā. Evaṃ tena lokasammutiyā maraṇaṃ dīpeti.
Idāni paramatthena dīpetuṃ khandhānaṃ bhedotiādimāha. Paramatthena hi
khandhāyeva bhijjanti, na satto nāma koci marati. Khandhesu pana
bhijjamānesu satto marati, bhinnesu matoti vohāro hoti. Ettha ca
catupañcavokāravasena khandhānaṃ bhedo, ekavokāravasena kaḷevarassa
nikkhepo. Catuvokāravasena ca khandhānaṃ bhedo, sesadvayavasena
kaḷevarassa nikkhepo veditabbo. Kasmā? Bhavadvayepi rūpakāyasaṅkhātassa
kaḷevarassa sabbhāvato. Atha vā yasmā cātumahārājikādīsu khandhā
bhijjanteva, na kiñci nikkhipati, tasmā tesaṃ vasena khandhānaṃ bhedo,
manussādīsu kaḷevarassa nikkhepo. Ettha ca kaḷevarassa nikkhepakāraṇato
maraṇaṃ ‘‘kaḷevarassa nikkhepo’’ti vuttanti evamattho daṭṭhabbo. Iti
ayañca jarā idañca maraṇaṃ, idaṃ vuccati, bhikkhaveti idaṃ ubhayampi
ekato katvā jarāmaraṇanti kathīyati.
Jātiniddese jāti sañjātītiādīsu jāyanaṭṭhena jāti, sā
aparipuṇṇāyatanavasena yuttā. Sañjāyanaṭṭhena sañjāti, sā
paripuṇṇāyatanavasena yuttā. Okkamanaṭṭhena okkanti, sā
aṇḍajajalābujavasena yuttā. Te hi aṇḍakosañca vatthikosañca okkamantā
pavisantā viya paṭisandhiṃ gaṇhanti. Abhinibbattanaṭṭhena abhinibbatti,
sā saṃsedajaopapātikavasena yuttā. Te hi pākaṭāyeva hutvā nibbattanti.
Ayaṃ tāva vohāradesanā.
Idāni paramatthadesanā hoti. Khandhāyeva hi paramatthato pātubhavanti,
na satto. Tattha ca khandhānanti ekavokārabhave ekassa, catuvokārabhave
catunnaṃ, pañcavokārabhave pañcannampi gahaṇaṃ veditabbaṃ. Pātubhāvoti
uppatti. Āyatanānanti ettha tatra tatra uppajjamānāyatanavasena saṅgaho
veditabbo. Paṭilābhoti santatiyaṃ pātubhāvoyeva. Pātubhavantāneva hi
tāni paṭiladdhāni nāma honti. Ayaṃ vuccati, bhikkhave, jātīti iminā
padena vohārato paramatthato ca desitāya jātiyā nigamanaṃ karotīti.
Bhavaniddese kāmabhavoti kammabhavo ca upapattibhavo ca. Tattha
kammabhavo nāma kāmabhavūpagakammameva. Tañhi tattha upapattibhavassa
kāraṇattā ‘‘sukho buddhānaṃ uppādo (dha. pa. 194) dukkho pāpassa
uccayo’’tiādīni (dha. pa. 117) viya phalavohārena bhavoti vuttaṃ.
Upapattibhavo nāma tena kammena nibbattaṃ upādiṇṇakkhandhapañcakaṃ.
Tañhi tattha bhavatīti katvā bhavoti vuttaṃ. Sabbathāpi idaṃ kammañca
upapattiñca ubhayampetamidha ‘‘kāmabhavo’’ti vuttaṃ. Esa nayo
rūpārūpabhavesūti.
Upādānaniddese kāmupādānantiādīsu vatthukāmaṃ upādiyanti etena, sayaṃ vā
taṃ upādiyatīti kāmupādānaṃ, kāmo ca so upādānañcāti kāmupādānaṃ.
Upādānanti daḷhaggahaṇaṃ vuccati. Daḷhattho hi ettha upasaddo
upāyāsaupakaṭṭhādīsu viya. Pañcakāmaguṇikarāgassetaṃ adhivacanaṃ.
Ayamettha saṅkhepo. Vitthārato panetaṃ, ‘‘tattha katamaṃ kāmupādānaṃ? Yo
kāmesu kāmacchando’’ti (dha. sa. 1220; vibha. 938) vuttanayeneva
veditabbaṃ.
Tathā diṭṭhi ca sā upādānañcāti diṭṭhupādānaṃ. Atha vā diṭṭhiṃ
upādiyati, upādiyanti vā etena diṭṭhinti diṭṭhupādānaṃ. Upādiyati hi
purimadiṭṭhiṃ uttaradiṭṭhi, upādiyanti ca tāya diṭṭhiṃ. Yathāha –
‘‘sassato attā ca loko ca idameva saccaṃ moghamañña’’ntiādi (ma. ni.
3.27). Sīlabbatupādānaattavādupādānavajjassa sabbadiṭṭhigatassetaṃ
adhivacanaṃ. Ayamettha saṅkhepo, vitthārato panetaṃ, ‘‘tattha katamaṃ
diṭṭhupādānaṃ? Natthi dinna’’nti (dha. sa. 1221) vuttanayeneva
veditabbaṃ.
Tathā sīlabbatamupādiyanti etena, sayaṃ vā taṃ upādiyati, sīlabbatañca
taṃ upādānañcāti vā sīlabbatupādānaṃ. Gosīlagovatādīni hi ‘‘evaṃ
suddhī’’ti (dha. sa. 1222; vibha. 938) abhinivesato sayameva
upādānānīti. Ayamettha saṅkhepo, vitthārato panetaṃ, ‘‘tattha katamaṃ
sīlabbatupādānaṃ? Ito bahiddhā samaṇabrāhmaṇānaṃ sīlena suddhī’’ti
vuttanayeneva veditabbaṃ.
Idāni vadanti etenāti vādo, upādiyanti etenāti upādānaṃ, kiṃ vadanti
upādiyanti vā? Attānaṃ. Attano vādupādānaṃ attavādupādānaṃ.
Attavādamattameva vā attāti upādiyanti etenāti attavādupādānaṃ.
Vīsativatthukāya sakkāyadiṭṭhiyā etaṃ adhivacanaṃ. Ayamettha saṅkhepo,
vitthārato panetaṃ, ‘‘tattha katamaṃ attavādupādānaṃ? Idha assutavā
puthujjano ariyānaṃ adassāvī’’ti vuttanayeneva veditabbaṃ.
Taṇhāniddese rūpataṇhā…pe… dhammataṇhāti etaṃ cakkhudvārādīsu
javanavīthiyā pavattāya taṇhāya ‘‘seṭṭhiputto brāhmaṇaputto’’ti
evamādīsu pitito nāmaṃ viya pitisadisārammaṇato nāmaṃ. Ettha ca
rūpārammaṇā taṇhā, rūpe taṇhāti rūpataṇhā. Sā kāmarāgabhāvena rūpaṃ
assādentī pavattamānā kāmataṇhā, sassatadiṭṭhisahagatarāgabhāvena
‘‘rūpaṃ niccaṃ dhuvaṃ sassata’’nti evaṃ assādentī pavattamānā
bhavataṇhā, ucchedadiṭṭhisahagatarāgabhāvena ‘‘rūpaṃ ucchijjati
vinassati pecca na bhavatī’’ti evaṃ assādentī pavattamānā vibhavataṇhāti
rūpataṇhā evaṃ tividhā hoti. Yathā ca rūpataṇhā, tathā
saddataṇhādayopīti evaṃ tāni aṭṭhārasa taṇhāvicaritāni honti. Tāni
ajjhattarūpādīsu aṭṭhārasa, bahiddhārūpādīsu aṭṭhārasāti chattiṃsa. Iti
atītāni chattiṃsa, anāgatāni chattiṃsa, paccuppannāni chattiṃsāti evaṃ
aṭṭhasataṃ taṇhāvicaritāni honti. ‘‘Ajjhattikassa upādāya asmīti hoti,
itthasmīti hotī’’ti (vibha. 973) vā evamādīni ajjhattikarūpādinissitāni
aṭṭhārasa, ‘‘bāhirassa upādāya iminā asmīti hoti, iminā itthasmīti
hotī’’ti (vibha. 975) vā evamādīni bāhirarūpādinissitāni aṭṭhārasāti
chattiṃsa, iti atītāni chattiṃsa, anāgatāni chattiṃsa, paccuppannāni
chattiṃsāti evampi aṭṭhasataṃ taṇhāvicaritāni honti. Puna saṅgahe
kariyamāne rūpādīsu ārammaṇesu chaḷeva taṇhākāyā tissoyeva kāmataṇhādayo
hontīti. Evaṃ –
‘‘Niddesatthena niddesa, vitthārā vitthārassa ca;
Puna saṅgahato taṇhā, viññātabbā vibhāvinā’’ti.
Vedanāniddese vedanākāyāti vedanāsamūhā. Cakkhusamphassajā vedanā…pe…
manosamphassajāvedanāti etaṃ ‘‘cakkhusamphassajāvedanā atthi kusalā,
atthi akusalā, atthi abyākatā’’ti evaṃ vibhaṅge (vibha. 34) āgatattā
cakkhudvārādīsu pavattānaṃ kusalākusalābyākatavedanānaṃ ‘‘sāriputto
mantāṇiputto’’ti evamādīsu mātito nāmaṃ viya mātisadisato vatthuto
nāmaṃ. Vacanattho panettha – cakkhusamphassahetu jātā vedanā
cakkhusamphassajā vedanāti. Eseva nayo sabbattha. Ayaṃ tāvettha
sabbasaṅgāhikā kathā. Vipākavasena pana cakkhudvāre dve cakkhuviññāṇāni,
dve manodhātuyo, tisso manoviññāṇadhātuyoti etāhi sampayuttavasena
vedanā veditabbā. Eseva nayo sotadvārādīsu. Manodvāre
manoviññāṇadhātusampayuttāva.
Phassaniddese cakkhusamphassoti cakkhumhi samphasso. Esa nayo sabbattha.
Cakkhusamphasso…pe… kāyasamphassoti ettāvatā ca kusalākusalavipākā
pañcavatthukā dasa phassā vuttā honti. Manosamphassoti iminā
sesabāvīsatilokiyavipākamanasampayuttā phassā.
Saḷāyatananiddese cakkhāyatanantiādīsu yaṃ vattabbaṃ, taṃ visuddhimagge
khandhaniddese ceva āyatananiddese ca vuttameva.
Nāmarūpaniddese namanalakkhaṇaṃ nāmaṃ. Ruppanalakkhaṇaṃ rūpaṃ. Vibhajane
panassa vedanāti vedanākkhandho, saññāti saññākkhandho, cetanā phasso
manasikāroti saṅkhārakkhandho veditabbo. Kāmañca aññepi
saṅkhārakkhandhasaṅgahitā dhammā santi, ime pana tayo sabbadubbalesupi
cittesu santi, tasmā etesaṃyeva vasenettha saṅkhārakkhandho dassito.
Cattāro ca mahābhūtāti ettha cattāroti gaṇanaparicchedo. Mahābhūtāti
pathavīāpatejavāyānametaṃ adhivacanaṃ. Yena pana kāraṇena tāni
mahābhūtānīti vuccanti, yo cettha añño vinicchayanayo, so sabbo
visuddhimagge rūpakkhandhaniddese vutto. Catunnañca mahābhūtānaṃ
upādāyāti ettha pana catunnanti upayogatthe sāmivacanaṃ, cattāri
mahābhūtānīti vuttaṃ hoti. Upādāyāti upādiyitvā, gahetvāti attho.
Nissāyātipi eke. ‘‘Vattamāna’’nti ayañcettha pāṭhaseso. Samūhatthe vā
etaṃ sāmivacanaṃ, catunnaṃ mahābhūtānaṃ samūhaṃ upādāya vattamānaṃ
rūpanti ettha attho veditabbo. Evaṃ sabbathāpi yāni ca cattāri
pathavīādīni mahābhūtāni, yañca catunnaṃ mahābhūtānaṃ upādāya vattamānaṃ
cakkhāyatanādibhedena abhidhammapāḷiyameva vuttaṃ tevīsatividhaṃ rūpaṃ,
taṃ sabbampi rūpanti veditabbaṃ.
Viññāṇaniddese cakkhuviññāṇanti cakkhumhi viññāṇaṃ, cakkhuto vā jātaṃ
viññāṇanti cakkhuviññāṇaṃ. Evaṃ sotaghānajivhākāyaviññāṇāni. Itaraṃ pana
manoyeva viññāṇanti manoviññāṇaṃ.
Dvipañcaviññāṇavajjitatebhūmakavipākacittassetaṃ adhivacanaṃ.
Saṅkhāraniddese abhisaṅkharaṇalakkhaṇo saṅkhāro. Vibhajane panassa
kāyasaṅkhāroti kāyato pavattasaṅkhāro. Kāyadvāre copanavasena pavattānaṃ
kāmāvacarakusalato aṭṭhannaṃ, akusalato dvādasannanti vīsatiyā
kāyasañcetanānametaṃ adhivacanaṃ. Vacīsaṅkhāroti vacanato
pavattasaṅkhāro, vacīdvāre vacanabhedavasena pavattānaṃ vīsatiyā eva
vacīsañcetanānametaṃ adhivacanaṃ. Cittasaṅkhāroti cittato
pavattasaṅkhāro, kāyavacīdvāre copanaṃ akatvā raho nisīditvā cintentassa
pavattānaṃ lokiyakusalākusalavasena ekūnatiṃsamanosañcetanānametaṃ
adhivacanaṃ.
Avijjāniddese dukkhe aññāṇanti dukkhasacce aññāṇaṃ, mohassetaṃ
adhivacanaṃ. Esa nayo dukkhasamudaye aññāṇantiādīsu. Tattha catūhi
kāraṇehi dukkhe aññāṇaṃ veditabbaṃ antogadhato vatthuto ārammaṇato
paṭicchādanato ca. Tathā hi taṃ dukkhasaccapariyāpannattā dukkhe
antogadhaṃ, dukkhasaccañcassa nissayapaccayabhāvena vatthu,
ārammaṇapaccayabhāvena ārammaṇaṃ, dukkhasaccaṃ etaṃ paṭicchādeti tassa
yāthāvalakkhaṇapaṭivedhanivāraṇena ñāṇappavattiyā cettha appadānena.
Dukkhasamudaye aññāṇaṃ tīhi kāraṇehi veditabbaṃ vatthuto ārammaṇato
paṭicchādanato ca. Nirodhe paṭipadāya ca aññāṇaṃ ekeneva kāraṇena
veditabbaṃ paṭicchādanato. Nirodhapaṭipadānañhi paṭicchādakameva aññāṇaṃ
tesaṃ yāthāvalakkhaṇapaṭivedhanivāraṇena tesu ca ñāṇappavattiyā
appadānena. Na pana taṃ tattha antogadhaṃ tasmiṃ saccadvaye
apariyāpannattā, na tassa taṃ saccadvayaṃ vatthu asahajātattā,
nārammaṇaṃ, tadārabbha appavattanato. Pacchimañhi saccadvayaṃ
gambhīrattā duddasaṃ, na tattha andhabhūtaṃ aññāṇaṃ pavattati. Purimaṃ
pana vacanīyattena sabhāvalakkhaṇassa duddasattā gambhīraṃ, tattha
vipallāsagāhavasena pavattati.
Apica ‘‘dukkhe’’ti ettāvatā saṅgahato vatthuto ārammaṇato kiccato ca
avijjā dīpitā. ‘‘Dukkhasamudaye’’ti ettāvatā vatthuto ārammaṇato kiccato
ca. ‘‘Dukkhanirodhe dukkhanirodhagāminiyā paṭipadāyā’’ti ettāvatā
kiccato. Avisesato pana ‘‘aññāṇa’’nti etena sabhāvato niddiṭṭhāti
ñātabbā.
Iti kho, bhikkhaveti evaṃ kho, bhikkhave. Nirodho hotīti anuppādo hoti.
Apicettha sabbeheva tehi nirodhapadehi nibbānaṃ desitaṃ. Nibbānañhi
āgamma te te dhammā nirujjhanti, tasmā taṃ tesaṃ tesaṃ nirodhoti
vuccati. Iti bhagavā imasmiṃ sutte dvādasahi padehi vaṭṭavivaṭṭaṃ
desento arahattanikūṭeneva desanaṃ niṭṭhapesi. Desanāpariyosāne
vuttanayeneva pañcasatā bhikkhū arahatte patiṭṭhahiṃsūti.
Vibhaṅgasuttaṃ dutiyaṃ. |
1) Trú ở Sàvatthi (Xá-vệ). 2) -- Này các Tỷ-kheo, Ta sẽ thuyết và phân
tích cho các Ông về lư Duyên khởi. Hăy lắng nghe và khéo suy nghiệm, Ta
sẽ giảng. -- Thưa vâng, bạch Thế Tôn. Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. 3) Thế Tôn nói như sau: -- Này các Tỷ-kheo, thế nào là lư Duyên
khởi? Này các Tỷ-kheo, vô minh duyên hành; hành duyên thức; thức duyên
sanh sắc; danh sắc duyên sáu xứ; sáu xứ duyên xúc; xúc duyên thọ; thọ
duyên ái; ái duyên thủ; thủ duyên hữu; hữu duyên sanh; sanh duyên già,
chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo được khởi lên. Như vậy là toàn bộ khổ uẩn
này tập khởi. 4) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là già,
chết? Cái ǵ thuộc chúng sanh này hay chúng sanh khác, thuộc bộ loại
chúng sanh này hay thuộc bộ loại chúng sanh khác, bị già, yếu, suy
nhược, răng rụng, tóc bạc, da nhăn, tuổi thọ tàn lụi, các căn chín muồi.
Đây gọi là già. Cái ǵ thuộc chúng sanh này hay chúng sanh khác, thuộc
bộ loại chúng sanh này hay thuộc bộ loại chúng sanh khác, sự từ bỏ, hủy
hoại, tiêu mất, tử vong, các uẩn hư hoại, thân thể vứt bỏ. Đây gọi là
chết. Như vậy, đây là già, đây là chết. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là già,
chết. 5) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là sanh? Cái
ǵ thuộc chúng sanh này hay chúng sanh khác, thuộc bộ loại chúng sanh
này hay thuộc bộ loại chúng sanh khác bị sanh, xuất sanh, giáng sanh,
đản sanh, sự xuất hiện các uẩn, sự thành tựu các xứ. Này các Tỷ-kheo,
đây gọi là sanh. 6) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là hữu? Này
các Tỷ-kheo, có ba hữu này: Dục hữu, Sắc hữu, Vô sắc hữu. Này các
Tỷ-kheo, đây gọi là hữu. 7) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là thủ? Này
các Tỷ-kheo, có bốn thủ này: dục thủ, kiến thủ, giới cấm thủ, ngă luận
thủ. Này các Tỷ- kheo, đây gọi là thủ. 8) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là ái? Này
các Tỷ-kheo, có sáu ái này: sắc ái, thanh ái, hương ái, vị ái, xúc ái,
pháp ái. Này các Tỷ- kheo, đây gọi là ái. 9) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là thọ? Này
các Tỷ-kheo, có sáu thọ này: thọ do nhăn xúc sanh; thọ do nhĩ xúc sanh;
thọ do tỷ xúc sanh; thọ do thiệt xúc sanh; thọ do thân xúc sanh; thọ do
ư xúc sanh. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là thọ. 10) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là xúc? Này
các Tỷ-kheo, có sáu xúc này: nhăn xúc, nhĩ xúc, tỷ xúc, thiệt xúc, thân
xúc, ư xúc. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là xúc. 11) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là sáu xứ?
Nhăn xứ, nhĩ xứ, tỷ xứ, thiệt xứ, thân xứ, ư xứ. Này các Tỷ-kheo, đây
gọi là sáu xứ. 12) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là danh
sắc? Thọ, tưởng, tư, xúc, tác ư; đây gọi là danh. Bốn đại chủng và sắc
do bốn đại chủng tạo ra; đây gọi là sắc. Như vậy, đây là danh, đây là
sắc. Đây gọi là danh sắc. 13) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là thức?
Này các Tỷ-kheo, có sáu thức thân này: nhăn thức, nhĩ thức, tỷ thức,
thiệt thức, thân thức, ư thức. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là thức. 14) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là hành?
Này các Tỷ-kheo, có ba hành này: thân hành, khẩu hành, ư hành. Này các
Tỷ-kheo, đây gọi là hành. 15) Này các Tỷ-kheo, thế nào là vô minh?
Này các Tỷ-kheo, không rơ biết Khổ, không rơ biết Khổ tập, không rơ biết
Khổ diệt, không rơ biết Con đường đưa đến Khổ diệt. Này các Tỷ-kheo, đây
gọi là vô minh. 16) Như vậy này các Tỷ-kheo, vô minh duyên
hành; hành duyên thức; thức duyên danh sắc; danh sắc duyên sáu xứ; sáu
xứ duyên xúc; xúc duyên thọ; thọ duyên ái; ái duyên thủ; thủ duyên hữu;
hữu duyên sanh; sanh duyên già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo được khởi
lên. Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. Nhưng do sự ly tham, đoạn
diệt vô minh một cách hoàn toàn, nên hành diệt. Do hành diệt nên thức
diệt. Do thức diệt nên danh sắc diệt. Do danh sắc diệt nên sáu xứ diệt.
Do sáu xứ diệt nên xúc diệt. Do xúc diệt nên thọ diệt. Do thọ diệt nên
ái diệt. Do ái diệt nên thủ diệt. Do thủ diệt nên hữu diệt. Do hữu diệt
nên sanh diệt. Do sanh diệt nên già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo đều
diệt. Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. |
3. Paṭipadāsuttaṃ |
3.
Paṭipadāsuttavaṇṇanā |
III. Con Đường...
(S.ii,4) |
3.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘micchāpaṭipadañca vo, bhikkhave, desessāmi
sammāpaṭipadañca. Taṃ suṇātha, sādhukaṃ manasi karotha; bhāsissāmī’’ti.
‘‘Evaṃ bhante’’ti kho te bhikkhū bhagavato paccassosuṃ. Bhagavā
etadavoca –
‘‘Katamā ca, bhikkhave, micchāpaṭipadā? Avijjāpaccayā, bhikkhave,
saṅkhārā; saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa samudayo hoti. Ayaṃ vuccati, bhikkhave,
micchāpaṭipadā.
‘‘Katamā ca, bhikkhave, sammāpaṭipadā? Avijjāya tveva asesavirāganirodhā
saṅkhāranirodho; saṅkhāranirodhā viññāṇanirodho…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa nirodho hoti. Ayaṃ vuccati, bhikkhave,
sammāpaṭipadā’’ti. Tatiyaṃ. |
3. Tatiye
micchāpaṭipadanti ayaṃ tāva aniyyānikapaṭipadā. Nanu ca avijjāpaccayā
puññābhisaṅkhāropi atthi āneñjābhisaṅkhāropi, so kathaṃ micchāpaṭipadā
hotīti. Vaṭṭasīsattā. Yañhi kiñci bhavattayasaṅkhātaṃ vaṭṭaṃ patthetvā
pavattitaṃ, antamaso pañcābhiññā aṭṭha vā pana samāpattiyo, sabbaṃ taṃ
vaṭṭapakkhiyaṃ vaṭṭasīsanti vaṭṭasīsattā micchāpaṭipadāva hoti. Yaṃ pana
kiñci vivaṭṭaṃ nibbānaṃ patthetvā pavattitaṃ, antamaso
uḷuṅkayāgumattadānampi paṇṇamuṭṭhidānamattampi, sabbaṃ taṃ
vivaṭṭapakkhiyaṃ vivaṭṭanissitaṃ, vivaṭṭapakkhikattā sammāpaṭipadāva
hoti. Appamattakampi hi paṇṇamuṭṭhimattadānakusalaṃ vā hotu mahantaṃ
velāmadānādikusalaṃ vā, sace vaṭṭasampattiṃ patthetvā vaṭṭanissitavasena
micchā ṭhapitaṃ hoti, vaṭṭameva āharituṃ sakkoti, no vivaṭṭaṃ. ‘‘Idaṃ me
dānaṃ āsavakkhayāvahaṃ hotū’’ti evaṃ pana vivaṭṭaṃ patthentena
vivaṭṭavasena sammā ṭhapitaṃ arahattampi paccekabodhiñāṇampi
sabbaññutaññāṇampi dātuṃ sakkotiyeva, na arahattaṃ appatvā pariyosānaṃ
gacchati. Iti anulomavasena micchāpaṭipadā, paṭilomavasena sammāpaṭipadā
desitāti veditabbā. Nanu cettha paṭipadā pucchitā, nibbānaṃ bhājitaṃ,
niyyātanepi paṭipadāva niyyātitā. Na ca nibbānassa paṭipadāti nāmaṃ,
savipassanānaṃ pana catunnaṃ maggānametaṃ nāmaṃ, tasmā pucchāniyyātanehi
padabhājanaṃ na sametīti. No na sameti, kasmā? Phalena paṭipadāya
dassitattā. Phalena hettha paṭipadā dassitā. ‘‘Avijjāya tveva
asesavirāganirodhā saṅkhāranirodho’’ti etaṃ nirodhasaṅkhātaṃ nibbānaṃ
yassā paṭipadāya phalaṃ, ayaṃ vuccati, bhikkhave, sammāpaṭipadāti
ayamettha attho. Imasmiñca atthe asesavirāganirodhāti ettha virāgo
nirodhasseva vevacanaṃ, asesavirāgā asesanirodhāti ayañhettha adhippāyo.
Yena vā virāgasaṅkhātena maggena asesanirodho hoti, taṃ dassetuṃ etaṃ
padabhājanaṃ vuttaṃ. Evañhi sati sānubhāvā paṭipadā vibhattā hoti. Iti
imasmimpi sutte vaṭṭavivaṭṭameva kathitanti. Tatiyaṃ. |
1). .. Trú ở Sàvatthi... (như trên).
2) -- Này các Tỷ-kheo, Ta sẽ thuyết giảng cho các Ông về tà đạo và chánh
đạo. Hăy lắng nghe và khéo suy nghiệm, Ta sẽ giảng.
-- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.
Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn.
Thế Tôn nói như sau:
3) -- Và này các Tỷ-kheo, thế nào là tà đạo? Này các Tỷ-kheo, vô minh
duyên hành; hành duyên thức... (như trên)... như vậy là toàn bộ khổ uẩn
này tập khởi. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là tà đạo.
4) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là chánh đạo? Do ly tham, đoạn diệt vô
minh một cách hoàn toàn nên hành diệt. Do hành diệt nên thức diệt...
(như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. Này các Tỷ-kheo,
đây gọi là chánh đạo. |
4. Vipassīsuttaṃ |
4.
Vipassīsuttavaṇṇanā |
IV. Vipasś
(Tỳ-bà-thi) (Tạp 15.2-3, Đại 2,101a) (S.ii,5) |
4.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘vipassissa, bhikkhave, bhagavato arahato
sammāsambuddhassa pubbeva sambodhā anabhisambuddhassa bodhisattasseva
sato etadahosi – ‘kicchaṃ vatāyaṃ loko āpanno jāyati ca jīyati ca mīyati
ca cavati ca upapajjati ca. Atha ca panimassa dukkhassa nissaraṇaṃ
nappajānāti jarāmaraṇassa. Kudāssu nāma imassa dukkhassa nissaraṇaṃ
paññāyissati jarāmaraṇassā’’’ti?
‘‘Atha kho bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu kho
sati jarāmaraṇaṃ hoti, kiṃpaccayā jarāmaraṇa’nti? Atha kho, bhikkhave,
vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo –
‘jātiyā kho sati jarāmaraṇaṃ hoti, jātipaccayā jarāmaraṇa’’’nti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho sati jāti hoti, kiṃpaccayā jātī’ti? Atha kho, bhikkhave, vipassissa
bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo – ‘bhave kho sati
jāti hoti, bhavapaccayā jātī’’’ti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho sati bhavo hoti, kiṃpaccayā bhavo’ti? Atha kho, bhikkhave,
vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo –
‘upādāne kho sati bhavo hoti, upādānapaccayā bhavo’’’ti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho sati upādānaṃ hoti, kiṃpaccayā upādāna’nti? Atha kho, bhikkhave,
vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo –
‘taṇhāya kho sati upādānaṃ hoti, taṇhāpaccayā upādāna’’’nti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho sati taṇhā hoti, kiṃpaccayā taṇhā’ti? Atha kho, bhikkhave,
vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo –
‘vedanāya kho sati taṇhā hoti, vedanāpaccayā taṇhā’’’ti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho sati vedanā hoti, kiṃpaccayā vedanā’ti? Atha kho, bhikkhave,
vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo –
‘phasse kho sati vedanā hoti, phassapaccayā vedanā’’’ti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho sati phasso hoti, kiṃpaccayā phasso’ti? Atha kho, bhikkhave,
vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo –
‘saḷāyatane kho sati phasso hoti, saḷāyatanapaccayā phasso’’’ti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho sati saḷāyatanaṃ hoti, kiṃpaccayā saḷāyatana’nti? Atha kho,
bhikkhave, vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya
abhisamayo – ‘nāmarūpe kho sati saḷāyatanaṃ hoti, nāmarūpapaccayā
saḷāyatana’’’nti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho sati nāmarūpaṃ hoti, kiṃpaccayā nāmarūpa’nti? Atha kho, bhikkhave,
vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo –
‘viññāṇe kho sati nāmarūpaṃ hoti , viññāṇapaccayā nāmarūpa’’’nti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho sati viññāṇaṃ hoti, kiṃpaccayā viññāṇa’nti? Atha kho, bhikkhave,
vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo –
‘saṅkhāresu kho sati viññāṇaṃ hoti, saṅkhārapaccayā viññāṇa’’’nti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho sati saṅkhārā honti, kiṃpaccayā saṅkhārā’ti? Atha kho, bhikkhave,
vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo –
‘avijjāya kho sati saṅkhārā honti, avijjāpaccayā saṅkhārā’’’ti.
‘‘Iti hidaṃ avijjāpaccayā saṅkhārā; saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti. ‘Samudayo,
samudayo’ti kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa pubbe ananussutesu
dhammesu cakkhuṃ udapādi, ñāṇaṃ udapādi, paññā udapādi, vijjā udapādi,
āloko udapādi.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho asati jarāmaraṇaṃ na hoti, kissa nirodhā jarāmaraṇanirodho’ti? Atha
kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya
abhisamayo – ‘jātiyā kho asati jarāmaraṇaṃ na hoti, jātinirodhā
jarāmaraṇanirodho’’’ti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho asati jāti na hoti , kissa nirodhā jātinirodho’ti? Atha kho,
bhikkhave, vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya
abhisamayo – ‘bhave kho asati jāti na hoti, bhavanirodhā
jātinirodho’’’ti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho asati bhavo na hoti, kissa nirodhā bhavanirodho’ti? Atha kho,
bhikkhave, vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya
abhisamayo – ‘upādāne kho asati bhavo na hoti, upādānanirodhā
bhavanirodho’’’ti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho asati upādānaṃ na hoti, kissa nirodhā upādānanirodho’ti? Atha kho,
bhikkhave, vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya
abhisamayo – ‘taṇhāya kho asati upādānaṃ na hoti, taṇhānirodhā
upādānanirodho’’’ti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho asati taṇhā na hoti, kissa nirodhā taṇhānirodho’ti? Atha kho,
bhikkhave, vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya
abhisamayo – ‘vedanāya kho asati taṇhā na hoti, vedanānirodhā
taṇhānirodho’’’ti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho asati vedanā na hoti, kissa nirodhā vedanānirodho’ti? Atha kho,
bhikkhave, vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya
abhisamayo – ‘phasse kho asati vedanā na hoti, phassanirodhā
vedanānirodho’’’ti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho asati phasso na hoti, kissa nirodhā phassanirodho’ti? Atha kho
bhikkhave, vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya
abhisamayo – ‘saḷāyatane kho asati phasso na hoti, saḷāyatananirodhā
phassanirodho’’’ti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho asati saḷāyatanaṃ na hoti, kissa nirodhā saḷāyatananirodho’ti? Atha
kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya
abhisamayo – ‘nāmarūpe kho asati saḷāyatanaṃ na hoti, nāmarūpanirodhā
saḷāyatananirodho’’’ti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho asati nāmarūpaṃ na hoti, kissa nirodhā nāmarūpanirodho’ti? Atha kho,
bhikkhave, vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya
abhisamayo – ‘viññāṇe kho asati nāmarūpaṃ na hoti, viññāṇanirodhā
nāmarūpanirodho’’’ti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho asati viññāṇaṃ na hoti, kissa nirodhā viññāṇanirodho’ti? Atha kho,
bhikkhave, vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya
abhisamayo – ‘saṅkhāresu kho asati viññāṇaṃ na hoti, saṅkhāranirodhā
viññāṇanirodho’’’ti.
‘‘Atha kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa etadahosi – ‘kimhi nu
kho asati saṅkhārā na honti, kissa nirodhā saṅkhāranirodho’ti ? Atha
kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa yoniso manasikārā ahu paññāya
abhisamayo – ‘avijjāya kho asati saṅkhārā na honti, avijjānirodhā
saṅkhāranirodho’’’ti.
‘‘Iti hidaṃ avijjānirodhā saṅkhāranirodho; saṅkhāranirodhā
viññāṇanirodho…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho
hotīti. ‘Nirodho, nirodho’ti kho, bhikkhave, vipassissa bodhisattassa
pubbe ananussutesu dhammesu cakkhuṃ udapādi, ñāṇaṃ udapādi, paññā
udapādi, vijjā udapādi, āloko udapādi’’. Catutthaṃ.
(Sattannampi buddhānaṃ evaṃ vitthāretabbo). |
4. Catutthe
vipassissāti tassa kira bodhisattassa yathā lokiyamanussānaṃ kiñcideva
passantānaṃ parittakammābhinibbattassa kammajapasādassa dubbalattā
akkhīni vipphandanti , na evaṃ vipphandiṃsu. Balavakammanibbattassa pana
kammajapasādassa balavattā avipphandantehi animisehi eva akkhīhi passi
seyyathāpi devā tāvatiṃsā. Tena vuttaṃ – ‘‘animisanto kumāro pekkhatīti
kho, bhikkhave, vipassissa kumārassa ‘vipassī vipassī’tveva samaññā
udapādī’’ti (dī. ni. 2.40). Ayañhettha adhippāyo – antarantarā
nimisajanitandhakāravirahena visuddhaṃ passati, vivaṭehi vā akkhīhi
passatīti vipassī. Ettha ca kiñcāpi pacchimabhavikānaṃ
sabbabodhisattānaṃ balavakammanibbattassa kammajapasādassa balavattā
akkhīni na vipphandanti, so pana bodhisatto eteneva nāmaṃ labhi.
Apica viceyya viceyya passatīti vipassī, vicinitvā vicinitvā passatīti
attho. Ekadivasaṃ kira vinicchayaṭṭhāne nisīditvā atthe anusāsantassa
rañño alaṅkatapaṭiyattaṃ mahāpurisaṃ āharitvā aṅke ṭhapayiṃsu. Tassa taṃ
aṅke katvā palāḷayamānasseva amaccā sāmikaṃ assāmikaṃ akaṃsu. Bodhisatto
anattamanasaddaṃ nicchāresi. Rājā ‘‘kimetaṃ upadhārethā’’ti āha.
Upadhārayamānā aññaṃ adisvā ‘‘aṭṭassa dubbinicchitattā evaṃ kataṃ
bhavissatī’’ti puna sāmikameva sāmikaṃ katvā ‘‘ñatvā nu kho kumāro evaṃ
karotī’’ti? Vīmaṃsantā puna sāmikaṃ assāmikamakaṃsu. Puna bodhisatto
tatheva saddaṃ nicchāresi. Atha rājā ‘‘jānāti mahāpuriso’’ti tato
paṭṭhāya appamatto ahosi. Tena vuttaṃ ‘‘viceyya viceyya kumāro atthe
panāyati ñāyenāti kho, bhikkhave, vipassissa kumārassa bhiyyosomattāya
‘vipassī vipassī’tveva samaññā udapādī’’ti (dī. ni. 2.41).
Bhagavatoti bhāgyasampannassa. Arahatoti rāgādiarīnaṃ hatattā,
saṃsāracakkassa vā arānaṃ hatattā, paccayānaṃ vā arahattā arahāti evaṃ
guṇato uppannanāmadheyyassa. Sammāsambuddhassāti sammā nayena hetunā
sāmaṃ paccattapurisakārena cattāri saccāni buddhassa. Pubbeva sambodhāti
sambodho vuccati catūsu maggesu ñāṇaṃ, tato pubbeva. Bodhisattasseva
satoti ettha bodhīti ñāṇaṃ, bodhimā satto bodhisatto, ñāṇavā paññavā
paṇḍitoti attho. Purimabuddhānañhi pādamūle abhinīhārato paṭṭhāya
paṇḍitova so satto, na andhabāloti bodhisatto. Yathā vā udakato uggantvā
ṭhitaṃ paripākagataṃ padumaṃ sūriyarasmisamphassena avassaṃ
bujjhissatīti bujjhanakapadumanti vuccati, evaṃ buddhānaṃ santike
byākaraṇassa laddhattā avassaṃ anantarāyena pāramiyo pūretvā
bujjhissatīti bujjhanakasattotipi bodhisatto. Yā ca esā
catumaggañāṇasaṅkhātā bodhi, taṃ patthayamāno pavattatīti bodhiyaṃ satto
āsattotipi bodhisatto. Evaṃ guṇato uppannanāmavasena bodhisattasseva
sato. Kicchanti dukkhaṃ. Āpannoti anuppatto. Idaṃ vuttaṃ hoti – aho ayaṃ
sattaloko dukkhaṃ anuppattoti. Cavati ca upapajjati cāti idaṃ aparāparaṃ
cutipaṭisandhivasena vuttaṃ. Nissaraṇanti nibbānaṃ. Tañhi
jarāmaraṇadukkhato nissaṭattā tassa nissaraṇanti vuccati. Kudāssu nāmāti
katarasmiṃ nu kho kāle.
Yoniso manasikārāti upāyamanasikārena pathamanasikārena. Ahu paññāya
abhisamayoti paññāya saddhiṃ jarāmaraṇakāraṇassa abhisamayo samavāyo
samāyogo ahosi, ‘‘jātipaccayā jarāmaraṇa’’nti idaṃ tena diṭṭhanti attho.
Atha vā yoniso manasikārā ahu paññāyāti yoniso manasikārena ca paññāya
ca abhisamayo ahu. ‘‘Jātiyā kho sati jarāmaraṇa’’nti, evaṃ
jarāmaraṇakāraṇassa paṭivedho ahosīti attho. Esa nayo sabbattha.
Iti hidanti evamidaṃ. Samudayo samudayoti ekādasasu ṭhānesu
saṅkhārādīnaṃ samudayaṃ sampiṇḍetvā niddisati. Pubbe ananussutesūti
‘‘avijjāpaccayā saṅkhārānaṃ samudayo hotī’’ti. Evaṃ ito pubbe
ananussutesu dhammesu, catūsu vā ariyasaccadhammesu. Cakkhuntiādīni
ñāṇavevacanāneva. Ñāṇameva hettha dassanaṭṭhena cakkhu, ñātaṭṭhena
ñāṇaṃ, pajānanaṭṭhena paññā, paṭivedhanaṭṭhena vijjā, obhāsanaṭṭhena
ālokoti vuttaṃ . Taṃ panetaṃ catūsu saccesu lokiyalokuttaramissakaṃ
niddiṭṭhanti veditabbaṃ. Nirodhavārepi imināva nayena attho veditabbo.
Catutthaṃ. |
1) Trú ở Sàvatthi.
2) -- Này các Tỷ-kheo, Thế Tôn Vipasś bậc A-la-hán, Chánh Đẳng Giác,
trước khi Ngài giác ngộ, chưa chứng Chánh Đẳng Giác, c̣n là Bồ-tát, đă
khởi lên tư tưởng sau đây: "Thật sự thế giới này đang lâm nguy, bị sanh,
bị già, bị chết, đoạn diệt và tái sanh; và từ nơi đau khổ này, không
biết xuất ly, thoát khỏi già và chết; từ nơi đau khổ này, không biết khi
nào biết đến xuất ly, thoát khỏi già và chết".
3) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ có
mặt, già, chết có mặt? Do duyên ǵ, già, chết sanh khởi?". Sau khi như
lư tư duy, này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát sinh minh
kiến như sau: "Do sanh có mặt, già, chết có mặt. Do duyên sanh, già,
chết sanh khởi".
4) Rồi Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ có mặt, sanh có
mặt? Do duyên ǵ, sanh sanh khởi?". Sau khi như lư tư duy, này các Tỷ-
kheo, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát sinh minh kiến như sau: "Do hữu
có mặt nên sanh có mặt. Do duyên hữu, sanh sanh khởi".
5) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ
có mặt, hữu có mặt? Do duyên ǵ, hữu sanh khởi?" Rồi này các Tỷ- kheo,
sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát sinh minh kiến
như sau: "Do thủ có mặt, nên hữu có mặt. Do duyên thủ, hữu sanh khởi".
6) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ
có mặt, thủ có mặt? Do duyên ǵ, thủ sanh khởi?" Rồi này các Tỷ- kheo,
sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát sinh minh kiến
như sau: "Do ái có mặt nên thủ có mặt. Do duyên ái, thủ sanh khởi".
7) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ
có mặt, ái có mặt? Do duyên ǵ, ái sanh khởi?" Rồi này các Tỷ- kheo, sau
khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát sinh minh kiến như
sau: "Do thọ có mặt nên ái có mặt. Do duyên thọ, nên ái sanh khởi".
8) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ
có mặt, thọ có mặt? Do duyên ǵ, thọ sanh khởi?" Rồi này các Tỷ- kheo,
sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ phát sinh minh kiến
như sau: "Do xúc có mặt nên thọ có mặt. Do duyên xúc, thọ sanh khởi".
9) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ
có mặt, xúc có mặt? Do duyên ǵ, xúc sanh khởi?" Rồi này các Tỷ- kheo,
sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát sinh minh kiến
như sau: "Do sáu xứ có mặt nên xúc có mặt. Do duyên sáu xứ, xúc sanh
khởi".
10) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ
có mặt, sáu xứ có mặt? Do duyên ǵ, sáu xứ sanh khởi?" Rồi này các
Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát sinh
minh kiến như sau: "Do danh sắc có mặt nên sáu xứ có mặt. Do duyên danh
sắc, sáu xứ sanh khởi".
11) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ
có mặt, danh sắc có mặt? Do duyên ǵ, danh sắc sanh khởi?" Rồi này các
Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát sinh
minh kiến như sau: "Do thức có mặt nên danh sắc có mặt. Do duyên thức,
danh sắc sanh khởi".
12) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ
có mặt, thức có mặt? Do duyên ǵ, thức sanh khởi?" Rồi này các Tỷ- kheo,
sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát sinh minh kiến
như sau: "Do hành có mặt nên thức có mặt. Do duyên hành, thức sanh
khởi".
13) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ
có mặt, hành có mặt? Do duyên ǵ, hành sanh khởi?" Rồi này các Tỷ- kheo,
sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát sinh minh kiến
như sau: "Do vô minh có mặt nên hành có mặt. Do duyên vô minh, hành sanh
khởi".
14) Như vậy, vô minh duyên hành; hành duyên thức; thức duyên danh sắc;
danh sắc duyên sáu xứ; sáu xứ duyên xúc; xúc duyên thọ; thọ duyên ái; ái
duyên thủ; thủ duyên hữu; hữu duyên sanh; sanh duyên già, chết, sầu, bi,
khổ, ưu, năo được sanh khởi. Như vậy là sự tập khởi của toàn bộ khổ uẩn
này.
15) "Tập khởi, tập khởi", này các Tỷ-kheo, đối với các pháp từ trước
chưa từng được nghe, với Bồ-tát Vipasś, nhăn khởi lên, trí khởi lên,
tuệ khởi lên, minh khởi lên, quang khởi lên.
16) Và này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Cái ǵ
không có mặt nên già, chết không có mặt? Do cái ǵ diệt, già, chết
diệt?" Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy, Bồ tát Vipasś nhờ
trí tuệ, phát sanh minh kiến như sau: "Do sanh không có mặt nên già,
chết không có mặt. Do sanh diệt nên già, chết diệt".
17) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Cái ǵ
không có mặt nên sanh không có mặt? Do cái ǵ diệt nên sanh diệt?" Rồi
này các Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát
sanh minh kiến như sau: "Do hữu không có mặt nên sanh không có mặt. Do
hữu diệt nên sanh diệt".
18) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Cái ǵ
không có mặt nên hữu không có mặt? Do cái ǵ diệt nên hữu diệt?" Rồi này
các Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát
sanh minh kiến như sau: "Do thủ không có mặt nên hữu không có mặt. Do
thủ diệt nên hữu diệt".
19) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Cái ǵ
không có mặt nên thủ không có mặt? Do cái ǵ diệt nên thủ diệt?" Rồi này
các Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát
sanh minh kiến như sau: "Do ái không có mặt nên thủ không có mặt. Do ái
diệt nên thủ diệt".
20) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Cái ǵ
không có mặt nên ái không có mặt? Do cái ǵ diệt nên ái diệt?" Rồi này
các Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát
sanh minh kiến như sau: "Do thọ không có mặt nên ái không có mặt. Do thọ
diệt nên ái diệt".
21) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Cái ǵ
không có mặt nên thọ không có mặt? Do cái ǵ diệt nên thọ diệt?" Rồi này
các Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát
sanh minh kiến như sau: "Do xúc không có mặt nên thọ không có mặt. Do
xúc diệt nên thọ diệt".
22) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Cái ǵ
không có mặt nên xúc không có mặt? Do cái ǵ diệt nên xúc diệt?" Rồi này
các Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát
sanh minh kiến như sau: "Do sáu xứ không có mặt nên xúc không có mặt. Do
sáu xứ diệt, nên xúc diệt".
23) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Cái ǵ
không có mặt nên sáu xứ không có mặt? Do cái ǵ diệt nên sáu xứ diệt?"
Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ,
phát sanh minh kiến như sau: "Do danh sắc không có mặt nên sáu xứ không
có mặt. Do danh sắc diệt nên sáu xứ diệt".
24) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ
không có mặt nên danh sắc không có mặt? Do cái ǵ diệt nên danh sắc
diệt?" Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ
trí tuệ, phát sanh minh kiến như sau: "Do thức không có mặt nên danh sắc
không có mặt. Do thức diệt nên danh sắc diệt".
25) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ
không có mặt nên thức không có mặt? Do cái ǵ diệt nên thức diệt?" Rồi
này các Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát
sanh minh kiến như sau: "Do hành không có mặt nên thức không có mặt. Do
hành diệt nên thức diệt".
26) Rồi này các Tỷ-kheo, Bồ-tát Vipasś lại suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ
không có mặt nên hành không có mặt? Do cái ǵ diệt nên hành diệt?" Rồi
này các Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy, Bồ-tát Vipasś nhờ trí tuệ, phát
sanh minh kiến như sau: "Do vô minh không có mặt nên hành không có mặt.
Do vô minh diệt nên hành diệt".
27) Như vậy, do vô minh diệt nên hành diệt. Do hành diệt nên thức diệt.
Do thức diệt nên danh sắc diệt. Do danh sắc diệt nên sáu xứ diệt. Do sáu
xứ diệt nên xúc diệt. Do xúc diệt nên thọ diệt. Do thọ diệt nên ái diệt.
Do ái diệt nên thủ diệt. Do thủ diệt nên hữu diệt. Do hữu diệt nên sanh
diệt. Do sanh diệt nên già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo, diệt. Như vậy
là sự đoạn diệt của toàn bộ khổ uẩn này.
28) "Đoạn diệt, đoạn diệt", này các Tỷ-kheo, trong các pháp từ trước
chưa từng được nghe, đối với Bồ-tát Vipasś, nhăn khởi nên, trí khởi
lên, tuệ khởi lên, minh khởi lên, quang khởi lên. |
5. Sikhīsuttaṃ |
5-10.
Sikhīsuttādivaṇṇanā |
V. Sikh́ (Thi-khí)
(S.ii,9) |
5. Sikhissa ,
bhikkhave, bhagavato arahato sammāsambuddhassa…pe…. |
5-10.
Pañcamādīsu sikhissa, bhikkhavetiādīnaṃ padānaṃ ‘‘sikhissapi,
bhikkhave’’ti na evaṃ yojetvā attho veditabbo. Kasmā? Ekāsane
adesitattā. Nānāṭhānesu hi etāni desitāni, attho pana sabbattha
sadisoyeva. Sabbabodhisattānañhi bodhipallaṅke nisinnānaṃ na añño samaṇo
vā brāhmaṇo vā devo vā māro vā brahmā vā ācikkhati – ‘‘atīte bodhisattā
paccayākāraṃ sammasitvā buddhā jātā’’ti. Yathā pana paṭhamakappikakāle
deve vuṭṭhe udakassa gatamaggeneva aparāparaṃ vuṭṭhiudakaṃ gacchati,
evaṃ tehi tehi purimabuddhehi gatamaggeneva pacchimā pacchimā gacchanti.
Sabbabodhisattā hi ānāpānacatutthajjhānato vuṭṭhāya paccayākāre ñāṇaṃ
otāretvā taṃ anulomapaṭilomaṃ sammasitvā buddhā hontīti paṭipāṭiyā
sattasu suttesu buddhavipassanā nāma kathitāti.
Buddhavaggo paṭhamo. |
-- Này các Tỷ-kheo, với Thế Tôn Sikh́, bậc A-la-hán, Chánh Đẳng Giác...
(như trên)... |
6. Vessabhūsuttaṃ |
VI. Vessabhu (Tỳ-xá-phù) (S.ii,9) |
|
6.
Vessabhussa, bhikkhave, bhagavato arahato sammāsambuddhassa…pe…. |
-- Rồi này các Tỷ-kheo, với Thế Tôn Vessabhu, bậc A-la-hán, Chánh Đẳng
Giác... (như trên)... |
|
7. Kakusandhasuttaṃ |
VII. Kakusandha (Câu-lưu-tôn) (S.ii,9) |
|
7.
Kakusandhassa, bhikkhave, bhagavato arahato sammāsambuddhassa…pe…. |
-- Rồi này các Tỷ-kheo, với Thế Tôn Kakusandha, bậc A-la-hán, Chánh Đẳng
Giác... (như trên)... |
|
8. Koṇāgamanasuttaṃ |
VIII. Konàgamana (Câu-na-hàm). (S.ii,9) |
|
8.
Koṇāgamanassa, bhikkhave, bhagavato arahato sammāsambuddhassa…pe…. |
-- Rồi này các Tỷ-kheo, với Thế Tôn Konàgamana, bậc A-la-hán, Chánh Đẳng
Giác... (như trên)... |
|
9. Kassapasuttaṃ |
IX. Kassapa (Ca-diếp) (S.ii,9) |
|
9.
Kassapassa, bhikkhave, bhagavato arahato sammāsambuddhassa…pe…. |
-- Rồi này các Tỷ-kheo, với Thế Tôn Kassapa, bậc A-la-hán, Chánh Đẳng
Giác... (như trên)... |
|
10. Gotamasuttaṃ |
X. Mahà Sakya Muni Gotama: Đại Thích-ca-mâu-ni Cù-đàm. (S.ii,10) |
|
10. ‘‘Pubbeva
me, bhikkhave, sambodhā anabhisambuddhassa bodhisattasseva sato
etadahosi – ‘kicchaṃ vatāyaṃ loko āpanno jāyati ca jīyati ca mīyati ca
cavati ca upapajjati ca. Atha ca panimassa dukkhassa nissaraṇaṃ
nappajānāti jarāmaraṇassa. Kudāssu nāma imassa dukkhassa nissaraṇaṃ
paññāyissati jarāmaraṇassā’’’ti?
‘‘Tassa mayhaṃ, bhikkhave, etadahosi – ‘kimhi nu kho sati jarāmaraṇaṃ
hoti, kiṃpaccayā jarāmaraṇa’nti ? Tassa mayhaṃ, bhikkhave, yoniso
manasikārā ahu paññāya abhisamayo – ‘jātiyā kho sati jarāmaraṇaṃ hoti,
jātipaccayā jarāmaraṇa’’’nti.
‘‘Tassa mayhaṃ, bhikkhave, etadahosi – ‘kimhi nu kho sati jāti hoti…pe…
bhavo… upādānaṃ… taṇhā… vedanā… phasso… saḷāyatanaṃ… nāmarūpaṃ…
viññāṇaṃ… saṅkhārā honti, kiṃpaccayā saṅkhārā’ti? Tassa mayhaṃ,
bhikkhave , yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo – ‘avijjāya kho
sati saṅkhārā honti, avijjāpaccayā saṅkhārā’’’ti.
‘‘Iti hidaṃ avijjāpaccayā saṅkhārā; saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti. ‘Samudayo,
samudayo’ti kho me, bhikkhave, pubbe ananussutesu dhammesu cakkhuṃ
udapādi, ñāṇaṃ udapādi, paññā udapādi, vijjā udapādi, āloko udapādi.
‘‘Tassa mayhaṃ, bhikkhave, etadahosi – ‘kimhi nu kho asati jarāmaraṇaṃ
na hoti, kissa nirodhā jarāmaraṇanirodho’ti? Tassa mayhaṃ, bhikkhave,
yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo – ‘jātiyā kho asati jarāmaraṇaṃ
na hoti, jātinirodhā jarāmaraṇanirodho’’’ti.
‘‘Tassa mayhaṃ, bhikkhave, etadahosi – ‘kimhi nu kho asati jāti na
hoti…pe… bhavo… upādānaṃ… taṇhā… vedanā… phasso… saḷāyatanaṃ… nāmarūpaṃ…
viññāṇaṃ… saṅkhārā na honti, kissa nirodhā saṅkhāranirodho’ti? Tassa
mayhaṃ, bhikkhave, yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo – ‘avijjāya
kho asati saṅkhārā na honti, avijjānirodhā saṅkhāranirodho’’’ti.
‘‘Iti hidaṃ avijjānirodhā saṅkhāranirodho; saṅkhāranirodhā
viññāṇanirodho…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hoti.
‘Nirodho, nirodho’ti kho me, bhikkhave, pubbe ananussutesu dhammesu
cakkhuṃ udapādi, ñāṇaṃ udapādi, paññā udapādi, vijjā udapādi, āloko
udapādī’’ti. Dasamo.
Buddhavaggo paṭhamo.
Tassuddānaṃ –
Desanā vibhaṅgapaṭipadā ca,
Vipassī sikhī ca vessabhū;
Kakusandho koṇāgamano kassapo,
Mahāsakyamuni ca gotamoti. |
1) Tại Sàvatthi. 2) -- Thuở xưa, này các Tỷ-kheo, trước khi
Ta giác ngộ, chưa chứng Chánh Đẳng Giác, c̣n là Bồ-tát, tư tưởng sau đây
được khởi lên: "Thật sự thế giới này bị hăm trong khổ năo, bị sanh, bị
già, bị chết, bị đoạn diệt và bị tái sanh; và từ nơi đau khổ này, không
biết sự xuất ly, thoát khỏi già, chết; từ nơi đau khổ này, không biết
khi nào được biết đến sự xuất ly già, chết". 3) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ như
sau: "Cái ǵ có mặt, già, chết có mặt? Do duyên ǵ, già, chết sanh
khởi?" Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy, nhờ trí tuệ, Ta phát
sinh minh kiến như sau: "Do sanh có mặt nên già, chết có mặt. Do duyên
sanh nên già, chết sanh khởi". 4 - 13) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy
nghĩ như sau: "Cái ǵ có mặt, sanh mới có mặt...hữu...
thủ...ái...thọ...xúc...sáu xứ...danh sắc...thức... hành... Do duyên ǵ
hành sanh khởi?" Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy
về vấn đề này, nhờ trí tuệ, Ta phát sanh minh kiến như sau: "Do vô minh
có mặt nên hành có mặt. Do duyên vô minh nên hành sanh khởi". 14) Như vậy vô minh duyên hành, hành duyên
thức...(như trên)...hữu duyên sanh, sanh duyên già, chết, sầu, bi, khổ,
ưu, năo sanh khởi. Như vậy là sự tập khởi của toàn bộ khổ uẩn này. 15) "Tập khởi, tập khởi", này các Tỷ-kheo,
đối với các pháp từ trước chưa từng được nghe, chính nơi Ta, nhăn khởi
lên, trí khởi lên, tuệ khởi lên, minh khởi lên, quang khởi lên. 16) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ
như sau: "Cái ǵ không có mặt, già, chết không có mặt? Do cái ǵ diệt,
nên già, chết diệt?" Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy về vấn
đề này, nhờ trí tuệ, Ta phát sanh minh kiến như sau: "Do sanh không có
mặt nên già, chết không có mặt. Do sanh diệt nên già, chết diệt". 17) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ
như sau: "Cái ǵ không có mặt, sanh không có mặt. ..hữu. ..thủ. ..ái.
..thọ. ..xúc. ..sáu xứ...danh sắc. ..thức. ..hành... Do cái ǵ diệt,
hành diệt?" Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi như lư tư duy
về vấn đề này, nhờ trí tuệ, Ta phát sanh minh kiến như sau: "Do vô minh
không có mặt nên hành không có mặt. Do duyên vô minh diệt nên hành
diệt". 27) Như vậy, vô minh diệt hành diệt; hành
diệt, thức diệt... Như vậy là sự đoạn diệt của toàn bộ khổ uẩn này. 28) "Đoạn diệt, đoạn diệt", này các Tỷ-kheo, đối với các pháp từ trước chưa từng được nghe, chính nơi Ta nhăn khởi lên, trí khởi lên, tuệ khởi lên, minh khởi lên, quang khởi lên. |
|
2. Āhāravaggo |
2. Āhāravaggo |
II. Phẩm Đồ Ăn |
1. Āhārasuttaṃ |
1.
Āhārasuttavaṇṇanā |
XI. Các Loại Đồ Ăn
(Tạp 15,9 Thực Đại 2, 101c) (S.ii,11) |
11. Evaṃ me
sutaṃ – ekaṃ samayaṃ bhagavā sāvatthiyaṃ viharati jetavane
anāthapiṇḍikassa ārāme…pe… etadavoca – ‘‘cattārome, bhikkhave, āhārā
bhūtānaṃ vā sattānaṃ ṭhitiyā sambhavesīnaṃ vā anuggahāya. Katame
cattāro? Kabaḷīkāro [kabaḷiṃkāro (sī. pī.), kavaḷīkāro (syā. kaṃ.)]
āhāro – oḷāriko vā sukhumo vā, phasso dutiyo, manosañcetanā tatiyā,
viññāṇaṃ catutthaṃ. Ime kho, bhikkhave, cattāro āhārā bhūtānaṃ vā
sattānaṃ ṭhitiyā sambhavesīnaṃ vā anuggahāya’’.
‘‘Ime, bhikkhave, cattāro āhārā kiṃnidānā kiṃsamudayā kiṃjātikā
kiṃpabhavā? Ime cattāro āhārā taṇhānidānā taṇhāsamudayā taṇhājātikā
taṇhāpabhavā. Taṇhā cāyaṃ, bhikkhave, kiṃnidānā kiṃsamudayā kiṃjātikā
kiṃpabhavā? Taṇhā vedanānidānā vedanāsamudayā vedanājātikā
vedanāpabhavā. Vedanā cāyaṃ, bhikkhave, kiṃnidānā kiṃsamudayā kiṃjātikā
kiṃpabhavā? Vedanā phassanidānā phassasamudayā phassajātikā
phassapabhavā. Phasso cāyaṃ, bhikkhave, kiṃnidāno kiṃsamudayo kiṃjātiko
kiṃpabhavo? Phasso saḷāyatananidāno saḷāyatanasamudayo saḷāyatanajātiko
saḷāyatanapabhavo. Saḷāyatanañcidaṃ, bhikkhave, kiṃnidānaṃ kiṃsamudayaṃ
kiṃjātikaṃ kiṃpabhavaṃ? Saḷāyatanaṃ nāmarūpanidānaṃ nāmarūpasamudayaṃ
nāmarūpajātikaṃ nāmarūpapabhavaṃ. Nāmarūpañcidaṃ, bhikkhave, kiṃnidānaṃ
kiṃsamudayaṃ kiṃjātikaṃ kiṃpabhavaṃ? Nāmarūpaṃ viññāṇanidānaṃ
viññāṇasamudayaṃ viññāṇajātikaṃ viññāṇapabhavaṃ. Viññāṇañcidaṃ,
bhikkhave, kiṃnidānaṃ kiṃsamudayaṃ kiṃjātikaṃ kiṃpabhavaṃ? Viññāṇaṃ
saṅkhāranidānaṃ saṅkhārasamudayaṃ saṅkhārajātikaṃ saṅkhārapabhavaṃ.
Saṅkhārā cime, bhikkhave, kiṃnidānā kiṃsamudayā kiṃjātikā kiṃpabhavā?
Saṅkhārā avijjānidānā avijjāsamudayā avijjājātikā avijjāpabhavā.
‘‘Iti kho, bhikkhave, avijjāpaccayā saṅkhārā; saṅkhārapaccayā
viññāṇaṃ…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
Avijjāya tveva asesavirāganirodhā saṅkhāranirodho; saṅkhāranirodhā
viññāṇanirodho …pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho
hotī’’ti. Paṭhamaṃ. |
11.
Āhāravaggassa paṭhame āhārāti paccayā. Paccayā hi āharanti attano
phalaṃ, tasmā āhārāti vuccanti. Bhūtānaṃ vā sattānantiādīsu bhūtāti jātā
nibbattā. Sambhavesinoti ye sambhavaṃ jātiṃ nibbattiṃ esanti gavesanti.
Tattha catūsu yonīsu aṇḍajajalābujā sattā yāva aṇḍakosaṃ vatthikosañca
na bhindanti, tāva sambhavesino nāma, aṇḍakosaṃ vatthikosañca bhinditvā
bahi nikkhantā bhūtā nāma. Saṃsedajā opapātikā ca paṭhamacittakkhaṇe
sambhavesino nāma, dutiyacittakkhaṇato pabhuti bhūtā nāma. Yena vā
iriyāpathena jāyanti, yāva tato aññaṃ na pāpuṇanti, tāva sambhavesino
nāma, tato paraṃ bhūtā nāma. Atha vā bhūtāti jātā abhinibbattā, ye bhūtā
abhinibbattāyeva, na puna bhavissantīti saṅkhaṃ gacchanti, tesaṃ
khīṇāsavānaṃ etaṃ adhivacanaṃ. Sambhavamesantīti sambhavesino.
Appahīnabhavasaṃyojanattā āyatimpi sambhavaṃ esantānaṃ
sekkhaputhujjanānametaṃ adhivacanaṃ. Evaṃ sabbathāpi imehi dvīhi padehi
sabbasatte pariyādiyati. Vāsaddo cettha sampiṇḍanattho, tasmā bhūtānañca
sambhavesīnañcāti ayamattho veditabbo.
Ṭhitiyāti ṭhitatthaṃ. Anuggahāyāti anuggahatthaṃ. Vacanabhedoyeva cesa,
attho pana dvinnampi padānaṃ ekoyeva. Atha vā ṭhitiyāti tassa tassa
sattassa uppannadhammānaṃ anuppabandhavasena avicchedāya. Anuggahāyāti
anuppannānaṃ uppādāya. Ubhopi cetāni ‘‘bhūtānaṃ vā ṭhitiyā ceva
anuggahāya ca, sambhavesīnaṃ vā ṭhitiyā ceva anuggahāya cā’’ti evaṃ
ubhayattha daṭṭhabbānīti.
Kabaḷīkāro āhāroti kabaḷaṃ katvā ajjhoharitabbako āhāro,
odanakummāsādivatthukāya ojāyetaṃ adhivacanaṃ. Oḷāriko vā sukhumo vāti
vatthuoḷārikatāya oḷāriko, sukhumatāya sukhumo. Sabhāvena pana
sukhumarūpapariyāpannattā kabaḷīkāro āhāro sukhumova hoti. Sāpi cassa
vatthuto oḷārikatā sukhumatā ca upādāyupādāya veditabbā. Kumbhīlānañhi
āhāraṃ upādāya morānaṃ āhāro sukhumo. Kumbhīlā kira pāsāṇe gilanti, te
ca nesaṃ kucchippattā vilīyanti. Morā sappavicchikādipāṇe khādanti.
Morānaṃ pana āhāraṃ upādāya taracchānaṃ āhāro sukhumo. Te kira
tivassachaḍḍitāni visāṇāni ceva aṭṭhīni ca khādanti, tāni ca nesaṃ
kheḷena temitamattāneva kandamūlaṃ viya mudukāni honti. Taracchānaṃ
āhāraṃ upādāya hatthīnaṃ āhāro sukhumo. Te hi nānārukkhasākhādayo
khādanti. Hatthīnaṃ āhārato gavayagokaṇṇamigādīnaṃ āhāro sukhumo. Te
kira nissārāni nānārukkhapaṇṇādīni khādanti. Tesampi āhārato gunnaṃ
āhāro sukhumo. Te allasukkhatiṇāni khādanti. Tesaṃ āhārato sasānaṃ āhāro
sukhumo. Sasānaṃ āhārato sakuṇānaṃ āhāro sukhumo. Sakuṇānaṃ āhārato
paccantavāsīnaṃ āhāro sukhumo. Paccantavāsīnaṃ āhārato gāmabhojakānaṃ
āhāro sukhumo. Gāmabhojakānaṃ āhārato rājarājamahāmattānaṃ āhāro
sukhumo. Tesampi āhārato cakkavattino āhāro sukhumo. Cakkavattino
āhārato bhummānaṃ devānaṃ āhāro sukhumo. Bhummānaṃ devānaṃ āhārato
cātumahārājikānaṃ. Evaṃ yāva paranimmitavasavattīnaṃ āhārā
vitthāretabbā. Tesaṃ panāhāro sukhumotveva niṭṭhaṃ patto.
Ettha ca oḷārike vatthusmiṃ ojā parittā hoti dubbalā, sukhume balavatī.
Tathā hi ekapattapūrampi yāguṃ pīto muhutteneva jighacchito hoti
yaṃkiñcideva khāditukāmo, sappiṃ pana pasatamattaṃ pivitvā divasaṃ
abhottukāmo hoti. Tattha vatthu kammajatejasaṅkhātaṃ parissayaṃ
vinodeti, na pana sakkoti pāletuṃ. Ojā pana pāleti, na sakkoti
parissayaṃ vinodetuṃ. Dve pana ekato hutvā parissayañceva vinodenti
pālenti cāti.
Phasso dutiyoti cakkhusamphassādi chabbidhopi phasso etesu catūsu
āhāresu dutiyo āhāroti veditabbo. Desanānayo eva cesa, tasmā iminā nāma
kāraṇena dutiyo tatiyo cāti idamettha na gavesitabbaṃ. Manosañcetanāti
cetanāva vuccati. Viññāṇanti cittaṃ. Iti bhagavā imasmiṃ ṭhāne
upādiṇṇakaanupādiṇṇakavasena ekarāsiṃ katvā cattāro āhāre dassesi.
Kabaḷīkārāhāro hi upādiṇṇakopi atthi anupādiṇṇakopi, tathā phassādayo.
Tattha sappādīhi gilitānaṃ maṇḍūkādīnaṃ vasena upādiṇṇakakabaḷīkārāhāro
daṭṭhabbo. Maṇḍūkādayo hi sappādīhi gilitā antokucchigatāpi kiñci kālaṃ
jīvantiyeva. Te yāva upādiṇṇakapakkhe tiṭṭhanti, tāva āhāratthaṃ na
sādhenti . Bhijjitvā pana anupādiṇṇakapakkhe ṭhitā sādhenti. Tadāpi
upādiṇṇakāhāroti vuccantīti. Idaṃ pana ācariyānaṃ na ruccatīti
aṭṭhakathāyameva paṭikkhipitvā idaṃ vuttaṃ – imesaṃ sattānaṃ
khādantānampi akhādantānampi bhuñjantānampi abhuñjantānampi
paṭisandhicitteneva sahajātā kammajā ojā nāma atthi, sā yāvapi sattamā
divasā pāleti, ayameva upādiṇṇakakabaḷīkārāhāroti veditabbo.
Tebhūmakavipākavasena pana upādiṇṇakaphassādayo veditabbā,
tebhūmakakusalākusalakiriyavasena anupādiṇṇakā. Lokuttarā pana
ruḷhīvasena kathitāti.
Etthāha – ‘‘yadi paccayaṭṭho āhāraṭṭho, atha kasmā aññesupi sattānaṃ
paccayesu vijjamānesu imeyeva cattāro vuttā’’ti? Vuccate –
ajjhattikasantatiyā visesapaccayattā. Visesapaccayo hi
kabaḷīkārāhārabhakkhānaṃ sattānaṃ rūpakāyassa kabaḷīkāro āhāro, nāmakāye
vedanāya phasso, viññāṇassa manosañcetanā, nāmarūpassa viññāṇaṃ. Yathāha
– ‘‘seyyathāpi, bhikkhave, ayaṃ kāyo āhāraṭṭhitiko āhāraṃ paṭicca
tiṭṭhati, anāhāro no tiṭṭhati (saṃ. ni. 5.183), tathā phassapaccayā
vedanā, saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ, viññāṇapaccayā nāmarūpa’’nti (saṃ. ni.
2.1; vibha. 225).
Ko panettha āhāro kiṃ āharatīti? Kabaḷīkārāhāro ojaṭṭhamakarūpāni
āharati phassāhāro tisso vedanā, manosañcetanāhāro tayo bhave,
viññāṇāhāro paṭisandhināmarūpanti.
Kathaṃ? Kabaḷīkārāhāro tāva mukhe ṭhapitamatteyeva aṭṭha rūpāni
samuṭṭhāpeti, dantavicuṇṇitaṃ pana ajjhohariyamānaṃ ekekaṃ sitthaṃ
aṭṭhaṭṭharūpāni samuṭṭhāpetiyeva. Evaṃ kabaḷīkārāhāro ojaṭṭhamakarūpāni
āharati. Phassāhāro pana sukhavedanīyo phasso uppajjamānoyeva sukhaṃ
vedanaṃ āharati, dukkhavedanīyo dukkhaṃ, adukkhamasukhavedanīyo
adukkhamasukhanti evaṃ sabbathāpi phassāhāro tisso vedanā āharati.
Manosañcetanāhāro kāmabhavūpagaṃ kammaṃ kāmabhavaṃ āharati,
rūpārūpabhavūpagāni taṃ taṃ bhavaṃ. Evaṃ sabbathāpi manosañcetanāhāro
tayo bhave āharati. Viññāṇāhāro pana ye ca paṭisandhikkhaṇe
taṃsampayuttakā tayo khandhā, yāni ca tisantativasena tiṃsa rūpāni
uppajjanti, sahajātādipaccayanayena tāni āharatīti vuccati. Evaṃ
viññāṇāhāro paṭisandhināmarūpaṃ āharatīti. Ettha ca ‘‘manosañcetanā tayo
bhave āharatī’’ti sāsavakusalākusalacetanāva vuttā. ‘‘Viññāṇaṃ
paṭisandhināmarūpaṃ āharatī’’ti paṭisandhiviññāṇameva vuttaṃ. Avisesena
pana taṃsampayuttataṃsamuṭṭhānadhammānaṃ āharaṇatopete ‘‘āhārā’’ti
veditabbā.
Etesu catūsu āhāresu kabaḷīkārāhāro upatthambhento āhārakiccaṃ sādheti,
phasso phusantoyeva manosañcetanā āyūhamānāva, viññāṇaṃ vijānantameva.
Kathaṃ? Kabaḷīkārāhāro hi upatthambhentoyeva kāyaṭṭhapanena sattānaṃ
ṭhitiyā hoti. Kammajanitopi hi ayaṃ kāyo kabaḷīkārāhārena upatthaddho
dasapi vassāni vassasatampi yāva āyuparimāṇā tiṭṭhati. Yathā kiṃ ? Yathā
mātuyā janitopi dārako dhātiyā thaññādīni pāyetvā posiyamāno ciraṃ
tiṭṭhati, yathā ca upatthambhena upatthambhitaṃ gehaṃ. Vuttampi cetaṃ –
‘‘Yathā, mahārāja, gehe papatante aññena dārunā upatthambhitaṃ santaṃ
eva taṃ gehaṃ na patati. Evameva kho, mahārāja, ayaṃ kāyo āhāraṭṭhitiko
āhāraṃ paṭicca tiṭṭhatī’’ti.
Evaṃ kabaḷīkāro āhāro upatthambhento āhārakiccaṃ sādheti.
Evaṃ sādhentopi ca kabaḷīkāro āhāro dvinnaṃ rūpasantatīnaṃ paccayo hoti
āhārasamuṭṭhānassa ca upādiṇṇakassa ca. Kammajānaṃ anupālako hutvā
paccayo hoti, āhārasamuṭṭhānānaṃ janako hutvāti. Phasso pana
sukhādivatthubhūtaṃ ārammaṇaṃ phusantoyeva sukhādivedanāpavattanena
sattānaṃ ṭhitiyā hoti. Manosañcetanā kusalākusalakammavasena
āyūhamānāyeva bhavamūlanipphādanato sattānaṃ ṭhitiyā hoti. Viññāṇaṃ
vijānantameva nāmarūpappavattanena sattānaṃ ṭhitiyā hotīti.
Evaṃ upatthambhanādivasena āhārakiccaṃ sādhayamānesu panetesu cattāri
bhayāni daṭṭhabbāni. Seyyathidaṃ – kabaḷīkārāhāre nikantiyeva bhayaṃ,
phasse upagamanameva, manosañcetanāya āyūhanameva, viññāṇe
abhinipātoyeva bhayanti. Kiṃ kāraṇā? Kabaḷīkārāhāre hi nikantiṃ katvā
sītādīnaṃ purakkhatā sattā āhāratthāya muddāgaṇanādikammāni karontā
anappakaṃ dukkhaṃ nigacchanti. Ekacce ca imasmiṃ sāsane pabbajitvāpi
vejjakammādikāya anesanāya āhāraṃ pariyesantā diṭṭheva dhamme gārayhā
honti, samparāyepi, ‘‘tassa saṅghāṭipi ādittā sampajjalitā’’tiādinā
lakkhaṇasaṃyutte (saṃ. ni. 2.218) vuttanayena samaṇapetā honti. Iminā
tāva kāraṇena kabaḷīkāre āhāre nikanti eva bhayanti veditabbā.
Phassaṃ upagacchantāpi phassassādino paresaṃ rakkhitagopitesu dārādīsu
bhaṇḍesu aparajjhanti, te saha bhaṇḍena bhaṇḍasāmikā gahetvā
khaṇḍākhaṇḍikaṃ vā chinditvā saṅkārakūṭe chaḍḍenti , rañño vā
niyyādenti. Tato te rājā vividhā kammakāraṇā kārāpeti. Kāyassa ca bhedā
duggati tesaṃ pāṭikaṅkhā hoti. Iti phassassādamūlakaṃ diṭṭhadhammikampi
samparāyikampi bhayaṃ sabbamāgatameva hoti. Iminā kāraṇena phassāhāre
upagamanameva bhayanti veditabbaṃ.
Kusalākusalakammāyūhane pana tammūlakaṃ tīsu bhavesu bhayaṃ sabbaṃ
āgatameva hoti. Iminā kāraṇena manosañcetanāhāre āyūhanameva bhayanti
veditabbaṃ.
Paṭisandhiviññāṇañca yasmiṃ yasmiṃ ṭhāne abhinipatati, tasmiṃ tasmiṃ
ṭhāne paṭisandhināmarūpaṃ gahetvāva nibbattati. Tasmiñca nibbatte
sabbabhayāni nibbattāniyeva honti tammūlakattāti iminā kāraṇena
viññāṇāhāre abhinipātoyeva bhayanti veditabboti.
Kiṃnidānātiādīsu nidānādīni sabbāneva kāraṇavevacanāni. Kāraṇañhi yasmā
phalaṃ nideti, ‘‘handa naṃ gaṇhathā’’ti appeti viya, tasmā nidānanti
vuccati. Yasmā taṃ tato samudeti jāyati pabhavati, tasmā samudayo jāti
pabhavoti vuccati. Ayaṃ panettha padattho – kiṃnidānaṃ etesanti
kiṃnidānā. Ko samudayo etesanti kiṃsamudayā. Kā jāti etesanti kiṃjātikā.
Ko pabhavo etesanti kiṃpabhavā. Yasmā pana tesaṃ taṇhā yathāvuttena
atthena nidānañceva samudayo ca jāti ca pabhavo ca, tasmā
‘‘taṇhānidānā’’tiādimāha. Evaṃ sabbapadesu attho veditabbo.
Ettha ca ime cattāro āhārā taṇhānidānāti paṭisandhiṃ ādiṃ katvā
attabhāvasaṅkhātānaṃ āhārānaṃ purimataṇhānaṃ vasena nidānaṃ veditabbaṃ.
Kathaṃ? Paṭisandhikkhaṇe tāva paripuṇṇāyatanānaṃ sattānaṃ
sattasantativasena, sesānaṃ tato ūnaūnasantativasena
uppannarūpabbhantaraṃ jātā ojā atthi, ayaṃ taṇhānidāno
upādiṇṇakakabaḷīkārāhāro. Paṭisandhicittasampayuttā pana phassacetanā
sayañca cittaṃ viññāṇanti ime taṇhānidānā
upādiṇṇaka-phassamanosañcetanā-viññāṇāhārāti evaṃ tāva purimataṇhānidānā
paṭisandhikā āhārā. Yathā ca paṭisandhikā, evaṃ tato paraṃ
paṭhamabhavaṅgacittakkhaṇādinibbattāpi veditabbā.
Yasmā pana bhagavā na kevalaṃ āhārānameva nidānaṃ jānāti,
āhāranidānabhūtāya taṇhāyapi, taṇhāya nidānānaṃ vedanādīnampi nidānaṃ
jānātiyeva, tasmā taṇhā cāyaṃ, bhikkhave, kiṃnidānātiādinā nayena vaṭṭaṃ
dassetvā vivaṭṭaṃ dassesi. Imasmiñca pana ṭhāne bhagavā atītābhimukhaṃ
desanaṃ katvā atītena vaṭṭaṃ dasseti. Kathaṃ? Āhāravasena hi ayaṃ
attabhāvo gahito.
Taṇhāti imassattabhāvassa janakaṃ kammaṃ,
vedanāphassasaḷāyatananāmarūpaviññāṇāni yasmiṃ attabhāve ṭhatvā kammaṃ
āyūhitaṃ, taṃ dassetuṃ vuttāni, avijjāsaṅkhārā tassattabhāvassa janakaṃ
kammaṃ. Iti dvīsu ṭhānesu attabhāvo, dvīsu tassa janakaṃ kammanti
saṅkhepena kammañceva kammavipākañcāti, dvepi dhamme dassentena
atītābhimukhaṃ desanaṃ katvā atītena vaṭṭaṃ dassitaṃ.
Tatrāyaṃ desanā anāgatassa adassitattā aparipuṇṇāti na daṭṭhabbā. Nayato
pana paripuṇṇātveva daṭṭhabbā. Yathā hi cakkhumā puriso udakapiṭṭhe
nipannaṃ suṃsumāraṃ disvā tassa parabhāgaṃ olokento gīvaṃ passeyya,
orato piṭṭhiṃ, pariyosāne naṅguṭṭhamūlaṃ, heṭṭhā kucchiṃ olokento pana
udakagataṃ agganaṅguṭṭhañceva cattāro ca hatthapāde na passeyya, so na
ettāvatā ‘‘aparipuṇṇo suṃsumāro’’ti gaṇhāti, nayato pana paripuṇṇotveva
gaṇhāti, evaṃsampadamidaṃ veditabbaṃ.
Udakapiṭṭhe nipannasuṃsumāro viya hi tebhūmakavaṭṭaṃ. Tīre ṭhito
cakkhumā puriso viya yogāvacaro. Tena purisena udakapiṭṭhe suṃsumārassa
diṭṭhakālo viya yoginā āhāravasena imassattabhāvassa diṭṭhakālo. Parato
gīvāya diṭṭhakālo viya imassattabhāvassa janikāya taṇhāya diṭṭhakālo.
Piṭṭhiyā diṭṭhakālo viya yasmiṃ attabhāve taṇhāsaṅkhātaṃ kammaṃ kataṃ,
vedanādivasena tassa diṭṭhakālo. Naṅguṭṭhamūlassa diṭṭhakālo viya
tassattabhāvassa janakānaṃ avijjāsaṅkhārānaṃ diṭṭhakālo. Heṭṭhā kucchiṃ
olokentassa pana agganaṅguṭṭhañceva cattāro ca hatthapāde adisvāpi
‘‘aparipuṇṇo suṃsumāro’’ti agahetvā nayato paripuṇṇotveva gahaṇaṃ viya
yattha yattha paccayavaṭṭaṃ pāḷiyaṃ na āgataṃ, tattha tattha ‘‘desanā
aparipuṇṇā’’ti agahetvā nayato paripuṇṇātveva gahaṇaṃ veditabbaṃ. Tattha
ca āhārataṇhānaṃ antare eko sandhi, taṇhāvedanānaṃ antare eko,
viññāṇasaṅkhārānaṃ antare ekoti evaṃ tisandhicatusaṅkhepameva vaṭṭaṃ
dassitanti. Paṭhamaṃ. |
1) Như vầy tôi nghe. Một thời Thế tôn ở Sàvatthi (Xá-vệ) tại
Jetavana (Thắng Lâm) trong vườn ông Anàthapindika (Cấp Cô Độc ) 2) -- Này các Tỷ-kheo, có bốn loại đồ ăn
này khiến cho các loại sanh vật hay các loại chúng sanh được tồn tại hay
khiến cho các loại sắp sanh thành được thọ sanh. Thế nào là bốn? Một là
đoàn thực hoặc thô hoặc tế, hai là xúc thực, ba là tư niệm thực, bốn là
thức thực. Này các Tỷ-kheo, bốn loại đồ ăn này khiến cho các loại sanh
vật hay khiến cho các loại chúng sanh được tồn tại hay khiến cho các
loại sắp sanh thành được thọ sanh. 3) Và này các Tỷ-kheo, bốn loại đồ ăn này
do cái ǵ làm nhân, do cái ǵ tập khởi, do cái ǵ tác sanh, do cái ǵ
làm cho hiện hữu? Bốn loại đồ ăn này do ái làm nhân, do ái tập khởi, do
ái tác sanh, do ái làm hiện hữu. 4) Ái này, này các Tỷ-kheo, do cái ǵ làm
nhân, do cái ǵ tập khởi, do cái ǵ tác sanh, do cái ǵ làm cho hiện
hữu? Ái do thọ làm nhân, do thọ tập khởi, do thọ tác sanh, do thọ làm
cho hiện hữu. 5) Thọ này, này các Tỷ-kheo, do cái ǵ làm
nhân, do cái ǵ tập khởi, do cái ǵ tác sanh, do cái ǵ làm cho hiện
hữu? Thọ do xúc làm nhân, do xúc tập khởi, do xúc tác sanh, do xúc làm
cho hiện hữu. 6) Xúc này, này các Tỷ-kheo, do cái ǵ làm
nhân, do cái ǵ tập khởi, do cái ǵ tác sanh, do cái ǵ làm cho hiện
hữu? Xúc do sáu xứ làm nhân, do sáu xứ tập khởi, do sáu xứ tác sanh, do
sáu xứ làm cho hiện hữu. 7) Sáu xứ này, này các Tỷ-kheo, do cái ǵ
làm nhân, do cái ǵ tập khởi, do cái ǵ tác sanh, do cái ǵ làm cho hiện
hữu? Sáu xứ do danh sắc làm nhân, do danh sắc tập khởi, do danh sắc tác
sanh, do danh sắc làm cho hiện hữu. 8) Danh sắc này, này các Tỷ-kheo, do cái ǵ
làm nhân, do cái ǵ tập khởi, do cái ǵ tác sanh, do cái ǵ làm cho hiện
hữu? Danh sắc do thức làm nhân, do thức tập khởi, do thức tác sanh, do
thức làm cho hiện hữu. 9) Thức này, này các Tỷ-kheo, do cái ǵ làm
nhân, do cái ǵ tập khởi, do cái ǵ tác sanh, do cái ǵ làm cho hiện
hữu? Thức do hành làm nhân, do hành tập khởi, do hành tác sanh, do hành
làm cho hiện hữu. 10) Những hành này, này các Tỷ-kheo, do cái
ǵ làm nhân, do cái ǵ tập khởi, do cái ǵ tác sanh, do cái ǵ làm cho
hiện hữu? Các hành này do vô minh làm nhân, do vô minh tập khởi, do vô
minh tác sanh, do vô minh làm cho hiện hữu. 11) Như vậy, này các Tỷ-kheo, vô minh duyên
hành, hành duyên thức...(như trên )...như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập
khởi. 12) Nhưng do sự ly tham, đoạn diệt vô minh
một cách hoàn toàn, các hành diệt. Do các hành diệt nên thức diệt...(như
trên)...như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. |
2.
Moḷiyaphaggunasuttaṃ |
2.
Moḷiyaphaggunasuttavaṇṇanā |
XII. Moliya
Phagguna (Tạp 15,10. Đại 2,102) (S.ii,12). |
12.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘cattārome , bhikkhave, āhārā bhūtānaṃ vā
sattānaṃ ṭhitiyā sambhavesīnaṃ vā anuggahāya. Katame cattāro? Kabaḷīkāro
āhāro – oḷāriko vā sukhumo vā, phasso dutiyo, manosañcetanā tatiyā,
viññāṇaṃ catutthaṃ. Ime kho, bhikkhave, cattāro āhārā bhūtānaṃ vā
sattānaṃ ṭhitiyā sambhavesīnaṃ vā anuggahāyā’’ti.
Evaṃ vutte, āyasmā moḷiyaphagguno bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘ko nu kho,
bhante, viññāṇāhāraṃ āhāretī’’ti? ‘‘No kallo pañho’’ti bhagavā avoca –
‘‘‘āhāretī’ti ahaṃ na vadāmi. ‘Āhāretī’ti cāhaṃ vadeyyaṃ, tatrassa kallo
pañho – ‘ko nu kho, bhante, āhāretī’ti ? Evaṃ cāhaṃ na vadāmi. Evaṃ maṃ
avadantaṃ yo evaṃ puccheyya – ‘kissa nu kho, bhante, viññāṇāhāro’ti, esa
kallo pañho. Tatra kallaṃ veyyākaraṇaṃ – ‘viññāṇāhāro āyatiṃ
punabbhavābhinibbattiyā paccayo, tasmiṃ bhūte sati saḷāyatanaṃ,
saḷāyatanapaccayā phasso’’’ti.
‘‘Ko nu kho, bhante, phusatī’’ti? ‘‘No kallo pañho’’ti bhagavā avoca –
‘‘‘phusatī’ti ahaṃ na vadāmi. ‘Phusatī’ti cāhaṃ vadeyyaṃ, tatrassa kallo
pañho – ‘ko nu kho, bhante, phusatī’ti? Evaṃ cāhaṃ na vadāmi. Evaṃ maṃ
avadantaṃ yo evaṃ puccheyya – ‘kiṃpaccayā nu kho, bhante, phasso’ti, esa
kallo pañho. Tatra kallaṃ veyyākaraṇaṃ – ‘saḷāyatanapaccayā phasso,
phassapaccayā vedanā’’’ti.
‘‘Ko nu kho, bhante, vedayatī’’ti [vediyatīti (sī. pī. ka.)]? ‘‘No kallo
pañho’’ti bhagavā avoca – ‘‘‘vedayatī’ti ahaṃ na vadāmi. ‘Vedayatī’ti
cāhaṃ vadeyyaṃ, tatrassa kallo pañho – ‘ko nu kho, bhante, vedayatī’ti?
Evaṃ cāhaṃ na vadāmi. Evaṃ maṃ avadantaṃ yo evaṃ puccheyya – ‘kiṃpaccayā
nu kho, bhante, vedanā’ti, esa kallo pañho. Tatra kallaṃ veyyākaraṇaṃ –
‘phassapaccayā vedanā, vedanāpaccayā taṇhā’’’ti.
‘‘Ko nu kho, bhante, tasatī’’ti [taṇhīyatīti (sī. syā. kaṃ.)]? ‘‘No
kallo pañho’’ti bhagavā avoca – ‘‘‘tasatī’ti ahaṃ na vadāmi . ‘Tasatī’ti
cāhaṃ vadeyyaṃ, tatrassa kallo pañho – ‘ko nu kho, bhante, tasatī’ti?
Evaṃ cāhaṃ na vadāmi. Evaṃ maṃ avadantaṃ yo evaṃ puccheyya – ‘kiṃpaccayā
nu kho, bhante, taṇhā’ti, esa kallo pañho. Tatra kallaṃ veyyākaraṇaṃ –
‘vedanāpaccayā taṇhā, taṇhāpaccayā upādāna’’’nti.
‘‘Ko nu kho, bhante, upādiyatī’’ti? ‘‘No kallo pañho’’ti bhagavā avoca –
‘‘‘upādiyatī’ti ahaṃ na vadāmi. ‘Upādiyatī’ti cāhaṃ vadeyyaṃ, tatrassa
kallo pañho – ‘ko nu kho, bhante, upādiyatī’ti? Evaṃ cāhaṃ na vadāmi.
Evaṃ maṃ avadantaṃ yo evaṃ puccheyya – ‘kiṃpaccayā nu kho, bhante,
upādāna’nti, esa kallo pañho. Tatra kallaṃ veyyākaraṇaṃ – ‘taṇhāpaccayā
upādānaṃ; upādānapaccayā bhavo’ti…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
‘‘Channaṃ tveva, phagguna, phassāyatanānaṃ asesavirāganirodhā
phassanirodho; phassanirodhā vedanānirodho; vedanānirodhā taṇhānirodho;
taṇhānirodhā upādānanirodho; upādānanirodhā bhavanirodho; bhavanirodhā
jātinirodho; jātinirodhā jarāmaraṇaṃ sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā
nirujjhanti. Evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’ti.
Dutiyaṃ. |
12. Dutiye
sambhavesīnaṃ vā anuggahāyāti imasmiṃyeva ṭhāne bhagavā desanaṃ
niṭṭhāpesi. Kasmā? Diṭṭhigatikassa nisinnattā. Tassañhi parisati
moḷiyaphagguno nāma bhikkhu diṭṭhigatiko nisinno. Atha satthā cintesi –
‘‘ayaṃ uṭṭhahitvā maṃ pañhaṃ pucchissati, athassāhaṃ vissajjessāmī’’ti
pucchāya okāsadānatthaṃ desanaṃ niṭṭhāpesi. Moḷiyaphaggunoti moḷīti cūḷā
vuccati. Yathāha –
‘‘Chetvāna moḷiṃ varagandhavāsitaṃ
Vehāyasaṃ ukkhipi sakyapuṅgavo;
Ratanacaṅkoṭavarena vāsavo,
Sahassanetto sirasā paṭiggahī’’ti.
Sā tassa gihikāle mahantā ahosi. Tenassa ‘‘moḷiyaphagguno’’ti saṅkhā
udapādi. Pabbajitampi naṃ teneva nāmena sañjānanti. Etadavocāti
desanānusandhiṃ ghaṭento etaṃ ‘‘ko nu kho, bhante, viññāṇāhāraṃ
āhāretī’’ti vacanaṃ avoca. Tassattho – bhante, ko nāma so, yo etaṃ
viññāṇāhāraṃ khādati vā bhuñjati vāti?
Kasmā panāyaṃ itare tayo āhāre apucchitvā imameva pucchatīti? Jānāmīti
laddhiyā. So hi mahante piṇḍe katvāva kabaḷīkārāhāraṃ bhuñjante passati,
tenassa taṃ jānāmīti laddhi. Tittiravaṭṭakamorakukkuṭādayo pana
mātusamphassena yāpente disvā ‘‘ete phassāhārena yāpentī’’ti tassa
laddhi. Kacchapā pana attano utusamaye mahāsamuddato nikkhamitvā
samuddatīre vālikantare aṇḍāni ṭhapetvā vālikāya paṭicchādetvā
mahāsamuddameva otaranti. Tāni mātuanussaraṇavasena na pūtīni honti.
Tāni manosañcetanāhārena yāpentīti tassa laddhi. Kiñcāpi therassa ayaṃ
laddhi, na pana etāya laddhiyā imaṃ pañhaṃ pucchati . Diṭṭhigatiko hi
ummattakasadiso. Yathā ummattako pacchiṃ gahetvā antaravīthiṃ otiṇṇo
gomayampi pāsāṇampi gūthampi khajjakhaṇḍampi taṃ taṃ manāpampi
amanāpampi gahetvā pacchiyaṃ pakkhipati. Evameva diṭṭhigatiko yuttampi
ayuttampi pucchati. So ‘‘kasmā imaṃ pucchasī’’ti na niggahetabbo,
pucchitapucchitaṭṭhāne pana gahaṇameva nisedhetabbaṃ. Teneva naṃ bhagavā
‘‘kasmā evaṃ pucchasī’’ti avatvā gahitagāhameva tassa mocetuṃ no kallo
pañhotiādimāha.
Tattha no kalloti ayutto. Āhāretīti ahaṃ na vadāmīti ahaṃ koci satto vā
puggalo vā āhāretīti na vadāmi. Āhāretīti cāhaṃ vadeyyanti yadi ahaṃ
āhāretīti vadeyyaṃ. Tatrassa kallo pañhoti tasmiṃ mayā evaṃ vutte ayaṃ
pañho yutto bhaveyya. Kissa nu kho, bhante, viññāṇāhāroti, bhante, ayaṃ
viññāṇāhāro katamassa dhammassa paccayoti attho. Tatra kallaṃ
veyyākaraṇanti tasmiṃ evaṃ pucchite pañhe imaṃ veyyākaraṇaṃ yuttaṃ
‘‘viññāṇāhāro āyatiṃ punabbhavābhinibbattiyā paccayo’’ti. Ettha ca
viññāṇāhāroti paṭisandhicittaṃ. Āyatiṃ punabbhavābhinibbattīti teneva
viññāṇena sahuppannanāmarūpaṃ. Tasmiṃ bhūte sati saḷāyatananti tasmiṃ
punabbhavābhinibbattisaṅkhāte nāmarūpe jāte sati saḷāyatanaṃ hotīti
attho.
Saḷāyatanapaccayāphassoti idhāpi bhagavā uttari pañhassa okāsaṃ dento
desanaṃ niṭṭhāpesi. Diṭṭhigatiko hi navapucchaṃ uppādetuṃ na sakkoti,
niddiṭṭhaṃ niddiṭṭhaṃyeva pana gaṇhitvā pucchati, tenassa bhagavā okāsaṃ
adāsi. Attho panassa sabbapadesu vuttanayeneva gahetabbo. ‘‘Ko nu kho,
bhante, bhavatī’’ti kasmā na pucchati? Diṭṭhigatikassa hi satto nāma
bhūto nibbattoyevāti laddhi, tasmā attano laddhiviruddhaṃ idanti na
pucchati. Apica idappaccayā idaṃ idappaccayā idanti bahūsu ṭhānesu
kathitattā saññattiṃ upagato, tenāpi na pucchati. Satthāpi ‘‘imassa
bahuṃ pucchantassāpi titti natthi, tucchapucchameva pucchatī’’ti ito
paṭṭhāya desanaṃ ekābaddhaṃ katvā desesi. Channaṃ tvevāti yato paṭṭhāya
desanāruḷhaṃ, tameva gahetvā desanaṃ vivaṭṭento evamāha. Imasmiṃ pana
sutte viññāṇanāmarūpānaṃ antare eko sandhi, vedanātaṇhānaṃ antare eko,
bhavajātīnaṃ antare ekoti. Dutiyaṃ. |
1)...Trú Tại Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, có bốn loại đồ ăn
này khiến cho các loại sanh vật hay các loại chúng sanh được tồn tại hay
khiến cho các loại sắp sanh thành được thọ sanh. Thế nào là bốn? Một là
đoàn thực hoặc thô hoặc tế, hai là xúc thực, ba là tư niệm thực, bốn là
thức thực. Này các Tỷ-kheo, bốn loại đồ ăn này khiến cho các loại sanh
vật hay khiến cho các loại chúng sanh được tồn tại hay khiến cho các
loại sắp sanh thành được thọ sanh. 3) Khi được nói vậy, Tôn giả
Moliya-Phagguna bạch Thế Tôn: -- Bạch Thế Tôn, ai ăn thức thực? Thế Tôn đáp: -- Câu hỏi ấy không thích hợp. Ta không
nói: "Có ai ăn". Nếu Ta nói: "Có kẻ ăn", thời câu hỏi: "Có ai ăn" là câu
hỏi thích hợp. Nhưng Ta không nói như vậy. Và v́ Ta không nói như vậy,
nếu có ai hỏi Ta: "Bạch Thế Tôn, thức thực là cho ai?", thời câu hỏi ấy
thích hợp. Ở đây, câu trả lời thích hợp là như sau: "Thức thực là duyên
cho sự sanh thành, cho sự tái sanh trong tương lai. Khi cái ấy hiện hữu,
có mặt thời sáu xứ có mặt. Do duyên sáu xứ, xúc có mặt". 4) -- Bạch Thế Tôn, ai cảm xúc? Thế Tôn đáp: -- Câu hỏi ấy không thích hợp. Ta không
nói: "Có kẻ cảm xúc". Nếu Ta nói: "Có kẻ cảm xúc", thời câu hỏi: "Ai cảm
xúc" là câu hỏi thích hợp. Nhưng Ta không nói như vậy. Và v́ Ta không
nói như vậy, nếu có ai hỏi Ta: "Bạch Thế Tôn, do duyên ǵ, xúc sanh
khởi?", thời câu hỏi ấy thích hợp. Ở đây câu trả lời thích hợp là như
sau: "Do duyên sáu xứ, xúc sanh khởi. Do duyên xúc, thọ sanh khởi". 5) -- Bạch Thế Tôn, ai cảm thọ? Thế Tôn đáp: -- Câu hỏi ấy không thích hợp. Ta không
nói: "Có người cảm thọ". Nếu ta có nói: "Có người cảm thọ", thời câu
hỏi: "Ai cảm thọ?" là câu hỏi thích hợp. Nhưng Ta không nói như vậy. Và
v́ Ta không nói như vậy, nếu có ai hỏi Ta: "Bạch Thế Tôn, do duyên ǵ,
thọ sanh khởi?", thời câu hỏi ấy thích hợp. Ở đây câu trả lời thích hợp
là như sau: "Do duyên xúc, thọ sanh khởi. Do duyên thọ, ái sanh khởi". 6) -- Bạch Thế Tôn, ai khát ái? Thế Tôn đáp: -- Câu hỏi ấy không thích hợp. Ta không
nói: "Có kẻ khát ái". Nếu Ta nói: "Có kẻ khát ái", thời câu hỏi: "Ai
khát ái" là câu hỏi thích hợp. Nhưng Ta không nói như vậy. Và v́ Ta
không nói như vậy, nếu có ai hỏi Ta: "Bạch Thế Tôn, do duyên ǵ, ái sanh
khởi", thời câu hỏi ấy thích hợp. Ở đây, câu trả lời thích hợp là như
sau: "Do duyên thọ, ái sanh khởi. Do duyên ái, thủ sanh khởi". 7) --Bạch Thế Tôn, ai chấp thủ? Thế Tôn đáp: -- Câu hỏi ấy không thích hợp. Ta không
nói: "Có kẻ chấp thủ". Nếu Ta nói: "Có kẻ chấp thủ", thời câu hỏi: "Ai
chấp thủ" là câu hỏi thích hợp. Nhưng Ta không nói như vậy. Và v́ Ta
không nói như vậy, nếu có ai hỏi Ta: "Bạch Thế Tôn, do duyên ǵ, thủ
sanh khởi", thời câu hỏi ấy thích hợp. Ở đây, câu trả lời thích hợp là
như sau: "Do duyên ái, thủ sanh khởi. Do duyên thủ, hữu sanh khởi". Như
vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. 8) Nhưng này Phagguna, do ly tham, đoạn
diệt một cách hoàn toàn sáu xứ nên xúc diệt. Do xúc diệt, nên thọ diệt.
Do thọ diệt nên ái diệt. Do ái diệt nên thủ diệt. Do thủ diệt nên hữu
diệt. Do hữu diệt nên sanh diệt. Do sanh diệt nên già, chết, sầu, bi,
khổ, ưu, năo diệt. Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. |
3.
Samaṇabrāhmaṇasuttaṃ |
3.
Samaṇabrāhmaṇasuttavaṇṇanā |
XIII. Sa Môn, Bà La
Môn (Tạp 14.10-11. Đại 2,99a) (S.ii,14) |
13.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘ye hi keci, bhikkhave, samaṇā vā brāhmaṇā vā
jarāmaraṇaṃ nappajānanti, jarāmaraṇasamudayaṃ nappajānanti,
jarāmaraṇanirodhaṃ nappajānanti, jarāmaraṇanirodhagāminiṃ paṭipadaṃ
nappajānanti; jātiṃ…pe… bhavaṃ… upādānaṃ… taṇhaṃ… vedanaṃ… phassaṃ…
saḷāyatanaṃ… nāmarūpaṃ… viññāṇaṃ… saṅkhāre nappajānanti,
saṅkhārasamudayaṃ nappajānanti, saṅkhāranirodhaṃ nappajānanti,
saṅkhāranirodhagāminiṃ paṭipadaṃ nappajānanti , na me te, bhikkhave,
samaṇā vā brāhmaṇā vā samaṇesu vā samaṇasammatā brāhmaṇesu vā
brāhmaṇasammatā; na ca pana te āyasmanto sāmaññatthaṃ vā brahmaññatthaṃ
[brāhmaññatthaṃ (syā. kaṃ.) moggallānabyākaraṇaṃ oloketabbaṃ] vā
diṭṭheva dhamme sayaṃ abhiññā sacchikatvā upasampajja viharanti.
‘‘Ye ca kho keci, bhikkhave, samaṇā vā brāhmaṇā vā jarāmaraṇaṃ
pajānanti, jarāmaraṇasamudayaṃ pajānanti, jarāmaraṇanirodhaṃ pajānanti,
jarāmaraṇanirodhagāminiṃ paṭipadaṃ pajānanti; jātiṃ…pe… bhavaṃ…
upādānaṃ… taṇhaṃ… vedanaṃ… phassaṃ… saḷāyatanaṃ… nāmarūpaṃ… viññāṇaṃ…
saṅkhāre pajānanti, saṅkhārasamudayaṃ pajānanti, saṅkhāranirodhaṃ
pajānanti, saṅkhāranirodhagāminiṃ paṭipadaṃ pajānanti, te kho me,
bhikkhave, samaṇā vā brāhmaṇā vā samaṇesu ceva samaṇasammatā brāhmaṇesu
ca brāhmaṇasammatā; te ca panāyasmanto sāmaññatthañca brahmaññatthañca
diṭṭheva dhamme sayaṃ abhiññā sacchikatvā upasampajja viharantī’’ti.
Tatiyaṃ. |
13. Tatiye
samaṇā vā brāhmaṇā vāti saccāni paṭivijjhituṃ asamatthā
bāhirakasamaṇabrāhmaṇā. Jarāmaraṇaṃ nappajānantītiādīsu jarāmaraṇaṃ na
jānanti dukkhasaccavasena , jarāmaraṇasamudayaṃ na jānanti saha taṇhāya
jāti jarāmaraṇassa samudayoti samudayasaccavasena, jarāmaraṇanirodhaṃ na
jānanti nirodhasaccavasena, paṭipadaṃ na jānanti maggasaccavasena. Jātiṃ
na jānanti dukkhasaccavasena, jātisamudayaṃ na jānanti saha taṇhāya
bhavo jātisamudayoti samudayasaccavasena. Evaṃ saha taṇhāya samudayaṃ
yojetvā sabbapadesu catusaccavasena attho veditabbo. Sāmaññatthaṃ vā
brahmaññatthaṃ vāti ettha ariyamaggo sāmaññañceva brahmaññañca.
Ubhayatthāpi pana attho nāma ariyaphalaṃ veditabbaṃ. Iti bhagavā imasmiṃ
sutte ekādasasu ṭhānesu cattāri saccāni kathesīti. Tatiyaṃ. |
1) Trú ở Sàvatthi... 2) -- Này các Tỷ-kheo, những Sa-môn hay
Bà-la-môn nào không biết rơ già, chết, không biết rơ già, chết tập khởi,
không biết rơ già, chết đoạn diệt, không biết rơ con đường đưa đến già,
chết đoạn diệt; không biết rơ sanh... hữu... thủ... ái... thọ... xúc...
sáu xứ... danh sắc... thức... không biết rơ các hành, không biết rơ các
hành tập khởi, không biết rơ các hành đoạn diệt, không biết rơ con đường
đưa đến các hành đoạn diệt; các vị Sa-môn hay Bà-la-môn ấy không được
chấp nhận là Sa-môn giữa các Sa-môn, hay là Bà-la-môn giữa các
Bà-la-môn. Và những bậc Tôn giả ấy, ngay trong đời sống hiện tại cũng
không có thể với thắng trí tự ḿnh chứng ngộ, chứng đạt và an trú mục
đích Sa-môn hạnh và mục đích Bà-la-môn hạnh. 3) Và này các Tỷ-kheo, những Sa-môn hay là Bà-la-môn nào biết rơ già, chết, biết rơ già, chết tập khởi, biết rơ già, chết đoạn diệt, biết rơ con đường đưa đến già, chết đoạn diệt... biết rơ sanh... hữu... thủ... ái... thọ... xúc... sáu xứ... danh sắc... thức... biết rơ các hành, biết rơ các hành tập khởi, biết rơ các hành đoạn diệt, biết rơ con đường đưa đến các hành đoạn diệt; các Sa-môn hay Bà-la-môn ấy được chấp nhận là Sa-môn giữa các Sa-môn, hay là Bà-la-môn giữa các Bà-la-môn. Và những bậc Tôn giả ấy, ngay trong đời sống hiện tại có thể với thắng trí tự ḿnh giác ngộ, chứng đạt và an trú mục đích Sa-môn và mục đích Bà-la-môn hạnh. |
4.
Dutiyasamaṇabrāhmaṇasuttaṃ |
4.
Dutiyasamaṇabrāhmaṇasuttavaṇṇanā |
XIV. Sa Môn, Bà La
Môn (S.ii,15) |
14.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘ye hi keci, bhikkhave, samaṇā vā brāhmaṇā vā
ime dhamme nappajānanti, imesaṃ dhammānaṃ samudayaṃ nappajānanti, imesaṃ
dhammānaṃ nirodhaṃ nappajānanti, imesaṃ dhammānaṃ nirodhagāminiṃ
paṭipadaṃ nappajānanti, katame dhamme nappajānanti, katamesaṃ dhammānaṃ
samudayaṃ nappajānanti, katamesaṃ dhammānaṃ nirodhaṃ nappajānanti,
katamesaṃ dhammānaṃ nirodhagāminiṃ paṭipadaṃ nappajānanti’’?
‘‘Jarāmaraṇaṃ nappajānanti, jarāmaraṇasamudayaṃ nappajānanti,
jarāmaraṇanirodhaṃ nappajānanti, jarāmaraṇanirodhagāminiṃ paṭipadaṃ
nappajānanti; jātiṃ…pe… bhavaṃ… upādānaṃ… taṇhaṃ… vedanaṃ… phassaṃ…
saḷāyatanaṃ… nāmarūpaṃ… viññāṇaṃ… saṅkhāre nappajānanti,
saṅkhārasamudayaṃ nappajānanti, saṅkhāranirodhaṃ nappajānanti,
saṅkhāranirodhagāminiṃ paṭipadaṃ nappajānanti. Ime dhamme nappajānanti,
imesaṃ dhammānaṃ samudayaṃ nappajānanti, imesaṃ dhammānaṃ nirodhaṃ
nappajānanti, imesaṃ dhammānaṃ nirodhagāminiṃ paṭipadaṃ nappajānanti. Na
me te, bhikkhave, samaṇā vā brāhmaṇā vā samaṇesu vā samaṇasammatā
brāhmaṇesu vā brāhmaṇasammatā, na ca pana te āyasmanto sāmaññatthaṃ vā
brahmaññatthaṃ vā diṭṭheva dhamme sayaṃ abhiññā sacchikatvā upasampajja
viharanti.
‘‘Ye ca kho keci, bhikkhave, samaṇā vā brāhmaṇā vā ime dhamme pajānanti,
imesaṃ dhammānaṃ samudayaṃ pajānanti, imesaṃ dhammānaṃ nirodhaṃ
pajānanti, imesaṃ dhammānaṃ nirodhagāminiṃ paṭipadaṃ pajānanti, katame
dhamme pajānanti, katamesaṃ dhammānaṃ samudayaṃ pajānanti, katamesaṃ
dhammānaṃ nirodhaṃ pajānanti, katamesaṃ dhammānaṃ nirodhagāminiṃ
paṭipadaṃ pajānanti?
‘‘Jarāmaraṇaṃ pajānanti, jarāmaraṇasamudayaṃ pajānanti,
jarāmaraṇanirodhaṃ pajānanti, jarāmaraṇanirodhagāminiṃ paṭipadaṃ
pajānanti; jātiṃ…pe… bhavaṃ… upādānaṃ… taṇhaṃ… vedanaṃ… phassaṃ…
saḷāyatanaṃ… nāmarūpaṃ… viññāṇaṃ… saṅkhāre pajānanti, saṅkhārasamudayaṃ
pajānanti, saṅkhāranirodhaṃ pajānanti, saṅkhāranirodhagāminiṃ paṭipadaṃ
pajānanti. Ime dhamme pajānanti , imesaṃ dhammānaṃ samudayaṃ pajānanti,
imesaṃ dhammānaṃ nirodhaṃ pajānanti, imesaṃ dhammānaṃ nirodhagāminiṃ
paṭipadaṃ pajānanti. Te kho me, bhikkhave, samaṇā vā brāhmaṇā vā
samaṇesu ceva samaṇasammatā, brāhmaṇesu ca brāhmaṇasammatā. Te ca
panāyasmanto sāmaññatthañca brahmaññatthañca diṭṭheva dhamme sayaṃ
abhiññā sacchikatvā upasampajja viharantī’’ti. Catutthaṃ. |
14. Catutthe
ime dhamme katame dhammeti ettakaṃ papañcaṃ katvā kathitaṃ, desanaṃ
paṭivijjhituṃ samatthānaṃ puggalānaṃ ajjhāsayena ime dhamme
nappajānantītiādi vuttaṃ. Sesaṃ purimasadisameva. Catutthaṃ. |
1). .. Trú ở Sàvatthi... 2) -- Này các Tỷ-kheo, những Sa-môn hay là
Bà-la-môn nào không biết rơ những pháp này, không biết rơ những pháp này
tập khởi, không biết rơ những pháp này đoạn diệt, không biết rơ con
đường đưa đến những pháp này đoạn diệt. 3) Những pháp ǵ họ không được biết rơ?
Những pháp ǵ họ không được biết rơ tập khởi? Những pháp ǵ họ không
được biết rơ đoạn diệt? Những pháp ǵ họ không được biết rơ con đường
đưa đến đoạn diệt? 4) Họ không biết rơ già, chết. Họ không
biết rơ già, chết tập khởi. Họ không biết rơ già, chết đoạn diệt. Họ
không biết rơ con đường đưa đến già, chết đoạn diệt. Họ không biết rơ
sanh... hữu... thủ... ái... thọ... xúc... sáu xứ... danh sắc...
thức...Họ không biết rơ các hành. Họ không biết rơ các hành tập khởi. Họ
không biết rơ các hành đoạn diệt. Họ không biết rơ con đường đưa đến các
hành đoạn diệt. Họ không biết rơ những pháp này. Họ không biết rơ những
pháp này tập khởi. Họ không biết rơ pháp này đoạn diệt. Họ không biết rơ
con đường đưa đến những pháp này đoạn diệt. 5) Này các Tỷ-kheo, các Sa-môn hay
Bà-la-môn ấy không được chấp nhận là Sa-môn giữa các hàng Sa-môn, hay
Bà-la-môn giữa các hàng Bà-la-môn. Những bậc Tôn giả ấy, ngay trong đời
sống hiện tại, cũng không có thể với thắng trí tự ḿnh chứng ngộ, chứng
đạt và an trú mục đích Sa-môn hạnh và mục đích Bà-la-môn hạnh. 6) Và này các Tỷ-kheo, những Sa-môn hay
Bà-la-môn nào biết rơ được những pháp này, biết rơ được những pháp này
tập khởi, biết rơ được những pháp này đoạn diệt, biết rơ được con đường
đưa đến những pháp này đoạn diệt. 7) Họ biết rơ pháp ǵ? Họ biết rơ những
pháp ǵ tập khởi? Họ biết rơ những pháp ǵ đoạn diệt? Họ biết rơ con
đường đưa đến những pháp ǵ đoạn diệt? 8) Họ biết rơ già, chết. Họ biết rơ già,
chết tập khởi. Họ biết rơ già, chết đoạn diệt. Họ biết rơ con đường đưa
đến già, chết đoạn diệt... sanh... hữu... thủ... ái... thọ... xúc... sáu
xứ... danh sắc... thức... Họ biết rơ các hành. Họ biết rơ các hành tập
khởi. Họ biết rơ các hành đoạn diệt. Họ biết rơ con đường đưa đến các
hành đoạn diệt. Họ biết rơ những pháp này. Họ biết rơ những pháp này tập
khởi. Họ biết rơ những pháp này đoạn diệt. Họ biết rơ con đường đưa đến
của những pháp này đoạn diệt. 9) Này các Tỷ-kheo, những Sa-môn hay
Bà-la-môn ấy được chấp nhận là Sa-môn giữa các hàng Sa-môn, hay là
Bà-la-môn giữa các hàng Bà-la-môn. Và những bậc Tôn giả ấy, ngay trong
đời sống hiện tại, với thắng trí, tự ḿnh chứng ngộ, chứng đạt và an trú
mục đích Sa-môn hạnh và mục đích Bà-la-môn hạnh. |
5.
Kaccānagottasuttaṃ |
5.
Kaccānagottasuttavaṇṇanā |
XV. Kaccàyanagotta:
(Ca-chiên-diên Thị) (Tạp 12.19 Đại 2,85c) (S.ii,16) |
15.
Sāvatthiyaṃ viharati. Atha kho āyasmā kaccānagotto yena bhagavā
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantaṃ nisinno kho āyasmā kaccānagotto bhagavantaṃ etadavoca –
‘‘‘sammādiṭṭhi sammādiṭṭhī’ti, bhante, vuccati. Kittāvatā nu kho,
bhante, sammādiṭṭhi hotī’’ti?
‘‘Dvayanissito khvāyaṃ, kaccāna, loko yebhuyyena – atthitañceva
natthitañca. Lokasamudayaṃ kho, kaccāna, yathābhūtaṃ sammappaññāya
passato yā loke natthitā sā na hoti. Lokanirodhaṃ kho, kaccāna,
yathābhūtaṃ sammappaññāya passato yā loke atthitā sā na hoti.
Upayupādānābhinivesavinibandho [upāyupādānābhinivesavinibandho (sī. syā.
kaṃ. pī.)] khvāyaṃ, kaccāna, loko yebhuyyena. Tañcāyaṃ upayupādānaṃ
cetaso adhiṭṭhānaṃ abhinivesānusayaṃ na upeti na upādiyati nādhiṭṭhāti –
‘attā me’ti. ‘Dukkhameva uppajjamānaṃ uppajjati, dukkhaṃ nirujjhamānaṃ
nirujjhatī’ti na kaṅkhati na vicikicchati aparapaccayā ñāṇamevassa ettha
hoti. Ettāvatā kho, kaccāna, sammādiṭṭhi hoti.
‘‘‘Sabbaṃ atthī’ti kho, kaccāna, ayameko anto. ‘Sabbaṃ natthī’ti ayaṃ
dutiyo anto. Ete te, kaccāna, ubho ante anupagamma majjhena tathāgato
dhammaṃ deseti – ‘avijjāpaccayā saṅkhārā; saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti. Avijjāya tveva
asesavirāganirodhā saṅkhāranirodho; saṅkhāranirodhā viññāṇanirodho…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’’ti. Pañcamaṃ. |
15. Pañcame
sammādiṭṭhi sammādiṭṭhīti yaṃ paṇḍitā devamanussā tesu tesu ṭhānesu
sammādassanaṃ vadanti, sabbampi taṃ dvīhi padehi saṅkhipitvā pucchati.
Dvayanissitoti dve koṭṭhāse nissito. Yebhuyyenāti iminā ṭhapetvā
ariyapuggale sesamahājanaṃ dasseti. Atthitanti sassataṃ. Natthitanti
ucchedaṃ. Lokasamudayanti loko nāma saṅkhāraloko, tassa nibbatti.
Sammappaññāya passatoti sammāpaññā nāma savipassanā maggapaññā, tāya
passantassāti attho. Yā loke natthitāti saṅkhāraloke nibbattesu dhammesu
paññāyantesveva yā natthīti ucchedadiṭṭhi uppajjeyya, sā na hotīti
attho. Lokanirodhanti saṅkhārānaṃ bhaṅgaṃ. Yāloke atthitāti saṅkhāraloke
bhijjamānesu dhammesu paññāyantesveva yā atthīti sassatadiṭṭhi
uppajjeyya , sā na hotīti attho.
Apica lokasamudayanti anulomapaccayākāraṃ. Lokanirodhanti
paṭilomapaccayākāraṃ. Lokanissaye passantassāpi hi paccayānaṃ
anucchedena paccayuppannassa anucchedaṃ passato yā natthīti
ucchedadiṭṭhi uppajjeyya, sā na hoti. Paccayanirodhaṃ passantassāpi
paccayanirodhena paccayuppannanirodhaṃ passato yā atthīti sassatadiṭṭhi
uppajjeyya, sā na hotīti ayampettha attho.
Upayupādānābhinivesavinibandhoti upayehi ca upādānehi ca abhinivesehi ca
vinibandho. Tattha upayāti dve upayā taṇhupayo ca diṭṭhupayo ca.
Upādānādīsupi eseva nayo. Taṇhādiṭṭhiyo hi yasmā ahaṃ mamantiādīhi
ākārehi tebhūmakadhamme upenti upagacchanti, tasmā upayāti vuccanti.
Yasmā pana te dhamme upādiyanti ceva abhinivisanti ca, tasmā upādānāti
ca abhinivesāti ca vuccanti. Tāhi cāyaṃ loko vinibandho. Tenāha
‘‘upayupādānābhinivesavinibandho’’ti.
Tañcāyanti tañca upayupādānaṃ ayaṃ ariyasāvako. Cetaso adhiṭṭhānanti
cittassa patiṭṭhānabhūtaṃ. Abhinivesānusayanti abhinivesabhūtañca
anusayabhūtañca. Taṇhādiṭṭhīsu hi akusalacittaṃ patiṭṭhāti, tā ca tasmiṃ
abhinivisanti ceva anusenti ca, tasmā tadubhayaṃ cetaso adhiṭṭhānaṃ
abhinivesānusayanti ca āha. Na upetīti na upagacchati. Na upādiyatīti na
gaṇhāti. Nādhiṭṭhātīti na adhiṭṭhāti, kinti? Attā meti. Dukkhamevāti
pañcupādānakkhandhamattameva. Na kaṅkhatīti ‘‘dukkhameva uppajjati,
dukkhaṃ nirujjhati, na añño ettha satto nāma atthī’’ti kaṅkhaṃ na
karoti. Na vicikicchatīti na vicikicchaṃ uppādeti.
Aparappaccayāti na parappaccayena, aññassa apattiyāyetvā
attapaccakkhañāṇamevassa ettha hotīti. Ettāvatākho, kaccāna, sammādiṭṭhi
hotīti evaṃ sattasaññāya pahīnattā ettakena sammādassanaṃ nāma hotīti
missakasammādiṭṭhiṃ āha. Ayameko antoti esa eko nikūṭanto lāmakanto
paṭhamakaṃ sassataṃ. Ayaṃ dutiyoti esa dutiyo sabbaṃ natthīti
uppajjanakadiṭṭhisaṅkhāto nikūṭanto lāmakanto dutiyako ucchedoti attho.
Sesamettha uttānamevāti. Pañcamaṃ.
|
1) Trú ở Sàvatthi (Xá-vệ)... 2) Rồi Tôn giả Kaccàyanagotta đi đến Thế
Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên. 3) Ngồi xuống một bên, Tôn giả
Kaccàyanagotta bạch Thế Tôn: -- "Chánh kiến, chánh kiến", bạch Thế Tôn
được nói đến như vậy. Bạch Thế Tôn, cho đến như thế nào là chánh kiến? 4) -- Này Kaccàyana, thế giới này phần lớn
y chỉ vào hai cực đoan này: có và không có. 5) Này Kaccàyana, ai với chánh trí tuệ thấy
như chơn thế giới tập khởi, vị ấy không chấp nhận thế giới là không có.
Này Kaccàyana, ai với chánh trí tuệ thấy như chơn thế giới đoạn diệt, vị
ấy không chấp nhận thế giới là có. 6) Này Kaccàyana, chấp thủ phương tiện và
bị thiên kiến trói buộc, phần lớn thế giới này là vậy. Và ai với tâm
không trú trước, không chấp thủ phương tiện ấy, không chấp thủ thiên
chấp tùy miên ấy, không có chấp trước, không trú trước, vị ấy không có
nghĩ: "Đây là tự ngă của tôi". Khi khổ sanh thời xem là sanh, khi khổ
diệt thời xem là diệt; vị ấy không có nghi ngờ, không có phân vân, không
duyên vào ai khác, trí ở đây là của vị ấy. Cho đến như vậy, này
Kaccàyana, là chánh tri kiến. 7) "Tất cả là có", này Kaccàyana, là một
cực đoan. "Tất cả là không có" là cực đoan thứ hai. Xa ĺa hai cực đoan ấy, này Kaccàyana, Như
Lai thuyết pháp theo trung đạo. 8) Vô minh duyên hành; hành duyên thức...
(như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. Nhưng do ly tham,
đoạn diệt vô minh một cách hoàn toàn, nên các hành diệt. Do các hành
diệt nên thức diệt... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn
diệt. |
6.
Dhammakathikasuttaṃ |
6.
Dhammakathikasuttavaṇṇanā
|
XVI. Vị Thuyết Pháp
(Tạp 14.23-4. Thuyết Pháp, Đại 2,100c) (S.ii,18) |
16.
Sāvatthiyaṃ …pe… atha kho aññataro bhikkhu yena bhagavā tenupasaṅkami;
upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi. Ekamantaṃ
nisinno kho so bhikkhu bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘‘dhammakathiko
dhammakathiko’ti, bhante, vuccati. Kittāvatā nu kho, bhante,
dhammakathiko hotī’’ti?
‘‘Jarāmaraṇassa ce bhikkhu nibbidāya virāgāya nirodhāya dhammaṃ deseti,
‘dhammakathiko bhikkhū’ti alaṃ vacanāya. Jarāmaraṇassa ce bhikkhu
nibbidāya virāgāya nirodhāya paṭipanno hoti, ‘dhammānudhammappaṭipanno
bhikkhū’ti alaṃ vacanāya. Jarāmaraṇassa ce bhikkhu nibbidā virāgā
nirodhā anupādāvimutto hoti, ‘diṭṭhadhammanibbānappatto bhikkhū’ti alaṃ
vacanāya.
‘‘Jātiyā ce bhikkhu…pe… bhavassa ce bhikkhu… upādānassa ce bhikkhu…
taṇhāya ce bhikkhu… vedanāya ce bhikkhu… phassassa ce bhikkhu…
saḷāyatanassa ce bhikkhu… nāmarūpassa ce bhikkhu… viññāṇassa ce bhikkhu…
saṅkhārānaṃ ce bhikkhu… avijjāya ce bhikkhu nibbidāya virāgāya nirodhāya
dhammaṃ deseti, ‘dhammakathiko bhikkhū’ti alaṃ vacanāya. Avijjāya ce
bhikkhu nibbidāya virāgāya nirodhāya paṭipanno hoti,
‘dhammānudhammappaṭipanno bhikkhū’ti alaṃ vacanāya. Avijjāya ce bhikkhu
nibbidā virāgā nirodhā anupādāvimutto hoti, ‘diṭṭhadhammanibbānappatto
bhikkhū’ti alaṃ vacanāyā’’ti.
|
16. Chaṭṭhe
nibbidāyāti nibbindanatthāya. Virāgāyāti virajjanatthāya. Nirodhāyāti
nirujjhanatthāya. Paṭipanno hotīti ettha sīlato paṭṭhāya yāva
arahattamaggā paṭipannoti veditabbo. Dhammānudhammappaṭipannoti
lokuttarassa nibbānadhammassa anudhammabhūtaṃ paṭipadaṃ paṭipanno.
Anudhammabhūtanti anurūpasabhāvabhūtaṃ. Nibbidā virāgā nirodhāti
nibbidāya ceva virāgena ca nirodhena ca. Anupādā vimuttoti catūhi
upādānehi kiñci dhammaṃ anupādiyitvā vimutto.
Diṭṭhadhammanibbānappattoti diṭṭheva dhamme nibbānappatto. Alaṃ
vacanāyāti, evaṃ vattabbataṃ arahati, yutto anucchavikoti attho .
Evamettha ekena nayena dhammakathikassa pucchā kathitā, dvīhi taṃ
visesetvā sekkhāsekkhabhūmiyo niddiṭṭhāti. Chaṭṭhaṃ. |
1) Tại Sàvatthi. 2) Rồi một Tỷ-kheo đi đến Thế Tôn; sau khi
đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên. 3) Ngồi xuống một bên, Tỷ-kheo ấy bạch Thế
Tôn: -- "Thuyết pháp, thuyết pháp", bạch Thế
Tôn, như vậy được nói đến. 4) -- Nếu Tỷ-kheo thuyết pháp về yếm ly, ly
tham, đoạn diệt già và chết, như vậy là đủ để được gọi là Tỷ-kheo thuyết
pháp. 5) Nếu Tỷ-kheo thực hành về yếm ly, ly
tham, đoạn diệt già, chết, như vậy là đủ để được gọi là Tỷ-kheo thực
hành các pháp và tùy pháp. 6) Nếu Tỷ-kheo giải thoát, không c̣n chấp
thủ mọi yếm ly, ly tham, đoạn diệt già, chết, như vậy là đủ để được gọi
là Tỷ-kheo đă đạt được Niết-bàn ngay trong đời sống hiện tại. 7) Nếu Tỷ-kheo thuyết pháp về sự yếm ly, ly
tham, đoạn diệt sanh... hữu... thủ... ái... thọ... xúc... sáu xứ... danh
sắc... thức... hành... (như trên)... Nếu Tỷ-kheo thuyết pháp về yếm ly,
ly tham, đoạn diệt vô minh, như vậy là đủ để được gọi là Tỷ-kheo thuyết
pháp. 8) Nếu Tỷ-kheo thực hành về yếm ly, ly
tham, đoạn diệt vô minh, như vậy là đủ để được gọi là Tỷ-kheo thực hành
các pháp và tùy pháp. 9) Nếu Tỷ-kheo giải thoát, không c̣n chấp
thủ mọi yếm ly, ly tham, đoạn diệt vô minh, như vậy là đủ để được gọi là
Tỷ-kheo đă đạt được Niết-bàn ngay trong đời sống hiện tại. |
7.
Acelakassapasuttaṃ |
7.
Acelakassapasuttavaṇṇanā |
XVII. Loă Thể (Tạp
12.20, Đại 2,86a Đại 14,768) (S.ii,18) |
17. Evaṃ me
sutaṃ – ekaṃ samayaṃ bhagavā rājagahe viharati veḷuvane kalandakanivāpe.
Atha kho bhagavā pubbaṇhasamayaṃ nivāsetvā pattacīvaramādāya rājagahaṃ
piṇḍāya pāvisi. Addasā kho acelo kassapo bhagavantaṃ dūratova
āgacchantaṃ. Disvāna yena bhagavā tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavatā
saddhiṃ sammodi. Sammodanīyaṃ kathaṃ sāraṇīyaṃ vītisāretvā ekamantaṃ
aṭṭhāsi. Ekamantaṃ ṭhito kho acelo kassapo bhagavantaṃ etadavoca –
‘‘puccheyyāma mayaṃ bhavantaṃ gotamaṃ kañcideva [kiñcideva (ka.)] desaṃ,
sace no bhavaṃ gotamo okāsaṃ karoti pañhassa veyyākaraṇāyā’’ti.
‘‘Akālo kho tāva, kassapa, pañhassa; antaragharaṃ paviṭṭhamhā’’ti.
Dutiyampi kho acelo kassapo bhagavantaṃ etadavoca ‘‘puccheyyāma mayaṃ
bhavantaṃ gotamaṃ kañcideva desaṃ, sace no bhavaṃ gotamo okāsaṃ karoti
pañhassa veyyākaraṇāyā’’ti. ‘‘Akālo kho tāva, kassapa, pañhassa;
antaragharaṃ paviṭṭhamhā’’ti. Tatiyampi kho acelo kassapo…pe…
antaragharaṃ paviṭṭhamhāti. Evaṃ vutte, acelo kassapo bhagavantaṃ
etadavoca – ‘‘na kho pana mayaṃ bhavantaṃ gotamaṃ bahudeva
pucchitukāmā’’ti. ‘‘Puccha, kassapa, yadākaṅkhasī’’ti.
‘‘Kiṃ nu kho, bho gotama, ‘sayaṃkataṃ dukkha’nti? ‘Mā hevaṃ, kassapā’ti
bhagavā avoca. ‘Kiṃ pana, bho gotama, paraṃkataṃ dukkha’nti? ‘Mā hevaṃ,
kassapā’ti bhagavā avoca. ‘Kiṃ nu kho, bho gotama, sayaṃkatañca
paraṃkatañca dukkha’nti? ‘Mā hevaṃ, kassapā’ti bhagavā avoca. ‘Kiṃ pana
bho gotama, asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ dukkha’nti? ‘Mā
hevaṃ, kassapā’ti bhagavā avoca. ‘Kiṃ nu kho, bho gotama, natthi
dukkha’nti? ‘Na kho, kassapa, natthi dukkhaṃ. Atthi kho, kassapa,
dukkha’nti. ‘Tena hi bhavaṃ gotamo dukkhaṃ na jānāti, na passatī’ti. ‘Na
khvāhaṃ, kassapa, dukkhaṃ na jānāmi, na passāmi. Jānāmi khvāhaṃ,
kassapa, dukkhaṃ; passāmi khvāhaṃ, kassapa, dukkha’’’nti.
‘‘Ki nu kho, bho gotama, ‘sayaṃkataṃ dukkha’nti iti puṭṭho samāno ‘mā
hevaṃ, kassapā’ti vadesi. ‘Kiṃ pana, bho gotama, paraṃkataṃ dukkha’nti
iti puṭṭho samāno ‘mā hevaṃ, kassapā’ti vadesi. ‘Kiṃ nu kho, bho gotama,
sayaṃkatañca paraṃkatañca dukkha’nti iti puṭṭho samāno ‘mā hevaṃ,
kassapā’ti vadesi. ‘Kiṃ pana, bho gotama, asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ
adhiccasamuppannaṃ dukkha’nti iti puṭṭho samāno ‘mā hevaṃ, kassapā’ti
vadesi. ‘Kiṃ nu kho, bho gotama, natthi dukkha’nti iti puṭṭho samāno ‘na
kho, kassapa, natthi dukkhaṃ , atthi kho, kassapa, dukkha’nti vadesi.
‘Tena hi bhavaṃ gotamo dukkhaṃ na jānāti na passatī’ti iti puṭṭho samāno
‘na khvāhaṃ, kassapa, dukkhaṃ na jānāmi na passāmi. Jānāmi khvāhaṃ,
kassapa, dukkhaṃ; passāmi khvāhaṃ, kassapa, dukkha’nti vadesi. Ācikkhatu
ca [ayaṃ cakāro sī. potthake natthi] me, bhante, bhagavā dukkhaṃ. Desetu
ca [ayaṃ cakāro sī. potthake natthi] me, bhante, bhagavā dukkha’’nti.
‘‘‘So karoti so paṭisaṃvedayatī’ti [paṭisaṃvediyatīti (sī. pī. ka.)]
kho, kassapa, ādito sato ‘sayaṃkataṃ dukkha’nti iti vadaṃ sassataṃ etaṃ
pareti. ‘Añño karoti añño paṭisaṃvedayatī’ti kho, kassapa,
vedanābhitunnassa sato ‘paraṃkataṃ dukkha’nti iti vadaṃ ucchedaṃ etaṃ
pareti. Ete te, kassapa, ubho ante anupagamma majjhena tathāgato dhammaṃ
deseti – ‘avijjāpaccayā saṅkhārā; saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti. Avijjāya tveva
asesavirāganirodhā saṅkhāranirodho; saṅkhāranirodhā viññāṇanirodho…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’’ti.
Evaṃ vutte, acelo kassapo bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘abhikkantaṃ, bhante,
abhikkantaṃ, bhante! Seyyathāpi, bhante, nikkujjitaṃ vā ukkujjeyya…pe…
cakkhumanto rūpāni dakkhantīti; evamevaṃ bhagavatā anekapariyāyena
dhammo pakāsito. Esāhaṃ, bhante, bhagavantaṃ saraṇaṃ gacchāmi dhammañca
bhikkhusaṅghañca. Labheyyāhaṃ, bhante, bhagavato santike pabbajjaṃ,
labheyyaṃ upasampada’’nti.
‘‘Yo kho, kassapa, aññatitthiyapubbo imasmiṃ dhammavinaye ākaṅkhati
pabbajjaṃ, ākaṅkhati upasampadaṃ, so cattāro māse parivasati. Catunnaṃ
māsānaṃ accayena [accayena parivuṭṭhaparivāsaṃ (syā. kaṃ. pī. ka.)]
(parivutthaparivāsaṃ) āraddhacittā bhikkhū [bhikkhū ākaṅkhamānā (syā.
kaṃ. pī. ka.)] pabbājenti upasampādenti bhikkhubhāvāya. Api ca mayā
puggalavemattatā viditā’’ti.
‘‘Sace , bhante, aññatitthiyapubbo imasmiṃ dhammavinaye ākaṅkhati
pabbajjaṃ, ākaṅkhati upasampadaṃ, cattāro māse parivasati. Catunnaṃ
māsānaṃ accayena [accayena parivuṭṭhaparivāsaṃ (syā. kaṃ. pī. ka.)]
(parivutthaparivāsaṃ) āraddhacittā bhikkhū [bhikkhū ākaṅkhamānā (syā.
kaṃ. pī. ka.)] pabbājenti upasampādenti bhikkhubhāvāya. Ahaṃ cattāri
vassāni parivasissāmi , catunnaṃ vassānaṃ accayena [accayena
parivuṭṭhaparivāsaṃ (syā. kaṃ. pī. ka.)] (parivutthaparivāsaṃ)
āraddhacittā bhikkhū pabbājentu upasampādentu bhikkhubhāvāyā’’ti.
Alattha kho acelo kassapo bhagavato santike pabbajjaṃ, alattha
upasampadaṃ. Acirūpasampanno ca panāyasmā kassapo eko vūpakaṭṭho
appamatto ātāpī pahitatto viharanto nacirasseva – yassatthāya kulaputtā
sammadeva agārasmā anagāriyaṃ pabbajanti tadanuttaraṃ –
brahmacariyapariyosānaṃ diṭṭheva dhamme sayaṃ abhiññā sacchikatvā
upasampajja vihāsi. ‘‘Khīṇā jāti vusitaṃ brahmacariyaṃ, kataṃ karaṇīyaṃ,
nāparaṃ itthattāyā’’ti abbhaññāsi. Aññataro ca panāyasmā kassapo
arahataṃ ahosīti. Sattamaṃ. |
17. Sattame
acelo kassapoti liṅgena acelo niccelo, nāmena kassapo. Dūratovāti mahatā
bhikkhusaṅghena parivutaṃ āgacchantaṃ dūrato eva addasa. Kiñcideva
desanti kiñcideva kāraṇaṃ. Okāsanti pañhabyākaraṇassa khaṇaṃ kālaṃ.
Antaragharanti ‘‘na pallatthikāya antaraghare nisīdissāmī’’ti ettha
antonivesanaṃ antaragharaṃ. ‘‘Okkhittacakkhu antaraghare gamissāmī’’ti
ettha indakhīlato paṭṭhāya antogāmo. Idhāpi ayameva adhippeto.
Yadākaṅkhasīti yaṃ icchasi.
Kasmā pana bhagavā kathetukāmo yāvatatiyaṃ paṭikkhipīti?
Gāravajananatthaṃ. Diṭṭhigatikā hi khippaṃ kathiyamāne gāravaṃ na
karonti, ‘‘samaṇaṃ gotamaṃ upasaṅkamitumpi pucchitumpi sukaraṃ,
pucchitamatteyeva kathetī’’ti vacanampi na saddahanti. Dve tayo vāre
paṭikkhitte pana gāravaṃ karonti, ‘‘samaṇaṃ gotamaṃ upasaṅkamitumpi
pañhaṃ pucchitumpi dukkara’’nti yāvatatiyaṃ yācite kathiyamānaṃ
sussūsanti saddahanti. Iti bhagavā ‘‘ayaṃ sussūsissati saddahissatī’’ti
yāvatatiyaṃ yācāpetvā kathesi. Apica yathā bhisakko telaṃ vā phāṇitaṃ vā
pacanto mudupākakharapākānaṃ pākakālaṃ āgamayamāno pākakālaṃ
anatikkamitvāva otāreti. Evaṃ bhagavā sattānaṃ ñāṇaparipākaṃ āgamayamāno
‘‘ettakena kālena imassa ñāṇaṃ paripākaṃ gamissatī’’ti ñatvāva
yāvatatiyaṃ yācāpesi.
Mā hevaṃ, kassapāti, kassapa, mā evaṃ bhaṇi. Sayaṃkataṃ dukkhanti hi
vattuṃ na vaṭṭati, attā nāma koci dukkhassa kārako natthīti dīpeti.
Paratopi eseva nayo. Adhiccasamuppannanti akāraṇena yadicchāya uppannaṃ.
Iti puṭṭho samānoti kasmā evamāha? Evaṃ kirassa ahosi – ‘‘ayaṃ
‘sayaṃkataṃ dukkha’ntiādinā puṭṭho ‘mā heva’nti vadati, ‘natthī’ti
puṭṭho ‘atthī’ti vadati. ‘Bhavaṃ gotamo dukkhaṃ na jānāti na passatī’ti
puṭṭho ‘jānāmi khvāha’nti vadati. Kiñci nu kho mayā virajjhitvā
pucchito’’ti mūlato paṭṭhāya attano pucchameva sodhento evamāha.
Ācikkhatu ca me, bhante, bhagavāti idha satthari sañjātagāravo
‘‘bhava’’nti avatvā ‘‘bhagavā’’ti vadati.
So karotītiādi, ‘‘sayaṃkataṃ dukkha’’nti laddhiyā paṭisedhanatthaṃ
vuttaṃ. Ettha ca satoti idaṃ bhummatthe sāmivacanaṃ, tasmā evamattho
daṭṭhabbo – so karoti so paṭisaṃvedayatīti kho, kassapa, ādimhiyeva evaṃ
sati pacchā sayaṃkataṃ dukkhanti ayaṃ laddhi hoti. Ettha ca dukkhanti
vaṭṭadukkhaṃ adhippetaṃ. Iti vadanti etassa purimena ādisaddena
anantarena ca sassatasaddena sambandho hoti. ‘‘Dīpeti gaṇhātī’’ti ayaṃ
panettha pāṭhaseso. Idañhi vuttaṃ hoti – iti evaṃ vadanto āditova
sassataṃ dīpeti, sassataṃ gaṇhāti. Kasmā? Tassa hi taṃ dassanaṃ etaṃ
pareti, kārakañca vedakañca ekameva gaṇhantaṃ etaṃ sassataṃ
upagacchatīti attho.
Añño karotītiādi pana ‘‘paraṃkataṃ dukkha’’nti laddhiyā paṭisedhanatthaṃ
vuttaṃ. ‘‘Ādito sato’’ti idaṃ pana idhāpi āharitabbaṃ. Ayañhettha attho
– añño karoti añño paṭisaṃvediyatīti kho pana, kassapa, ādimhiyeva evaṃ
sati, pacchā ‘‘kārako idheva ucchijjati, tena kataṃ añño
paṭisaṃvediyatī’’ti evaṃ uppannāya ucchedadiṭṭhiyā saddhiṃ sampayuttāya
vedanāya abhitunnassa viddhassa sato ‘‘paraṃkataṃ dukkha’’nti ayaṃ
laddhi hotīti. Iti vadantiādi vuttanayeneva yojetabbaṃ. Tatrāyaṃ yojanā
– evañca vadanto āditova ucchedaṃ dīpeti, ucchedaṃ gaṇhāti. Kasmā? Tassa
hi taṃ dassanaṃ etaṃ pareti, etaṃ ucchedaṃ upagacchatīti attho.
Ete teti ye sassatucchedasaṅkhāte ubho ante (anupagamma tathāgato
dhammaṃ deseti, ete te, kassapa, ubho ante) anupagamma pahāya
anallīyitvā majjhena tathāgato dhammaṃ deseti, majjhimāya paṭipadāya
ṭhito desetīti attho. Kataraṃ dhammanti ce? Yadidaṃ avijjāpaccayā
saṅkhārāti. Ettha hi kāraṇato phalaṃ, kāraṇanirodhena cassa nirodho
dīpito, na koci kārako vā vedako vā niddiṭṭho. Ettāvatā sesapañhā
paṭisedhitā honti. Ubho ante anupagammāti iminā hi tatiyapañho
paṭikkhitto. Avijjāpaccayā saṅkhārāti iminā adhiccasamuppannatā ceva
ajānanañca paṭikkhittanti veditabbaṃ.
Labheyyanti idaṃ so bhagavato santike bhikkhubhāvaṃ patthayamāno āha.
Atha bhagavā yonena khandhake titthiyaparivāso (mahāva. 86) paññatto,
yaṃ aññatitthiyapubbo sāmaṇerabhūmiyaṃ ṭhito ‘‘ahaṃ, bhante, itthannāmo
aññatitthiyapubbo imasmiṃ dhammavinaye ākaṅkhāmi upasampadaṃ. Svāhaṃ,
bhante, saṅghaṃ cattāro māse parivāsaṃ yācāmī’’tiādinā nayena
samādiyitvā parivasati, taṃ sandhāya yo kho, kassapa,
aññatitthiyapubbotiādimāha. Tattha pabbajjanti vacanasiliṭṭhatāvasena
vuttaṃ. Aparivasitvāyeva hi pabbajjaṃ labhati. Upasampadatthikena pana
nātikālena gāmappavesanādīni aṭṭha vattāni pūrentena parivasitabbaṃ.
Āraddhacittāti aṭṭhavattapūraṇena tuṭṭhacittā. Ayamettha saṅkhepo,
vitthārato panesa titthiyaparivāso samantapāsādikāya vinayaṭṭhakathāya
pabbajjakkhandhakavaṇṇanāyaṃ (mahāva. aṭṭha. 86) vuttanayeneva
veditabbo.
Apica mayāti ayamettha pāṭho, aññattha pana ‘‘apica metthā’’ti.
Puggalavemattatā viditāti puggalanānattaṃ viditaṃ. ‘‘Ayaṃ puggalo
parivāsāraho, ayaṃ na parivāsāraho’’ti idaṃ mayhaṃ pākaṭanti dasseti.
Tato kassapo cintesi – ‘‘aho acchariyaṃ buddhasāsanaṃ, yattha evaṃ
ghaṃsitvā koṭṭetvā yuttameva gaṇhanti, ayuttaṃ chaḍḍentī’’ti. Tato
suṭṭhutaraṃ pabbajjāya sañjātussāho sace, bhantetiādimāha. Atha bhagavā
tassa tibbacchandataṃ viditvā ‘‘na kassapo parivāsaṃ arahatī’’ti
aññataraṃ bhikkhuṃ āmantesi – ‘‘gaccha, bhikkhu, kassapaṃ nahāpetvā
pabbājetvā ānehī’’ti. So tathā katvā taṃ pabbājetvā bhagavato santikaṃ
agamāsi. Bhagavā gaṇe nisīditvā upasampādesi. Tena vuttaṃ alattha kho
acelo kassapo bhagavato santike pabbajjaṃ, alattha upasampadanti.
Acirūpasampannotiādi sesaṃ brāhmaṇasaṃyutte (saṃ. ni. 1.187)
vuttamevāti. Sattamaṃ. |
1) Như vầy tôi nghe. Một thời Thế Tôn trú ở Ràjagaha (Vương Xá),
Veluvana (Trúc Lâm), tại chỗ nuôi dưỡng các con sóc. 2) Rồi Thế Tôn vào buổi sáng đắp y, cầm y
bát, đi vào Ràjagaha để khất thực. 3) Lơa thể Kassapa thấy Thế Tôn từ xa đi
đến. Sau khi thấy, lơa thể Kassapa đi đến Thế Tôn; sau khi đến, nói lên
những lời chào đón hỏi thăm; sau khi nói lên những lời chào đón hỏi thăm
thân hữu, liền đứng một bên. 4) Đứng một bên, lơa thể Kassapa bạch Thế
Tôn: -- Chúng tôi muốn hỏi Tôn giả Gotama về một
vấn đề. Nếu Tôn giả Gotama cho phép, chúng tôi sẽ hỏi câu hỏi. -- Này Kassapa, nay không phải thời để hỏi.
Chúng ta đă vào trong làng. 5) Lần thứ hai, lơa thể Kassapa bạch Thế
Tôn: -- Chúng tôi muốn hỏi Tôn giả Gotama về một
vấn đề. Nếu Tôn giả Gotama cho phép, chúng tôi sẽ hỏi câu hỏi. -- Này Kassapa, nay không phải thời để hỏi.
Chúng ta đă vào trong làng. 6) Lần thứ ba, lơa thể Kassapa... (như
trên)... Chúng ta đă vào trong làng. Khi được nói vậy, lơa thể Kassapa bạch Thế
Tôn: -- Nhưng không phải chúng tôi muốn hỏi Tôn
giả Gotama nhiều chuyện. -- Vậy hăy hỏi đi, này Kassapa, như Ông
muốn. 7) -- Thưa Tôn giả Gotama, có phải khổ do
tự ḿnh làm ra? Thế Tôn đáp: -- Không phải vậy, này Kassapa. 8) -- Thưa Tôn giả Gotama, có phải khổ do
người khác làm ra? Thế Tôn đáp: -- Không phải vậy, này Kassapa. 9) -- Thưa Tôn giả Gotama, có phải khổ do
ḿnh làm ra và do người khác làm ra? Thế Tôn đáp: -- Không phải vậy, này Kassapa. 10) -- Thưa Tôn giả Gotama, có phải khổ
không do tự ḿnh làm ra, không do người khác làm ra, khổ do tự nhiên
sanh? Thế Tôn đáp: -- Không phải vậy, này Kassapa. 11) -- Thưa Tôn giả Gotama, có phải khổ
không có? -- Này Kassapa, không phải khổ không có.
Khổ có, này Kassapa. 12) -- Như vậy, Tôn giả Gotama không biết,
không thấy khổ. -- Này Kassapa, không phải Ta không biết,
không thấy khổ. Này Kassapa, Ta biết khổ, này Kassapa, Ta thấy khổ. 13) -- Được hỏi: "Tôn giả Gotama, khổ có
phải tự ḿnh làm ra", Ngài trả lời: "Không phải vậy, này Kassapa". Được
hỏi: "Tôn giả Gotama, khổ có phải do người khác làm ra?", Ngài trả lời:
"Không phải vậy, này Kassapa". Được hỏi: "Tôn giả Gotama, khổ có phải do
tự ḿnh làm ra và do người khác làm ra?", Ngài trả lời: "Không phải vậy,
này Kassapa". Được hỏi: "Tôn giả Gotama, có phải khổ không do tự ḿnh
làm ra và không do người khác làm ra, khổ do tự nhiên sanh?", Ngài trả
lời: "Không phải vậy, này Kassapa". Được hỏi: "Tôn giả Gotama, có phải
khổ không có?", Ngài trả lời: "Không phải khổ không có. Khổ có, này
Kassapa". Được hỏi: "Như vậy Tôn giả Gotama, không biết, không thấy
khổ?", Ngài trả lời: "Này Kassapa, không phải Ta không biết, không thấy
khổ. Này Kassapa, Ta biết khổ, này Kassapa, Ta thấy khổ". Bạch Thế Tôn,
Thế Tôn hăy nói lên cho con về khổ, bạch Thế Tôn, Thế Tôn hăy thuyết cho
con về khổ. 14) -- Một người làm và chính người làm ấy
cảm thọ (kết quả). Này Kassapa, như Ông gọi ban đầu "khổ do tự ḿnh làm
ra", như vậy có nghĩa là thường kiến. Một người khác làm và một người khác cảm
thọ. Này Kassapa, như vậy đối với người bị cảm thọ, được xảy ra như:
"Khổ do người khác làm ra", như vậy có nghĩa là đoạn kiến. 15) Này Kassapa, từ bỏ hai cực đoan ấy, Như
Lai thuyết pháp theo con đường trung đạo. Vô minh duyên hành, hành duyên
thức... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. Nhưng do ly tham và
đoạn diệt hoàn toàn vô minh, các hành diệt. Do các hành diệt nên thức
diệt... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. 16) Khi được nghe nói vậy, lơa thể Kassapa
bạch Thế Tôn: -- Thật vi diệu thay, bạch Thế Tôn! Thật vi
diệu thay, bạch Thế Tôn! Bạch Thế Tôn, như người dựng đứng lại những ǵ
bị quăng ngă xuống, phơi bày ra những ǵ bị che kín, chỉ đường cho kẻ
lạc hướng, đem đèn sáng vào trong bóng tối để những ai có mắt có thể
thấy sắc. Cũng vậy, Chánh pháp đă được Thế Tôn dùng nhiều phương tiện
tŕnh bày, giải thích. Và nay con xin quy y Thế Tôn, quy y Pháp, quy y
chúng Tỷ-kheo. Bạch Thế Tôn, con xin xuất gia với Thế Tôn, con xin thọ
đại giới. 17) -- Này Kassapa, ai trước kia là ngoại
đạo nay muốn xuất gia, muốn thọ đại giới trong Pháp và Luật này, phải
sống bốn tháng biệt trú; sau khi sống bốn tháng biệt trú, nếu chúng Tăng
đồng ư sẽ cho xuất gia, cho thọ đại giới để thành vị Tỷ-kheo. Nhưng Ta
nhận thấy cá tánh con người sai biệt nhau. 18) -- Bạch Thế Tôn, nếu những người xưa
kia là ngoại đạo nay muốn xuất gia, muốn thọ đại giới trong Pháp và Luật
này, phải sống bốn tháng biệt trú; sau khi sống bốn tháng biệt trú,
chúng Tăng nếu đồng ư sẽ cho xuất gia, cho thọ đại giới, thời con sẽ xin
sống biệt trú bốn năm, sau khi sống biệt trú bốn năm nếu chúng Tăng đồng
ư, mong chúng Tăng cho con xuất gia, cho con thọ đại giới để thành vị
Tỷ-kheo. 19) Và lơa thể Kassapa được xuất gia với
Thế Tôn và được thọ đại giới. 20) Thọ đại giới không bao lâu, Tôn giả
Kassapa ở một ḿnh, an tịnh, không phóng dật, sống nhiệt tâm, tinh cần.
Và không bao lâu vị này chứng được mục đích tối cao mà con cháu các
lương gia đă xuất gia, từ bỏ gia đ́nh, sống không gia đ́nh hướng đến; đó
là vô thượng cứu cánh Phạm hạnh ngay trong đời sống hiện tại, tự ḿnh
với thắng trí, chứng ngộ, chứng đạt và an trú. Vị này chứng tri: "Sanh
đă tận. Phạm hạnh đă thành, những ǵ nên làm đă làm, không c̣n trở lại
trạng thái này nữa". 21) Và Tôn giả Kassapa trở thành một vị
A-la-hán nữa. |
8. Timbarukasuttaṃ |
8.
Timbarukasuttavaṇṇanā |
XVIII. Timbaruka
(Tạp 12.21 Đại 2, 86b) (S.ii,22) |
18.
Sāvatthiyaṃ viharati. Atha kho timbaruko paribbājako yena bhagavā
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavatā saddhiṃ sammodi. Sammodanīyaṃ
kathaṃ sāraṇīyaṃ vītisāretvā ekamantaṃ nisīdi. Ekamantaṃ nisinno kho
timbaruko paribbājako bhagavantaṃ etadavoca –
‘‘‘Kiṃ nu kho, bho gotama, sayaṃkataṃ sukhadukkha’nti? ‘Mā hevaṃ,
timbarukā’ti bhagavā avoca. ‘Kiṃ pana, bho gotama, paraṃkataṃ
sukhadukkha’nti? ‘Mā hevaṃ, timbarukā’ti bhagavā avoca. ‘Kiṃ nu kho, bho
gotama, sayaṃkatañca paraṃkatañca sukhadukkha’nti? ‘Mā hevaṃ,
timbarukā’ti bhagavā avoca. ‘Kiṃ pana, bho gotama, asayaṃkāraṃ
aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ sukhadukkha’nti? ‘Mā hevaṃ, timbarukā’ti
bhagavā avoca . ‘Kiṃ nu kho, bho gotama, natthi sukhadukkha’nti? ‘Na
kho, timbaruka, natthi sukhadukkhaṃ; atthi kho, timbaruka,
sukhadukkha’nti. ‘Tena hi bhavaṃ gotamo sukhadukkhaṃ na jānāti, na
passatī’ti? ‘Na khvāhaṃ, timbaruka, sukhadukkhaṃ na jānāmi, na passāmi.
Jānāmi khvāhaṃ, timbaruka, sukhadukkhaṃ; passāmi khvāhaṃ, timbaruka,
sukhadukkha’’’nti.
‘‘‘Kiṃ nu kho, bho gotama, sayaṃkataṃ sukhadukkha’nti iti puṭṭho samāno
‘mā hevaṃ, timbarukā’ti vadesi. ‘Kiṃ pana, bho gotama, paraṃkataṃ
sukhadukkha’nti iti puṭṭho samāno ‘mā hevaṃ, timbarukā’ti vadesi. ‘Kiṃ
nu kho, bho gotama, sayaṃkatañca paraṃkatañca sukhadukkha’nti iti puṭṭho
samāno ‘mā hevaṃ, timbarukā’ti vadesi. ‘Kiṃ pana, bho gotama,
asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ sukhadukkha’nti iti puṭṭho
samāno ‘mā hevaṃ, timbarukā’ti vadesi. ‘Kiṃ nu kho, bho gotama, natthi
sukhadukkha’nti iti puṭṭho samāno ‘na kho, timbaruka, natthi
sukhadukkhaṃ; atthi kho, timbaruka, sukhadukkha’nti vadesi. ‘Tena hi
bhavaṃ gotamo sukhadukkhaṃ na jānāti, na passatī’ti iti puṭṭho samāno
‘na khvāhaṃ, timbaruka, sukhadukkhaṃ na jānāmi, na passāmi. Jānāmi
khvāhaṃ, timbaruka, sukhadukkhaṃ; passāmi khvāhaṃ, timbaruka,
sukhadukkha’nti vadesi. Ācikkhatu ca me bhavaṃ gotamo sukhadukkhaṃ.
Desetu ca me bhavaṃ gotamo sukhadukkha’’nti.
‘‘‘Sā vedanā, so vedayatī’ti kho, timbaruka, ādito sato ‘sayaṃkataṃ
sukhadukkha’nti evampāhaṃ na vadāmi. ‘Aññā vedanā, añño vedayatī’ti kho,
timbaruka, vedanābhitunnassa sato ‘paraṃkataṃ sukhadukkha’nti evampāhaṃ
na vadāmi. Ete te, timbaruka, ubho ante anupagamma majjhena tathāgato
dhammaṃ deseti – ‘avijjāpaccayā saṅkhārā; saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti. Avijjāya tveva
asesavirāganirodhā saṅkhāranirodho; saṅkhāranirodhā viññāṇanirodho…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’’ti.
Evaṃ vutte, timbaruko paribbājako bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘abhikkantaṃ,
bho gotama…pe… esāhaṃ bhavantaṃ gotamaṃ saraṇaṃ gacchāmi dhammañca
bhikkhusaṅghañca. Upāsakaṃ maṃ bhavaṃ gotamo dhāretu ajjatagge pāṇupetaṃ
saraṇaṃ gata’’nti. Aṭṭhamaṃ. |
18. Aṭṭhame sā
vedanātiādi ‘‘sayaṃkataṃ sukhadukkha’’nti laddhiyā nisedhanatthaṃ
vuttaṃ. Etthāpi satoti bhummattheyeva sāmivacanaṃ. Tatrāyaṃ atthadīpanā
– ‘‘sā vedanā, so vediyatī’’ti kho, timbaruka, ādimhiyeva evaṃ sati
‘‘sayaṃkataṃ sukhadukkha’’nti ayaṃ laddhi hoti. Evañhi sati vedanāya eva
vedanā katā hoti. Evañca vadanto imissā vedanāya pubbepi atthitaṃ
anujānāti, sassataṃ dīpeti sassataṃ gaṇhāti. Kasmā? Tassa hi taṃ
dassanaṃ etaṃ pareti, etaṃ sassataṃ upagacchatīti attho. Purimañhi
atthaṃ sandhāyevetaṃ bhagavatā vuttaṃ bhavissati, tasmā aṭṭhakathāyaṃ
taṃ yojetvāvassa attho dīpito. Evampāhaṃ na vadāmīti ahaṃ ‘‘sā vedanā,
so vediyatī’’ti evampi na vadāmi. ‘‘Sayaṃkataṃ sukhadukkha’’nti evampi
na vadāmīti attho.
Aññā vedanātiādi ‘‘paraṃkataṃ sukhadukkha’’nti laddhiyā paṭisedhanatthaṃ
vuttaṃ. Idhāpi ayaṃ atthayojanā –‘‘aññā vedanā añño vediyatī’’ti kho,
timbaruka, ādimhiyeva evaṃ sati pacchā yā purimapakkhe kārakavedanā, sā
ucchinnā. Tāya pana kataṃ añño vediyatīti evaṃ uppannāya ucchedadiṭṭhiyā
saddhiṃ sampayuttāya vedanāya abhitunnassa sato ‘‘paraṃkataṃ
sukhadukkha’’nti ayaṃ laddhi hoti. Evañca vadanto kārako ucchinno,
aññena paṭisandhi gahitāti ucchedaṃ dīpeti, ucchedaṃ gaṇhāti. Kasmā?
Tassa hi taṃ dassanaṃ etaṃ pareti, etaṃ ucchedaṃ upagacchatīti attho.
Idhāpi hi imāni padāni aṭṭhakathāyaṃ āharitvā yojitāneva. Imasmiṃ sutte
vedanāsukhadukkhaṃ kathitaṃ. Tañca kho vipākasukhadukkhameva vaṭṭatīti
vuttaṃ. Aṭṭhamaṃ.
|
1) Trú ở Sàvatthi... 2) Rồi du sĩ Timbaruka đi đến Thế Tôn; sau
khi đến, nói lên những lời chào đón hỏi thăm thân hữu, liền ngồi xuống
một bên. 3) Ngồi xuống một bên, du sĩ Timbaruka bạch
Thế Tôn: -- Thưa Tôn giả Gotama, có phải lạc khổ tự
ḿnh làm ra? Thế Tôn đáp: -- Không phải vậy, này Timbaruka. 4) -- Thưa Tôn giả Gotama, vậy có phải lạc
khổ do người khác làm ra? Thế Tôn đáp: -- Không phải vậy, này Timbaruka. 5) -- Thưa Tôn giả Gotama, vậy có phải lạc
khổ do tự ḿnh làm ra và do người khác làm ra? Thế Tôn đáp: -- Không phải vậy, này Timbaruka. 6) -- Thưa Tôn giả Gotama, lạc khổ không do
tự ḿnh làm ra, không do người khác làm ra; vậy có phải lạc khổ do tự
nhiên sanh? Thế Tôn đáp: -- Không phải vậy, này Timbaruka. 7) -- Thưa Tôn giả Gotama, vậy có phải
không có lạc khổ? 8) -- Này Timbaruka, không phải không có
lạc khổ. Này Timbaruka, có lạc khổ. -- Nếu vậy, Tôn giả Gotama không biết,
không thấy lạc khổ. 9) -- Này Timbaruka, không phải Ta không
biết, không thấy lạc khổ. Này Timbaruka, Ta biết lạc khổ. Này Timbaruka,
Ta thấy lạc khổ. 10) -- Được hỏi: "Thưa Tôn giả Gotama, có
phải lạc khổ do tự ḿnh làm ra?", Ngài trả lời: "Không phải vậy, này
Timbaruka". Được hỏi: " Thưa Tôn giả Gotama, có phải lạc khổ do người
khác làm ra?", Ngài trả lời: "Không phải vậy, này Timbaruka". Được hỏi:
"Thưa Tôn giả Gotama, có phải lạc khổ do tự ḿnh làm ra và do người khác
làm ra?", Ngài đáp: "Không phải vậy, này Timbaruka". Được hỏi: "Thưa Tôn
giả Gotama, không phải do tự ḿnh làm ra, không do người khác làm ra, có
phải lạc khổ do tự nhiên sanh?", Ngài đáp: "Không phải vậy, này
Timbaruka". Được hỏi: "Thưa Tôn giả Gotama, có phải lạc khổ không có?",
Ngài đáp: "Này Timbaruka, không phải không có lạc khổ, này Timbaruka, có
lạc khổ". Được hỏi: "Như vậy Tôn giả Gotama không biết, không thấy lạc
khổ?", Ngài đáp: "Này Timbaruka, không phải Ta không biết, không thấy
lạc khổ. Này Timbaruka, Ta biết lạc khổ. Này Timbaruka, Ta thấy lạc
khổ". Vậy Tôn giả Gotama hăy nói lên cho con về lạc khổ. Vậy Tôn giả
Gotama hăy thuyết cho con về lạc khổ. 11) -- Sự cảm thọ và người cảm thọ là cùng
một người. Này Timbaruka, như Ông nói ban đầu: "Lạc khổ do tự ḿnh làm
ra", Ta nói không phải vậy. 12) Cảm thọ và người cảm thọ là khác nhau,
này Timbaruka, như vậy đối với người bị cảm thọ, "lạc khổ do người khác
làm ra", Ta nói không phải vậy. 13) Này Timbaruka, từ bỏ hai cực đoan ấy,
Như Lai thuyết pháp theo con đường trung đạo. Vô minh duyên hành, hành duyên thức... (như
trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. Do ly tham, đoạn diệt
hoàn toàn vô minh, nên các hành diệt. Do các hành diệt nên thức diệt...
(như trên)... như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. 14) Khi được nói vậy, du sĩ Timbaruka bạch
Thế Tôn: -- Thật vi diệu thay, bạch Thế Tôn... (như
trên)... Và nay con xin quy y Thế Tôn, quy y Pháp, quy y chúng Tỷ-kheo
Tăng. Xin Tôn giả Gotama nhận con làm đệ tử cư sĩ, từ nay cho đến mạng
chung, con trọn đời quy ngưỡng. |
9.
Bālapaṇḍitasuttaṃ |
9.
Bālapaṇḍitasuttavaṇṇanā |
XIX. Bậc Hiền So
Sánh Với Kẻ Ngu (Tạp 12.12, Đại 2, 83c) (S.ii,23) |
19.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘avijjānīvaraṇassa, bhikkhave, bālassa taṇhāya
sampayuttassa evamayaṃ kāyo samudāgato. Iti ayañceva kāyo bahiddhā ca
nāmarūpaṃ, itthetaṃ dvayaṃ , dvayaṃ paṭicca phasso saḷevāyatanāni
[saḷāyatanāni (ka.)], yehi phuṭṭho bālo sukhadukkhaṃ paṭisaṃvedayati
etesaṃ vā aññatarena’’.
‘‘Avijjānīvaraṇassa, bhikkhave, paṇḍitassa taṇhāya sampayuttassa
evamayaṃ kāyo samudāgato. Iti ayañceva kāyo bahiddhā ca nāmarūpaṃ,
itthetaṃ dvayaṃ, dvayaṃ paṭicca phasso saḷevāyatanāni, yehi phuṭṭho
paṇḍito sukhadukkhaṃ paṭisaṃvedayati etesaṃ vā aññatarena’’.
‘‘Tatra , bhikkhave, ko viseso ko adhippayāso [adhippāyo (sī. pī. ka.),
adhippāyaso (syā. kaṃ.) adhi + pa + yasu + ṇa + sī = adhippayāso] kiṃ
nānākaraṇaṃ paṇḍitassa bālenā’’ti? ‘‘Bhagavaṃmūlakā no, bhante, dhammā,
bhagavaṃnettikā, bhagavaṃpaṭisaraṇā. Sādhu vata, bhante, bhagavantaṃyeva
paṭibhātu etassa bhāsitassa attho. Bhagavato sutvā bhikkhū
dhāressantī’’ti.
‘‘Tena hi, bhikkhave, suṇātha, sādhukaṃ manasi karotha, bhāsissāmī’’ti.
‘‘Evaṃ, bhante’’ti kho te bhikkhū bhagavato paccassosuṃ. Bhagavā
etadavoca –
‘‘Yāya ca, bhikkhave, avijjāya nivutassa bālassa yāya ca taṇhāya
sampayuttassa ayaṃ kāyo samudāgato, sā ceva avijjā bālassa appahīnā sā
ca taṇhā aparikkhīṇā. Taṃ kissa hetu? Na, bhikkhave, bālo acari
brahmacariyaṃ sammā dukkhakkhayāya. Tasmā bālo kāyassa bhedā kāyūpago
hoti, so kāyūpago samāno na parimuccati jātiyā jarāmaraṇena sokehi
paridevehi dukkhehi domanassehi upāyāsehi. Na parimuccati dukkhasmāti
vadāmi.
‘‘Yāya ca, bhikkhave, avijjāya nivutassa paṇḍitassa yāya ca taṇhāya
sampayuttassa ayaṃ kāyo samudāgato, sā ceva avijjā paṇḍitassa pahīnā, sā
ca taṇhā parikkhīṇā. Taṃ kissa hetu? Acari, bhikkhave, paṇḍito
brahmacariyaṃ sammā dukkhakkhayāya. Tasmā paṇḍito kāyassa bhedā na
kāyūpago hoti. So akāyūpago samāno parimuccati jātiyā jarāmaraṇena
sokehi paridevehi dukkhehi domanassehi upāyāsehi. Parimuccati
dukkhasmāti vadāmi. Ayaṃ kho , bhikkhave, viseso , ayaṃ adhippayāso,
idaṃ nānākaraṇaṃ paṇḍitassa bālena yadidaṃ brahmacariyavāso’’ti.
Navamaṃ. |
19. Navame
avijjānīvaraṇassāti avijjāya nivāritassa. Evamayaṃ kāyo samudāgatoti
evaṃ avijjāya nivāritattā taṇhāya ca sampayuttattāyeva ayaṃ kāyo
nibbatto. Ayañceva kāyoti ayañcassa attano saviññāṇako kāyo. Bahiddhā ca
nāmarūpanti bahiddhā ca paresaṃ saviññāṇako kāyo. Attano ca parassa ca
pañcahi khandhehi chahi āyatanehi cāpi ayaṃ attho dīpetabbova. Itthetaṃ
dvayanti evametaṃ dvayaṃ. Dvayaṃ paṭicca phassoti aññattha
cakkhurūpādīni dvayāni paṭicca cakkhusamphassādayo vuttā, idha pana
ajjhattikabāhirāni āyatanāni. Mahādvayaṃ nāma kiretaṃ. Saḷevāyatanānīti
saḷeva phassāyatanāni phassakāraṇāni. Yehi phuṭṭhoti yehi kāraṇabhūtehi
āyatanehi uppannena phassena phuṭṭho. Aññatarenāti ettha paripuṇṇavasena
aññataratā veditabbā. Tatrāti tasmiṃ bālapaṇḍitānaṃ kāyanibbattanādimhi.
Ko adhippayāsoti ko adhikapayogo.
Bhagavaṃmūlakāti bhagavā mūlaṃ etesanti bhagavaṃmūlakā. Idaṃ vuttaṃ hoti
– ime, bhante, amhākaṃ dhammā pubbe kassapasammāsambuddhena uppāditā,
tasmiṃ parinibbute ekaṃ buddhantaraṃ añño samaṇo vā brāhmaṇo vā ime
dhamme uppādetuṃ samattho nāma nāhosi, bhagavatā pana no ime dhammā
uppāditā. Bhagavantañhi nissāya mayaṃ ime dhamme ājānāma paṭivijjhāmāti
evaṃ bhagavaṃmūlakā no, bhante, dhammāti. Bhagavaṃnettikāti bhagavā hi
dhammānaṃ netā vinetā anunetā, yathāsabhāvato pāṭiyekkaṃ pāṭiyekkaṃ
nāmaṃ gahetvā dassetāti dhammā bhagavaṃnettikā nāma honti.
Bhagavaṃpaṭisaraṇāti catubhūmakadhammā sabbaññutaññāṇassa āpāthaṃ
āgacchamānā bhagavati paṭisaranti nāmāti bhagavaṃpaṭisaraṇā.
Paṭisarantīti samosaranti. Apica mahābodhimaṇḍe nisinnassa bhagavato
paṭivedhavasena phasso āgacchati ‘‘ahaṃ bhagavā kinnāmo’’ti? Tvaṃ
phusanaṭṭhena phasso nāma. Vedanā, saññā, saṅkhārā, viññāṇaṃ āgacchati
‘‘ahaṃ bhagavā kinnāma’’nti, tvaṃ vijānanaṭṭhena viññāṇaṃ nāmāti evaṃ
catubhūmakadhammānaṃ yathāsabhāvato pāṭiyekkaṃ pāṭiyekkaṃ nāmaṃ gaṇhanto
bhagavā dhamme paṭisaratīti bhagavaṃpaṭisaraṇā. Bhagavantaṃyeva
paṭibhātūti bhagavatova etassa bhāsitassa attho upaṭṭhātu, tumheyeva no
kathetvā dethāti attho.
Sāceva avijjāti ettha kiñcāpi sā avijjā ca taṇhā ca kammaṃ javāpetvā
paṭisandhiṃ ākaḍḍhitvā niruddhā, yathā pana ajjāpi yaṃ hiyyo bhesajjaṃ
pītaṃ, tadeva bhojanaṃ bhuñjāti sarikkhakattena tadevāti vuccati,
evamidhāpi sā ceva avijjā sā ca taṇhāti idampi sarikkhakattena vuttaṃ.
Brahmacariyanti maggabrahmacariyaṃ. Dukkhakkhayāyāti vaṭṭadukkhassa
khayatthāya. Kāyūpago hotīti aññaṃ paṭisandhikāyaṃ upagantā hoti.
Yadidaṃ brahmacariyavāsoti yo ayaṃ maggabrahmacariyavāso, ayaṃ bālato
paṇḍitassa visesoti dasseti. Iti imasmiṃ sutte sabbopi sapaṭisandhiko
puthujjano ‘‘bālo’’ti, appaṭisandhiko khīṇāsavo ‘‘paṇḍito’’ti vutto.
Sotāpannasakadāgāmianāgāmino pana ‘‘paṇḍitā’’ti vā ‘‘bālā’’ti vā na
vattabbā, bhajamānā pana paṇḍitapakkhaṃ bhajanti. Navamaṃ. |
1). .. Trú Tại Sàvatthi. 2) -- Đối với kẻ ngu, này các Tỷ-kheo, bị
vô minh che đậy, bị tham ái hệ phược, thân này được khởi lên như sau:
Chỉ có thân này và danh sắc ở ngoài. Như vậy là bộ hai này. Duyên bộ hai
này có xúc, có sáu xứ. Do cảm xúc bởi chúng, hoặc một trong hai, người
ngu cảm thọ lạc khổ. 3) Đối với bậc Hiền, này các Tỷ-kheo, bị vô
minh che đậy, bị tham ái hệ phược, thân này được khởi lên như sau: Chỉ
có thân này và danh sắc ở ngoài. Như vậy là bộ hai này. Duyên bộ hai này
có xúc, có sáu xứ. Do cảm xúc bởi chúng, hoặc một trong hai, người Hiền
cảm thọ lạc khổ. 4) Ở đây, này các Tỷ-kheo, có ǵ phân biệt,
có ǵ sai khác, có ǵ dị biệt giữa bậc Hiền và kẻ ngu? 5) -- Bạch Thế Tôn, đối với chúng con, các
pháp lấy Thế Tôn làm căn bản, lấy Thế Tôn làm lănh đạo, lấy Thế Tôn làm
chỗ y chỉ. Bạch Thế Tôn, lành thay, nếu Thế Tôn nói lên cho chúng con ư
nghĩa lời nói này. Sau khi nghe Thế Tôn giảng, các Tỷ-kheo sẽ thọ tŕ. 6) -- Vậy này các Tỷ-kheo, hăy nghe và khéo
suy nghiệm, Ta sẽ nói. -- Thưa vâng, bạch Thế Tôn. Các vị Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. 7) Thế Tôn nói như sau: -- Này các Tỷ-kheo, bị vô minh che đậy và
bị tham ái hệ phược, thân này của người ngu được sanh khởi. Vô minh ấy,
người ngu không đoạn tận. Tham ái ấy, người ngu không tận trừ. V́ sao?
Này các Tỷ-kheo, người ngu sống Phạm hạnh không phải v́ chơn chánh đoạn
trừ khổ đau. Do vậy người ngu, khi thân hoại mạng chung, đi đến một thân
khác. Do đi đến một thân khác, người ấy không giải thoát khỏi sanh, già,
chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo. Ta nói rằng: "Người ấy không thoát khỏi đau
khổ". 8) Và này các Tỷ-kheo, bị vô minh che đậy,
bị tham ái hệ phược, thân người Hiền trí được sanh khởi. Vô minh ấy,
người Hiền trí đoạn tận. Tham ái ấy, người Hiền trí tận trừ. V́ sao? Này
các Tỷ-kheo, người Hiền trí sống Phạm hạnh, v́ chơn chánh đoạn trừ khổ
đau. Do vậy, người Hiền trí, khi thân hoại mạng chung, không đi đến một
thân khác. Do không đi đến một thân khác, vị ấy giải thoát khỏi sanh,
già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo. Ta nói rằng: "Vị ấy thoát khỏi đau
khổ". 9) Này các Tỷ-kheo, đây là sự phân biệt,
đây là sự sai khác, đây là sự dị biệt giữa bậc Hiền trí và người ngu. |
10. Paccayasuttaṃ |
10.
Paccayasuttavaṇṇanā |
XX. Duyên (Tạp
12.14, Đại 2, 84b) (S.ii,25) |
20.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘paṭiccasamuppādañca vo, bhikkhave, desessāmi
paṭiccasamuppanne ca dhamme. Taṃ suṇātha, sādhukaṃ manasi karotha,
bhāsissāmī’’ti. ‘‘Evaṃ, bhante’’ti kho te bhikkhū bhagavato paccassosuṃ.
Bhagavā etadavoca –
‘‘Katamo ca, bhikkhave, paṭiccasamuppādo? Jātipaccayā, bhikkhave,
jarāmaraṇaṃ. Uppādā vā tathāgatānaṃ anuppādā vā tathāgatānaṃ, ṭhitāva sā
dhātu dhammaṭṭhitatā dhammaniyāmatā idappaccayatā. Taṃ tathāgato
abhisambujjhati abhisameti. Abhisambujjhitvā abhisametvā ācikkhati
deseti paññāpeti paṭṭhapeti vivarati vibhajati uttānīkaroti.
‘Passathā’ti cāha – ‘jātipaccayā, bhikkhave, jarāmaraṇaṃ’’’.
‘‘Bhavapaccayā, bhikkhave, jāti…pe… upādānapaccayā, bhikkhave, bhavo…
taṇhāpaccayā, bhikkhave, upādānaṃ… vedanāpaccayā, bhikkhave, taṇhā…
phassapaccayā, bhikkhave, vedanā… saḷāyatanapaccayā, bhikkhave, phasso…
nāmarūpapaccayā, bhikkhave, saḷāyatanaṃ… viññāṇapaccayā, bhikkhave,
nāmarūpaṃ… saṅkhārapaccayā, bhikkhave, viññāṇaṃ… avijjāpaccayā,
bhikkhave, saṅkhārā uppādā vā tathāgatānaṃ anuppādā vā tathāgatānaṃ,
ṭhitāva sā dhātu dhammaṭṭhitatā dhammaniyāmatā idappaccayatā. Taṃ
tathāgato abhisambujjhati abhisameti . Abhisambujjhitvā abhisametvā
ācikkhati deseti paññāpeti paṭṭhapeti vivarati vibhajati uttānīkaroti.
‘Passathā’ti cāha ‘avijjāpaccayā, bhikkhave, saṅkhārā’. Iti kho,
bhikkhave, yā tatra tathatā avitathatā anaññathatā idappaccayatā – ayaṃ
vuccati, bhikkhave, paṭiccasamuppādo.
‘‘Katame ca, bhikkhave, paṭiccasamuppannā dhammā? Jarāmaraṇaṃ,
bhikkhave, aniccaṃ saṅkhataṃ paṭiccasamuppannaṃ khayadhammaṃ vayadhammaṃ
virāgadhammaṃ nirodhadhammaṃ. Jāti, bhikkhave, aniccā saṅkhatā
paṭiccasamuppannā khayadhammā vayadhammā virāgadhammā nirodhadhammā.
Bhavo, bhikkhave, anicco saṅkhato paṭiccasamuppanno khayadhammo
vayadhammo virāgadhammo nirodhadhammo. Upādānaṃ bhikkhave…pe… taṇhā,
bhikkhave… vedanā, bhikkhave… phasso, bhikkhave… saḷāyatanaṃ, bhikkhave…
nāmarūpaṃ, bhikkhave… viññāṇaṃ , bhikkhave… saṅkhārā, bhikkhave… avijjā,
bhikkhave, aniccā saṅkhatā paṭiccasamuppannā khayadhammā vayadhammā
virāgadhammā nirodhadhammā. Ime vuccanti, bhikkhave, paṭiccasamuppannā
dhammā.
‘‘Yato kho, bhikkhave, ariyasāvakassa ‘ayañca paṭiccasamuppādo, ime ca
paṭiccasamuppannā dhammā’ yathābhūtaṃ sammappaññāya sudiṭṭhā honti, so
vata pubbantaṃ vā paṭidhāvissati – ‘ahosiṃ nu kho ahaṃ [nu khvāhaṃ (syā.
kaṃ. pī. ka.)] atītamaddhānaṃ, nanu kho ahosiṃ atītamaddhānaṃ, kiṃ nu
kho ahosiṃ atītamaddhānaṃ, kathaṃ nu kho ahosiṃ atītamaddhānaṃ, kiṃ
hutvā kiṃ ahosiṃ nu kho ahaṃ atītamaddhāna’nti; aparantaṃ vā
upadhāvissati [apadhāvissati (ka.)] – ‘bhavissāmi nu kho ahaṃ
anāgatamaddhānaṃ, nanu kho bhavissāmi anāgatamaddhānaṃ , kiṃ nu kho
bhavissāmi anāgatamaddhānaṃ, kathaṃ nu kho bhavissāmi anāgatamaddhānaṃ,
kiṃ hutvā kiṃ bhavissāmi nu kho ahaṃ anāgatamaddhāna’nti; etarahi vā
paccuppannaṃ addhānaṃ ajjhattaṃ kathaṃkathī bhavissati – ‘ahaṃ nu
khosmi, no nu khosmi, kiṃ nu khosmi, kathaṃ nu khosmi, ayaṃ nu kho satto
kuto āgato, so kuhiṃ gamissatī’ti – netaṃ ṭhānaṃ vijjati. Taṃ kissa
hetu? Tathāhi, bhikkhave, ariyasāvakassa ayañca paṭiccasamuppādo ime ca
paṭiccasamuppannā dhammā yathābhūtaṃ sammappaññāya sudiṭṭhā’’ti.
Dasamaṃ.
Āhāravaggo dutiyo.
Tassuddānaṃ –
Āhāraṃ phagguno ceva, dve ca samaṇabrāhmaṇā;
Kaccānagotto dhammakathikaṃ, acelaṃ timbarukena ca;
Bālapaṇḍitato ceva, dasamo paccayena cāti. |
20. Dasame
paṭiccasamuppādañca vo bhikkhave, desessāmi paṭiccasamuppanne ca
dhammeti satthā imasmiṃ sutte paccaye ca paccayanibbatte ca
sabhāvadhamme desessāmīti ubhayaṃ ārabhi. Uppādā vā tathāgatānanti
tathāgatānaṃ uppādepi, buddhesu uppannesu anuppannesupi jātipaccayā
jarāmaraṇaṃ, jātiyeva jarāmaraṇassa paccayo. Ṭhitāva sā dhātūti ṭhitova
so paccayasabhāvo, na kadāci jāti jarāmaraṇassa paccayo na hoti.
Dhammaṭṭhitatā dhammaniyāmatāti imehipi dvīhi paccayameva katheti.
Paccayena hi paccayuppannā dhammā tiṭṭhanti, tasmā paccayova
‘‘dhammaṭṭhitatā’’ti vuccati. Paccayo dhamme niyameti, tasmā
‘‘dhammaniyāmatā’’ti vuccati. Idappaccayatāti imesaṃ jarāmaraṇādīnaṃ
paccayā idappaccayā, idappaccayāva idappaccayatā. Tanti taṃ paccayaṃ.
Abhisambujjhatīti ñāṇena abhisambujjhati. Abhisametīti ñāṇena
abhisamāgacchati. Ācikkhatīti katheti. Desetīti dasseti. Paññāpetīti
jānāpeti. Paṭṭhapetīti ñāṇamukhe ṭhapeti. Vivaratīti vivaritvā dasseti.
Vibhajatīti vibhāgato dasseti. Uttānīkarotīti pākaṭaṃ karoti. Passathāti
cāhāti passatha iti ca vadati. Kinti? Jātipaccayā, bhikkhave,
jarāmaraṇantiādi.
Itikho, bhikkhaveti evaṃ kho, bhikkhave. Yā tatrāti yā tesu
‘‘jātipaccayā jarāmaraṇa’’ntiādīsu. Tathatātiādīni paccayākārasseva
vevacanāni. So tehi tehi paccayehi anūnādhikeheva tassa tassa dhammassa
sambhavato tathatāti, sāmaggiṃ upagatesu paccayesu muhuttampi tato
nibbattānaṃ dhammānaṃ asambhavābhāvato avitathatāti, aññadhammapaccayehi
aññadhammānuppattito anaññathatāti, jarāmaraṇādīnaṃ paccayato vā
paccayasamūhato vā idappaccayatāti vutto. Tatrāyaṃ vacanattho – imesaṃ
paccayā idappaccayā, idappaccayā eva idappaccayatā, idappaccayānaṃ vā
samūho idappaccayatā. Lakkhaṇaṃ panettha saddasatthato veditabbaṃ.
Aniccanti hutvā abhāvaṭṭhena aniccaṃ. Ettha ca aniccanti na jarāmaraṇaṃ
aniccaṃ, aniccasabhāvānaṃ pana khandhānaṃ jarāmaraṇattā aniccaṃ nāma
jātaṃ. Saṅkhatādīsupi eseva nayo. Ettha ca saṅkhatanti paccayehi
samāgantvā kataṃ. Paṭiccasamuppannanti paccaye nissāya uppannaṃ.
Khayadhammanti khayasabhāvaṃ. Vayadhammanti vigacchanakasabhāvaṃ.
Virāgadhammanti virajjanakasabhāvaṃ. Nirodhadhammanti
nirujjhanakasabhāvaṃ. Jātiyāpi vuttanayeneva aniccatā veditabbā.
Janakapaccayānaṃ vā kiccānubhāvakkhaṇe diṭṭhattā ekena pariyāyenettha
aniccātiādīni yujjantiyeva. Bhavādayo aniccādisabhāvāyeva.
Sammappaññāyāti savipassanāya maggapaññāya. Pubbantanti purimaṃ atītanti
attho. Ahosiṃ nu khotiādīsu ‘‘ahosiṃ nu kho nanu kho’’ti sassatākārañca
adhiccasamuppattiākārañca nissāya atīte attano vijjamānatañca
avijjamānatañca kaṅkhati. Kiṃ kāraṇanti na vattabbaṃ, ummattako viya
bālaputhujjano yathā vā tathā vā pavattati. Kiṃ nu kho ahosinti
jātiliṅgupapattiyo nissāya ‘‘khattiyo nu kho ahosiṃ,
brāhmaṇavessasuddagahaṭṭhapabbajitadevamanussānaṃ aññataro’’ti kaṅkhati.
Kathaṃ nu khoti saṇṭhānākāraṃ nissāya ‘‘dīgho nu kho ahosiṃ
rassaodātakaṇhapamāṇikaappamāṇikādīnaṃ aññataro’’ti kaṅkhati. Keci pana
‘‘issaranimmānādīni nissāya ‘kena nu kho kāraṇena ahosi’nti hetuto
kaṅkhatī’’ti vadanti. Kiṃ hutvā kiṃ ahosinti jātiādīni nissāya
‘‘khattiyo hutvā nu kho brāhmaṇo ahosiṃ…pe… devo hutvā manusso’’ti
attano paramparaṃ kaṅkhati. Sabbattheva pana addhānanti
kālādhivacanametaṃ. Aparantanti anāgataṃ antaṃ. Bhavissāmi nu kho nanu
khoti sassatākārañca ucchedākārañca nissāya anāgate attano
vijjamānatañca avijjamānatañca kaṅkhati. Sesamettha vuttanayameva.
Etarahivā paccuppannaṃ addhānanti idāni vā paṭisandhimādiṃ katvā
cutipariyantaṃ sabbampi vattamānakālaṃ gahetvā. Ajjhattaṃ kathaṃkathī
bhavissatīti attano khandhesu vicikicchī bhavissati. Ahaṃ nu khosmīti
attano atthibhāvaṃ kaṅkhati. Yuttaṃ panetanti? Yuttaṃ ayuttanti kā ettha
cintā. Apicettha idaṃ vatthumpi udāharanti – cūḷamātāya kira putto
muṇḍo, mahāmātāya putto amuṇḍo, taṃ puttaṃ muṇḍesuṃ, so uṭṭhāya ‘‘ahaṃ
nu kho cūḷamātāya putto’’ti cintesi. Evaṃ ahaṃ nu khosmīti kaṅkhā hoti.
No nu khosmīti attano natthibhāvaṃ kaṅkhati. Tatrāpi idaṃ vatthu – eko
kira macche gaṇhanto udake ciraṭṭhānena sītibhūtaṃ attano ūruṃ macchoti
cintetvā pahari. Aparo susānapasse khettaṃ rakkhanto bhīto saṅkuṭito
sayi, so paṭibujjhitvā attano jaṇṇukāni dve yakkhāti cintetvā pahari.
Evaṃ no nu khosmīti kaṅkhati.
Kiṃ nu khosmīti khattiyova samāno attano khattiyabhāvaṃ kaṅkhati. Eseva
nayo sesesupi. Devo pana samāno devabhāvaṃ ajānanto nāma natthi, sopi
pana ‘‘ahaṃ rūpī nu kho arūpī nu kho’’tiādinā nayena kaṅkhati.
Khattiyādayo kasmā na jānantīti ce? Apaccakkhā tesaṃ tattha tattha kule
uppatti. Gahaṭṭhāpi ca potthalikādayo pabbajitasaññino, pabbajitāpi
‘‘kuppaṃ nu kho me kamma’’ntiādinā nayena gahaṭṭhasaññino. Manussāpi ca
rājāno viya attani devasaññino honti. Kathaṃ nu khosmīti vuttanayameva.
Kevalañhettha abbhantare jīvo nāma atthīti gahetvā tassa saṇṭhānākāraṃ
nissāya ‘‘dīgho nu khosmi rassacaturassachaḷaṃsaaṭṭhaṃsasoḷasaṃsādīnaṃ
aññatarappakāro’’ti kaṅkhanto kathaṃ nu khosmīti? Kaṅkhatīti veditabbo.
Sarīrasaṇṭhānaṃ pana paccuppannaṃ ajānanto nāma natthi. Kuto āgato so
kuhiṃ gāmī bhavissatīti attabhāvassa āgatigatiṭṭhānaṃ kaṅkhanto evaṃ
kaṅkhati. Ariyasāvakassāti idha sotāpanno adhippeto, itarepi pana tayo
avāritāyevāti. Dasamaṃ.
Āhāravaggo dutiyo. |
1) Trú ở Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, Ta sẽ giảng cho các
Ông lư duyên khởi và các pháp duyên sanh. Hăy lắng nghe và khéo suy
nghiệm, Ta sẽ giảng. -- Thưa vâng, bạch Thế Tôn. Các vị Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn nói như sau: 3) -- Và này các Tỷ-kheo, thế nào là lư
duyên khởi? Do duyên sanh, này các Tỷ-kheo, già, chết khởi lên. Dầu các
Như Lai có xuất hiện hay không xuất hiện, an trú là giới tánh ấy, pháp
trú tánh ấy, pháp quyết định tánh ấy, y duyên tánh ấy. Như Lai hoàn toàn
chứng ngộ, hoàn toàn chứng đạt định lư ấy. Sau khi hoàn toàn chứng ngộ,
hoàn toàn chứng đạt, Như Lai tuyên bố, tuyên thuyết, tường thuyết, khai
hiển, khai thị, phân biệt, minh hiển, minh thị. 4) Do duyên sanh, này các Tỷ-kheo, nên có
già, chết. Do duyên hữu, này các Tỷ-kheo, nên có sanh. Do duyên thủ, này
các Tỷ-kheo, nên có hữu. Do duyên ái, này các Tỷ-kheo, nên có thủ. Do
duyên thọ, này các Tỷ-kheo, nên có ái. Do duyên xúc, này các Tỷ-kheo,
nên có thọ. Do duyên sáu xứ, này các Tỷ-kheo, nên có xúc. Do duyên danh
sắc, này các Tỷ-kheo, nên có sáu xứ. Do duyên thức, này các Tỷ-kheo, nên
có danh sắc. Do duyên các hành, này các Tỷ-kheo, nên có thức. Do duyên
vô minh, này các Tỷ-kheo, nên có hành. Dầu cho Như Lai có xuất hiện hay
không xuất hiện, an trú là giới tánh ấy, pháp trú tánh ấy, pháp quyết
định tánh ấy, y duyên tánh ấy. Như Lai hoàn toàn chứng ngộ, hoàn toàn
chứng đạt tánh ấy. Sau khi hoàn toàn chứng ngộ, hoàn toàn chứng đạt, Như
Lai tuyên bố, tuyên thuyết, tường thuyết, khai hiển, khai thị, phân
biệt, minh hiển, minh thị. 5) Do duyên vô minh, này các Tỷ-kheo, có
các hành. Như vậy, này các Tỷ-kheo, ở đây là như tánh, bất hư vọng tánh,
bất dị như tánh, y duyên tánh ấy. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là lư duyên
khởi. 6) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là duyên
sanh pháp? Già, chết, này các Tỷ-kheo, là vô thường, hữu vi, duyên sanh,
biến hoại tánh, biến diệt tánh, ly tham tánh, đoạn diệt tánh. 7) Sanh, này các Tỷ-kheo, là vô thường, hữu
vi, duyên sanh, biến hoại tánh, biến diệt tánh, ly tham tánh, đoạn diệt
tánh. 8) Hữu, này các Tỷ-kheo, là vô thường, hữu
vi, duyên sanh, biến hoại tánh, biến diệt tánh, ly tham tánh, đoạn diệt
tánh. 9) -- 16) Thủ, này các Tỷ-kheo... ái, này
các Tỷ-kheo... Thọ, này các Tỷ-kheo... Xúc, này các Tỷ-kheo... Sáu xứ,
này các Tỷ-kheo... Danh sắc, này các Tỷ-kheo... Thức, này các Tỷ-kheo...
Các hành, này các Tỷ-kheo... 17) Vô minh, này các Tỷ-kheo, là vô thường
hữu vi, duyên sanh, biến hoại tánh, biến diệt tánh, ly tham tánh, đoạn
diệt tánh. Những pháp này, này các Tỷ-kheo, được gọi là duyên sanh pháp. 18) Do v́, này các Tỷ-kheo, vị Thánh đệ tử
khéo thấy như chơn với chánh trí tuệ lư duyên khởi này và các pháp duyên
sanh này, nên chắc chắn vị ấy không chạy theo quá khứ (với những câu
hỏi): "Ta có mặt trong quá khứ? Ta không có mặt không quá khứ? Ta là ǵ
trong quá khứ? Ta có mặt như thế nào trong quá khứ? Hay trước ta đă là
ǵ, và nay trong quá khứ ta là ǵ?" 19) Hay không chạy theo tương lai (với
những câu hỏi): "Ta có mặt trong tương lai? Ta không có mặt trong tương
lai? Ta sẽ làm ǵ trong tương lai? Ta có mặt như thế nào trong tương
lai? Hay trước ta là ǵ, và nay trong tương lai ta sẽ là ǵ?" 20) Hay nay các vị ấy sẽ khởi lên những
nghi ngờ về tự ḿnh trong hiện tại như sau: "Ta hiện có mặt? Ta hiện
không có mặt? Ta hiện là ǵ? Ta hiện có mặt như thế nào?" Sự kiện như
vậy không xảy ra. 21) V́ sao? V́ rằng vị Thánh đệ tử, này các
Tỷ-kheo, đă khéo thấy như chơn với chánh trí tuệ, định lư duyên khởi này
với các pháp duyên sanh này. |
3. Dasabalavaggo |
3. Dasabalavaggo |
III. Phẩm Mười Lực |
1. Dasabalasuttaṃ |
1.
Dasabalasuttavaṇṇanā |
I. Mười Lực (Tăng
46,3, Đại 2,776a) (S.ii,27) |
21.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘dasabalasamannāgato, bhikkhave, tathāgato
catūhi ca vesārajjehi samannāgato āsabhaṃ ṭhānaṃ paṭijānāti, parisāsu
sīhanādaṃ nadati, brahmacakkaṃ pavatteti – iti rūpaṃ iti rūpassa
samudayo iti rūpassa atthaṅgamo, iti vedanā iti vedanāya samudayo iti
vedanāya atthaṅgamo, iti saññā iti saññāya samudayo iti saññāya
atthaṅgamo, iti saṅkhārā iti saṅkhārānaṃ samudayo iti saṅkhārānaṃ
atthaṅgamo, iti viññāṇaṃ iti viññāṇassa samudayo iti viññāṇassa
atthaṅgamo. Iti imasmiṃ sati idaṃ hoti, imassuppādā idaṃ uppajjati.
Imasmiṃ asati idaṃ na hoti, imassa nirodhā idaṃ nirujjhati. Yadidaṃ
avijjāpaccayā saṅkhārā; saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ…pe… evametassa
kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti. Avijjāya tveva
asesavirāganirodhā saṅkhāranirodho; saṅkhāranirodhā viññāṇanirodho…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’ti. Paṭhamaṃ. |
21.
Dasabalavaggassa paṭhamaṃ dutiyasseva saṅkhepo. |
1). .. Trú ở Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, Như Lai đầy đủ mười
lực, đầy đủ bốn vô sở úy, tự nhận vị trí Ngưu vương, rống tiếng rống con
sư tử giữa hội chúng, chuyển Pháp luân và nói rằng: "Đây là sắc, đây là
sắc tập khởi, đây là sắc đoạn diệt. Đây là thọ, đây là thọ tập khởi, đây
là thọ đoạn diệt. Đây là tưởng, đây là tưởng tập khởi, đây là tưởng đoạn
diệt. Đây là hành, đây là hành tập khởi, đây là hành đoạn diệt. Đây là
thức, đây là thức tập khởi, đây là thức đoạn diệt". Như vậy do cái này có mặt, cái kia có mặt.
Do cái này sanh, cái kia sanh. Do cái này không có mặt, cái kia không có
mặt. Do cái này diệt, cái kia diệt. 3) Nghĩa là vô minh duyên hành, hành duyên
thức... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. 4) Do ly tham, đoạn diệt hoàn toàn vô minh
nên hành diệt. Do hành diệt nên thức diệt... (như trên)... Như vậy là
toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. |
2.
Dutiyadasabalasuttaṃ |
2.
Dutiyadasabalasuttavaṇṇanā |
II. Mười Lực (Tạp
14.6 Thập Lực, Đại 2,98a) (S.ii,28) |
22.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘dasabalasamannāgato, bhikkhave, tathāgato
catūhi ca vesārajjehi samannāgato āsabhaṃ ṭhānaṃ paṭijānāti, parisāsu
sīhanādaṃ nadati, brahmacakkaṃ pavattetti – ‘iti rūpaṃ iti rūpassa
samudayo iti rūpassa atthaṅgamo, iti vedanā iti vedanāya samudayo iti
vedanāya atthaṅgamo, iti saññā iti saññāya samudayo iti saññāya
atthaṅgamo, iti saṅkhārā iti saṅkhārānaṃ samudayo iti saṅkhārānaṃ
atthaṅgamo, iti viññāṇaṃ iti viññāṇassa samudayo iti viññāṇassa
atthaṅgamo. Iti imasmiṃ sati idaṃ hoti, imassuppādā idaṃ uppajjati;
imasmiṃ asati idaṃ na hoti imassa nirodhā idaṃ nirujjhati. Yadidaṃ
avijjāpaccayā saṅkhārā; saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ…pe… evametassa
kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti. Avijjāya tveva
asesavirāganirodhā saṅkhāranirodho; saṅkhāranirodhā viññāṇanirodho…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hoti’’’.
‘‘Evaṃ svākkhāto, bhikkhave, mayā dhammo uttāno vivaṭo pakāsito
chinnapilotiko. Evaṃ svākkhāte kho, bhikkhave, mayā dhamme uttāne vivaṭe
pakāsite chinnapilotike alameva saddhāpabbajitena kulaputtena vīriyaṃ
ārabhituṃ – ‘kāmaṃ taco ca nhāru [nahāru (sī. syā. kaṃ. pī.)] ca aṭṭhi
ca avasissatu, sarīre upasussatu [avasussatu ma. ni. 2.184]
maṃsalohitaṃ. Yaṃ taṃ purisathāmena purisavīriyena purisaparakkamena
pattabbaṃ, na taṃ apāpuṇitvā vīriyassa saṇṭhānaṃ bhavissatī’’’ti.
‘‘Dukkhaṃ , bhikkhave, kusīto viharati vokiṇṇo pāpakehi akusalehi
dhammehi, mahantañca sadatthaṃ parihāpeti. Āraddhavīriyo ca kho,
bhikkhave, sukhaṃ viharati pavivitto pāpakehi akusalehi dhammehi,
mahantañca sadatthaṃ paripūreti. Na, bhikkhave, hīnena aggassa patti
hoti. Aggena ca kho, bhikkhave, aggassa patti hoti. Maṇḍapeyyamidaṃ,
bhikkhave, brahmacariyaṃ, satthā sammukhībhūto. Tasmātiha, bhikkhave,
vīriyaṃ ārabhatha appattassa pattiyā, anadhigatassa adhigamāya,
asacchikatassa sacchikiriyāya. ‘Evaṃ no ayaṃ amhākaṃ pabbajjā avañjhā
bhavissati saphalā saudrayā. Yesañca [yesaṃ (sī. syā. kaṃ.), yesaṃ hi
(pī. ka.)] mayaṃ paribhuñjāma
cīvara-piṇḍapātasenāsana-gilānappaccayabhesajjaparikkhāraṃ tesaṃ te kārā
amhesu mahapphalā bhavissanti mahānisaṃsā’ti – evañhi vo, bhikkhave,
sikkhitabbaṃ. Attatthaṃ vā hi, bhikkhave, sampassamānena alameva
appamādena sampādetuṃ; paratthaṃ vā hi, bhikkhave, sampassamānena
alameva appamādena sampādetuṃ; ubhayatthaṃ vā hi, bhikkhave,
sampassamānena alameva appamādena sampādetu’’nti. Dutiyaṃ. |
22. Dutiyaṃ
bhagavatā attano ajjhāsayassa vasena vuttaṃ. Tattha
dasabalasamannāgatoti dasahi balehi samannāgato. Balañca nāmetaṃ
duvidhaṃ kāyabalañca ñāṇabalañca. Tesu tathāgatassa kāyabalaṃ
hatthikulānusārena veditabbaṃ. Vuttañhetaṃ porāṇehi –
‘‘Kāḷāvakañca gaṅgeyyaṃ, paṇḍaraṃ tambapiṅgalaṃ;
Gandhamaṅgalahemañca, uposathachaddantime dasā’’ti.(ma. ni. aṭṭha.
1.148; vibha. aṭṭha. 760); –
Imāni dasa hatthikulāni. Tattha kāḷāvakanti pakatihatthikulaṃ
daṭṭhabbaṃ. Yaṃ dasannaṃ purisānaṃ kāyabalaṃ, taṃ ekassa kāḷāvakassa
hatthino. Yaṃ dasannaṃ kāḷāvakānaṃ balaṃ, taṃ ekassa gaṅgeyyassa. Yaṃ
dasannaṃ gaṅgeyyānaṃ, taṃ ekassa paṇḍarassa. Yaṃ dasannaṃ paṇḍarānaṃ,
taṃ ekassa tambassa. Yaṃ dasannaṃ tambānaṃ, taṃ ekassa piṅgalassa. Yaṃ
dasannaṃ piṅgalānaṃ, taṃ ekassa gandhahatthino. Yaṃ dasannaṃ
gandhahatthīnaṃ, taṃ ekassa maṅgalassa. Yaṃ dasannaṃ maṅgalānaṃ, taṃ
ekassa hemavatassa. Yaṃ dasannaṃ hemavatānaṃ, taṃ ekassa uposathassa.
Yaṃ dasannaṃ uposathānaṃ, taṃ ekassa chaddantassa. Yaṃ dasannaṃ
chaddantānaṃ, taṃ ekassa tathāgatassa. Nārāyanasaṅghātabalantipi idameva
vuccati. Tadetaṃ pakatihatthigaṇanāya hatthīnaṃ koṭisahassānaṃ,
purisagaṇanāya dasannaṃ purisakoṭisahassānaṃ balaṃ hoti. Idaṃ tāva
tathāgatassa kāyabalaṃ. ‘‘Dasabalasamannāgato’’ti ettha pana etaṃ
saṅgahaṃ na gacchati. Etañhi bāhirakaṃ lāmakaṃ tiracchānagatānaṃ
sīhādīnampi hoti. Etañhi nissāya dukkhapariññā vā samudayappahānaṃ vā
maggabhāvanā vā phalasacchikiriyā vā natthi. Aññaṃ pana dasasu ṭhānesu
akampanatthena upatthambhanatthena ca dasavidhaṃ ñāṇabalaṃ nāma atthi.
Taṃ sandhāya vuttaṃ ‘‘dasabalasamannāgato’’ti.
Katamaṃ pana tanti? Ṭhānāṭṭhānādīnaṃ yathābhūtaṃ jānanaṃ. Seyyathidaṃ –
ṭhānañca ṭhānato aṭṭhānañca aṭṭhānato jānanaṃ ekaṃ,
atītānāgatapaccuppannānaṃ kammasamādānānaṃ ṭhānaso hetuso yathābhūtaṃ
vipākajānanaṃ ekaṃ, sabbatthagāminipaṭipadājānanaṃ ekaṃ,
anekadhātunānādhātulokajānanaṃ ekaṃ, parasattānaṃ parapuggalānaṃ
nānādhimuttikatājānanaṃ ekaṃ, tesaṃyeva indriyaparopariyattajānanaṃ
ekaṃ, jhānavimokkhasamādhisamāpattīnaṃ saṃkilesavodānavuṭṭhānajānanaṃ
ekaṃ, pubbenivāsajānanaṃ ekaṃ, sattānaṃ cutūpapātajānanaṃ ekaṃ,
āsavakkhayajānanaṃ ekanti. Abhidhamme pana –
‘‘Idha tathāgato ṭhānañca ṭhānato aṭṭhānañca aṭṭhānato yathābhūtaṃ
pajānāti. Yampi tathāgato ṭhānañca ṭhānato aṭṭhānañca aṭṭhānato
yathābhūtaṃ pajānāti. Idampi tathāgatassa tathāgatabalaṃ hoti, yaṃ balaṃ
āgamma tathāgato āsabhaṃ ṭhānaṃ paṭijānāti , parisāsu sīhanādaṃ nadati,
brahmacakkaṃ pavattetī’’ti.
Ādinā (vibha. 760) nayena vitthārato āgatāneva. Atthavaṇṇanāpi nesaṃ
vibhaṅgaṭṭhakathāyañceva (vibha. aṭṭha. 760) papañcasūdaniyā ca
majjhimaṭṭhakathāya (ma. ni. aṭṭha. 1.148) sabbākārato vuttā. Sā tattha
vuttanayeneva gahetabbā.
Catūhi ca vesārajjehīti ettha sārajjapaṭipakkhaṃ vesārajjaṃ, catūsu
ṭhānesu vesārajjabhāvaṃ paccavekkhantassa uppannasomanassamayañāṇassetaṃ
nāmaṃ. Katamesu catūsu? ‘‘Sammāsambuddhassa te paṭijānato ime dhammā
anabhisambuddhā’’tiādīsu codanāvatthūsu. Tatrāyaṃ pāḷi –
‘‘Cattārimāni, bhikkhave, tathāgatassa vesārajjāni…pe…. Katamāni
cattāri? ‘Sammāsambuddhassa te paṭijānato ime dhammā anabhisambuddhā’ti
tatra vata maṃ samaṇo vā brāhmaṇo vā devo vā māro vā brahmā vā koci vā
lokasmiṃ saha dhammena paṭicodessatīti nimittametaṃ, bhikkhave, na
samanupassāmi. Etamahaṃ, bhikkhave, nimittaṃ asamanupassanto khemappatto
abhayappatto vesārajjappatto viharāmi. ‘Khīṇāsavassa te paṭijānato ime
āsavā aparikkhīṇā’ti tatra vata maṃ…pe… ‘ye kho pana te antarāyikā
dhammā vuttā, te paṭisevato nālaṃ antarāyāyā’ti tatra vata maṃ…pe…
‘yassa kho pana te atthāya dhammo desito, so na niyyāti takkarassa sammā
dukkhakkhayāyā’ti tatra vata maṃ samaṇo vā brāhmaṇo vā…pe…
vesārajjappatto viharāmī’’ti (a. ni. 4.8).
Āsabhaṃ ṭhānanti seṭṭhaṭṭhānaṃ uttamaṭṭhānaṃ. Āsabhā vā pubbabuddhā,
tesaṃ ṭhānanti attho. Apica gavasatajeṭṭhako usabho, gavasahassajeṭṭhako
vasabho, vajasatajeṭṭhako vā usabho, vajasahassajeṭṭhako vasabho,
sabbagavaseṭṭho sabbaparissayasaho seto pāsādiko mahābhāravaho
asanisatasaddehipi asampakampiyo nisabho, so idha usabhoti adhippeto.
Idampi hi tassa pariyāyavacanaṃ. Usabhassa idanti āsabhaṃ. Ṭhānanti
catūhi pādehi pathaviṃ uppīḷetvā avaṭṭhānaṃ (ma. ni. 1.150). Idaṃ pana
āsabhaṃ viyāti āsabhaṃ. Yatheva hi nisabhasaṅkhāto usabho usabhabalena
samannāgato catūhi pādehi pathaviṃ uppīḷetvā acalaṭṭhānena tiṭṭhati,
evaṃ tathāgatopi dasahi tathāgatabalehi samannāgato catūhi
vesārajjapādehi aṭṭhaparisapathaviṃ uppīḷetvā sadevake loke kenaci
paccatthikena paccāmittena akampiyo acalaṭṭhānena tiṭṭhati. Evaṃ
tiṭṭhamāno ca taṃ āsabhaṃ ṭhānaṃ paṭijānāti upagacchati na paccakkhāti,
attani āropeti. Tena vuttaṃ ‘‘āsabhaṃ ṭhānaṃ paṭijānātī’’ti.
Parisāsūti ‘‘aṭṭha kho imā, sāriputta, parisā. Katamā aṭṭha?
Khattiyaparisā brāhmaṇaparisā gahapatiparisā samaṇaparisā
cātumahārājikaparisā tāvatiṃsaparisā māraparisā brahmaparisā’’ti, imāsu
aṭṭhasu parisāsu. Sīhanādaṃ nadatīti seṭṭhanādaṃ abhītanādaṃ nadati,
sīhanādasadisaṃ vā nādaṃ nadati. Ayamattho sīhanādasuttena dīpetabbo.
Yathā vā sīho sahanato ceva hananato ca sīhoti vuccati, evaṃ tathāgato
lokadhammānaṃ sahanato parappavādānañca hananato sīhoti vuccati. Evaṃ
vuttassa sīhassa nādaṃ sīhanādaṃ. Tattha yathā sīho sīhabalena
samannāgato sabbattha visārado vigatalomahaṃso sīhanādaṃ nadati, evaṃ
tathāgatasīhopi tathāgatabalehi samannāgato aṭṭhasu parisāsu visārado
vigatalomahaṃso, ‘‘iti rūpa’’ntiādinā nayena
nānāvidhadesanāvilāsasampannaṃ sīhanādaṃ nadati. Tena vuttaṃ ‘‘parisāsu
sīhanādaṃ nadatī’’ti.
Brahmacakkaṃ pavattetīti ettha brahmanti seṭṭhaṃ uttamaṃ, visuddhassa
dhammacakkassetaṃ adhivacanaṃ. Taṃ pana dhammacakkaṃ duvidhaṃ hoti
paṭivedhañāṇañca desanāñāṇañca. Tattha paññāpabhāvitaṃ attano
ariyaphalāvahaṃ paṭivedhañāṇaṃ, karuṇāpabhāvitaṃ sāvakānaṃ
ariyaphalāvahaṃ desanāñāṇaṃ. Tattha paṭivedhañāṇaṃ uppajjamānaṃ
uppannanti duvidhaṃ. Tañhi abhinikkhamanato paṭṭhāya yāva arahattamaggā
uppajjamānaṃ, phalakkhaṇe uppannaṃ nāma. Tusitabhavanato vā yāva
mahābodhipallaṅke arahattamaggā uppajjamānaṃ, phalakkhaṇe uppannaṃ nāma.
Dīpaṅkarato vā paṭṭhāya yāva arahattamaggā uppajjamānaṃ , phalakkhaṇe
uppannaṃ nāma. Desanāñāṇampi pavattamānaṃ pavattanti duvidhaṃ. Tañhi
yāva aññāsikoṇḍaññassa sotāpattimaggā pavattamānaṃ, phalakkhaṇe pavattaṃ
nāma. Tesu paṭivedhañāṇaṃ lokuttaraṃ, desanāñāṇaṃ lokiyaṃ. Ubhayampi
panetaṃ aññehi asādhāraṇaṃ buddhānaṃyeva orasañāṇaṃ.
Idāni yaṃ iminā ñāṇena samannāgato sīhanādaṃ nadati, taṃ dassetuṃ iti
rūpantiādimāha. Tattha iti rūpanti idaṃ rūpaṃ ettakaṃ rūpaṃ, ito uddhaṃ
rūpaṃ natthīti ruppanasabhāvañceva bhūtupādāyabhedañca ādiṃ katvā
lakkhaṇarasapaccupaṭṭhānapadaṭṭhānavasena anavasesarūpapariggaho vutto.
Iti rūpassa samudayoti iminā evaṃ pariggahitassa rūpassa samudayo vutto.
Tattha itīti evaṃ samudayo hotīti attho. Tassa vitthāro ‘‘avijjāsamudayā
rūpasamudayo taṇhāsamudayā, kammasamudayā āhārasamudayā rūpasamudayoti
nibbattilakkhaṇaṃ passantopi rūpakkhandhassa udayaṃ passatī’’ti (paṭi.
ma. 1.50) evaṃ veditabbo. Atthaṅgamepi ‘‘avijjānirodhā rūpanirodho…pe…
vipariṇāmalakkhaṇaṃ passantopi rūpakkhandhassa nirodhaṃ passatī’’ti ayaṃ
vitthāro.
Iti vedanātiādīsupi ayaṃ vedanā ettakā vedanā, ito uddhaṃ vedanā natthi,
ayaṃ saññā, ime saṅkhārā, idaṃ viññāṇaṃ ettakaṃ viññāṇaṃ , ito uddhaṃ
viññāṇaṃ natthīti vedayitasañjānanaabhisaṅkharaṇavijānanasabhāvañceva
sukhādirūpasaññādiphassādicakkhuviññāṇādibhedañca ādiṃ katvā
lakkhaṇarasapaccupaṭṭhānapadaṭṭhānavasena
anavasesavedanāsaññāsaṅkhāraviññāṇapariggaho vutto. Iti vedanāya
samudayotiādīhi pana evaṃ pariggahitānaṃ vedanāsaññāsaṅkhāraviññāṇānaṃ
samudayo vutto. Tatrāpi itīti evaṃ samudayo hotīti attho. Tesampi
vitthāro ‘‘avijjāsamudayā vedanāsamudayo’’ti (paṭi. ma. 1.50) rūpe
vuttanayeneva veditabbo. Ayaṃ pana viseso – tīsu khandhesu
‘‘āhārasamudayā’’ti avatvā ‘‘phassasamudayā’’ti vattabbaṃ,
viññāṇakkhandhe ‘‘nāmarūpasamudayā’’ti. Atthaṅgamapadampi tesaṃyeva
vasena yojetabbaṃ. Ayamettha saṅkhepo. Vitthārato pana
udayabbayavinicchayo sabbākāraparipūro visuddhimagge vutto.
Imasmiṃsati idaṃ hotīti ayampi aparo sīhanādo. Tassattho – imasmiṃ
avijjādike paccaye sati idaṃ saṅkhārādikaṃ phalaṃ hoti. Imassuppādā idaṃ
uppajjatīti imassa avijjādikassa paccayassa uppādā idaṃ saṅkhārādikaṃ
phalaṃ uppajjati. Imasmiṃ asati idaṃ na hotīti imasmiṃ avijjādike
paccaye asati idaṃ saṅkhārādikaṃ phalaṃ na hoti. Imassa nirodhā idaṃ
nirujjhatīti imassa avijjādikassa paccayassa nirodhā idaṃ saṅkhārādikaṃ
phalaṃ nirujjhati. Idāni yathā taṃ hoti ceva nirujjhati ca, taṃ
vitthārato dassetuṃ yadidaṃ avijjāpaccayā saṅkhārātiādimāha.
Evaṃ svākkhātoti evaṃ pañcakkhandhavibhajanādivasena suṭṭhu akkhāto
kathito. Dhammoti pañcakkhandhapaccayākāradhammo. Uttānoti anikujjito.
Vivaṭoti vivaritvā ṭhapito. Pakāsitoti dīpito jotito. Chinnapilotikoti
pilotikā vuccati chinnaṃ bhinnaṃ tattha tattha sibbitagaṇṭhitaṃ
jiṇṇavatthaṃ, taṃ yassa natthīti aṭṭhahatthaṃ navahatthaṃ vā
ahatasāṭakaṃ nivattho, so chinnapilotiko nāma. Ayampi dhammo tādiso. Na
hettha kohaññādivasena chinnabhinnasibbitagaṇṭhitabhāvo atthi. Apica
khuddakasāṭakopi pilotikāti vuccati, sā yassa natthi, aṭṭhanavahattho
mahāpaṭo atthi, sopi chinnapilotiko, apagatapilotikoti attho. Tādiso
ayaṃ dhammo. Yathā hi catuhatthaṃ sāṭakaṃ gahetvā pariggahaṇaṃ karonto
puriso ito cito ca añchanto kilamati, evaṃ bāhirakasamaye pabbajitā
attano parittakaṃ dhammaṃ ‘‘evaṃ sati evaṃ bhavissatī’’ti kappetvā
kappetvā vaḍḍhentā kilamanti. Yathā pana aṭṭhahatthanavahatthena
pariggahaṇaṃ karonto yathāruci pārupati na kilamati, natthi tattha
añchitvā vaḍḍhanakiccaṃ; evaṃ imasmimpi dhamme kappetvā kappetvā
vibhajanakiccaṃ natthi, tehi tehi kāraṇehi mayāva ayaṃ dhammo suvibhatto
suvitthāritoti idampi sandhāya ‘‘chinnapilotiko’’ti āha. Apica
kacavaropi pilotikāti vuccati, imasmiñca sāsane samaṇakacavaraṃ nāma
patiṭṭhātuṃ na labhati. Tenevāha –
‘‘Kāraṇḍavaṃ niddhamatha, kasambuṃ apakassatha;
Tato palāpe vāhetha, assamaṇe samaṇamānine.
‘‘Niddhamitvāna pāpicche, pāpaācāragocare;
Suddhā suddhehi saṃvāsaṃ, kappayavho patissatā;
Tato samaggā nipakā, dukkhassantaṃ karissathā’’ti. (a. ni. 8.10);
Iti samaṇakacavarassa chinnattāpi ayaṃ dhammo chinnapilotiko nāma hoti.
Alamevāti yuttameva. Saddhāpabbajitenāti saddhāya pabbajitena.
Kulaputtenāti dve kulaputtā ācārakulaputto jātikulaputto ca. Tattha yo
yato kutoci kulā pabbajitvā sīlādayo pañca dhammakkhandhe pūreti, ayaṃ
ācārakulaputto nāma. Yo pana yasakulaputtādayo viya jātisampannakulā
pabbajito, ayaṃ jātikulaputto nāma. Tesu idha ācārakulaputto adhippeto.
Sace pana jātikulaputto ācāravā hoti, ayaṃ uttamoyeva. Evarūpena
kulaputtena. Vīriyaṃ ārabhitunti caturaṅgasamannāgataṃ vīriyaṃ kātuṃ.
Idānissa caturaṅgaṃ dassento kāmaṃ taco cātiādimāha. Ettha hi taco ekaṃ
aṅgaṃ, nhāru ekaṃ, aṭṭhi ekaṃ, maṃsalohitaṃ ekanti. Idañca pana
caturaṅgasamannāgataṃ vīriyaṃ adhiṭṭhahantena navasu ṭhānesu
samādhātabbaṃ purebhatte pacchābhatte purimayāme majjhimayāme
pacchimayāme gamane ṭhāne nisajjāya sayaneti.
Dukkhaṃ, bhikkhave, kusīto viharatīti imasmiṃ sāsane yo kusīto puggalo,
so dukkhaṃ viharati. Bāhirasamaye pana yo kusīto, so sukhaṃ viharati.
Vokiṇṇoti missībhūto. Sadatthanti sobhanaṃ vā atthaṃ sakaṃ vā atthaṃ,
ubhayenāpi arahattameva adhippetaṃ. Parihāpetīti hāpeti na pāpuṇāti.
Kusītapuggalassa hi cha dvārāni aguttāni honti, tīṇi kammāni
aparisuddhāni, ājīvaṭṭhamakaṃ sīlaṃ apariyodātaṃ, bhinnājīvo kulūpako
hoti. So sabrahmacārīnaṃ akkhimhi patitarajaṃ viya upaghātakaro hutvā
dukkhaṃ viharati, pīṭhamaddano ceva hoti laṇḍapūrako ca, satthu
ajjhāsayaṃ gahetuṃ na sakkoti, dullabhaṃ khaṇaṃ virādheti, tena bhutto
raṭṭhapiṇḍopi na mahapphalo hoti.
Āraddhavīriyo ca kho, bhikkhaveti āraddhavīriyo puggalo imasmiṃyeva
sāsane sukhaṃ viharati. Bāhirasamaye pana yo āraddhavīriyo, so dukkhaṃ
viharati. Pavivittoti vivitto viyutto hutvā. Sadatthaṃ paripūretīti
arahattaṃ pāpuṇāti. Āraddhavīriyassa hi cha dvārāni suguttāni honti,
tīṇi kammāni parisuddhāni, ājīvaṭṭhamakaṃ sīlaṃ pariyodātaṃ
sabrahmacārīnaṃ akkhimhi susītalañjanaṃ viya dhātugatacandanaṃ viya ca
manāpo hutvā sukhaṃ viharati, satthu ajjhāsayaṃ gahetuṃ sakkoti. Satthā
hi –
‘‘Ciraṃ jīva mahāvīra, kappaṃ tiṭṭha mahāmunī’’ti –
Evaṃ gotamiyā vandito, ‘‘na kho, gotami, tathāgatā evaṃ vanditabbā’’ti
paṭikkhipitvā tāya yācito vanditabbākāraṃ ācikkhanto evamāha –
‘‘Āraddhavīriye pahitatte, niccaṃ daḷhaparakkame;
Samagge sāvake passa, esā buddhāna vandanā’’ti. (apa. therī 2.2.171);
Evaṃ āraddhavīriyo satthu ajjhāsayaṃ gahetuṃ sakkoti, dullabhaṃ khaṇaṃ
na virādheti. Tassa hi buddhuppādo dhammadesanā saṅghasuppaṭipatti
saphalā hoti saudrayā, raṭṭhapiṇḍopi tena bhutto mahapphalo hoti.
Hīnenaaggassāti hīnāya saddhāya hīnena vīriyena hīnāya satiyā hīnena
samādhinā hīnāya paññāya aggasaṅkhātassa arahattassa patti nāma na hoti.
Aggena ca khoti aggehi saddhādīhi aggassa arahattassa patti hoti.
Maṇḍapeyyanti pasannaṭṭhena maṇḍaṃ, pātabbaṭṭhena peyyaṃ. Yañhi pivitvā
antaravīthiyaṃ patito visaññī attano sāṭakādīnampi assāmiko hoti, taṃ
pasannampi na pātabbaṃ, mayhaṃ pana sāsanaṃ evaṃ pasannañca pātabbañcāti
dassento ‘‘maṇḍapeyya’’nti āha.
Tattha tividho maṇḍo – desanāmaṇḍo, paṭiggahamaṇḍo, brahmacariyamaṇḍoti.
Katamo desanāmaṇḍo? Catunnaṃ ariyasaccānaṃ ācikkhanā desanā paññāpanā
paṭṭhapanā vivaraṇā vibhajanā uttānīkammaṃ, catunnaṃ satipaṭṭhānānaṃ…pe…
ariyassa aṭṭhaṅgikassa maggassa ācikkhanā…pe… uttānīkammaṃ, ayaṃ
desanāmaṇḍo. Katamo paṭiggahamaṇḍo? Bhikkhū bhikkhuniyo upāsakā
upāsikāyo devā manussā ye vā panaññepi keci viññātāro, ayaṃ
paṭiggahamaṇḍo. Katamo brahmacariyamaṇḍo? Ayameva ariyo aṭṭhaṅgiko
maggo, seyyathidaṃ – sammādiṭṭhi…pe… sammāsamādhi, ayaṃ
brahmacariyamaṇḍo. Apica adhimokkhamaṇḍo saddhindriyaṃ, assaddhiyaṃ
kasaṭo, assaddhiyaṃ kasaṭaṃ chaḍḍetvā saddhindriyassa adhimokkhamaṇḍaṃ
pivatīti maṇḍapeyyantiādināpi (paṭi. ma. 1.238) nayenettha attho
veditabbo. Satthā sammukhībhūtoti idamettha kāraṇavacanaṃ. Yasmā satthā
sammukhībhūto, tasmā vīriyasampayogaṃ katvā pivatha etaṃ maṇḍaṃ.
Bāhirakañhi bhesajjamaṇḍampi vejjassa asammukhā pivantānaṃ pamāṇaṃ vā
uggamanaṃ vā niggamanaṃ vā na jānāmāti āsaṅkā hoti. Vejjasammukhā pana
‘‘vejjo jānissatī’’ti nirāsaṅkā pivanti. Evameva amhākaṃ dhammassāmi
satthā sammukhībhūtoti vīriyaṃ katvā pivathāti maṇḍapāne nesaṃ niyojento
tasmātiha, bhikkhavetiādimāha. Tattha saphalāti sānisaṃsā. Saudrayāti
savaḍḍhi. Idāni niyojanānurūpaṃ sikkhitabbataṃ niddisanto attatthaṃ vā
hi, bhikkhavetiādimāha. Tattha attatthanti attano atthabhūtaṃ arahattaṃ.
Appamādena sampādetunti appamādena sabbakiccāni kātuṃ. Paratthanti
paccayadāyakānaṃ mahapphalānisaṃsaṃ. Sesaṃ sabbattha uttānamevāti.
Dutiyaṃ. |
1). .. Trú Tại Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, Như Lai đầy đủ mười
lực, bốn vô sở úy... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn
diệt. 3-4). .. 5) Như vậy, này các Tỷ-kheo, Pháp được Ta
khéo thuyết, hiển thị, khai thị, hiển lộ, các buộc ràng được cắt đoạn. 6) Như vậy, này các Tỷ-kheo, với Pháp được
Ta khéo thuyết, hiển thị, khai thị, hiển lộ, các buộc ràng được cắt
đoạn, thật là đủ cho Thiện nam tử do ḷng tin xuất gia có thể bắt đầu
tinh tấn (hành tŕ và nguyện). Như vậy, này các Tỷ-kheo, với Pháp được
Ta khéo thuyết, hiển thị, hiển lộ các buộc ràng được cắt đoạn. Chắc chắn
dầu chỉ c̣n lại da, gân và xương trên thân, dầu thịt, máu trở thành khô
cạn, mong rằng tinh tấn lực, sẽ được kiên tŕ để chứng đắc những ǵ chưa
chứng đắc, nhờ trượng phu lực, nhờ trượng phu tinh tấn, nhờ trượng phu
cần dơng. 7) Khổ thay, này các Tỷ-kheo, là người sống
biếng nhác, dính đầy các pháp ác, bất thiện và mục đích lớn bị suy giảm!
An lạc thay, này các Tỷ-kheo, là người sống tinh cần, tinh tấn, viễn ly
các ác, bất thiện pháp, và mục đích lớn được viên măn! 8) Này các Tỷ-kheo, không phải với cái hạ
liệt có thể đạt được cái cao thượng. Này các Tỷ-kheo, phải với cái cao
thượng mới đạt được cái cao thượng. Đáng được tán thán, này các Tỷ-kheo,
là Phạm hạnh này với sự có mặt của bậc Đạo Sư. Do vậy, này các Tỷ-kheo,
hăy tinh tấn lên để chứng đạt những ǵ chưa chứng đạt, để chứng đắc
những ǵ chưa chứng đắc, để chứng ngộ những ǵ chưa chứng ngộ. 9) Có vậy, sự xuất gia này của chúng ta sẽ
không phải trống không, có kết quả, có thành tích (Sa udrayà). Và những
vật dụng chúng ta thọ dụng như y phục, đồ ăn khất thực, sàng tọa, thuốc
trị bệnh, dầu cho những thứ này là khiêm tốn (vokàrà), đối với chúng ta
sẽ có quả lớn, có lợi ích lớn. 10) Như vậy, này các Tỷ-kheo, các Ông cần
phải học tập. Này các Tỷ-kheo, thấy được tự lợi là vừa đủ để tinh tấn
không phóng dật. Hay này các Tỷ-kheo, khi thấy lợi tha là vừa đủ để tinh
tấn, không phóng dật. Hay này các Tỷ-kheo, thấy lợi cả hai, là vừa đủ để
tinh tấn, không phóng dật. |
3. Upanisasuttaṃ |
3.
Upanisasuttavaṇṇanā |
III. Duyên
(S.ii,29) |
23.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘jānato ahaṃ, bhikkhave, passato āsavānaṃ
khayaṃ vadāmi, no ajānato no apassato. Kiñca, bhikkhave, jānato kiṃ
passato āsavānaṃ khayo hoti ? Iti rūpaṃ iti rūpassa samudayo iti rūpassa
atthaṅgamo, iti vedanā…pe… iti saññā… iti saṅkhārā… iti viññāṇaṃ iti
viññāṇassa samudayo iti viññāṇassa atthaṅgamoti. Evaṃ kho, bhikkhave,
jānato evaṃ passato āsavānaṃ khayo hoti’’.
‘‘Yampissa taṃ, bhikkhave, khayasmiṃ khayeññāṇaṃ, tampi saupanisaṃ
vadāmi, no anupanisaṃ. Kā ca, bhikkhave, khayeñāṇassa upanisā?
‘Vimuttī’tissa vacanīyaṃ. Vimuttimpāhaṃ [vimuttimpahaṃ (sī. syā. kaṃ.)],
bhikkhave, saupanisaṃ vadāmi, no anupanisaṃ. Kā ca, bhikkhave, vimuttiyā
upanisā? ‘Virāgo’tissa vacanīyaṃ. Virāgampāhaṃ, bhikkhave, saupanisaṃ
vadāmi, no anupanisaṃ. Kā ca, bhikkhave, virāgassa upanisā?
‘Nibbidā’tissa vacanīyaṃ. Nibbidampāhaṃ, bhikkhave, saupanisaṃ vadāmi,
no anupanisaṃ. Kā ca, bhikkhave, nibbidāya upanisā?
‘Yathābhūtañāṇadassana’ntissa vacanīyaṃ. Yathābhūtañāṇadassanampāhaṃ,
bhikkhave, saupanisaṃ vadāmi, no anupanisaṃ. Kā ca, bhikkhave,
yathābhūtañāṇadassanassa upanisā? ‘Samādhī’tissa vacanīyaṃ.
Samādhimpāhaṃ, bhikkhave, saupanisaṃ vadāmi, no anupanisaṃ.
‘‘Kā ca, bhikkhave, samādhissa upanisā? ‘Sukha’ntissa vacanīyaṃ.
Sukhampāhaṃ, bhikkhave, saupanisaṃ vadāmi, no anupanisaṃ. Kā ca,
bhikkhave, sukhassa upanisā? ‘Passaddhī’tissa vacanīyaṃ.
Passaddhimpāhaṃ, bhikkhave, saupanisaṃ vadāmi, no anupanisaṃ. Kā ca,
bhikkhave, passaddhiyā upanisā? ‘Pītī’tissa vacanīyaṃ. Pītimpāhaṃ,
bhikkhave, saupanisaṃ vadāmi, no anupanisaṃ. Kā ca, bhikkhave, pītiyā
upanisā? ‘Pāmojja’ntissa vacanīyaṃ. Pāmojjampāhaṃ, bhikkhave, saupanisaṃ
vadāmi, no anupanisaṃ. Kā ca, bhikkhave, pāmojjassa upanisā?
‘Saddhā’tissa vacanīyaṃ. Saddhampāhaṃ, bhikkhave, saupanisaṃ vadāmi, no
anupanisaṃ.
‘‘Kā ca, bhikkhave, saddhāya upanisā? ‘Dukkha’ntissa vacanīyaṃ.
Dukkhampāhaṃ, bhikkhave, saupanisaṃ vadāmi, no anupanisaṃ. Kā ca,
bhikkhave, dukkhassa upanisā? ‘Jātī’tissa vacanīyaṃ. Jātimpāhaṃ ,
bhikkhave, saupanisaṃ vadāmi, no anupanisaṃ. Kā ca, bhikkhave, jātiyā
upanisā? ‘Bhavo’tissa vacanīyaṃ. Bhavampāhaṃ, bhikkhave, saupanisaṃ
vadāmi , no anupanisaṃ. Kā ca, bhikkhave, bhavassa upanisā?
‘Upādāna’ntissa vacanīyaṃ. Upādānampāhaṃ, bhikkhave, saupanisaṃ vadāmi,
no anupanisaṃ. Kā ca, bhikkhave, upādānassa upanisā? ‘Taṇhā’tissa
vacanīyaṃ. Taṇhampāhaṃ, bhikkhave, saupanisaṃ vadāmi, no anupanisaṃ.
‘‘Kā ca, bhikkhave, taṇhāya upanisā? ‘Vedanā’tissa vacanīyaṃ…pe…
‘phasso’tissa vacanīyaṃ… ‘saḷāyatana’ntissa vacanīyaṃ… ‘nāmarūpa’ntissa
vacanīyaṃ… ‘viññāṇa’ntissa vacanīyaṃ… ‘saṅkhārā’tissa vacanīyaṃ.
Saṅkhārepāhaṃ, bhikkhave, saupanise vadāmi, no anupanise. Kā ca,
bhikkhave, saṅkhārānaṃ upanisā? ‘Avijjā’tissa vacanīyaṃ.
‘‘Iti kho, bhikkhave, avijjūpanisā saṅkhārā, saṅkhārūpanisaṃ viññāṇaṃ,
viññāṇūpanisaṃ nāmarūpaṃ, nāmarūpūpanisaṃ saḷāyatanaṃ, saḷāyatanūpaniso
phasso, phassūpanisā vedanā, vedanūpanisā taṇhā, taṇhūpanisaṃ upādānaṃ,
upādānūpaniso bhavo, bhavūpanisā jāti, jātūpanisaṃ dukkhaṃ, dukkhūpanisā
saddhā, saddhūpanisaṃ pāmojjaṃ, pāmojjūpanisā pīti, pītūpanisā
passaddhi, passaddhūpanisaṃ sukhaṃ, sukhūpaniso samādhi, samādhūpanisaṃ
yathābhūtañāṇadassanaṃ, yathābhūtañāṇadassanūpanisā nibbidā,
nibbidūpaniso virāgo, virāgūpanisā vimutti, vimuttūpanisaṃ khayeñāṇaṃ.
‘‘Seyyathāpi, bhikkhave, uparipabbate thullaphusitake deve vassante taṃ
udakaṃ yathāninnaṃ pavattamānaṃ pabbatakandarapadarasākhā paripūreti.
Pabbatakandarapadarasākhāparipūrā kusobbhe [kussubbhe (sī. syā. kaṃ.),
kusubbhe (pī.) ṇvādi 129 suttaṃ oloketabbaṃ] paripūrenti. Kusobbhā
paripūrā mahāsobbhe paripūrenti. Mahāsobbhā paripūrā kunnadiyo
paripūrenti. Kunnadiyo paripūrā mahānadiyo paripūrenti. Mahānadiyo
paripūrā mahāsamuddaṃ paripūrenti.
‘‘Evameva kho, bhikkhave, avijjūpanisā saṅkhārā, saṅkhārūpanisaṃ
viññāṇaṃ, viññāṇūpanisaṃ nāmarūpaṃ, nāmarūpūpanisaṃ saḷāyatanaṃ,
saḷāyatanūpaniso phasso, phassūpanisā vedanā, vedanūpanisā taṇhā,
taṇhūpanisaṃ upādānaṃ, upādānūpaniso bhavo, bhavūpanisā jāti,
jātūpanisaṃ dukkhaṃ, dukkhūpanisā saddhā, saddhūpanisaṃ pāmojjaṃ,
pāmojjūpanisā pīti, pītūpanisā passaddhi, passaddhūpanisaṃ sukhaṃ,
sukhūpaniso samādhi, samādhūpanisaṃ yathābhūtañāṇadassanaṃ,
yathābhūtañāṇadassanūpanisā nibbidā, nibbidūpaniso virāgo, virāgūpanisā
vimutti, vimuttūpanisaṃ |
23. Tatiye
‘‘jānato aha’’ntiādīsu jānatoti jānantassa. Passatoti passantassa. Dvepi
padāni ekatthāni, byañjanameva nānaṃ. Evaṃ santepi ‘‘jānato’’ti
ñāṇalakkhaṇaṃ upādāya puggalaṃ niddisati. Jānanalakkhaṇañhi ñāṇaṃ.
‘‘Passato’’ti ñāṇappabhāvaṃ upādāya. Passanappabhāvañhi ñāṇaṃ,
ñāṇasamaṅgīpuggalo cakkhumā viya cakkhunā rūpāni , ñāṇena vivaṭe dhamme
passati. Āsavānaṃ khayanti ettha āsavānaṃ pahānaṃ asamuppādo khīṇākāro
natthibhāvoti ayampi āsavakkhayoti vuccati, bhaṅgopi
maggaphalanibbānānipi. ‘‘Āsavānaṃ khayā anāsavaṃ cetovimutti’’ntiādīsu
(ma. ni. 1.438; vibha. 831) hi khīṇākāro āsavakkhayoti vuccati. ‘‘Yo
āsavānaṃ khayo vayo bhedo paribhedo aniccatā antaradhāna’’nti (vibha.
354) ettha bhaṅgo.
‘‘Sekkhassa sikkhamānassa, ujumaggānusārino;
Khayasmiṃ paṭhamaṃ ñāṇaṃ, tato aññā anantarā’’ti. (itivu. 62); –
Ettha maggo. So hi āsave khepento vūpasamento uppajjati, tasmā āsavānaṃ
khayoti vutto. ‘‘Āsavānaṃ khayā samaṇo hotī’’ti ettha phalaṃ. Tañhi
āsavānaṃ khīṇante uppajjati, tasmā āsavānaṃ khayoti vuttaṃ.
‘‘Āsavā tassa vaḍḍhanti, ārā so āsavakkhayā’’ti; (Dha. pa. 253) –
Ettha nibbānaṃ. Tañhi āgamma āsavā khīyanti, tasmā āsavānaṃ khayoti
vuttaṃ. Idha pana maggaphalāni adhippetāni. No ajānato no apassatoti yo
pana na jānāti na passati, tassa no vadāmīti attho. Etena ye ajānato
apassatopi saṃsārādīhiyeva suddhiṃ vadanti, te paṭikkhittā honti.
Purimena padadvayena upāyo vutto, iminā anupāyaṃ paṭisedheti.
Idāni yaṃ jānato āsavānaṃ khayo hoti, taṃ dassetukāmo kiñca, bhikkhave,
jānatoti pucchaṃ ārabhi. Tattha jānanā bahuvidhā. Dabbajātiko eva hi
koci bhikkhu chattaṃ kātuṃ jānāti, koci cīvarādīnaṃ aññataraṃ, tassa
īdisāni kammāni vattasīse ṭhatvā karontassa sā jānanā saggamaggaphalānaṃ
padaṭṭhānaṃ na hotīti na vattabbaṃ. Yo pana sāsane pabbajitvā
vejjakammādīni kātuṃ jānāti, tassevaṃ jānato āsavā vaḍḍhantiyeva. Tasmā
yaṃ jānato passato ca āsavānaṃ khayo hoti, tadeva dassento iti
rūpantiādimāha. Evaṃ kho, bhikkhave, jānatoti evaṃ pañcannaṃ khandhānaṃ
udayabbayaṃ jānantassa. Āsavānaṃ khayo hotīti āsavānaṃ khayante jātattā
‘‘āsavānaṃ khayo’’ti laddhanāmaṃ arahattaṃ hoti.
Evaṃ arahattanikūṭena desanaṃ niṭṭhapetvā idāni khīṇāsavassa āgamanīyaṃ
pubbabhāgapaṭipadaṃ dassetuṃ yampissa taṃ, bhikkhavetiādimāha. Tattha
khayasmiṃ khayeñāṇanti āsavakkhayasaṅkhāte arahattaphale paṭiladdhe sati
paccavekkhaṇañāṇaṃ. Tañhi arahattaphalasaṅkhāte khayasmiṃ paṭhamavāraṃ
uppanne pacchā uppannattā khayeñāṇanti vuccati. Saupanisanti sakāraṇaṃ
sappaccayaṃ. Vimuttīti arahattaphalavimutti. Sā hissa
upanissayapaccayena paccayo hoti. Evaṃ ito paresupi labbhamānavasena
paccayabhāvo veditabbo.
Virāgoti maggo. So hi kilese virājento khepento uppanno, tasmā virāgoti
vuccati. Nibbidāti nibbidāñāṇaṃ. Etena balavavipassanaṃ dasseti.
Balavavipassanāti bhayatūpaṭṭhāne ñāṇaṃ ādīnavānupassane ñāṇaṃ
muñcitukamyatāñāṇaṃ saṅkhārupekkhāñāṇanti catunnaṃ ñāṇānaṃ adhivacanaṃ.
Yathābhūtañāṇadassananti yathāsabhāvajānanasaṅkhātaṃ dassanaṃ. Etena
taruṇavipassanaṃ dasseti. Taruṇavipassanā hi balavavipassanāya paccayo
hoti. Taruṇavipassanāti saṅkhāraparicchede ñāṇaṃ kaṅkhāvitaraṇe ñāṇaṃ
sammasane ñāṇaṃ maggāmagge ñāṇanti catunnaṃ ñāṇānaṃ adhivacanaṃ.
Samādhīti pādakajjhānasamādhi. So hi taruṇavipassanāya paccayo hoti.
Sukhanti appanāya pubbabhāgasukhaṃ. Tañhi pādakajjhānassa paccayo hoti.
Passaddhīti darathapaṭippassaddhi. Sā hi appanāpubbabhāgassa sukhassa
paccayo hoti. Pītīti balavapīti. Sā hi darathapaṭippassaddhiyā paccayo
hoti. Pāmojjanti dubbalapīti. Sā hi balavapītiyā paccayo hoti. Saddhāti
aparāparaṃ uppajjanasaddhā. Sā hi dubbalapītiyā paccayo hoti. Dukkhanti
vaṭṭadukkhaṃ. Tañhi aparāparasaddhāya paccayo hoti. Jātīti savikārā
khandhajāti . Sā hi vaṭṭadukkhassa paccayo hoti. Bhavoti kammabhavo. (So
hi savikārāya jātiyā paccayo hoti.) Etenupāyena sesapadānipi
veditabbāni.
Thullaphusitaketi mahāphusitake. Pabbatakandarapadarasākhāti ettha
kandaraṃ nāma ‘ka’ntiladdhanāmena udakena dārito udakabhinno
pabbatapadeso, yo ‘‘nitambo’’tipi ‘‘nadīkuñcho’’tipi vuccati. Padaraṃ
nāma aṭṭhamāse deve avassante phalito bhūmippadeso. Sākhāti
kusumbhagāminiyo khuddakamātikāyo. Kusobbhāti khuddakaāvāṭā.
Mahāsobbhāti mahāāvāṭā. Kunnadiyoti khuddakanadiyo. Mahānadiyoti
gaṅgāyamunādikā mahāsaritā. Evameva kho, bhikkhave, avijjūpanisā
saṅkhārātiādīsu avijjā pabbatoti daṭṭhabbā. Abhisaṅkhārā meghoti,
viññāṇādivaṭṭaṃ kandarādayoti, vimutti sāgaroti.
Yathā pabbatamatthake devo vassitvā pabbatakandarādīni pūrento
anupubbena mahāsamuddaṃ sāgaraṃ pūreti, evaṃ avijjāpabbatamatthake tāva
abhisaṅkhārameghassa vassanaṃ veditabbaṃ. Assutavā hi bālaputhujjano
avijjāya aññāṇī hutvā taṇhāya abhilāsaṃ katvā kusalākusalakammaṃ
āyūhati, taṃ kusalākusalakammaṃ paṭisandhiviññāṇassa paccayo hoti,
paṭisandhiviññāṇādīni nāmarūpādīnaṃ. Iti pabbatamatthake vuṭṭhadevassa
kandarādayo pūretvā mahāsamuddaṃ āhacca ṭhitakālo viya
avijjāpabbatamatthake vuṭṭhassa abhisaṅkhārameghassa
paramparapaccayatāya anupubbena viññāṇādivaṭṭaṃ pūretvā ṭhitakālo.
Buddhavacanaṃ pana pāḷiyaṃ agahitampi ‘‘idha tathāgato loke uppajjati,
agārasmā anagāriyaṃ pabbajatī’’ti imāya pāḷiyā vasena gahitamevāti
veditabbaṃ. Yā hi tassa kulagehe nibbatti, sā kammabhavapaccayā savikārā
jāti nāma. So buddhānaṃ vā buddhasāvakānaṃ vā sammukhībhāvaṃ āgamma
vaṭṭadosadīpakaṃ lakkhaṇāhaṭaṃ dhammakathaṃ sutvā vaṭṭavasena pīḷito
hoti, evamassa savikārā khandhajāti vaṭṭadukkhassa paccayo hoti. So
vaṭṭadukkhena pīḷito aparāparaṃ saddhaṃ janetvā agārasmā anagāriyaṃ
pabbajati, evamassa vaṭṭadukkhaṃ aparāparasaddhāya paccayo hoti. So
pabbajjāmatteneva asantuṭṭho ūnapañcavassakāle nissayaṃ gahetvā
vattapaṭipattiṃ pūrento dvemātikā paguṇaṃ katvā kammākammaṃ uggahetvā
yāva arahattā nijjaṭaṃ katvā kammaṭṭhānaṃ gahetvā araññe vasanto
pathavīkasiṇādīsu kammaṃ ārabhati, tassa kammaṭṭhānaṃ nissāya
dubbalapīti uppajjati. Tadassa saddhūpanisaṃ pāmojjaṃ, taṃ balavapītiyā
paccayo hoti. Balavapīti darathapaṭippassaddhiyā, sā
appanāpubbabhāgasukhassa, taṃ sukhaṃ pādakajjhānasamādhissa. So
samādhinā cittakallataṃ janetvā taruṇavipassanāya kammaṃ karoti. Iccassa
pādakajjhānasamādhi taruṇavipassanāya paccayo hoti, taruṇavipassanā
balavavipassanāya, balavavipassanā maggassa, maggo phalavimuttiyā,
phalavimutti paccavekkhaṇañāṇassāti . Evaṃ devassa anupubbena sāgaraṃ
pūretvā ṭhitakālo viya khīṇāsavassa vimuttisāgaraṃ pūretvā ṭhitakālo
veditabboti. Tatiyaṃ. |
1)... Trú ở Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, đối với người biết,
này các Tỷ-kheo, đối với người thấy, Ta nói các lậu hoặc được đoạn diệt,
không phải đối với người không biết, không phải đối với người không
thấy. 3) Và này các Tỷ-kheo, như thế nào đối với
người biết, đối với người thấy, các lậu hoặc được đoạn diệt? Đây là sắc,
đây là sắc tập khởi, đây là sắc đoạn diệt. Đây là thọ... Đây là tưởng...
Đây là hành... Đây là thức, đây là thức tập khởi, đây là thức đoạn diệt.
Như vậy, này các Tỷ-kheo, đối với người biết, như vậy đối với người
thấy, các lậu hoặc được đoạn diệt. 4) Này các Tỷ-kheo, trong đoạn diệt ấy, trí
về đoạn diệt, Ta nói rằng trí ấy có duyên, không phải không có duyên. 5) Và này các Tỷ-kheo, duyên của trí về
đoạn diệt là ǵ? Giải thoát là câu trả lời. Này các Tỷ-kheo, Ta nói rằng
giải thoát có duyên, không phải không có duyên. 6) Và này các Tỷ-kheo, duyên của giải thoát
là ǵ? Ly tham là câu trả lời. Này các Tỷ-kheo, Ta nói rằng ly tham có
duyên, không phải không có duyên. 7) Và này các Tỷ-kheo, duyên của ly tham là
ǵ? Yếm ly là câu trả lời. Này các Tỷ-kheo, Ta nói rằng yếm ly có duyên,
không phải không có duyên. 8) Và này các Tỷ-kheo, duyên của yếm ly là
ǵ? Tri kiến như chân là câu trả lời. Này các Tỷ-kheo, Ta nói rằng tri
kiến như chân có duyên, không phải không có duyên. 9) Và này các Tỷ-kheo, duyên của tri kiến
như chân là ǵ? Định là câu trả lời. Này các Tỷ-kheo, Ta nói rằng định
có duyên, không phải không có duyên. 10) Và này các Tỷ-kheo, duyên của định là
ǵ? Lạc là câu trả lời. Này các Tỷ-kheo, Ta nói rằng lạc có duyên, không
phải không có duyên. 11) Này các Tỷ-kheo, duyên của lạc là ǵ?
Khinh an là câu trả lời. Này các Tỷ-kheo, Ta nói rằng khinh an có duyên,
không phải không có duyên. 12) Và này các Tỷ-kheo, duyên của khinh an
là ǵ? Hỷ là câu trả lời. Này các Tỷ-kheo, Ta nói rằng hỷ có duyên,
không phải không có duyên. 13) Và này các Tỷ-kheo, duyên của hỷ là ǵ?
Hân hoan là câu trả lời. Này các Tỷ-kheo, Ta nói rằng hân hoan có duyên,
không phải không có duyên. 14) Và này các Tỷ-kheo, duyên của hân hoan
là ǵ? Ḷng tin là câu trả lời. Này các Tỷ-kheo, Ta nói rằng ḷng tin có
duyên, không phải không có duyên. 15) Và này các Tỷ-kheo, duyên của ḷng tin
là ǵ? Khổ là câu trả lời. Này các Tỷ-kheo, Ta nói rằng khổ có duyên,
không phải không có duyên. 16) Và này các Tỷ-kheo, duyên của khổ là
ǵ? Sanh là câu trả lời. Này các Tỷ-kheo, Ta nói rằng sanh có duyên,
không phải không có duyên. 17) Và này các Tỷ-kheo, duyên của sanh là
ǵ? Hữu là câu trả lời. Này các Tỷ-kheo, Ta nói rằng hữu có duyên, không
phải không có duyên. 18) Và này các Tỷ-kheo, duyên của hữu là
ǵ? Thủ là câu trả lời. Này các Tỷ-kheo, Ta nói rằng thủ có duyên, không
phải không có duyên. 19) Và này các Tỷ-kheo, duyên của thủ là
ǵ? Ái là câu trả lời. Này các Tỷ-kheo, Ta nói rằng ái có duyên, không
phải không có duyên. 20-25) Và này các Tỷ-kheo, duyên của ái là
ǵ? Thọ là câu trả lời... (như trên)... Xúc là câu trả lời... Hành là câu trả lời. Này các Tỷ-kheo, Ta
nói rằng hành có duyên, không phải không có duyên. 26) Và này các Tỷ-kheo, duyên của hành là
ǵ? Vô minh là câu trả lời. Như vậy, này các Tỷ-kheo, vô minh duyên
hành; hành duyên thức; thức duyên danh sắc; danh sắc duyên sáu xứ; sáu
xứ duyên xúc; xúc duyên thọ; thọ duyên ái; ái duyên thủ; thủ duyên hữu;
hữu duyên sanh; sanh duyên khổ; khổ duyên tín; tín duyên hân hoan; hân
hoan duyên hỷ; hỷ duyên khinh an; khinh an duyên lạc; lạc duyên định;
định duyên tri kiến như chân; tri kiến như chân duyên yếm ly; yếm ly
duyên ly tham; ly tham duyên giải thoát; giải thoát duyên trí về đoạn
diệt. 27) Ví như, này các Tỷ-kheo, trên đỉnh núi
trời mưa nặng hột và nước chảy theo triền thấp, tràn đầy hang núi, khe
núi, thung lũng. Khi các hang núi, khe núi, thung lũng được tràn đầy,
thời ao nhỏ được tràn đầy; ao nhỏ được tràn đầy thời ao lớn được tràn
đầy; ao lớn tràn đầy thời sông nhỏ được tràn đầy; sông nhỏ được tràn đầy
thời sông lớn được tràn đầy; sông lớn được tràn đầy thời biển lớn, đại
dương được tràn đầy. 28) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, vô minh
duyên hành; hành duyên thức; thức duyên danh sắc; danh sắc duyên sáu xứ;
sáu xứ duyên xúc; xúc duyên thọ; thọ duyên ái; ái duyên thủ; thủ duyên
hữu; hữu duyên sanh; sanh duyên khổ; khổ duyên tín; tín duyên hân hoan;
hân hoan duyên hỷ; hỷ duyên khinh an; khinh an duyên lạc; lạc duyên
định; định duyên tri kiến như chân; tri kiến như chân duyên yếm ly; yếm
ly duyên ly tham; ly tham duyên giải thoát; giải thoát duyên trí về đoạn
diệt. |
4.
Aññatitthiyasuttaṃ |
4.
Aññatitthiyasuttavaṇṇanā |
IV. Ngoại Đạo
(S.ii,32) |
24. Rājagahe
viharati veḷuvane. Atha kho āyasmā sāriputto pubbaṇhasamayaṃ nivāsetvā
pattacīvaramādāya rājagahaṃ piṇḍāya pāvisi. Atha kho āyasmato
sāriputtassa etadahosi – ‘‘atippago kho tāva rājagahe piṇḍāya carituṃ.
Yaṃnūnāhaṃ yena aññatitthiyānaṃ paribbājakānaṃ ārāmo
tenupasaṅkameyya’’nti.
Atha kho āyasmā sāriputto yena aññatitthiyānaṃ paribbājakānaṃ ārāmo
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā tehi aññatitthiyehi paribbājakehi saddhiṃ
sammodi. Sammodanīyaṃ kathaṃ sāraṇīyaṃ vītisāretvā ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantaṃ nisinnaṃ kho āyasmantaṃ sāriputtaṃ te aññatitthiyā paribbājakā
etadavocuṃ –
‘‘Santāvuso, sāriputta, eke samaṇabrāhmaṇā kammavādā sayaṃkataṃ dukkhaṃ
paññapenti. Santi panāvuso sāriputta, eke samaṇabrāhmaṇā kammavādā
paraṃkataṃ dukkhaṃ paññapenti. Santāvuso sāriputta, eke samaṇabrāhmaṇā
kammavādā sayaṃkatañca paraṃkatañca dukkhaṃ paññapenti. Santi panāvuso
sāriputta, eke samaṇabrāhmaṇā kammavādā asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ
adhiccasamuppannaṃ dukkhaṃ paññapenti. Idha, panāvuso sāriputta, samaṇo
gotamo kiṃvādī kimakkhāyī? Kathaṃ byākaramānā ca mayaṃ vuttavādino ceva
samaṇassa gotamassa assāma, na ca samaṇaṃ gotamaṃ abhūtena
abbhācikkheyyāma, dhammassa cānudhammaṃ byākareyyāma, na ca koci
sahadhammiko vādānupāto [vādānuvādo (ka.) dī. ni. 1.381] gārayhaṃ ṭhānaṃ
āgaccheyyā’’ti?
‘‘Paṭiccasamuppannaṃ kho, āvuso, dukkhaṃ vuttaṃ bhagavatā. Kiṃ paṭicca?
Phassaṃ paṭicca. Iti vadaṃ vuttavādī ceva bhagavato assa, na ca
bhagavantaṃ abhūtena abbhācikkheyya, dhammassa cānudhammaṃ byākareyya,
na ca koci sahadhammiko vādānupāto gārayhaṃ ṭhānaṃ āgaccheyya.
‘‘Tatrāvuso, ye te samaṇabrāhmaṇā kammavādā sayaṃkataṃ dukkhaṃ
paññapenti tadapi phassapaccayā. Yepi te samaṇabrāhmaṇā kammavādā
paraṃkataṃ dukkhaṃ paññapenti tadapi phassapaccayā. Yepi te
samaṇabrāhmaṇā kammavādā sayaṃkatañca paraṃkatañca dukkhaṃ paññapenti
tadapi phassapaccayā. Yepi te samaṇabrāhmaṇā kammavādā asayaṃkāraṃ
aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ dukkhaṃ paññapenti tadapi phassapaccayā.
‘‘Tatrāvuso, ye te samaṇabrāhmaṇā kammavādā sayaṃkataṃ dukkhaṃ
paññapenti, te vata aññatra phassā paṭisaṃvedissantīti netaṃ ṭhānaṃ
vijjati. Yepi te samaṇabrāhmaṇā kammavādā paraṃkataṃ dukkhaṃ paññapenti,
te vata aññatra phassā paṭisaṃvedissantīti netaṃ ṭhānaṃ vijjati. Yepi te
samaṇabrāhmaṇā kammavādā sayaṃkatañca paraṃkatañca dukkhaṃ paññapenti,
te vata aññatra phassā paṭisaṃvedissantīti netaṃ ṭhānaṃ vijjati. Yepi te
samaṇabrāhmaṇā kammavādā asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ
dukkhaṃ paññapenti, te vata aññatra phassā paṭisaṃvedissantīti netaṃ
ṭhānaṃ vijjatī’’ti.
Assosi kho āyasmā ānando āyasmato sāriputtassa tehi aññatitthiyehi
paribbājakehi saddhiṃ imaṃ kathāsallāpaṃ. Atha kho āyasmā ānando
rājagahe piṇḍāya caritvā pacchābhattaṃ piṇḍapātapaṭikkanto yena bhagavā
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantaṃ nisinno kho āyasmā ānando yāvatako āyasmato sāriputtassa tehi
aññatitthiyehi paribbājakehi saddhiṃ ahosi kathāsallāpo taṃ sabbaṃ
bhagavato ārocesi.
‘‘Sādhu sādhu, ānanda, yathā taṃ sāriputto sammā byākaramāno byākareyya.
Paṭiccasamuppannaṃ kho, ānanda, dukkhaṃ vuttaṃ mayā. Kiṃ paṭicca?
Phassaṃ paṭicca. Iti vadaṃ vuttavādī ceva me assa, na ca maṃ abhūtena
abbhācikkheyya, dhammassa cānudhammaṃ byākareyya, na ca koci
sahadhammiko vādānupāto gārayhaṃ ṭhānaṃ āgaccheyya.
‘‘Tatrānanda , ye te samaṇabrāhmaṇā kammavādā sayaṃkataṃ dukkhaṃ
paññapenti tadapi phassapaccayā. Yepi te…pe… yepi te…pe… yepi te
samaṇabrāhmaṇā kammavādā asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ
dukkhaṃ paññapenti tadapi phassapaccayā.
‘‘Tatrānanda, yepi te samaṇabrāhmaṇā kammavādā sayaṃkataṃ dukkhaṃ
paññapenti, te vata aññatra phassā paṭisaṃvedissantīti netaṃ ṭhānaṃ
vijjati. Yepi te…pe… yepi te…pe… yepi te samaṇabrāhmaṇā kammavādā
asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ dukkhaṃ paññapenti, te vata
aññatra phassā paṭisaṃvedissantīti netaṃ ṭhānaṃ vijjati.
‘‘Ekamidāhaṃ, ānanda, samayaṃ idheva rājagahe viharāmi veḷuvane
kalandakanivāpe. Atha khvāhaṃ, ānanda, pubbaṇhasamayaṃ nivāsetvā
pattacīvaramādāya rājagahaṃ piṇḍāya pāvisiṃ. Tassa mayhaṃ, ānanda,
etadahosi – ‘atippago kho tāva rājagahe piṇḍāya carituṃ. Yaṃnūnāhaṃ yena
aññatitthiyānaṃ paribbājakānaṃ ārāmo tenupasaṅkameyya’’’nti.
‘‘Atha khvāhaṃ, ānanda, yena aññatitthiyānaṃ paribbājakānaṃ ārāmo
tenupasaṅkamiṃ; upasaṅkamitvā tehi aññatitthiyehi paribbājakehi saddhiṃ
sammodiṃ. Sammodanīyaṃ kathaṃ sāraṇīyaṃ vītisāretvā ekamantaṃ nisīdiṃ.
Ekamantaṃ nisinnaṃ kho maṃ, ānanda, te aññatitthiyā paribbājakā
etadavocuṃ –
‘Santāvuso gotama, eke samaṇabrāhmaṇā kammavādā sayaṃkataṃ dukkhaṃ
paññapenti. Santi panāvuso gotama, eke samaṇabrāhmaṇā kammavādā
paraṃkataṃ dukkhaṃ paññapenti. Santāvuso gotama, eke samaṇabrāhmaṇā
kammavādā sayaṃkatañca paraṃkatañca dukkhaṃ paññapenti. Santi panāvuso
gotama, eke samaṇabrāhmaṇā kammavādā asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ
adhiccasamuppannaṃ dukkhaṃ paññapenti. Idha no āyasmā gotamo kiṃvādī
kimakkhāyī? Kathaṃ byākaramānā ca mayaṃ vuttavādino ceva āyasmato
gotamassa assāma, na ca āyasmantaṃ gotamaṃ abhūtena abbhācikkheyyāma ,
dhammassa cānudhammaṃ byākareyyāma, na ca koci sahadhammiko vādānupāto
gārayhaṃ ṭhānaṃ āgaccheyyā’’’ti?
‘‘Evaṃ vuttāhaṃ, ānanda, te aññatitthiye paribbājake etadavocaṃ –
‘paṭiccasamuppannaṃ kho, āvuso, dukkhaṃ vuttaṃ mayā. Kiṃ paṭicca?
Phassaṃ paṭicca. Iti vadaṃ vuttavādī ceva me assa, na ca maṃ abhūtena
abbhācikkheyya, dhammassa cānudhammaṃ byākareyya, na ca koci
sahadhammiko vādānupāto gārayhaṃ ṭhānaṃ āgaccheyyā’’’ti.
‘‘Tatrāvuso, ye te samaṇabrāhmaṇā kammavādā sayaṃkataṃ dukkhaṃ
paññapenti tadapi phassapaccayā. Yepi te…pe… yepi te…pe… yepi te
samaṇabrāhmaṇā kammavādā asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ
dukkhaṃ paññapenti tadapi phassapaccayā.
‘‘Tatrāvuso, ye te samaṇabrāhmaṇā kammavādā sayaṃkataṃ dukkhaṃ
paññapenti, te vata aññatra phassā paṭisaṃvedissantīti netaṃ ṭhānaṃ
vijjati. Yepi te…pe… yepi te…pe… yepi te samaṇabrāhmaṇā kammavādā
asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ dukkhaṃ paññapenti, te vata
aññatra phassā paṭisaṃvedissantīti netaṃ ṭhānaṃ vijjatī’’ti.
‘‘Acchariyaṃ bhante, abbhutaṃ bhante ! Yatra hi nāma ekena padena sabbo
attho vutto bhavissati. Siyā nu kho, bhante, esevattho vitthārena
vuccamāno gambhīro ceva assa gambhīrāvabhāso cā’’ti?
‘‘Tena hānanda, taññevettha paṭibhātū’’ti. ‘‘Sace maṃ, bhante, evaṃ
puccheyyuṃ – ‘jarāmaraṇaṃ, āvuso ānanda, kiṃnidānaṃ kiṃsamudayaṃ
kiṃjātikaṃ kiṃpabhava’nti? Evaṃ puṭṭhohaṃ, bhante, evaṃ byākareyyaṃ –
‘jarāmaraṇaṃ kho, āvuso, jātinidānaṃ jātisamudayaṃ jātijātikaṃ
jātipabhava’nti. Evaṃ puṭṭhohaṃ, bhante, evaṃ byākareyyaṃ.
‘‘Sace maṃ, bhante, evaṃ puccheyyuṃ – ‘jāti panāvuso ānanda, kiṃnidānā
kiṃsamudayā kiṃjātikā kiṃpabhavā’ti? Evaṃ puṭṭhohaṃ, bhante, evaṃ
byākareyyaṃ – ‘jāti kho, āvuso, bhavanidānā bhavasamudayā bhavajātikā
bhavappabhavā’ti. Evaṃ puṭṭhohaṃ, bhante, evaṃ byākareyyaṃ .
‘‘Sace maṃ, bhante, evaṃ puccheyyuṃ – ‘bhavo panāvuso ānanda, kiṃnidāno
kiṃsamudayo kiṃjātiko kiṃpabhavo’ti? Evaṃ puṭṭhohaṃ, bhante, evaṃ
byākareyyaṃ – ‘bhavo kho, āvuso, upādānanidāno upādānasamudayo
upādānajātiko upādānappabhavo’ti. Evaṃ puṭṭhohaṃ, bhante, evaṃ
byākareyyaṃ.
‘‘Sace maṃ, bhante, evaṃ puccheyyuṃ – upādānaṃ panāvuso…pe… taṇhā
panāvuso…pe… vedanā panāvuso…pe… sace maṃ, bhante, evaṃ puccheyyuṃ –
‘phasso panāvuso ānanda, kiṃnidāno kiṃsamudayo kiṃjātiko kiṃpabhavo’ti?
Evaṃ puṭṭhohaṃ, bhante, evaṃ byākareyyaṃ – ‘phasso kho, āvuso,
saḷāyatananidāno saḷāyatanasamudayo saḷāyatanajātiko
saḷāyatanappabhavo’ti. ‘Channaṃtveva, āvuso, phassāyatanānaṃ
asesavirāganirodhā phassanirodho; phassanirodhā vedanānirodho;
vedanānirodhā taṇhānirodho; taṇhānirodhā upādānanirodho; upādānanirodhā
bhavanirodho; bhavanirodhā jātinirodho; jātinirodhā jarāmaraṇaṃ
sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā nirujjhanti. Evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa nirodho hotī’ti. Evaṃ puṭṭhohaṃ, bhante, evaṃ
byākareyya’’nti. Catutthaṃ. |
24. Catutthe
pāvisīti paviṭṭho. So ca na tāva paviṭṭho, ‘‘pavisissāmī’’ti
nikkhantattā pana evaṃ vutto. Yathā kiṃ? Yathā ‘‘gāmaṃ gamissāmī’’ti
nikkhantapuriso taṃ gāmaṃ appattopi ‘‘kahaṃ itthannāmo’’ti vutte ‘‘gāmaṃ
gato’’ti vuccati, evaṃ. Atippagoti tadā kira therassa atippagoyeva
nikkhantadivaso ahosi, atippagoyeva nikkhantabhikkhū bodhiyaṅgaṇe
cetiyaṅgaṇe nivāsanapārupanaṭṭhāneti imesu ṭhānesu yāva bhikkhācāravelā
hoti, tāva papañcaṃ karonti. Therassa pana ‘‘yāva bhikkhācāravelā hoti,
tāva paribbājakehi saddhiṃ ekadvekathāvāre karissāmī’’ti cintayato
yaṃnūnāhanti etadahosi. Paribbājakānaṃ ārāmoti so kira ārāmo
dakkhiṇadvārassa ca veḷuvanassa ca antarā ahosi. Idhāti imesu catūsu
vādesu. Kiṃvādī kimakkhāyīti kiṃ vadati kiṃ ācikkhati, kiṃ ettha
samaṇassa gotamassa dassananti pucchanti. Dhammassa cānudhammaṃ
byākareyyāmāti, bhotā gotamena yaṃ vuttaṃ kāraṇaṃ, tassa anukāraṇaṃ
katheyyāma. Sahadhammiko vādānupātoti parehi vuttakāraṇena sakāraṇo
hutvā samaṇassa gotamassa vādānupāto vādappavatti viññūhi garahitabbaṃ
kāraṇaṃ koci appamattakopi kathaṃ nāgaccheyya? Idaṃ vuttaṃ hoti – kathaṃ
sabbākārenapi samaṇassa gotamassa vāde gārayhaṃ kāraṇaṃ na bhaveyyāti?
Itivadanti phassapaccayā dukkhanti evaṃ vadantoti attho. Tatrāti tesu
catūsu vādesu. Te vata aññatra phassāti idaṃ ‘‘tadapi phassapaccayā’’ti
paṭiññāya sādhakavacanaṃ. Yasmā hi na vinā phassena dukkhapaṭisaṃvedanā
atthi, tasmā jānitabbametaṃ yathā ‘‘tadapi phassapaccayā’’ti ayamettha
adhippāyo.
Sādhu, sādhu, ānandāti ayaṃ sādhukāro sāriputtattherassa dinno,
ānandattherena pana saddhiṃ bhagavā āmantesi. Ekamidāhanti ettha idhāti
nipātamattaṃ, ekaṃ samayanti attho. Idaṃ vacanaṃ ‘‘na kevalaṃ
sāriputtova rājagahaṃ paviṭṭho, ahampi pāvisiṃ. Na kevalañca tassevāyaṃ
vitakko uppanno, mayhampi uppajji. Na kevalañca tasseva sā titthiyehi
saddhiṃ kathā jātā, mayhampi jātapubbā’’ti dassanatthaṃ vuttaṃ.
Acchariyaṃabbhutanti ubhayampetaṃ vimhayadīpanameva. Vacanattho panettha
accharaṃ paharituṃ yuttanti acchariyaṃ. Abhūtapubbaṃ bhūtanti abbhutaṃ.
Ekena padenāti ‘‘phassapaccayā dukkha’’nti iminā ekena padena. Etena hi
sabbavādānaṃ paṭikkhepattho vutto. Esevatthoti esoyeva phassapaccayā
dukkhanti paṭiccasamuppādattho. Taññevettha paṭibhātūti taññevettha
upaṭṭhātu. Idāni thero jarāmaraṇādikāya paṭiccasamuppādakathāya taṃ
atthagambhīrañceva gambhīrāvabhāsañca karonto sace maṃ, bhantetiādiṃ
vatvā yaṃmūlakā kathā uppannā, tadeva padaṃ gahetvā vivaṭṭaṃ dassento
channaṃtvevātiādimāha. Sesaṃ uttānamevāti. Catutthaṃ. |
1)... Trú ở Ràjagaha (Vương Xá), tại
Veluvana (Trúc Lâm). 2) Tôn giả Sàriputta vào buổi sáng đắp y,
cầm y bát, đi vào Vương Xá để khất thực. 3) Rồi Tôn giả Sàriputta suy nghĩ: "Thật là
quá sớm để vào Vương Xá khất thực. Ta hăy đi đến vườn của các du sĩ
ngoại đạo". 4) Rồi Tôn giả Sàriputta đi đến vườn của
các du sĩ ngoại đạo; sau khi đến, nói lên với những du sĩ ngoại đạo ấy
những lời chào đón hỏi thăm. Sau khi nói lên những lời chào đón hỏi thăm
thân hữu, Tôn giả liền ngồi xuống một bên. Các du sĩ ngoại đạo ấy nói với Tôn giả
Sàriputta đang ngồi xuống một bên: 5) -- Này Hiền giả Sàriputta, có một số
Sa-môn, Bà-la-môn chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ do tự ḿnh làm. Này
Hiền giả Sàriputta, có một số Sa-môn, Bà-la-môn chủ trương về nghiệp,
tuyên bố khổ do người khác làm. Này Hiền giả Sàriputta, có một số
Sa-môn, Bà-la-môn chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ do tự ḿnh làm và
do người khác làm. Này Hiền giả Sàriputta, có một số Sa-môn, Bà-la-môn
chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ không do tự ḿnh làm, không do người
khác làm, khổ do tự nhiên sanh. 6) Ở đây, này Hiền giả Sàriputta, Sa-môn
Gotama thuyết như thế nào, tuyên bố như thế nào? Và chúng tôi trả lời
như thế nào để đáp đúng lời Sa-môn Gotama tuyên bố; chúng tôi không
xuyên tạc Sa-môn Gotama không đúng sự thực. Pháp chúng tôi trả lời là
thuận pháp; và một vị đồng pháp nào có muốn cật vấn cũng không t́m được
lư do để chỉ trích. 7) Chư Hiền giả, Thế Tôn đă nói khổ do
duyên mà sanh. Do duyên ǵ? Do duyên xúc. Nói như vậy là đáp đúng lời
Thế Tôn tuyên bố, không xuyên tạc Thế Tôn không đúng sự thật, pháp được
trả lời là thuận pháp, và một vị đồng pháp nào có muốn cật vấn cũng
không t́m được lư do để chỉ trích. 8) Ở đây, này chư Hiền, những Sa-môn,
Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ do tự ḿnh làm; khổ ấy
chính do duyên xúc. Những Sa-môn, Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp,
tuyên bố khổ do người khác làm; khổ ấy chính do duyên xúc. Những Sa-môn,
Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ do tự ḿnh làm và do
người khác làm; khổ ấy chính do duyên xúc... Những Sa-môn, Bà-la-môn nào
chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ không do tự ḿnh làm, không do người
khác làm, khổ do tự nhiên sanh; khổ ấy chính do duyên xúc. 9) Ở đây, này chư Hiền, những Sa-môn,
Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ do tự ḿnh làm. Họ chắc
chắn có thể tự cảm thọ không cần đến xúc; sự kiện như vậy không xảy ra.
Những Sa-môn, Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ do người
khác làm. Họ chắc chắn có thể tự cảm thọ không cần đến xúc; sự kiện như
vậy không xảy ra. Và những Sa-môn, Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp,
tuyên bố khổ do tự ḿnh làm và do người khác làm. Họ chắc chắn có thể tự
cảm thọ không cần đến xúc; sự kiện như vậy không xảy ra. Và những
Sa-môn, Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ không do tự
ḿnh làm và không do người khác làm, khổ do tự nhiên sanh. Họ chắc chắn
có thể tự cảm thọ không cần đến xúc; sự kiện như vậy không xảy ra. 10) Tôn giả Ananda nghe câu chuyện giữa Tôn
giả Sàriputta với các du sĩ ngoại đạo ấy. 11) Rồi Tôn giả Ananda, đi khất thực ở
Vương Xá xong, sau buổi ăn, trên con đường khất thực trở về, đi đến Thế
Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên. Ngồi xuống một
bên, Tôn giả Ananda đem tất cả câu chuyện xảy ra giữa Tôn giả Sàriputta
và các du sĩ ngoại đạo tŕnh bày lên Thế Tôn. 12) -- Lành thay, lành thay, này Ananda!
Sàriputta trả lời như vậy là trả lời một cách chơn chánh. Này Ananda, Ta
nói rằng khổ do duyên mà sanh. Do duyên ǵ? Do duyên xúc. Nói như vậy là
đáp đúng lời Ta tuyên bố, không xuyên tạc Ta không đúng sự thật, và một
vị đồng pháp nào có muốn cật vấn, cũng không t́m được lư do để chỉ
trích. 13) Ở đây, này Ananda, những Sa-môn,
Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ do tự ḿnh làm, khổ ấy
chính do duyên xúc. Những Sa-môn, Bà-la-môn nào... (như trên)... Những
Sa-môn, Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ không do tự
ḿnh làm, và không do người khác làm, khổ do tự nhiên sanh; khổ ấy chính
do duyên xúc. 14) Ở đây, nàyAnanda, những Sa-môn,
Bà-la-môn chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ do tự ḿnh làm, họ chắc
chắn có thể tự cảm thọ không cần đến xúc, sự kiện như vậy không xảy ra.
Những Sa-môn, Bà-la-môn nào... (như trên)... Những Sa-môn, Bà-la-môn nào
chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ không do tự ḿnh làm, không do người
khác làm, khổ do tự nhiên sanh, họ chắc chắn có thể tự cảm thọ không cần
đến xúc; sự kiện như vậy không xảy ra. 15) Này Ananda, một thời Ta trú ở Vương Xá,
tại Trúc Lâm, chỗ nuôi dưỡng các con sóc. 16) Rồi này Ananda, vào buổi sáng Ta đắp y,
cầm y bát đi vào Vương Xá để khất thực. 17) Rồi này Ananda, Ta suy nghĩ như sau:
"Thật là quá sớm đi vào Vương Xá để khất thực. Vậy Ta hăy đi đến khu
vườn các du sĩ ngoại đạo". 18) Rồi này Ananda, Ta đi đến khu vườn các
du sĩ ngoại đạo; sau khi đến Ta nói lên với những du sĩ ngoại đạo ấy
những lời chào đón hỏi thăm. Sau khi nói lên những lời chào đón hỏi thăm
thân hữu, Ta ngồi xuống một bên. Các du sĩ ngoại đạo ấy nói với Ta đang ngồi
một bên: 19) "-- Này Hiền giả Gotama, có một số
Sa-môn, Bà-la-môn chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ do tự ḿnh làm. Này
Hiền giả Gotama, lại có một số Sa-môn, Bà-la-môn chủ trương về nghiệp,
tuyên bố khổ do người khác làm. Này Hiền giả Gotama, lại có một số
Sa-môn, Bà-la-môn chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ do tự ḿnh làm và
do người khác làm. Nay Hiền giả Gotama, lại có một số Sa-môn, Bà-la-môn
chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ không do tự ḿnh làm và không do
người khác làm, khổ do tự nhiên sanh. 20) Ở đây, Tôn giả Gotama thuyết như thế
nào? Chúng tôi trả lời như thế nào để đáp đúng lời Tôn giả Gotama tuyên
bố; chúng tôi không xuyên tạc Tôn giả Gotama không đúng sự thật; pháp
chúng tôi trả lời là thuận pháp và một vị đồng pháp nào muốn cật vấn
cũng không t́m được lư do để chỉ trích?" 21) Khi được nói vậy, này Ananda, Ta nói
với các du sĩ ngoại đạo ấy: "-- Này chư Hiền, Ta đă nói khổ do duyên mà
sanh. Do duyên ǵ? Do duyên xúc. Nói như vậy là đáp đúng lời Ta tuyên
bố, không xuyên tạc Ta không đúng sự thật; pháp được trả lời là thuận
pháp; và một vị đồng pháp nào có muốn cật vấn cũng không t́m được lư do
để chỉ trích". 22) Ở đây, chư Hiền giả, có những Sa-môn,
Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ do tự ḿnh làm; khổ ấy
chính do duyên xúc. Có những Sa-môn, Bà-la-môn nào... (như trên)... Có
những Sa-môn, Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ không do
tự ḿnh làm và không do người khác làm, khổ do tự nhiên sanh; khổ ấy
chính do duyên xúc. 23) Ở đây, chư Hiền giả, những Sa-môn,
Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp tuyên bố khổ do tự ḿnh làm; họ chắc
chắn có thể tự cảm thọ không cần đến xúc, sự kiện như vậy không xảy ra.
Những Sa-môn, Bà-la-môn... (như trên)... Những Sa-môn, Bà-la-môn nào chủ
trương về nghiệp tuyên bố khổ không do tự ḿnh làm, không do người khác
làm ra, khổ do tự nhiên sanh. Họ chắc chắn có thể tự cảm thọ không cần
đến xúc; sự kiện như vậy không xảy ra. 24) -- Thật vi diệu thay, bạch Thế Tôn!
Thật hy hữu thay, bạch Thế Tôn! Làm sao tất cả nghĩa được nói chỉ trong
một câu. Bạch Thế Tôn, nếu nghĩa này được nói rộng ra, nghĩa này sẽ sâu
thẳm và có vẻ được xem là sâu thẳm. 25) -- Vậy này Ananda, Ông hăy tŕnh bày
nghĩa ấy ở đây. 26) -- Bạch Thế Tôn, nếu họ hỏi con: "Này
Hiền giả Ananda, già, chết lấy ǵ làm nhân, lấy ǵ tập khởi, lấy ǵ tác
sanh, lấy ǵ làm hiện hữu?" Được hỏi vậy, bạch Thế Tôn, con sẽ trả lời
như sau: "Già, chết, thưa các Tôn giả, lấy sanh làm nhân, lấy sanh tập
khởi, lấy sanh tác sanh, lấy sanh làm hiện hữu". Được hỏi vậy, bạch Thế
Tôn, con trả lời như vậy. 27) Bạch Thế Tôn, nếu họ hỏi con: "Này Hiền
giả Ananda, sanh lấy ǵ làm nhân, lấy ǵ tập khởi, lấy ǵ tác sanh, lấy
ǵ làm hiện hữu?". Được hỏi vậy, bạch Thế Tôn, con sẽ trả lời: "Sanh,
thưa các Tôn giả, lấy hữu làm nhân, lấy hữu tập khởi, lấy hữu tác sanh,
lấy hữu làm hiện hữu". Được hỏi vậy, bạch Thế Tôn, con trả lời như vậy. 28) Bạch Thế Tôn, nếu họ hỏi con: "Này Hiền
giả Ananda, hữu lấy ǵ làm nhân, lấy ǵ tập khởi, lấy ǵ tác sanh, lấy
ǵ làm hiện hữu?". Được hỏi vậy, bạch Thế Tôn, con sẽ trả lời như sau:
"Hữu, thưa các Tôn giả, lấy thủ làm nhân, lấy thủ tập khởi, lấy thủ tác
sanh, lấy thủ làm hiện hữu". Được hỏi vậy, bạch Thế Tôn, con trả lời như
vậy. 29-31) Bạch Thế Tôn, nếu họ hỏi con: "Này
Hiền giả Ananda, thủ lấy ǵ làm nhân... ái lấy ǵ làm nhân... thọ lấy ǵ
làm nhân... (như trên)..". Bạch Thế Tôn, nếu họ hỏi con: "Này Hiền giả
Ananda, xúc lấy ǵ làm nhân, lấy ǵ tập khởi, lấy ǵ tác sanh, lấy ǵ
làm hiện hữu?". Được hỏi vậy, bạch Thế Tôn, con sẽ trả lời như sau:
"Xúc, thưa các Hiền giả, lấy sáu xứ làm nhân, lấy sáu xứ tập khởi, lấy
sáu xứ tác sanh, lấy sáu xứ làm hiện hữu. Thưa các Hiền giả, do sự ly
tham, đoạn diệt hoàn toàn các xúc xứ, xúc được đoạn diệt. Do xúc diệt,
thọ diệt; do thọ diệt, ái diệt; do ái diệt, thủ diệt; do thủ diệt, hữu
diệt; do hữu diệt, sanh diệt; do sanh diệt, già, chết, sầu, bi, khổ, ưu,
năo diệt. Như vậy là sự đoạn diệt của toàn bộ khổ uẩn này". Được hỏi
vậy, bạch Thế Tôn, con trả lời như vậy. |
5. Bhūmijasuttaṃ |
5.
Bhūmijasuttavaṇṇanā |
V- Bhùmija (Tạp
14.1 Phù di, Đại 2.95b) (S.ii,37) |
25.
Sāvatthiyaṃ viharati. Atha kho āyasmā bhūmijo sāyanhasamayaṃ paṭisallānā
vuṭṭhito yenāyasmā sāriputto tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā āyasmatā
sāriputtena saddhiṃ sammodi. Sammodanīyaṃ kathaṃ sāraṇīyaṃ vītisāretvā
ekamantaṃ nisīdi. Ekamantaṃ nisinno kho āyasmā bhūmijo āyasmantaṃ
sāriputtaṃ etadavoca –
‘‘Santāvuso sāriputta, eke samaṇabrāhmaṇā kammavādā sayaṃkataṃ
sukhadukkhaṃ paññapenti. Santi panāvuso sāriputta, eke samaṇabrāhmaṇā
kammavādā paraṃkataṃ sukhadukkhaṃ paññapenti. Santāvuso sāriputta, eke
samaṇabrāhmaṇā kammavādā sayaṃkatañca paraṃkatañca sukhadukkhaṃ
paññapenti. Santi panāvuso sāriputta, eke samaṇabrāhmaṇā kammavādā
asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ sukhadukkhaṃ paññapenti. Idha
no, āvuso sāriputta, bhagavā kiṃvādī kimakkhāyī , kathaṃ byākaramānā ca
mayaṃ vuttavādino ceva bhagavato assāma, na ca bhagavantaṃ abhūtena
abbhācikkheyyāma, dhammassa cānudhammaṃ byākareyyāma, na ca koci
sahadhammiko vādānupāto gārayhaṃ ṭhānaṃ āgaccheyyā’’ti?
‘‘Paṭiccasamuppannaṃ kho, āvuso, sukhadukkhaṃ vuttaṃ bhagavatā. Kiṃ
paṭicca? Phassaṃ paṭicca. Iti vadaṃ vuttavādī ceva bhagavato assa, na ca
bhagavantaṃ abhūtena abbhācikkheyya, dhammassa cānudhammaṃ byākareyya,
na ca koci sahadhammiko vādānupāto gārayhaṃ ṭhānaṃ āgaccheyya.
‘‘Tatrāvuso, ye te samaṇabrāhmaṇā kammavādā sayaṃkataṃ sukhadukkhaṃ
paññapenti, tadapi phassapaccayā. Yepi te…pe… yepi te…pe… yepi te
samaṇabrāhmaṇā kammavādā asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ
sukhadukkhaṃ paññapenti, tadapi phassapaccayā.
‘‘Tatrāvuso, ye te samaṇabrāhmaṇā kammavādā sayaṃkataṃ sukhadukkhaṃ
paññapenti, te vata aññatra phassā paṭisaṃvedissantīti netaṃ ṭhānaṃ
vijjati. Yepi te…pe. … yepi te…pe… yepi te samaṇabrāhmaṇā kammavādā
asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ sukhadukkhaṃ paññapenti, te
vata aññatra phassā paṭisaṃvedissantīti netaṃ ṭhānaṃ vijjatī’’ti.
Assosi kho āyasmā ānando āyasmato sāriputtassa āyasmatā bhūmijena
saddhiṃ imaṃ kathāsallāpaṃ. Atha kho āyasmā ānando yena bhagavā
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantaṃ nisinno kho āyasmā ānando yāvatako āyasmato sāriputtassa
āyasmatā bhūmijena saddhiṃ ahosi kathāsallāpo taṃ sabbaṃ bhagavato
ārocesi.
‘‘Sādhu sādhu, ānanda, yathā taṃ sāriputto sammā byākaramāno byākareyya.
Paṭiccasamuppannaṃ kho, ānanda, sukhadukkhaṃ vuttaṃ mayā. Kiṃ paṭicca?
Phassaṃ paṭicca. Iti vadaṃ vuttavādī ceva me assa, na ca maṃ abhūtena
abbhācikkheyya, dhammassa cānudhammaṃ byākareyya, na ca koci
sahadhammiko vādānupāto gārayhaṃ ṭhānaṃ āgaccheyya.
‘‘Tatrānanda , ye te samaṇabrāhmaṇā kammavādā sayaṃkataṃ sukhadukkhaṃ
paññapenti tadapi phassapaccayā. Yepi te…pe… yepi te…pe… yepi te
samaṇabrāhmaṇā kammavādā asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ
sukhadukkhaṃ paññapenti tadapi phassapaccayā.
‘‘Tatrānanda , ye te samaṇabrāhmaṇā kammavādā sayaṃkataṃ sukhadukkhaṃ
paññapenti, te vata aññatra phassā paṭisaṃvedissantīti netaṃ ṭhānaṃ
vijjati. Yepi te…pe… yepi te…pe… yepi te samaṇabrāhmaṇākammavādā
asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ sukhadukkhaṃ paññapenti, te
vata aññatra phassā paṭisaṃvedissantīti netaṃ ṭhānaṃ vijjati.
‘‘Kāye vā hānanda, sati kāyasañcetanāhetu uppajjati ajjhattaṃ
sukhadukkhaṃ. Vācāya vā hānanda, sati vacīsañcetanāhetu uppajjati
ajjhattaṃ sukhadukkhaṃ. Mane vā hānanda, sati manosañcetanāhetu
uppajjati ajjhattaṃ sukhadukkhaṃ avijjāpaccayā ca.
‘‘Sāmaṃ vā taṃ, ānanda, kāyasaṅkhāraṃ abhisaṅkharoti, yaṃpaccayāssa
[yaṃpaccayāya (syā. kaṃ.), yaṃpaccayā yaṃ (ka.)] taṃ uppajjati ajjhattaṃ
sukhadukkhaṃ. Pare vā taṃ [pare vāssa taṃ (sī. pī.), pare vāyataṃ (syā.
kaṃ.)], ānanda, kāyasaṅkhāraṃ abhisaṅkharonti, yaṃpaccayāssa taṃ
uppajjati ajjhattaṃ sukhadukkhaṃ. Sampajāno vā taṃ, ānanda,
kāyasaṅkhāraṃ abhisaṅkharoti yaṃpaccayāssa taṃ uppajjati ajjhattaṃ
sukhadukkhaṃ. Asampajāno vā taṃ, ānanda, kāyasaṅkhāraṃ abhisaṅkharoti
yaṃpaccayāssa taṃ uppajjati ajjhattaṃ sukhadukkhaṃ.
‘‘Sāmaṃ vā taṃ, ānanda, vacīsaṅkhāraṃ abhisaṅkharoti yaṃpaccayāssa taṃ
uppajjati ajjhattaṃ sukhadukkhaṃ. Pare vā taṃ, ānanda, vacīsaṅkhāraṃ
abhisaṅkharonti yaṃpaccayāssa taṃ uppajjati ajjhattaṃ sukhadukkhaṃ.
Sampajāno vā taṃ, ānanda…pe… asampajāno vā taṃ, ānanda, vacīsaṅkhāraṃ
abhisaṅkharoti yaṃpaccayāssa taṃ uppajjati ajjhattaṃ sukhadukkhaṃ.
‘‘Sāmaṃ vā taṃ, ānanda, manosaṅkhāraṃ abhisaṅkharoti yaṃpaccayāssa taṃ
uppajjati ajjhattaṃ sukhadukkhaṃ. Pare vā taṃ, ānanda, manosaṅkhāraṃ
abhisaṅkharonti yaṃpaccayāssa taṃ uppajjati ajjhattaṃ sukhadukkhaṃ.
Sampajāno vā taṃ, ānanda…pe… asampajāno vā taṃ, ānanda, manosaṅkhāraṃ
abhisaṅkharoti yaṃpaccayāssa taṃ uppajjati ajjhattaṃ sukhadukkhaṃ.
‘‘Imesu , ānanda, dhammesu avijjā anupatitā. Avijjāya tveva, ānanda,
asesavirāganirodhā so kāyo na hoti yaṃpaccayāssa taṃ uppajjati ajjhattaṃ
sukhadukkhaṃ. Sā vācā na hoti yaṃpaccayāssa taṃ uppajjati ajjhattaṃ
sukhadukkhaṃ. So mano na hoti yaṃpaccayāssa taṃ uppajjati ajjhattaṃ
sukhadukkhaṃ. Khettaṃ taṃ na hoti…pe… vatthu taṃ na hoti…pe… āyatanaṃ
taṃ na hoti…pe… adhikaraṇaṃ taṃ na hoti yaṃpaccayāssa taṃ uppajjati
ajjhattaṃ sukhadukkha’’nti. Pañcamaṃ. |
25-26.
Pañcame bhūmijoti tassa therassa nāmaṃ. Sesamidhāpi purimasutte
vuttanayeneva veditabbaṃ. Ayaṃ pana viseso – yasmā idaṃ sukhadukkhaṃ na
kevalaṃ phassapaccayā uppajjati, kāyenapi kariyamānaṃ karīyati, vācāyapi
manasāpi, attanāpi kariyamānaṃ karīyati, parenapi kariyamānaṃ karīyati,
sampajānenapi kariyamānaṃ karīyati, asampajānenapi, tasmā tassa aparampi
paccayavisesaṃ dassetuṃ kāye vā hānanda, satītiādimāha.
Kāyasañcetanāhetūti kāyadvāre uppannacetanāhetu.
Vacīsañcetanāmanosañcetanāsupi eseva nayo. Ettha ca kāyadvāre
kāmāvacarakusalākusalavasena vīsati cetanā labbhanti, tathā vacīdvāre.
Manodvāre navahi rūpārūpacetanāhi saddhiṃ ekūnatiṃsāti tīsu dvāresu
ekūnasattati cetanā honti, tappaccayaṃ vipākasukhadukkhaṃ dassitaṃ.
Avijjāpaccayā cāti idaṃ tāpi cetanā avijjāpaccayā hontīti dassanatthaṃ
vuttaṃ. Yasmā pana taṃ yathāvuttacetanābhedaṃ kāyasaṅkhārañceva
vacīsaṅkhārañca manosaṅkhārañca parehi anussāhito sāmaṃ
asaṅkhārikacittena karoti, parehi kāriyamāno sasaṅkhārikacittenāpi
karoti, ‘‘idaṃ nāma kammaṃ karoti, tassa evarūpo nāma vipāko
bhavissatī’’ti, evaṃ kammañca vipākañca jānantopi karoti, mātāpitūsu
cetiyavandanādīni karontesu anukarontā dārakā viya kevalaṃ kammameva
jānanto ‘‘imassa pana kammassa ayaṃ vipāko’’ti vipākaṃ ajānantopi
karoti, tasmā taṃ dassetuṃ sāmaṃ vā taṃ, ānanda, kāyasaṅkhāraṃ
abhisaṅkharotītiādi vuttaṃ.
Imesu, ānanda, dhammesūti ye ime ‘‘sāmaṃ vā taṃ, ānanda,
kāyasaṅkhāra’’ntiādīsu catūsu ṭhānesu vuttā chasattati dvesatā
cetanādhammā, imesu dhammesu avijjā upanissayakoṭiyā anupatitā. Sabbepi
hi te ‘‘avijjāpaccayā saṅkhārā’’ti ettheva saṅgahaṃ gacchanti. Idāni
vivaṭṭaṃ dassento avijjāya tvevātiādimāha. So kāyo na hotīti yasmiṃ kāye
sati kāyasañcetanāpaccayaṃ ajjhattaṃ sukhadukkhaṃ uppajjati, so kāyo na
hoti. Vācāmanesupi eseva nayo. Apica kāyoti cetanākāyo, vācāpi
cetanāvācā, manopi kammamanoyeva. Dvārakāyo vā kāyo. Vācāmanesupi eseva
nayo. Khīṇāsavo cetiyaṃ vandati, dhammaṃ bhaṇati, kammaṭṭhānaṃ manasi
karoti, kathamassa kāyādayo na hontīti? Avipākattā. Khīṇāsavena hi kataṃ
kammaṃ neva kusalaṃ hoti nākusalaṃ. Avipākaṃ hutvā kiriyāmatte tiṭṭhati,
tenassa te kāyādayo na hontīti vuttaṃ.
Khettaṃ taṃ na hotītiādīsupi viruhanaṭṭhena taṃ khettaṃ na hoti,
patiṭṭhānaṭṭhena vatthu na hoti, paccayaṭṭhena āyatanaṃ na hoti,
kāraṇaṭṭhena adhikaraṇaṃ na hoti. Sañcetanāmūlakañhi ajjhattaṃ
sukhadukkhaṃ uppajjeyya, sā sañcetanā etesaṃ viruhanādīnaṃ atthānaṃ
abhāvena tassa sukhadukkhassa neva khettaṃ, na vatthu na āyatanaṃ, na
adhikaraṇaṃ hotīti. Imasmiṃ sutte vedanādīsu sukhadukkhameva kathitaṃ,
tañca kho vipākamevāti. Pañcamaṃ.
Chaṭṭhaṃ upavāṇasuttaṃ uttānameva. Ettha pana vaṭṭadukkhameva
kathitanti. Chaṭṭhaṃ. |
1)...Trú ở Sàvatthi. 2) Rồi Tôn giả Bhùmija, vào buổi chiều, từ
chỗ độc cư Thiền tịnh đứng đậy, đi đến Tôn giả Sàriputta; sau khi đến
nói lên với Tôn giả Sàriputta những lời chào đón hỏi thăm; sau khi nói
lên những lời chào đón hỏi thăm thân hữu, liền ngồi xuống một bên. Ngồi
xuống một bên, Tôn giả Bhùmija thưa Tôn giả Sàriputta: 3) -- Hiền giả Sàruputta, có những Sa-môn,
Bà-la-môn chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ lạc do tự ḿnh làm. Hiền
giả Sàruputta, lại có những Sa-môn, Bà-la-môn chủ trương về nghiệp,
tuyên bố khổ lạc do người khác làm. Hiền giả Sariputta, lại có những
Sa-môn, Bà-la-môn chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ lạc do tự ḿnh làm
và do người khác làm. Hiền giả Sàriputta, lại có những Sa-môn, Bà-la-môn
chủ trương về nghiệp, tuyên bố khổ lạc không do tự ḿnh làm, không do
người khác làm, khổ lạc do tự nhiên sanh. 4) Ở đây, này Hiền giả Sàriputta, Thế Tôn
thuyết như thế nào, tuyên bố như thế nào? Và chúng tôi trả lời như thế
nào để đáp đúng lời Thế Tôn tuyên bố; chúng tôi không xuyên tạc Thế Tôn
không đúng sự thật; pháp chúng tôi trả lời là thuận pháp; và một vị đồng
pháp nào có muốn cật vấn không t́m được lư do để chỉ trích? 5) -- Này Hiền giả, Thế Tôn đă nói lạc khổ
do duyên mà sanh. Do duyên ǵ? Do duyên xúc. Nói như vậy là đáp đúng lời
Thế Tôn tuyên bố, không xuyên tạc Thế Tôn không đúng sự thật; pháp được
trả lời là thuận pháp, và một vị đồng pháp nào có muốn cật vấn cũng
không t́m được lư do để chỉ trích. 6) Ở đây, này Hiền giả, các vị Sa-môn,
Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp, tuyên bố lạc khổ do tự ḿnh làm; lạc
khổ ấy chính do duyên xúc. Các vị Sa-môn, Bà-la-môn nào... (như trên)...
Các Sa-môn, Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp, tuyên bố là lạc khổ
không do tự ḿnh làm, không do người khác làm, lạc khổ do tự nhiên sanh;
lạc khổ ấy chính do duyên xúc. 7) Ở đây, này Hiền giả, các Sa-môn,
Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp, tuyên bố lạc khổ do tự ḿnh làm, họ
chắc chắn có thể tự cảm thọ không cần đến xúc; sự kiện như vậy không xảy
ra. Các Sa-môn, Bà-la-môn nào...(như trên)... Các Sa-môn, Bà-la-môn nào
chủ trương về nghiệp, tuyên bố lạc khổ không do tự ḿnh làm, không do
người khác làm, lạc khổ do tự nhiên sanh, họ chắc chắn có thể tự cảm thọ
không cần đến xúc; sự kiện như vậy không xảy ra. 8) Tôn giả Ananda được nghe chuyện này giữa
Tôn giả Sàriputta với Tôn giả Bhùmija. 9) Rồi Tôn giả Ananda đi đến Thế Tôn; sau
khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên. Ngồi xuống một bên, Tôn giả Ananda đem tất
cả câu chuyện xảy ra như thế nào giữa Tôn giả Sàriputta với Tôn giả
Bhùmija bạch lên Thế Tôn. 10) -- Lành thay, lành thay! Này Ananda,
Sàriputta trả lời như vậy là trả lời một cách chơn chánh. Này Ananda, Ta
nói rằng khổ là do duyên mà sanh. Do duyên ǵ? Do duyên xúc. Nói như vậy
là đáp đúng lời Ta tuyên bố, không xuyên tạc Ta không đúng sự thật; pháp
được trả lời là thuận pháp và một vị đồng pháp nào có muốn cật vấn cũng
không có thể t́m được lư do để chỉ trích. 11) Ở đây, này Ananda, những Sa-môn,
Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp, tuyên bố lạc khổ do tự ḿnh làm, lạc
khổ ấy chính do duyên xúc. Những Sa-môn, Bà-la-môn nào... (như trên)...
Những Sa-môn, Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp, tuyên bố lạc khổ không
do tự ḿnh làm, không do người khác làm, khổ lạc do tự nhiên sanh; khổ
lạc ấy chính do duyên xúc. 12) Ở đây, này Ananda, những Sa-môn,
Bà-la-môn nào chủ trương về nghiệp, tuyên bố lạc khổ do tự ḿnh làm, họ
chắc chắn có thể tự cảm thọ không cần đến xúc; sự kiện ấy không xảy ra.
Những Sa-môn, Bà-la-môn nào... (như trên)... Những Sa-môn, Bà-la-môn nào
chủ trương về nghiệp, tuyên bố lạc khổ không do tự ḿnh làm, không do
người khác làm, lạc khổ do tự nhiên sanh, họ chắc chắn có thể tự cảm thọ
không cần đến xúc; sự kiện ấy không xảy ra. 13) Này Ananda, chỗ nào có thân, do nhân
thân tư niệm, thời nội thân khởi lên lạc khổ. Chỗ nào có lời nói, này
Ananda, do nhân khẩu tư niệm, thời nội thân khởi lên lạc khổ. Chỗ nào có
ư, này Ananda, do nhân ư tư niệm, thời nội thân khởi lên lạc khổ. 14) Do duyên vô minh, hoặc tự chúng ta, này
Ananda, làm các thân hành; do duyên ấy, nội thân khởi lên lạc khổ. Hoặc
những người khác, này Ananda, làm các thân hành; do duyên ấy, nội thân
khởi lên lạc khổ. Hoặc với ư thức rơ ràng, này Ananda, làm các thân
hành; do duyên ấy, nội thân khởi lên lạc khổ. Hoặc không với ư thức rơ
ràng, này Ananda, làm các thân hành; do duyên ấy, nội thân khởi lên lạc
khổ. 15) Hoặc tự chúng ta, này Ananda, làm các
khẩu hành; do duyên ấy, nội thân khởi lên lạc khổ. Hoặc những người
khác, này Ananda, làm các khẩu hành; do duyên ấy, nội thân khởi lên lạc
khổ. 16) Hoặc với ư thức rơ ràng, này Ananda...
(như trên)... Hoặc không với ư thức rơ ràng, này Ananda, làm các khẩu
hành; do duyên ấy, nội thân khởi lên lạc khổ. 17) Hoặc tự ḿnh, này Ananda, làm các ư
hành; do duyên ấy, nội thân khởi lên lạc khổ. Hoặc những người khác, này
Ananda, làm các ư hành; do duyên ấy, nội thân khởi lên lạc khổ. 18) Hoặc với ư thức rơ ràng, này Ananda...
(như trên)... Hoặc không với ư thức rơ ràng, này Ananda làm các ư hành;
do duyên ấy, nội thân khởi lên lạc khổ. 19) Này Ananda, trong sáu pháp này, đều bị
vô minh chi phối. Này Ananda, với ly tham, đoạn diệt hoàn toàn vô minh,
thân ấy không có; do duyên ấy, nội thân khởi lên lạc khổ. Khẩu ấy không
có; do duyên ấy, nội thân khởi lên lạc khổ. Ư ấy không có; do duyên ấy,
nội thân khởi lên lạc khổ. Chúng không phải là đồng ruộng, chúng không
phải là căn cứ, chúng không phải là xứ, chúng không phải là luận sự; do
duyên ấy, nội thân khởi lên lạc khổ. |
6. Upavāṇasuttaṃ |
|
VI. Upavàna
(Ưu-ba-ma-na) (S.ii,41) |
26.
Sāvatthiyaṃ viharati. Atha kho āyasmā upavāṇo yena bhagavā
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantaṃ nisinno kho āyasmā upavāṇo bhagavantaṃ etadavoca –
‘‘Santi, bhante, eke samaṇabrāhmaṇā sayaṃkataṃ dukkhaṃ paññapenti. Santi
pana, bhante, eke samaṇabrāhmaṇā paraṃkataṃ dukkhaṃ paññapenti. Santi
pana, bhante, eke samaṇabrāhmaṇā sayaṃkatañca paraṃkatañca dukkhaṃ
paññapenti. Santi pana, bhante, eke samaṇabrāhmaṇā asayaṃkāraṃ
aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ dukkhaṃ paññapenti. Idha no, bhante,
bhagavā kiṃvādī kimakkhāyī kathaṃ byākaramānā ca mayaṃ vuttavādino ceva
bhagavato assāma, na ca bhagavantaṃ abhūtena abbhācikkheyyāma, dhammassa
cānudhammaṃ byākareyyāma, na ca koci sahadhammiko vādānupāto gārayhaṃ
ṭhānaṃ āgaccheyyā’’ti?
‘‘Paṭiccasamuppannaṃ kho, upavāṇa, dukkhaṃ vuttaṃ mayā. Kiṃ paṭicca?
Phassaṃ paṭicca. Iti vadaṃ vuttavādī ceva me assa, na ca maṃ abhūtena
abbhācikkheyya, dhammassa cānudhammaṃ byākareyya, na ca koci
sahadhammiko vādānupāto gārayhaṃ ṭhānaṃ āgaccheyya.
‘‘Tatra, upavāṇa, ye te samaṇabrāhmaṇā sayaṃkataṃ dukkhaṃ paññapenti,
tadapi phassapaccayā. Yepi te…pe… yepi te…pe… yepi te samaṇabrāhmaṇā
asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ dukkhaṃ paññapenti tadapi
phassapaccayā.
‘‘Tatra , upavāṇa, ye te samaṇabrāhmaṇā sayaṃkataṃ dukkhaṃ paññapenti,
te vata añña phassā paṭisaṃvedissantīti netaṃ ṭhānaṃ vijjati. Yepi
te…pe… yepi te…pe… yepi te samaṇabrāhmaṇā asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ
adhiccasamuppannaṃ dukkhaṃ paññapenti, te vata aññatra phassā
paṭisaṃvedissantīti netaṃ ṭhānaṃ vijjatī’’ti. Chaṭṭhaṃ. |
25-26.
Pañcame bhūmijoti tassa therassa nāmaṃ. Sesamidhāpi purimasutte
vuttanayeneva veditabbaṃ. Ayaṃ pana viseso – yasmā idaṃ sukhadukkhaṃ na
kevalaṃ phassapaccayā uppajjati, kāyenapi kariyamānaṃ karīyati, vācāyapi
manasāpi, attanāpi kariyamānaṃ karīyati, parenapi kariyamānaṃ karīyati,
sampajānenapi kariyamānaṃ karīyati, asampajānenapi, tasmā tassa aparampi
paccayavisesaṃ dassetuṃ kāye vā hānanda, satītiādimāha.
Kāyasañcetanāhetūti kāyadvāre uppannacetanāhetu.
Vacīsañcetanāmanosañcetanāsupi eseva nayo. Ettha ca kāyadvāre
kāmāvacarakusalākusalavasena vīsati cetanā labbhanti, tathā vacīdvāre.
Manodvāre navahi rūpārūpacetanāhi saddhiṃ ekūnatiṃsāti tīsu dvāresu
ekūnasattati cetanā honti, tappaccayaṃ vipākasukhadukkhaṃ dassitaṃ.
Avijjāpaccayā cāti idaṃ tāpi cetanā avijjāpaccayā hontīti dassanatthaṃ
vuttaṃ. Yasmā pana taṃ yathāvuttacetanābhedaṃ kāyasaṅkhārañceva
vacīsaṅkhārañca manosaṅkhārañca parehi anussāhito sāmaṃ
asaṅkhārikacittena karoti, parehi kāriyamāno sasaṅkhārikacittenāpi
karoti, ‘‘idaṃ nāma kammaṃ karoti, tassa evarūpo nāma vipāko
bhavissatī’’ti, evaṃ kammañca vipākañca jānantopi karoti, mātāpitūsu
cetiyavandanādīni karontesu anukarontā dārakā viya kevalaṃ kammameva
jānanto ‘‘imassa pana kammassa ayaṃ vipāko’’ti vipākaṃ ajānantopi
karoti, tasmā taṃ dassetuṃ sāmaṃ vā taṃ, ānanda, kāyasaṅkhāraṃ
abhisaṅkharotītiādi vuttaṃ.
Imesu, ānanda, dhammesūti ye ime ‘‘sāmaṃ vā taṃ, ānanda,
kāyasaṅkhāra’’ntiādīsu catūsu ṭhānesu vuttā chasattati dvesatā
cetanādhammā, imesu dhammesu avijjā upanissayakoṭiyā anupatitā. Sabbepi
hi te ‘‘avijjāpaccayā saṅkhārā’’ti ettheva saṅgahaṃ gacchanti. Idāni
vivaṭṭaṃ dassento avijjāya tvevātiādimāha. So kāyo na hotīti yasmiṃ kāye
sati kāyasañcetanāpaccayaṃ ajjhattaṃ sukhadukkhaṃ uppajjati, so kāyo na
hoti. Vācāmanesupi eseva nayo. Apica kāyoti cetanākāyo, vācāpi
cetanāvācā, manopi kammamanoyeva. Dvārakāyo vā kāyo. Vācāmanesupi eseva
nayo. Khīṇāsavo cetiyaṃ vandati, dhammaṃ bhaṇati, kammaṭṭhānaṃ manasi
karoti, kathamassa kāyādayo na hontīti? Avipākattā. Khīṇāsavena hi kataṃ
kammaṃ neva kusalaṃ hoti nākusalaṃ. Avipākaṃ hutvā kiriyāmatte tiṭṭhati,
tenassa te kāyādayo na hontīti vuttaṃ.
Khettaṃ taṃ na hotītiādīsupi viruhanaṭṭhena taṃ khettaṃ na hoti,
patiṭṭhānaṭṭhena vatthu na hoti, paccayaṭṭhena āyatanaṃ na hoti,
kāraṇaṭṭhena adhikaraṇaṃ na hoti. Sañcetanāmūlakañhi ajjhattaṃ
sukhadukkhaṃ uppajjeyya, sā sañcetanā etesaṃ viruhanādīnaṃ atthānaṃ
abhāvena tassa sukhadukkhassa neva khettaṃ, na vatthu na āyatanaṃ, na
adhikaraṇaṃ hotīti. Imasmiṃ sutte vedanādīsu sukhadukkhameva kathitaṃ,
tañca kho vipākamevāti. Pañcamaṃ.
Chaṭṭhaṃ upavāṇasuttaṃ uttānameva. Ettha pana vaṭṭadukkhameva
kathitanti. Chaṭṭhaṃ. |
1). .. Trú ở Sàvatthi. 2) Rồi Tôn giả Upavàna đi đến Thế Tôn; sau
khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên. Ngồi xuống một bên, Tôn
giả Upavàna bạch Thế Tôn: 3) -- Bạch Thế Tôn, có những Sa-môn,
Bà-la-môn tuyên bố khổ do tự ḿnh làm. Bạch Thế Tôn lại có những Sa-môn,
Bà-la-môn tuyên bố khổ do người khác làm. Bạch Thế Tôn, lại có những
Sa-môn, Bà-la-môn tuyên bố khổ do tự ḿnh làm và do người khác làm. Bạch
Thế Tôn, lại có những Sa-môn, Bà-la-môn tuyên bố khổ không do tự ḿnh
làm, không do người khác làm, khổ do tự nhiên sanh. 4) Ở đây, bạch Thế Tôn, Thế Tôn thuyết như
thế nào, tuyên bố như thế nào? Và chúng con trả lời như thế nào để đáp
đúng lời Thế Tôn tuyên bố; chúng con không xuyên tạc Thế Tôn không đúng
sự thực; pháp chúng con trả lời là thuận pháp và một vị đồng pháp nào có
muốn cật vấn cũng không t́m được lư do để chỉ trích?. 5) -- Này Upavàna, Ta đă nói khổ do duyên
mà sanh. Do duyên ǵ? Do duyên xúc. Nói như vậy là đáp đúng lời Ta tuyên
bố, không xuyên tạc Ta không đúng sự thực; pháp được trả lời là thuận
pháp và một vị đồng pháp nào có muốn cật vấn cũng không t́m được lư do
để chỉ trích. 6) Ở đây, này Upavàna, những Sa-môn,
Bà-la-môn tuyên bố khổ do tự ḿnh làm ra; khổ ấy chính do duyên xúc.
Những Sa-môn, Bà-la-môn nào... (như trên)... Những Sa-môn, Bà-la-môn
tuyên bố khổ không do ḿnh làm ra, không do người khác làm ra, khổ do tự
nhiên sanh; khổ ấy chính do duyên xúc. 7) Ở đây, này Upavàna, những Sa-môn,
Bà-la-môn tuyên bố khổ do tự ḿnh làm, họ chắc chắn có thể tự cảm thọ
không cần đến xúc; sự kiện như vậy không xảy ra. Những Sa-môn,
Bà-la-môn... (như trên)... Những Sa-môn, Bà-la-môn tuyên bố khổ không do
tự ḿnh làm, không do người khác làm, khổ do tự nhiên sanh. Họ chắc chắn
có thể tự cảm thọ không cần đến xúc; sự kiện như vậy không xảy ra. |
7. Paccayasuttaṃ |
7.
Paccayasuttavaṇṇanā |
VII. Duyên
(S.ii,42) |
27.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘avijjāpaccayā, bhikkhave, saṅkhārā;
saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa
samudayo hoti.
‘‘Katamañca, bhikkhave, jarāmaraṇaṃ? Yā tesaṃ tesaṃ sattānaṃ tamhi tamhi
sattanikāye jarā jīraṇatā khaṇḍiccaṃ pāliccaṃ valittacatā āyuno saṃhāni
indriyānaṃ paripāko – ayaṃ vuccati jarā. Yā tesaṃ tesaṃ sattānaṃ tamhā
tamhā sattanikāyā cuti cavanatā bhedo antaradhānaṃ maccu maraṇaṃ
kālakiriyā khandhānaṃ bhedo kaḷevarassa nikkhepo; idaṃ vuccati maraṇaṃ.
Iti ayañca jarā idañca maraṇaṃ. Idaṃ vuccati, bhikkhave, jarāmaraṇaṃ.
Jātisamudayā jarāmaraṇasamudayo; jātinirodhā jarāmaraṇanirodho. Ayameva
ariyo aṭṭhaṅgiko maggo jarāmaraṇanirodhagāminī paṭipadā. Seyyathidaṃ –
sammādiṭṭhi, sammāsaṅkappo, sammāvācā, sammākammanto, sammāājīvo,
sammāvāyāmo, sammāsati, sammāsamādhi.
‘‘Katamā ca, bhikkhave, jāti…pe… katamo ca, bhikkhave, bhavo… katamañca,
bhikkhave, upādānaṃ… katamā ca, bhikkhave, taṇhā… katamā ca, bhikkhave,
vedanā… katamo ca, bhikkhave , phasso… katamañca, bhikkhave,
saḷāyatanaṃ… katamañca, bhikkhave, nāmarūpaṃ… katamañca, bhikkhave,
viññāṇaṃ…?
‘‘Katame ca, bhikkhave, saṅkhārā? Tayome, bhikkhave, saṅkhārā –
kāyasaṅkhāro, vacīsaṅkhāro, cittasaṅkhāro. Ime vuccanti, bhikkhave,
saṅkhārā. Avijjāsamudayā saṅkhārasamudayo; avijjānirodhā
saṅkhāranirodho. Ayameva ariyo aṭṭhaṅgiko maggo saṅkhāranirodhagāminī
paṭipadā. Seyyathidaṃ – sammādiṭṭhi…pe… sammāsamādhi.
‘‘Yato kho, bhikkhave, ariyasāvako evaṃ paccayaṃ pajānāti, evaṃ
paccayasamudayaṃ pajānāti, evaṃ paccayanirodhaṃ pajānāti, evaṃ
paccayanirodhagāminiṃ paṭipadaṃ pajānāti. Ayaṃ vuccati, bhikkhave,
ariyasāvako diṭṭhisampanno itipi, dassanasampanno itipi, āgato imaṃ
saddhammaṃ itipi, passati imaṃ saddhammaṃ itipi, sekkhena ñāṇena
samannāgato itipi, sekkhāya vijjāya samannāgato itipi, dhammasotaṃ
samāpanno itipi, ariyo nibbedhikapañño itipi, amatadvāraṃ āhacca
tiṭṭhati itipī’’ti. Sattamaṃ. |
27-28.
Sattame paṭipāṭiyā vuttesu pariyosānapadaṃ gahetvā katamañca, bhikkhave,
jarāmaraṇantiādi vuttaṃ. Evaṃ paccayaṃ pajānātīti evaṃ dukkhasaccavasena
paccayaṃ jānāti. Paccayasamudayādayopi samudayasaccādīnaṃyeva vasena
veditabbā. Diṭṭhisampannoti maggadiṭṭhiyā sampanno. Dassanasampannoti
tasseva vevacanaṃ. Āgato imaṃ saddhammanti maggasaddhammaṃ āgato.
Passatīti maggasaddhammameva passati. Sekkhena ñāṇenāti maggañāṇeneva.
Sekkhāya vijjāyāti maggavijjāya eva. Dhammasotaṃ samāpannoti
maggasaṅkhātameva dhammasotaṃ samāpanno. Ariyoti puthujjanabhūmiṃ
atikkanto. Nibbedhikapaññoti nibbedhikapaññāya samannāgato. Amatadvāraṃ
āhaccatiṭṭhatīti amataṃ nāma nibbānaṃ, tassa dvāraṃ ariyamaggaṃ āhacca
tiṭṭhatīti. Aṭṭhamaṃ uttānameva. Sattamaaṭṭhamāni. |
1)... Trú ở Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, vô minh duyên hành,
hành duyên thức... (như trên)... Như vậy là tập khởi của toàn bộ khổ uẩn
này. 3) Này các Tỷ-kheo, thế nào là già, chết?
Cái ǵ thuộc chúng sanh này hay chúng sanh khác, thuộc bộ loại chúng
sanh này hay thuộc bộ loại chúng sanh khác, bị già yếu, suy nhược, hủ
bại, tóc bạc, da nhăn, tuổi thọ đồi bại, các căn chín muồi; đây gọi là
già. Cái ǵ thuộc chúng sanh này hay chúng sanh khác, thuộc bộ loại
chúng sanh này hay thuộc bộ loại chúng sanh khác, bị hủy diệt, hủy hoại,
tiêu mất, tử vong, các uẩn tàn lụn, thân thể hoại diệt, vứt bỏ; đây gọi
là chết. Như vậy, đây là già, đây là chết. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là
già, chết. 4) Do sanh khởi, già, chết khởi. Do sanh
diệt, già, chết diệt. Đây là Thánh đạo tám ngành đưa đến già, chết đoạn
diệt tức là chánh tri kiến, chánh tư duy, chánh ngữ, chánh nghiệp, chánh
mạng, chánh tinh tấn, chánh niệm, chánh định. 5) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là sanh?... 6) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là hữu?... 7) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là thủ?... 8) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là ái?... 9) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là thọ?... 10) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là xúc?... 11) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là sáu
xứ?... 12) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là danh
sắc?... 13) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là thức?...
(xem như trên, chương Một, phẩm Một, II. 5, 6, 7, 8, 9, 10, 11, 12, 13) 14) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là hành?
Này các Tỷ-kheo, có ba hành này: thân hành, khẩu hành, ư hành. Này các
Tỷ-kheo, đây gọi là hành. Do vô minh khởi, hành khởi. Do vô minh
diệt, hành diệt. Đây là Thánh đạo tám ngành đưa đến sự đoạn diệt các
hành. Tức là chánh tri kiến... chánh định. 15) Này các Tỷ-kheo, do vị Thánh đệ tử biết
duyên như vậy, duyên tập khởi như vậy, duyên đoạn diệt như vậy; biết rơ
con đường đưa đến đoạn diệt như vậy, này các Tỷ-kheo, vị Thánh đệ tử ấy
được gọi là đạt tri kiến, đạt kiến, đă đạt đến diệu pháp này, thấy được
diệu pháp này, đă đầy đủ hữu học trí, đă đầy đủ hữu học minh, đă nhập
được pháp lưu, là bậc Thánh minh đạt tuệ, đă đứng gơ vào cửa bất tử. |
8. Bhikkhusuttaṃ |
|
VIII. Vị Tỷ Kheo
(Tạp 14.14, Lăo Tử, Đại 2,99c) (S.ii.43) |
28.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘tatra kho…pe… idha, bhikkhave, bhikkhu
jarāmaraṇaṃ pajānāti, jarāmaraṇasamudayaṃ pajānāti, jarāmaraṇanirodhaṃ
pajānāti, jarāmaraṇanirodhagāminiṃ paṭipadaṃ pajānāti, jātiṃ
pajānāti…pe… bhavaṃ pajānāti… upādānaṃ pajānāti… taṇhaṃ pajānāti…
vedanaṃ pajānāti… phassaṃ pajānāti… saḷāyatanaṃ pajānāti… nāmarūpaṃ
pajānāti… viññāṇaṃ pajānāti… saṅkhāre pajānāti, saṅkhārasamudayaṃ
pajānāti , saṅkhāranirodhaṃ pajānāti, saṅkhāranirodhagāminiṃ paṭipadaṃ
pajānāti.
‘‘Katamañca, bhikkhave, jarāmaraṇaṃ? Yā tesaṃ tesaṃ sattānaṃ tamhi tamhi
sattanikāye jarā jīraṇatā khaṇḍiccaṃ pāliccaṃ valittacatā āyuno saṃhāni
indriyānaṃ paripāko – ayaṃ vuccati jarā. Yā tesaṃ tesaṃ sattānaṃ tamhā
tamhā sattanikāyā cuti cavanatā bhedo antaradhānaṃ maccu maraṇaṃ
kālakiriyā khandhānaṃ bhedo kaḷevarassa nikkhepo; idaṃ vuccati maraṇaṃ.
Iti ayaṃ ca jarā idañca maraṇaṃ. Idaṃ vuccati, bhikkhave, jarāmaraṇaṃ.
Jātisamudayā jarāmaraṇasamudayo; jātinirodhā jarāmaraṇanirodho. Ayameva
ariyo aṭṭhaṅgiko maggo jarāmaraṇanirodhagāminī paṭipadā. Seyyathidaṃ –
sammādiṭṭhi…pe… sammāsamādhi.
‘‘Katamā ca, bhikkhave, jāti…pe… katamo ca, bhikkhave, bhavo… katamañca,
bhikkhave, upādānaṃ… vedanā… phasso… saḷāyatanaṃ… nāmarūpaṃ… viññāṇaṃ….
‘‘Katame ca, bhikkhave, saṅkhārā? Tayome, bhikkhave, saṅkhārā –
kāyasaṅkhāro, vacīsaṅkhāro, cittasaṅkhāro. Ime vuccanti, bhikkhave,
saṅkhārā. Avijjāsamudayā saṅkhārasamudayo; avijjānirodhā
saṅkhāranirodho. Ayameva ariyo aṭṭhaṅgiko maggo saṅkhāranirodhagāminī
paṭipadā. Seyyathidaṃ – sammādiṭṭhi…pe… sammāsamādhi.
‘‘Yato kho, bhikkhave, bhikkhu evaṃ jarāmaraṇaṃ pajānāti, evaṃ
jarāmaraṇasamudayaṃ pajānāti, evaṃ jarāmaraṇanirodhaṃ pajānāti, evaṃ
jarāmaraṇanirodhagāminiṃ paṭipadaṃ pajānāti, evaṃ jātiṃ pajānāti…pe…
bhavaṃ… upādānaṃ… taṇhaṃ… vedanaṃ… phassaṃ… saḷāyatanaṃ… nāmarūpaṃ…
viññāṇaṃ … saṅkhāre… saṅkhārasamudayaṃ… saṅkhāranirodhaṃ… evaṃ
saṅkhāranirodhagāminiṃ paṭipadaṃ pajānāti. Ayaṃ vuccati, bhikkhave,
bhikkhu diṭṭhisampanno itipi, dassanasampanno itipi, āgato imaṃ
saddhammaṃ itipi, passati imaṃ saddhammaṃ itipi, sekkhena ñāṇena
samannāgato itipi, sekkhāya vijjāya samannāgato itipi, dhammasotaṃ
samāpanno itipi, ariyo nibbedhikapañño itipi, amatadvāraṃ āhacca
tiṭṭhati itipī’’ti. Aṭṭhamaṃ. |
27-28.
Sattame paṭipāṭiyā vuttesu pariyosānapadaṃ gahetvā katamañca, bhikkhave,
jarāmaraṇantiādi vuttaṃ. Evaṃ paccayaṃ pajānātīti evaṃ dukkhasaccavasena
paccayaṃ jānāti. Paccayasamudayādayopi samudayasaccādīnaṃyeva vasena
veditabbā. Diṭṭhisampannoti maggadiṭṭhiyā sampanno. Dassanasampannoti
tasseva vevacanaṃ. Āgato imaṃ saddhammanti maggasaddhammaṃ āgato.
Passatīti maggasaddhammameva passati. Sekkhena ñāṇenāti maggañāṇeneva.
Sekkhāya vijjāyāti maggavijjāya eva. Dhammasotaṃ samāpannoti
maggasaṅkhātameva dhammasotaṃ samāpanno. Ariyoti puthujjanabhūmiṃ
atikkanto. Nibbedhikapaññoti nibbedhikapaññāya samannāgato. Amatadvāraṃ
āhaccatiṭṭhatīti amataṃ nāma nibbānaṃ, tassa dvāraṃ ariyamaggaṃ āhacca
tiṭṭhatīti. Aṭṭhamaṃ uttānameva. Sattamaaṭṭhamāni. |
1). .. Trú ở Sàvatthi. 2) Tại đây... 3) -- Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo hiểu
rơ già, chết, hiểu rơ già, chết tập khởi, hiểu rơ già, chết đoạn diệt,
hiểu rơ con đường đưa đến già, chết đoạn diệt...(như trên)... 4)... Hiểu rơ sanh... 5)... Hiểu rơ hữu... 6)... Hiểu rơ thủ... 7)... Hiểu rơ ái... 8)... Hiểu rơ thọ... 9)... Hiểu rơ xúc... 10)... Hiểu rơ sáu xứ... 11)... Hiểu rơ danh sắc... 12)... Hiểu rơ thức... 13)... Hiểu rơ hành, hiểu rơ hành tập khởi,
hiểu rơ hành đoạn diệt. 14) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là già,
chết? Cái ǵ thuộc chúng sanh này hay chúng sanh khác, thuộc bộ loại
chúng sanh này hay thuộc bộ loại chúng sanh khác, bị già yếu, suy nhược,
răng rụng, tóc bạc, da nhăn, tuổi thọ đồi bại, các căn chín muồi; đây
gọi là già. Cái ǵ thuộc chúng sanh này hay chúng sanh khác, thuộc bộ
loại chúng sanh này hay thuộc bộ loại chúng sanh khác, bị hủy diệt, hủy
hoại, tiêu mất, tử vong, các uẩn tàn lụn, thân thể hoại diệt, vứt bỏ;
đây gọi là chết. Như vậy đây là già, đây là chết. Này các Tỷ-kheo, đây
gọi là già, chết. 15) Do sanh khởi, già, chết khởi. Do sanh
diệt, già, chết diệt. Đây là Thánh đạo tám ngành đưa đến già, chết đoạn
diệt, tức là chánh tri kiến... chánh định. 16-24) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là
sanh... (như trên)... Này các Tỷ-kheo, thế nào là hữu... Này các
Tỷ-kheo, thế nào là thủ... Này các Tỷ-kheo, thế nào là ái... là thọ...
là xúc... là sáu xứ... là danh sắc... là thức?... 25) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là hành? Có
ba hành này, này các Tỷ-kheo: thân hành, khẩu hành, ư hành. Ba hành này,
này các Tỷ-kheo, được gọi là hành. Do vô minh khởi nên hành khởi. Do vô minh
diệt nên hành diệt. Đây chính là Thánh đạo tám ngành đưa đến hành đoạn
diệt. Tức là chánh tri kiến...(như trên)...chánh định. 26) Này các Tỷ-kheo, do Tỷ-kheo biết rơ
già, chết như vậy, biết rơ già, chết tập khởi như vậy, biết rơ già, chết
đoạn diệt như vậy, biết rơ con đường đưa đến già, chết đoạn diệt như
vậy. 27-36) Do biết rơ sanh như vậy... hữu...
thủ...ái...thọ...xúc...sáu xứ...danh sắc... thức... Do biết rơ hành như
vậy, biết rơ hành tập khởi như vậy, biết rơ hành đoạn diệt như vậy, do
biết rơ con đường đưa đến hành đoạn diệt như vậy. 37) Này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo như vậy được
gọi là đạt tri kiến, đạt kiến, đă đi đến diệu pháp này, thấy được diệu
pháp này, đă đầy đủ hữu học trí, đă đầy đủ hữu học minh, đă nhập được
pháp lưu, là bậc Thánh minh đạt tuệ, đă đứng gơ vào cửa bất tử. |
9.
Samaṇabrāhmaṇasuttaṃ |
9.
Samaṇabrāhmaṇasuttavaṇṇanā |
IX. Sa Môn, Bà La
Môn (Tạp 14,12-3, Sa-môn, Bà-la-môn, Đại 2,99b) (S.ii,42) |
29.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘tatra kho…pe… ye hi keci, bhikkhave, samaṇā
vā brāhmaṇā vā jarāmaraṇaṃ na parijānanti, jarāmaraṇasamudayaṃ na
parijānanti, jarāmaraṇanirodhaṃ na parijānanti, jarāmaraṇanirodhagāminiṃ
paṭipadaṃ na parijānanti, jātiṃ na parijānanti…pe… bhavaṃ… upādānaṃ…
taṇhaṃ… vedanaṃ… phassaṃ… saḷāyatanaṃ… nāmarūpaṃ… viññāṇaṃ… saṅkhāre…
saṅkhārasamudayaṃ… saṅkhāranirodhaṃ… saṅkhāranirodhagāminiṃ paṭipadaṃ na
parijānanti. Na mete, bhikkhave, samaṇā vā brāhmaṇā vā samaṇesu vā
samaṇasammatā brāhmaṇesu vā brāhmaṇasammatā. Na ca panete āyasmanto
sāmaññatthaṃ vā brahmaññatthaṃ vā diṭṭheva dhamme sayaṃ abhiññā
sacchikatvā upasampajja viharanti’’.
‘‘Ye ca kho keci, bhikkhave, samaṇā vā brāhmaṇā vā jarāmaraṇaṃ
parijānanti, jarāmaraṇasamudayaṃ parijānanti, jarāmaraṇanirodhaṃ
parijānanti, jarāmaraṇanirodhagāminiṃ paṭipadaṃ parijānanti, jātiṃ
parijānanti…pe… bhavaṃ… upādānaṃ… taṇhaṃ… vedanaṃ… phassaṃ… saḷāyatanaṃ…
nāmarūpaṃ… viññāṇaṃ… saṅkhāre parijānanti , saṅkhārasamudayaṃ
parijānanti, saṅkhāranirodhaṃ parijānanti, saṅkhāranirodhagāminiṃ
paṭipadaṃ parijānanti. Te kho me, bhikkhave, samaṇā vā brāhmaṇā vā
samaṇesu ceva samaṇasammatā brāhmaṇesu ca brāhmaṇasammatā. Te ca
panāyasmanto sāmaññatthañca brahmaññatthañca diṭṭheva dhamme sayaṃ
abhiññā sacchikatvā upasampajja viharantī’’ti. Navamaṃ. |
29-30.
Navamaṃ akkharabhāṇakānaṃ bhikkhūnaṃ ajjhāsayena vuttaṃ. Te hi parīti
upasaggaṃ pakkhipitvā vuccamāne paṭivijjhituṃ sakkonti. Navamaṃ.
Dasame sabbaṃ uttānameva. Imesu dvīsu suttesu catusaccapaṭivedhova
kathito. Dasamaṃ.
Dasabalavaggo tatiyo. |
1)...Trú ở Sàvatthi. 2-12) -- Ở đây, này các Tỷ-kheo, những
Sa-môn hay Bà-la-môn nào không hiểu rơ già, chết, không hiểu rơ già,
chết tập khởi, không hiểu rơ già, chết đoạn diệt, không hiểu rơ con
đường đưa đến già, chết đoạn diệt, không hiểu rơ sanh...(như trên)...
Hữu...thủ...ái...thọ...xúc...sáu xứ...danh sắc...thức... không hiểu rơ
hành, không hiểu rơ hành tập khởi, không hiểu rơ hành đoạn diệt, không
hiểu rơ con đường đưa đến hành đoạn diệt. 13) Những Sa-môn hay Bà-la-môn ấy không
được chấp nhận là Sa-môn giữa các hàng Sa-môn, hay Bà-la-môn giữa các
hàng Bà-la-môn. Và những Tôn giả ấy cũng không có thể ngay trong đời
sống hiện tại, tự ḿnh chứng ngộ với thắng trí, chứng đạt và an trú mục
đích Sa-môn hạnh hay mục đích Bà-la-môn hạnh. 14-24) Và này các Tỷ-kheo, những Sa-môn hay
Bà-la-môn nào hiểu rơ già, chết, hiểu rơ già, chết tập khởi, hiểu rơ
già, chết đoạn diệt, hiểu rơ con đường đưa đến già, chết đoạn diệt, hiểu
rơ sanh... hữu... thủ... ái... thọ... xúc... sáu xứ... danh sắc...
thức... hiểu rơ hành, hiểu rơ hành tập khởi, hiểu rơ hành đoạn diệt,
hiểu rơ con đường đưa đến hành đoạn diệt. 25) Những Sa-môn hay Bà-la-môn ấy được chấp
nhận là Sa-môn giữa các hàng Sa-môn, hay Bà-la-môn giữa các hàng
Bà-la-môn. Và những Tôn giả ấy ngay trong đời sống hiện tại, tự ḿnh
chứng ngộ với thắng trí, chứng đạt và an trú mục đích Sa-môn hạnh hay
mục đích Bà-la-môn hạnh. |
10.
Dutiyasamaṇabrāhmaṇasuttaṃ |
|
X. Sa Môn , Bà La
Môn (như trên) (S.ii,46) |
30.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘tatra kho…pe… ye hi keci, bhikkhave, samaṇā
vā brāhmaṇā vā jarāmaraṇaṃ nappajānanti, jarāmaraṇasamudayaṃ
nappajānanti, jarāmaraṇanirodhaṃ nappajānanti, jarāmaraṇanirodhagāminiṃ
paṭipadaṃ nappajānanti te vata jarāmaraṇaṃ samatikkamma ṭhassantīti
netaṃ ṭhānaṃ vijjati. Jātiṃ nappajānanti…pe… bhavaṃ… upādānaṃ… taṇhaṃ…
vedanaṃ… phassaṃ… saḷāyatanaṃ… nāmarūpaṃ… viññāṇaṃ… saṅkhāre
nappajānanti, saṅkhārasamudayaṃ nappajānanti, saṅkhāranirodhaṃ
nappajānanti, saṅkhāranirodhagāminiṃ paṭipadaṃ nappajānanti te vata
saṅkhāre samatikkamma ṭhassantīti netaṃ ṭhānaṃ vijjati’’.
‘‘Ye ca kho keci, bhikkhave, samaṇā vā brāhmaṇā vā jarāmaraṇaṃ
pajānanti, jarāmaraṇasamudayaṃ pajānanti, jarāmaraṇanirodhaṃ pajānanti,
jarāmaraṇanirodhagāminiṃ paṭipadaṃ pajānanti te vata jarāmaraṇaṃ
samatikkamma ṭhassantīti ṭhānametaṃ vijjati. Jātiṃ pajānanti…pe… bhavaṃ…
upādānaṃ… taṇhaṃ… vedanaṃ… phassaṃ… saḷāyatanaṃ… nāmarūpaṃ… viññāṇaṃ…
saṅkhāre pajānanti, saṅkhārasamudayaṃ pajānanti, saṅkhāranirodhaṃ
pajānanti, saṅkhāranirodhagāminiṃ paṭipadaṃ pajānanti. Te vata saṅkhāre
samatikkamma ṭhassantīti ṭhānametaṃ vijjatī’’ti. Dasamaṃ.
Dasabalavaggo tatiyo.
Tassuddānaṃ –
Dve dasabalā upanisā ca, aññatitthiyabhūmijo;
Upavāṇo paccayo bhikkhu, dve ca samaṇabrāhmaṇāti. |
29-30.
Navamaṃ akkharabhāṇakānaṃ bhikkhūnaṃ ajjhāsayena vuttaṃ. Te hi parīti
upasaggaṃ pakkhipitvā vuccamāne paṭivijjhituṃ sakkonti. Navamaṃ.
Dasame sabbaṃ uttānameva. Imesu dvīsu suttesu catusaccapaṭivedhova
kathito. Dasamaṃ.
Dasabalavaggo tatiyo. |
1)... Trú ở Sàvatthi. 2) Ở đây... 3) -- Này các Tỷ-kheo, những Sa-môn hay
Bà-la-môn nào không biết già, chết, không biết già, chết tập khởi, không
biết già, chết đoạn diệt, không biết con đường đưa đến già, chết đoạn
diệt; họ chắc chắn vượt qua già, chết và an trú; sự kiện như vậy không
xảy ra. 4-12) Không biết sanh... hữu... thủ...
ái... thọ... xúc... sáu xứ... danh sắc... thức... 13) Không biết hành, không biết hành tập
khởi, không biết hành đoạn diệt, không biết con đường đưa đến hành đoạn
diệt, họ chắc chắn vượt qua các hành và an trú; sự kiện như vậy không
xảy ra. 14) Và này các Tỷ-kheo, những Sa-môn hay
Bà-la-môn nào biết già, chết, biết già, chết tập khởi, biết già, chết
đoạn diệt, biết con đường đưa đến già, chết đoạn diệt; họ chắc chắn vượt
qua già, chết và an trú, sự kiện như vậy có xảy ra. 15-23) Biết sanh... hữu... thủ... ái...
thọ... xúc... sáu xứ... danh sắc... thức... biết hành, biết hành tập
khởi, biết hành đoạn diệt; biết con đường đưa đến hành đoạn diệt; họ
chắc chắn vượt qua các hành và an trú; sự kiện như vậy có xảy ra. |
4.
Kaḷārakhattiyavaggo |
4.
Kaḷārakhattiyavaggo |
IV. Phẩm Kalàra -
Vị Sát Đế Lỵ |
1. Bhūtasuttaṃ |
1.
Bhūtasuttavaṇṇanā |
I. Sanh (Tạp 14.3
Tập sanh, Đại 2,95b) (S.ii.47) |
31. Ekaṃ
samayaṃ bhagavā sāvatthiyaṃ viharati. Tatra kho bhagavā āyasmantaṃ
sāriputtaṃ āmantesi – ‘‘vuttamidaṃ, sāriputta, pārāyane [pārāyaṇe (sī.)]
ajitapañhe –
‘‘Ye ca saṅkhātadhammāse, ye ca sekkhā puthū idha;
Tesaṃ me nipako iriyaṃ, puṭṭho pabrūhi mārisā’’ti.
‘‘Imassa nu kho, sāriputta, saṃkhittena bhāsitassa kathaṃ vitthārena
attho daṭṭhabbo’’ti? Evaṃ vutte, āyasmā sāriputto tuṇhī ahosi. Dutiyampi
kho bhagavā āyasmantaṃ sāriputtaṃ āmantesi…pe… dutiyampi kho āyasmā
sāriputto tuṇhī ahosi. Tatiyampi kho bhagavā āyasmantaṃ sāriputtaṃ
āmantesi – ‘‘vuttamidaṃ, sāriputta, pārāyane ajitapañhe –
‘‘Ye ca saṅkhātadhammāse, ye ca sekkhā puthū idha;
Tesaṃ me nipako iriyaṃ, puṭṭho pabrūhi mārisā’’ti.
‘‘Imassa nu kho, sāriputta, saṃkhittena bhāsitassa kathaṃ vitthārena
attho daṭṭhabbo’’ti? Tatiyampi kho āyasmā sāriputto tuṇhī ahosi.
‘‘Bhūtamidanti, sāriputta, passasī’’ti? Bhūtamidanti, bhante,
yathābhūtaṃ sammappaññāya passati. Bhūtamidanti yathābhūtaṃ
sammappaññāya disvā bhūtassa nibbidāya virāgāya nirodhāya paṭipanno
hoti. Tadāhārasambhavanti yathābhūtaṃ sammappaññāya passati.
Tadāhārasambhavanti yathābhūtaṃ sammappaññāya disvā āhārasambhavassa
nibbidāya virāgāya nirodhāya paṭipanno hoti. Tadāhāranirodhā yaṃ bhūtaṃ
taṃ nirodhadhammanti yathābhūtaṃ sammappaññāya passati. Tadāhāranirodhā
yaṃ bhūtaṃ taṃ nirodhadhammanti yathābhūtaṃ sammappaññāya disvā
nirodhadhammassa nibbidāya virāgāya nirodhāya paṭipanno hoti. Evaṃ kho,
bhante, sekkho hoti.
‘‘Kathañca, bhante, saṅkhātadhammo hoti? Bhūtamidanti, bhante,
yathābhūtaṃ sammappaññāya passati. Bhūtamidanti yathābhūtaṃ
sammappaññāya disvā bhūtassa nibbidā virāgā nirodhā anupādā vimutto
hoti. Tadāhārasambhavanti yathābhūtaṃ sammappaññāya passati.
Tadāhārasambhavanti yathābhūtaṃ sammappaññāya disvā āhārasambhavassa
nibbidā virāgā nirodhā anupādā vimutto hoti. Tadāhāranirodhā yaṃ bhūtaṃ
taṃ nirodhadhammanti yathābhūtaṃ sammappaññāya passati. Tadāhāranirodhā
yaṃ bhūtaṃ taṃ nirodhadhammanti yathābhūtaṃ sammappaññāya disvā
nirodhadhammassa nibbidā virāgā nirodhā anupādā vimutto hoti. Evaṃ kho,
bhante, saṅkhātadhammo hoti. Iti kho, bhante, yaṃ taṃ vuttaṃ pārāyane
ajitapañhe –
‘‘Ye ca saṅkhātadhammāse, ye ca sekkhā puthū idha;
Tesaṃ me nipako iriyaṃ, puṭṭho pabrūhi mārisā’’ti.
‘‘Imassa khvāhaṃ, bhante, saṃkhittena bhāsitassa evaṃ vitthārena atthaṃ
ājānāmī’’ti.
‘‘Sādhu sādhu, sāriputta, bhūtamidanti, sāriputta, yathābhūtaṃ
sammappaññāya passati. Bhūtamidanti yathābhūtaṃ sammappaññāya disvā
bhūtassa nibbidāya virāgāya nirodhāya paṭippanno hoti.
Tadāhārasambhavanti yathābhūtaṃ sammappaññāya passati.
Tadāhārasambhavanti yathābhūtaṃ sammappaññāya disvā āhārasambhavassa
nibbidāya virāgāya nirodhāya paṭipanno hoti. Tadāhāranirodhā yaṃ bhūtaṃ
nirodhadhammanti yathābhūtaṃ sammappaññāya passati. Tadāhāranirodhā yaṃ
bhūtaṃ taṃ nirodhadhammanti yathābhūtaṃ sammappaññāya disvā
nirodhadhammassa nibbidāya virāgāya nirodhāya paṭipanno hoti. Evaṃ kho,
sāriputta, sekkho hoti.
‘‘Kathañca, sāriputta, saṅkhātadhammo hoti? Bhūtamidanti, sāriputta,
yathābhūtaṃ sammappaññāya passati. Bhūtamidanti yathābhūtaṃ
sammappaññāya disvā bhūtassa nibbidā virāgā nirodhā anupādā vimutto
hoti. Tadāhārasambhavanti yathābhūtaṃ sammappaññāya passati.
Tadāhārasambhavanti yathābhūtaṃ sammappaññāya disvā āhārasambhavassa
nibbidā virāgā nirodhā anupādā vimutto hoti. Tadāhāranirodhā yaṃ bhūtaṃ
taṃ nirodhadhammanti yathābhūtaṃ sammappaññāya passati. Tadāhāranirodhā
yaṃ bhūtaṃ taṃ nirodhadhammanti yathābhūtaṃ sammappaññā disvā
nirodhadhammassa nibbidā virāgā nirodhā anupādā vimutto hoti. Evaṃ kho,
sāriputta, saṅkhātadhammo hoti. Iti kho, sāriputta, yaṃ taṃ vuttaṃ
pārāyane ajitapañhe –
‘‘Ye ca saṅkhātadhammāse, ye ca sekkhā puthū idha;
Tesaṃ me nipako iriyaṃ, puṭṭho pabrūhi mārisā’’ti.
‘‘Imassa kho sāriputta saṃkhittena bhāsitassa evaṃ vitthārena attho
daṭṭhabbo’’ti. Paṭhamaṃ. |
31.
Kaḷārakhattiyavaggassa paṭhame ajitapañheti ajitamāṇavena pucchitapañhe.
Saṅkhātadhammāseti saṅkhātadhammā vuccanti ñātadhammā tulitadhammā
tīritadhammā. Sekkhāti satta sekkhā. Puthūti teyeva satta jane sandhāya
puthūti vuttaṃ. Idhāti imasmiṃ sāsane. Nipakoti nepakkaṃ vuccati paññā,
tāya samannāgatattā nipako, tvaṃ paṇḍito pabrūhīti yācati. Iriyanti
vuttiṃ ācāraṃ gocaraṃ vihāraṃ paṭipattiṃ. Mārisāti bhagavantaṃ ālapati.
Sekkhānañca saṅkhātadhammānañca khīṇāsavānañca paṭipattiṃ mayā pucchito
paṇḍita, mārisa, mayhaṃ kathehīti ayamettha saṅkhepattho.
Tuṇhī ahosīti kasmā yāva tatiyaṃ puṭṭho tuṇhī ahosi? Kiṃ pañhe kaṅkhati,
udāhu ajjhāsayeti? Ajjhāsaye kaṅkhati, no pañhe. Evaṃ kirassa ahosi –
‘‘satthā maṃ sekkhāsekkhānaṃ āgamanīyapaṭipadaṃ kathāpetukāmo; sā ca
khandhavasena dhātuvasena āyatanavasena paccayākāravasenāti bahūhi
kāraṇehi sakkā kathetuṃ. Kathaṃ kathento nu kho satthu ajjhāsayaṃ
gahetvā kathetuṃ sakkhissāmī’’ti? Atha satthā cintesi – ‘‘ṭhapetvā maṃ
añño pattaṃ ādāya caranto sāvako nāma paññāya sāriputtasamo natthi.
Ayampi mayā pañhaṃ puṭṭho yāva tatiyaṃ tuṇhī eva. Pañhe nu kho kaṅkhati,
udāhu ajjhāsaye’’ti. Atha ‘‘ajjhāsaye’’ti ñatvā pañhakathanatthāya nayaṃ
dadamāno bhūtamidanti, sāriputta, passasīti āha.
Tattha bhūtanti jātaṃ nibbattaṃ, khandhapañcakassetaṃ nāmaṃ. Iti satthā
‘‘pañcakkhandhavasena, sāriputta, imaṃ pañhaṃ kathehī’’ti therassa nayaṃ
deti. Sahanayadānena pana therassa tīre ṭhitapurisassa vivaṭo ekaṅgaṇo
mahāsamuddo viya nayasatena nayasahassena pañhabyākaraṇaṃ upaṭṭhāsi.
Atha naṃ byākaronto bhūtamidanti, bhantetiādimāha. Tattha bhūtamidanti
idaṃ nibbattaṃ khandhapañcakaṃ. Sammappaññāya passatīti saha vipassanāya
maggapaññāya sammā passati. Paṭipanno hotīti sīlato paṭṭhāya yāva
arahattamaggā nibbidādīnaṃ atthāya paṭipanno hoti. Tadāhārasambhavanti
idaṃ kasmā ārabhi? Etaṃ khandhapañcakaṃ āhāraṃ paṭicca ṭhitaṃ, tasmā taṃ
āhārasambhavaṃ nāma katvā dassetuṃ idaṃ ārabhi. Iti imināpi pariyāyena
sekkhapaṭipadā kathitā hoti. Tadāhāranirodhāti tesaṃ āhārānaṃ nirodhena.
Idaṃ kasmā ārabhi? Tañhi khandhapañcakaṃ āhāranirodhā nirujjhati, tasmā
taṃ āhāranirodhasambhavaṃ nāma katvā dassetuṃ idaṃ ārabhi. Iti imināpi
pariyāyena sekkhasseva paṭipadā kathitā. Nibbidāti ādīni sabbāni
kāraṇavacanānīti veditabbāni. Anupādā vimuttoti catūhi upādānehi kañci
dhammaṃ agahetvā vimutto. Sādhu sādhūti iminā therassa byākaraṇaṃ
sampahaṃsetvā sayampi tatheva byākaronto puna ‘‘bhūtamida’’ntiādimāhāti.
Paṭhamaṃ. |
1) Một thời Thế Tôn ở Sàvatthi. I 2) Rồi Thế Tôn gọi Tôn giả Sàriputta: -- Này Sàriputta, trong kinh Paràyana, đoạn
các câu hỏi của Ajita, có bài: Thuần thục pháp hữu vi, Này Sàriputta, lời nói tóm tắt này, ư nghĩa
cần phải được nhận hiểu một cách rộng răi như thế nào? Được nói vậy, Tôn giả Sàriputta giữ im
lặng. 3) Lần thứ hai, Thế Tôn gọi Tôn giả
Sàriputta... (như trên)... Lần thứ hai, Tôn giả Sàriputta giữ im lặng. 4) Lần thứ ba, Thế Tôn gọi Tôn giả
Sàriputta: -- Này Sàriputta, trong kinh Karàyana, đoạn
các câu hỏi của Ajita, có bài: Thuần thục pháp hữu vi, Này Sàriputta, lời nói tóm tắt này, ư nghĩa
cần phải được nhận hiểu một cách rộng răi như thế nào? Lần thứ ba, Tôn giả Sàriputta giữ im lặng. II 5) -- Này Sàriputta, Ông có thấy cái này
được sinh thành? Này Sàriputta, Ông có thấy cái này được sinh thành? 6) -- Cái này được sinh thành. Bạch Thế
Tôn, vị ấy với chánh trí tuệ thấy như chơn cái này được sinh thành. Sau
khi thấy như chơn với chánh trí tuệ, lại thực hành sự yếm ly, ly tham,
đoạn diệt đối với cái được sinh thành, vị ấy thấy với chánh trí tuệ, sự
tục sanh do một loại đồ ăn. Sau khi thấy như chơn với chánh trí tuệ sự
tục sanh do một loại đồ ăn, vị ấy lại thực hành sự yếm ly, ly tham, đoạn
diệt sự tục sanh do một loại đồ ăn. Do sự đoạn diệt của một loại đồ ăn, cái
được sinh thành ấy phải bị sự đoạn diệt, vị ấy thấy như chơn với chánh
trí tuệ. Do sự đoạn diệt một loại đồ ăn, cái được sinh thành ấy phải bị
đoạn diệt. Sau khi thấy như chơn với chánh trí tuệ, vị ấy thực hành sự
yếm ly, ly tham, đoạn diệt đối với sự vật phải bị đoạn diệt. Như vậy,
bạch Thế Tôn, là bậc hữu học. 7) Và bạch Thế Tôn, như thế nào là thuần
thục pháp hữu vi? Bạch Thế Tôn, vị ấy thấy như chơn với chánh trí tuệ
cái này được sinh thành. "Cái này được sinh thành"; sau khi thấy như
chơn với chánh trí tuệ, do sự yếm ly, ly tham, đoạn diệt đối với cái
được sinh thành, vị ấy được giải thoát không có chấp thủ. Vị ấy thấy như
chơn với chánh trí tuệ sự tục sanh do một loại đồ ăn. Sau khi thấy như
chơn với chánh trí tuệ sự tục sanh do một loại đồ ăn, do sự yếm ly, ly
tham, đoạn diệt đối với sự tục sanh do một loại đồ ăn, vị ấy được giải
thoát, không chấp thủ. Do sự đoạn diệt của một loại đồ ăn, cái
được sinh thành ấy phải bị đoạn diệt, vị ấy thấy như chơn với chánh trí
tuệ. Do sự đoạn diệt một loại đồ ăn, cái được sinh thành phải bị đoạn
diệt; sau khi thấy như chơn với chánh trí tuệ, do sự yếm ly, ly tham,
đoạn diệt đối với sự vật phải bị đoạn diệt, vị ấy được giải thoát, không
có chấp thủ. Như vậy, bạch Thế Tôn, là thuần thục pháp hữu vi. 8) Như vậy, bạch Thế Tôn, như đă được nói
trong kinh Paràyana, đoạn các câu hỏi của Ajita, có bài: Thuần thục pháp hữu vi, Bạch Thế Tôn, lời nói tóm tắt này, con hiểu
ư nghĩa một cách rộng răi như vậy. III 9) -- Lành thay, lành thay! Cái này được
sinh thành, này Sàriputta, vị ấy thấy như chơn với chánh trí tuệ. Cái
này được sinh thành; sau khi thấy như chơn với chánh trí tuệ, lại thực
hành sự yếm ly, ly tham, đoạn diệt, đối với cái được sinh thành. Vị ấy
thấy như chơn với chánh trí tuệ, sự tục sanh do một loại đồ ăn. Sau khi
thấy như chơn với chánh trí tuệ, sự tục sanh do một loại đồ ăn, lại thực
hành sự yếm ly, ly tham, đoạn diệt đối với sự tục sanh do một loại đồ
ăn. Do sự đoạn diệt của một loại đồ ăn, cái
được sinh thành ấy phải bị đoạn diệt, vị ấy thấy như chơn với chánh trí
tuệ. Do sự đoạn diệt với một loại đồ ăn, cái được sinh thành ấy phải bị
đoạn diệt; sau khi thấy như chơn với chánh trí tuệ, vị ấy thực hành sự
yếm ly, ly tham, đoạn diệt đối với sự vật phải bị đoạn diệt. Như vậy, này Sàriputta, là bậc hữu học. 10) Và này Sàriputta, như thế nào là thuần
thục pháp hữu vi? Này Sàriputta, cái này được sinh thành, vị ấy thấy như
chơn với chánh trí tuệ. Cái này được sinh thành; sau khi thấy như chơn
với chánh trí tuệ, do sự yếm ly, ly tham, đoạn diệt đối với cái được
sinh thành, vị ấy được giải thoát, không có chấp thủ. Vị ấy thấy như chơn với chánh trí tuệ sự
tục sanh do một loại đồ ăn. Sau khi thấy như chơn với chánh trí tuệ, sự
tục sanh do một loại đồ ăn, đối với sự tục sanh do một loại đồ ăn, do sự
yếm ly, ly tham, đoạn diệt, vị ấy được giải thoát, không chấp thủ. Do sự đoạn diệt một loại đồ ăn, cái được
sinh thành ấy phải bị đoạn diệt, vị ấy thấy như chơn với chánh trí tuệ.
Do sự đoạn diệt một loại đồ ăn, cái được sinh thành phải bị đoạn diệt;
sau khi thấy như chơn với chánh trí tuệ, do sự yếm ly, ly tham, đoạn
diệt đối với sự vật phải bị đoạn diệt, vị ấy được giải thoát không có
chấp thủ. Như vậy, này Sàriputta, là thuần thục pháp
hữu vi. 11) Như vậy, này Sàriputta, như đă được nói
trong kinh Paràyana, đoạn các câu hỏi của Ajita, có bài: Thuần thục pháp hữu vi, Này Sàriputta, lời nói tóm tắt này cần hiểu
ư nghĩa một cách, rộng răi như vậy. |
2. Kaḷārasuttaṃ |
2.
Kaḷārasuttavaṇṇanā |
II. Kalàra
(S.ii,50) |
32.
Sāvatthiyaṃ viharati. Atha kho kaḷārakhattiyo bhikkhu yenāyasmā
sāriputto tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā āyasmatā sāriputtena saddhiṃ
sammodi. Sammodanīyaṃ kathaṃ sāraṇīyaṃ vītisāretvā ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantaṃ nisinno kho kaḷārakhattiyo bhikkhu āyasmantaṃ sāriputtaṃ
etadavoca – ‘‘moḷiyaphagguno, āvuso sāriputta, bhikkhu sikkhaṃ
paccakkhāya hīnāyāvattoti. Na hi nūna so āyasmā imasmiṃ dhammavinaye
assāsamalatthāti. Tena hāyasmā sāriputto imasmiṃ dhammavinaye assāsaṃ
patto’’ti?
‘‘Na khvāhaṃ, āvuso, kaṅkhāmī’’ti. ‘‘Āyatiṃ, panāvuso’’ti?
‘‘Na khvāhaṃ, āvuso, vicikicchāmī’’ti.
Atha kho kaḷārakhattiyo bhikkhu uṭṭhāyāsanā yena bhagavā tenupasaṅkami;
upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi . Ekamantaṃ
nisinno kho kaḷārakhattiyo bhikkhu bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘āyasmatā,
bhante, sāriputtena aññā byākatā – ‘khīṇā jāti, vusitaṃ brahmacariyaṃ,
kataṃ karaṇīyaṃ, nāparaṃ itthattāyā’ti pajānāmī’’ti.
Atha kho bhagavā aññataraṃ bhikkhuṃ āmantesi – ‘‘ehi tvaṃ, bhikkhu, mama
vacanena sāriputtaṃ āmantehi – ‘satthā taṃ, āvuso sāriputta,
āmantetī’’’ti . ‘‘Evaṃ, bhante’’ti kho so bhikkhu bhagavato paṭissutvā
yenāyasmā sāriputto tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā āyasmantaṃ sāriputtaṃ
etadavoca – ‘‘satthā taṃ, āvuso sāriputta, āmantetī’’ti. ‘‘Evaṃ,
āvuso’’ti kho āyasmā sāriputto tassa bhikkhuno paṭissutvā yena bhagavā
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantaṃ nisinnaṃ kho āyasmantaṃ sāriputtaṃ bhagavā etadavoca –
‘‘saccaṃ kira tayā, sāriputta, aññā byākatā – ‘khīṇā jāti, vusitaṃ
brahmacariyaṃ, kataṃ karaṇīyaṃ, nāparaṃ itthattāyā’ti pajānāmī’’ti? ‘‘Na
kho, bhante, etehi padehi etehi byañjanehi attho [attho ca (syā. kaṃ.
ka.)] vutto’’ti. ‘‘Yena kenacipi, sāriputta, pariyāyena kulaputto aññaṃ
byākaroti, atha kho byākataṃ byākatato daṭṭhabba’’nti. ‘‘Nanu ahampi ,
bhante, evaṃ vadāmi – ‘na kho, bhante, etehi padehi etehi byañjanehi
attho vutto’’’ti.
‘‘Sace taṃ, sāriputta, evaṃ puccheyyuṃ – ‘kathaṃ jānatā pana tayā, āvuso
sāriputta, kathaṃ passatā aññā byākatā – khīṇā jāti vusitaṃ
brahmacariyaṃ kataṃ karaṇīyaṃ nāparaṃ itthattāyāti pajānāmī’ti. Evaṃ
puṭṭho tvaṃ, sāriputta, kinti byākareyyāsī’’ti?
‘‘Sace maṃ, bhante, evaṃ puccheyyuṃ – ‘kathaṃ jānatā pana tayā, āvuso
sāriputta, kathaṃ passatā aññā byākatā – khīṇā jāti vusitaṃ
brahmacariyaṃ kataṃ karaṇīyaṃ nāparaṃ itthattāyāti pajānāmī’ti; evaṃ
puṭṭhohaṃ [puṭṭho ahaṃ (syā. kaṃ.), puṭṭhāhaṃ (pī. ka.)], bhante, evaṃ
byākareyyaṃ – ‘yaṃnidānā, āvuso, jāti, tassa nidānassa khayā khīṇasmiṃ
khīṇāmhīti viditaṃ. Khīṇāmhīti viditvā – khīṇājāti vusitaṃ brahmacariyaṃ
kataṃ karaṇīyaṃ nāparaṃ itthattāyāti pajānāmī’ti. Evaṃ puṭṭhohaṃ,
bhante, evaṃ byākareyya’’nti.
‘‘Sace pana taṃ, sāriputta, evaṃ puccheyyuṃ – ‘jāti panāvuso sāriputta,
kiṃnidānā kiṃsamudayā kiṃjātikā kiṃpabhavā’ti? Evaṃ puṭṭho taṃ,
sāriputta, kinti byākareyyāsī’’ti? ‘‘Sace maṃ, bhante, evaṃ puccheyyuṃ –
‘jāti panāvuso sāriputta, kiṃnidānā kiṃsamudayā kiṃjātikā kiṃpabhavā’ti?
Evaṃ puṭṭhohaṃ, bhante, evaṃ byākareyyaṃ – ‘jāti kho, āvuso, bhavanidānā
bhavasamudayā bhavajātikā bhavappabhavā’ti. Evaṃ puṭṭhohaṃ, bhante, evaṃ
byākareyya’’nti.
‘‘Sace pana taṃ, sāriputta, evaṃ puccheyyuṃ – ‘bhavo panāvuso sāriputta,
kiṃnidāno kiṃsamudayo kiṃjātiko kiṃpabhavo’ti? Evaṃ puṭṭho tvaṃ,
sāriputta, kinti byākareyyāsī’’ti? ‘‘Sace maṃ, bhante, evaṃ puccheyyuṃ –
‘bhavo panāvuso sāriputta, kiṃnidāno kiṃsamudayo kiṃjātiko kiṃpabhavo’ti
? Evaṃ puṭṭhohaṃ, bhante, evaṃ byākareyyaṃ – ‘bhavo kho, āvuso,
upādānanidāno upādānasamudayo upādānajātiko upādānappabhavo’ti. Evaṃ
puṭṭhohaṃ, bhante, evaṃ byākareyya’’nti.
‘‘Sace pana taṃ, sāriputta, evaṃ puccheyyuṃ – ‘upādānaṃ panāvuso…pe…
sace pana taṃ, sāriputta, evaṃ puccheyyuṃ – taṇhā panāvuso sāriputta,
kiṃnidānā kiṃsamudayā kiṃjātikā kiṃpabhavā’ti? Evaṃ puṭṭho tvaṃ,
sāriputta, kinti byākareyyāsī’’ti? ‘‘Sace maṃ, bhante, evaṃ puccheyyuṃ –
taṇhā panāvuso sāriputta, kiṃnidānā kiṃsamudayā kiṃjātikā kiṃpabhavā’ti?
Evaṃ puṭṭhohaṃ, bhante, evaṃ byākareyyaṃ – ‘taṇhā kho, āvuso,
vedanānidānā vedanāsamudayā vedanājātikā vedanāpabhavā’ti. Evaṃ
puṭṭhohaṃ, bhante, evaṃ byākareyya’’nti.
‘‘Sace pana taṃ, sāriputta, evaṃ puccheyyuṃ – ‘kathaṃ jānato pana te,
āvuso sāriputta, kathaṃ passato yā vedanāsu nandī sā na upaṭṭhāsī’ti.
Evaṃ puṭṭho tvaṃ, sāriputta, kinti byākareyyāsī’’ti? ‘‘Sace maṃ, bhante,
evaṃ puccheyyuṃ – ‘kathaṃ jānato pana te, āvuso sāriputta, kathaṃ
passato yā vedanāsu nandī sā na upaṭṭhāsī’ti evaṃ puṭṭhohaṃ, bhante,
evaṃ byākareyyaṃ – ‘tisso kho imā, āvuso, vedanā. Katamā tisso? Sukhā
vedanā, dukkhā vedanā, adukkhamasukhā vedanā. Imā kho, āvuso, tisso
vedanā aniccā. Yadaniccaṃ taṃ dukkhanti viditaṃ [viditā (ṭīkā)], yā
vedanāsu nandī sā na upaṭṭhāsī’ti. Evaṃ, puṭṭhohaṃ, bhante, evaṃ
byākareyya’’nti.
‘‘Sādhu sādhu, sāriputta. Ayampi kho, sāriputta, pariyāyo, etasseva
atthassa saṃkhittena veyyākaraṇāya – ‘yaṃ kiñci vedayitaṃ taṃ
dukkhasmi’’’nti.
‘‘Sace pana taṃ, sāriputta, evaṃ puccheyyuṃ – ‘kathaṃ vimokkhā pana
tayā, āvuso sāriputta, aññā byākatā – khīṇā jāti vusitaṃ brahmacariyaṃ
kataṃ karaṇīyaṃ nāparaṃ itthattāyāti pajānāmī’ti? Evaṃ puṭṭho tvaṃ,
sāriputta, kinti byākareyyāsī’’ti? ‘‘Sace maṃ, bhante, evaṃ puccheyyuṃ –
‘kathaṃ vimokkhā pana tayā, āvuso sāriputta, aññā byākatā – khīṇā jāti
vusitaṃ brahmacariyaṃ kataṃ karaṇīyaṃ nāparaṃ itthattāyāti pajānāmī’ti.
Evaṃ puṭṭhohaṃ, bhante, evaṃ byākareyyaṃ – ‘ajjhattaṃ vimokkhā khvāhaṃ,
āvuso, sabbupādānakkhayā tathā sato viharāmi yathā sataṃ viharantaṃ
āsavā nānussavanti, attānañca nāvajānāmī’ti. Evaṃ puṭṭhohaṃ, bhante,
evaṃ byākareyya’’nti.
‘‘Sādhu sādhu, sāriputta. Ayampi kho sāriputta, pariyāyo etasseva
atthassa saṃkhittena veyyākaraṇāya – ye āsavā samaṇena vuttā tesvāhaṃ na
kaṅkhāmi, te me pahīnāti na vicikicchāmī’’ti. Idamavoca bhagavā. Idaṃ
vatvā sugato uṭṭhāyāsanā vihāraṃ pāvisi.
Tatra kho āyasmā sāriputto acirapakkantassa bhagavato bhikkhū āmantesi –
‘‘pubbe appaṭisaṃviditaṃ maṃ, āvuso, bhagavā paṭhamaṃ pañhaṃ apucchi,
tassa me ahosi dandhāyitattaṃ. Yato ca kho me, āvuso, bhagavā paṭhamaṃ
pañhaṃ anumodi, tassa mayhaṃ, āvuso, etadahosi – divasaṃ cepi maṃ
bhagavā etamatthaṃ puccheyya aññamaññehi padehi aññamaññehi pariyāyehi,
divasampāhaṃ bhagavato etamatthaṃ byākareyyaṃ aññamaññehi padehi
aññamaññehi pariyāyehi. Rattiṃ cepi maṃ bhagavā etamatthaṃ puccheyya
aññamaññehi padehi aññamaññehi pariyāyehi, rattimpāhaṃ bhagavato
etamatthaṃ byākareyyaṃ aññamaññehi padehi aññamaññehi pariyāyehi.
Rattindivaṃ [rattidivaṃ (ka.)] cepi maṃ bhagavā etamatthaṃ puccheyya
aññamaññehi padehi aññamaññehi pariyāyehi , rattindivampāhaṃ bhagavato
etamatthaṃ byākareyyaṃ aññamaññehi padehi aññamaññehi pariyāyehi. Dve
rattindivāni cepi maṃ bhagavā etamatthaṃ puccheyya…pe… dve
rattindivānipāhaṃ bhagavato etamatthaṃ byākareyyaṃ…pe… tīṇi rattindivāni
cepi maṃ bhagavā etamatthaṃ puccheyya…pe… tīṇi rattindivānipāhaṃ
bhagavato etamatthaṃ byākareyyaṃ…pe… cattāri rattindivāni cepi maṃ
bhagavā etamatthaṃ puccheyya…pe… cattāri rattindivānipāhaṃ bhagavato
etamatthaṃ byākareyyaṃ…pe… pañca rattindivāni cepi maṃ bhagavā
etamatthaṃ puccheyya…pe… pañca rattindivānipāhaṃ bhagavato etamatthaṃ
byākareyyaṃ…pe… cha rattindivāni cepi maṃ bhagavā etamatthaṃ
puccheyya…pe… cha rattindivānipāhaṃ bhagavato etamatthaṃ byākareyyaṃ…pe…
satta rattindivāni cepi maṃ bhagavā etamatthaṃ puccheyya aññamaññehi
padehi aññamaññehi pariyāyehi, satta rattindivānipāhaṃ bhagavato
etamatthaṃ byākareyyaṃ aññamaññehi padehi aññamaññehi pariyāyehī’’ti.
Atha kho kaḷārakhattiyo bhikkhu uṭṭhāyāsanā yena bhagavā tenupasaṅkami;
upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi. Ekamantaṃ
nisinno kho kaḷārakhattiyo bhikkhu bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘āyasmatā,
bhante, sāriputtena sīhanādo nadito – pubbe appaṭisaṃviditaṃ maṃ, āvuso,
bhagavā paṭhamaṃ pañhaṃ apucchi, tassa me ahosi dandhāyitattaṃ. Yato ca
kho me, āvuso, bhagavā paṭhamaṃ pañhaṃ anumodi , tassa mayhaṃ, āvuso,
etadahosi – divasaṃ cepi maṃ bhagavā etamatthaṃ puccheyya aññamaññehi
padehi aññamaññehi pariyāyehi, divasampāhaṃ bhagavato etamatthaṃ
byākareyyaṃ aññamaññehi padehi aññamaññehi pariyāyehi; rattiṃ cepi…pe…
rattindivaṃ cepi maṃ bhagavā…pe… dve rattindivāni cepi maṃ bhagavā…pe…
tīṇi… cattāri… pañca… cha… satta rattindivāni cepi maṃ bhagavā
etamatthaṃ puccheyya aññamaññehi padehi aññamaññehi pariyāyehi, satta
rattindivānipāhaṃ bhagavato etamatthaṃ byākareyyaṃ aññamaññehi padehi
aññamaññehi pariyāyehī’’ti.
‘‘Sā hi, bhikkhu, sāriputtassa dhammadhātu suppaṭividdhā, yassā
dhammadhātuyā suppaṭividdhattā divasaṃ cepāhaṃ sāriputtaṃ etamatthaṃ
puccheyyaṃ aññamaññehi padehi aññamaññehi pariyāyehi, divasampi me
sāriputto etamatthaṃ byākareyya aññamaññehi padehi aññamaññehi
pariyāyehi. Rattiṃ cepāhaṃ sāriputtaṃ etamatthaṃ puccheyyaṃ aññamaññehi
padehi aññamaññehi pariyāyehi, rattimpi me sāriputto etamatthaṃ
byākareyya…pe… rattindivaṃ cepāhaṃ sāriputtaṃ etamatthaṃ puccheyyaṃ,
rattindivampi me sāriputto etamatthaṃ byākareyya… dve rattindivāni
cepāhaṃ sāriputtaṃ etamatthaṃ puccheyyaṃ, dve rattindivānipi me
sāriputto etamatthaṃ byākareyya… tīṇi rattindivāni cepāhaṃ sāriputtaṃ
etamatthaṃ puccheyyaṃ, tīṇi rattindivānipi me sāriputto etamatthaṃ
byākareyya… cattāri rattindivāni cepāhaṃ sāriputtaṃ etamatthaṃ
puccheyyaṃ, cattāri rattindivānipi me sāriputto etamatthaṃ byākareyya…
pañca rattindivāni cepāhaṃ sāriputtaṃ etamatthaṃ puccheyyaṃ, pañca
rattindivānipi me sāriputto etamatthaṃ byākareyya… cha rattindivāni
cepāhaṃ sāriputtaṃ etamatthaṃ puccheyyaṃ, cha rattindivānipi me
sāriputto etamatthaṃ byākareyya… satta rattindivāni cepāhaṃ sāriputtaṃ
etamatthaṃ puccheyyaṃ aññamaññehi padehi aññamaññehi pariyāyehi, satta
rattindivānipi me sāriputto etamatthaṃ byākareyya aññamaññehi padehi
aññamaññehi pariyāyehī’’ti. Dutiyaṃ. |
32. Dutiye
kaḷārakhattiyoti tassa therassa nāmaṃ. Dantā panassa kaḷārā
visamasaṇṭhānā, tasmā ‘‘kaḷāro’’ti vuccati. Hīnāyāvattoti hīnassa
gihibhāvassa atthāya nivatto. Assāsamalatthāti assāsaṃ avassayaṃ
patiṭṭhaṃ na hi nūna alattha, tayo magge tīṇi ca phalāni nūna nālatthāti
dīpeti. Yadi hi tāni labheyya, na sikkhaṃ paccakkhāya hīnāyāvatteyyāti
ayaṃ therassa adhippāyo. Na khvāhaṃ, āvusoti ahaṃ kho, āvuso, ‘‘assāsaṃ
patto, na patto’’ti na kaṅkhāmi. Therassa hi sāvakapāramīñāṇaṃ avassayo,
tasmā so na kaṅkhati. Āyatiṃ panāvusoti iminā ‘‘āyatiṃ paṭisandhi
tumhākaṃ ugghāṭitā, na ugghāṭitā’’ti arahattappattiṃ pucchati. Na
khvāhaṃ, āvuso, vicikicchāmīti iminā thero tattha vicikicchābhāvaṃ
dīpeti.
Yena bhagavā tenupasaṅkamīti ‘‘imaṃ sutakāraṇaṃ bhagavato ārocessāmī’’ti
upasaṅkami. Aññā byākatāti arahattaṃ byākataṃ. Khīṇā jātīti na therena
evaṃ byākatā, ayaṃ pana thero tuṭṭho pasanno evaṃ padabyañjanāni
āropetvā āha. Aññataraṃ bhikkhuṃ āmantesīti taṃ sutvā satthā cintesi –
‘‘sāriputto dhīro gambhīro. Na so kenaci kāraṇena evaṃ byākarissati.
Saṃkhittena pana pañho byākato bhavissati. Pakkosāpetvā naṃ pañhaṃ
byākarāpessāmī’’ti aññataraṃ bhikkhuṃ āmantesi.
Sace taṃ sāriputtāti idaṃ bhagavā ‘‘na esa attano dhammatāya aññaṃ
byākarissati, pañhametaṃ pucchissāmi, taṃ kathentova aññaṃ
byākarissatī’’ti aññaṃ byākarāpetuṃ evaṃ pucchi. Yaṃnidānāvuso, jātīti,
āvuso, ayaṃ jāti nāma yaṃpaccayā, tassa paccayassa khayā khīṇasmiṃ
jātiyā paccaye jātisaṅkhātaṃ phalaṃ khīṇanti viditaṃ. Idhāpi ca thero
pañhe akaṅkhitvā ajjhāsaye kaṅkhati. Evaṃ kirassa ahosi – ‘‘aññā nāma
taṇhā khīṇā, upādānaṃ khīṇaṃ, bhavo khīṇo, paccayo khīṇo, kilesā
khīṇātiādīhi bahūhi kāraṇehi sakkā byākātuṃ, kathaṃ kathento pana satthu
ajjhāsayaṃ gahetuṃ sakkhissāmī’’ti.
Kiñcāpi evaṃ ajjhāsaye kaṅkhati, pañhaṃ pana aṭṭhapetvāva
paccayākāravasena byākāsi. Satthāpi paccayākāravaseneva byākarāpetukāmo,
tasmā esa byākarontova ajjhāsayaṃ gaṇhi. Tāvadeva ‘‘gahito me satthu
ajjhāsayo’’ti aññāsi. Athassa nayasatena nayasahassena pañhabyākaraṇaṃ
upaṭṭhāsi. Yasmā pana bhagavā uttari pañhaṃ pucchati, tasmā tena taṃ
byākaraṇaṃ anumoditanti veditabbaṃ.
Kathaṃjānato pana teti idaṃ kasmā ārabhi? Savisaye sīhanādaṃ nadāpetuṃ.
Thero kira sūkaranikhātaleṇadvāre dīghanakhaparibbājakassa
vedanāpariggahasutte kathiyamāne tālavaṇṭaṃ gahetvā satthāraṃ bījayamāno
ṭhito tisso vedanā pariggahetvā sāvakapāramīñāṇaṃ adhigato, ayamassa
savisayo. Imasmiṃ savisaye ṭhito sīhanādaṃ nadissatīti naṃ sandhāya
satthā idaṃ pañhaṃ pucchi. Aniccāti hutvā abhāvaṭṭhena aniccā.
Yadaniccaṃ taṃ dukkhanti ettha kiñcāpi sukhā vedanā ṭhitisukhā
vipariṇāmadukkhā, dukkhā vedanā ṭhitidukkhā vipariṇāmasukhā,
adukkhamasukhā ñāṇasukhā aññāṇadukkhā, vipariṇāmakoṭiyā pana sabbāva
dukkhā nāma jātā. Viditanti yasmā evaṃ vedanāttayaṃ dukkhanti viditaṃ,
tasmā yā tattha taṇhā, sā na upaṭṭhāsīti dasseti.
Sādhusādhūti therassa vedanāparicchedajānane sampahaṃsanaṃ. Thero hi
vedanā ekāti vā dve tisso catassoti vā avuttepi vuttanayena tāsaṃ
tissoti paricchedaṃ aññāsi, tena taṃ bhagavā sampahaṃsanto evamāha.
Dukkhasminti idaṃ bhagavā iminā adhippāyena āha – ‘‘sāriputta, yaṃ tayā
‘iminā kāraṇena vedanāsu taṇhā na upaṭṭhāsī’ti byākataṃ, taṃ subyākataṃ.
‘Tisso vedanā’ti vibhajantena pana te atippapañco kato, taṃ
‘dukkhasmi’nti byākarontenapi hi te subyākatameva bhaveyya. Yaṃkiñci
vedayitaṃ, taṃ dukkhanti ñātamattepi hi vedanāsu taṇhā na tiṭṭhati’’.
Kathaṃ vimokkhāti katarā vimokkhā, katarena vimokkhena tayā aññā
byākatāti attho? Ajjhattaṃ vimokkhāti ajjhattavimokkhena,
ajjhattasaṅkhāre pariggahetvā pattaarahattenāti attho. Tattha catukkaṃ
veditabbaṃ – ajjhattaṃ abhiniveso ajjhattaṃ vuṭṭhānaṃ, ajjhattaṃ
abhiniveso bahiddhā vuṭṭhānaṃ, bahiddhā abhiniveso bahiddhā vuṭṭhānaṃ,
bahiddhā abhiniveso ajjhattaṃ vuṭṭhānanti. Ajjhattañhi abhinivesitvā
bahiddhādhammāpi daṭṭhabbāyeva, bahiddhā abhinivesitvā ajjhattadhammāpi.
Tasmā koci bhikkhu ajjhattaṃ saṅkhāresu ñāṇaṃ otāretvā te vavatthapetvā
bahiddhā otāreti, bahiddhāpi pariggahetvā puna ajjhattaṃ otāreti, tassa
ajjhatta saṅkhāre sammasanakāle maggavuṭṭhānaṃ hoti. Iti ajjhattaṃ
abhiniveso ajjhattaṃ vuṭṭhānaṃ nāma. Koci ajjhattaṃ saṅkhāresu ñāṇaṃ
otāretvā te vavatthapetvā bahiddhā otāreti, tassa bahiddhā saṅkhāre
sammasanakāle maggavuṭṭhānaṃ hoti. Iti ajjhattaṃ abhiniveso bahiddhā
vuṭṭhānaṃ nāma. Koci bahiddhā saṅkhāresu ñāṇaṃ otāretvā, te
vavatthapetvā ajjhattaṃ otāreti, ajjhattampi pariggahetvā puna bahiddhā
otāreti, tassa bahiddhā saṅkhāre sammasanakāle maggavuṭṭhānaṃ hoti. Iti
bahiddhā abhiniveso bahiddhā vuṭṭhānaṃ nāma. Koci bahiddhā saṅkhāresu
ñāṇaṃ otāretvā te vavatthapetvā ajjhattaṃ otāreti, tassa
ajjhattasaṅkhāre sammasanakāle maggavuṭṭhānaṃ hoti. Iti bahiddhā
abhiniveso ajjhattaṃ vuṭṭhānaṃ nāma. Tatra thero ‘‘ajjhattasaṅkhāre
pariggahetvā tesaṃ vavatthānakāle maggavuṭṭhānena arahattaṃ pattosmī’’ti
dassento ajjhattaṃ vimokkhā khvāhaṃ, āvusoti āha.
Sabbupādānakkhayāti sabbesaṃ catunnampi upādānānaṃ khayena. Tathā sato
viharāmīti tenākārena satiyā samannāgato viharāmi. Yathā sataṃ
viharantanti yenākārena maṃ satiyā samannāgataṃ viharantaṃ. Āsavā
nānussavantīti cakkhuto rūpe savanti āsavanti sandanti pavattantīti evaṃ
chahi dvārehi chasu ārammaṇesu savanadhammā kāmāsavādayo āsavā
nānussavanti nānuppavaḍḍhanti, yathā me na uppajjantīti attho. Attānañca
nāvajānāmīti attānañca na avajānāmi. Iminā omānapahānaṃ kathitaṃ. Evañhi
sati pajānanā pasannā hoti.
Samaṇenāti buddhasamaṇena. Tesvāhaṃ na kaṅkhāmīti tesu ahaṃ ‘‘kataro
kāmāsavo, kataro bhavāsavo, kataro diṭṭhāsavo, kataro avijjāsavo’’ti
evaṃ sarūpabhedatopi, ‘‘cattāro āsavā’’ti evaṃ gaṇanaparicchedatopi na
kaṅkhāmi. Te me pahīnāti na vicikicchāmīti te mayhaṃ pahīnāti
vicikicchaṃ na uppādemi. Idaṃ bhagavā ‘‘evaṃ byākarontenapi tayā
subyākataṃ bhaveyya ‘ajjhattaṃ vimokkhā khvāhaṃ, āvuso’tiādīni pana te
vadantena atippapañco kato’’ti dassento āha.
Uṭṭhāyāsanā vihāraṃ pāvisīti paññattavarabuddhāsanato uṭṭhahitvā vihāraṃ
antomahāgandhakuṭiṃ pāvisi asambhinnāya eva parisāya. Kasmā? Buddhā hi
aniṭṭhitāya desanāya asambhinnāya parisāya uṭṭhāyāsanā gandhakuṭiṃ
pavisantā puggalathomanatthaṃ vā pavisanti dhammathomanatthaṃ vā. Tattha
puggalathomanatthaṃ pavisanto satthā evaṃ cintesi – ‘‘imaṃ mayā
saṃkhittena uddesaṃ uddiṭṭhaṃ vitthārena ca avibhattaṃ dhammapaṭiggāhakā
bhikkhū uggahetvā ānandaṃ vā kaccāyanaṃ vā upasaṅkamitvā pucchissanti,
te mayhaṃ ñāṇena saṃsandetvā kathessanti, tatopi dhammapaṭiggāhakā puna
maṃ pucchissanti. Tesamahaṃ ‘sukathitaṃ, bhikkhave, ānandena, sukathitaṃ
kaccāyanena, maṃ cepi tumhe etamatthaṃ puccheyyātha, ahampi naṃ evameva
byākareyya’nti evaṃ te puggale thomessāmi. Tato tesu gāravaṃ janetvā
bhikkhū upasaṅkamissanti, tepi bhikkhū atthe ca dhamme ca niyojessanti,
te tehi niyojitā tisso sikkhā paripūretvā dukkhassantaṃ karissantī’’ti.
Atha vā panassa evaṃ hoti – ‘‘esa mayi pakkante attano ānubhāvaṃ
karissati, atha naṃ ahampi tatheva thomessāmi, taṃ mama thomanaṃ sutvā
gāravajātā bhikkhū imaṃ upasaṅkamitabbaṃ, vacanañcassa sotabbaṃ
saddhātabbaṃ maññissanti, taṃ tesaṃ bhavissati dīgharattaṃ hitāya
sukhāyā’’ti dhammathomanatthaṃ pavisanto evaṃ cintesi yathā
dhammadāyādasutte cintesi. Tatra hissa evaṃ ahosi – ‘‘mayi vihāraṃ
paviṭṭhe āmisadāyādaṃ garahanto dhammadāyādañca thomento imissaṃyeva
parisati nisinno sāriputto dhammaṃ desessati, evaṃ dvinnampi amhākaṃ
ekajjhāsayāya matiyā desitā ayaṃ desanā aggā ca garukā ca bhavissati
pāsāṇacchattasadisā’’ti.
Idha pana āyasmantaṃ sāriputtaṃ ukkaṃsetvā pakāsetvā ṭhapetukāmo
puggalathomanatthaṃ uṭṭhāyāsanā vihāraṃ pāvisi. Īdisesu ṭhānesu bhagavā
nisinnāsaneyeva antarahito cittagatiyā vihāraṃ pavisatīti veditabbo.
Yadi hi kāyagatiyā gaccheyya, sabbā parisā bhagavantaṃ parivāretvā
gaccheyya, sā ekavāraṃ bhinnā puna dussannipātā bhaveyyāti bhagavā
adissamānena kāyena cittagatiyā eva pāvisi.
Evaṃ paviṭṭhe pana bhagavati bhagavato adhippāyānurūpameva sīhanādaṃ
naditukāmo tatra kho āyasmā sāriputto acirapakkantassa bhagavato bhikkhū
āmantesi. Pubbe appaṭisaṃviditanti idaṃ nāma pucchissatīti pubbe mayā
aviditaṃ aññātaṃ. Paṭhamaṃ pañhanti, ‘‘sace taṃ, sāriputta, evaṃ
puccheyyuṃ kathaṃ jānatā pana tayā, āvuso sāriputta, kathaṃ passatā aññā
byākatā khīṇā jātī’’ti imaṃ paṭhamaṃ pañhaṃ. Dandhāyitattanti satthu
āsayajānanatthaṃ dandhabhāvo asīghatā. Paṭhamaṃ pañhaṃ anumodīti, ‘‘jāti
panāvuso sāriputta, kiṃnidānā’’ti imaṃ dutiyaṃ pañhaṃ pucchanto,
‘‘yaṃnidānāvuso, jātī’’ti evaṃ vissajjitaṃ paṭhamaṃ pañhaṃ anumodi.
Etadahosīti bhagavatā anumodite nayasatena nayasahassena pañhassa
ekaṅgaṇikabhāvena pākaṭībhūtattā etaṃ ahosi. Divasampāhaṃ bhagavato
etamatthaṃ byākareyyanti sakaladivasampi ahaṃ bhagavato etaṃ
paṭiccasamuppādatthaṃ puṭṭho sakaladivasampi aññamaññehi padabyañjanehi
byākareyyaṃ. Yena bhagavā tenupasaṅkamīti evaṃ kirassa ahosi – ‘‘thero
uḷārasīhanādaṃ nadati, sukāraṇaṃ etaṃ, dasabalassa naṃ ārocessāmī’’ti.
Tasmā yena bhagavā tenupasaṅkami.
Sā hi bhikkhu sāriputtassa dhammadhātūti ettha dhammadhātūti
paccayākārassa vivaṭabhāvadassanasamatthaṃ sāvakapāramīñāṇaṃ.
Sāvakānañhi sāvakapāramīñāṇaṃ sabbaññutaññāṇagatikameva hoti. Yathā
buddhānaṃ atītānāgatapaccuppannā dhammā sabbaññutaññāṇassa pākaṭā honti,
evaṃ therassa sāvakapāramīñāṇaṃ sabbepi sāvakañāṇassa gocaradhamme
jānātīti. Dutiyaṃ. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. I 2) Rồi Tỷ-kheo Kalàra Khattiya (ḍng
Sát-đế-lỵ) đi đến Tôn giả Sàriputta; sau khi đến, nói lên với Tôn giả
Sàriputta những lời chào đón hỏi thăm; sau khi nói lên những lời chào
đón hỏi thăm thân hữu, liền ngồi xuống một bên. 3) Ngồi xuống một bên, Tỷ-kheo Kalàra
Khattiya nói với Tôn giả Sàriputta: -- Này Hiền giả Sàriputta, Tỷ-kheo
Moliyaphagguna đă từ bỏ học tập và hoàn tục. -- Vậy vị Tôn giả ấy, không t́m được sự an
ủi trong Pháp và Luật này? 4) -- Vậy Tôn giả Sàriputta đă đạt được sự
an ủi trong Pháp và Luật này? -- Này Hiền giả, tôi không có nghi ngờ ǵ! 5) -- Này Hiền giả, c̣n đối với tương lai? -- Tôi không có băn khoăn, này Hiền giả. 6) Rồi Tỷ-kheo Kalàra Khattiya từ chỗ ngồi
đứng dậy, đi đến Thế Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống
một bên. 7) Ngồi xuống một bên, Tỷ-kheo Kalàra
Khattiya bạch Thế Tôn: -- Con được biết, bạch Thế Tôn, Tôn giả
Sàriputta tuyên bố được chánh trí như sau: "Sanh đă tận; Phạm hạnh đă
thành, những việc nên làm đă làm; không c̣n trở lại trạng thái này nữa". 8) Rồi Thế Tôn gọi một Tỷ-kheo: -- Này Tỷ-kheo, hăy đi và nhân danh Ta, gọi
Sàriputta: "Hiền giả Sàriputta, bậc Đạo Sư gọi Hiền giả". 9) -- Thưa vâng, bạch Thế Tôn. Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn, đi đến Tôn giả
Sàriputta; sau khi đến, nói với Tôn giả Sàriputta: "Bậc Đạo Sư cho gọi
Hiền giả". 10) -- Thưa vâng, Hiền giả. Tôn giả Sàriputta vâng đáp Tỷ-kheo ấy, đi
đến Thế Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên. II 11) Thế Tôn nói với Tôn giả Sàriputta đang
ngồi một bên: -- Này Sàriputta, có đúng sự thật chăng là
Ông có tuyên bố đă chứng được chánh trí: "Sanh đă tận, Phạm hạnh đă
thành, những ǵ nên làm đă làm, không c̣n trở lui trạng thái này nữa"? -- Bạch Thế Tôn, không phải với những câu
ấy, với những chữ ấy, ư nghĩa ấy được con nói đến như vậy. 12) -- Vậy với pháp môn nào, này Sàriputta,
Thiện nam tử nói đến sự chứng đắc trí, lời tuyên bố cần phải được xem
đúng như lời tuyên bố. 13) -- Bạch Thế Tôn, chính con đă nói như
sau: "Bạch Thế Tôn, không phải với những câu ấy, với những chữ ấy, ư
nghĩa ấy được con nói đến như vậy". 14) -- Nếu họ có hỏi Ông, này Sàriputta:
"Ông biết như thế nào, này Sàriputta, Ông thấy như thế nào mà Ông tuyên
bố trí đă được chứng đắc: 'Ta biết sanh đă tận, Phạm hạnh đă thành,
những ǵ nên làm đă làm, không c̣n trở lui lại trạng thái này nữa' ?"
Được hỏi vậy, này Sàriputta, Ông trả lời như thế nào? 15) -- Nếu họ có hỏi con, bạch Thế Tôn:
"Hiền giả biết như thế nào, này Hiền giả Sàriputta, Hiền giả thấy như
thế nào mà tuyên bố trí đă được chứng đắc: 'Ta đă biết, sanh đă tận,
Phạm hạnh đă thành, những ǵ nên làm đă làm, không c̣n trở lại trạng
thái này nữa'?" Được hỏi vậy, bạch Thế Tôn, con trả lời như sau: 16) "V́ rằng này Hiền giả, trong (danh từ)
tận diệt, ta hiểu được là sự tận diệt của nhân, chính do nhân ấy sanh
sanh khởi. Sau khi hiểu được nghĩa tận diệt trong (danh từ) tận diệt, ta
mới biết: 'Sanh đă tận, Phạm hạnh đă thành, những ǵ nên làm đă làm,
không c̣n trở lui trạng thái này nữa.' " Được hỏi như vậy, bạch Thế Tôn, con trả lời
như vậy. 17) -- Này Sàriputta, nếu Ông được hỏi:
"Này Hiền giả Sàriputta, sanh lấy ǵ làm nhân, lấy ǵ tập khởi, lấy ǵ
tác sanh, lấy ǵ làm hiện hữu?" Được hỏi như vậy, này Sàriputta, Ông trả
lời như thế nào? 18) -- Bạch Thế Tôn, nếu con được hỏi: "Này
Hiền giả Sàriputta, sanh lấy ǵ làm nhân... (như trên)... lấy ǵ làm
hiện hữu?" Được hỏi vậy, bạch Thế Tôn, con trả lời như sau: "Sanh lấy
hữu làm nhân, lấy hữu tập khởi, lấy hữu tác sanh, lấy hữu làm hiện hữu".
Được hỏi vậy, bạch Thế Tôn, con trả lời như vậy. 19) -- Này Sàriputta, nếu Ông được hỏi:
"Này Hiền giả Sàriputta, hữu lấy ǵ làm nhân, lấy ǵ tập khởi, lấy ǵ
tác sanh, lấy ǵ làm hiện hữu?" Được hỏi vậy này Sàriputta, Ông trả lời
như thế nào? 20) -- Bạch Thế Tôn, nếu con được hỏi: "Này
Hiền giả Sàriputta, hữu lấy ǵ làm nhân... lấy ǵ làm hiện hữu?" Được
hỏi vậy, bạch Thế Tôn, con trả lời như sau: "Hữu lấy thủ làm nhân, lấy
thủ tập khởi, lấy thủ tác sanh, lấy thủ làm hiện hữu". Được hỏi vậy,
bạch Thế Tôn, con trả lời như vậy. 21) -- Này Sàriputta, nếu Ông được hỏi:
"Này Hiền giả Sàriputta, thủ lấy ǵ làm nhân... (như trên)..". 22-23) -- Và này Sàriputta, nếu Ông được
hỏi: "Này Hiền giả Sàriputta, ái lấy ǵ làm nhân, lấy ǵ tập khởi, lấy
ǵ tác sanh, lấy ǵ làm hiện hữu?" Được hỏi vậy, này Sàriputta, Ông trả
lời như thế nào? 24) -- Bạch Thế Tôn, nếu con được hỏi: "Này
Hiền giả Sàriputta, ái lấy ǵ làm nhân, lấy ǵ tập khởi, lấy ǵ tác
sanh, lấy ǵ hiện hữu?". Được hỏi vậy, bạch Thế Tôn, con sẽ trả lời như
sau: "Này Hiền giả, ái lấy thọ làm nhân, lấy thọ tập khởi, lấy thọ tác
sanh, lấy thọ làm hiện hữu". Được hỏi vậy, bạch Thế Tôn, con trả lời như
vậy. 25) -- Này Sàriputta, nếu Ông được hỏi:
"Làm sao, này Hiền giả Sàriputta, Hiền giả biết như thế nào, Hiền giả
thấy như thế nào, cảm thọ diệu lạc ấy không tồn tại?" Được hỏi vậy, này
Sàriputta, Ông trả lời như thế nào? 26) -- Bạch Thế Tôn, nếu con được hỏi: "Này
Hiền giả Sàriputta, Hiền giả biết như thế nào, Hiền giả thấy như thế
nào, cảm thọ diệu lạc không tồn tại?" Được hỏi vậy, bạch Thế Tôn, con
trả lời như sau: 27) "Này Hiền giả, có ba cảm thọ này. Thế
nào là ba? Lạc thọ, khổ thọ, phi khổ phi lạc thọ. Này Hiền giả, ba cảm
thọ này vô thường, khi biết được cái ǵ vô thường là khổ, thời cảm thọ
diệu lạc ấy không tồn tại". Được hỏi vậy, bạch Thế Tôn, con trả lời như
vậy. 28) -- Lành thay, lành thay, này Sàriputta!
Pháp môn (phương tiện) này, này Sàriputta, có thể trả lời tóm tắt như
sau: Cái ǵ được cảm thọ, cái ấy nằm trong đau khổ. 29) -- Này Sàriputta, nếu Ông được hỏi:
"Hiền giả được giải thoát như thế nào, này Hiền giả Sàriputta, mà Hiền
giả tuyên bố trí đă được chứng đắc: 'Ta biết: Sanh đă tận, Phạm hạnh đă
thành, các việc nên làm đă làm, không c̣n trở lui trạng thái này nữa'?"
Được hỏi vậy, này Sàriputta, Ông trả lời như thế nào? 30) -- Bạch Thế Tôn, nếu con được hỏi:
"Hiền giả được giải thoát như thế nào, này Hiền giả Sàriputta, mà Hiền
giả tuyên bố trí đă được chứng đắc: 'Ta biết: Sanh đă tận, Phạm hạnh đă
thành, các việc nên làm đă làm, không c̣n trở lui trạng thái này nữa'?"
Được hỏi vậy, bạch Thế Tôn, con trả lời như sau: 31) "Do tự giải thoát, chư Hiền giả, do
đoạn diệt tất cả chấp thủ, ta sống an trú chánh niệm như vậy. Nhờ sống
an trú chánh niệm như vậy, các lậu hoặc không c̣n tiếp tục rỉ chảy, và
ta không chấp nhận tự ngă". Được hỏi vậy, bạch Thế Tôn, con trả lời như
vậy. 32) -- Lành thay, lành thay, này Sàriputta!
Pháp môn (phương tiện) này, này Sàriputta, có thể trả lời tóm tắt như
sau: Những cái ǵ được vị Sa-môn gọi là lậu hoặc, ta không c̣n nghi ngờ
ǵ nữa, chúng đă được ta diệt tận. Ta không c̣n phân vân ǵ nữa. 33) Nói vậy xong, Thế Tôn từ chỗ ngồi đứng
dậy đi vào tịnh xá. III 34) Rồi Tôn giả Sàriputta, sau khi Thế Tôn
đi chẳng lao lâu, liền bảo các Tỷ-kheo: 35) -- Này chư Hiền giả, Thế Tôn hỏi ta câu
hỏi thứ nhất mà ta chưa được biết trước, lúc ấy trí ta c̣n chậm chạp.
Nhưng này chư Hiền giả, khi Thế Tôn tùy hỷ trả lời câu hỏi thứ nhất của
ta, ta suy nghĩ như sau: 36) "Nếu Thế Tôn hỏi ta ư nghĩa trọn ngày
với những văn cú sai khác, với những pháp môn (phương tiện) sai khác,
thời ta có thể trả lời Thế Tôn về ư nghĩa ấy cho đến trọn ngày với những
văn cú sai khác, với những pháp môn sai khác. 37) Nếu Thế Tôn hỏi ta ư nghĩa trọn đêm với
những văn cú sai khác, với những pháp môn (phương tiện) sai khác, thời
ta có thể trả lời Thế Tôn về ư nghĩa ấy cho đến trọn đêm với những văn
cú sai khác, với những pháp môn (phương tiện) sai khác. 38) Nếu Thế Tôn hỏi ta ư nghĩa trọn đêm và
trọn ngày với những văn cú sai khác, với những pháp môn (phương tiện)
sai khác, thời ta có thể trả lời Thế Tôn về ư nghĩa ấy cho đến trọn đêm
và trọn ngày với những văn cú sai khác, với những pháp môn (phương tiện)
sai khác. 39) Nếu Thế Tôn hỏi ta ư nghĩa này trọn hai
đêm hai ngày, ta có thể trả lời Thế Tôn về ư nghĩa ấy trọn hai đêm hai
ngày. 40) Nếu Thế Tôn hỏi ta ư nghĩa này trọn ba
đêm ba ngày, ta có thể trả lời Thế Tôn về ư nghĩa ấy trọn ba đêm ba
ngày. 41) Nếu Thế Tôn hỏi ta ư nghĩa này trọn bốn
đêm bốn ngày, ta có thể trả lời Thế Tôn về ư nghĩa ấy trọn bốn đêm bốn
ngày. 42) Nếu Thế Tôn hỏi ta ư nghĩa này trọn năm
đêm năm ngày, ta có thể trả lời Thế Tôn về ư nghĩa này trọn năm đêm năm
ngày. 43) Nếu Thế Tôn hỏi ta ư nghĩa này trọn sáu
đêm sáu ngày, ta có thể trả lời Thế Tôn về ư nghĩa này trọn sáu đêm sáu
ngày. 44) Nếu Thế Tôn hỏi ta ư nghĩa này trọn bảy
đêm bảy ngày với những văn cú sai khác, với những pháp môn (phương tiện)
sai khác, ta có thể trả lời Thế Tôn về ư nghĩa này trọn bảy đêm bảy ngày
với những văn cú sai khác, với những pháp môn (phương tiện) sai khác". IV 45) Rồi Tỷ-kheo Kalàra Khattiya từ chỗ ngồi
đứng dậy, đi đến Thế Tôn, sau khi đến đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một
bên. 46) Ngồi xuống một bên, Tỷ-kheo Kalàra
Khattiya bạch Thế Tôn: -- Bạch Thế Tôn, Tôn giả Sàriputta đă rống
lên tiếng rống con sư tử như sau: Này chư Hiền giả, Thế Tôn hỏi ta câu
hỏi thứ nhất, mà ta chưa được biết trước, lúc ấy trí ta c̣n chậm chạp.
Nhưng này chư Hiền giả, khi Thế Tôn tùy hỷ trả lời câu hỏi thứ nhất của
ta, ta suy nghĩ như sau: "Nếu Thế Tôn hỏi ta về ư nghĩa này trọn ngày
với những văn cú sai khác, với những phương tiện sai khác, ta có thể trả
lời Thế Tôn về ư nghĩa ấy cho đến trọn ngày với những văn cú sai khác,
với những pháp môn sai khác. Nếu Thế Tôn hỏi ta về ư nghĩa này cho đến
trọn đêm... cho đến trọn đêm và trọn ngày... cho đến trọn ba... trọn
bốn..., cho đến trọn năm... trọn sáu... trọn bảy đêm bảy ngày với những
văn cú sai khác, với những phương tiện sai khác". 47) -- Này các Tỷ-kheo, pháp giới ấy
(Dhammadhàtu) được Sàriputta khéo thành đạt. Do khéo thành đạt pháp giới
ấy, nếu Ta hỏi Sàriputta về ư nghĩa này trọn ngày với những văn cú sai
khác, với những phương tiện sai khác, thời Sàriputta có thể trả lời Ta
về ư nghĩa này cho đến trọn ngày, với những văn cú sai khác, với những
phương tiện sai khác. Nếu Ta hỏi Sàriputta về ư nghĩa này cho đến trọn
đêm với những văn cú sai khác, với những phương tiện sai khác, thời
Saụriputta có thể trả lời Ta về ư nghĩa này cho đến trọn đêm với những
văn cú sai khác, với những phương tiện sai khác. Nếu Ta hỏi Sàriputta về
ư nghĩa này cho đến trọn đêm và trọn ngày, Sàriputta có thể trả lời Ta
về ư nghĩa này cho đến trọn đêm và trọn ngày. Nếu Ta hỏi Sàriputta về ư
nghĩa này cho đến trọn cả hai đêm và hai ngày, Sàriputta có thể trả lời
Ta về ư nghĩa này cho đến trọn cả hai đêm hai ngày. Nếu Ta hỏi Sàriputta
về ư nghĩa này cho đến trọn cả ba đêm ba ngày, Sàriputta có thể trả lời
Ta về ư nghĩa này cho đến cả ba đêm ba ngày. Nếu Ta hỏi Sàriputta về ư
nghĩa này cho đến trọn bốn đêm bốn ngày, Sàriputta có thể trả lời Ta về
ư nghĩa này cho đến bốn đêm bốn ngày. Nếu Ta hỏi Sàriputta về ư nghĩa
này cho đến trọn năm đêm năm ngày, Sàriputta có thể trả lời Ta về ư
nghĩa này cho đến trọn năm đêm năm ngày. Nếu Ta hỏi Sàriputta về ư nghĩa
này cho đến trọn sáu đêm sáu ngày, Sàriputta có thể trả lời Ta về ư
nghĩa này cho đến trọn sáu đêm sáu ngày. Nếu Ta hỏi Sàriputta về ư nghĩa
này trọn bảy đêm bảy ngày với những văn cú sai khác, với những pháp môn
sai khác, Sàriputta có thể trả lời cho Ta về ư nghĩa ấy cho đến trọn bảy
đêm bảy ngày với những văn cú sai khác, với những pháp môn sai khác. |
3. Ñāṇavatthusuttaṃ |
3.
Ñāṇavatthusuttavaṇṇanā |
III. Những Căn Bản
Của Trí (Tạp 14.15 Chủng Trí, Đại 2, 99c) (S.ii,56) |
33.
Sāvatthiyaṃ…pe… ‘‘catucattārīsaṃ vo, bhikkhave, ñāṇavatthūni desessāmi,
taṃ suṇātha, sādhukaṃ manasi karotha; bhāsissāmī’’ti. ‘‘Evaṃ, bhante’’ti
kho te bhikkhū bhagavato paccassosuṃ. Bhagavā etadavoca –
‘‘Katamāni [katamāni ca (syā. kaṃ. pī. ka.)], bhikkhave, catucattārīsaṃ
ñāṇavatthūni? Jarāmaraṇe ñāṇaṃ, jarāmaraṇasamudaye ñāṇaṃ,
jarāmaraṇanirodhe ñāṇaṃ, jarāmaraṇanirodhagāminiyā paṭipadāya ñāṇaṃ;
jātiyā ñāṇaṃ, jātisamudaye ñāṇaṃ, jātinirodhe ñāṇaṃ, jātinirodhagāminiyā
paṭipadāya ñāṇaṃ; bhave ñāṇaṃ, bhavasamudaye ñāṇaṃ, bhavanirodhe ñāṇaṃ,
bhavanirodhagāminiyā paṭipadāya ñāṇaṃ; upādāne ñāṇaṃ, upādānasamudaye
ñāṇaṃ, upādānanirodhe ñāṇaṃ, upādānanirodhagāminiyā paṭipadāya ñāṇaṃ;
taṇhāya ñāṇaṃ, taṇhāsamudaye ñāṇaṃ, taṇhānirodhe ñāṇaṃ,
taṇhānirodhagāminiyā paṭipadāya ñāṇaṃ; vedanāya ñāṇaṃ, vedanāsamudaye
ñāṇaṃ, vedanānirodhe ñāṇaṃ, vedanānirodhagāminiyā paṭipadāya ñāṇaṃ;
phasse ñāṇaṃ…pe… saḷāyatane ñāṇaṃ… nāmarūpe ñāṇaṃ… viññāṇe ñāṇaṃ…
saṅkhāresu ñāṇaṃ, saṅkhārasamudaye ñāṇaṃ, saṅkhāranirodhe ñāṇaṃ,
saṅkhāranirodhagāminiyā paṭipadāya ñāṇaṃ. Imāni vuccanti, bhikkhave,
catucattārīsaṃ ñāṇavatthūni.
‘‘Katamañca, bhikkhave, jarāmaraṇaṃ? Yā tesaṃ tesaṃ sattānaṃ tamhi tamhi
sattanikāye jarā jīraṇatā khaṇḍiccaṃ pāliccaṃ valittacatā āyuno saṃhāni
indriyānaṃ paripāko, ayaṃ vuccati jarā. Yā tesaṃ tesaṃ sattānaṃ tamhā
tamhā sattanikāyā cuti cavanatā bhedo antaradhānaṃ maccu maraṇaṃ
kālakiriyā khandhānaṃ bhedo kaḷevarassa nikkhepo. Idaṃ vuccati maraṇaṃ.
Iti ayañca jarā, idañca maraṇaṃ; idaṃ vuccati, bhikkhave, jarāmaraṇaṃ.
‘‘Jātisamudayā jarāmaraṇasamudayo; jātinirodhā jarāmaraṇanirodho;
ayameva ariyo aṭṭhaṅgiko maggo jarāmaraṇanirodhagāminī paṭipadā,
seyyathidaṃ – sammādiṭṭhi…pe… sammāsamādhi.
‘‘Yato kho, bhikkhave, ariyasāvako evaṃ jarāmaraṇaṃ pajānāti, evaṃ
jarāmaraṇasamudayaṃ pajānāti, evaṃ jarāmaraṇanirodhaṃ pajānāti, evaṃ
jarāmaraṇanirodhagāminiṃ paṭipadaṃ pajānāti, idamassa dhamme ñāṇaṃ . So
iminā dhammena diṭṭhena viditena akālikena pattena pariyogāḷhena
atītānāgatena yaṃ neti.
‘‘Ye kho keci atītamaddhānaṃ samaṇā vā brāhmaṇā vā jarāmaraṇaṃ
abbhaññaṃsu, jarāmaraṇasamudayaṃ abbhaññaṃsu, jarāmaraṇanirodhaṃ
abbhaññaṃsu, jarāmaraṇanirodhagāminiṃ paṭipadaṃ abbhaññaṃsu, sabbe te
evameva abbhaññaṃsu, seyyathāpāhaṃ etarahi.
‘‘Yepi hi keci anāgatamaddhānaṃ samaṇā vā brāhmaṇā vā jarāmaraṇaṃ
abhijānissanti, jarāmaraṇasamudayaṃ abhijānissanti, jarāmaraṇanirodhaṃ
abhijānissanti, jarāmaraṇanirodhagāminiṃ paṭipadaṃ abhijānissanti, sabbe
te evameva abhijānissanti, seyyathāpāhaṃ etarahīti. Idamassa anvaye
ñāṇaṃ.
‘‘Yato kho, bhikkhave, ariyasāvakassa imāni dve ñāṇāni parisuddhāni
honti pariyodātāni – dhamme ñāṇañca anvaye ñāṇañca. Ayaṃ vuccati,
bhikkhave, ariyasāvako diṭṭhisampanno itipi, dassanasampanno itipi,
āgato imaṃ saddhammaṃ itipi, passati imaṃ saddhammaṃ itipi, sekkhena
ñāṇena samannāgato itipi, sekkhāya vijjāya samannāgato itipi,
dhammasotaṃ samāpanno itipi, ariyo nibbedhikapañño itipi, amatadvāraṃ
āhacca tiṭṭhati itipīti.
‘‘Katamā ca, bhikkhave, jāti…pe… katamo ca, bhikkhave, bhavo… katamañca,
bhikkhave, upādānaṃ… katamā ca, bhikkhave taṇhā… katamā ca, bhikkhave,
vedanā… katamo ca, bhikkhave, phasso… katamañca, bhikkhave ,
saḷāyatanaṃ… katamañca, bhikkhave, nāmarūpaṃ … katamañca, bhikkhave,
viññāṇaṃ… katame ca, bhikkhave, saṅkhārā? Tayome, bhikkhave , saṅkhārā –
kāyasaṅkhāro, vacīsaṅkhāro, cittasaṅkhāroti. Ime vuccanti, bhikkhave,
saṅkhārā.
‘‘Avijjāsamudayā saṅkhārasamudayo; avijjānirodhā saṅkhāranirodho;
ayameva ariyo aṭṭhaṅgiko maggo saṅkhāranirodhagāminī paṭipadā,
seyyathidaṃ – sammādiṭṭhi…pe… sammāsamādhi.
‘‘Yato kho, bhikkhave, ariyasāvako evaṃ saṅkhāre pajānāti, evaṃ
saṅkhārasamudayaṃ pajānāti , evaṃ saṅkhāranirodhaṃ pajānāti, evaṃ
saṅkhāranirodhagāminiṃ paṭipadaṃ pajānāti, idamassa dhamme ñāṇaṃ. So
iminā dhammena diṭṭhena viditena akālikena pattena pariyogāḷhena
atītānāgatena yaṃ neti.
‘‘Ye kho keci atītamaddhānaṃ samaṇā vā brāhmaṇā vā saṅkhāre abbhaññaṃsu,
saṅkhārasamudayaṃ abbhaññaṃsu, saṅkhāranirodhaṃ abbhaññaṃsu,
saṅkhāranirodhagāminiṃ paṭipadaṃ abbhaññaṃsu, sabbe te evameva
abbhaññaṃsu, seyyathāpāhaṃ etarahi.
‘‘Yepi hi keci anāgatamaddhānaṃ samaṇā vā brāhmaṇā vā saṅkhāre
abhijānissanti, saṅkhārasamudayaṃ abhijānissanti, saṅkhāranirodhaṃ
abhijānissanti, saṅkhāranirodhagāminiṃ paṭipadaṃ abhijānissanti, sabbe
te evameva abhijānissanti, seyyathāpāhaṃ etarahi. Idamassa anvaye ñāṇaṃ.
‘‘Yato kho, bhikkhave, ariyasāvakassa imāni dve ñāṇāni parisuddhāni
honti pariyodātāni – dhamme ñāṇañca anvaye ñāṇañca. Ayaṃ vuccati,
bhikkhave, ariyasāvako diṭṭhisampanno itipi, dassanasampanno itipi,
āgato imaṃ saddhammaṃ itipi, passati imaṃ saddhammaṃ itipi, sekkhena
ñāṇena samannāgato itipi, sekkhāya vijjāya samannāgato itipi,
dhammasotaṃ samāpanno itipi, ariyo nibbedhikapañño itipi, amatadvāraṃ
āhacca tiṭṭhati itipī’’ti. Tatiyaṃ. |
33. Tatiye taṃ
suṇāthāti taṃ ñāṇavatthudesanaṃ suṇātha. Ñāṇavatthūnīti cettha ñāṇameva
ñāṇavatthūti veditabbaṃ. Jarāmaraṇe ñāṇantiādīsu catūsu paṭhamaṃ
savanamayañāṇaṃ sammasanañāṇaṃ paṭivedhañāṇaṃ paccavekkhaṇañāṇanti
catubbidhaṃ vaṭṭati, tathā dutiyaṃ. Tatiyaṃ pana ṭhapetvā sammasanañāṇaṃ
tividhameva hoti, tathā catutthaṃ. Lokuttaradhammesu hi sammasanaṃ nāma
natthi. Jātiyā ñāṇantiādīsupi eseva nayo. Iminā dhammenāti iminā
catusaccadhammena vā maggañāṇadhammena vā.
Diṭṭhenātiādīsu diṭṭhenāti ñāṇacakkhunā diṭṭhena. Viditenāti paññāya
viditena. Akālikenāti kiñci kālaṃ anatikkamitvā paṭivedhānantaraṃyeva
phaladāyakena. Pattenāti adhigatena. Pariyogāḷhenāti pariyogāhitena
paññāya anupaviṭṭhena. Atītānāgate nayaṃ netīti ‘‘ye kho kecī’’tiādinā
nayena atīte ca anāgate ca nayaṃ neti. Ettha ca na catusaccadhammena vā
maggañāṇadhammena vā sakkā atītānāgate nayaṃ netuṃ, catusacce pana
maggañāṇena paṭividdhe parato paccavekkhaṇañāṇaṃ nāma hoti. Tena nayaṃ
netīti veditabbā. Abbhaññaṃsūti abhiaññaṃsu jāniṃsu. Seyyathāpāhaṃ,
etarahīti yathā ahaṃ etarahi catusaccavasena jānāmi. Anvaye ñāṇanti
anuaye ñāṇaṃ, dhammañāṇassa anugamane ñāṇaṃ, paccavekkhaṇañāṇassetaṃ
nāmaṃ. Dhamme ñāṇanti maggañāṇaṃ. Imasmiṃ sutte khīṇāsavassa sekkhabhūmi
kathitā hoti. Tatiyaṃ. |
1)... Ở Sàvatthi. 2). .. Này các Tỷ-kheo. Ta sẽ thuyết về bốn
mươi bốn căn bản của trí cho các Ông. Hăy nghe và khéo suy nghiệm, Ta sẽ
nói. -- Thưa vâng, bạch Thế Tôn. Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. 3) Thế Tôn nói như sau: -- Và này các Tỷ-kheo, thế nào là bốn mươi
bốn căn bản của trí? 4) Già chết trí, già chết tập trí, già chết
diệt trí, trí về con đường đưa đến già chết diệt. 5) Sanh trí, sanh tập trí, sanh diệt trí,
trí về con đường đưa đến sanh diệt. 6) Hữu trí, hữu tập trí, hữu diệt trí, trí
về con đường đưa đến hữu diệt. 7) Thủ trí, thủ tập trí, thủ diệt trí, trí
về con đường đưa đến thủ diệt. 8) Ái trí, ái tập trí, ái diệt trí, trí về
con đường đưa đến ái diệt. 9) Thọ trí, thọ tập trí, thọ diệt trí, trí
về con đường đưa đến thọ diệt. 10) Xúc trí... 11) Sáu xứ trí... 12) Danh sắc trí... 13) Thức trí... 14) Hành trí, hành tập trí, hành diệt trí,
trí về con đường đưa đến hành diệt. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là bốn mươi bốn
căn bản của trí. 15) Này các Tỷ-kheo, thế nào là già chết?
Cái ǵ thuộc về chúng sanh này hay chúng sanh khác, thuộc bộ loại chúng
sanh này hay bộ loại chúng sanh khác, bị già yếu, suy nhược, răng rụng,
tóc bạc, da nhăn, tuổi thọ đồi bại, các căn chín muồi; đây gọi là già.
Cái ǵ thuộc chúng sanh này hay chúng sanh khác, thuộc bộ loại chúng
sanh này hay thuộc bộ loại chúng sanh khác, bị một diệt, hủy hoại, tiêu
mất, tử vong, các uẩn tàn lụn, thân thể hoại diệt, vất bỏ; đây gọi là
chết. Như vậy là già, đây là chết. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là già chết. 16) Do sanh tập khởi nên già chết tập khởi.
Do sanh diệt nên già chết diệt. Đây là Thánh đạo tám ngành đưa đến già
chết diệt; tức là chánh tri kiến... chánh định. 17) Này các Tỷ-kheo, vị Thánh đệ tử biết
già chết như vậy, biết già chết tập khởi như vậy, biết già chết diệt như
vậy, biết con đường đưa đến già chết diệt như vậy. 18) Đây là pháp trí của vị ấy. Vị ấy với
pháp này được thấy, được biết, được quả tức thời, được đạt đến, được thể
nhập (pariyogathena) hướng dẫn thái độ (nayam) của ḿnh đối với quá khứ
và tương lai. 19) Những Sa-môn hay Bà-la-môn nào trong
quá khứ đă hiểu rơ già chết, đă hiểu rơ già chết tập khởi, đă hiểu rơ
già chết diệt, đă hiểu rơ con đường đưa đến già chết diệt, tất cả những
vị ấy đều hiểu biết như vậy, như vậy; như hiện nay Ta vậy. 20) Những Sa-môn hay Bà-la-môn nào trong
tương lai sẽ hiểu rơ (abhijanissanti) già chết, sẽ hiểu rơ già chết tập
khởi, sẽ hiểu rơ già chết diệt, sẽ hiểu rơ con đường đưa đến già chết
diệt, tất cả những vị ấy sẽ hiểu biết như vậy, như vậy; như hiện nay Ta
vậy. Đây tức là tùy trí (anvaye nànam) của vị ấy. 21) Này các Tỷ-kheo, v́ rằng vị Thánh đệ tử
được thanh tịnh và thuần tịnh hai loại trí, pháp trí và tùy trí; này các
Tỷ-kheo, vị ấy được gọi là Thánh đệ tử đạt tri kiến, (dithisampanno) đạt
kiến, đă đi đến diệu pháp này, đă thấy diệu pháp này, đă đầy đủ hữu học
trí, đă đầy đủ hữu học minh, đă nhập được pháp lưu, là bậc Thánh minh
đạt tuệ (nibbedhi kapanno), đă đứng gơ vào cửa bất tử. 22) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là sanh?... 23) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là hữu?... 24) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là thủ?... 25) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là ái?... 26) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là thọ?... 27) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là xúc?... 28) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là sáu
xứ?... 29) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là danh
sắc?... 30) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là thức?... 31) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là hành? Có
ba hành này, này các Tỷ-kheo, thân hành, khẩu hành, ư hành. Này các
Tỷ-kheo, đây gọi là hành. 32) Do vô minh tập khởi, hành tập khởi. Do
vô minh diệt, hành diệt. Đây là Thánh đạo tám ngành, con đường đưa đến
hành diệt; tức là chánh tri kiến... chánh định. 33) V́ rằng này các Tỷ-kheo, vị Thánh đệ tử
biết hành như vậy, biết hành tập khởi như vậy, biết hành diệt như vậy,
biết con đường đưa đến hành diệt như vậy. Đây là pháp trí của vị ấy, vị
ấy với pháp này được thấy, được biết, được quả tức thời, được đạt đến,
được thể nhập, hướng dẫn thái độ (nayam) của ḿnh đối với quá khứ, tương
lai. 34) Những Sa-môn hay Bà-la-môn nào trong
quá khứ đă hiểu rơ các hành, đă hiểu rơ hành tập khởi, đă hiểu rơ hành
diệt, đă hiểu rơ con đường đưa đến hành diệt; tất cả những vị ấy đều
hiểu biết như vậy, như vậy; như hiện nay Ta vậy. 35) Những Sa-môn hay Bà-la-môn nào trong
tương lai sẽ hiểu rơ các hành, sẽ hiểu rơ hành tập khởi, sẽ hiểu rơ hành
diệt, sẽ hiểu rơ con đường đưa đến hành diệt, tất cả những vị ấy sẽ hiểu
biết như vậy; như vậy, như hiện nay Ta vậy. Đây tức là tùy trí của vị
ấy. 36) Này các Tỷ-kheo, v́ rằng vị Thánh đệ tử
được thanh tịnh, thuần tịnh hai loại trí, pháp trí và tùy trí; này các
Tỷ-kheo, vị ấy được gọi là vị Thánh đệ tử đạt tri kiến, đạt kiến, đă đi
đến diệu pháp này, thấy diệu pháp này, đầy đủ hữu học trí, đă đầy đủ hữu
học minh, đă nhập được pháp lưu, là bậc Thánh minh đạt tuệ, đă đứng gơ
vào cửa bất tử. |
4.
Dutiyañāṇavatthusuttaṃ |
4.
Dutiyañāṇavatthusuttavaṇṇanā |
IV. Những Căn Bản
Của Trí (Tạp 14.16 Chủng Trí, Đại 2, 99c) ( S.ii.59) |
34.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘sattasattari vo, bhikkhave, ñāṇavatthūni
desessāmi. Taṃ suṇātha, sādhukaṃ manasi karotha; bhāsissāmī’’ti. ‘‘Evaṃ,
bhante’’ti kho te bhikkhū bhagavato paccassosuṃ. Bhagavā etadavoca –
‘‘Katamāni , bhikkhave, sattasattari ñāṇavatthūni? Jātipaccayā
jarāmaraṇanti ñāṇaṃ ; asati jātiyā natthi jarāmaraṇanti ñāṇaṃ; atītampi
addhānaṃ jātipaccayā jarāmaraṇanti ñāṇaṃ, asati jātiyā natthi
jarāmaraṇanti ñāṇaṃ; anāgatampi addhānaṃ jātipaccayā jarāmaraṇanti
ñāṇaṃ, asati jātiyā natthi jarāmaraṇanti ñāṇaṃ; yampissa taṃ
dhammaṭṭhitiñāṇaṃ tampi khayadhammaṃ vayadhammaṃ virāgadhammaṃ
nirodhadhammanti ñāṇaṃ.
‘‘Bhavapaccayā jātīti ñāṇaṃ…pe… upādānapaccayā bhavoti ñāṇaṃ…
taṇhāpaccayā upādānanti ñāṇaṃ… vedanāpaccayā taṇhāti ñāṇaṃ…
phassapaccayā vedanāti ñāṇaṃ… saḷāyatanapaccayā phassoti ñāṇaṃ…
nāmarūpapaccayā saḷāyatananti ñāṇaṃ… viññāṇapaccayā nāmarūpanti ñāṇaṃ…
saṅkhārapaccayā viññāṇanti ñāṇaṃ; avijjāpaccayā saṅkhārāti ñāṇaṃ, asati
avijjāya natthi saṅkhārāti ñāṇaṃ; atītampi addhānaṃ avijjāpaccayā
saṅkhārāti ñāṇaṃ, asati avijjāya natthi saṅkhārāti ñāṇaṃ; anāgatampi
addhānaṃ avijjāpaccayā saṅkhārāti ñāṇaṃ, asati avijjāya natthi
saṅkhārāti ñāṇaṃ; yampissa taṃ dhammaṭṭhitiñāṇaṃ tampi khayadhammaṃ
vayadhammaṃ virāgadhammaṃ nirodhadhammanti ñāṇaṃ. Imāni vuccanti,
bhikkhave, sattasattari ñāṇavatthūnī’’ti. Catutthaṃ. |
34. Catutthe
sattasattarīti satta ca sattari ca. Byañjanabhāṇakā kira te bhikkhū,
bahubyañjanaṃ katvā vuccamāne paṭivijjhituṃ sakkonti, tasmā tesaṃ
ajjhāsayena idaṃ suttaṃ vuttaṃ. Dhammaṭṭhitiñāṇanti paccayākāre ñāṇaṃ.
Paccayākāro hi dhammānaṃ pavattiṭṭhitikāraṇattā dhammaṭṭhitīti vuccati,
ettha ñāṇaṃ dhammaṭṭhitiñāṇaṃ, etasseva chabbidhassa ñāṇassetaṃ
adhivacanaṃ. Khayadhammanti khayagamanasabhāvaṃ. Vayadhammanti
vayagamanasabhāvaṃ. Virāgadhammanti virajjanasabhāvaṃ. Nirodhadhammanti
nirujjhanasabhāvaṃ. Sattasattarīti ekekasmiṃ satta satta katvā ekādasasu
padesu sattasattari. Imasmiṃ sutte vipassanāpaṭivipassanā kathitā.
Catutthaṃ. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, Ta sẽ giảng cho các
Ông bảy mươi bảy căn bản của trí. Hăy nghe và khéo tư niệm... Và này các
Tỷ-kheo, thế nào là bảy mươi bảy căn bản của trí? 3) Trí biết rằng già chết do duyên sanh.
Trí biết rằng không có sanh thời không có già, chết. Trí biết rằng trong
quá khứ già chết cũng do duyên sanh. Trí biết rằng không có sanh thời
không có già chết. Trí biết rằng trong tương lai già chết cũng do duyên
sanh. Trí biết rằng không có sanh thời sẽ không có già chết. Phàm khi
nào có trí về trú pháp, chỗ ấy cũng có trí tận pháp, hoại pháp, ly tham
pháp, diệt pháp. 4) Trí biết rằng sanh do duyên hữu... 5) Trí biết rằng hữu do duyên thủ... 6) Trí biết rằng thủ do duyên ái... 7) Trí biết rằng ái do duyên thọ... 8) Trí biết rằng thọ do duyên xúc... 9) Trí biết rằng xúc do duyên sáu xứ... 10) Trí biết rằng sáu xứ do duyên danh
sắc... 11) Trí biết rằng danh sắc do duyên thức... 12) Trí biết rằng thức do duyên hành... 13) Trí biết rằng hành do duyên vô minh.
Trí biết rằng không có vô minh thời không có hành. Trí biết rằng trong
quá khứ hành cũng do duyên vô minh. Trí biết rằng không có vô minh thời
không có hành. Trí biết rằng trong tương lai hành cũng sẽ do duyên vô
minh. Trí biết rằng không có vô minh thời sẽ không có hành. Phàm khi nào
có trí về trú pháp, thời cũng có trí về tận pháp, hoại pháp, ly tham
pháp, diệt pháp. 14) Này các Tỷ-kheo, đây gọi là bảy mươi
bảy căn bản của trí. |
5.
Avijjāpaccayasuttaṃ |
5.
Avijjāpaccayasuttavaṇṇanā |
V. Do Duyên Vô Minh
(Tạp 14.17-8 Vô Minh Tăng, Đại 2, 100a) (S.ii,60) |
35.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘avijjāpaccayā, bhikkhave, saṅkhārā;
saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa
samudayo hotī’’ti. Evaṃ vutte, aññataro bhikkhu bhagavantaṃ etadavoca –
‘‘‘katamaṃ nu kho, bhante, jarāmaraṇaṃ, kassa ca panidaṃ jarāmaraṇa’nti?
‘No kallo pañho’ti bhagavā avoca, ‘katamaṃ jarāmaraṇaṃ , kassa ca
panidaṃ jarāmaraṇa’nti iti vā, bhikkhu, yo vadeyya, ‘aññaṃ jarāmaraṇaṃ
aññassa ca panidaṃ jarāmaraṇa’nti, iti vā, bhikkhu, yo vadeyya,
ubhayametaṃ ekatthaṃ byañjanameva nānaṃ. Taṃ jīvaṃ taṃ sarīranti vā,
bhikkhu, diṭṭhiyā sati brahmacariyavāso na hoti. Aññaṃ jīvaṃ aññaṃ
sarīranti vā, bhikkhu , diṭṭhiyā sati brahmacariyavāso na hoti. Ete te,
bhikkhu, ubho ante anupagamma majjhena tathāgato dhammaṃ deseti –
‘jātipaccayā jarāmaraṇa’’’nti.
‘‘Katamā nu kho, bhante, jāti, kassa ca panāyaṃ jātī’’ti? ‘‘No kallo
pañho’’ti bhagavā avoca, ‘‘‘katamā jāti, kassa ca panāyaṃ jātī’ti iti
vā, bhikkhu, yo vadeyya, ‘aññā jāti aññassa ca panāyaṃ jātī’ti iti vā,
bhikkhu, yo vadeyya, ubhayametaṃ ekatthaṃ byañjanameva nānaṃ. Taṃ jīvaṃ
taṃ sarīranti vā, bhikkhu, diṭṭhiyā sati brahmacariyavāso na hoti. Aññaṃ
jīvaṃ aññaṃ sarīranti vā, bhikkhu, diṭṭhiyā sati brahmacariyavāso na
hoti. Ete te, bhikkhu, ubho ante anupagamma majjhena tathāgato dhammaṃ
deseti – ‘bhavapaccayā jātī’’’ti.
‘‘Katamo nu kho, bhante, bhavo, kassa ca panāyaṃ bhavo’’ti? ‘‘No kallo
pañho’’ti bhagavā avoca, ‘‘‘katamo bhavo, kassa ca panāyaṃ bhavo’ti iti
vā, bhikkhu, yo vadeyya, ‘añño bhavo aññassa ca panāyaṃ bhavo’ti iti vā,
bhikkhu, yo vadeyya, ubhayametaṃ ekatthaṃ byañjanameva nānaṃ. Taṃ jīvaṃ
taṃ sarīranti vā, bhikkhu, diṭṭhiyā sati brahmacariyavāso na hoti; aññaṃ
jīvaṃ aññaṃ sarīranti vā, bhikkhu, diṭṭhiyā sati brahmacariyavāso na
hoti. Ete te, bhikkhu, ubho ante anupagamma majjhena tathāgato dhammaṃ
deseti – ‘upādānapaccayā bhavo’ti…pe… ‘taṇhāpaccayā upādānanti…
vedanāpaccayā taṇhāti… phassapaccayā vedanāti… saḷāyatanapaccayā
phassoti… nāmarūpapaccayā saḷāyatananti… viññāṇapaccayā nāmarūpanti…
saṅkhārapaccayā viññāṇa’’’nti.
‘‘Katame nu kho, bhante, saṅkhārā, kassa ca panime saṅkhārā’’ti? ‘‘No
kallo pañho’’ti bhagavā avoca, ‘‘‘katame saṅkhārā kassa ca panime
saṅkhārā’ti iti vā, bhikkhu, yo vadeyya, ‘aññe saṅkhārā aññassa ca
panime saṅkhārā’ti iti vā, bhikkhu, yo vadeyya, ubhayametaṃ ekatthaṃ
byañjanameva nānaṃ. Taṃ jīvaṃ taṃ sarīranti vā, bhikkhu, diṭṭhiyā sati
brahmacariyavāso na hoti; aññaṃ jīvaṃ aññaṃ sarīranti vā, bhikkhu,
diṭṭhiyā sati brahmacariyavāso na hoti. Ete te, bhikkhu, ubho ante
anupagamma majjhena tathāgato dhammaṃ deseti – ‘avijjāpaccayā
saṅkhārā’’’ti.
‘‘Avijjāya tveva, bhikkhu, asesavirāganirodhā yānissa tāni visūkāyikāni
visevitāni vipphanditāni kānici kānici. ‘Katamaṃ jarāmaraṇaṃ, kassa ca
panidaṃ jarāmaraṇaṃ’ iti vā, ‘aññaṃ jarāmaraṇaṃ, aññassa ca panidaṃ
jarāmaraṇaṃ’ iti vā, ‘taṃ jīvaṃ taṃ sarīraṃ’ iti vā, ‘aññaṃ jīvaṃ aññaṃ
sarīraṃ’ iti vā. Sabbānissa tāni pahīnāni bhavanti ucchinnamūlāni
tālāvatthukatāni anabhāvaṅkatāni āyatiṃ anuppādadhammāni.
‘‘Avijjāya tveva, bhikkhu, asesavirāganirodhā yānissa tāni visūkāyikāni
visevitāni vipphanditāni kānici kānici. ‘Katamā jāti, kassa ca panāyaṃ
jāti’ iti vā, ‘aññā jāti, aññassa ca panāyaṃ jāti’ iti vā, ‘taṃ jīvaṃ
taṃ sarīraṃ’ iti vā, ‘aññaṃ jīvaṃ aññaṃ sarīraṃ’ iti vā. Sabbānissa tāni
pahīnāni bhavanti ucchinnamūlāni tālāvatthukatāni anabhāvaṅkatāni āyatiṃ
anuppādadhammāni.
‘‘Avijjāya tveva, bhikkhu, asesavirāganirodhā yānissa tāni visūkāyikāni
visevitāni vipphanditāni kānici kānici. Katamo bhavo…pe… katamaṃ
upādānaṃ… katamā taṇhā… katamā vedanā… katamo phasso… katamaṃ
saḷāyatanaṃ… katamaṃ nāmarūpaṃ… katamaṃ viññāṇaṃ…pe….
‘‘Avijjāya tveva, bhikkhu, asesavirāganirodhā yānissa tāni visūkāyikāni
visevitāni vipphanditāni kānici kānici. ‘Katame saṅkhārā, kassa ca
panime saṅkhārā’ iti vā, ‘aññe saṅkhārā, aññassa ca panime saṅkhārā’ iti
vā, ‘taṃ jīvaṃ taṃ sarīraṃ’ iti vā, ‘aññaṃ jīvaṃ, aññaṃ sarīraṃ’ iti vā.
Sabbānissa tāni pahīnāni bhavanti ucchinnamūlāni tālāvatthukatāni
anabhāvaṅkatāni āyatiṃ anuppādadhammānī’’ti. Pañcamaṃ. |
35. Pañcame
samudayo hotīti satthā idheva desanaṃ osāpesi. Kiṃkāraṇāti?
Diṭṭhigatikassa okāsadānatthaṃ. Tassañhi parisati upārambhacitto
diṭṭhigatiko atthi, so pañhaṃ pucchissati, athassāhaṃ vissajjessāmīti
tassa okāsadānatthaṃ desanaṃ osāpesi. No kallo pañhoti ayutto pañho.
Duppañho esoti attho. Nanu ca ‘‘katamaṃ nu kho, bhante, jarāmaraṇa’’nti?
Idaṃ supucchitanti. Kiñcāpi supucchitaṃ, yathā pana satasahassagghanike
suvaṇṇathāle vaḍḍhitassa subhojanassa matthake āmalakamattepi gūthapiṇḍe
ṭhapite sabbaṃ bhojanaṃ dubbhojanaṃ hoti chaḍḍetabbaṃ, evameva ‘‘kassa
ca panidaṃ jarāmaraṇa’’nti? Iminā sattūpaladdhivādapadena gūthapiṇḍena
taṃ bhojanaṃ dubbhojanaṃ viya ayampi sabbo duppañhova jātoti.
Brahmacariyavāsoti ariyamaggavāso. Taṃ jīvaṃ taṃ sarīranti yassa hi ayaṃ
diṭṭhi, so ‘‘jīve ucchijjamāne sarīraṃ ucchijjati, sarīre ucchijjante
jīvitaṃ ucchijjatī’’ti gaṇhāti. Evaṃ gaṇhato sā diṭṭhi ‘‘satto
ucchijjatī’’ti gahitattā ucchedadiṭṭhi nāma hoti . Sace pana saṅkhārāva
uppajjanti ceva nirujjhanti cāti gaṇheyya, sāsanāvacarā sammādiṭṭhi nāma
bhaveyya. Ariyamaggo ca nāmeso vaṭṭaṃ nirodhento vaṭṭaṃ samucchindanto
uppajjati , tadeva taṃ vaṭṭaṃ ucchedadiṭṭhiyā gahitākārassa sambhave
sati vināva maggabhāvanāya nirujjhatīti maggabhāvanā niratthakā hoti.
Tena vuttaṃ ‘‘brahmacariyavāso na hotī’’ti.
Dutiyanaye aññaṃ jīvaṃ aññaṃ sarīranti yassa ayaṃ diṭṭhi, so ‘‘sarīraṃ
idheva ucchijjati, na jīvitaṃ, jīvitaṃ pana pañjarato sakuṇo viya
yathāsukhaṃ gacchatī’’ti gaṇhāti. Evaṃ gaṇhato sā diṭṭhi ‘‘imasmā lokā
jīvitaṃ paralokaṃ gata’’nti gahitattā sassatadiṭṭhi nāma hoti. Ayañca
ariyamaggo tebhūmakavaṭṭaṃ vivaṭṭento uppajjati, so ekasaṅkhārepi nicce
dhuve sassate sati uppannopi vaṭṭaṃ vivaṭṭetuṃ na sakkotīti maggabhāvanā
niratthakā hoti. Tena vuttaṃ ‘‘aññaṃ jīvaṃ aññaṃ sarīranti vā bhikkhu
diṭṭhiyā sati brahmacariyavāso na hotī’’ti.
Visūkāyikānītiādi sabbaṃ micchādiṭṭhivevacanameva. Sā hi sammādiṭṭhiyā
vinivijjhanaṭṭhena visūkamiva attānaṃ āvaraṇato visūkāyikaṃ,
sammādiṭṭhiṃ ananuvattitvā tassā virodhena pavattanato visevitaṃ, kadāci
ucchedassa kadāci sassatassa gahaṇato virūpaṃ phanditaṃ vipphanditanti
vuccati. Tālāvatthukatānīti tālavatthu viya katāni, puna aviruhaṇaṭṭhena
matthakacchinnatālo viya samūlaṃ tālaṃ uddharitvā tassa
patiṭṭhitaṭṭhānaṃ viya ca katānīti attho. Anabhāvaṃkatānīti anuabhāvaṃ
katānīti. Pañcamaṃ. |
1) ... Trú ở Sàvatthi... 2) -- Này các Tỷ-kheo, do duyên vô minh có
hành; do duyên hành có thức... như vậy là tập khởi của toàn bộ khổ uẩn
này. 3) -- Bạch Thế Tôn, thế nào là già chết? Và
già chết này là của ai? Thế Tôn đáp: -- Câu hỏi không thích hợp. Này Tỷ-kheo,
Ông có thể nói: "Thế nào là già chết, và già chết này là của ai?", hay
này Tỷ-kheo, Ông có thể nói: "Già chết là khác và người già và chết là
khác", hai câu hỏi này nghĩa là một, chỉ có văn sai khác. Này Tỷ-kheo,
chỗ nào có (tà) kiến: "Sinh mạng và thân thể là một", chỗ ấy không có
Phạm hạnh trú. Này Tỷ-kheo, chỗ nào có (tà) kiến: "Sinh mạng và thân thể
là khác", chỗ ấy không có Phạm hạnh trú. Này Tỷ-kheo, từ bỏ hai cực đoan
này, Như Lai thuyết pháp theo trung đạo và nói: "Do duyên sanh nên có
già chết". 4) -- Bạch Thế Tôn, thế nào là sanh và sanh
này là của ai? Thế Tôn đáp: -- Câu hỏi không thích hợp. Này Tỷ-kheo,
Ông có thể nói: "Thế nào là sanh, và sanh này là của ai?", hay này
Tỷ-kheo, Ông có thể nói: "Sanh là khác và người sanh là khác", hai câu
hỏi này có nghĩa là một, chỉ có văn sai khác. Này Tỷ-kheo, chỗ nào có tà
kiến: "Sinh mạng và thân thể là một", chỗ ấy không có Phạm hạnh trú. Này
Tỷ-kheo, chỗ nào có tà kiến: "Sinh mạng và thân thể là khác", chỗ ấy
không có Phạm hạnh trú. Này Tỷ-kheo, từ bỏ hai cực đoan này, Như Lai
thuyết pháp theo trung đạo và nói: "Do duyên hữu nên có sanh". 5) -- Bạch Thế Tôn, thế nào là hữu và hữu
này của ai? Thế Tôn nói: -- Câu hỏi không thích hợp. Này Tỷ-kheo,
Ông có thể hỏi: "Thế nào là hữu và hữu này của ai?", hay Ông có thể nói:
"Hữu khác và người có hữu này khác", hai câu hỏi này là một, chỉ có văn
sai khác. Này Tỷ-kheo, chỗ nào có tà kiến: "Sinh mạng và thân thể là
một", chỗ ấy không có Phạm hạnh trú. Này Tỷ-kheo, chỗ nào có tà kiến:
"Sinh mạng và thân thể là khác", chỗ ấy không có Phạm hạnh trú. Này
Tỷ-kheo, từ bỏ hai cực đoan này, Như Lai thuyết pháp theo trung đạo và
nói: "Do duyên thủ nên có hữu". 6) -- Bạch Thế Tôn, thế nào là thủ và thủ
này của ai?... (như trên)... "Do duyên ái nên có thủ". 7)... "Do duyên thọ nên có ái" 8)... "Do duyên xúc nên có thọ". 9)... "Do duyên sáu xứ nên có xúc". 10)... "Do duyên danh sắc nên có sáu xứ". 11)... "Do duyên thức nên có danh sắc". 12)... "Do duyên hành nên có thức". 13) -- Bạch Thế Tôn, thế nào là các hành,
và các hành này là của ai? Thế Tôn đáp: -- Câu hỏi không thích hợp. Này Tỷ-kheo,
Ông có thể nói: "Thế nào là các hành và các hành này là của ai?", hay
này Tỷ-kheo, Ông có thể nói: "Các hành là khác và người có các hành này
là khác", hai câu hỏi này là một, chỉ có văn sai khác. Này Tỷ-kheo, chỗ
nào có (tà) kiến: "Sinh mạng và thân thể là một", chỗ ấy không có Phạm
hạnh trú. Này Tỷ-kheo, chỗ nào có (tà) kiến: "Sinh mạng và thân thể là
khác", chỗ ấy không có Phạm hạnh trú. Này Tỷ-kheo, từ bỏ hai cực đoan
này, Như Lai thuyết pháp theo trung đạo và nói: "Do duyên vô minh nên có
các hành". Này Tỷ-kheo, do sự ly tham, đoạn diệt vô minh một cách hoàn
toàn, các tạp luận (hư luận), dị thuyết, xuyên tạc liên hệ ấy hay bất cứ
loại nào ... sẽ được đoạn tận. 14) Như câu hỏi: "Thế nào là già chết và
già chết này là của ai?". Hay "Già chết là khác và người có già chết là
khác?" hay "Sinh mạng và thân thể này là một", hay "Sinh mạng và thân
thể là khác", tất cả đều được đoạn tận, cắt đứt từ gốc rễ, làm cho như
thân cây ta-la, làm cho không thể hiện hữu, khiến cho tương lai không
thể sanh khởi. Này Tỷ-kheo, do sự ly tham, đoạn diệt vô minh một cách
hoàn toàn, các tạp luận, dị thuyết, xuyên tạc liên hệ ấy hay bất cứ loại
nào ... sẽ được đoạn tận. 15) Như câu hỏi: "Thế nào là sanh và sanh
này là của ai?". Hay "Sanh là khác và người có sanh là khác", hay "Sinh
mạng và thân thể là một", hay "Sinh mạng và thân thể là khác", tất cả
đều được đoạn tận, cắt đứt từ gốc rễ làm cho như thân cây ta-la, làm cho
không thể hiện hữu, khiến trong tương lai không thể sanh khởi. Này các
Tỷ-kheo, do sự ly tham, đoạn diệt vô minh một cách hoàn toàn, các tạp
luận, dị thuyết, xuyên tạc liên hệ ấy hay bất cứ loại nào ... sẽ được
đoạn tận. 16) Thế nào là hữu... 17) Thế nào là thủ... 18) Thế nào là ái... 19) Thế nào là thọ... 20) Thế nào là xúc... 21) Thế nào là sáu xứ... 22) Thế nào là danh sắc... 23) Thế nào là thức... Này các Tỷ-kheo, do
sự ly tham, đoạn diệt vô minh một cách hoàn toàn, các tạp luận, dị
thuyết, xuyên tạc liên hệ ấy hay bất cứ loại nào ... sẽ được đoạn tận. 24) Như câu hỏi: "Thế nào là các hành và
các hành này là của ai?". Hay "Các hành là khác và người có các hành này
là khác", hay "Sinh mạng và thân thể là một", hay "Sinh mạng và thân thể
là khác"; tất cả đều được đoạn tận cắt đứt từ gốc rễ, làm cho như thân
cây ta-la, làm cho không thể hiện hữu, khiến cho trong tương lai không
thể sanh khởi. |
6.
Dutiyaavijjāpaccayasuttaṃ |
6.
Dutiyaavijjāpaccayasuttavaṇṇanā |
VI. Do Duyên Vô
Minh (S.ii,63) |
36.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘avijjāpaccayā, bhikkhave, saṅkhārā;
saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa
samudayo hoti.
‘‘‘Katamaṃ jarāmaraṇaṃ, kassa ca panidaṃ jarāmaraṇa’nti iti vā,
bhikkhave , yo vadeyya, ‘aññaṃ jarāmaraṇaṃ, aññassa ca panidaṃ
jarāmaraṇa’nti iti vā, bhikkhave, yo vadeyya, ubhayametaṃ ekatthaṃ
byañjanameva nānaṃ. ‘Taṃ jīvaṃ taṃ sarīraṃ’ iti vā, bhikkhave, diṭṭhiyā
sati brahmacariyavāso na hoti. ‘Aññaṃ jīvaṃ aññaṃ sarīraṃ’ iti vā,
bhikkhave, diṭṭhiyā sati brahmacariyavāso na hoti. Ete te, bhikkhave,
ubho ante anupagamma majjhena tathāgato dhammaṃ deseti – ‘jātipaccayā
jarāmaraṇa’’’nti.
‘‘Katamā jāti…pe… katamo bhavo… katamaṃ upādānaṃ… katamā taṇhā… katamā
vedanā… katamo phasso… katamaṃ saḷāyatanaṃ… katamaṃ nāmarūpaṃ… katamaṃ
viññāṇaṃ… katame saṅkhārā, kassa ca panime saṅkhārāti iti vā, bhikkhave,
yo vadeyya, ‘aññe saṅkhārā aññassa ca panime saṅkhārā’ti iti vā,
bhikkhave, yo vadeyya, ubhayametaṃ ekatthaṃ byañjanameva nānaṃ. ‘Taṃ
jīvaṃ taṃ sarīraṃ’ iti vā, bhikkhave, diṭṭhiyā sati brahmacariyavāso na
hoti. ‘Aññaṃ jīvaṃ aññaṃ sarīraṃ’ iti vā, bhikkhave, diṭṭhiyā sati
brahmacariyavāso na hoti. Ete te, bhikkhave, ubho ante anupagamma
majjhena tathāgato dhammaṃ deseti – ‘avijjāpaccayā saṅkhārā’’’ti.
‘‘Avijjāya tveva, bhikkhave, asesavirāganirodhā yānissa tāni
visūkāyikāni visevitāni vipphanditāni kānici kānici. ‘Katamaṃ
jarāmaraṇaṃ, kassa ca panidaṃ jarāmaraṇaṃ’ iti vā, ‘aññaṃ jarāmaraṇaṃ,
aññassa ca panidaṃ jarāmaraṇaṃ’ iti vā, ‘taṃ jīvaṃ taṃ sarīraṃ’ iti vā,
‘aññaṃ jīvaṃ, aññaṃ sarīraṃ’ iti vā. Sabbānissa tāni pahīnāni bhavanti
ucchinnamūlāni tālāvatthukatāni anabhāvaṅkatāni āyatiṃ anuppādadhammāni.
‘‘Avijjāya tveva, bhikkhave, asesavirāganirodhā yānissa tāni
visūkāyikāni visevitāni vipphanditāni kānici kānici. Katamā jāti…pe…
katamo bhavo… katamaṃ upādānaṃ… katamā taṇhā… katamā vedanā… katamo
phasso… katamaṃ saḷāyatanaṃ… katamaṃ nāmarūpaṃ… katamaṃ viññāṇaṃ…
‘katame saṅkhārā, kassa ca panime saṅkhārā’ iti vā, ‘aññe saṅkhārā,
aññassa ca panime saṅkhārā’ iti vā; ‘taṃ jīvaṃ taṃ sarīraṃ’ iti vā,
‘aññaṃ jīvaṃ aññaṃ sarīraṃ’ iti vā. Sabbānissa tāni pahīnāni bhavanti
ucchinnamūlāni tālāvatthukatāni anabhāvaṅkatāni āyatiṃ
anuppādadhammānī’’ti. Chaṭṭhaṃ. |
36. Chaṭṭhe
iti vā, bhikkhave, yo vadeyyāti tassaṃ parisati diṭṭhigatiko pañhaṃ
pucchitukāmo atthi, so pana avisāradadhātuko uṭṭhāya dasabalaṃ pucchituṃ
na sakkoti, tasmā tassa ajjhāsayena sayameva pucchitvā vissajjento
satthā evamāha. Chaṭṭhaṃ.
|
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) ... Này các Tỷ-kheo, do duyên vô minh
nên có các hành. Do duyên hành nên có thức... như vậy là sự tập khởi của
toàn bộ khổ uẩn này. 3) Này các Tỷ-kheo, các Ông có thể nói:
"Thế nào là già chết và già chết này của ai?" Hay này các Tỷ-kheo, các
Ông có thể nói: "Già chết là khác và người có già chết là khác" hai câu
này đồng một nghĩa, chỉ có văn sai khác. Này các Tỷ-kheo, chỗ nào có
(tà) kiến: "Sinh mạng và thân thể là một", chỗ ấy không có Phạm hạnh
trú. Này các Tỷ-kheo, chỗ nào có (tà) kiến: "Sinh mạng là khác, thân thể
là khác", chỗ ấy không có Phạm hạnh trú. Này các Tỷ-kheo, từ bỏ hai cực
đoan ấy Như Lai thuyết pháp theo trung đạo, nói rằng: "Do duyên sanh có
già chết..".. 4) Thế nào là sanh?... 5) Thế nào là hữu?... 6) Thế nào là thủ?... 7) Thế nào là ái?... 8) Thế nào là thọ?... 9) Thế nào là xúc?... 10) Thế nào là sáu xứ?... 11) Thế nào là danh sắc?... 12) Thế nào là thức?... 13) -- Này các Tỷ-kheo, các Ông có thể nói:
"Thế nào là các hành và các hành này là của ai?" Hay này các Tỷ-kheo,
các Ông có thể nói: "Các hành và người có các hành này khác", hai câu
hỏi ấy đồng nghĩa, chỉ có văn sai khác. Này các Tỷ-kheo, chỗ nào có (tà)
kiến: "Sinh mạng và thân thể là một", chỗ ấy, này các Tỷ-kheo, không có
Phạm hạnh trú. Này các Tỷ-kheo, chỗ nào có (tà) kiến: "Sinh mạng và thân
thể là khác", chỗ ấy, này các Tỷ-kheo, không có Phạm hạnh trú. Này các
Tỷ-kheo, từ bỏ hai cực đoan ấy, Như Lai thuyết pháp theo trung đạo, nói
rằng: "Do duyên vô minh, có các hành". 14) Do sự đoạn diệt, ly tham vô minh một
cách hoàn toàn, các tạp luận, dị thuyết, xuyên tạc liên hệ ấy hay bất cứ
loại nào... 15) Thế nào là sanh?... 16) Thế nào là hữu?... 17) Thế nào là thủ?... 18) Thế nào là ái?... 19) Thế nào là thọ?... 20) Thế nào là xúc?... 21) Thế nào là sáu xứ?... 22) Thế nào là danh sắc?... 23) Thế nào là thức?... 24) "Thế nào là hành và những hành này là
của ai?" Hay "Các hành là khác và có ai có những hành này là khác", hay
"Sinh mạng và thân thể là một", hay "Sinh mạng và thân thể là khác"; tất
cả những loại liên hệ này được đoạn tận, cắt đứt từ gốc rễ, làm cho như
thân cây ta-la, làm cho không thể hiện hữu, khiến cho trong tương lai
không thể sanh khởi. |
7. Natumhasuttaṃ |
7.
Natumhasuttavaṇṇanā |
VII. Không Phải Của
Ông (Tạp 12.13, Phi Nhữ Sở Hữu, Đại 2, 84a) (S.ii,64) |
37.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘nāyaṃ, bhikkhave, kāyo tumhākaṃ napi aññesaṃ.
Purāṇamidaṃ , bhikkhave, kammaṃ abhisaṅkhataṃ abhisañcetayitaṃ vedaniyaṃ
daṭṭhabbaṃ’’.
‘‘Tatra kho, bhikkhave, sutavā ariyasāvako paṭiccasamuppādaññeva
sādhukaṃ yoniso manasi karoti – ‘iti imasmiṃ sati idaṃ hoti, imassuppādā
idaṃ uppajjati; imasmiṃ asati idaṃ na hoti, imassa nirodhā idaṃ
nirujjhati, yadidaṃ – avijjāpaccayā saṅkhārā; saṅkhārapaccayā
viññāṇaṃ…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
Avijjāya tveva asesavirāganirodhā saṅkhāranirodho; saṅkhāranirodhā
viññāṇanirodho…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho
hotī’’’ti. Sattamaṃ. |
37. Sattame na
tumhākanti attani hi sati attaniyaṃ nāma hoti. Attāyeva ca natthi, tasmā
‘‘na tumhāka’’nti āha. Napi aññesanti añño nāma paresaṃ attā, tasmiṃ
sati aññesaṃ nāma siyā, sopi natthi, tasmā ‘‘napi aññesa’’nti āha.
Purāṇamidaṃ, bhikkhave, kammanti nayidaṃ purāṇakammameva,
purāṇakammanibbatto panesa kāyo, tasmā paccayavohārena evaṃ vutto.
Abhisaṅkhatantiādi kammavohārasseva vasena purimaliṅgasabhāgatāya
vuttaṃ, ayaṃ panettha attho – abhisaṅkhatanti paccayehi katoti
daṭṭhabbo. Abhisañcetayitanti cetanāvatthuko cetanāmūlakoti daṭṭhabbo.
Vedaniyanti vedaniyavatthūti daṭṭhabbo. Sattamaṃ. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, thân thể này không
phải của các Ông, không phải của người khác. 3) Thân này, này các Tỷ-kheo, phải được xem
là do hành động, do sắp đặt, do sự cố ư, do sự cảm thọ trong quá khứ. 4) Ở đây, này các Tỷ-kheo, vị Thánh đệ tử
đa văn khéo léo chân chánh suy nghiệm định lư duyên khởi như sau: 5) "Cái này có mặt, cái kia có mặt. Do cái
này sanh khởi, cái kia sanh khởi. Cái này không có mặt, cái kia không có
mặt. Do cái này diệt, cái kia diệt." Tức là do duyên vô minh có các
hành. Do duyên hành có thức... như vậy là sự tập khởi của toàn bộ khổ
uẩn này. Do sự ly tham, đoạn diệt vô minh một cách hoàn toàn, các hành
diệt. Do các hành diệt nên thức diệt... như vậy là sự đoạn diệt của toàn
bộ khổ uẩn này. |
8. Cetanāsuttaṃ |
8.
Cetanāsuttavaṇṇanā |
VIII. Cetanà: Tư
Tâm Sở (Tạp 14.19, Tư Lường. Đại 2,100a) (S.ii,65) |
38.
Sāvatthinidānaṃ . ‘‘Yañca, bhikkhave, ceteti yañca pakappeti yañca
anuseti, ārammaṇametaṃ [āramaṇametaṃ (?)] hoti viññāṇassa ṭhitiyā.
Ārammaṇe sati patiṭṭhā viññāṇassa hoti. Tasmiṃ patiṭṭhite viññāṇe
virūḷhe āyatiṃ punabbhavābhinibbatti hoti. Āyatiṃ
punabbhavābhinibbattiyā sati āyatiṃ jāti jarāmaraṇaṃ
sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā sambhavanti. Evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa samudayo hoti’’.
‘‘No ce, bhikkhave, ceteti no ce pakappeti, atha ce anuseti,
ārammaṇametaṃ hoti viññāṇassa ṭhitiyā. Ārammaṇe sati patiṭṭhā viññāṇassa
hoti. Tasmiṃ patiṭṭhite viññāṇe virūḷhe āyatiṃ punabbhavābhinibbatti
hoti. Āyatiṃ punabbhavābhinibbattiyā sati āyatiṃ jātijarāmaraṇaṃ
sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā sambhavanti. Evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
‘‘Yato ca kho, bhikkhave, no ceva ceteti no ca pakappeti no ca anuseti,
ārammaṇametaṃ na hoti viññāṇassa ṭhitiyā . Ārammaṇe asati patiṭṭhā
viññāṇassa na hoti. Tadappatiṭṭhite viññāṇe avirūḷhe āyatiṃ
punabbhavābhinibbatti na hoti. Āyatiṃ punabbhavābhinibbattiyā asati
āyatiṃ jātijarāmaraṇaṃ sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā nirujjhanti.
Evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’ti. Aṭṭhamaṃ. |
38. Aṭṭhame
yañca, bhikkhave, cetetīti yaṃ cetanaṃ ceteti, pavattetīti attho. Yañca
pakappetīti yaṃ pakappanaṃ pakappeti, pavatteticceva attho. Yañca
anusetīti yañca anusayaṃ anuseti, pavatteticceva attho. Ettha ca
cetetīti tebhūmakakusalākusalacetanā gahitā, pakappetīti aṭṭhasu
lobhasahagatacittesu taṇhādiṭṭhikappā gahitā, anusetīti dvādasannaṃ
cetanānaṃ sahajātakoṭiyā ceva upanissayakoṭiyā ca anusayo gahito.
Ārammaṇametaṃ hotīti (cetanādidhammajāte sati kammaviññāṇassa uppattiyā
avāritattā) etaṃ cetanādidhammajātaṃ paccayo hoti. Paccayo hi idha
ārammaṇanti adhippetā. Viññāṇassa ṭhitiyāti kammaviññāṇassa ṭhitatthaṃ.
Ārammaṇe satīti tasmiṃ paccaye sati. Patiṭṭhā viññāṇassa hotīti tassa
kammaviññāṇassa patiṭṭhā hoti. Tasmiṃ patiṭṭhite viññāṇeti tasmiṃ
kammaviññāṇe patiṭṭhite. Virūḷheti kammaṃ javāpetvā
paṭisandhiākaḍḍhanasamatthatāya nibbattamūle jāte.
Punabbhavābhinibbattīti punabbhavasaṅkhātā abhinibbatti.
Noce, bhikkhave, cetetīti iminā tebhūmakacetanāya appavattanakkhaṇo
vutto. No ce pakappetīti iminā taṇhādiṭṭhikappānaṃ appavattanakkhaṇo.
Atha ce anusetīti iminā tebhūmakavipākesu parittakiriyāsu rūpeti ettha
appahīnakoṭiyā anusayo gahito. Ārammaṇametaṃhotīti anusaye sati
kammaviññāṇassa uppattiyā avāritattā etaṃ anusayajātaṃ paccayova hoti.
No ceva cetetītiādīsu paṭhamapade tebhūmakakusalākusalacetanā nivattā,
dutiyapade aṭṭhasu cittesu taṇhādiṭṭhiyo, tatiyapade vuttappakāresu
dhammesu yo appahīnakoṭiyā anusayito anusayo, so nivatto.
Apicettha asammohatthaṃ ceteti pakappeti anuseti, ceteti na pakappeti
anuseti, na ceteti na pakappeti anuseti, na ceteti na pakappeti na
anusetīti idampi catukkaṃ veditabbaṃ. Tattha paṭhamanaye
dhammaparicchedo dassito. Dutiyanaye cetetīti tebhūmakakusalacetanā ceva
catasso ca akusalacetanā gahitā. Na pakappetīti aṭṭhasu cittesu
taṇhādiṭṭhiyo nivattā. Anusetīti tebhūmakakusale upanissayakoṭiyā,
catūsu akusalacetanāsu sahajātakoṭiyā ceva upanissayakoṭiyā ca anusayo
gahito. Tatiyanaye na cetetīti tebhūmakakusalākusalaṃ nivattaṃ, na
pakappetīti aṭṭhasu cittesu taṇhādiṭṭhiyo nivattā, anusetīti sutte
āgataṃ vāretvā tebhūmakakusalākusalavipākakiriyārūpesu appahīnakoṭiyā
upanissayo gahito. Catutthanayo purimasadisova.
Tadappatiṭṭhiteti tasmiṃ appatiṭṭhite. Avirūḷheti kammaṃ javāpetvā
paṭisandhiākaḍḍhanasamatthatāya anibbattamūle. Ettha pana kiṃ
kathitanti? Arahattamaggassa kiccaṃ, khīṇāsavassa kiccakaraṇantipi
navalokuttaradhammātipi vattuṃ vaṭṭati. Ettha ca viññāṇassa ceva āyatiṃ
punabbhavassa ca antare eko sandhi, vedanātaṇhānamantare eko,
bhavajātīnamantare ekoti. Aṭṭhamaṃ. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) ... Này các Tỷ-kheo, cái chúng ta tư
niệm, tư lường, có thầm ư, cái ấy trở thành sở duyên cho thức an trú.
Khi nào sở duyên có mặt thời thức có an trú. Do thức ấy an trú, tăng
trưởng, nên trong tương lai, tái hữu sanh khởi. Do sanh khởi tái hữu có
mặt trong tương lai, nên già chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo sanh khởi. Như
vậy là sự tập khởi của toàn bộ khổ uẩn này. 3) Này các Tỷ-kheo, nếu không có tư niệm,
không có tư lường nhưng nếu có thầm ư (canuseti), cái ấy trở thành sở
duyên cho thức an trú. Khi nào sở duyên có mặt thời thức có an trú. Do
thức ấy an trú, tăng trưởng, nên trong tương lai, tái hữu sanh khởi. Do
sanh khởi tái hữu có mặt trong tương lai, nên già chết, sầu, bi, khổ,
ưu, năo sanh khởi. Như vậy là sự tập khởi của toàn bộ khổ uẩn này. 4) Này các Tỷ-kheo, nếu chúng ta không có
tư niệm, không có tư lường, không có thầm ư, thời không có sở duyên cho
thức an trú. Khi nào sở duyên không có mặt thời thức không an trú. Do
thức ấy không an trú và không tăng trưởng, nên trong tương lai tái hữu
không sanh khởi. Do sanh khởi tái hữu không có mặt trong tương lai, nên
sanh, già chết, sầu, bi, ưu, năo được đoạn diệt. Như vậy là sự đoạn diệt
của toàn bộ khổ uẩn này. |
9.
Dutiyacetanāsuttaṃ |
9.
Dutiyacetanāsuttavaṇṇanā |
IX. Tư Tâm Sở (Tạp
14.20 Tư Lường, Đại 2, 100b) (S.ii,66) |
39.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘yañca, bhikkhave, ceteti yañca pakappeti
yañca anuseti, ārammaṇametaṃ hoti viññāṇassa ṭhitiyā. Ārammaṇe sati
patiṭṭhā viññāṇassa hoti. Tasmiṃ patiṭṭhite viññāṇe virūḷhe nāmarūpassa
avakkanti hoti. Nāmarūpapaccayā saḷāyatanaṃ; saḷāyatanapaccayā phasso;
phassapaccayā vedanā…pe… taṇhā… upādānaṃ… bhavo… jāti… jarāmaraṇaṃ
sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā sambhavanti. Evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa samudayo hoti’’.
‘‘No ce, bhikkhave, ceteti no ce pakappeti, atha ce anuseti,
ārammaṇametaṃ hoti viññāṇassa ṭhitiyā. Ārammaṇe sati patiṭṭhā viññāṇassa
hoti. Tasmiṃ patiṭṭhite viññāṇe virūḷhe nāmarūpassa avakkanti hoti.
Nāmarūpapaccayā saḷāyatanaṃ…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa
samudayo hoti.
‘‘Yato ca kho, bhikkhave, no ceva ceteti no ca pakappeti no ca anuseti,
ārammaṇametaṃ na hoti viññāṇassa ṭhitiyā. Ārammaṇe asati patiṭṭhā
viññāṇassa na hoti. Tadappatiṭṭhite viññāṇe avirūḷhe nāmarūpassa
avakkanti na hoti. Nāmarūpanirodhā saḷāyatananirodho…pe… evametassa
kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’ti. Navamaṃ. |
39. Navame
viññāṇanāmarūpānaṃ antare eko sandhi, vedanātaṇhānamantare eko,
bhavajātīnamantare ekoti. Navamaṃ. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, cái ǵ chúng ta tư
niệm, chúng ta tư lường, chúng ta có thầm ư, cái ấy trở thành (sở duyên)
cho thức an trú. Do sở duyên có mặt nên thức có an trú. Do thức ấy an
trú và tăng trưởng nên có sự hạ sanh danh sắc. 3) Do duyên danh sắc nên có sáu xứ. Do
duyên sáu xứ nên có xúc. Do duyên xúc nên có thọ... ái... thủ... hữu...
sanh, già chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo sanh khởi. Như vậy là sự tập khởi
của toàn bộ khổ uẩn này. 4) Này các Tỷ-kheo, nếu chúng ta không tư
niệm, không tư lường nhưng có thầm ư, thời cái ấy trở thành sở duyên cho
thức an trú. Do sở duyên có mặt nên thức có an trú. Do thức ấy an trú và
tăng trưởng nên có sự hạ sanh danh sắc. 5) Do duyên danh sắc nên có sáu xứ... như
vậy là sự tập khởi của toàn bộ khổ uẩn này. 6) Này các Tỷ-kheo, nếu chúng ta không tư
niệm, không tư lường, không có thầm ư, thời không có sở duyên cho thức
an trú. Do sở duyên không có mặt nên thức không an trú. Do thức ấy không
an trú và không tăng trưởng nên danh sắc không hạ sanh. Do danh sắc diệt
nên sáu xứ diệt... như vậy là sự đoạn diệt của toàn bộ khổ uẩn này. |
10.
Tatiyacetanāsuttaṃ |
10.
Tatiyacetanāsuttavaṇṇanā |
X. Tư Tâm Sở (Tạp
14.21 Tư Lường, Đại 2, 100b) (S.ii,66) |
40.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘yañca , bhikkhave, ceteti yañca pakappeti
yañca anuseti ārammaṇametaṃ hoti viññāṇassa ṭhitiyā. Ārammaṇe sati
patiṭṭhā viññāṇassa hoti. Tasmiṃ patiṭṭhite viññāṇe virūḷhe nati hoti.
Natiyā sati āgatigati hoti. Āgatigatiyā sati cutūpapāto hoti. Cutūpapāte
sati āyatiṃ jātijarāmaraṇaṃ sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā
sambhavanti. Evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti’’.
‘‘No ce, bhikkhave, ceteti no ce pakappeti atha ce anuseti,
ārammaṇametaṃ hoti viññāṇassa ṭhitiyā. Ārammaṇe sati patiṭṭhā viññāṇassa
hoti. Tasmiṃ patiṭṭhite viññāṇe virūḷhe nati hoti. Natiyā sati āgatigati
hoti. Āgatigatiyā sati cutūpapāto hoti. Cutūpapāte sati āyatiṃ
jātijarāmaraṇaṃ sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā sambhavanti.
Evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
‘‘Yato ca kho, bhikkhave, no ceva ceteti no ca pakappeti no ca anuseti,
ārammaṇametaṃ na hoti viññāṇassa ṭhitiyā. Ārammaṇe asati patiṭṭhā
viññāṇassa na hoti. Tadappatiṭṭhite viññāṇe avirūḷhe nati na hoti.
Natiyā asati āgatigati na hoti. Āgatigatiyā asati cutūpapāto na hoti.
Cutūpapāte asati āyatiṃ jāti jarāmaraṇaṃ
sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā nirujjhanti. Evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’ti. Dasamaṃ.
Kaḷārakhattiyavaggo catuttho.
Tassuddānaṃ –
Bhūtamidaṃ kaḷārañca, duve ca ñāṇavatthūni;
Avijjāpaccayā ca dve, natumhā cetanā tayoti. |
40. Dasame
natīti taṇhā. Sā hi piyarūpesu rūpādīsu namanaṭṭhena ‘‘natī’’ti vuccati.
Āgati gati hotīti āgatimhi gati hoti, āgate paccupaṭṭhite kamme vā
kammanimitte vā gahinimitte vā paṭisandhivasena viññāṇassa gati hoti.
Cutūpapātoti evaṃ viññāṇassa āgate paṭisandhivisaye gatiyā sati ito
cavanasaṅkhātā cuti, tatthūpapattisaṅkhāto upapātoti ayaṃ cutūpapāto
nāma hoti. Evaṃ imasmiṃ sutte natiyā ca āgatigatiyā ca antare ekova
sandhi kathitoti. Dasamaṃ.
Kaḷārakhattiyavaggo catuttho. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) ... Này các Tỷ-kheo, cái ǵ chúng ta tư
niệm, cái ǵ chúng ta tư lường, cái ǵ chúng ta có thầm ư, cái ấy trở
thành sở duyên cho thức an trú. Do sở duyên có mặt nên thức an trú. 3) Do thức ấy an trú và tăng trưởng nên có
thiên về, hướng về (hệ trước: nati). Do có thiên về, hướng về nên có sự
đi đến tái sanh. Do có sự đi đến tái sanh nên có từ bỏ và sanh khởi. Do
có từ bỏ và sanh khởi nên trong tương lai sanh, già chết, sầu, bi, khổ,
ưu, năo, sanh khởi. Như vậy là sự tập khởi của toàn bộ khổ uẩn này. 4) Này các Tỷ-kheo, nếu không có tư niệm,
không có tư lường, nhưng chỉ có thầm ư, thời cái ấy là sở duyên cho thức
an trú. Do sự có mặt của sở duyên nên thức an trú. 5) Do thức ấy an trú và tăng trưởng nên có
thiên về, hướng về. Do có thiên về, hướng về nên có sự đi đến tái sanh.
Do có sự đi đến tái sanh nên có từ bỏ và sanh khởi. Do có từ bỏ và sanh
khởi, nên trong tương lai sanh, già chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo sanh
khởi. Như vậy là sự tập khởi của toàn bộ khổ uẩn này. 6) Này các Tỷ-kheo, nếu không có tư niệm,
tư lường, không có thầm ư, thời không có sở duyên cho thức an trú. Do sở
duyên không có mặt nên thức không có an trú. 7) Do thức ấy không an trú, không tăng
trưởng nên không có thiên về, hướng về. Do không có thiên về, hướng về
nên không có đi đến tái sanh. Do không có sự đi đến tái sanh nên không
có từ bỏ và sanh khởi. Do không có từ bỏ và sanh khởi nên trong tương
lai sanh, già chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo đoạn diệt. Như vậy là sự đoạn
diệt của toàn bộ khổ uẩn này. |
5. Gahapativaggo |
5. Gahapativaggo |
V. Phẩm Gia Chủ -
Thứ Năm |
1.
Pañcaverabhayasuttaṃ |
1.
Pañcaverabhayasuttavaṇṇanā |
I. Năm Hận Thù Sợ
Hăi (S.ii,68) |
41.
Sāvatthiyaṃ viharati. Atha kho anāthapiṇḍiko gahapati yena bhagavā
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantaṃ nisinnaṃ kho anāthapiṇḍikaṃ gahapatiṃ bhagavā etadavoca –
‘‘Yato kho, gahapati, ariyasāvakassa pañca bhayāni verāni vūpasantāni
honti, catūhi ca sotāpattiyaṅgehi samannāgato hoti, ariyo cassa ñāyo
paññāya sudiṭṭho hoti suppaṭividdho, so ākaṅkhamāno attanāva attānaṃ
byākareyya – ‘khīṇanirayomhi khīṇatiracchānayoni khīṇapettivisayo
khīṇāpāyaduggativinipāto, sotāpannohamasmi avinipātadhammo niyato
sambodhiparāyano’’’ti.
‘‘Katamāni pañca bhayāni verāni vūpasantāni honti? Yaṃ, gahapati,
pāṇātipātī pāṇātipātapaccayā diṭṭhadhammikampi bhayaṃ veraṃ pasavati,
samparāyikampi bhayaṃ veraṃ pasavati, cetasikampi dukkhaṃ domanassaṃ
paṭisaṃvedayati, pāṇātipātā paṭiviratassa evaṃ taṃ bhayaṃ veraṃ
vūpasantaṃ hoti.
‘‘Yaṃ, gahapati, adinnādāyī adinnādānapaccayā diṭṭhadhammikampi bhayaṃ
veraṃ pasavati, samparāyikampi bhayaṃ veraṃ pasavati, cetasikampi
dukkhaṃ domanassaṃ paṭisaṃvedayati, adinnādānā paṭiviratassa evaṃ taṃ
bhayaṃ veraṃ vūpasantaṃ hoti.
‘‘Yaṃ , gahapati, kāmesumicchācārī kāmesumicchācārapaccayā
diṭṭhadhammikampi bhayaṃ veraṃ pasavati, samparāyikampi bhayaṃ veraṃ
pasavati, cetasikampi dukkhaṃ domanassaṃ paṭisaṃvedayati,
kāmesumicchācārā paṭiviratassa evaṃ taṃ bhayaṃ veraṃ vūpasantaṃ hoti.
‘‘Yaṃ, gahapati, musāvādī musāvādapaccayā diṭṭhadhammikampi bhayaṃ veraṃ
pasavati, samparāyikampi bhayaṃ veraṃ pasavati, cetasikampi dukkhaṃ
domanassaṃ paṭisaṃvedayati, musāvādā paṭiviratassa evaṃ taṃ bhayaṃ veraṃ
vūpasantaṃ hoti.
‘‘Yaṃ, gahapati, surāmerayamajjapamādaṭṭhāyī
surāmerayamajjapamādaṭṭhānapaccayā diṭṭhadhammikampi bhayaṃ veraṃ
pasavati, samparāyikampi bhayaṃ veraṃ pasavati, cetasikampi dukkhaṃ
domanassaṃ paṭisaṃvedayati, surāmerayamajjapamādaṭṭhānā paṭiviratassa
evaṃ taṃ bhayaṃ veraṃ vūpasantaṃ hoti. Imāni pañca bhayāni verāni
vūpasantāni honti.
‘‘Katamehi catūhi sotāpattiyaṅgehi samannāgato hoti? Idha, gahapati,
ariyasāvako buddhe aveccappasādena samannāgato hoti – ‘itipi so bhagavā
arahaṃ sammāsambuddho vijjācaraṇasampanno sugato lokavidū anuttaro
purisadammasārathi satthā devamanussānaṃ buddho bhagavā’’’ti.
‘‘Dhamme aveccappasādena samannāgato hoti – ‘svākkhāto bhagavatā dhammo
sandiṭṭhiko akāliko ehipassiko opaneyyiko paccattaṃ veditabbo
viññūhī’’’ti.
‘‘Saṅghe aveccappasādena samannāgato hoti – ‘suppaṭipanno bhagavato
sāvakasaṅgho, ujuppaṭipanno bhagavato sāvakasaṅgho, ñāyappaṭipanno
bhagavato sāvakasaṅgho, sāmīcippaṭipanno bhagavato sāvakasaṅgho ,
yadidaṃ cattāri purisayugāni aṭṭha purisapuggalā, esa bhagavato
sāvakasaṅgho āhuneyyo pāhuneyyo dakkhiṇeyyo añjalikaraṇīyo anuttaraṃ
puññakkhettaṃ lokassā’’’ti.
‘‘Ariyakantehi sīlehi samannāgato hoti akhaṇḍehi acchiddehi asabalehi
akammāsehi bhujissehi viññuppasatthehi aparāmaṭṭhehi
samādhisaṃvattanikehi. Imehi catūhi sotāpattiyaṅgehi samannāgato hoti.
‘‘Katamo cassa ariyo ñāyo paññāya sudiṭṭho hoti suppaṭividdho? Idha,
gahapati, ariyasāvako paṭiccasamuppādaññeva sādhukaṃ yoniso manasi
karoti – ‘iti imasmiṃ sati idaṃ hoti, imasmiṃ asati idaṃ na hoti;
imassuppādā idaṃ uppajjati, imassa nirodhā idaṃ nirujjhati. Yadidaṃ
avijjāpaccayā saṅkhārā; saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ…pe… evametassa
kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti. Avijjāya tveva
asesavirāganirodhā saṅkhāranirodho; saṅkhāranirodhā viññāṇanirodho…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’’ti. Ayamassa ariyo
ñāyo paññāya sudiṭṭho hoti suppaṭividdho.
‘‘Yato kho, gahapati, ariyasāvakassa imāni pañca bhayāni verāni
vūpasantāni honti, imehi catūhi sotāpattiyaṅgehi samannāgato hoti,
ayañcassa ariyo ñāyo paññāya sudiṭṭho hoti suppaṭividdho, so ākaṅkhamāno
attanāva attānaṃ byākareyya – ‘khīṇanirayomhi khīṇatiracchānayoni
khīṇapettivisayo khīṇāpāyaduggativinipāto, sotāpannohamasmi
avinipātadhammo niyato sambodhiparāyano’’’ti. |
41.
Gahapativaggassa paṭhame yatoti yadā. Bhayāni verānīti
bhayaveracetanāyo. Sotāpattiyaṅgehīti duvidhaṃ sotāpattiyā aṅgaṃ,
(sotāpattiyā ca aṅgaṃ,) yaṃ pubbabhāge sotāpattipaṭilābhāya saṃvattati,
‘‘sappurisasaṃsevo saddhammassavanaṃ yonisomanasikāro
dhammānudhammappaṭipattī’’ti (dī. ni. 3.311) evaṃ āgataṃ,
paṭiladdhaguṇassa ca sotāpattiṃ patvā ṭhitassa aṅgaṃ, yaṃ sotāpannassa
aṅgantipi vuccati, buddhe aveccappasādādīnaṃ etaṃ adhivacanaṃ. Idamidha
adhippetaṃ. Ariyoti niddoso nirupārambho. Ñāyoti paṭiccasamuppannaṃ
ñatvā ṭhitañāṇampi paṭiccasamuppādopi. Yathāha – ‘‘ñāyo vuccati
paṭiccasamuppādo, ariyopi aṭṭhaṅgiko maggo ñāyo’’ti. Paññāyāti
aparāparaṃ uppannāya vipassanāpaññāya. Sudiṭṭho hotīti aparāparaṃ
uppajjitvā dassanavasena suṭṭhu diṭṭho.
Khīṇanirayotiādīsu āyatiṃ tattha anuppajjanatāya khīṇo nirayo mayhanti
so ahaṃ khīṇanirayo. Esa nayo sabbattha. Sotāpannoti maggasotaṃ āpanno.
Avinipātadhammoti na vinipātasabhāvo . Niyatoti paṭhamamaggasaṅkhātena
sammattaniyāmena niyato. Sambodhiparāyanoti uttarimaggattayasaṅkhāto
sambodhi paraṃ ayanaṃ mayhanti sohaṃ sambodhiparāyano, taṃ sambodhiṃ
avassaṃ abhisambujjhanakoti attho.
Pāṇātipātapaccayāti pāṇātipātakammakāraṇā. Bhayaṃ veranti atthato ekaṃ.
Verañca nāmetaṃ duvidhaṃ hoti bāhiraṃ ajjhattikanti. Ekena hi ekassa
pitā mārito hoti, so cintesi ‘‘etena kira me pitā mārito, ahampi taṃyeva
māressāmī’’ti nisitaṃ satthaṃ ādāya carati. Yā tassa abbhantare
uppannaveracetanā, idaṃ bāhiraṃ veraṃ nāma. Yā pana itarassa ‘‘ayaṃ kira
maṃ māressāmīti carati, ahameva naṃ paṭhamataraṃ māressāmī’’ti cetanā
uppajjati, idaṃ ajjhattikaṃ veraṃ nāma. Idaṃ tāva ubhayampi
diṭṭhadhammikameva. Yā pana taṃ niraye uppannaṃ disvā ‘‘etaṃ
paharissāmī’’ti jalitaṃ ayamuggaraṃ gaṇhato nirayapālassa cetanā
uppajjati, idamassa samparāyikaṃ bāhiraveraṃ. Yā cassa ‘‘ayaṃ niddosaṃ
maṃ paharissāmīti āgacchati, ahameva naṃ paṭhamataraṃ paharissāmī’’ti
cetanā uppajjati, idamassa samparāyikaṃ ajjhattaveraṃ. Yaṃ panetaṃ
bāhiraveraṃ, taṃ aṭṭhakathāyaṃ ‘‘puggalavera’’nti vuttaṃ. Dukkhaṃ
domanassanti atthato ekameva. Yathā cettha, evaṃ sesapadesupi ‘‘iminā
mama bhaṇḍaṃ haṭaṃ , mayhaṃ dāresu cārittaṃ āpannaṃ, musā vatvā attho
bhaggo, surāmadamattena idaṃ nāma kata’’ntiādinā nayena veruppatti
veditabbā. Aveccappasādenāti adhigatena acalappasādena. Ariyakantehīti
pañcahi sīlehi. Tāni hi ariyānaṃ kantāni piyāni. Bhavantaragatāpi ariyā
tāni na vijahanti, tasmā ‘‘ariyakantānī’’ti vuccanti. Sesamettha yaṃ
vattabbaṃ siyā, taṃ sabbaṃ visuddhimagge anussatiniddese vuttameva.
Paṭhamaṃ. |
1) Trú ở Sàvatthi... 2) Rồi Gia chủ Anàthapindika (Cấp Cô Độc)
đi đến Thế Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên. Thế Tôn nói với Gia chủ Anàthapindika đang
ngồi xuống một bên : 3) -- Khi nào, này Gia chủ, vị Thánh đệ tử
nhiếp phục được năm sợ hăi, hận thù, khi nào được đầy đủ bốn Dự lưu chi,
khi nào Thánh lư (nàya) nhờ trí tuệ được khéo thấy, được khéo thâm nhập,
khi ấy, vị ấy nếu muốn, có thể tự ḿnh tuyên bố cho ḿnh: "Ta là người
đoạn diệt được địa ngục, đoạn diệt được bàng sanh, đoạn diệt được ngạ
quỷ, đoạn diệt được cơi dữ, ác thú, đọa xứ. Ta là bậc Dự lưu, ta không
c̣n bị đọa lạc, ta đă được quyết định, Chánh Đẳng Giác là mục tiêu tối
hậu của ta". 4) Thế nào là năm sợ hăi, hận thù được
nhiếp phục? 5) Này Gia chủ, sợ hăi, hận thù do người
sát sinh, v́ duyên sát sinh đưa đến trong hiện tại; sợ hăi, hận thù đưa
đến trong tương lai, kể cả tâm khổ, tâm ưu người ấy cảm thọ. Đối với vị
đoạn tuyệt sát sanh, như vậy sợ hăi, hận thù được nhiếp phục. 6) Này Gia chủ, sợ hăi, hận thù do người
lấy của không cho, v́ duyên lấy của không cho đưa đến trong hiện tại; sợ
hăi, hận thù đưa đến trong tương lai, kể cả tâm khổ, tâm ưu người ấy cảm
thọ. Đối với vị đoạn tuyệt lấy của không cho, như vậy sợ hăi, hận thù
được nhiếp phục. 7) Này Gia chủ, sợ hăi, hận thù do người
sống tà hạnh trong các dục, v́ duyên sống tà hạnh trong các dục đưa đến
trong hiện tại; sợ hăi, hận thù đưa đến trong tương lai, kể cả tâm khổ,
tâm ưu người ấy cảm thọ. Đối với vị đoạn tuyệt sống tà hạnh trong các
dục vọng, như vậy sợ hăi, hận thù được nhiếp phục. 8) Này Gia chủ, sợ hăi, hận thù do người
nói láo, và duyên nói láo đưa đến trong hiện tại; sợ hăi, hận thù đưa
đến trong tương lai, kể cả tâm khổ, tâm ưu người ấy cảm thọ. Đối với vị
đoạn tuyệt nói láo, như vậy sợ hăi, hận thù được nhiếp phục. 9) Này Gia chủ, sợ hăi, hận thù do người
đắm say rượu men, rượu nấu, và duyên đắm say rượu men, rượu nấu đưa đến
trong hiện tại; sợ hăi hận thù đưa đến trong tương lai, kể cả tâm khổ,
tâm ưu người ấy cảm thọ. Đối với vị đoạn tuyệt đắm say rượu men, rượu
nấu, như vậy sợ hăi hận thù được nhiếp phục. Như vậy, năm sợ hăi, oán thù này được nhiếp
phục. II 10) -- Thế nào là bốn Dự lưu chi được đầy
đủ? 11) Ở đây, này Gia chủ, vị Thánh đệ tử đầy
đủ ḷng tin bất động, đối với đức Phật: "Đây là bậc Ứng Cúng, Chánh Biến
Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Tuệ, Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự
Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật, Thế Tôn". 12) Vị ấy đầy đủ ḷng tin bất động đối với
Pháp: "Đây là Pháp do Thế Tôn khéo thuyết, thiết thực hiện tại, có quả
tức thời, đến để mà thấy, có khả năng hướng thượng, do người trí tự ḿnh
giác hiểu". 13) Vị ấy đầy đủ ḷng tin bất động đối với
chúng Tăng: "Chúng Tăng đệ tử Thế Tôn là bậc Thiện hạnh, chúng Tăng đệ
tử Thế Tôn là bậc Trực hạnh, chúng Tăng đệ tử Thế Tôn là bậc Chánh hạnh;
chúng Tăng đệ tử Thế Tôn là bậc Như pháp hạnh; tức là bốn đôi, tám
chúng. Chúng Tăng đệ tử của Thế Tôn đáng được cúng dường, đáng được hiến
dâng, đáng được bố thí, đáng được chấp tay, là phước điền vô thượng ở
trên đời". 14) Vị ấy đầy đủ các giới đức, được bậc
Thánh quư mến, không bị bể vụn, không bị hủy hoại, không có tỳ vết,
không có vết nhơ, đưa đến tự do, được người trí tán thán, không bị nhiễm
trước, đưa đến Thiền định, bốn Dự lưu chi này được đầy đủ. 15) Thế nào là Thánh lư nhờ trí tuệ được
khéo thấy, được khéo thâm nhập? 16) Ở đây, này Gia chủ, vị Thánh đệ tử khéo
chánh tư duy định lư Duyên khởi như sau: "Do cái này có mặt, cái kia có
mặt. Do cái này không có mặt, cái kia không có mặt. Do cái này sanh, cái
kia sanh. Do cái này diệt, cái kia diệt". 17) Tức là do duyên vô minh có hành. Do
duyên hành có thức... (như trên)... Như vậy là sự tập khởi của toàn bộ
khổ uẩn này. Do ly tham, đoạn diệt vô minh một cách hoàn toàn nên hành
diệt. Do hành diệt nên thức diệt... (như trên)... Như vậy là sự đoạn
diệt của toàn bộ khổ uẩn này. Đây là Thánh lư nhờ trí tuệ được khéo thấy,
được khéo thâm nhập. 18) Này Gia chủ, khi nào vị Thánh đệ tử
nhiếp phục được năm sợ hăi hận thù này, khi nào đầy đủ bốn Dự lưu chi
này, khi nào Thánh lư này nhờ trí tuệ được khéo thấy, được khéo thâm
nhập, khi ấy vị ấy nếu muốn, có thể tự ḿnh tuyên bố cho ḿnh: "Ta là
người đoạn diệt được địa ngục, đoạn diệt được bàng sanh, đoạn diệt được
ngạ quỷ, đoạn diệt được cơi dữ, ác thú, đọa xứ. Ta là bậc Dự lưu, ta
không c̣n bị đọa lạc, ta đă được quyết định, Chánh Đẳng Giác là mục tiêu
tối hậu của ta". |
2.
Dutiyapañcaverabhayasuttaṃ |
2.
Dutiyapañcaverabhayasuttavaṇṇanā |
II. Năm Sợ Hăi Hận
Thù (S.ii,70) |
42.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘yato kho, bhikkhave, ariyasāvakassa pañca
bhayāni verāni vūpasantāni honti, catūhi ca sotāpattiyaṅgehi samannāgato
hoti, ariyo cassa ñāyo paññāya sudiṭṭho hoti suppaṭividdho, so
ākaṅkhamāno attanāva attānaṃ byākareyya – ‘khīṇanirayomhi
khīṇatiracchānayoni khīṇapettivisayo khīṇāpāyaduggativinipāto,
sotāpannohamasmi avinipātadhammo niyato sambodhiparāyano’’’ti.
‘‘Katamāni pañca bhayāni verāni vūpasantāni honti? Yaṃ, bhikkhave,
pāṇātipātī …pe… yaṃ, bhikkhave, adinnādāyī…pe… yaṃ, bhikkhave,
kāmesumicchācārī… yaṃ, bhikkhave, musāvādī… yaṃ, bhikkhave,
surāmerayamajjapamādaṭṭhāyī…pe… imāni pañca bhayāni verāni vūpasantāni
honti.
‘‘Katamehi catūhi sotāpattiyaṅgehi samannāgato hoti? Idha, bhikkhave,
ariyasāvako buddhe…pe… dhamme… saṅghe… ariyakantehi sīlehi samannāgato
hoti. Imehi catūhi sotāpattiyaṅgehi samannāgato hoti.
‘‘Katamo cassa ariyo ñāyo paññāya sudiṭṭho hoti suppaṭividdho ? Idha,
bhikkhave, ariyasāvako paṭiccasamuppādaññeva sādhukaṃ yoniso manasi
karoti…pe… ayamassa ariyo ñāyo paññāya sudiṭṭho hoti suppaṭividdho.
‘‘Yato kho, bhikkhave, ariyasāvakassa imāni pañca bhayāni verāni
vūpasantāni honti, imehi ca catūhi sotāpattiyaṅgehi samannāgato hoti,
ayañcassa ariyo ñāyo paññāya sudiṭṭho hoti suppaṭividdho, so ākaṅkhamāno
attanāva attānaṃ byākareyya – ‘khīṇanirayomhi khīṇatiracchānayoni
khīṇapettivisayo khīṇāpāyaduggativinipāto, sotāpannohamasmi
avinipātadhammo niyato sambodhiparāyano’’’ti. Dutiyaṃ. |
42. Dutiye
bhikkhūnaṃ kathitabhāvamattameva viseso. Dutiyaṃ. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) Rồi một số đông Tỷ-kheo đi đến Thế
Tôn... (như trên)... Thế Tôn nói như sau: 3) -- Này các Tỷ-kheo, khi nào vị Thánh đệ
tử nhiếp phục được năm sợ hăi hận thù, đầy đủ bốn Dự lưu chi, và khi nào
Thánh lư nhờ trí tuệ được khéo thấy, được khéo thâm nhập, khi ấy vị ấy
nếu muốn, có thể tự ḿnh tuyên bố cho ḿnh: "Ta là người đoạn diệt được
địa ngục... (như trên)... Chánh Đẳng Giác là mục tiêu tối hậu của ta". Thế nào là năm sợ hăi hận thù được nhiếp
phục? Này các Tỷ-kheo, sợ hăi hận thù do người
sát sanh... này các Tỷ-kheo, sự sợ hăi, hận thù do người lấy của không
cho... Này các Tỷ-kheo, sự sợ hăi, hận thù do
người sống tà hạnh trong các dục... Này các Tỷ-kheo, sự sợ hăi, hận thù do
người nói láo... Này các Tỷ-kheo, sự sợ hăi, hận thù do
người đắm say rượu men, rượu nấu... Như vậy, năm sợ hăi, hận thù này được nhiếp
phục. 4) Thế nào là bốn Dự lưu chi được đầy đủ? Ở đây, này các Tỷ-kheo, vị Thánh đệ tử đối
với Phật... đối với Pháp... đối với chúng Tăng... Vị ấy đầy đủ các giới
đức được bậc Thánh quư mến... Như vậy, bốn Dự lưu chi này được đầy đủ. 5) Thế nào là Thánh lư nhờ trí tuệ được
khéo thấy, được khéo thâm nhập? Ở đây, này các Tỷ-kheo, vị Thánh đệ tử khéo
chánh tư duy định lư Duyên khởi như sau:... Đây là Thánh lư nhờ trí tuệ
được khéo thấy, được khéo thâm nhập. 6) Này các Tỷ-kheo, khi nào vị Thánh đệ tử
nhiếp phục được năm sợ hăi hận thù, được đầy đủ bốn Dưu lưu chi, Thánh
lư nhờ trí tuệ được khéo thấy, được khéo thâm nhập, vị ấy nếu muốn, có
thể tự ḿnh tuyên bố cho ḿnh: "Ta là người đoạn diệt được địa ngục,
đoạn điệt được bàng sanh, đoạn diệt được ngạ quỷ, đoạn diệt được cơi dữ,
ác thú, đọa xứ. Ta là bậc Dự lưu, ta không c̣n bị đọa lạc, ta đă được
quyết định, Chánh Đẳng Giác là mục tiêu tối hậu của ta". |
3. Dukkhasuttaṃ |
3.
Dukkhasuttavaṇṇanā |
III. Khổ. (S.ii,71) |
43.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘dukkhassa , bhikkhave, samudayañca
atthaṅgamañca desessāmi. Taṃ suṇātha, sādhukaṃ manasi karotha;
bhāsissāmī’’ti. ‘‘Evaṃ, bhante’’ti kho te bhikkhū bhagavato paccassosuṃ.
Bhagavā etadavoca –
‘‘Katamo ca, bhikkhave, dukkhassa samudayo? Cakkhuñca paṭicca rūpe ca
uppajjati cakkhuviññāṇaṃ. Tiṇṇaṃ saṅgati phasso. Phassapaccayā vedanā;
vedanāpaccayā taṇhā. Ayaṃ kho, bhikkhave, dukkhassa samudayo.
‘‘Sotañca paṭicca sadde ca uppajjati sotaviññāṇaṃ…pe… ghānañca paṭicca
gandhe ca…pe… jivhañca paṭicca rase ca…pe… kāyañca paṭicca phoṭṭhabbe
ca…pe… manañca paṭicca dhamme ca uppajjati manoviññāṇaṃ. Tiṇṇaṃ saṅgati
phasso. Phassapaccayā vedanā; vedanāpaccayā taṇhā. Ayaṃ kho, bhikkhave,
dukkhassa samudayo.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, dukkhassa atthaṅgamo? Cakkhuñca paṭicca rūpe ca
uppajjati cakkhuviññāṇaṃ. Tiṇṇaṃ saṅgati phasso. Phassapaccayā vedanā;
vedanāpaccayā taṇhā. Tassāyeva taṇhāya asesavirāganirodhā
upādānanirodho; upādānanirodhā bhavanirodho; bhavanirodhā jātinirodho;
jātinirodhā jarāmaraṇaṃ sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā nirujjhanti.
Evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hoti. Ayaṃ kho,
bhikkhave, dukkhassa atthaṅgamo.
‘‘Sotañca paṭicca sadde ca uppajjati sotaviññāṇaṃ…pe… ghānañca paṭicca
gandhe ca…pe… jivhañca paṭicca rase ca…pe… kāyañca paṭicca phoṭṭhabbe
ca…pe… manañca paṭicca dhamme ca uppajjati manoviññāṇaṃ. Tiṇṇaṃ saṅgati
phasso. Phassapaccayā vedanā; vedanāpaccayā taṇhā. Tassāyeva taṇhāya
asesavirāganirodhā upādānanirodho; upādānanirodhā bhavanirodho;
bhavanirodhā jātinirodho; jātinirodhā jarāmaraṇaṃ
sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā nirujjhanti. Evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa nirodho hoti. Ayaṃ kho, bhikkhave, dukkhassa
atthaṅgamo’’ti. Tatiyaṃ. |
43. Tatiye
dukkhassāti vaṭṭadukkhassa. Samudayanti dve samudayā khaṇikasamudayo ca
paccayasamudayo ca. Paccayasamudayaṃ passantopi bhikkhu khaṇikasamudayaṃ
passati, khaṇikasamudayaṃ passantopi paccayasamudayaṃ passati.
Atthaṅgamopi accantatthaṅgamo bhedatthaṅgamoti duvidho.
Accantatthaṅgamaṃ passantopi bhedatthaṅgamaṃ passati, bhedatthaṅgamaṃ
passantopi accantatthaṅgamaṃ passati. Desessāmīti idaṃ vaṭṭadukkhassa
samudayaatthaṅgamaṃ nibbattibhedaṃ nāma desessāmi, taṃ suṇāthāti attho.
Paṭiccāti nissayavasena ceva ārammaṇavasena ca paccayaṃ katvā. Tiṇṇaṃ
saṅgati phassoti tiṇṇaṃ saṅgatiyā phasso. Ayaṃ kho, bhikkhave, dukkhassa
samudayoti ayaṃ vaṭṭadukkhassa nibbatti nāma. Atthaṅgamoti bhedo. Evañhi
vaṭṭadukkhaṃ bhinnaṃ hoti appaṭisandhiyaṃ. Tatiyaṃ. |
1) ... Trú Tại Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, Ta sẽ giảng sự tập
khởi và sự đoạn diệt của khổ. Hăy nghe... I 3) -- Và này các Tỷ-kheo, thế nào là khổ
tập khởi? 4) Do duyên con mắt và các sắc, nhăn thức
khởi lên. Do ba cái tụ hội nên xúc khởi. Do duyên xúc nên có thọ. Do
duyên thọ nên có ái. Này các Tỷ-kheo, đây là khổ tập khởi. 5) Do duyên tai và các tiếng... 6) Do duyên mũi và các hương... 7) Do duyên lưỡi và các vị... 8) Do duyên thân và các xúc... 9) Do duyên ư và các pháp, ư thức khởi lên.
Do ba cái tụ hội, nên có xúc. Do duyên xúc nên có thọ. Do duyên thọ nên
có ái. Này các Tỷ-kheo, đây là khổ tập khởi. II 10) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là khổ đoạn
diệt? 11) Do duyên con mắt và các sắc, nhăn thức
khởi lên. Do ba cái tụ hội, nên có xúc. Do duyên xúc nên có thọ. Do
duyên thọ nên có ái. Do ly tham, đoạn diệt ái ấy một cách hoàn toàn nên
thủ diệt. Do thủ diệt nên hữu diệt. Do hữu diệt nên sanh diệt. Do sanh
diệt nên già chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo đều đoạn diệt. Như vậy là sự
đoạn diệt của toàn bộ khổ uẩn này. Này các Tỷ-kheo, đây là khổ đoạn
diệt. 12) Do duyên lỗ tai và các tiếng, nên nhĩ
thức sanh khởi... 13) Do duyên mũi và các hương, nên tỷ thức
sanh khởi... 14) Do duyên lưỡi và các vị nên thiệt thức
sanh khởi... 15) Do duyên thân và các xúc nên thân xúc
sanh khởi... 16) Do duyên ư và các pháp nên ư thức sanh
khởi. Do ba cái tụ họp nên có xúc. Do duyên xúc nên có thọ. Do duyên thọ
nên có ái. Do sự ly tham, đoạn diệt ái ấy một cách hoàn toàn nên thủ
diệt. Do thủ diệt nên hữu diệt. Do hữu diệt nên sanh diệt. Do sanh diệt
nên già chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo đoạn diệt. Như vậy là sự đoạn diệt
của toàn bộ khổ uẩn này. 17) Này các Tỷ-kheo, đây là khổ đoạn diệt. |
4. Lokasuttaṃ |
4. Lokasuttavaṇṇanā |
IV. Thế Giới
(S.ii,73) |
44.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘lokassa, bhikkhave, samudayañca atthaṅgamañca
desessāmi. Taṃ suṇātha, sādhukaṃ manasi karotha; bhāsissāmī’’ti. ‘‘Evaṃ,
bhante’’ti kho te bhikkhū bhagavato paccassosuṃ. Bhagavā etadavoca –
‘‘Katamo ca, bhikkhave, lokassa samudayo? Cakkhuñca paṭicca rūpe ca
uppajjati cakkhuviññāṇaṃ. Tiṇṇaṃ saṅgati phasso. Phassapaccayā vedanā;
vedanāpaccayā taṇhā; taṇhāpaccayā upādānaṃ; upādānapaccayā bhavo;
bhavapaccayā jāti; jātipaccayā jarāmaraṇaṃ
sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā sambhavanti. Ayaṃ kho, bhikkhave,
lokassa samudayo.
‘‘Sotañca paṭicca sadde ca…pe… ghānañca paṭicca gandhe ca… jivhañca
paṭicca rase ca… kāyañca paṭicca phoṭṭhabbe ca… manañca paṭicca dhamme
ca uppajjati manoviññāṇaṃ. Tiṇṇaṃ saṅgati phasso. Phassapaccayā
vedanā…pe… jātipaccayā jarāmaraṇaṃ sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā
sambhavanti. Ayaṃ kho, bhikkhave, lokassa samudayo.
‘‘Katamo ca, bhikkhave, lokassa atthaṅgamo? Cakkhuñca paṭicca rūpe ca
uppajjati cakkhuviññāṇaṃ. Tiṇṇaṃ saṅgati phasso. Phassapaccayā vedanā;
vedanāpaccayā taṇhā. Tassāyeva taṇhāya asesavirāganirodhā
upādānanirodho; upādānanirodhā bhavanirodho…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa nirodho hoti. Ayaṃ kho, bhikkhave, lokassa atthaṅgamo.
‘‘Sotañca paṭicca sadde ca…pe… ghānañca paṭicca gandhe ca… jivhañca
paṭicca rase ca… kāyañca paṭicca phoṭṭhabbe ca… manañca paṭicca dhamme
ca uppajjati manoviññāṇaṃ. Tiṇṇaṃ saṅgati phasso. Phassapaccayā vedanā;
vedanāpaccayā taṇhā. Tassāyeva taṇhāya asesavirāganirodhā
upādānanirodho; upādānanirodhā bhavanirodho…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa nirodho hoti. Ayaṃ kho, bhikkhave, lokassa
atthaṅgamo’’ti. Catutthaṃ. |
44. Catutthe
lokassāti saṅkhāralokassa. Ayamettha viseso. Catutthaṃ. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) ... Này các Tỷ-kheo, Ta sẽ giảng về sự
tập khởi và sự đoạn diệt của thế giới. Hăy nghe... I 3) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là thế giới
tập khởi? 4) Do duyên con mắt và các sắc, nhăn thức
khởi lên. Do ba cái tụ họp, nên có xúc. Do duyên xúc nên có thọ. Do
duyên thọ nên có ái. Do duyên ái nên có thủ. Do duyên thủ nên có hữu. Do
duyên hữu nên có sanh. Do duyên sanh, nên có già chết, sầu, bi, khổ, ưu,
năo sanh khởi. Đây là thế giới tập khởi. 5) Do duyên lỗ tai và các tiếng... 6) Do duyên lỗ mũi và các hương... 7) Do duyên lưỡi và các vị... 8) Do duyên thân và các xúc... 9) Do duyên ư với các pháp, ư thức khởi
lên. Do ba cái tụ họp nên có xúc. Do duyên xúc nên có thọ... Do duyên
sanh nên già chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo, sanh khởi. Này các Tỷ-kheo,
đây là sự tập khởi của thế giới. 10) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là thế giới
đoạn diệt? 11) Do duyên con mắt và các sắc, nhăn thức
khởi lên. Do ba cái tụ họp nên có xúc. Do duyên xúc nên có thọ. Do duyên
thọ nên có ái. Do sự ly tham, đoạn diệt ái ấy một cách hoàn toàn nên thủ
diệt. Do thủ diệt nên hữu diệt... Đây là sự đoạn diệt của toàn bộ khổ
uẩn này. Đây là thế giới đoạn diệt. 12) Do duyên lỗ tai và các tiếng... 13) Do duyên lỗ mũi và các hương... 14) Do duyên lưỡi và các vị... 15) Do duyên thân và các xúc... 16) Do duyên ư và các pháp, ư thức sanh
khởi. Do ba cái tụ họp nên có xúc. Do duyên xúc nên có thọ. Do duyên thọ
nên có ái. Do sự ly tham, đoạn diệt ái ấy một cách hoàn toàn nên thủ
diệt. Do thủ diệt nên hữu diệt... Đây là sự đoạn diệt của toàn bộ khổ
uẩn này. 17) Này các Tỷ-kheo, đây là thế giới đoạn
diệt. |
5. Ñātikasuttaṃ |
5.
Ñātikasuttavaṇṇanā |
V. Nàtika (S.ii,84) |
45. Evaṃ me
sutaṃ – ekaṃ samayaṃ bhagavā ñātike viharati giñjakāvasathe. Atha kho
bhagavā rahogato paṭisallāno imaṃ dhammapariyāyaṃ abhāsi –
‘‘Cakkhuñca paṭicca rūpe ca uppajjati cakkhuviññāṇaṃ. Tiṇṇaṃ saṅgati
phasso. Phassapaccayā vedanā, vedanāpaccayā taṇhā; taṇhāpaccayā
upādānaṃ…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
‘‘Sotañca paṭicca sadde ca…pe… ghānañca paṭicca gandhe ca… jivhañca
paṭicca rase ca… kāyañca paṭicca phoṭṭhabbe ca… manañca paṭicca dhamme
ca uppajjati manoviññāṇaṃ. Tiṇṇaṃ saṅgati phasso. Phassapaccayā vedanā;
vedanāpaccayā taṇhā; taṇhāpaccayā upādānaṃ…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
‘‘Cakkhuñca paṭicca rūpe ca uppajjati cakkhuviññāṇaṃ. Tiṇṇaṃ saṅgati
phasso. Phassapaccayā vedanā; vedanāpaccayā taṇhā. Tassāyeva taṇhāya
asesavirāganirodhā upādānanirodho; upādānanirodhā bhavanirodho…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hoti.
‘‘Sotañca paṭicca sadde ca…pe… manañca paṭicca dhamme ca uppajjati
manoviññāṇaṃ. Tiṇṇaṃ saṅgati phasso. Phassapaccayā vedanā; vedanāpaccayā
taṇhā. Tassāyeva taṇhāya asesavirāganirodhā upādānanirodho;
upādānanirodhā bhavanirodho…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa
nirodho hotī’’ti.
Tena kho pana samayena aññataro bhikkhu bhagavato upassuti [upassutiṃ
(sī. pī.)] ṭhito hoti. Addasā kho bhagavā taṃ bhikkhuṃ upassuti ṭhitaṃ.
Disvāna taṃ bhikkhuṃ etadavoca – ‘‘assosi no tvaṃ, bhikkhu, imaṃ
dhammapariyāya’’nti? ‘‘Evaṃ, bhante’’ti. ‘‘Uggaṇhāhi tvaṃ, bhikkhu, imaṃ
dhammapariyāyaṃ; pariyāpuṇāhi tvaṃ, bhikkhu, imaṃ dhammapariyāyaṃ;
dhārehi tvaṃ, bhikkhu, imaṃ dhammapariyāyaṃ. Atthasaṃhito ayaṃ
[atthasaṃhitoyaṃ (sī. syā. kaṃ.), atthasaṃhitāyaṃ (pī. ka.)], bhikkhu,
dhammapariyāyo ādibrahmacariyako’’ti. Pañcamaṃ. |
45. Pañcame
ñātiketi dvinnaṃ ñātakānaṃ gāme. Giñjakāvasatheti iṭṭhakāhi kate
mahāpāsāde. Dhammapariyāyanti dhammakāraṇaṃ. Upassutīti upassutiṭṭhānaṃ,
yaṃ ṭhānaṃ upagatena sakkā hoti bhagavato saddaṃ sotuṃ, tattha ṭhitoti
attho. So kira gandhakuṭipariveṇasammajjanatthaṃ āgato attano kammaṃ
pahāya bhagavato dhammaghosaṃ suṇanto aṭṭhāsi. Addasāti tadā kira
bhagavato āditova paccayākāraṃ manasikarontassa ‘‘idaṃ iminā paccayena
hoti, idaṃ iminā’’ti āvajjato yāva bhavaggā ekaṅgaṇaṃ ahosi, satthā
manasikāraṃ pahāya vacasā sajjhāyaṃ karonto yathānusandhinā desanaṃ
niṭṭhapetvā, ‘‘api nu kho imaṃ dhammapariyāyaṃ koci assosī’’ti āvajjento
taṃ bhikkhumaddasa. Tena vuttaṃ ‘‘addasā kho bhagavā’’ti.
Assosinoti assosi nu. Atha vā assosi noti amhākaṃ bhāsantānaṃ assosīti.
Uggaṇhāhītiādīsu sutvā tuṇhībhūtova paguṇaṃ karonto uggaṇhāti nāma.
Padānupadaṃ ghaṭetvā vācāya paricitaṃ karonto pariyāpuṇāti nāma.
Ubhayathāpi paguṇaṃ ādhārappattaṃ karonto dhāreti nāma. Atthasaṃhitoti
kāraṇanissito. Ādibrahmacariyakoti maggabrahmacariyassa ādi
patiṭṭhānabhūto. Iti tīsupi imesu suttesu vaṭṭavivaṭṭameva kathitaṃ.
Pañcamaṃ. |
1) Như vầy tôi nghe. Một thời Thế Tôn ở Nàtika, trong căn nhà
gạch. 2) Rồi Thế Tôn trong khi độc cư Thiền tọa
tuyên thuyết pháp môn này: 3) -- Do duyên con mắt và các sắc nên nhăn
thức sanh khởi. Do ba cái tụ họp nên có xúc. Do duyên xúc nên có thọ. Do
duyên thọ nên có ái. Do duyên ái nên có thủ... Như vậy là sự tập khởi
của toàn bộ khổ uẩn này. 4) Do duyên lỗ tai và các tiếng... 5) Do duyên lỗ mũi và các hương... 6) Do duyên lưỡi và các vị... 7) Do duyên thân và các xúc... 8) Do duyên ư và các pháp nên ư thức khởi
lên. Do ba cái tụ họp nên có xúc. Do duyên xúc nên có thọ. Do duyên thọ
nên có ái. Do duyên ái nên có thủ... Như vậy là sự tập khởi của toàn bộ
khổ uẩn này. 9) Do duyên con mắt và các sắc nên nhăn
thức sanh khởi. Do ba cái tụ họp nên có xúc. Do duyên xúc nên có thọ. Do
duyên thọ nên có ái. Do sự ly tham, đoạn diệt ái ấy một cách hoàn toàn
nên thủ diệt. Do thủ diệt nên hữu diệt... Như vậy là sự đoạn diệt của
toàn bộ khổ uẩn này. 10) Do duyên lỗ tai và các tiếng... 11) Do duyên lỗ mũi và các hương... 12) Do duyên lưỡi và các vị... 13) Do duyên thân và các xúc... 14) Do duyên ư và các pháp nên ư thức sanh
khởi. Do ba cái tụ họp nên có xúc. Do duyên xúc nên có thọ. Do duyên thọ
nên có ái. Do sự ly tham, đoạn diệt ái ấy một cách hoàn toàn nên thủ
diệt. Do thủ diệt nên hữu diệt... Như vậy là sự đoạn diệt của toàn bộ
khổ uẩn này. II 15) Lúc bấy giờ, một vị Tỷ-kheo đang đứng
nghe trộm Thế Tôn. 16) Thế Tôn thấy vị Tỷ-kheo đang đứng nghe
trộm. 17) Sau khi thấy, Thế Tôn nói với vị
Tỷ-kheo ấy: -- Này Tỷ-kheo, Ông có nghe pháp môn này
không? -- Thưa có, bạch Thế Tôn. 18) -- Này Tỷ-kheo, Ông hăy học pháp môn
này. Này Tỷ-kheo, Ông hăy học thuộc ḷng pháp môn này. Này Tỷ-kheo, pháp
môn này liên hệ đến mục đích và căn bản Phạm hạnh. |
6.
Aññatarabrāhmaṇasuttaṃ |
6.
Aññatarabrāhmaṇasuttavaṇṇanā |
VI. Một Vị
(Bà-La-Môn) (Tạp 12.18 Tha, Đại 2,85c) (S.ii,75) |
46.
Sāvatthiyaṃ viharati. Atha kho aññataro brāhmaṇo yena bhagavā
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavatā saddhiṃ sammodi. Sammodanīyaṃ
kathaṃ sāraṇīyaṃ vītisāretvā ekamantaṃ nisīdi. Ekamantaṃ nisinno kho so
brāhmaṇo bhagavantaṃ etadavoca –
‘‘Kiṃ nu kho, bho gotama, so karoti so paṭisaṃvedayatī’’ti? ‘‘‘So karoti
so paṭisaṃvedayatī’ti kho, brāhmaṇa, ayameko anto’’.
‘‘Kiṃ pana, bho gotama, añño karoti, añño paṭisaṃvedayatī’’ti? ‘‘‘Añño
karoti, añño paṭisaṃvedayatī’ti kho, brāhmaṇa, ayaṃ dutiyo anto. Ete te,
brāhmaṇa, ubho ante anupagamma majjhena tathāgato dhammaṃ deseti –
‘avijjāpaccayā saṅkhārā; saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ…pe… evametassa
kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti. Avijjāya tveva
asesavirāganirodhā saṅkhāranirodho; saṅkhāranirodhā viññāṇanirodho …pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’’ti.
Evaṃ vutte, so brāhmaṇo bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘abhikkantaṃ, bho
gotama, abhikkantaṃ, bho gotama,…pe… upāsakaṃ maṃ bhavaṃ gotamo dhāretu
ajjatagge pāṇupetaṃ saraṇaṃ gata’’nti. Chaṭṭhaṃ. |
46. Chaṭṭhe
aññataroti nāmavasena apākaṭo aññataro brāhmaṇo. Chaṭṭhaṃ. |
1) ... Trú Tại Sàvatthi. 2) Rồi một vị Bà-la-môn đi đến Thế Tôn; sau
khi đến, nói lên với Thế Tôn những lời chào đón hỏi thăm; sau khi nói
lên những lời chào đón hỏi thăm thân hữu bèn ngồi xuống một bên. 3) Ngồi xuống một bên, vị Bà-la-môn ấy bạch
Thế Tôn: -- Thưa Tôn giả Gotama, có phải người hành
động là người cảm thọ? -- Này Bà-la-môn, người hành động là người
cảm thọ, ấy là một cực đoan. 4) -- Thưa Tôn giả Gotama, có phải người
hành động khác, người cảm thọ khác? -- Người hành động khác, và người cảm thọ
khác, ấy là cực đoan thứ hai. Này Bà-la-môn, từ bỏ hai cực đoan ấy, Như
Lai thuyết pháp theo trung đạo. 5) Do duyên vô minh nên có hành. Do duyên
hành nên có thức. Do duyên thức nên có danh sắc... Như vậy là sự tập
khởi của toàn bộ khổ uẩn này. Do sự ly tham, đoạn diệt vô minh một cách
hoàn toàn nên hành diệt. Do hành diệt... Như vậy là sự đoạn diệt của
toàn bộ khổ uẩn này. 6) Khi được nói vậy, vị Bà-la-môn ấy bạch
Thế Tôn: -- Thật là vi diệu, thưa Tôn giả Gotama!
Thật là vi diệu, thưa Tôn giả Gotama!... Mong Tôn giả Gotama nhận con
làm đệ tử, từ nay cho đến mạng chung, con xin trọn đời quy ngưỡng. |
7. Jāṇussoṇisuttaṃ |
7.
Jāṇussoṇisuttavaṇṇanā |
VII. Jànussoni
(S.ii,76) |
47.
Sāvatthiyaṃ viharati. Atha kho jāṇussoṇi brāhmaṇo yena bhagavā
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavatā saddhiṃ…pe… ekamantaṃ nisinno kho
jāṇussoṇi brāhmaṇo bhagavantaṃ etadavoca –
‘‘Kiṃ nu kho, bho, gotama, sabbamatthī’’ti? ‘‘‘Sabbamatthī’ti kho,
brāhmaṇa, ayameko anto’’.
‘‘Kiṃ pana, bho gotama, sabbaṃ natthī’’ti? ‘‘‘Sabbaṃ natthī’ti kho,
brāhmaṇa, ayaṃ dutiyo anto. Ete te, brāhmaṇa, ubho ante anupagamma
majjhena tathāgato dhammaṃ deseti – ‘avijjāpaccayā saṅkhārā;
saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa
samudayo hoti. Avijjāya tveva asesavirāganirodhā saṅkhāranirodho;
saṅkhāranirodhā viññāṇanirodho…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’’ti.
Evaṃ vutte, jāṇussoṇi brāhmaṇo bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘abhikkantaṃ bho
gotama…pe… pāṇupetaṃ saraṇaṃ gata’’nti. Sattamaṃ. |
47. Sattame
jāṇussoṇīti ṭhānantaravasena evaṃladdhanāmo asītikoṭivibhavo
mahāpurohito. Sattamaṃ. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) Rồi Bà-la-môn Jànussoni đi đến Thế Tôn;
sau khi đến, nói lên với Thế Tôn những lời chào đón hỏi thăm... Ngồi xuống một bên, Bà-la-môn Jànussoni
bạch Thế Tôn: 3) -- Thưa Tôn giả Gotama, có phải tất cả
đều có? -- Này Bà-la-môn, tất cả đều có, ấy là một
cực đoan. 4) -- Thưa Tôn giả Gotama, có phải tất cả
đều không có? -- Này Bà-la-môn tất cả đều không có, ấy là
cực đoan thứ hai. Này Bà-la-môn, từ bỏ hai cực đoan ấy, Như Lai thuyết
pháp theo trung đạo. 5) Do duyên vô minh nên có hành. Do duyên
hành nên có thức... (như trên)... Như vậy là sự tập khởi của toàn bộ khổ
uẩn này. Do sự ly tham, đoạn diệt vô minh ấy một
cách hoàn toàn nên hành diệt. Do hành diệt nên thức diệt... Như vậy là
sự đoạn diệt của toàn bộ khổ uẩn này. 6) Khi được nói vậy, Bà-la-môn Jànussoni
bạch Thế Tôn: -- Thật là vi diệu, thưa Tôn giả Gotama!
Thật là vi diệu, thưa Tôn giả Gotama!... |
8. Lokāyatikasuttaṃ |
8.
Lokāyatikasuttavaṇṇanā |
VIII. Thuận Thế
Phái (S.ii,77) |
48.
Sāvatthiyaṃ viharati. Atha kho lokāyatiko brāhmaṇo yena bhagavā…pe…
ekamantaṃ nisinno kho lokāyatiko brāhmaṇo bhagavantaṃ etadavoca –
‘‘Kiṃ nu kho, bho gotama, sabbamatthī’’ti? ‘‘‘Sabbamatthī’ti kho,
brāhmaṇa, jeṭṭhametaṃ lokāyataṃ’’.
‘‘Kiṃ pana, bho gotama, sabbaṃ natthī’’ti? ‘‘‘Sabbaṃ natthī’ti kho,
brāhmaṇa, dutiyametaṃ lokāyataṃ’’.
‘‘Kiṃ nu kho, bho gotama, sabbamekatta’’nti? ‘‘‘Sabbamekatta’nti kho,
brāhmaṇa, tatiyametaṃ lokāyataṃ’’.
‘‘Kiṃ pana, bho gotama, sabbaṃ puthutta’’nti? ‘‘‘Sabbaṃ puthutta’nti
kho, brāhmaṇa, catutthametaṃ lokāyataṃ’’.
‘‘Ete te, brāhmaṇa, ubho ante anupagamma majjhena tathāgato dhammaṃ
deseti – ‘avijjāpaccayā saṅkhārā; saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti. Avijjāya tveva
asesavirāganirodhā saṅkhāranirodho; saṅkhāranirodhā viññāṇanirodho…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’’ti.
Evaṃ vutte, lokāyatiko brāhmaṇo bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘abhikkantaṃ,
bho gotama…pe… ajjatagge pāṇupetaṃ saraṇaṃ gata’’nti. Aṭṭhamaṃ. |
48. Aṭṭhame
lokāyatikoti vitaṇḍasatthe lokāyate kataparicayo. Jeṭṭhametaṃ
lokāyatanti paṭhamaṃ lokāyataṃ. Lokāyatanti ca lokasseva āyataṃ,
bālaputhujjanalokassa āyataṃ, mahantaṃ gambhīranti upadhāritabbaṃ
parittaṃ bhāvaṃ diṭṭhigataṃ. Ekattanti ekasabhāvaṃ, niccasabhāvamevāti
pucchati. Puthuttanti purimasabhāvena nānāsabhāvaṃ, devamanussādibhāvena
paṭhamaṃ hutvā pacchā na hotīti ucchedaṃ sandhāya pucchati. Evamettha
‘‘sabbamatthi, sabbamekatta’’nti imā dvepi sassatadiṭṭhiyo, ‘‘sabbaṃ
natthi, sabbaṃ puthutta’’nti imā dve ucchedadiṭṭhiyoti veditabbā.
Aṭṭhamaṃ. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) Rồi một Bà-la-môn thuộc phái Thuận Thế
đi đến Thế Tôn... Ngồi xuống một bên, vị Bà-la-môn thuộc phái
Thuận Thế bạch Thế Tôn: 3) -- Thưa Tôn giả Gotama, có phải tất cả
đều có? -- Này Bà-la-môn, tất cả đều có, là chấp
kiến thứ nhất của thế gian. 4) -- Thưa Tôn giả Gotama, có phải tất cả
đều không có? -- Tất cả đều không có, này Bà-la-môn, là
chấp kiến thứ hai của thế gian. 5) -- Thưa Tôn giả Gotama, có phải tất cả
đều là một? -- Tất cả đều là một, này Bà-la-môn, là
chấp kiến thứ ba của thế gian. 6) -- Thưa Tôn giả Gotama, có phải tất cả
đều là nhiều? -- Tất cả đều là nhiều, này Bà-la-môn, là
chấp kiến thứ tư của thế gian. Này Bà-la-môn, từ bỏ hai cực đoan ấy, Như
Lai thuyết pháp theo con đường trung đạo. 7) Do duyên vô minh nên có hành. Do duyên
hành nên có thức... Như vậy là sự tập khởi của toàn bộ khổ uẩn này. Do sự ly tham, đoạn diệt vô minh một cách
hoàn toàn nên hành diệt. Do hành diệt nên thức diệt... Như vậy là sự
đoạn diệt của toàn bộ khổ uẩn này. 8) Khi nghe nói vậy, vị Bà-la-môn thuộc
phái Thuận Thế bạch Thế Tôn: -- Thật là vi diệu, thưa Tôn giả Gotama!...
con xin trọn đời quy ngưỡng. |
9.
Ariyasāvakasuttaṃ |
9.
Ariyasāvakasuttavaṇṇanā |
IX. Thánh Đệ Tử
(Tạp 14,8 Thánh đệ tử. Đại 2,98b) (S.ii,77) |
49.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘na , bhikkhave, sutavato ariyasāvakassa evaṃ
hoti – ‘kiṃ nu kho kismiṃ sati kiṃ hoti, kissuppādā kiṃ uppajjati?
(Kismiṃ sati saṅkhārā honti, kismiṃ sati viññāṇaṃ hoti,) [( ) etthantare
pāṭhā kesuci potthakesu na dissantīti sī. pī. potthakesu dassitā. tathā
sati anantarasuttaṭīkāya sameti] kismiṃ sati nāmarūpaṃ hoti, kismiṃ sati
saḷāyatanaṃ hoti, kismiṃ sati phasso hoti, kismiṃ sati vedanā hoti,
kismiṃ sati taṇhā hoti, kismiṃ sati upādānaṃ hoti, kismiṃ sati bhavo
hoti, kismiṃ sati jāti hoti, kismiṃ sati jarāmaraṇaṃ hotī’’’ti?
‘‘Atha kho, bhikkhave, sutavato ariyasāvakassa aparappaccayā
ñāṇamevettha hoti – ‘imasmiṃ sati idaṃ hoti, imassuppādā idaṃ uppajjati.
(Avijjāya sati saṅkhārā honti; saṅkhāresu sati viññāṇaṃ hoti;) [( )
etthakesu pāṭhā kesuci potthakesu na dissantīti sī. pī. potthakesu
dassitā. tathā sati anantarasuttaṭīkāya sameti] viññāṇe sati nāmarūpaṃ
hoti; nāmarūpe sati saḷāyatanaṃ hoti ; saḷāyatane sati phasso hoti;
phasse sati vedanā hoti; vedanāya sati taṇhā hoti; taṇhāya sati upādānaṃ
hoti; upādāne sati bhavo hoti; bhave sati jāti hoti; jātiyā sati
jarāmaraṇaṃ hotī’ti. So evaṃ pajānāti – ‘evamayaṃ loko samudayatī’’’ti.
‘‘Na , bhikkhave, sutavato ariyasāvakassa evaṃ hoti – ‘kiṃ nu kho kismiṃ
asati kiṃ na hoti, kissa nirodhā kiṃ nirujjhati? (Kismiṃ asati saṅkhārā
na honti, kismiṃ asati viññāṇaṃ na hoti,) [( ) etthantare pāṭhāpi tattha
tatheva dassitā] kismiṃ asati nāmarūpaṃ na hoti, kismiṃ asati
saḷāyatanaṃ na hoti, kismiṃ asati phasso na hoti, kismiṃ asati vedanā na
hoti, kismiṃ asati taṇhā na hoti, kismiṃ asati upādānaṃ na hoti, kismiṃ
asati bhavo na hoti, kismiṃ asati jāti na hoti, kismiṃ asati jarāmaraṇaṃ
na hotī’’’ti?
‘‘Atha kho, bhikkhave, sutavato ariyasāvakassa aparappaccayā
ñāṇamevettha hoti – ‘imasmiṃ asati idaṃ na hoti, imassa nirodhā idaṃ
nirujjhati. (Avijjāya asati saṅkhārā na honti; saṅkhāresu asati viññāṇaṃ
na hoti;) [( ) etthantare pāṭhāpi tattha tatheva dassitā] viññāṇe asati
nāmarūpaṃ na hoti; nāmarūpe asati saḷāyatanaṃ na hoti…pe… bhavo na hoti…
jāti na hoti… jātiyā asati jarāmaraṇaṃ na hotī’ti. So evaṃ pajānāti –
‘evamayaṃ loko nirujjhatī’’’ti.
‘‘Yato kho, bhikkhave, ariyasāvako evaṃ lokassa samudayañca
atthaṅgamañca yathābhūtaṃ pajānāti, ayaṃ vuccati, bhikkhave, ariyasāvako
diṭṭhisampanno itipi…pe… amatadvāraṃ āhacca tiṭṭhati itipī’’ti. Navamaṃ. |
49. Navame kiṃ
nu khoti saṃsayuppattiākāradassanaṃ. Samudayatīti uppajjati. Navamaṃ. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, vị Đa văn Thánh đệ
tử không có suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ có mặt, cái ǵ hiện hữu? Do cái
ǵ sanh khởi, cái ǵ sanh khởi? Do cái ǵ có mặt, các hành hiện hữu? Do
cái ǵ có mặt, danh sắc hiện hữu? Do cái ǵ có mặt, sáu xứ hiện hữu? Do
cái ǵ có mặt, xúc hiện hữu? Do cái ǵ có mặt, thọ hiện hữu? Do cái ǵ
có mặt, ái hiện hữu? Do cái ǵ có mặt, thủ hiện hữu? Do cái ǵ có mặt,
hữu hiện hữu? Do cái ǵ có mặt, sanh hiện hữu? Do cái ǵ có mặt, già
chết hiện hữu?" 3) Này các Tỷ-kheo, vị Đa văn Thánh đệ tử
không duyên người khác, ở đây có trí như sau: "Do cái này có mặt, cái
kia hiện hữu. Do cái này sanh khởi, cái kia sanh khởi. Do duyên vô minh
nên có hành. Do duyên hành nên có thức. Do duyên thức nên có danh sắc...
Do duyên sanh nên có già chết. Vị ấy hiểu biết như vậy. Như vậy là sự
sanh khởi của thế giới này". 4) Này các Tỷ-kheo, vị Đa văn Thánh đệ tử
không có suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ không có mặt, cái ǵ không hiện
hữu? Do cái ǵ diệt, cái ǵ diệt? Do cái ǵ không có mặt, hành không
hiện hữu? Do cái ǵ không có mặt, thức không hiện hữu? Do cái ǵ không
có mặt, danh sắc không hiện hữu? Do cái ǵ không có mặt, sáu xứ không
hiện hữu? Do cái ǵ không có mặt, xúc không hiện hữu? Do cái ǵ không có
mặt, thọ không hiện hữu? Do cái ǵ không có mặt, ái không hiện hữu? Do
cái ǵ không có mặt, thủ không hiện hữu? Do cái ǵ không có mặt, hữu
không hiện hữu? Do cái ǵ không có mặt, sanh không hiện hữu? Do cái ǵ
không có mặt, già chết không hiện hữu?". 5) Này các Tỷ-kheo, vị Đa văn Thánh đệ tử
không duyên theo người khác, ở đây có trí như sau: "Do cái này không có
mặt, cái kia không hiện hữu. Do cái này diệt, cái kia diệt. Do vô minh
không có mặt, các hành không hiện hữu. Do các hành không có mặt, thức
không hiện hữu. Do thức không có mặt, danh sắc không hiện hữu. Do danh
sắc không có mặt, sáu xứ không hiện hữu. Do sáu xứ không có mặt, xúc
không hiện hữu. Do xúc không có mặt, thọ không hiện hữu. Do thọ không có
mặt, ái không hiện hữu. Do ái không có mặt, thủ không hiện hữu. Do thủ
không có mặt, hữu không hiện hữu. Do hữu không có mặt, sanh không hiện
hữu. Do sanh không có mặt, già chết không hiện hữu". Vị ấy hiểu biết như
vậy. Như vậy là sự đoạn diệt của thế giới này. 6) Và này các Tỷ-kheo, v́ rằng vị Thánh đệ
tử như thật biết sự tập khởi và sự đoạn diệt của thế gian như vậy, này
các Tỷ-kheo, vị Thánh đệ tử này được gọi là kiến đạt... (như trên)... đă
đứng gơ cửa bất tử. |
10.
Dutiyaariyasāvakasuttaṃ |
10.
Dutiyaariyasāvakasuttavaṇṇanā |
X. Thánh Đệ Tử
(S.ii,79) |
50.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘na, bhikkhave, sutavato ariyasāvakassa evaṃ
hoti – ‘kiṃ nu kho kismiṃ sati kiṃ hoti, kissuppādā kiṃ uppajjati?
Kismiṃ sati saṅkhārā honti, kismiṃ sati viññāṇaṃ hoti, kismiṃ sati
nāmarūpaṃ hoti, kismiṃ sati saḷāyatanaṃ hoti, kismiṃ sati phasso hoti,
kismiṃ sati vedanā hoti, kismiṃ sati taṇhā hoti, kismiṃ sati upādānaṃ
hoti, kismiṃ sati bhavo hoti, kismiṃ sati jāti hoti, kismiṃ sati
jarāmaraṇaṃ hotī’’’ti?
‘‘Atha kho, bhikkhave, sutavato ariyasāvakassa aparappaccayā
ñāṇamevettha hoti – ‘imasmiṃ sati idaṃ hoti, imassuppādā idaṃ uppajjati.
Avijjāya sati saṅkhārā honti; saṅkhāresu sati viññāṇaṃ hoti; viññāṇe
sati nāmarūpaṃ hoti; nāmarūpe sati saḷāyatanaṃ hoti; saḷāyatane sati
phasso hoti; phasse sati vedanā hoti ; vedanāya sati taṇhā hoti; taṇhāya
sati upādānaṃ hoti; upādāne sati bhavo hoti; bhave sati jāti hoti;
jātiyā sati jarāmaraṇaṃ hotī’ti. So evaṃ pajānāti – ‘evamayaṃ loko
samudayatī’’’ti.
‘‘Na, bhikkhave, sutavato ariyasāvakassa evaṃ hoti – ‘kiṃ nu kho kismiṃ
asati kiṃ na hoti, kissa nirodhā kiṃ nirujjhati? Kismiṃ asati saṅkhārā
na honti, kismiṃ asati viññāṇaṃ na hoti, kismiṃ asati nāmarūpaṃ na hoti,
kismiṃ asati saḷāyatanaṃ na hoti, kismiṃ asati phasso na hoti, kismiṃ
asati vedanā na hoti, kismiṃ asati taṇhā na hoti…pe… upādānaṃ… bhavo…
jāti… kismiṃ asati jarāmaraṇaṃ na hotī’’’ti?
‘‘Atha kho, bhikkhave, sutavato ariyasāvakassa aparappaccayā
ñāṇamevettha hoti – ‘imasmiṃ asati idaṃ na hoti, imassa nirodhā idaṃ
nirujjhati. Avijjāya asati saṅkhārā na honti; saṅkhāresu asati viññāṇaṃ
na hoti; viññāṇe asati nāmarūpaṃ na hoti; nāmarūpe asati saḷāyatanaṃ na
hoti…pe… jātiyā asati jarāmaraṇaṃ na hotī’ti. So evaṃ pajānāti –
‘evamayaṃ loko nirujjhatī’’’ti.
‘‘Yato kho, bhikkhave, ariyasāvako evaṃ lokassa samudayañca
atthaṅgamañca yathābhūtaṃ pajānāti, ayaṃ vuccati, bhikkhave, ariyasāvako
diṭṭhisampanno itipi, dassanasampanno itipi, āgato imaṃ saddhammaṃ
itipi, passati imaṃ saddhammaṃ itipi, sekkhena ñāṇena samannāgato itipi
, sekkhāya vijjāya samannāgato itipi, dhammasotaṃ samāpanno itipi, ariyo
nibbedhikapañño itipi, amatadvāraṃ āhacca tiṭṭhati itipī’’ti. Dasamaṃ.
Gahapativaggo pañcamo.
Tassuddānaṃ –
Dve pañcaverabhayā vuttā, dukkhaṃ loko ca ñātikaṃ;
Aññataraṃ jāṇussoṇi ca, lokāyatikena aṭṭhamaṃ;
Dve ariyasāvakā vuttā, vaggo tena pavuccatīti. |
50. Dasame
dvepi nayā ekato vuttā. Idameva purimena nānattaṃ, sesaṃ tādisamevāti.
Dasamaṃ.
Gahapativaggo pañcamo. |
1) ... Tại Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, vị Đa văn Thánh đệ
tử không có suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ có mặt, cái ǵ hiện hữu? Do cái
ǵ sanh khởi, cái ǵ sanh khởi? Do cái ǵ có mặt, các hành hiện hữu? Do
cái ǵ có mặt, thức hiện hữu? Do cái ǵ có mặt, danh sắc hiện hữu? Do
cái ǵ có mặt, sáu xứ hiện hữu? Do cái ǵ có mặt, xúc hiện hữu? Do cái
ǵ có mặt, thọ hiện hữu? Do cái ǵ có mặt, ái hiện hữu? Do cái ǵ có
mặt, thủ hiện hữu? Do cái ǵ có mặt, hữu hiện hữu? Do cái ǵ có mặt,
sanh hiện hữu? Do cái ǵ có mặt, già chết hiện hữu?". 3) Rồi này các Tỷ-kheo, vị Đa văn Thánh đệ
tử không duyên một ai khác, ở đây có trí như sau: "Do cái này có mặt,
cái kia hiện hữu. Do cái này sanh khởi, cái kia sanh khởi. Do vô minh có
mặt, hành hiện hữu. Do hành có mặt, thức hiện hữu. Do thức có mặt, danh
sắc hiện hữu. Do danh sắc có mặt, sáu xứ hiện hữu. Do sáu xứ có mặt, xúc
hiện hữu. Do xúc có mặt, thọ hiện hữu. Do thọ có mặt, ái hiện hữu. Do ái
có mặt, thủ hiện hữu. Do thủ có mặt, hữu hiện hữu. Do hữu có mặt, sanh
hiện hữu. Do sanh có mặt, già chết hiện hữu". Vị ấy hiểu biết như vậy.
Như vậy là sự sanh khởi của thế giới này. 4) Này các Tỷ-kheo, vị Đa văn Thánh đệ tử
không suy nghĩ như sau: "Do cái ǵ không có mặt, cái ǵ không hiện hữu?
Do cái ǵ diệt, cái ǵ diệt? Do cái ǵ không có mặt, các hành không hiện
hữu? Do cái ǵ không có mặt, thức không hiện hữu... (như trên)... Do cái
ǵ không có mặt, già, chết không hiện hữu?" 5) Này các Tỷ-kheo, vị Đa văn Thánh đệ tử
không duyên một ai khác, ở đây có trí như sau: "Do cái này không có mặt,
cái kia không hiện hữu? Do cái này diệt, cái kia diệt. Do vô minh không
có mặt, các hành không hiện hữu. Do các hành không có mặt, thức không
hiện hữu. Do thức không có mặt, danh sắc không hiện hữu. Do danh sắc
không có mặt, sáu xứ không hiện hữu. Do sáu xứ không có mặt, xúc không
hiện hữu... (như trên)... Do sanh không có mặt, già, chết không hiện
hữu". Vị ấy hiểu biết như vậy. Như vậy là sự đoạn diệt của thế giới này. 6) V́ rằng này các Tỷ-kheo, vị Thánh đệ tử
như thật biết sự tập khởi và sự đoạn diệt của thế giới này như vậy, này
các Tỷ-kheo, vị Thánh đệ tử ấy được gọi là kiến đạt, vị ấy thấy diệu
pháp này, vị ấy đầy đủ trí của bậc hữu học, vị ấy đầy đủ minh của bậc
hữu học, đă nhập được Pháp lưu, là bậc Thánh minh đạt tuệ, là vị đă đứng
gơ cửa bất tử. |
6. Dukkhavaggo |
6. Dukkhavaggo |
VI. Phẩm Cây |
1.
Parivīmaṃsanasuttaṃ |
1.
Parivīmaṃsanasuttavaṇṇanā |
I. Tư Lường (Tạp
12.10, Đại 2,82c) (S.ii,80) |
51. Evaṃ me
sutaṃ – ekaṃ samayaṃ bhagavā sāvatthiyaṃ viharati jetavane
anāthapiṇḍikassa ārāme. Tatra kho bhagavā bhikkhū āmantesi –
‘‘bhikkhavo’’ti. ‘‘Bhadante’’ti te bhikkhū bhagavato paccassosuṃ.
Bhagavā etadavoca –
‘‘Kittāvatā nu kho, bhikkhave, bhikkhū parivīmaṃsamāno parivīmaṃseyya
sabbaso sammā dukkhakkhayāyā’’ti? ‘‘Bhagavaṃmūlakā no, bhante, dhammā
bhagavaṃnettikā bhagavaṃpaṭisaraṇā . Sādhu vata, bhante, bhagavantaṃyeva
paṭibhātu etassa bhāsitassa attho. Bhagavato sutvā bhikkhū
dhāressantī’’ti. ‘‘Tena hi, bhikkhave, suṇātha, sādhukaṃ manasi karotha,
bhāsissāmī’’ti. ‘‘Evaṃ, bhante’’ti kho te bhikkhū bhagavato paccassosuṃ.
Bhagavā etadavoca –
‘‘Idha, bhikkhave, bhikkhu parivīmaṃsamāno parivīmaṃsati – ‘yaṃ kho idaṃ
anekavidhaṃ nānappakārakaṃ dukkhaṃ loke uppajjati jarāmaraṇaṃ; idaṃ nu
kho dukkhaṃ kiṃnidānaṃ kiṃsamudayaṃ kiṃjātikaṃ kiṃpabhavaṃ? Kismiṃ sati
jarāmaraṇaṃ hoti, kismiṃ asati jarāmaraṇaṃ na hotī’ti? So
parivīmaṃsamāno evaṃ pajānāti – ‘yaṃ kho idaṃ anekavidhaṃ nānappakārakaṃ
dukkhaṃ loke uppajjati jarāmaraṇaṃ, idaṃ kho dukkhaṃ jātinidānaṃ
jātisamudayaṃ jātijātikaṃ jātippabhavaṃ. Jātiyā sati jarāmaraṇaṃ hoti,
jātiyā asati jarāmaraṇaṃ na hotī’’’ti.
‘‘So jarāmaraṇañca pajānāti, jarāmaraṇasamudayañca pajānāti,
jarāmaraṇanirodhañca pajānāti, yā ca jarāmaraṇanirodhasāruppagāminī
paṭipadā tañca pajānāti, tathā paṭipanno ca hoti anudhammacārī; ayaṃ
vuccati, bhikkhave, bhikkhu sabbaso sammā dukkhakkhayāya paṭipanno
jarāmaraṇanirodhāya.
‘‘Athāparaṃ parivīmaṃsamāno parivīmaṃsati – ‘jāti panāyaṃ kiṃnidānā
kiṃsamudayā kiṃjātikā kiṃpabhavā, kismiṃ sati jāti hoti, kismiṃ asati
jāti na hotī’ti? So parivīmaṃsamāno evaṃ pajānāti – ‘jāti bhavanidānā
bhavasamudayā bhavajātikā bhavappabhavā; bhave sati jāti hoti, bhave
asati jāti na hotī’’’ti.
‘‘So jātiñca pajānāti, jātisamudayañca pajānāti, jātinirodhañca
pajānāti, yā ca jātinirodhasāruppagāminī paṭipadā tañca pajānāti, tathā
paṭipanno ca hoti anudhammacārī; ayaṃ vuccati, bhikkhave, bhikkhu
sabbaso sammā dukkhakkhayāya paṭipanno jātinirodhāya.
‘‘Athāparaṃ parivīmaṃsamāno parivīmaṃsati – ‘bhavo panāyaṃ kiṃnidāno…pe…
upādānaṃ panidaṃ kiṃnidānaṃ… taṇhā panāyaṃ kiṃnidānā… vedanā… phasso…
saḷāyatanaṃ panidaṃ kiṃnidānaṃ… nāmarūpaṃ panidaṃ… viññāṇaṃ panidaṃ…
saṅkhārā panime kiṃnidānā kiṃsamudayā kiṃjātikā kiṃpabhavā; kismiṃ sati
saṅkhārā honti, kismiṃ asati saṅkhārā na hontī’ti? So parivīmaṃsamāno
evaṃ pajānāti – ‘saṅkhārā avijjānidānā avijjāsamudayā avijjājātikā
avijjāpabhavā; avijjāya sati saṅkhārā honti, avijjāya asati saṅkhārā na
hontī’’’ti.
‘‘So saṅkhāre ca pajānāti, saṅkhārasamudayañca pajānāti,
saṅkhāranirodhañca pajānāti, yā ca saṅkhāranirodhasāruppagāminī paṭipadā
tañca pajānāti, tathā paṭipanno ca hoti anudhammacārī ; ayaṃ vuccati,
bhikkhave, bhikkhu sabbaso sammā dukkhakkhayāya paṭipanno
saṅkhāranirodhāya.
‘‘Avijjāgato yaṃ, bhikkhave, purisapuggalo puññaṃ ce saṅkhāraṃ
abhisaṅkharoti, puññūpagaṃ hoti viññāṇaṃ. Apuññaṃ ce saṅkhāraṃ
abhisaṅkharoti, apuññūpagaṃ hoti viññāṇaṃ. Āneñjaṃ ce saṅkhāraṃ
abhisaṅkharoti āneñjūpagaṃ hoti viññāṇaṃ. Yato kho, bhikkhave, bhikkhuno
avijjā pahīnā hoti vijjā uppannā, so avijjāvirāgā vijjuppādā neva
puññābhisaṅkhāraṃ abhisaṅkharoti na apuññābhisaṅkhāraṃ abhisaṅkharoti na
āneñjābhisaṅkhāraṃ abhisaṅkharoti. Anabhisaṅkharonto anabhisañcetayanto
na kiñci loke upādiyati; anupādiyaṃ na paritassati, aparitassaṃ
paccattaññeva parinibbāyati. ‘Khīṇā jāti, vusitaṃ brahmacariyaṃ, kataṃ
karaṇīyaṃ, nāparaṃ itthattāyā’ti pajānāti.
‘‘So sukhaṃ ce vedanaṃ vedayati, sā aniccāti pajānāti, anajjhositāti
pajānāti, anabhinanditāti pajānāti. Dukkhaṃ ce vedanaṃ vedayati, sā
aniccāti pajānāti, anajjhositāti pajānāti, anabhinanditāti pajānāti.
Adukkhamasukhaṃ ce vedanaṃ vedayati, sā aniccāti pajānāti, anajjhositāti
pajānāti, anabhinanditāti pajānāti. So sukhaṃ ce vedanaṃ vedayati,
visaṃyutto naṃ vedayati. Dukkhaṃ ce vedanaṃ vedayati, visaṃyutto naṃ
[taṃ vedanaṃ (sī. pī.), vedanaṃ (ka.)] vedayati. Adukkhamasukhaṃ ce
vedanaṃ vedayati, visaṃyutto naṃ vedayati.
‘‘So kāyapariyantikaṃ vedanaṃ vedayamāno kāyapariyantikaṃ vedanaṃ
vedayāmīti pajānāti, jīvitapariyantikaṃ vedanaṃ vedayamāno
jīvitapariyantikaṃ vedanaṃ vedayāmīti pajānāti. Kāyassa bhedā uddhaṃ
jīvitapariyādānā idheva sabbavedayitāni anabhinanditāni sītībhavissanti,
sarīrāni avasissantīti pajānāti.
‘‘Seyyathāpi, bhikkhave, puriso kumbhakārapākā uṇhaṃ kumbhaṃ uddharitvā
same bhūmibhāge paṭisisseyya [paṭiviseyya (sī.), patiṭṭhapeyya (syā.
kaṃ. pī.), paṭiseveyya (ṭīkā)]. Tatra yāyaṃ usmā sā tattheva
vūpasameyya, kapallāni avasisseyyuṃ. Evameva kho, bhikkhave, bhikkhu
kāyapariyantikaṃ vedanaṃ vedayamāno kāyapariyantikaṃ vedanaṃ vedayāmīti
pajānāti, jīvitapariyantikaṃ vedanaṃ vedayamāno jīvitapariyantikaṃ
vedanaṃ vedayāmīti pajānāti. Kāyassa bhedā uddhaṃ jīvitapariyādānā
idheva sabbavedayitāni anabhinanditāni sītībhavissanti, sarīrāni
avasissantīti pajānāti.
‘‘Taṃ kiṃ maññatha, bhikkhave, api nu kho khīṇāsavo bhikkhu
puññābhisaṅkhāraṃ vā abhisaṅkhareyya apuññābhisaṅkhāraṃ vā
abhisaṅkhareyya āneñjābhisaṅkhāraṃ vā abhisaṅkhareyyā’’ti? ‘‘No hetaṃ,
bhante’’. ‘‘Sabbaso vā pana saṅkhāresu asati, saṅkhāranirodhā api nu kho
viññāṇaṃ paññāyethā’’ti? ‘‘No hetaṃ, bhante’’. ‘‘Sabbaso vā pana viññāṇe
asati, viññāṇanirodhā api nu kho nāmarūpaṃ paññāyethā’’ti? ‘‘No hetaṃ,
bhante’’. ‘‘Sabbaso vā pana nāmarūpe asati, nāmarūpanirodhā api nu kho
saḷāyatanaṃ paññāyethā’’ti? ‘‘No hetaṃ, bhante’’. ‘‘Sabbaso vā pana
saḷāyatane asati, saḷāyatananirodhā api nu kho phasso paññāyethā’’ti?
‘‘No hetaṃ, bhante’’. ‘‘Sabbaso vā pana phasse asati, phassanirodhā api
nu kho vedanā paññāyethā’’ti? ‘‘No hetaṃ, bhante’’. ‘‘Sabbaso vā pana
vedanāya asati, vedanānirodhā api nu kho taṇhā paññāyethā’’ti? ‘‘No
hetaṃ, bhante’’. ‘‘Sabbaso vā pana taṇhāya asati, taṇhānirodhā api nu
kho upādānaṃ paññāyethā’’ti? ‘‘No hetaṃ, bhante’’. ‘‘Sabbaso vā pana
upādāne asati, upādānanirodhā api nu kho bhavo paññāyethā’’ti. ‘‘No
hetaṃ, bhante’’. ‘‘Sabbaso vā pana bhave asati, bhavanirodhā api nu kho
jāti paññāyethā’’ti? ‘‘No hetaṃ, bhante’’. ‘‘Sabbaso vā pana jātiyā
asati, jātinirodhā api nu kho jarāmaraṇaṃ paññāyethā’’ti? ‘‘No hetaṃ,
bhante’’.
‘‘Sādhu sādhu, bhikkhave, evametaṃ, bhikkhave, netaṃ aññathā. Saddahatha
me taṃ, bhikkhave, adhimuccatha, nikkaṅkhā ettha hotha nibbicikicchā.
Esevanto dukkhassā’’ti. Paṭhamaṃ. |
51.
Dukkhavaggassa paṭhame parivīmaṃsamānoti upaparikkhamāno. Jarāmaraṇanti
kasmā jarāmaraṇaṃ ekameva ‘‘anekavidhaṃ nānappakāraka’’nti vatvā
gahitanti ce? Tasmiṃ gahite sabbadukkhassa gahitattā. Yathā hi cūḷāya
gahite purise so puriso gahitova hoti, evaṃ jarāmaraṇe gahite
sabbadukkhaṃ gahitameva hoti. Tasmā ‘‘yaṃ kho idaṃ anekavidhaṃ
nānappakārakaṃ dukkhaṃ loke uppajjatī’’ti nhatvā ṭhitaṃ purisaṃ viya
sabbadukkhaṃ dassetvā taṃ cūḷāya gaṇhanto viya jarāmaraṇaṃ gaṇhi.
Jarāmaraṇanirodhasāruppagāminīti jarāmaraṇanirodhassa sāruppabhāvena
nikkilesatāya parisuddhatāya sadisāva hutvā gāminīti attho. Tathā
paṭipanno ca hotīti yathā taṃ paṭipannoti vuccati, evaṃ paṭipanno hoti.
Anudhammacārīti nibbānadhammaṃ anugataṃ paṭipattidhammaṃ carati,
pūretīti attho. Dukkhakkhayāya paṭipannoti sīlaṃ ādiṃ katvā
jarāmaraṇadukkhassa nirodhatthāya paṭipanno. Saṅkhāranirodhāyāti
saṅkhāradukkhassa nirodhatthāya. Ettāvatā yāva arahattā desanā kathitā.
Idāni arahattaphalapaccavekkhaṇaṃ satatavihārañca dassetvā desanā
nivattetabbā siyā, tathā akatvā avijjāgatoti idaṃ kasmā gaṇhātīti?
Khīṇāsavassa samatikkantavaṭṭadukkhadassanatthaṃ . Apica puna vaṭṭaṃ
ārabhitvā vivaṭṭe kathiyamāne bujjhanakasatto cettha atthi, tassa
ajjhāsayavasenāpi idaṃ gaṇhātīti veditabbo. Tattha avijjāgatoti avijjāya
gato upagato samannāgato. Purisapuggaloti purisoyeva puggalo. Ubhayenāpi
sammutikathaṃ katheti. Buddhānañhi sammutikathā paramatthakathāti dve
kathā honti. Tattha ‘‘satto naro puriso puggalo tisso nāgo’’ti evaṃ
pavattā sammutikathā nāma. ‘‘Khandhā dhātuyo āyatanānī’’ti evaṃ pavattā
paramatthakathā nāma. Paramatthaṃ kathentāpi sammutiṃ amuñcitvā
kathenti. Te sammutiṃ kathentāpi paramatthaṃ kathentāpi saccameva
kathenti. Teneva vuttaṃ –
‘‘Duve saccāni akkhāsi, sambuddho vadataṃ varo;
Sammutiṃ paramatthañca, tatiyaṃ nūpalabbhati;
Saṅketavacanaṃ saccaṃ, lokasammutikāraṇaṃ;
Paramatthavacanaṃ saccaṃ, dhammānaṃ bhūtalakkhaṇa’’nti.
Puññaṃce saṅkhāranti terasacetanābhedaṃ puññābhisaṅkhāraṃ.
Abhisaṅkharotīti karoti. Puññūpagaṃ hoti viññāṇanti kammaviññāṇaṃ
kammapuññena upagataṃ sampayuttaṃ hoti, vipākaviññāṇaṃ vipākapuññena.
Apuññaṃ ce saṅkhāranti dvādasacetanābhedaṃ apuññābhisaṅkhāraṃ
abhisaṅkharoti. Āneñjaṃ ce saṅkhāranti catucetanābhedaṃ
āneñjābhisaṅkhāraṃ. Āneñjūpagaṃ hoti viññāṇanti kammāneñjena
kammaviññāṇaṃ, vipākāneñjena vipākaviññāṇaṃ upagataṃ hoti. Ettha ca
tividhassa kammābhisaṅkhārassa gahitattā dvādasapadiko paccayākāro
gahitova hoti. Ettāvatā vaṭṭaṃ dassitaṃ.
Idāni vivaṭṭaṃ dassento yato kho, bhikkhavetiādimāha. Tattha avijjāti
catūsu saccesu aññāṇaṃ. Vijjāti arahattamaggañāṇaṃ. Ettha ca paṭhamameva
avijjāya pahīnāya vijjā uppajjati. Yathā pana caturaṅgepi tame rattiṃ
padīpujjalena andhakāro pahīyati, evaṃ vijjuppādā avijjāya pahānaṃ
veditabbaṃ. Na kiñci loke upādiyatīti loke kiñci dhammaṃ na gaṇhāti na
parāmasati. Anupādiyaṃ na paritassatīti anupādiyanto agaṇhanto neva
taṇhāparitassanāya, na bhayaparitassanāya paritassati, na taṇhāyati na
bhāyatīti attho. Paccattaññevāti sayameva attanāva parinibbāyati, na
aññassa ānubhāvena.
Sosukhaṃ ce vedananti idaṃ kasmā ārabhi? Khīṇāsavassa paccavekkhaṇañāṇaṃ
dassetvā satatavihāraṃ dassetuṃ ārabhi. Anajjhositāti taṇhāya gilitvā
pariniṭṭhapetvā agahitā. Atha dukkhavedanā kasmā vuttā, kiṃ tampi
abhinandanto atthīti? Āma atthi. Sukhaṃ abhinandantoyeva hi dukkhaṃ
abhinandati nāma dukkhaṃ patvā sukhaṃ patthanato sukhassa ca
vipariṇāmadukkhatoti. Kāyapariyantikanti kāyaparicchinnaṃ, yāva
pañcadvārakāyo pavattati, tāva pavattaṃ pañcadvārikavedananti attho.
Jīvitapariyantikanti jīvitaparicchinnaṃ . Yāva jīvitaṃ pavattati, tāva
pavattaṃ manodvārikavedananti attho.
Tattha pañcadvārikavedanā pacchā uppajjitvā paṭhamaṃ nirujjhati,
manodvārikavedanā paṭhamaṃ uppajjitvā pacchā nirujjhati. Sā hi
paṭisandhikkhaṇe vatthurūpasmiṃyeva patiṭṭhāti. Pañcadvārikā pavatte
pañcadvāravasena pavattamānā paṭhamavaye vīsativassakāle
rajjanadussanamuyhanavasena adhimattā balavatī hoti, paṇṇāsavassakāle
ṭhitā hoti, saṭṭhivassakālato paṭṭhāya parihāyamānā asītinavutivassakāle
mandā hoti. Tadā hi sattā ‘‘cirarattaṃ ekato nisīdimhā nipajjimhā’’ti
vadantepi ‘‘na sañjānāmā’’ti vadanti. Adhimattānipi rūpādiārammaṇāni
‘‘na passāma na suṇāma’’, ‘‘sugandhaṃ duggandhaṃ vā sāduṃ asāduṃ vā
thaddhaṃ mudukanti vā na jānāmā’’ti vadanti. Iti nesaṃ
pañcadvārikavedanā bhaggā hoti, manodvārikāva pavattati. Sāpi anupubbena
parihāyamānā maraṇasamaye hadayakoṭiṃyeva nissāya pavattati. Yāva panesā
pavattati, tāva satto jīvatīti vuccati. Yadā nappavattati, tadā mato
niruddhoti vuccati.
Svāyamattho vāpiyā dīpetabbo –
Yathā hi puriso pañcaudakamaggasampannaṃ vāpiṃ kareyya, paṭhamaṃ deve
vuṭṭhe pañcahi udakamaggehi udakaṃ pavisitvā antovāpiyaṃ āvāṭe pūreyya,
punappunaṃ deve vassante udakamagge pūretvā gāvutaḍḍhayojanamattaṃ
ottharitvā udakaṃ tiṭṭheyya tato tato vissandamānaṃ, atha
niddhamanatumbe vivaritvā khettesu kamme kariyamāne udakaṃ nikkhamantaṃ,
sassapākakāle (udakaṃ nikkhamantaṃ,) udakaṃ parihīnaṃ ‘‘macche
gaṇhāmā’’ti vattabbataṃ āpajjeyya, tato katipāhena āvāṭesuyeva udakaṃ
saṇṭhaheyya. Yāva pana taṃ āvāṭesu hoti, tāva ‘‘mahāvāpiyaṃ udakaṃ
atthī’’ti saṅkhaṃ gacchati. Yadā pana tattha chijjati, tadā ‘‘vāpiyaṃ
udakaṃ natthī’’ti vuccati, evaṃsampadamidaṃ veditabbaṃ.
Paṭhamaṃ deve vassante pañcahi maggehi udake pavisante āvāṭānaṃ
pūraṇakālo viya hi paṭhamameva paṭisandhikkhaṇe manodvārikavedanāya
vatthurūpe patiṭṭhitakālo, punappunaṃ deve vassante pañcannaṃ maggānaṃ
pūritakālo viya pavatte pañcadvārikavedanāya pavattikālo,
gāvutaḍḍhayojanamattaṃ ajjhottharaṇaṃ viya paṭhamavaye vīsativassakāle
rajjanādivasena tassā adhimattabalavabhāvo, yāva vāpito udakaṃ na
niggacchati, tāva pūrāya vāpiyā ṭhitakālo viya paññāsavassakāle tassā
ṭhitakālo, niddhamanatumbesu vivaṭesu kammante kariyamāne udakassa
nikkhamanakālo viya saṭṭhivassakālato paṭṭhāya tassā parihāni, udake
bhaṭṭhe udakamaggesu parittodakassa ṭhitakālo viya asītinavutivassakāle
pañcadvārikavedanāya mandakālo, āvāṭesuyeva udakassa patiṭṭhānakālo viya
hadayavatthukoṭiṃ nissāya manodvārikavedanāya pavattikālo, āvāṭesu
parittepi udake sati ‘‘vāpiyaṃ udakaṃ atthī’’ti vattabbakālo viya yāva
sā pavattati, tāva ‘‘satto jīvatī’’ti vuccati. Yathā pana āvāṭesu udake
chinne ‘‘natthi vāpiyaṃ udaka’’nti vuccati, evaṃ manodvārikavedanāya
appavattamānāya ‘‘satto mato’’ti vuccati. Imaṃ vedanaṃ sandhāya vuttaṃ
‘‘jīvitapariyantikaṃ vedanaṃ vediyamāno’’ti.
Kāyassa bhedāti kāyassa bhedena. Jīvitapariyādānā uddhanti
jīvitakkhayato uddhaṃ. Idhevāti paṭisandhivasena parato agantvā idheva.
Sītībhavissantīti pavattivipphandadaratharahitāni sītāni
appavattanadhammāni bhavissanti. Sarīrānīti dhātusarīrāni. Avasissantīti
avasiṭṭhāni bhavissanti.
Kumbhakārapākāti kumbhakārassa bhājanapacanaṭṭhānato. Paṭisisseyyāti
ṭhapeyya. Kapallānīti saha mukhavaṭṭiyā ekābaddhāni kumbhakapallāni.
Avasisseyyunti tiṭṭheyyuṃ. Evameva khoti ettha idaṃ opammasaṃsandanaṃ –
ādittakumbhakārapāko viya hi tayo bhavā daṭṭhabbā, kumbhakāro viya
yogāvacaro, pākato kumbhakārabhājanānaṃ nīharaṇadaṇḍako viya
arahattamaggañāṇaṃ, samo bhūmibhāgo viya asaṅkhataṃ nibbānatalaṃ,
daṇḍakena uṇhakumbhaṃ ākaḍḍhitvā same bhūmibhāge kumbhassa ṭhapitakālo
viya āraddhavipassakassa rūpasattakaṃ arūpasattakaṃ vipassantassa
kammaṭṭhāne ca paguṇe vibhūte upaṭṭhahamāne tathārūpaṃ utusappāyādiṃ
labhitvā ekāsane nisinnassa vipassanaṃ vaḍḍhetvā aggaphalaṃ arahattaṃ
patvā catūhi apāyehi attabhāvaṃ uddharitvā phalasamāpattivasena
asaṅkhate nibbānatale ṭhitakālo daṭṭhabbo. Khīṇāsavo pana uṇhakumbho
viya arahattappattadivaseyeva na parinibbāti, sāsanappaveṇiṃ pana
ghaṭayamāno paṇṇāsasaṭṭhivassāni ṭhatvā carimakacittappattiyā
upādiṇṇakakkhandhabhedā anupādisesāya nibbānadhātuyā parinibbāti.
Athassa kumbhassa viya kapallāni anupādiṇṇakasarīrāneva avasissantīti.
Sarīrāni avasissantīti pajānātīti idaṃ pana khīṇāsavassa
anuyogāropanatthaṃ vuttaṃ.
Viññāṇaṃ paññāyethāti paṭisandhiviññāṇaṃ paññāyetha. Sādhu sādhūti
therānaṃ byākaraṇaṃ sampahaṃsati. Evametanti yadetaṃ tividhe
abhisaṅkhāre asati paṭisandhiviññāṇassa appaññāṇantiādi, evameva etaṃ.
Adhimuccathāti sanniṭṭhānasaṅkhātaṃ adhimokkhaṃ paṭilabhatha. Esevanto
dukkhassāti ayameva vaṭṭadukkhassa anto ayaṃ paricchedo, yadidaṃ
nibbānanti. Paṭhamaṃ. |
1) Như vầy tôi nghe. Một thời Thế Tôn ở Sàvatthi (Xá-vệ),
Jetavana (Thắng Lâm), tại vườn ông Anàthapindika (Cấp Cô Độc). 2) Ở đấy Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo: "Này các
Tỷ-kheo". "Thưa vâng, bạch Thế Tôn". Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. 3) Thế Tôn nói như sau: -- Này các Tỷ-kheo, các Tỷ-kheo tư lường,
phải tư lường như thế nào để chơn chánh diệt khổ một cách trọn vẹn? -- Bạch Thế Tôn, các pháp lấy Thế Tôn làm
căn bản, lấy Thế Tôn làm lănh đạo, lấy Thế Tôn làm điểm tựa. Lành thay,
bạch Thế Tôn, nếu Thế Tôn nói lên ư nghĩa của lời nói này. Sau khi nghe
Thế Tôn thuyết giảng, các Tỷ-kheo sẽ thọ tŕ. 4) -- Vậy này các Tỷ-kheo, hăy nghe và khéo
suy nghiệm, Ta sẽ nói. -- Thưa vâng, bạch Thế Tôn. Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn
nói như sau: 5) -- Ở đây, này các Tỷ-kheo, vị Tỷ-kheo
đang tư lường, tư lường như sau: "Sự đau khổ nhiều loại và đa dạng này
khởi lên trên đời như già và chết; sự đau khổ này lấy ǵ làm nhân, lấy
ǵ tập khởi, lấy ǵ tác sanh, lấy ǵ làm hiện hữu? Do cái ǵ có mặt, già
chết hiện hữu? Do cái ǵ không có mặt, già chết không hiện hữu?" 6) Tư lường như vậy, vị ấy biết như sau:
"Sự đau khổ nhiều loại và đa dạng này khởi lên trên đời như già và chết,
sự đau khổ này lấy sanh làm nhân, lấy sanh làm tập khởi, lấy sanh làm
tác sanh, lấy sanh làm hiện hữu. Do sanh có mặt, già chết hiện hữu. Do
sanh không có mặt, già chết không hiện hữu". 7) Và vị ấy biết già chết, biết già chết
tập khởi, biết già chết đoạn diệt, và vị ấy biết con đường thích ứng đưa
đến già chết đoạn diệt. Do thực hành như vậy, vị ấy trở thành vị Tùy
pháp hành. 8) Này các Tỷ-kheo, vị ấy được gọi là vị
Tỷ-kheo đă thực hành một cách trọn vẹn để chơn chánh đoạn tận khổ đau và
đoạn diệt già chết. 9) Tư lường thêm nữa, vị ấy tư lường như
sau: "C̣n hữu này, do cái ǵ làm nhân? C̣n thủ này, do cái ǵ làm nhân?
C̣n ái này, do cái ǵ làm nhân? C̣n thọ này, do cái ǵ làm nhân? C̣n xúc
này... C̣n sáu xứ này... C̣n danh sắc này... C̣n thức này... C̣n các
hành này, do cái ǵ làm nhân, cái ǵ tập khởi, cái ǵ tác sanh, cái ǵ
làm hiện hữu? Do cái ǵ có mặt, các hành hiện hữu? Do cái ǵ không có
mặt các hành không hiện hữu?" 10) Tư lường như vậy, vị ấy biết như sau:
"Các hành lấy vô minh làm nhân, lấy vô minh làm tập khởi, lấy vô minh
làm tác sanh, lấy vô minh làm hiện hữu. Do vô minh có mặt, các hành hiện
hữu. Do vô minh không có mặt, các hành không hiện hữu". 11) Và vị ấy biết các hành, biết các hành
tập khởi, biết các hành đoạn diệt, và vị ấy biết con đường thích ứng đưa
đến các hành đoạn diệt. Do thực hành như vậy, vị ấy trở thành vị Tùy
pháp hành. Này các Tỷ-kheo, vị ấy được gọi là vị Tỷ-kheo đă thực hành
một cách trọn vẹn để chơn chánh đoạn tận khổ đau và đoạn diệt các hành. 12) Này các Tỷ-kheo, nếu người nào bị vô
minh chi phối, dự tính làm phước hành, thức (của người ấy) đi đến phước.
Nếu người ấy dự tính làm phi phước hành, thức (của người ấy) đi đến phi
phước. Nếu người ấy dự tính làm bất động hành, thức (của người ấy) đi
đến bất động. 13) Này các Tỷ-kheo, khi nào vị Tỷ-kheo
đoạn tận vô minh, minh được sanh khởi. Vị ấy do vô minh đoạn tận, minh
sanh khởi, không dự tính làm phước hành, không dự tính làm phi phước
hành, không dự tính làm bất động hành. 14) Không có dự tính, không có dụng ư, vị
ấy không chấp thủ một sự ǵ ở đời. Không chấp thủ, vị ấy không sợ hăi.
Không sợ hăi, vị ấy hoàn toàn tịch tịnh. Vị ấy biết rơ: "Sanh đă tận,
Phạm hạnh đă thành, những việc nên làm đă làm, không c̣n trở lui trạng
thái này nữa". 15) Nếu vị ấy cảm giác lạc thọ, vị ấy biết
lạc thọ ấy vô thường, vị ấy biết không nên tham đắm, vị ấy biết không
nên hoan hỷ. Nếu vị ấy cảm giác khổ thọ, vị ấy biết khổ thọ vô thường,
vị ấy biết không nên tham đắm, vị ấy biết không nên hoan hỷ. Nếu vị ấy
cảm giác bất khổ bất lạc thọ, vị ấy biết thọ ấy vô thường, vị ấy biết
không nên tham đắm, vị ấy biết không nên hoan hỷ. 16) Nếu vị ấy cảm giác lạc thọ, thọ ấy được
cảm giác với niệm thoát ly. Nếu vị ấy cảm giác khổ thọ, thọ ấy được cảm
giác với niệm thoát ly. Nếu vị ấy cảm giác bất khổ bất lạc thọ, thọ ấy
được cảm giác với niệm thoát ly (visannutto). 17) Khi vị ấy cảm giác một cảm thọ tận cùng
của thân, vị ấy biết: "Ta cảm giác một cảm thọ tận cùng của thân". Khi
vị ấy cảm giác một cảm thọ tận cùng của sinh mạng, vị ấy biết: "Ta cảm
giác một cảm thọ tận cùng của sinh mạng". Vị ấy biết: "Sau khi thân hoại
mạng chung, ở đây tất cả những cảm thọ không làm cho có hỷ lạc, sẽ trở
thành vắng lặng, cái thân được bỏ qua một bên". 18) Này các Tỷ-kheo, ví như một người từ
trong ḷ nung của người thợ gốm lấy ra một cái ghè nóng và đặt trên một
khoảng đất bằng phẳng để sức nóng ở đấy được nguội dần, và các miếng
sành vụn được gạt bỏ một bên. Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, khi cảm giác
một cảm thọ tận cùng của thân, vị ấy biết: "Ta cảm giác một cảm thọ tận
cùng của thân". Khi vị ấy cảm giác một cảm thọ tận cùng của sinh mạng,
vị ấy biết: "Ta cảm giác một cảm thọ tận cùng của sinh mạng". Vị ấy
biết: "Sau khi thân hoại mạng chung, ở đây tất cả những cảm thọ không
làm cho có hỷ lạc, sẽ trở thành vắng lặng, cái thân được bỏ qua một
bên". 19) Này các Tỷ-kheo, các Ông nghĩ thế nào?
Vị Tỷ-kheo đă đoạn trừ các lậu hoặc có dự tính làm các phước hành, hay
có dự tính làm các phi phước hành, hay có dự tính làm các bất động hành? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 20) -- Hay nếu các hành không có mặt một
cách trọn vẹn, do các hành đoạn diệt, thời thức có hiện hành không? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 21) -- Hay nếu thức không có mặt một cách
trọn vẹn, do thức đoạn diệt, thời danh sắc có hiện hành không? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 22) -- Hay nếu danh sắc không có mặt một
cách trọn vẹn, do danh sắc đoạn diệt, thời sáu xứ có hiện hành không? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 23) -- Hay nếu sáu xứ không có mặt một cách
trọn vẹn, do sáu xứ đoạn diệt, thời xúc có hiện hành không? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 24) -- Hay nếu xúc không có mặt một cách
trọn vẹn, do xúc đoạn diệt, thời thọ có hiện hành không? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 25) -- Hay nếu thọ không có mặt một cách
trọn vẹn, do thọ đoạn diệt, thời ái có hiện hành không? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 26) -- Hay nếu ái không có mặt một cách
trọn vẹn, do ái đoạn diệt, thời thủ có hiện hành không? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 27) -- Hay nếu thủ không có mặt một cách
trọn vẹn, do thủ đoạn diệt, thời hữu có hiện hành không? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 28) -- Hay nếu hữu không có mặt một cách
trọn vẹn, do hữu đoạn diệt, thời sanh có hiện hành không? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 29) -- Hay nếu sanh không có mặt một cách
trọn vẹn, do sanh đoạn diệt, thời già chết có hiện hành không? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 30) -- Lành thay, lành thay, này các
Tỷ-kheo! Phải là như vậy, này các Tỷ-kheo! Không thể khác vậy. Hăy tin ở
Ta, này các Tỷ-kheo! Hăy quyết định, chớ có nghi ngờ, chớ có phân vân!
Đây là khổ được đoạn tận. |
2. Upādānasuttaṃ |
2.
Upādānasuttavaṇṇanā |
II. Thủ (Tạp 12.4
Thủ, Đại 2,80b) (S.ii,84) |
52.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘upādāniyesu, bhikkhave, dhammesu
assādānupassino viharato taṇhā pavaḍḍhati. Taṇhāpaccayā upādānaṃ;
upādānapaccayā bhavo; bhavapaccayā jāti; jātipaccayā jarāmaraṇaṃ
sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā sambhavanti. Evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa samudayo hoti’’.
‘‘Seyyathāpi , bhikkhave, dasannaṃ vā kaṭṭhavāhānaṃ vīsāya vā
kaṭṭhavāhānaṃ tiṃsāya vā kaṭṭhavāhānaṃ cattārīsāya vā kaṭṭhavāhānaṃ
mahāaggikkhandho jaleyya. Tatra puriso kālena kālaṃ sukkhāni ceva tiṇāni
pakkhipeyya, sukkhāni ca gomayāni pakkhipeyya, sukkhāni ca kaṭṭhāni
pakkhipeyya. Evañhi so, bhikkhave, mahāaggikkhandho tadāhāro tadupādāno
ciraṃ dīghamaddhānaṃ jaleyya. Evameva kho, bhikkhave, upādāniyesu
dhammesu assādānupassino viharato taṇhā pavaḍḍhati. Taṇhāpaccayā
upādānaṃ…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
‘‘Upādāniyesu, bhikkhave, dhammesu ādīnavānupassino viharato taṇhā
nirujjhati. Taṇhānirodhā upādānanirodho; upādānanirodhā bhavanirodho;
bhavanirodhā jātinirodho; jātinirodhā jarāmaraṇaṃ
sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā nirujjhanti. Evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa nirodho hoti.
‘‘Seyyathāpi, bhikkhave, dasannaṃ vā kaṭṭhavāhānaṃ vīsāya vā tiṃsāya vā
cattārīsāya vā kaṭṭhavāhānaṃ mahāaggikkhandho jaleyya; tatra puriso na
kālena kālaṃ sukkhāni ceva tiṇāni pakkhipeyya, na sukkhāni ca gomayāni
pakkhipeyya, na sukkhāni ca kaṭṭhāni pakkhipeyya. Evañhi so, bhikkhave,
mahāaggikkhandho purimassa ca upādānassa pariyādānā aññassa ca anupahārā
[anupāhārā (pī.)] anāhāro nibbāyeyya. Evameva kho, bhikkhave,
upādāniyesu dhammesu ādīnavānupassino viharato taṇhā nirujjhati,
taṇhānirodhā upādānanirodho…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa
nirodho hotī’’ti. Dutiyaṃ. |
52. Dutiye
upādāniyesūti catunnaṃ upādānānaṃ paccayesu tebhūmakadhammesu.
Assādānupassinoti assādaṃ anupassantassa. Tatrāti tasmiṃ aggikkhandhe.
Tadāhāroti taṃpaccayo. Tadupādānoti tasseva vevacanaṃ. Evamevakhoti
ettha aggikkhandho viya hi tayo bhavā, tebhūmakavaṭṭantipi etadeva,
aggijaggakapuriso viya vaṭṭanissito bālaputhujjano,
sukkhatiṇagomayādipakkhipanaṃ viya assādānupassino puthujjanassa
taṇhādivasena chahi dvārehi kusalākusalakammakaraṇaṃ. Tiṇagomayādīsu
khīṇesu punappunaṃ tesaṃ pakkhipanena aggikkhandhassa vaḍḍhanaṃ viya
bālaputhujjanassa uṭṭhāya samuṭṭhāya yathāvuttakammāyūhanena aparāparaṃ
vaṭṭadukkhanibbattanaṃ.
Na kālena kālaṃ sukkhāni ceva tiṇāni pakkhipeyyāti tañhi koci atthakāmo
evaṃ vadeyya – ‘‘bho kasmā uṭṭhāya samuṭṭhāya kalāpe bandhitvā
sukkhatiṇakaṭṭhānaṃ pacchiyañca pūretvā sukkhagomayāni pakkhipanto etaṃ
aggiṃ jālesi? Api nu te atthi itonidānaṃ kāci vaḍḍhīti? Vaṃsāgatametaṃ
bho amhākaṃ, itonidānaṃ pana me avaḍḍhiyeva, kuto vaḍḍhi? Ahañhi imaṃ
aggiṃ jagganto neva nhāyituṃ na bhuñjituṃ na nipajjituṃ labhāmīti. Tena
hi bho kiṃ te iminā niratthakena aggijālanena? Ehi tvaṃ etāni ābhatāni
tiṇādīni ettha nikkhipa, tāni sayameva jhāyissanti, tvaṃ pana asukasmiṃ
ṭhāne sītodakā pokkharaṇī atthi, tattha nhatvā, mālāgandhavilepanehi
attānaṃ maṇḍetvā sunivattho supārutova pādukāhi nagaraṃ pavisitvā
pāsādavaramāruyha vātapānaṃ vivaritvā mahāvīthiyaṃ virocamāno nisīda
ekaggo sukhasamappito hutvā, tattha te nisinnassa tiṇādīnaṃ khayena
sayameva ayaṃ aggi appaṇṇattibhāvaṃ gamissatī’’ti. So tathā kareyya.
Tatheva ca tattha nisinnassa so aggi upādānakkhayena appaṇṇattibhāvaṃ
gaccheyya. Idaṃ sandhāyetaṃ ‘‘na kālena kāla’’ntiādi vuttaṃ.
Evameva khoti ettha pana idaṃ opammasaṃsandanaṃ – cattālīsāya
kaṭṭhavāhānaṃ jalamāno mahāaggikkhandho viya hi tebhūmakavaṭṭaṃ
daṭṭhabbaṃ, aggijagganakapuriso viya vaṭṭasannissitako yogāvacaro,
atthakāmo puriso viya sammāsambuddho, tena purisena tassa dinnaovādo
viya tathāgatena ‘‘ehi tvaṃ, bhikkhu, tebhūmakadhammesu nibbinda, evaṃ
vaṭṭadukkhā muccissasī’’ti tassa tebhūmakadhammesu kammaṭṭhānassa
kathitakālo, tassa purisassa yathānusiṭṭhaṃ paṭipajjitvā pāsāde
nisinnakālo viya yogino sugatovādaṃ sampaṭicchitvā suññāgāraṃ
paviṭṭhassa tebhūmakadhammesu vipassanaṃ paṭṭhapetvā anukkamena
yathānurūpaṃ āhārasappāyādiṃ labhitvā, ekāsane nisinnassa aggaphale
patiṭṭhitakālo, tassa nhānavilepanādīhi sudhotamaṇḍitakāyattā tasmiṃ
nisinnassa ekaggasukhasamappitakālo viya yogino ariyamaggapokkharaṇiyaṃ
maggañāṇodakena sunhātasudhotakilesamalassa hirottappasāṭake nivāsetvā
sīlavilepanānulittassa arahattamaṇḍanena attabhāvaṃ maṇḍetvā
vimuttipupphadāmaṃ piḷandhitvā iddhipādapādukā āruyha nibbānanagaraṃ
pavisitvā dhammapāsādaṃ āruyha satipaṭṭhānamahāvīthiyaṃ virocamānassa
nibbānārammaṇaṃ phalasamāpattiṃ appetvā nisinnakālo. Tassa pana
purisassa tasmiṃ nisinnassa tiṇādīnaṃ khayena aggikkhandhassa
appaṇṇattigamanakālo viya khīṇāsavassa yāvatāyukaṃ ṭhatvā
upādiṇṇakakkhandhabhedena anupādisesāya nibbānadhātuyā parinibbutassa
mahāvaṭṭavūpasamo daṭṭhabbo. Dutiyaṃ. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, ai sống, thấy vị
ngọt trong các pháp được chấp thủ (upàdàniyadhammà), ái được tăng
trưởng. Do duyên ái nên thủ có mặt. Do duyên thủ nên hữu có mặt. Do
duyên hữu nên sanh có mặt. Do duyên sanh nên già chết, sầu, bi, khổ, ưu,
năo sanh khởi. Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. 3) Này các Tỷ-kheo, ví như một đống lửa lớn
làm bằng mười xe củi, hay hai mươi xe củi, hay ba mươi xe củi, hay bốn
mươi xe củi đang cháy đỏ. Tại đây có người thỉnh thoảng ném cỏ khô vào,
và ném củi khô vào. Này các Tỷ-kheo, như vậy đống lửa lớn ấy được nuôi
dưỡng, được tiếp tế, có thể cháy đỏ trong một thời gian dài. 4) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, ai sống thấy
vị ngọt trong các pháp được chấp thủ, ái được tăng trưởng. Do duyên ái
nên thủ sanh khởi... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập
khởi. 5) Này các Tỷ-kheo, ai sống thấy sự nguy
hiểm trong các pháp được chấp thủ, ái được đoạn diệt. Do ái diệt nên thủ
diệt. Do thủ diệt nên hữu diệt. Do hữu diệt nên sanh diệt. Do sanh diệt
nên già chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo diệt. Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này
đoạn diệt. 6) Này các Tỷ-kheo, ví như một đống lửa lớn
làm bằng mười xe củi, hay hai mươi xe củi, hay ba mươi xe củi, hay bốn
mươi xe củi đang cháy đỏ. Tại đấy không có người thỉnh thoảng ném cỏ khô
vào, hay phân khô, hay củi khô vào. Như vậy, này các Tỷ-kheo, đống lửa
lớn ấy do nhiên liệu được tiếp tế trước tiêu diệt, do nhiên liệu khác
không được đem lại, không được nuôi dưỡng, bị tắt. 7) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, ai sống thấy
sự nguy hiểm trong các pháp được chấp thủ, ái được đoạn diệt. Do ái diệt
nên thủ diệt... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. |
3. Saṃyojanasuttaṃ |
3.
Saṃyojanasuttavaṇṇanā |
III. Kiết Sử (Tạp
12.3, Phật Phước, Đại 2,79c) (S.ii,86) |
53.
Sāvatthiyaṃ viharati …pe… ‘‘saṃyojaniyesu, bhikkhave, dhammesu
assādānupassino viharato taṇhā pavaḍḍhati. Taṇhāpaccayā upādānaṃ;
upādānapaccayā bhavo; bhavapaccayā jāti; jātipaccayā jarāmaraṇaṃ
sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā sambhavanti. Evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa samudayo hoti’’.
‘‘Seyyathāpi , bhikkhave, telañca paṭicca vaṭṭiñca paṭicca telappadīpo
jhāyeyya. Tatra puriso kālena kālaṃ telaṃ āsiñceyya vaṭṭiṃ
upasaṃhareyya. Evañhi so, bhikkhave, telappadīpo tadāhāro tadupādāno
ciraṃ dīghamaddhānaṃ jaleyya. Evameva kho, bhikkhave, saṃyojaniyesu
dhammesu assādānupassino viharato taṇhā pavaḍḍhati. Taṇhāpaccayā
upādānaṃ; upādānapaccayā bhavo; bhavapaccayā jāti ; jātipaccayā
jarāmaraṇaṃ sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā sambhavanti. Evametassa
kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
‘‘Saṃyojaniyesu, bhikkhave, dhammesu ādīnavānupassino viharato taṇhā
nirujjhati. Taṇhānirodhā upādānanirodho; upādānanirodhā bhavanirodho;
bhavanirodhā jātinirodho; jātinirodhā jarāmaraṇaṃ
sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā nirujjhanti. Evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa nirodho hoti.
‘‘Seyyathāpi, bhikkhave, telañca paṭicca vaṭṭiñca paṭicca telappadīpo
jhāyeyya. Tatra puriso na kālena kālaṃ telaṃ āsiñceyya na vaṭṭiṃ
upasaṃhareyya. Evañhi so, bhikkhave, telappadīpo purimassa ca upādānassa
pariyādānā aññassa ca anupahārā anāhāro nibbāyeyya. Evameva kho,
bhikkhave, saṃyojaniyesu dhammesu ādīnavānupassino viharato taṇhā
nirujjhati. Taṇhānirodhā upādānanirodho…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’ti. Tatiyaṃ. |
53. Tatiye
saṃyojaniyesūti dasannaṃ saṃyojanānaṃ paccayesu. Jhāyeyyāti jaleyya.
Telaṃ āsiñceyya vaṭṭiṃ upasaṃhareyyāti dīpapaṭijagganatthaṃ
telabhājanañca mahantañca vaṭṭikapālaṃ gahetvā samīpe niccaṃ ṭhitova
tele khīṇe telaṃ āsiñceyya, vaṭṭiyā khīṇāya vaṭṭiṃ upasaṃhareyya.
Sesamettha saddhiṃ opammasaṃsandanena purimanayeneva veditabbaṃ.
Tatiyaṃ. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) ... Này các Tỷ-kheo, ai sống thấy vị
ngọt trong các pháp kiết sử, ái được tăng trưởng. Do duyên ái nên thủ có
mặt. Do duyên thủ nên hữu có mặt. Do duyên hữu nên sanh có mặt. Do duyên
sanh nên già chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo sanh khởi. Như vậy là toàn bộ
khổ uẩn này tập khởi. 3) Ví như, này các Tỷ-kheo, do duyên dầu và
duyên tim, ngọn đèn dầu được cháy đỏ. Tại đây có người thỉnh thoảng rót
dầu thêm và khơi tim lên. Này các Tỷ-kheo, ngọn đèn dầu ấy được nuôi
dưỡng như vậy, được tiếp tế như vậy, có thể cháy đỏ trong một thời gian
dài. 4) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, ai sống thấy
vị ngọt trong các pháp kiết sử, ái được tăng trưởng. Do duyên ái nên thủ
sanh khởi... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. 5) Này các Tỷ-kheo, ai sống thấy sự nguy
hiểm trong các pháp kiết sử, ái được đoạn diệt. Do ái diệt nên thủ diệt.
Do thủ diệt nên hữu diệt. Do hữu diệt nên sanh diệt. Do sanh diệt nên
già chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo được đoạn diệt. Như vậy là toàn bộ khổ
uẩn này đoạn diệt. 6) Ví như, này các Tỷ-kheo, do duyên dầu và
do duyên tim, ngọn đèn dầu được cháy đỏ. Tại đấy không có người thỉnh
thoảng rót thêm dầu vào và không khơi tim lên. Như vậy, này các Tỷ-kheo,
ngọn đèn ấy do nhiên liệu được tiếp tế trước tiêu diệt và do nhiên liệu
khác không được đem thêm, không được nuôi dưỡng, sẽ bị tắt. 7) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, ai sống thấy
sự nguy hiểm trong các pháp kiết sử, ái được đoạn diệt. Do ái diệt nên
thủ diệt... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. |
4.
Dutiyasaṃyojanasuttaṃ |
4.
Dutiyasaṃyojanasuttavaṇṇanā |
IV. Kiết Sử
(S.ii,87) |
54.
Sāvatthiyaṃ viharati …pe… ‘‘seyyathāpi, bhikkhave, telañca paṭicca
vaṭṭiñca paṭicca telappadīpo jhāyeyya. Tatra puriso kālena kālaṃ telaṃ
āsiñceyya vaṭṭiṃ upasaṃhareyya. Evañhi so, bhikkhave, telappadīpo
tadāhāro tadupādāno ciraṃ dīghamaddhānaṃ jaleyya. Evameva kho,
bhikkhave, saṃyojaniyesu dhammesu assādānupassino viharato taṇhā
pavaḍḍhati. Taṇhāpaccayā upādānaṃ…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa samudayo hoti’’.
‘‘Seyyathāpi , bhikkhave, telañca paṭicca vaṭṭiñca paṭicca telappadīpo
jhāyeyya. Tatra puriso na kālena kālaṃ telaṃ āsiñceyya na vaṭṭiṃ
upasaṃhareyya . Evañhi so, bhikkhave, telappadīpo purimassa ca
upādānassa pariyādānā aññassa ca anupahārā anāhāro nibbāyeyya. Evameva
kho, bhikkhave, saṃyojaniyesu dhammesu ādīnavānupassino viharato taṇhā
nirujjhati. Taṇhānirodhā upādānanirodho…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’ti. Catutthaṃ. |
54. Catutthe
upamaṃ paṭhamaṃ katvā pacchā attho vutto. Sesaṃ tādisameva. Catutthaṃ. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, ví như duyên dầu và
duyên tim, ngọn đèn dầu được cháy đỏ. Tại đấy có người thỉnh thoảng rót
thêm dầu và khơi tim lên. Này các Tỷ-kheo, ngọn đèn dầu ấy được nuôi
dưỡng như vậy, được tiếp tế như vậy, có thể cháy đỏ trong một thời gian
dài. Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, ai sống thấy vị ngọt trong các pháp kiết
sử, ái được tăng trưởng. Do duyên ái, thủ sanh khởi... (như trên)... Như
vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. 3) Này các Tỷ-kheo, ví như duyên dầu và
duyên tim, ngọn đèn dầu được cháy đỏ. Tại đấy không có người thỉnh
thoảng rót thêm dầu và khơi tim lên. Như vậy, này các Tỷ-kheo, ngọn đèn
dầu ấy do chính nhiên liệu được tiếp tế trước tiêu diệt, do nhiên liệu
khác không được đem thêm, không được nuôi dưỡng, sẽ bị tắt. Cũng vậy,
này các Tỷ-kheo, ai sống thấy sự nguy hiểm trong các pháp kiết sử, ái
được đoạn diệt. Do ái diệt nên thủ diệt. .. (như trên)... Như vậy là
toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. |
5. Mahārukkhasuttaṃ |
5.
Mahārukkhasuttavaṇṇanā |
V. Cây Lớn (Tạp
12,2 Đại Thọ, Đại 2,79b) (S.ii,87) |
55.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘upādāniyesu, bhikkhave, dhammesu
assādānupassino viharato taṇhā pavaḍḍhati. Taṇhāpaccayā upādānaṃ;
upādānapaccayā bhavo…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo
hoti’’.
‘‘Seyyathāpi, bhikkhave, mahārukkho. Tassa yāni ceva mūlāni adhogamāni,
yāni ca tiriyaṅgamāni, sabbāni tāni uddhaṃ ojaṃ abhiharanti. Evañhi so,
bhikkhave, mahārukkho tadāhāro tadupādāno ciraṃ dīghamaddhānaṃ
tiṭṭheyya. Evameva kho, bhikkhave, upādāniyesu dhammesu assādānupassino
viharato taṇhā pavaḍḍhati. Taṇhāpaccayā upādānaṃ…pe… evametassa
kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
‘‘Upādāniyesu , bhikkhave, dhammesu ādīnavānupassino viharato taṇhā
nirujjhati. Taṇhānirodhā upādānanirodho; upādānanirodhā bhavanirodho…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hoti.
‘‘Seyyathāpi, bhikkhave, mahārukkho. Atha puriso āgaccheyya
kuddālapiṭakaṃ [kudālapiṭakaṃ (aññattha)] ādāya. So taṃ rukkhaṃ mūle
chindeyya, mūlaṃ chinditvā palikhaṇeyya [paliṃkhaṇeyya (pī. ka.)],
palikhaṇitvā mūlāni uddhareyya antamaso usīranāḷimattānipi. So taṃ
rukkhaṃ khaṇḍākhaṇḍikaṃ chindeyya, khaṇḍākhaṇḍikaṃ chinditvā phāleyya,
phāletvā sakalikaṃ sakalikaṃ kareyya, sakalikaṃ sakalikaṃ karitvā
vātātape visoseyya; vātātape visosetvā agginā ḍaheyya, agginā ḍahetvā
masiṃ kareyya, masiṃ karitvā mahāvāte vā ophuṇeyya [opuneyya (sī. pī.),
ophuneyya (syā. kaṃ. ka.)] nadiyā vā sīghasotāya pavāheyya. Evañhi so,
bhikkhave, mahārukkho ucchinnamūlo assa tālāvatthukato anabhāvaṃkato
[anabhāvakato (sī.), anabhāvaṅgato (syā. kaṃ.)] āyatiṃ anuppādadhammo.
Evameva kho, bhikkhave, upādāniyesu dhammesu ādīnavānupassino viharato
taṇhā nirujjhati. Taṇhānirodhā upādānanirodho; upādānanirodhā
bhavanirodho…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho
hotī’’ti. Pañcamaṃ. |
55. Pañcame
uddhaṃ ojaṃ abhiharantīti pathavīrasañca āporasañca upari āropenti.
Ojāya āropitattā hatthasatubbedhassa rukkhassa aṅkuraggesu bindubindūni
viya hutvā sineho tiṭṭhati. Idaṃ panettha opammasaṃsandanaṃ – mahārukkho
viya hi tebhūmakavaṭṭaṃ, mūlāni viya āyatanāni, mūlehi ojāya ārohanaṃ
viya chahi dvārehi kammārohanaṃ, ojāya abhiruḷhattā mahārukkhassa
yāvakappaṭṭhānaṃ viya vaṭṭanissitabālaputhujjanassa chahi dvārehi kammaṃ
āyūhantassa aparāparaṃ vaṭṭassa vaḍḍhanavasena dīgharattaṃ ṭhānaṃ.
Kuddālapiṭakanti kuddālañceva pacchibhājanañca. Khaṇḍākhaṇḍikaṃ
chindeyyāti khuddakamahantāni khaṇḍākhaṇḍāni karonto chindeyya. Idaṃ
panettha opammasaṃsandanaṃ – idhāpi hi mahārukkho viya tebhūmakavaṭṭaṃ,
rukkhaṃ nāsetukāmo puriso viya yogāvacaro, kuddālo viya ñāṇaṃ, pacchi
viya samādhi, rukkhacchedanapharasu viya ñāṇaṃ, rukkhassa mūle
chinnakālo viya yogino ācariyasantike kammaṭṭhānaṃ gahetvā
manasikarontassa paññā, khaṇḍākhaṇḍikaṃ chindanakālo viya saṅkhepato
catunnaṃ mahābhūtānaṃ manasikāro, phālanaṃ viya dvecattālīsāya
koṭṭhāsesu vitthāramanasikāro, sakalikaṃ sakalikaṃ karaṇakālo viya
upādārūpassa ceva rūpakkhandhārammaṇassa viññāṇassa cāti imesaṃ vasena
nāmarūpapariggaho, mūlānaṃ upacchedanaṃ viya tasseva nāmarūpassa
paccayapariyesanaṃ, vātātape visosetvā agginā ḍahanakālo viya anupubbena
vipassanaṃ vaḍḍhetvā aññataraṃ sappāyaṃ labhitvā kammaṭṭhāne vibhūte
upaṭṭhahamāne ekapallaṅke nisinnassa samaṇadhammaṃ karontassa
aggaphalappatti, masikaraṇaṃ viya arahattappattadivaseyeva
aparinibbāyantassa yāvatāyukaṃ ṭhita kālo, mahāvāte opunanaṃ nadiyā
pavāhanaṃ viya ca upādiṇṇakakkhandhabhedena anupādisesāya nibbānadhātuyā
parinibbutassa vaṭṭavūpasamo veditabbo. Pañcamaṃ. |
1) ... Trú tại Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, ai sống thấy vị ngọt
trong các pháp được chấp thủ, ái được tăng trưởng. Do duyên ái, thủ sanh
khởi... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. 3) Ví như, này các Tỷ-kheo, một cây lớn,
các rễ của cây ấy đâm sâu xuống dưới và đâm ngang, tất cả rễ ấy đều đem
lên nhựa sống cho cây ấy. Này các Tỷ-kheo, cây lớn ấy được nuôi dưỡng
như vậy, được tiếp tế như vậy, có thể đứng vững trong một thời gian dài.
Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, ai sống thấy vị ngọt trong các pháp được chấp
thủ, ái được tăng trưởng. Do duyên ái, thủ sanh khởi... (như trên)...
Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. 4) Này các Tỷ-kheo, ai sống thấy sự nguy
hiểm trong các pháp được chấp thủ, ái được đoạn diệt. Do ái diệt nên thủ
diệt. Do thủ diệt nên hữu diệt... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ
uẩn này đoạn diệt. 5) Này các Tỷ-kheo, ví như một cây lớn, có
một người đến, cầm cái cuốc và cái giỏ. Người ấy chặt đứt rễ của cây ấy.
Sau khi đào cái mương, người ấy nhổ các rễ lớn cho đến các rễ con, các
rễ phụ. Rồi người ấy chặt cây ấy thành từng khúc. Sau khi chặt cây thành
từng khúc, người ấy bửa, sau khi bửa, người ấy chẻ thành từng miếng nhỏ.
Sau khi chẻ thành từng miếng nhỏ, người ấy phơi giữa gió và nắng. Sau
khi người ấy phơi giữa gió và nắng, người ấy lấy lửa đốt. Sau khi lấy
lửa đốt, người ấy vun thành đống tro. Sau khi vun thành đống tro, người
ấy sàng tro ấy giữa gió lớn hay đổ tro ấy vào ḍng nước mạnh cho nước
cuốn đi. Như vậy, này các Tỷ-kheo, cây lớn ấy, rễ bị cắt đứt, làm thành
như thân cây ta-la, làm cho không thể tái sanh, trong tương lai không
thể sống lại được. 6) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, ai sống thấy
được sự nguy hiểm trong các pháp chấp thủ, ái được đoạn diệt. Do ái diệt
nên thủ diệt... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. |
6.
Dutiyamahārukkhasuttaṃ |
6.
Dutiyamahārukkhasuttavaṇṇanā |
VI. Cây Lớn
(S.ii,88) |
56.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘seyyathāpi, bhikkhave, mahārukkho. Tassa yāni
ceva mūlāni adhogamāni, yāni ca tiriyaṅgamāni , sabbāni tāni uddhaṃ ojaṃ
abhiharanti. Evañhi so, bhikkhave, mahārukkho tadāhāro tadupādāno ciraṃ
dīghamaddhānaṃ tiṭṭheyya. Evameva kho, bhikkhave, upādāniyesu dhammesu
assādānupassino viharato taṇhā pavaḍḍhati. Taṇhāpaccayā upādānaṃ …pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti’’.
‘‘Seyyathāpi, bhikkhave, mahārukkho. Atha puriso āgaccheyya
kuddālapiṭakaṃ ādāya. So taṃ rukkhaṃ mūle chindeyya, mūle chetvā
palikhaṇeyya, palikhaṇitvā mūlāni uddhareyya…pe… nadiyā vā sīghasotāya
pavāheyya. Evañhi so, bhikkhave, mahārukkho ucchinnamūlo assa
tālāvatthukato anabhāvaṅkato āyatiṃ anuppādadhammo. Evameva kho,
bhikkhave, upādāniyesu dhammesu ādīnavānupassino viharato taṇhā
nirujjhati. Taṇhānirodhā upādānanirodho…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’ti. Chaṭṭhaṃ. |
56. Chaṭṭhepi
upamaṃ paṭhamaṃ vatvā pacchā attho vutto, idameva nānattaṃ. Chaṭṭhaṃ. |
1) ... Trú tại Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, ví như có một cây
lớn, các rễ của cây ấy đâm sâu xuống dưới và đâm ngang, tất cả rễ ấy đều
đem lên nhựa sống cho cây ấy. Này các Tỷ-kheo, cây lớn ấy được nuôi
dưỡng như vậy, được tiếp tế như vậy, có thể đứng vững trong một thời
gian dài. 3) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, ai sống thấy
vị ngọt trong các pháp được chấp thủ, ái được tăng trưởng. Do duyên ái
nên thủ sanh khởi... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập
khởi. 4) Này các Tỷ-kheo, ví như một cây lớn, có
người đến, cầm cái cuốc và cái giỏ. Người ấy chặt đứt rễ của cây ấy. Sau
khi chặt đứt rễ, người ấy đào một cái mương. Sau khi đào cái mương,
người ấy nhổ các rễ lớn... (như trên)... hay đổ tro vào ḍng nước mạnh
cho nước cuốn đi. Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, cây lớn ấy, rễ bị cắt đứt,
làm thành như thân cây ta-la, làm cho cây ấy không thể tái sanh, trong
tương lai không thể sống lại được. 5) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, ai sống thấy
sự nguy hiểm trong các pháp được chấp thủ, ái được đoạn diệt. Do ái diệt
nên thủ diệt... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. |
7.
Taruṇarukkhasuttaṃ |
7.
Taruṇarukkhasuttavaṇṇanā |
VII. Cây Non (Tạp
12,1 Chủng Thọ, Đại 2, 79a) (S.ii.89) |
57.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘saṃyojaniyesu, bhikkhave, dhammesu
assādānupassino viharato taṇhā pavaḍḍhati. Taṇhāpaccayā upādānaṃ…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti’’.
‘‘Seyyathāpi, bhikkhave, taruṇo rukkho. Tassa puriso kālena kālaṃ mūlāni
palimajjeyya [palisanneyya (sī.), palisajjeyya (syā. kaṃ. pī.),
palipaṭṭheyya (ka.), palisandeyya, palibandheyya (ṭīkānurūpaṃ)] kālena
kālaṃ paṃsuṃ dadeyya, kālena kālaṃ udakaṃ dadeyya. Evañhi so, bhikkhave,
taruṇo rukkho tadāhāro tadupādāno vuddhiṃ virūḷhiṃ vepullaṃ āpajjeyya.
Evameva kho, bhikkhave, saṃyojaniyesu dhammesu assādānupassino viharato
taṇhā pavaḍḍhati. Taṇhāpaccayā upādānaṃ…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
‘‘Saṃyojaniyesu, bhikkhave, dhammesu ādīnavānupassino viharato taṇhā
nirujjhati. Taṇhānirodhā upādānanirodho…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa nirodho hoti.
‘‘Seyyathāpi , bhikkhave, taruṇo rukkho. Atha puriso āgaccheyya
kuddālapiṭakaṃ ādāya…pe… nadiyā vā sīghasotāya pavāheyya. Evañhi so,
bhikkhave, taruṇo rukkho ucchinnamūlo assa tālāvatthukato anabhāvaṅkato
āyatiṃ anuppādadhammo. Evameva kho, bhikkhave, saṃyojaniyesu dhammesu
ādīnavānupassino viharato taṇhā nirujjhati. Taṇhānirodhā
upādānanirodho…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho
hotī’’ti. Sattamaṃ. |
57-59.
Sattame taruṇoti ajātaphalo. Palimajjeyyāti sodheyya. Paṃsuṃ dadeyyāti
thaddhapharusapaṃsuṃ haritvā mudugomayacuṇṇamissaṃ madhurapaṃsuṃ
pakkhipeyya. Vuddhinti vuddhiṃ āpajjitvā pupphūpago pupphaṃ, phalūpago
phalaṃ gaṇheyya. Idaṃ panettha opammasaṃsandanaṃ – taruṇarukkho viya hi
tebhūmakavaṭṭaṃ, rukkhajaggako puriso viya vaṭṭanissito puthujjano,
mūlaphalasantānādīni viya tīhi dvārehi kusalākusalakammāyūhanaṃ,
rukkhassa vuḍḍhiāpajjanaṃ viya puthujjanassa tīhi dvārehi kammaṃ āyūhato
aparāparaṃ vaṭṭappavatti. Vivaṭṭaṃ vuttanayeneva veditabbaṃ.
Aṭṭhamanavamāni uttānatthāneva. Sattamādīni. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, ai sống thấy vị ngọt
trong các pháp kiết sử, ái được tăng trưởng. Do duyên ái, thủ được sanh
khởi... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. 3) Này các Tỷ-kheo, ví như một cây non, có
người thỉnh thoảng vun xới các rễ, thỉnh thoảng bỏ thêm phân, thỉnh
thoảng tưới thêm nước. Này các Tỷ-kheo, cây non ấy được nuôi dưỡng như
vậy, được tiếp tế như vậy, có thể lớn lên, tăng trưởng, lớn mạnh. 4) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, ai sống thấy
vị ngọt trong các pháp kiết sử, ái được tăng trưởng. Do duyên ái, thủ
sanh khởi... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. 5) Này các Tỷ-kheo, ai sống thấy sự nguy
hiểm trong các pháp kiết sử, ái được đoạn diệt. Do ái diệt nên thủ
diệt... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. 6) Này các Tỷ-kheo, ví như một cây non, có
người đến, cầm cái cuốc và cái giỏ. Người ấy chặt đứt rễ của cây ấy, sau
khi chặt đứt, người ấy đào cái mương. Sau khi đào cái mương, người ấy
nhổ lên các rễ lớn cho đến các rễ con và rễ phụ. Rồi người ấy chặt cây
ấy thành từng khúc. Sau khi chặt từng khúc, người ấy bửa. Sau khi bửa,
người ấy chẻ thành từng miếng nhỏ. Sau khi chẻ thành từng miếng nhỏ,
người ấy phơi giữa gió và nắng. Sau khi phơi giữa nắng và gió, người ấy
lấy lửa đốt. Sau khi lấy lửa đốt, người ấy vun thành đống tro. Sau khi
vun thành đống tro, người ấy sàng tro ấy giữa gió lớn hay đổ tro ấy vào
ḍng nước mạnh cho nước cuốn đi. Như vậy, này các Tỷ-kheo, cây non ấy,
rễ bị cắt đứt, làm thành như thân cây ta-la, làm cho không thể tái sanh,
trong tương lai không thể sống lại được. 7) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, ai sống thấy
sự nguy hiểm trong các pháp kiết sử, ái được đoạn diệt. Do ái diệt nên
thủ diệt... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. |
8. Nāmarūpasuttaṃ |
|
VIII. Danh Sắc
(S.ii, 90) |
58.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘saṃyojaniyesu, bhikkhave, dhammesu
assādānupassino viharato nāmarūpassa avakkanti hoti. Nāmarūpapaccayā
saḷāyatanaṃ…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti’’.
‘‘Seyyathāpi, bhikkhave, mahārukkho. Tassa yāni ceva mūlāni adhogamāni,
yāni ca tiriyaṅgamāni, sabbāni tāni uddhaṃ ojaṃ abhiharanti. Evañhi so,
bhikkhave, mahārukkho tadāhāro tadupādāno ciraṃ dīghamaddhānaṃ
tiṭṭheyya. Evameva kho, bhikkhave, saṃyojaniyesu dhammesu
assādānupassino viharato nāmarūpassa avakkanti hoti…pe….
‘‘Saṃyojaniyesu, bhikkhave, dhammesu ādīnavānupassino viharato
nāmarūpassa avakkanti na hoti. Nāmarūpanirodhā saḷāyatananirodho…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hoti.
‘‘Seyyathāpi , bhikkhave, mahārukkho. Atha puriso āgaccheyya
kuddālapiṭakaṃ ādāya…pe… āyatiṃ anuppādadhammo. Evameva kho, bhikkhave,
saṃyojaniyesu dhammesu ādīnavānupassino viharato nāmarūpassa avakkanti
na hoti. Nāmarūpanirodhā saḷāyatananirodho…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’ti. Aṭṭhamaṃ. |
57-59.
Sattame taruṇoti ajātaphalo. Palimajjeyyāti sodheyya. Paṃsuṃ dadeyyāti
thaddhapharusapaṃsuṃ haritvā mudugomayacuṇṇamissaṃ madhurapaṃsuṃ
pakkhipeyya. Vuddhinti vuddhiṃ āpajjitvā pupphūpago pupphaṃ, phalūpago
phalaṃ gaṇheyya. Idaṃ panettha opammasaṃsandanaṃ – taruṇarukkho viya hi
tebhūmakavaṭṭaṃ, rukkhajaggako puriso viya vaṭṭanissito puthujjano,
mūlaphalasantānādīni viya tīhi dvārehi kusalākusalakammāyūhanaṃ,
rukkhassa vuḍḍhiāpajjanaṃ viya puthujjanassa tīhi dvārehi kammaṃ āyūhato
aparāparaṃ vaṭṭappavatti. Vivaṭṭaṃ vuttanayeneva veditabbaṃ.
Aṭṭhamanavamāni uttānatthāneva. Sattamādīni. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) ... Này các Tỷ-kheo, ai sống thấy vị
ngọt trong các pháp kiết sử, danh sắc được sanh khởi. Do duyên danh sắc,
sáu xứ sanh khởi... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập
khởi. 3) Này các Tỷ-kheo, ví như một cây lớn, các
rễ của cây ấy đâm thẳng xuống dưới và đâm ngang ra, tất cả rễ ấy đem lên
nhựa sống. Như vậy, này các Tỷ-kheo, cây lớn ấy được nuôi dưỡng như vậy,
được tiếp tế như vậy, có thể được đứng vững trong một thời gian dài. 4) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, ai sống thấy
vị ngọt trong các pháp kiết sử, danh sắc được sanh khởi... (như trên)... 5) Này các Tỷ-kheo, ai sống thấy sự tai hại
trong các pháp kiết sử, danh sắc không có sanh khởi. Do danh sắc diệt
nên sáu xứ diệt... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn
diệt. 6) Này các Tỷ-kheo, ví như một cây lớn, có
một người đến, cầm cái cuốc và cái giỏ... (như trên)... Trong tương lai
không thể sống lại được. 7) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, ai sống thấy
sự tai hại trong các pháp kiết sử, danh sắc không có sanh khởi. Do danh
sắc diệt nên sáu xứ diệt... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này
đoạn diệt. |
9. Viññāṇasuttaṃ |
|
IX. Thức (S.ii, 91) |
59.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘saṃyojaniyesu, bhikkhave, dhammesu
assādānupassino viharato viññāṇassa avakkanti hoti. Viññāṇapaccayā
nāmarūpaṃ…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti’’.
‘‘Seyyathāpi, bhikkhave, mahārukkho. Tassa yāni ceva mūlāni …pe… evameva
kho, bhikkhave, saṃyojaniyesu dhammesu assādānupassino viharato
viññāṇassa avakkanti hoti…pe….
‘‘Saṃyojaniyesu, bhikkhave, dhammesu ādīnavānupassino viharato
viññāṇassa avakkanti na hoti. Viññāṇanirodhā nāmarūpanirodho…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hoti.
‘‘Seyyathāpi, bhikkhave, mahārukkho. Atha puriso āgaccheyya
kuddālapiṭakaṃ ādāya…pe… āyatiṃ anuppādadhammo. Evameva kho, bhikkhave,
saṃyojaniyesu dhammesu ādīnavānupassino viharato viññāṇassa avakkanti na
hoti. Viññāṇassa nirodhā nāmarūpanirodho…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’ti. Navamaṃ. |
57-59.
Sattame taruṇoti ajātaphalo. Palimajjeyyāti sodheyya. Paṃsuṃ dadeyyāti
thaddhapharusapaṃsuṃ haritvā mudugomayacuṇṇamissaṃ madhurapaṃsuṃ
pakkhipeyya. Vuddhinti vuddhiṃ āpajjitvā pupphūpago pupphaṃ, phalūpago
phalaṃ gaṇheyya. Idaṃ panettha opammasaṃsandanaṃ – taruṇarukkho viya hi
tebhūmakavaṭṭaṃ, rukkhajaggako puriso viya vaṭṭanissito puthujjano,
mūlaphalasantānādīni viya tīhi dvārehi kusalākusalakammāyūhanaṃ,
rukkhassa vuḍḍhiāpajjanaṃ viya puthujjanassa tīhi dvārehi kammaṃ āyūhato
aparāparaṃ vaṭṭappavatti. Vivaṭṭaṃ vuttanayeneva veditabbaṃ.
Aṭṭhamanavamāni uttānatthāneva. Sattamādīni. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, ai sống thấy vị ngọt
trong các pháp kiết sử, thức được sanh khởi. Do duyên thức, nên danh sắc
sanh khởi... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. 3) Này các Tỷ-kheo, ví như một cây lớn, rễ
của các cây ấy... (như trên)... 4) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, ai sống thấy
vị ngọt trong các pháp kiết sử, thức được sanh khởi. Do duyên thức nên
danh sắc sanh khởi... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập
khởi. 5) Này các Tỷ-kheo, ai sống thấy sự tai hại
trong các pháp kiết sử, thức không sanh. Do thức diệt nên danh sắc
diệt... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. 6) Này các Tỷ-kheo, ví như một cây lớn, có
người đến, cầm cái cuốc và cái giỏ... (như trên)... trong tương lai
không thể sống lại được. 7) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, ai sống thấy
sự tai hại trong các pháp kiết sử, thức không có sanh khởi. Do thức diệt
nên danh sắc diệt... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn
diệt. |
10. Nidānasuttaṃ |
10.
Nidānasuttavaṇṇanā |
X. Nhân (S.ii, 92) |
60. Ekaṃ
samayaṃ bhagavā kurūsu viharati kammāsadhammaṃ nāma kurūnaṃ nigamo. Atha
kho āyasmā ānando yena bhagavā tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavantaṃ
abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi. Ekamantaṃ nisinno kho āyasmā ānando
bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘acchariyaṃ, bhante, abbhutaṃ, bhante! Yāva
gambhīro cāyaṃ, bhante, paṭiccasamuppādo gambhīrāvabhāso ca, atha ca
pana me uttānakuttānako viya khāyatī’’ti.
‘‘Mā hevaṃ, ānanda, mā hevaṃ, ānanda [mā hevaṃ ānanda avaca mā hevaṃ
ānanda avaca (dī. ni. 2 mahānidānasutte)]! Gambhīro cāyaṃ, ānanda,
paṭiccasamuppādo gambhīrāvabhāso ca. Etassa, ānanda, dhammassa
ananubodhā appaṭivedhā evamayaṃ pajā tantākulakajātā kulagaṇṭhikajātā
[guḷāguṇṭhikajātā (sī.), guḷīguṇṭhikajātā (syā. kaṃ.)] muñjapabbajabhūtā
[muñjababbajabhūtā (sī.)] apāyaṃ duggatiṃ vinipātaṃ saṃsāraṃ
nātivattati.
‘‘Upādāniyesu, ānanda, dhammesu assādānupassino viharato taṇhā
pavaḍḍhati. Taṇhāpaccayā upādānaṃ; upādānapaccayā bhavo; bhavapaccayā
jāti; jātipaccayā jarāmaraṇaṃ sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā
sambhavanti. Evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
‘‘Seyyathāpi, ānanda, mahārukkho. Tassa yāni ceva mūlāni adhogamāni,
yāni ca tiriyaṅgamāni, sabbāni tāni uddhaṃ ojaṃ abhiharanti. Evañhi so,
ānanda, mahārukkho tadāhāro tadupādāno ciraṃ dīghamaddhānaṃ tiṭṭheyya.
Evameva kho, ānanda, upādāniyesu dhammesu assādānupassino viharato taṇhā
pavaḍḍhati. Taṇhāpaccayā upādānaṃ ; upādānapaccayā bhavo…pe… evametassa
kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
‘‘Upādāniyesu, ānanda, dhammesu ādīnavānupassino viharato taṇhā
nirujjhati. Taṇhānirodhā upādānanirodho; upādānanirodhā bhavanirodho…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hoti.
‘‘Seyyathāpi , ānanda, mahārukkho. Atha puriso āgaccheyya kuddālapiṭakaṃ
ādāya. So taṃ rukkhaṃ mūle chindeyya, mūle chetvā palikhaṇeyya,
palikhaṇitvā mūlāni uddhareyya antamaso usīranāḷimattānipi. So taṃ
rukkhaṃ khaṇḍākhaṇḍikaṃ chindeyya. Khaṇḍākhaṇḍikaṃ chinditvā phāleyya;
phāletvā sakalikaṃ sakalikaṃ kareyya, sakalikaṃ sakalikaṃ karitvā
vātātape visoseyya, vātātape visosetvā agginā ḍaheyya, agginā ḍahetvā
masiṃ kareyya, masiṃ karitvā mahāvāte vā ophuṇeyya, nadiyā vā
sīghasotāya pavāheyya. Evañhi so, ānanda, mahārukkho ucchinnamūlo assa
tālāvatthukato anabhāvaṅkato āyatiṃ anuppādadhammo . Evameva kho,
ānanda, upādāniyesu dhammesu ādīnavānupassino viharato taṇhā nirujjhati.
Taṇhānirodhā upādānanirodho; upādānanirodhā bhavanirodho; bhavanirodhā
jātinirodho; jātinirodhā jarāmaraṇaṃ sokaparidevadukkhadomanassupāyāsā
nirujjhanti. Evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’ti.
Dasamaṃ.
Dukkhavaggo chaṭṭho.
Tassuddānaṃ –
Parivīmaṃsanupādānaṃ, dve ca saṃyojanāni ca;
Mahārukkhena dve vuttā, taruṇena ca sattamaṃ;
Nāmarūpañca viññāṇaṃ, nidānena ca te dasāti. |
60. Dasame
kurūsu viharatīti kurūti evaṃ bahuvacanavasena laddhavohāre janapade
viharati. Kammāsadhammaṃ nāma kurūnaṃ nigamoti evaṃnāmako kurūnaṃ
nigamo, taṃ gocaragāmaṃ katvāti attho. Āyasmāti piyavacanametaṃ
garuvacanametaṃ. Ānandoti tassa therassa nāmaṃ. Ekamantaṃ nisīdīti cha
nisajjadose vivajjento dakkhiṇajāṇumaṇḍalassa abhimukhaṭṭhāne
chabbaṇṇānaṃ buddharasmīnaṃ anto pavisitvā pasannalākhārasaṃ vigāhanto
viya suvaṇṇapaṭaṃ pārupanto viya rattakambalavitānamajjhaṃ pavisanto
viya dhammabhaṇḍāgāriko āyasmā ānando nisīdi. Tena vuttaṃ ‘‘ekamantaṃ
nisīdī’’ti.
Kāya pana velāya kena kāraṇena ayamāyasmā bhagavantaṃ upasaṅkamantoti?
Sāyanhavelāya paccayākārapañhaṃ pucchanakāraṇena. Taṃ divasaṃ kira
ayamāyasmā kulasaṅgahatthāya gharadvāre gharadvāre sahassabhaṇḍikaṃ
nikkhipanto viya kammāsadhammaṃ piṇḍāya caritvā piṇḍapātapaṭikkanto
satthu vattaṃ dassetvā satthari gandhakuṭiṃ paviṭṭhe satthāraṃ vanditvā
attano divāṭṭhānaṃ gantvā antevāsikesu vattaṃ dassetvā paṭikkantesu
divāṭṭhānaṃ paṭisammajjitvā cammakkhaṇḍaṃ paññapetvā udakatumbato
udakena hatthapāde sītalaṃ katvā pallaṅkaṃ ābhujitvā nisinno
sotāpattiphalasamāpattiṃ samāpajjitvā. Atha paricchinnakālavasena
samāpattito vuṭṭhāya paccayākāre ñāṇaṃ otāresi. So ‘‘avijjāpaccayā
saṅkhārā’’tiādito paṭṭhāya antaṃ, antato paṭṭhāya ādiṃ, ubhayantato
paṭṭhāya majjhaṃ, majjhato paṭṭhāya ubho ante pāpento tikkhattuṃ
dvādasapadaṃ paccayākāraṃ sammasi. Tassevaṃ sammasantassa paccayākāro
vibhūto hutvā uttānakuttānako viya upaṭṭhāsi. Tato cintesi – ‘‘ayaṃ
paccayākāro sabbabuddhehi gambhīro ceva gambhīrāvabhāso cāti kathito,
mayhaṃ kho pana padesañāṇe ṭhitassa sāvakassa sato uttāno viya vibhūto
pākaṭo hutvā upaṭṭhāti, mayhaṃyeva nu kho esa uttānako viya upaṭṭhāti,
udāhu aññesampīti attano upaṭṭhānakāraṇaṃ satthu ārocessāmī’’ti
nisinnaṭṭhānato uṭṭhāya cammakkhaṇḍaṃ papphoṭetvā ādāya sāyanhasamaye
bhagavantaṃ upasaṅkami. Tena vuttaṃ – ‘‘sāyanhavelāyaṃ paccayākārapañhaṃ
pucchanakāraṇena upasaṅkamanto’’ti.
Yāva gambhīroti ettha yāvasaddo pamāṇātikkame. Atikkamma pamāṇaṃ
gambhīro, atigambhīroti attho. Gambhīrāvabhāsoti gambhīrova hutvā
avabhāsati, dissatīti attho. Ekañhi uttānameva gambhīrāvabhāsaṃ hoti
pūtipaṇṇarasavasena kāḷavaṇṇaṃ purāṇaudakaṃ viya. Tañhi jāṇuppamāṇampi
sataporisaṃ viya dissati. Ekaṃ gambhīraṃ uttānāvabhāsaṃ hoti maṇibhāsaṃ
vippasannaudakaṃ viya. Tañhi sataporisampi jāṇuppamāṇaṃ viya khāyati.
Ekaṃ uttānaṃ uttānāvabhāsaṃ hoti pātiādīsu udakaṃ viya. Ekaṃ gambhīraṃ
gambhīrāvabhāsaṃ hoti sinerupādakamahāsamudde udakaṃ viya. Evaṃ
udakameva cattāri nāmāni labhati. Paṭiccasamuppāde panetaṃ natthi.
Ayañhi gambhīro ca gambhīrāvabhāso cāti ekameva nāmaṃ labhati . Evarūpo
samānopi atha ca pana me uttānakuttānako viya khāyati, tadidaṃ
acchariyaṃ, bhante, abbhutaṃ, bhanteti evaṃ attano vimhayaṃ pakāsento
pañhaṃ pucchitvā tuṇhībhūto nisīdi.
Bhagavā tassa vacanaṃ sutvā ‘‘ānando bhavaggagahaṇāya hatthaṃ pasārento
viya sineruṃ bhinditvā miñjaṃ nīharituṃ vāyamamāno viya vinā nāvāya
mahāsamuddaṃ taritukāmo viya pathaviṃ parivattetvā pathavojaṃ gahetuṃ
vāyamamāno viya buddhavisayaṃ pañhaṃ attano uttānuttānanti vadati,
handassa gambhīrabhāvaṃ ācikkhāmī’’ti cintetvā mā hevantiādimāha.
Tattha mā hevanti ha-kāro nipātamattaṃ, evaṃ mā bhaṇīti attho. ‘‘Mā
heva’’nti ca idaṃ vacanaṃ bhagavā āyasmantaṃ ānandaṃ ussādentopi bhaṇati
apasādentopi. Tattha ussādentopīti, ānanda, tvaṃ mahāpañño visadañāṇo,
tena te gambhīropi paṭiccasamuppādo uttānako viya khāyati, aññesaṃ
panesa uttānakoti na sallakkhetabbo, gambhīroyeva ca so gambhīrāvabhāso
ca.
Tattha catasso upamā vadanti – cha māse subhojanarasapuṭṭhassa kira
katayogassa mahāmallassa samajjasamaye katamallapāsāṇaparicayassa
yuddhabhūmiṃ gacchantassa antarā mallapāsāṇaṃ dassesuṃ. So ‘‘kiṃ
eta’’nti āha. Mallapāsāṇoti. Āharatha nanti. ‘‘Ukkhipituṃ na sakkomā’’ti
vutte sayaṃ gantvā ‘‘kuhiṃ imassa bhāriyaṭṭhāna’’nti vatvā dvīhi
hatthehi dve pāsāṇe ukkhipitvā kīḷāguḷe viya khipitvā agamāsi. Tattha
mallassa mallapāsāṇo lahukoti na aññesampi lahukoti vattabbo. Cha māse
subhojanarasapuṭṭho mallo viya hi kappasatasahassaṃ abhinīhārasampanno
āyasmā ānando. Yathā mallassa mahābalatāya mallapāsāṇo lahuko, evaṃ
therassa mahāpaññatāya paṭiccasamuppādo uttānoti vattabbo, so aññesaṃ
uttānoti na vattabbo.
Mahāsamudde ca timi nāma mahāmaccho dviyojanasatiko, timiṅgalo
tiyojanasatiko, timirapiṅgalo pañcayojanasatiko, ānando timinando
ajjhāroho mahātimīti ime cattāro yojanasahassikā. Tattha
timirapiṅgaleneva dīpenti. Tassa kira dakkhiṇakaṇṇaṃ cālentassa
pañcayojanasate padese udakaṃ calati, tathā vāmakaṇṇaṃ, tathā
naṅguṭṭhaṃ, tathā sīsaṃ. Dve pana kaṇṇe cāletvā naṅguṭṭhena paharitvā
sīsaṃ aparāparaṃ katvā kīḷituṃ āraddhassa sattaṭṭhayojanasate ṭhāne
bhājane pakkhipitvā uddhane āropitaṃ viya udakaṃ pakkuthati.
Yojanasatamatte padese udakaṃ piṭṭhiṃ chādetuṃ na sakkoti. So evaṃ
vadeyya – ‘‘ayaṃ mahāsamuddo gambhīroti vadanti, kutassa gambhīratā,
mayaṃ piṭṭhimattacchādanampi udakaṃ na labhāmā’’ti. Tattha
kāyūpapannassa timirapiṅgalassa mahāsamuddo uttānoti aññesañca
khuddakamacchānaṃ uttānoti na vattabbo, evameva ñāṇūpapannassa therassa
paṭiccasamuppādo uttānoti aññesampi uttānoti na vattabbo. Supaṇṇarājā ca
diyaḍḍhayojanasatiko hoti. Tassa dakkhiṇapakkho paññāsayojaniko hoti,
tathā vāmapakkho, piñchavaṭṭi ca saṭṭhiyojanikā, gīvā tiṃsayojanikā,
mukhaṃ navayojanaṃ, pādā dvādasayojanikā, tasmiṃ supaṇṇavātaṃ dassetuṃ
āraddhe sattaṭṭhayojanasataṃ ṭhānaṃ nappahoti. So evaṃ vadeyya – ‘‘ayaṃ
ākāso anantoti vadanti, kutassa anantatā, mayaṃ
pakkhavātappattharaṇokāsampi na labhāmā’’ti. Tattha kāyūpapannassa
supaṇṇarañño ākāso parittoti aññesañca khuddakapakkhīnaṃ parittoti na
vattabbo, evameva ñāṇūpapannassa therassa paṭiccasamuppādo uttānoti
aññesampi uttānoti na vattabbo.
Rāhu asurindo pana pādantato yāva kesantā yojanānaṃ cattāri sahassāni
aṭṭha ca satāni honti. Tassa dvinnaṃ bāhānaṃ antare
dvādasayojanasatikaṃ, bahalattena chayojanasatikaṃ, hatthapādatalāni
tiyojanasatikāni, tathā mukhaṃ, ekaṅgulipabbaṃ paññāsayojanaṃ, tathā
bhamukantaraṃ, nalāṭaṃ tiyojanasatikaṃ, sīsaṃ navayojanasatikaṃ. Tassa
mahāsamuddaṃ otiṇṇassa gambhīraṃ udakaṃ jāṇuppamāṇaṃ hoti. So evaṃ
vadeyya – ‘‘ayaṃ mahāsamuddo gambhīroti vadanti. Kutassa gambhīratā?
Mayaṃ jāṇuppaṭicchādanamattampi udakaṃ na labhāmā’’ti. Tattha
kāyūpapannassa rāhuno mahāsamuddo uttānoti aññesañca uttānoti na
vattabbo. Evameva ñāṇūpapannassa therassa paṭiccasamuppādo uttānoti
aññesampi uttānoti na vattabbo. Etamatthaṃ sandhāya bhagavā mā hevaṃ,
ānanda, mā hevaṃ, ānandāti āha.
Therassa hi catūhi kāraṇehi gambhīro paṭiccasamuppādo uttānoti
upaṭṭhāsi. Katamehi catūhi? Pubbūpanissayasampattiyā titthavāsena
sotāpannatāya bahussutabhāvenāti.
Ito kira satasahassime kappe padumuttaro nāma satthā loke uppajji. Tassa
haṃsavatī nāma nagaraṃ ahosi, ānando nāma rājā pitā, sumedhā nāma devī
mātā, bodhisatto uttarakumāro nāma ahosi. So puttassa jātadivase
mahābhinikkhamanaṃ nikkhamma pabbajitvā padhānamanuyutto anukkamena
sabbaññutaṃ patvā, ‘‘anekajātisaṃsāra’’nti udānaṃ udānetvā sattāhaṃ
bodhipallaṅke vītināmetvā ‘‘pathaviyaṃ pādaṃ ṭhapessāmī’’ti pādaṃ
abhinīhari. Atha pathaviṃ bhinditvā mahantaṃ padumaṃ uṭṭhāsi. Tassa
dhurapattāni navutihatthāni, kesaraṃ tiṃsahatthaṃ, kaṇṇikā
dvādasahatthā, navaghaṭappamāṇā reṇu ahosi.
Satthā pana ubbedhato aṭṭhapaññāsahattho ahosi, tassa ubhinnaṃ
bāhānamantaraṃ aṭṭhārasahatthaṃ, nalāṭaṃ pañcahatthaṃ, hatthapādā
ekādasahatthā. Tassa ekādasahatthena pādena dvādasahatthāya kaṇṇikāya
akkantamattāya navaghaṭappamāṇā reṇu uṭṭhāya aṭṭhapaññāsahatthaṃ padesaṃ
uggantvā okiṇṇamanosilācuṇṇaṃ viya paccokiṇṇaṃ. Tadupādāya bhagavā
‘‘padumuttaro’’tveva paññāyittha. Tassa devilo ca sujāto ca dve
aggasāvakā ahesuṃ, amitā ca asamā ca dve aggasāvikā, sumano nāma
upaṭṭhāko. Padumuttaro bhagavā pitusaṅgahaṃ kurumāno
bhikkhusatasahassaparivāro haṃsavatiyā rājadhāniyā vasati.
Kaniṭṭhabhātā panassa sumanakumāro nāma. Tassa rājā haṃsavatito
vīsayojanasate bhogaṃ adāsi. So kadāci āgantvā pitarañca satthārañca
passati. Athekadivasaṃ paccanto kupito. Sumano rañño sāsanaṃ pesesi.
Rājā ‘‘tvaṃ mayā, tāta, kasmā ṭhapito’’ti paṭipesesi. So core
vūpasametvā ‘‘upasanto, deva, janapado’’ti rañño pesesi. Rājā tuṭṭho
‘‘sīghaṃ mama putto āgacchatū’’ti āha. Tassa sahassamattā amaccā honti.
So tehi saddhiṃ antarāmagge mantesi – ‘‘mayhaṃ pitā tuṭṭho sace me varaṃ
deti, kiṃ gaṇhāmī’’ti? Atha naṃ ekacce ‘‘hatthiṃ gaṇhatha, assaṃ
gaṇhatha, janapadaṃ gaṇhatha, sattaratanāni gaṇhathā’’ti āhaṃsu. Apare
‘‘tumhe pathavissarassa puttā, na tumhākaṃ dhanaṃ dullabhaṃ, laddhampi
cetaṃ sabbaṃ pahāya gamanīyaṃ, puññameva ekaṃ ādāya gamanīyaṃ, tasmā
deve varaṃ dadamāne temāsaṃ padumuttaraṃ bhagavantaṃ upaṭṭhātuṃ varaṃ
gaṇhathā’’ti. So ‘‘tumhe mayhaṃ kalyāṇamittā nāma, mametaṃ cittaṃ
natthi, tumhehi pana uppāditaṃ, evaṃ karissāmī’’ti, gantvā pitaraṃ
vanditvā pitarā āliṅgetvā, matthake cumbitvā ‘‘varaṃ te, putta, demī’’ti
vutte ‘‘icchāmahaṃ, mahārāja, bhagavantaṃ temāsaṃ catūhi paccayehi
upaṭṭhahanto jīvitaṃ avañjhaṃ kātuṃ, idaṃ me varaṃ dehī’’ti āha. Na
sakkā, tāta, aññaṃ varehīti. Deva, khattiyānaṃ nāma dvekathā natthi,
etameva me dehi, na mamaññena atthoti. Tāta, buddhānaṃ nāma cittaṃ
dujjānaṃ, sace bhagavā na icchissati, mayā dinnampi kiṃ bhavissatīti?
‘‘Sādhu, deva, ahaṃ bhagavato cittaṃ jānissāmī’’ti vihāraṃ gato.
Tena ca samayena bhattakiccaṃ niṭṭhāpetvā bhagavā gandhakuṭiṃ paviṭṭho
hoti. So maṇḍalamāḷe sannisinnānaṃ bhikkhūnaṃ santikaṃ agamāsi. Te naṃ
āhaṃsu – ‘‘rājaputta kasmā āgatosī’’ti? Bhagavantaṃ dassanāya, dassetha
me bhagavantanti. ‘‘Na mayaṃ, rājaputta, icchiticchitakkhaṇe satthāraṃ
daṭṭhuṃ labhāmā’’ti. Ko pana, bhante, labhatīti? Sumanatthero nāma
rājaputtāti. So ‘‘kuhiṃ bhante thero’’ti? Therassa nisinnaṭṭhānaṃ
pucchitvā gantvā vanditvā – ‘‘icchāmahaṃ, bhante, bhagavantaṃ passituṃ,
dassetha me bhagavanta’’nti āha. Thero ‘‘ehi, rājaputtā’’ti taṃ gahetvā
gandhakuṭipariveṇe ṭhapetvā gandhakuṭiṃ āruhi. Atha naṃ bhagavā
‘‘sumana, kasmā āgatosī’’ti āha. Rājaputto, bhante, bhagavantaṃ
dassanāya āgatoti. Tena hi bhikkhu āsanaṃ paññapehīti. Thero āsanaṃ
paññapesi. Nisīdi bhagavā paññatte āsane. Rājaputto bhagavantaṃ vanditvā
paṭisanthāraṃ akāsi, ‘‘kadā āgatosi rājaputtā’’ti? Bhante, tumhesu
gandhakuṭiṃ paviṭṭhesu, bhikkhū pana ‘‘na mayaṃ icchiticchitakkhaṇe
bhagavantaṃ daṭṭhuṃ labhāmā’’ti maṃ therassa santikaṃ pāhesuṃ, thero
pana ekavacaneneva dassesi, thero, bhante, tumhākaṃ sāsane vallabho
maññeti. Āma, rājakumāra, vallabho esa bhikkhu mayhaṃ sāsaneti. Bhante,
buddhānaṃ sāsane kiṃ katvā vallabho hotīti? Dānaṃ datvā sīlaṃ
samādiyitvā uposathakammaṃ katvā, kumārāti. Bhagavā ahampi thero viya
buddhasāsane vallabho hotukāmo, temāsaṃ me vassāvāsaṃ adhivāsethāti.
Bhagavā, ‘‘atthi nu kho gatena attho’’ti oloketvā ‘‘atthī’’ti disvā
‘‘suññāgāre kho, rājakumāra, tathāgatā abhiramantī’’ti āha. Kumāro
‘‘aññātaṃ bhagavā, aññātaṃ sugatā’’ti vatvā – ‘‘ahaṃ, bhante,
purimataraṃ gantvā vihāraṃ kāremi, mayā pesite bhikkhusatasahassena
saddhiṃ āgacchathā’’ti paṭiññaṃ gahetvā pitu santikaṃ gantvā, ‘‘dinnā
me, deva, bhagavatā paṭiññā, mayā pahite tumhe bhagavantaṃ
peseyyāthā’’ti pitaraṃ vanditvā nikkhamitvā yojane yojane vihāraṃ
kāretvā vīsayojanasataṃ addhānaṃ gato. Gantvā attano nagare
vihāraṭṭhānaṃ vicinanto sobhanassa nāma kuṭumbikassa uyyānaṃ disvā
satasahassena kiṇitvā satasahassaṃ vissajjetvā vihāraṃ kāresi. Tattha
bhagavato gandhakuṭiṃ, sesabhikkhūnañca rattiṭṭhānadivāṭṭhānatthāya
kuṭileṇamaṇḍape kārāpetvā pākāraparikkhepaṃ dvārakoṭṭhakañca niṭṭhāpetvā
pitu santikaṃ pesesi ‘‘niṭṭhitaṃ mayhaṃ kiccaṃ, satthāraṃ pahiṇathā’’ti.
Rājā bhagavantaṃ bhojetvā ‘‘bhagavā sumanassa kiccaṃ niṭṭhitaṃ, tumhākaṃ
āgamanaṃ paccāsīsatī’’ti. Bhagavā satasahassabhikkhuparivāro yojane
yojane vihāresu vasamāno agamāsi. Kumāro ‘‘satthā āgacchatī’’ti sutvā
yojanaṃ paccuggantvā gandhamālādīhi pūjayamāno vihāraṃ pavesetvā –
‘‘Satasahassena me kītaṃ, satasahassena māpitaṃ;
Sobhanaṃ nāma uyyānaṃ paṭiggaṇha, mahāmunī’’ti. –
Vihāraṃ niyyātesi. So vassūpanāyikadivase dānaṃ datvā attano puttadāre
ca amacce ca pakkosāpetvā āha –‘‘satthā amhākaṃ santikaṃ dūrato āgato,
buddhā ca nāma dhammagarunova, nāmisagarukā. Tasmā ahaṃ imaṃ temāsaṃ dve
sāṭake nivāsetvā dasa sīlāni samādiyitvā idheva vasissāmi, tumhe
khīṇāsavasatasahassassa imināva nīhārena temāsaṃ dānaṃ dadeyyāthā’’ti.
So sumanattherassa vasanaṭṭhānasabhāgeyeva ṭhāne vasanto yaṃ thero
bhagavato vattaṃ karoti, taṃ sabbaṃ disvā, ‘‘imasmiṃ ṭhāne
ekantavallabho esa thero, etasseva ṭhānantaraṃ patthetuṃ vaṭṭatī’’ti
cintetvā, upakaṭṭhāya pavāraṇāya gāmaṃ pavisitvā sattāhaṃ mahādānaṃ
datvā sattame divase bhikkhūsatasahassassa pādamūle ticīvaraṃ ṭhapetvā
bhagavantaṃ vanditvā, ‘‘bhante, yadetaṃ mayā magge
yojanantarikavihārakārāpanato paṭṭhāya puññaṃ kataṃ, taṃ neva
sakkasampattiṃ, na mārabrahmasampattiṃ patthayantena, buddhassa pana
upaṭṭhākabhāvaṃ patthentena kataṃ. Tasmā ahampi bhagavā anāgate
sumanatthero viya ekassa buddhassa upaṭṭhāko homī’’ti pañcapatiṭṭhitena
patitvā vanditvā nipanno. Bhagavā ‘‘mahantaṃ kulaputtassa cittaṃ,
ijjhissati nu kho, no’’ti olokento , ‘‘anāgate ito satasahassime kappe
gotamo nāma buddho uppajjissati, tasseva upaṭṭhāko bhavissatī’’ti ñatvā
–
‘‘Icchitaṃ patthitaṃ tuyhaṃ, sabbameva samijjhatu;
Sabbe pūrentu saṅkappā, cando pannaraso yathā’’ti. –
Āha. Kumāro sutvā ‘‘buddhā nāma advejjhakathā hontī’’ti dutiyadivaseyeva
tassa bhagavato pattacīvaraṃ gahetvā piṭṭhito piṭṭhito gacchanto viya
ahosi. So tasmiṃ buddhuppāde vassasatasahassaṃ dānaṃ datvā sagge
nibbattitvā kassapabuddhakālepi piṇḍāya carato therassa
pattaggahaṇatthaṃ uttarisāṭakaṃ datvā pūjaṃ akāsi. Puna sagge
nibbattitvā tato cuto bārāṇasirājā hutvā aṭṭhannaṃ paccekabuddhānaṃ
paṇṇasālāyo kāretvā maṇiādhārake upaṭṭhapetvā catūhi paccayehi
dasavassasahassāni upaṭṭhānaṃ akāsi. Etāni pākaṭaṭṭhānāni.
Kappasatasahassaṃ pana dānaṃ dadamānova amhākaṃ bodhisattena saddhiṃ
tusitapure nibbattitvā tato cuto amitodanasakkassa gehe paṭisandhiṃ
gahetvā anupubbena katābhinikkhamano sammāsambodhiṃ patvā
paṭhamagamanena kapilavatthuṃ āgantvā tato nikkhamante bhagavati
bhagavato parivāratthaṃ rājakumāresu pabbajantesu bhaddiyādīhi saddhiṃ
nikkhamitvā bhagavato santike pabbajitvā nacirasseva āyasmato puṇṇassa
mantāṇiputtassa santike dhammakathaṃ sutvā sotāpattiphale patiṭṭhahi.
Evamesa āyasmā pubbūpanissayasampanno, tassimāya
pubbūpanissayasampattiyā gambhīropi paṭiccasamuppādo uttānako viya
upaṭṭhāsi.
Titthavāsoti pana garūnaṃ santike uggahaṇasavanaparipucchanadhāraṇāni
vuccanti. So therassa ativiya parisuddho. Tenāpissāyaṃ gambhīropi
uttānako viya upaṭṭhāsi. Sotāpannānañca nāma paccayākāro uttānako hutvā
upaṭṭhāti, ayañca āyasmā sotāpanno. Bahussutānaṃ catuhatthe ovarake
padīpe jalamāne mañcapīṭhaṃ viya nāmarūpaparicchedo pākaṭo hoti, ayañca
āyasmā bahussutānaṃ aggo. Iti bāhusaccabhāvenapissa gambhīropi
paccayākāro uttānako viya upaṭṭhāsi. Paṭiccasamuppādo catūhi
gambhīratāhi gambhīro. Sā panassa gambhīratā visuddhimagge vitthāritāva.
Sā sabbāpi therassa uttānakā viya upaṭṭhāsi. Tena bhagavā āyasmantaṃ
ānandaṃ ussādento mā hevantiādimāha. Ayañhettha adhippāyo – ānanda, tvaṃ
mahāpañño visadañāṇo, tena te gambhīropi paṭiccasamuppādo uttānako viya
khāyati. Tasmā ‘‘mayhameva nu kho esa uttānako viya hutvā upaṭṭhāti,
udāhu aññesampī’’ti mā evaṃ avaca.
Yaṃ pana vuttaṃ ‘‘apasādento’’ti, tatthāyamadhippāyo – ānanda, ‘‘atha ca
pana me uttānakuttānako viya khāyatī’’ti mā hevaṃ avaca. Yadi hi te esa
uttānakuttānako viya khāyati, kasmā tvaṃ attano dhammatāya sotāpanno
nāhosi, mayā dinnanaye ṭhatvā sotāpattimaggaṃ paṭivijjhi? Ānanda , idaṃ
nibbānameva gambhīraṃ, paccayākāro pana uttānako jāto, atha kasmā
oḷārikaṃ kāmarāgasaṃyojanaṃ paṭighasaṃyojanaṃ oḷārikaṃ kāmarāgānusayaṃ
paṭighānusayanti ime cattāro kilese samugghātetvā sakadāgāmiphalaṃ na
sacchikarosi, teyeva aṇusahagate cattāro kilese samugghātetvā
anāgāmiphalaṃ na sacchikarosi, rūparāgādīni pañca saṃyojanāni,
mānānusayaṃ bhavarāgānusayaṃ avijjānusayanti ime aṭṭha kilese
samugghātetvā arahattaṃ na sacchikarosi? Kasmā vā satasahassakappādhikaṃ
ekaṃ asaṅkhyeyyaṃ pūritapāramino sāriputtamoggallānā viya
sāvakapāramīñāṇaṃ na paṭivijjhasi, satasahassakappādhikāni dve
asaṅkhyeyyāni pūritapāramino paccekabuddhā viya ca paccekabodhiñāṇaṃ na
paṭivijjhasi? Yadi vā te sabbathāva esa uttānako hutvā upaṭṭhāsi. Atha
kasmā satasahassakappādhikāni cattāri aṭṭha soḷasa vā asaṅkhyeyyāni
pūritapāramino buddhā viya sabbaññutaññāṇaṃ na sacchikarosi? Kiṃ
anatthikosi etehi visesādhigamehi? Passa yāva ca te aparaddhaṃ, tvaṃ
nāma sāvakapadesañāṇe ṭhito atigambhīraṃ paccayākāraṃ ‘‘uttānako viya me
upaṭṭhātī’’ti vadasi. Tassa te idaṃ vacanaṃ buddhānaṃ kathāya paccanīkaṃ
hoti. Tādisena nāma bhikkhunā buddhānaṃ kathāya paccanīkaṃ kathetabbanti
na yuttametaṃ. Nanu mayhaṃ, ānanda, imaṃ paccayākāraṃ paṭivijjhituṃ
vāyamantasseva kappasatasahassādhikāni cattāri asaṅkhyeyyāni
atikkantāni. Paccayākārapaṭivijjhanatthāya ca pana me adinnadānaṃ nāma
natthi, apūritapāramī nāma natthi. ‘‘Ajja paccayākāraṃ
paṭivijjhissāmī’’ti pana me nirussāhaṃ viya mārabalaṃ vidhamantassa ayaṃ
mahāpathavī dvaṅgulamattampi nākampi, tathā paṭhamayāme pubbenivāsaṃ,
majjhimayāme dibbacakkhuṃ sampādentassa. Pacchimayāme pana me
balavapaccūsasamaye, ‘‘avijjā saṅkhārānaṃ navahi ākārehi paccayo
hotī’’ti diṭṭhamatteyeva dasasahassilokadhātu ayadaṇḍena
ākoṭitakaṃsathālo viya viravasataṃ viravasahassaṃ muñcamānā vātāhate
paduminipaṇṇe udakabindu viya pakampittha. Evaṃ gambhīro cāyaṃ, ānanda,
paṭiccasamuppādo gambhīrāvabhāso ca, etassa, ānanda, dhammassa
ananubodhā…pe… nātivattatīti.
Etassa dhammassāti etassa paccayadhammassa. Ananubodhāti
ñātapariññāvasena ananubujjhanā. Appaṭivedhāti
tīraṇappahānapariññāvasena appaṭivijjhanā. Tantākulakajātāti tantaṃ viya
ākulajātā. Yathā nāma dunnikkhittaṃ mūsikacchinnaṃ pesakārānaṃ tantaṃ
tahiṃ tahiṃ ākulaṃ hoti, ‘‘idaṃ aggaṃ, idaṃ mūla’’nti aggena vā aggaṃ,
mūlena vā mūlaṃ samānetuṃ dukkaraṃ hoti. Evameva sattā imasmiṃ
paccayākāre khalitā ākulā byākulā honti , na sakkonti paccayākāraṃ ujuṃ
kātuṃ. Tattha tantaṃ paccattapurisakāre ṭhatvā sakkāpi bhaveyya ujuṃ
kātuṃ, ṭhapetvā pana dve bodhisatte añño satto attano dhammatāya
paccayākāraṃ ujuṃ kātuṃ samattho nāma natthi. Yathā pana ākulaṃ tantaṃ
kañjiyaṃ datvā kocchena pahaṭaṃ tattha tattha guḷakajātaṃ hoti
gaṇṭhibaddhaṃ, evamime sattā paccayesu pakkhalitvā paccaye ujuṃ kātuṃ
asakkontā dvāsaṭṭhidiṭṭhigatavasena guḷakajātā honti gaṇṭhibaddhā. Ye hi
keci diṭṭhiyo sannissitā, sabbe te paccayaṃ ujuṃ kātuṃ asakkontāyeva.
Kulāgaṇṭhikajātāti kulāgaṇṭhikaṃ vuccati pesakārakañjiyasuttaṃ. Kulā
nāma sakuṇikā, tassā kulāvakotipi eke. Yathā hi tadubhayampi ākulaṃ
aggena vā aggaṃ, mūlena vā mūlaṃ samānetuṃ dukkaranti purimanayeneva
yojetabbaṃ.
Muñjapabbajabhūtāti muñjatiṇaṃ viya pabbajatiṇaṃ viya ca bhūtā tādisā
jātā. Yathā hi tāni tiṇāni koṭṭetvā katarajju jiṇṇakāle katthaci patitaṃ
gahetvā tesaṃ tiṇānaṃ ‘‘idaṃ aggaṃ, idaṃ mūla’’nti aggena vā aggaṃ,
mūlena vā mūlaṃ samānetuṃ dukkaraṃ, tampi paccattapurisakāre ṭhatvā
sakkā bhaveyya ujuṃ kātuṃ, ṭhapetvā pana dve bodhisatte añño satto
attano dhammatāya paccayākāraṃ ujuṃ kātuṃ samattho nāma natthi, evamayaṃ
pajā paccayaṃ ujuṃ kātuṃ asakkontī diṭṭhigatavasena gaṇṭhikajātā hutvā
apāyaṃ duggatiṃ vinipātaṃ saṃsāraṃ nātivattati.
Tattha apāyoti nirayatiracchānayonipettivisayaasurakāyā. Sabbepi hi te
vaḍḍhisaṅkhātassa ayassa abhāvato ‘‘apāyo’’ti vuccati, tathā dukkhassa
gatibhāvato duggati, sukhasamussayato vinipatitattā vinipāto. Itaro pana
–
‘‘Khandhānañca paṭipāṭi, dhātuāyatanāna ca;
Abbhocchinnaṃ vattamānā, saṃsāroti pavuccati’’.
Taṃ sabbampi nātivattati nātikkamati, atha kho cutito paṭisandhiṃ,
paṭisandhito cutinti evaṃ punappunaṃ cutipaṭisandhiyo gaṇhamānā tīsu
bhavesu catūsu yonīsu pañcasu gatīsu sattasu viññāṇaṭṭhitīsu navasu
sattāvāsesu mahāsamudde vātakkhittā nāvā viya yante yuttagoṇo viya ca
paribbhamatiyeva. Iti sabbametaṃ bhagavā āyasmantaṃ ānandaṃ apasādento
āha. Sesamettha vuttanayamevāti. Dasamaṃ.
Dukkhavaggo chaṭṭho. |
1) Một thời Thế Tôn trú giữa dân chúng
Kuru, tại một thị trấn của dân chúng Kuru tên là Kammàsadamma. 2) Rồi Tôn giả Ananda đi đến Thế Tôn; sau
khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên. 3) Ngồi xuống một bên, Tôn giả Ananda bạch
Thế Tôn: -- Thật vi diệu thay, bạch Thế Tôn! Thật hy
hữu thay, bạch Thế Tôn! Bạch Thế Tôn, sâu xa thay là định lư Duyên khởi
này, và sâu xa thật là định nghĩa này. Nhưng đối với con định lư ấy có
vẻ rơ ràng, minh bạch! 4) -- Chớ có nói vậy, này Ananda! Chớ có
nói vậy, này Ananda! Sâu xa thay, này Ananda là định lư Duyên khởi này,
và sâu xa thật là định nghĩa này. Này Ananda, chính v́ không hiểu rơ
pháp này, không giác ngộ, không chứng nhập pháp này mà chúng sanh nay bị
rối ren như cuộn chỉ, bị phủ đầy bởi bệnh cằn cỗi, như cỏ munjà, như cây
lau, không thoát khỏi sự luân hồi trong cơi dữ, ác thú, đọa xứ. 5) Này Ananda, ai sống thấy vị ngọt trong
các pháp được chấp thủ, ái được tăng trưởng. Do duyên ái, hữu có mặt. Do
duyên hữu, sanh có mặt. Do duyên sanh, già chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo
sanh khởi. Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. 6) Này Ananda, ví như một cây lớn, các rễ
của cây ấy đâm xuống và đâm ngang, tất cả rễ ấy đều hút lên nhựa sống
cho cây ấy. Này Ananda, cây lớn ấy được nuôi dưỡng như vậy, được tiếp tế
như vậy, có thể đứng vững trong một thời gian dài. 7) Cũng vậy, này Ananda, ai sống thấy vị
ngọt trong các pháp được chấp thủ, ái được tăng trưởng. Do duyên ái, thủ
có mặt. Do duyên thủ, hữu có mặt... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ
uẩn này tập khởi. 8) Này Ananda, ai sống thấy sự tai hại
trong các pháp chấp thủ, ái được đoạn diệt. Do ái diệt nên thủ diệt...
(như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. 9) Này Ananda, ví như một cây lớn, rồi có
người đi đến, cầm cái cuốc và cái giỏ. Người ấy chặt đứt rễ cây ấy. Sau
khi chặt đứt rễ, người ấy đào một cái mương. Sau khi đào mương, người ấy
nhổ lên các rễ lớn cho đến các rễ con, rễ phụ. Người ấy chặt cây ấy ra
từng khúc. Sau khi chặt ra từng khúc, người ấy bửa. Sau khi bửa, người
ấy chẻ ra từng miếng nhỏ. Sau khi chẻ ra từng miếng nhỏ, người ấy phơi
giữa gió và nắng. Sau khi phơi giữa gió và nắng, người ấy lấy lửa đốt.
Sau khi lấy lửa đốt, người ấy vun lại thành đống tro. Sau khi vun lại
thành đống tro, hoặc người ấy sàng trong gió lớn hay đổ vào ḍng nước
chảy mạnh để nước cuốn đi. Như vậy, này Ananda, cây lớn ấy sẽ bị chặt
đứt, làm thành như cây ta-la, không thể nào tái sanh, không thể sanh
khởi lại trong tương lai. 10) Như vậy, này Ananda, ai sống thấy tai
hại trong các pháp được chấp thủ, ái được đoạn diệt. Do ái diệt nên thủ
diệt. Do thủ diệt nên hữu diệt. Do hữu diệt nên sanh diệt. Do sanh diệt,
nên già chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo đều diệt. Như vậy là toàn bộ khổ uẩn
này đoạn diệt. |
7. Mahāvaggo |
7. Mahāvaggo |
VII. Đại Phẩm Thứ
Bảy |
1. Assutavāsuttaṃ |
1.
Assutavāsuttavaṇṇanā |
I. Hạng Người Ít
Nghe (Tạp 12.7 Vô Văn, Đại 2, 81c) |
61. Evaṃ me
sutaṃ – ekaṃ samayaṃ bhagavā sāvatthiyaṃ viharati jetavane
anāthapiṇḍikassa ārāme…pe… ‘‘assutavā, bhikkhave, puthujjano imasmiṃ
cātumahābhūtikasmiṃ kāyasmiṃ nibbindeyyapi virajjeyyapi vimucceyyapi.
Taṃ kissa hetu? [cātummahābhūtikasmiṃ (sī. syā. kaṃ.)] Dissati,
bhikkhave [dissati hi bhikkhave (sī. syā. kaṃ.)], imassa
cātumahābhūtikassa kāyassa ācayopi apacayopi ādānampi nikkhepanampi.
Tasmā tatrāssutavā puthujjano nibbindeyyapi virajjeyyapi vimucceyyapi’’.
‘‘Yañca kho etaṃ, bhikkhave, vuccati cittaṃ itipi, mano itipi, viññāṇaṃ
itipi, tatrāssutavā puthujjano nālaṃ nibbindituṃ nālaṃ virajjituṃ nālaṃ
vimuccituṃ. Taṃ kissa hetu? Dīgharattañhetaṃ, bhikkhave, assutavato
puthujjanassa ajjhositaṃ mamāyitaṃ parāmaṭṭhaṃ – ‘etaṃ mama, esohamasmi,
eso me attā’ti. Tasmā tatrāssutavā puthujjano nālaṃ nibbindituṃ nālaṃ
virajjituṃ nālaṃ vimuccituṃ.
‘‘Varaṃ , bhikkhave, assutavā puthujjano imaṃ cātumahābhūtikaṃ kāyaṃ
attato upagaccheyya, na tveva cittaṃ. Taṃ kissa hetu? Dissatāyaṃ,
bhikkhave, cātumahābhūtiko kāyo ekampi vassaṃ tiṭṭhamāno dvepi vassāni
tiṭṭhamāno tīṇipi vassāni tiṭṭhamāno cattāripi vassāni tiṭṭhamāno
pañcapi vassāni tiṭṭhamāno dasapi vassāni tiṭṭhamāno vīsatipi vassāni
tiṭṭhamāno tiṃsampi vassāni tiṭṭhamāno cattārīsampi vassāni tiṭṭhamāno
paññāsampi vassāni tiṭṭhamāno vassasatampi tiṭṭhamāno, bhiyyopi
tiṭṭhamāno.
‘‘Yañca kho etaṃ, bhikkhave, vuccati cittaṃ itipi, mano itipi, viññāṇaṃ
itipi, taṃ rattiyā ca divasassa ca aññadeva uppajjati aññaṃ nirujjhati.
Seyyathāpi, bhikkhave, makkaṭo araññe pavane caramāno sākhaṃ gaṇhati,
taṃ muñcitvā aññaṃ gaṇhati, taṃ muñcitvā aññaṃ gaṇhati; evameva kho,
bhikkhave, yamidaṃ vuccati cittaṃ itipi, mano itipi, viññāṇaṃ itipi, taṃ
rattiyā ca divasassa ca aññadeva uppajjati aññaṃ nirujjhati.
‘‘Tatra, bhikkhave, sutavā ariyasāvako paṭiccasamuppādaṃyeva sādhukaṃ
yoniso manasi karoti – ‘iti imasmiṃ sati idaṃ hoti, imassuppādā idaṃ
uppajjati; imasmiṃ asati idaṃ na hoti, imassa nirodhā idaṃ nirujjhati –
yadidaṃ avijjāpaccayā saṅkhārā; saṅkhārapaccayā viññāṇaṃ…pe… evametassa
kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti. Avijjāya tveva
asesavirāganirodhā saṅkhāranirodho; saṅkhāranirodhā viññāṇanirodho…pe…
evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hotī’’’ti.
‘‘Evaṃ passaṃ, bhikkhave, sutavā ariyasāvako rūpasmimpi nibbindati,
vedanāyapi nibbindati, saññāyapi nibbindati, saṅkhāresupi nibbindati,
viññāṇasmimpi nibbindati; nibbindaṃ virajjati, virāgā vimuccati,
vimuttasmiṃ vimuttamiti ñāṇaṃ hoti. ‘Khīṇā jāti, vusitaṃ brahmacariyaṃ,
kataṃ karaṇīyaṃ, nāparaṃ itthattāyā’ti pajānātī’’ti. Paṭhamaṃ. |
61.
Mahāvaggassa paṭhame assutavāti
khandhadhātuāyatanapaccayākārasatipaṭṭhānādīsu
uggahaparipucchāvinicchayarahito. Puthujjanoti puthūnaṃ nānappakārānaṃ
kilesādīnaṃ jananādikāraṇehi puthujjano. Vuttañhetaṃ – ‘‘puthu kilese
janentīti puthujjanā’’ti sabbaṃ vitthāretabbaṃ. Apica puthūnaṃ
gaṇanapathamatītānaṃ ariyadhammaparammukhānaṃ nīcadhammasamācārānaṃ
janānaṃ antogadhattāpi puthujjano, puthu vā ayaṃ visuṃyeva saṅkhaṃ gato,
visaṃsaṭṭho sīlasutādiguṇayuttehi ariyehi janoti puthujjano. Evametehi
‘‘assutavā puthujjano’’ti dvīhipi padehi ye te –
‘‘Duve puthujjanā vuttā, buddhenādiccabandhunā;
Andho puthujjano eko, kalyāṇeko puthujjano’’ti. (mahāni. 94); –
Dve puthujjanā vuttā, tesu andhaputhujjano gahito. Imasminti
paccuppannapaccakkhakāyaṃ dasseti. Cātumahābhūtikasminti
catumahābhūtakāye catumahābhūtehi nibbatte catumahābhūtamayeti attho.
Nibbindeyyāti ukkaṇṭheyya. Virajjeyyāti na rajjeyya. Vimucceyyāti
muccitukāmo bhaveyya. Ācayoti vuḍḍhi. Apacayoti parihāni. Ādānanti
nibbatti. Nikkhepananti bhedo.
Tasmāti yasmā ime cattāro vuḍḍhihāninibbattibhedā paññāyanti, tasmā
taṃkāraṇāti attho. Iti bhagavā cātumahābhūtike kāye rūpaṃ pariggahetuṃ
ayuttarūpaṃ katvā arūpaṃ pariggahetuṃ yuttarūpaṃ karoti. Kasmā? Tesañhi
bhikkhūnaṃ rūpasmiṃ gāho balavā adhimatto, tena tesaṃ rūpe gāhassa
pariggahetabbarūpataṃ dassetvā nikkaḍḍhanto arūpe patiṭṭhāpanatthaṃ
evamāha.
Cittantiādi sabbaṃ manāyatanasseva nāmaṃ. Tañhi cittavatthutāya
cittagocaratāya sampayuttadhammacittatāya ca cittaṃ, mananaṭṭhena mano,
vijānanaṭṭhena viññāṇanti vuccati. Nālanti na samattho. Ajjhositanti
taṇhāya gilitvā pariniṭṭhapetvā gahitaṃ. Mamāyitanti taṇhāmamattena mama
idanti gahitaṃ. Parāmaṭṭhanti diṭṭhiyā parāmasitvā gahitaṃ. Etaṃ mamāti
taṇhāgāho, tena aṭṭhasatataṇhāvicaritaṃ gahitaṃ hoti. Esohamasmīti
mānagāho, tena nava mānā gahitā honti. Eso me attāti diṭṭhigāho, tena
dvāsaṭṭhi diṭṭhiyo gahitā honti. Tasmāti yasmā evaṃ dīgharattaṃ gahitaṃ,
tasmā nibbindituṃ na samattho.
Varaṃ, bhikkhaveti idaṃ kasmā āha? Paṭhamañhi tena rūpaṃ pariggahetuṃ
ayuttarūpaṃ kataṃ, arūpaṃ yuttarūpaṃ, atha ‘‘tesaṃ bhikkhūnaṃ rūpato
gāho nikkhamitvā arūpaṃ gato’’ti ñatvā taṃ nikkaḍḍhituṃ imaṃ desanaṃ
ārabhi. Tattha attato upagaccheyyāti attāti gaṇheyya. Bhiyyopīti
vassasatato uddhampi. Kasmā pana bhagavā evamāha? Kiṃ atirekavassasataṃ
tiṭṭhamānaṃ rūpaṃ nāma atthi? Nanu paṭhamavaye pavattaṃ rūpaṃ
majjhimavayaṃ na pāpuṇāti, majjhimavaye pavattaṃ pacchimavayaṃ,
purebhatte pavattaṃ pacchābhattaṃ, pacchābhatte pavattaṃ paṭhamayāmaṃ,
paṭhamayāme pavattaṃ majjhimayāmaṃ, majjhimayāme pavattaṃ pacchimayāmaṃ
na pāpuṇāti? Tathā gamane pavattaṃ ṭhānaṃ, ṭhāne pavattaṃ nisajjaṃ,
nisajjāya pavattaṃ sayanaṃ na pāpuṇāti. Ekairiyāpathepi pādassa
uddharaṇe pavattaṃ atiharaṇaṃ, atiharaṇe pavattaṃ vītiharaṇaṃ,
vītiharaṇe pavattaṃ vossajjanaṃ, vossajjane pavattaṃ sannikkhepanaṃ,
sannikkhepane pavattaṃ sannirujjhanaṃ na pāpuṇāti, tattha tattheva odhi
odhi pabbaṃ pabbaṃ hutvā tattakapāle pakkhittatilā viya paṭapaṭāyantā
saṅkhārā bhijjantīti? Saccametaṃ. Yathā pana padīpassa jalato jātā taṃ
taṃ vaṭṭippadesaṃ anatikkamitvā tattha tattheva bhijjati, atha ca pana
paveṇisambandhavasena sabbarattiṃ jalito padīpoti vuccati, evamidhāpi
paveṇivasena ayampi kāyo evaṃ ciraṭṭhitiko viya katvā dassito.
Rattiyā ca divasassa cāti rattimhi ca divase ca. Bhummatthe hetaṃ
sāmivacanaṃ. Aññadeva uppajjati, aññaṃ nirujjhatīti yaṃ rattiṃ uppajjati
ca nirujjhati ca, tato aññadeva divā uppajjati ca nirujjhati cāti attho.
Aññaṃ uppajjati, anuppannameva aññaṃ nirujjhatīti evaṃ pana attho na
gahetabbo. ‘‘Rattiyā ca divasassa cā’’ti idaṃ purimapaveṇito parittakaṃ
paveṇiṃ gahetvā paveṇivaseneva vuttaṃ, ekarattiṃ pana ekadivasaṃ vā
ekameva cittaṃ ṭhātuṃ samatthaṃ nāma natthi. Ekasmiñhi accharākkhaṇe
anekāni cittakoṭisatasahassāni uppajjanti. Vuttampi cetaṃ milindapañhe –
‘‘Vāhasataṃ kho, mahārāja , vīhīnaṃ, aḍḍhacūḷañca vāhā,
vīhisattambaṇāni, dve ca tumbā, ekaccharākkhaṇe pavattassa cittassa
ettakā vīhī lakkhaṃ ṭhapīyamānā parikkhayaṃ pariyādānaṃ gaccheyyu’’nti.
Pavaneti mahāvane. Taṃ muñcitvā aññaṃ gaṇhāti, taṃ muñcitvā aññaṃ
gaṇhātīti iminā na so gaṇhitabbasākhaṃ alabhitvā bhūmiṃ otarati. Atha
kho tasmiṃ mahāvane vicaranto taṃ taṃ sākhaṃ gaṇhantoyeva caratīti
ayamattho dassito.
Evameva khoti ettha idaṃ opammasaṃsandanaṃ – araññamahāvanaṃ viya hi
ārammaṇavanaṃ veditabbaṃ. Tasmiṃ vane vicaraṇamakkaṭo viya ārammaṇavane
uppajjanakacittaṃ. Sākhāgahaṇaṃ viya ārammaṇe lubbhanaṃ. Yathā so araññe
vicaranto makkaṭo taṃ taṃ sākhaṃ pahāya taṃ taṃ sākhaṃ gaṇhāti, evamidaṃ
ārammaṇavane vicarantaṃ cittampi kadāci rūpārammaṇaṃ gahetvā uppajjati,
kadāci saddādīsu aññataraṃ, kadāci atītaṃ, kadāci anāgataṃ vā
paccuppannaṃ vā, tathā kadāci ajjhattaṃ, kadāci bāhiraṃ. Yathā ca so
araññe vicaranto makkaṭo sākhaṃ alabhitvā oruyha bhūmiyaṃ nisinnoti na
vattabbo, ekaṃ pana paṇṇasākhaṃ gahetvāva nisīdati, evameva ārammaṇavane
vicarantaṃ cittampi ekaṃ olubbhārammaṇaṃ alabhitvā uppannanti na
vattabbaṃ, ekajātiyaṃ pana ārammaṇaṃ gahetvāva uppajjatīti veditabbaṃ.
Ettāvatā ca pana bhagavatā rūpato nīharitvā arūpe gāho patiṭṭhāpito,
arūpato nīharitvā rūpe.
Idāni taṃ ubhayato nikkaḍḍhitukāmo tatra, bhikkhave, sutavā
ariyasāvakoti desanaṃ ārabhi. Ayaṃ panattho āsīvisadaṭṭhūpamāya
dīpetabbo – eko kira puriso āsīvisena daṭṭho, athassa visaṃ harissāmīti
cheko bhisakko āgantvā vamanaṃ kāretvā heṭṭhā garuḷo, upari nāgoti
mantaṃ parivattetvā visaṃ upari āropesi. So yāva akkhippadesā
āruḷhabhāvaṃ ñatvā ‘‘ito paraṃ abhiruhituṃ na dassāmi, daṭṭhaṭṭhāneyeva
ṭhapessāmī’’ti upari garuḷo, heṭṭhā nāgoti mantaṃ parivattetvā kaṇṇe
dhumetvā daṇḍakena paharitvā visaṃ otāretvā daṭṭhaṭṭhāneyeva ṭhapesi.
Tatrassa ṭhitabhāvaṃ ñatvā agadalepena visaṃ nimmathetvā nhāpetvā
‘‘sukhī hohī’’ti vatvā yenakāmaṃ pakkāmi.
Tattha āsīvisena daṭṭhassa kāye visapatiṭṭhānaṃ viya imesaṃ bhikkhūnaṃ
rūpe adhimattagāhakālo, cheko bhisakko viya tathāgato, mantaṃ
parivattetvā upari visassa āropitakālo viya tathāgatena tesaṃ bhikkhūnaṃ
rūpato gāhaṃ nīharitvā arūpe patiṭṭhāpitakālo, yāva akkhippadesā
āruḷhavisassa upari abhiruhituṃ adatvā puna mantabalena otāretvā
daṭṭhaṭṭhāneyeva ṭhapanaṃ viya satthārā tesaṃ bhikkhūnaṃ arūpato gāhaṃ
nīharitvā rūpe patiṭṭhāpitakālo. Daṭṭhaṭṭhāne ṭhitassa visassa
agadalepena nimmathanaṃ viya ubhayato gāhaṃ nīharaṇatthāya imissā
desanāya āraddhakālo veditabbo. Tattha nibbindaṃ virajjatīti iminā maggo
kathito, virāgā vimuccatīti phalaṃ, vimuttasmintiādinā paccavekkhaṇā.
Paṭhamaṃ. |
1) Như vầy tôi nghe. Một thời Thế Tôn trú ở Sàvatthi, Jetavana,
tại vườn ông Anàthapindika. 2) -- Này các Tỷ-kheo, kẻ vô văn phàm phu
có thể nhàm chán, viễn ly, giải thoát thân do bốn đại tạo thành này. 3) V́ cớ sao? Này các Tỷ-kheo, v́ họ thấy
được cái thân do bốn đại tạo thành này được tăng, được giảm, được thủ,
được xả. Do vậy, ở đây kẻ vô văn phàm phu có thể
nhàm chán, viễn ly, giải thoát. 4) Và này các Tỷ-kheo, cái gọi là tâm, là
ư, là thức, ở đây, kẻ vô văn phàm phu không đủ để có thể nhàm chán,
không đủ để có thể viễn ly, không đủ để có thể giải thoát. 5) V́ sao? Đă lâu ngày, này các Tỷ-kheo, kẻ
vô văn phàm phu đắm trước, xem là của tôi, chấp thủ: "Cái này là của
tôi, cái này là tôi, cái này là tự ngă của tôi". Do vậy, ở đây, kẻ vô văn phàm phu không đủ
để có thể nhàm chán, không đủ để có thể viễn ly, không đủ để có thể giải
thoát. 6) Này các Tỷ-kheo, thật tốt hơn cho kẻ vô
văn phàm phu đi đến với thân do bốn đại tạo thành này xem như là tự ngă,
hơn là đối với tâm. 7) V́ sao? Này các Tỷ-kheo, thân do bốn đại
tạo thành này được thấy đứng vững một năm, đứng vững hai năm, đứng vững
ba năm, đứng vững bốn năm, đứng vững năm năm, đứng vững mười năm, đứng
vững hai mươi năm, đứng vững ba mươi năm, đứng vững bốn mươi năm, đứng
vững năm mươi năm, đứng vững một trăm năm, đứng vững nhiều hơn nữa. C̣n
cái gọi là tâm này, là ư này, là thức này, này các Tỷ-kheo, cả đêm và
ngày, khởi lên là khác, diệt đi là khác. 8) Này các Tỷ-kheo, ví như một con khỉ
trong khi đi lại trong rừng núi, nắm lấy một nhành cây, bỏ nhành cây ấy
xuống, nó nắm giữ một nhành khác. Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, cái gọi là
tâm, là ư, là thức này cả đêm và ngày, khởi lên là khác, diệt đi là
khác. 9) Ở đây, này các Tỷ-kheo, vị Đa văn Thánh
đệ tử khéo chơn chánh tư duy định lư duyên khởi: "Do cái này có mặt, cái
kia có mặt. Do cái này sanh, cái kia sanh. Do cái này không có mặt, cái
kia không có mặt. Do cái này diệt, cái kia diệt". Ví như do duyên vô
minh, các hành sanh khởi. Do duyên hành, thức sanh khởi... Như vậy là
toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. 10) Do đoạn diệt, ly tham vô minh một cách
hoàn toàn nên hành diệt. Do hành diệt nên thức diệt... (như trên)... Như
vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. 11) Thấy vậy, này các Tỷ-kheo, vị Đa văn
Thánh đệ tử, nhàm chán đối với sắc, nhàm chán đối với thọ, nhàm chán đối
với tưởng, nhàm chán đối với các hành, nhàm chán đối với thức. Do nhàm
chán nên viễn ly; do viễn ly nên giải thoát. Trong sự giải thoát, trí
khởi lên biết được: "Ta giải thoát", vị ấy biết rơ: "Sanh đă tận, Phạm
hạnh đă thành, những ǵ nên làm đă làm, không c̣n trở lui trạng thái này
nữa". |
2.
Dutiyaassutavāsuttaṃ |
2.
Dutiyaassutavāsuttavaṇṇanā |
II. Hạng Người Ít
Nghe (Tạp 12,8 Vô Văn, Đại 2, 82a) (S.ii,95) |
62.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘assutavā, bhikkhave, puthujjano imasmiṃ
cātumahābhūtikasmiṃ kāyasmiṃ nibbindeyyapi virajjeyyapi vimucceyyapi.
Taṃ kissa hetu? Dissati, bhikkhave, imassa cātumahābhūtikassa kāyassa
ācayopi apacayopi ādānampi nikkhepanampi . Tasmā tatrāssutavā puthujjano
nibbindeyyapi virajjeyyapi vimucceyyapi. Yañca kho etaṃ, bhikkhave,
vuccati cittaṃ itipi, mano itipi, viññāṇaṃ itipi, tatrāssutavā
puthujjano nālaṃ nibbindituṃ nālaṃ virajjituṃ nālaṃ vimuccituṃ. Taṃ
kissa hetu? Dīgharattañhetaṃ, bhikkhave, assutavato puthujjanassa
ajjhositaṃ mamāyitaṃ parāmaṭṭhaṃ – ‘etaṃ mama, esohamasmi, eso me
attā’ti. Tasmā tatrāssutavā puthujjano nālaṃ nibbindituṃ nālaṃ
virajjituṃ nālaṃ vimuccituṃ’’.
‘‘Varaṃ, bhikkhave, assutavā puthujjano imaṃ cātumahābhūtikaṃ kāyaṃ
attato upagaccheyya, na tveva cittaṃ. Taṃ kissa hetu? Dissatāyaṃ,
bhikkhave, cātumahābhūtiko kāyo ekampi vassaṃ tiṭṭhamāno dvepi vassāni
tiṭṭhamāno tīṇipi vassāni tiṭṭhamāno cattāripi vassāni tiṭṭhamāno
pañcapi vassāni tiṭṭhamāno dasapi vassāni tiṭṭhamāno vīsatipi vassāni
tiṭṭhamāno tiṃsampi vassāni tiṭṭhamāno cattārīsampi vassāni tiṭṭhamāno
paññāsampi vassāni tiṭṭhamāno vassasatampi tiṭṭhamāno, bhiyyopi
tiṭṭhamāno. Yañca kho etaṃ, bhikkhave, vuccati cittaṃ itipi, mano itipi,
viññāṇaṃ itipi, taṃ rattiyā ca divasassa ca aññadeva uppajjati aññaṃ
nirujjhati.
‘‘Tatra , bhikkhave, sutavā ariyasāvako paṭiccasamuppādaṃyeva sādhukaṃ
yoniso manasi karoti – ‘iti imasmiṃ sati idaṃ hoti, imassuppādā idaṃ
uppajjati; imasmiṃ asati idaṃ na hoti, imassa nirodhā idaṃ
nirujjhatī’ti. Sukhavedaniyaṃ, bhikkhave, phassaṃ paṭicca uppajjati
sukhavedanā. Tasseva sukhavedaniyassa phassassa nirodhā yaṃ tajjaṃ
vedayitaṃ sukhavedaniyaṃ phassaṃ paṭicca uppannā sukhavedanā sā
nirujjhati sā vūpasammati. Dukkhavedaniyaṃ, bhikkhave, phassaṃ paṭicca
uppajjati dukkhavedanā. Tasseva dukkhavedaniyassa phassassa nirodhā yaṃ
tajjaṃ vedayitaṃ dukkhavedaniyaṃ phassaṃ paṭicca uppannā dukkhavedanā sā
nirujjhati sā vūpasammati. Adukkhamasukhavedaniyaṃ, bhikkhave, phassaṃ
paṭicca uppajjati adukkhamasukhavedanā. Tasseva
adukkhamasukhavedaniyassa phassassa nirodhā yaṃ tajjaṃ vedayitaṃ
adukkhamasukhavedaniyaṃ phassaṃ paṭicca uppannā adukkhamasukhavedanā sā
nirujjhati sā vūpasammati.
‘‘Seyyathāpi , bhikkhave, dvinnaṃ kaṭṭhānaṃ saṅghaṭṭanasamodhānā usmā
jāyati tejo abhinibbattati. Tesaṃyeva dvinnaṃ kaṭṭhānaṃ
nānākatavinibbhogā [nānābhāvāvinikkhepā (sī. pī.) ma. ni. 3.357] yā
tajjā usmā sā nirujjhati sā vūpasammati; evameva kho, bhikkhave,
sukhavedaniyaṃ phassaṃ paṭicca uppajjati sukhavedanā. Tasseva
sukhavedaniyassa phassassa nirodhā yaṃ tajjaṃ vedayitaṃ sukhavedaniyaṃ
phassaṃ paṭicca uppannā sukhavedanā sā nirujjhati sā vūpasammati…pe…
adukkhamasukhavedaniyaṃ phassaṃ paṭicca uppajjati adukkhamasukhavedanā.
Tasseva adukkhamasukhavedaniyassa phassassa nirodhā yaṃ tajjaṃ vedayitaṃ
adukkhamasukhavedaniyaṃ phassaṃ paṭicca uppannā adukkhamasukhavedanā sā
nirujjhati sā vūpasammati.
‘‘Evaṃ passaṃ, bhikkhave, sutavā ariyasāvako phassepi nibbindati,
vedanāyapi nibbindati, saññāyapi nibbindati, saṅkhāresupi nibbindati,
viññāṇasmimpi nibbindati; nibbindaṃ virajjati, virāgā vimuccati,
vimuttasmiṃ vimuttamiti ñāṇaṃ hoti. ‘Khīṇā jāti, vusitaṃ brahmacariyaṃ,
kataṃ karaṇīyaṃ, nāparaṃ itthattāyā’ti pajānātī’’ti. Dutiyaṃ. |
62. Dutiye
sukhavedaniyanti sukhavedanāya paccayaṃ. Phassanti cakkhusamphassādiṃ.
Nanu ca cakkhusamphasso sukhavedanāya paccayo na hotīti?
Sahajātapaccayena na hoti, upanissayapaccayena pana javanavedanāya hoti
, taṃ sandhāyetaṃ vuttaṃ. Sotasamphassādīsupi eseva nayo. Tajjanti
tajjātikaṃ tassāruppaṃ, tassa phassassa anurūpanti attho.
Dukkhavedaniyantiādi vuttanayeneva veditabbaṃ. Saṅghaṭṭanasamodhānāti
saṅghaṭṭanena ceva samodhānena ca, saṅghaṭṭanasampiṇḍanenāti attho.
Usmāti uṇhākāro. Tejo abhinibbattatīti aggicuṇṇo nikkhamatīti na
gahetabbaṃ, usmākārasseva pana etaṃ vevacanaṃ. Tattha dvinnaṃ
kaṭṭhānanti dvinnaṃ araṇīnaṃ. Tattha adhoaraṇī viya vatthu, uttarāraṇī
viya ārammaṇaṃ, saṅghaṭṭanaṃ viya phasso, usmādhātu viya vedanā.
Dutiyaṃ. |
1) ... Trú ở Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, kẻ vô văn phàm phu
có thể nhàm chán, có thể viễn ly, có thể giải thoát đối với cái thân do
bốn đại tạo thành này. 3) V́ sao? Này các Tỷ-kheo, v́ họ thấy thân
do bốn đại tạo thành này được tăng, được giảm, được thủ, được xả. Do
vậy, ở đây, kể vô văn phàm phu có thể nhàm chán, viễn ly, giải thoát. 4) Và này các Tỷ-kheo, cái gọi là tâm, là
ư, là thức, ở đây, kẻ vô văn phàm phu không đủ để có thể nhàm chán,
không đủ để có thể viễn ly, không đủ để có thể giải thoát. 5) V́ sao? Đă lâu ngày, này các Tỷ-kheo, kẻ
vô văn phàm phu đắm trước, xem là của tôi, chấp thủ: "Cái này là của
tôi, cái này là tôi, cái này là tự ngă của tôi". Do vậy, ở đây, này các
Tỷ-kheo, kẻ vô văn phàm phu không đủ để có thể nhàm chán, không đủ để có
thể viễn ly, không đủ để có thể giải thoát. 6) Này các Tỷ-kheo, thật tốt hơn cho kẻ vô
văn phàm phu đi đến với thân do bốn đại tạo thành này, xem như là tự
ngă, hơn là đối với tâm. 7) V́ sao? Này các Tỷ-kheo, thân do bốn đại
tạo thành này được thấy đứng vững một năm, đứng vững hai năm, đứng vững
ba năm, đứng vững bốn năm, đứng vững năm năm, đứng vững mười năm, đứng
vững hai mươi năm, đứng vững ba mươi năm, đứng vững bốn mươi năm, đứng
vững năm mươi năm, đứng vững một trăm năm, đứng vững nhiều hơn nữa. C̣n
cái gọi là tâm này, là ư này, là thức này, này các Tỷ-kheo, cả đêm và
ngày, khởi lên là khác, diệt đi là khác. 8) Ở đây, này các Tỷ-kheo, vị Đa văn Thánh
đệ tử khéo chơn chánh tư duy lư duyên khởi: "Do cái này có mặt, cái kia
có mặt. Do cái này sanh, cái kia sanh. Do cái này không có mặt, cái kia
không có mặt. Do cái này diệt, cái kia diệt". 9) Này các Tỷ-kheo, do duyên xúc đưa đến
cảm giác lạc thọ, nên lạc thọ sanh khởi. Do duyên xúc đưa đến cảm giác
lạc thọ ấy diệt, nên lạc thọ được khởi lên do duyên xúc đưa đến cảm giác
lạc thọ ấy diệt, lạc thọ ấy được chấm dứt. 10) Này các Tỷ-kheo do duyên xúc đưa đến
cảm giác khổ thọ, nên khổ thọ sanh khởi. Do duyên xúc đưa đến cảm giác
khổ thọ ấy diệt, nên khổ thọ được khởi lên do duyên xúc đưa đến khổ thọ
ấy diệt, khổ thọ ấy chấm dứt. 11) Này các Tỷ-kheo, do duyên xúc đưa đến
cảm giác bất khổ bất lạc thọ, nên bất khổ bất lạc thọ sanh khởi. Do xúc
đưa đến cảm giác bất khổ bất lạc thọ ấy diệt, nên bất khổ bất lạc thọ
được khởi lên do duyên xúc đưa đến cảm giác bất khổ bất lạc ấy diệt, bất
khổ bất lạc thọ ấy chấm dứt. 12) Ví như, này các Tỷ-kheo, do hai khúc
cây cọ xát ḥa hợp nên sức nóng được sanh, lửa được khởi lên. Do hai
khúc cây ấy xa ĺa tách biệt, nên sức nóng ấy đoạn diệt, sức nóng ấy
chấm dứt. 13) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, do duyên xúc
đưa đến cảm giác lạc thọ nên lạc thọ sanh khởi. Do xúc đưa đến cảm giác
lạc thọ ấy diệt, nên lạc thọ được khởi lên do duyên xúc đưa đến cảm giác
lạc thọ ấy diệt, lạc thọ ấy chấm dứt. 14) Do duyên xúc đưa đến cảm giác khổ
thọ... 15) Do duyên xúc đưa đến cảm giác bất khổ
bất lạc thọ, nên bất khổ bất lạc thọ sanh khởi. Do duyên xúc đưa đến cảm
giác bất khổ bất lạc thọ ấy diệt, nên bất khổ bất lạc thọ ấy được khởi
lên do duyên xúc đưa đến cảm giác bất khổ bất lạc thọ ấy diệt, bất khổ
bất lạc thọ ấy chấm dứt. 16) Thấy vậy, này các Tỷ-kheo, vị Đa văn
Thánh đệ tử nhàm chán đối với xúc, nhàm chán đối với thọ, nhàm chán đối
với tưởng, nhàm chán đối với thức. Do nhàm chán nên viễn ly; do viễn ly
nên giải thoát. Trong sự giải thoát trí khởi lên, biết rằng: "Ta đă giải
thoát", vị ấy biết rơ : "Sanh đă tận, Phạm hạnh đă thành, những ǵ nên
làm đă làm, không c̣n trở lại trạng thái này nữa". |
3.
Puttamaṃsūpamasuttaṃ |
3.
Puttamaṃsūpamasuttavaṇṇanā |
III. Thịt Đứa Con
(Tạp 15.11 Tử Nhục, Đại 2, 102b) (S.ii,97) |
63.
Sāvatthiyaṃ …pe… ‘‘cattārome , bhikkhave, āhārā bhūtānaṃ vā sattānaṃ
ṭhitiyā sambhavesīnaṃ vā anuggahāya . Katame cattāro? Kabaḷīkāro āhāro
oḷāriko vā sukhumo vā, phasso dutiyo, manosañcetanā tatiyā, viññāṇaṃ
catutthaṃ. Ime kho, bhikkhave, cattāro āhārā bhūtānaṃ vā sattānaṃ
ṭhitiyā sambhavesīnaṃ vā anuggahāya’’.
‘‘Kathañca, bhikkhave, kabaḷīkāro āhāro daṭṭhabbo? Seyyathāpi,
bhikkhave, dve jāyampatikā [jayampatikā (sī. pī.) ṭīkā oloketabbā]
parittaṃ sambalaṃ ādāya kantāramaggaṃ paṭipajjeyyuṃ. Tesamassa
ekaputtako piyo manāpo. Atha kho tesaṃ, bhikkhave, dvinnaṃ
jāyampatikānaṃ kantāragatānaṃ yā parittā sambalamattā, sā parikkhayaṃ
pariyādānaṃ gaccheyya. Siyā ca nesaṃ kantārāvaseso anatiṇṇo. Atha kho
tesaṃ, bhikkhave, dvinnaṃ jāyampatikānaṃ evamassa – ‘amhākaṃ kho yā
parittā sambalamattā sā parikkhīṇā pariyādiṇṇā [pariyādinnā (syā.
kaṃ.)]. Atthi cāyaṃ kantārāvaseso anittiṇṇo [anitthiṇṇo (syā. kaṃ.),
anatiṇṇo (ka.)]. Yaṃnūna mayaṃ imaṃ ekaputtakaṃ piyaṃ manāpaṃ vadhitvā
vallūrañca soṇḍikañca karitvā puttamaṃsāni khādantā evaṃ taṃ
kantārāvasesaṃ nitthareyyāma, mā sabbeva tayo vinassimhā’ti. Atha kho
te, bhikkhave, dve jāyampatikā taṃ ekaputtakaṃ piyaṃ manāpaṃ vadhitvā
vallūrañca soṇḍikañca karitvā puttamaṃsāni khādantā evaṃ taṃ
kantārāvasesaṃ nitthareyyuṃ. Te puttamaṃsāni ceva khādeyyuṃ, ure ca
paṭipiseyyuṃ – ‘kahaṃ, ekaputtaka, kahaṃ, ekaputtakā’ti.
‘‘Taṃ kiṃ maññatha, bhikkhave, api nu te davāya vā āhāraṃ āhāreyyuṃ,
madāya vā āhāraṃ āhāreyyuṃ, maṇḍanāya vā āhāraṃ āhāreyyuṃ, vibhūsanāya
vā āhāraṃ āhāreyyu’’nti? ‘‘No hetaṃ, bhante’’. ‘‘Nanu te, bhikkhave,
yāvadeva kantārassa nittharaṇatthāya āhāraṃ āhāreyyu’’nti? ‘‘Evaṃ,
bhante’’. ‘‘Evameva khvāhaṃ, bhikkhave, kabaḷīkāro āhāro daṭṭhabbo’’ti
vadāmi. Kabaḷīkāre, bhikkhave, āhāre pariññāte pañcakāmaguṇiko rāgo
pariññāto hoti. Pañcakāmaguṇike rāge pariññāte natthi taṃ saṃyojanaṃ
yena saṃyojanena saṃyutto ariyasāvako puna imaṃ lokaṃ āgaccheyya.
‘‘Kathañca, bhikkhave, phassāhāro daṭṭhabbo? Seyyathāpi, bhikkhave, gāvī
niccammā kuṭṭaṃ ce [kuḍḍañce (sī. syā. kaṃ. pī.)] nissāya tiṭṭheyya. Ye
kuṭṭanissitā pāṇā te naṃ khādeyyuṃ. Rukkhaṃ ce nissāya tiṭṭheyya, ye
rukkhanissitā pāṇā te naṃ khādeyyuṃ. Udakaṃ ce nissāya tiṭṭheyya, ye
udakanissitā pāṇā te naṃ khādeyyuṃ. Ākāsaṃ ce nissāya tiṭṭheyya, ye
ākāsanissitā pāṇā te naṃ khādeyyuṃ. Yaṃ yadeva hi sā, bhikkhave, gāvī
niccammā nissāya tiṭṭheyya, ye tannissitā [ye tannissitā tannissitā (sī.
syā. kaṃ. pī.)] pāṇā te naṃ khādeyyuṃ. Evameva khvāhaṃ, bhikkhave,
‘‘phassāhāro daṭṭhabbo’’ti vadāmi. Phasse, bhikkhave, āhāre pariññāte
tisso vedanā pariññātā honti. Tīsu vedanāsu pariññātāsu ariyasāvakassa
natthi kiñci uttarikaraṇīyanti [uttariṃkaraṇīyanti (sī. pī.)] vadāmi.
‘‘Kathañca , bhikkhave, manosañcetanāhāro daṭṭhabbo? Seyyathāpi ,
bhikkhave, aṅgārakāsu sādhikaporisā puṇṇā aṅgārānaṃ vītaccikānaṃ
vītadhūmānaṃ. Atha puriso āgaccheyya jīvitukāmo amaritukāmo sukhakāmo
dukkhappaṭikūlo. Tamenaṃ dve balavanto purisā nānābāhāsu gahetvā taṃ
aṅgārakāsuṃ upakaḍḍheyyuṃ. Atha kho, bhikkhave, tassa purisassa
ārakāvassa cetanā ārakā patthanā ārakā paṇidhi. Taṃ kissa hetu? Evañhi,
bhikkhave, tassa purisassa hoti – ‘imaṃ cāhaṃ aṅgārakāsuṃ papatissāmi,
tatonidānaṃ maraṇaṃ vā nigacchāmi maraṇamattaṃ vā dukkha’nti. Evameva
khvāhaṃ, bhikkhave, ‘manosañcetanāhāro daṭṭhabbo’ti vadāmi.
Manosañcetanāya, bhikkhave, āhāre pariññāte tisso taṇhā pariññātā honti.
Tīsu taṇhāsu pariññātāsu ariyasāvakassa natthi kiñci uttarikaraṇīyanti
vadāmi.
‘‘Kathañca, bhikkhave, viññāṇāhāro daṭṭhabbo? Seyyathāpi, bhikkhave,
coraṃ āgucāriṃ gahetvā rañño dasseyyuṃ – ‘ayaṃ te, deva, coro āgucārī,
imassa yaṃ icchasi taṃ daṇḍaṃ paṇehī’ti. Tamenaṃ rājā evaṃ vadeyya –
‘gacchatha, bho, imaṃ purisaṃ pubbaṇhasamayaṃ sattisatena hanathā’ti.
Tamenaṃ pubbaṇhasamayaṃ sattisatena haneyyuṃ. Atha rājā
majjhanhikasamayaṃ evaṃ vadeyya – ‘ambho, kathaṃ so puriso’ti? ‘Tatheva,
deva, jīvatī’ti. Tamenaṃ rājā evaṃ vadeyya – ‘gacchatha, bho, taṃ
purisaṃ majjhanhikasamayaṃ sattisatena hanathā’ti. Tamenaṃ
majjhanhikasamayaṃ sattisatena haneyyuṃ. Atha rājā sāyanhasamayaṃ evaṃ
vadeyya – ‘ambho, kathaṃ so puriso’ti? ‘Tatheva, deva, jīvatī’ti.
Tamenaṃ rājā evaṃ vadeyya – ‘gacchatha, bho, taṃ purisaṃ sāyanhasamayaṃ
sattisatena hanathā’ti. Tamenaṃ sāyanhasamayaṃ sattisatena haneyyuṃ. Taṃ
kiṃ maññatha , bhikkhave, api nu so puriso divasaṃ tīhi sattisatehi
haññamāno tatonidānaṃ dukkhaṃ domanassaṃ paṭisaṃvediyethā’’ti?
‘‘Ekissāpi, bhante, sattiyā haññamāno tatonidānaṃ dukkhaṃ domanassaṃ
paṭisaṃvediyetha; ko pana vādo tīhi sattisatehi haññamāno’’ti! ‘‘Evameva
khvāhaṃ, bhikkhave, viññāṇāhāro daṭṭhabboti vadāmi. Viññāṇe, bhikkhave,
āhāre pariññāte nāmarūpaṃ pariññātaṃ hoti, nāmarūpe pariññāte
ariyasāvakassa natthi kiñci uttarikaraṇīyanti vadāmī’’ti. Tatiyaṃ. |
63. Tatiye
cattārome, bhikkhave, āhārātiādi vuttanayameva. Yasmā panassa
aṭṭhuppattiko nikkhepo, tasmā taṃ dassetvāvettha anupubbapadavaṇṇanaṃ
karissāmi. Katarāya pana idaṃ aṭṭhuppattiyā nikkhittanti?
Lābhasakkārena. Bhagavato kira mahālābhasakkāro uppajji, yathā taṃ
cattāro asaṅkhyeyye pūritadānapāramīsañcayassa. Sabbadisāsu hissa
yamakamahāmegho vuṭṭhahitvā mahoghaṃ viya sabbapāramiyo ‘‘ekasmiṃ
attabhāve vipākaṃ dassāmā’’ti sampiṇḍitā viya lābhasakkāramahoghaṃ
nibbattayiṃsu. Tato tato annapānayānavatthamālāgandhavilepanādihatthā
khattiyabrāhmaṇādayo āgantvā, ‘‘kahaṃ buddho, kahaṃ bhagavā, kahaṃ
devadevo narāsabho purisasīho’’ti? Bhagavantaṃ pariyesanti.
Sakaṭasatehipi paccaye āharitvā okāsaṃ alabhamānā samantā
gāvutappamāṇampi sakaṭadhurena sakaṭadhuraṃ āhacca tiṭṭhanti ceva
anuppavattanti ca andhakavindabrāhmaṇādayo viya. Sabbaṃ khandhake tesu
tesu suttesu ca āgatanayena veditabbaṃ.
Yathā bhagavato, evaṃ bhikkhusaṅghassāpi. Vuttañcetaṃ –
‘‘Tena kho pana samayena bhagavā sakkato hoti garukato mānito pūjito
apacito lābhī
cīvara-piṇḍapāta-senāsana-gilāna-paccaya-bhesajja-parikkhārānaṃ.
Bhikkhusaṅghopi kho sakkato hoti…pe… parikkhārāna’’nti (udā. 14; saṃ.
ni. 2.70).
Tathā ‘‘yāvatā kho, cunda, etarahi saṅgho vā gaṇo vā loke uppanno,
nāhaṃ, cunda, aññaṃ ekasaṅghampi samanupassāmi evaṃ
lābhaggayasaggapattaṃ yatharivāyaṃ, cunda, bhikkhusaṅgho’’ti (dī. ni.
3.176).
Svāyaṃ bhagavato ca saṅghassa ca uppanno lābhasakkāro ekato hutvā
dvinnaṃ mahānadīnaṃ udakaṃ viya appameyyo ahosi. Atha satthā rahogato
cintesi – ‘‘mahālābhasakkāro atītabuddhānampi evarūpo ahosi,
anāgatānampi evarūpo bhavissati . Kiṃ nu kho bhikkhū āhārapariggāhakena
satisampajaññena samannāgatā majjhattā nicchandarāgā hutvā āhāraṃ
paribhuñjituṃ sakkonti, na sakkontī’’ti?
So addasa ekacce adhunā pabbajite kulaputte apaccavekkhitvā āhāraṃ
paribhuñjamāne. Disvānassa etadahosi – ‘‘mayā kappasatasahassādhikāni
cattāri asaṅkhyeyyāni pāramiyo pūrentena na cīvarādihetu pūritā,
uttamaphalassa pana arahattassatthāya pūritā. Imepi bhikkhū mama santike
pabbajantā na cīvarādihetu pabbajitā, arahattasseva pana atthāya
pabbajitā. Te idāni asārameva sāraṃ anatthameva ca atthaṃ karontī’’ti
evamassa dhammasaṃvego udapādi. Tato cintesi – ‘‘sace pañcamaṃ pārājikaṃ
paññapetuṃ sakkā abhavissa, apaccavekkhitāhāraparibhogo pañcamaṃ
pārājikaṃ katvā paññapetabbo bhaveyya. Na pana sakkā evaṃ kātuṃ,
dhuvapaṭisevanaṭṭhānañhetaṃ sattānaṃ. Yathā pana kathite pañcamaṃ
pārājikaṃ viya naṃ passissanti. Evaṃ dhammādāsaṃ saṃvaraṃ mariyādaṃ
ṭhapessāmi, yaṃ āvajjitvā āvajjitvā anāgate bhikkhū cattāro paccaye
paccavekkhitvā paribhuñjissantī’’ti. Imāya aṭṭhuppattiyā imaṃ
puttamaṃsūpamasuttantaṃ nikkhipi. Tattha cattārome, bhikkhave,
āhārātiādi heṭṭhā vuttatthameva.
Cattāro pana āhāre vitthāretvā idāni tesu ādīnavaṃ dassetuṃ kathañca,
bhikkhave, kabaḷīkāro āhāro daṭṭhabbotiādimāha? Tattha jāyampatikāti
jāyā ceva pati ca. Parittaṃ sambalanti puṭabhattasattumodakādīnaṃ
aññataraṃ appamattakaṃ pātheyyaṃ. Kantāramagganti kantārabhūtaṃ maggaṃ,
kantāre vā maggaṃ. Kantāranti corakantāraṃ vāḷakantāraṃ amanussakantāraṃ
nirudakakantāraṃ appabhakkhakantāranti pañcavidhaṃ. Tesu yattha
corabhayaṃ atthi , taṃ corakantāraṃ. Yattha sīhabyagghādayo vāḷā atthi,
taṃ vāḷakantāraṃ. Yattha balavāmukhayakkhiniādīnaṃ amanussānaṃ vasena
bhayaṃ atthi, taṃ amanussakantāraṃ. Yattha pātuṃ vā nhāyituṃ vā udakaṃ
natthi, taṃ nirudakakantāraṃ. Yattha khāditabbaṃ vā bhuñjitabbaṃ vā
antamaso kandamūlādimattampi natthi, taṃ appabhakkhakantāraṃ nāma.
Yattha panetaṃ pañcavidhampi bhayaṃ atthi, taṃ kantārameva. Taṃ panetaṃ
ekāhadvīhatīhādivasena nittharitabbampi atthi, na taṃ idha adhippetaṃ.
Idha pana nirudakaṃ appabhakkhaṃ yojanasatikakantāraṃ adhippetaṃ.
Evarūpe kantāre maggaṃ. Paṭipajjeyyunti chātakabhayena ceva rogabhayena
ca rājabhayena ca upaddutā paṭipajjeyyuṃ ‘‘etaṃ kantāraṃ nittharitvā
dhammikassa rañño nirupaddave raṭṭhe sukhaṃ vasissāmā’’ti maññamānā.
Ekaputtakoti ukkhipitvā gahito anukampitabbayutto athirasarīro
ekaputtako. Vallūrañca soṇḍikañcāti ghanaghanaṭṭhānato gahetvā vallūraṃ,
aṭṭhinissitasirānissitaṭṭhānāni gahetvā sūlamaṃsañcāti attho.
Paṭipiseyyunti pahareyyuṃ. Kahaṃ ekaputtakāti ayaṃ tesaṃ paridevanākāro.
Ayaṃ panettha bhūtamatthaṃ katvā ādito paṭṭhāya saṅkhepato atthavaṇṇanā
– dve kira jāyampatikā puttaṃ gahetvā parittena pātheyyena yojanasatikaṃ
kantāramaggaṃ paṭipajjiṃsu. Tesaṃ paññāsayojanāni gantvā pātheyyaṃ
niṭṭhāsi, te khuppipāsāturā viraḷacchāyāyaṃ nisīdiṃsu. Tato puriso
bhariyaṃ āha – ‘‘bhadde ito samantā paññāsayojanāni gāmo vā nigamo vā
natthi. Tasmā yaṃ taṃ purisena kātabbaṃ bahumpi kasigorakkhādikammaṃ, na
dāni sakkā taṃ mayā kātuṃ, ehi maṃ māretvā upaḍḍhamaṃsaṃ khāditvā
upaḍḍhaṃ pātheyyaṃ katvā puttena saddhiṃ kantāraṃ nittharāhī’’ti. Puna
sāpi taṃ āha – ‘‘sāmi mayā dāni yaṃ taṃ itthiyā kātabbaṃ bahumpi
suttakantanādikammaṃ, taṃ kātuṃ na sakkā, ehi maṃ māretvā upaḍḍhamaṃsaṃ
khāditvā upaḍḍhaṃ pātheyyaṃ katvā puttena saddhiṃ kantāraṃ
nittharāhī’’ti. Puna sopi taṃ āha – ‘‘bhadde mātugāmamaraṇena dvinnaṃ
maraṇaṃ paññāyati . Na hi mando kumāro mātarā vinā jīvituṃ sakkoti. Yadi
pana mayaṃ jīvāma. Puna dārakaṃ labheyyāma. Handa dāni puttakaṃ māretvā,
maṃsaṃ gahetvā kantāraṃ nittharāmā’’ti. Tato mātā puttamāha – ‘‘tāta,
pitusantikaṃ gacchā’’ti, so agamāsi. Athassa pitā, ‘‘mayā ‘puttakaṃ
posessāmī’ti kasigorakkhādīhi anappakaṃ dukkhamanubhūtaṃ, na sakkomi
ahaṃ puttaṃ māretuṃ, tvaṃyeva tava puttaṃ mārehī’’ti vatvā, ‘‘tāta
mātusantikaṃ gacchā’’ti āha. So agamāsi. Athassa mātāpi, ‘‘mayā puttaṃ
patthentiyā govatakukkuravatadevatāyācanādīhipi tāva anappakaṃ
dukkhamanubhūtaṃ, ko pana vādo kucchinā pariharantiyā? Na sakkomi ahaṃ
puttaṃ māretu’’nti vatvā ‘‘tāta, pitusantikameva gacchā’’ti āha. Evaṃ so
dvinnamantarā gacchantoyeva mato. Te taṃ disvā paridevitvā vuttanayena
maṃsāni gahetvā khādantā pakkamiṃsu.
Tesaṃ so puttamaṃsāhāro navahi kāraṇehi paṭikūlattā neva davāya hoti, na
madāya, na maṇḍanāya, na vibhūsanāya, kevalaṃ kantāranittharaṇatthāyeva
hoti. Katamehi navahi kāraṇehi paṭikūloti ce? Sajātimaṃsatāya
ñātimaṃsatāya puttamaṃsatāya piyaputtamaṃsatāya taruṇamaṃsatāya
āmakamaṃsatāya abhogamaṃsatāya aloṇatāya adhūpitatāyāti. Evañhi te
navahi kāraṇehi paṭikūlaṃ taṃ puttamaṃsaṃ khādantā na sārattā
giddhamānasā hutvā khādiṃsu, majjhattabhāveyeva pana
nicchandarāgaparibhoge ṭhitā khādiṃsu. Na aṭṭhinhārucammanissitaṭṭhānāni
apanetvā thūlathūlaṃ varamaṃsameva khādiṃsu, hatthasampattaṃ maṃsameva
pana khādiṃsu. Na yāvadatthaṃ kaṇṭhappamāṇaṃ katvā khādiṃsu, thokaṃ
thokaṃ pana ekadivasaṃ yāpanamattameva khādiṃsu. Na aññamaññaṃ
maccharāyantā khādiṃsu, vigatamaccheramalena pana parisuddheneva cetasā
khādiṃsu. Na aññaṃ kiñci migamaṃsaṃ vā moramaṃsādīnaṃ vā aññataraṃ
khādāmāti sammūḷhā khādiṃsu, piyaputtamaṃsabhāvaṃ pana jānantāva
khādiṃsu. Na ‘‘aho vata mayaṃ punapi evarūpaṃ puttamaṃsaṃ khādeyyāmā’’ti
patthanaṃ katvā khādiṃsu, patthanaṃ pana vītivattāva hutvā khādiṃsu. Na
‘‘ettakaṃ kantāre khāditvā avasiṭṭhaṃ kantāraṃ atikkamma loṇambilādīhi
yojetvā khādissāmā’’ti sannidhiṃ akaṃsu, kantārapariyosāne pana ‘‘pure
mahājano passatī’’ti bhūmiyaṃ vā nikhaṇiṃsu, agginā vā jhāpayiṃsu. Na
‘‘koci añño amhe viya evarūpaṃ puttamaṃsaṃ khādituṃ na labhatī’’ti mānaṃ
vā dappaṃ vā akaṃsu, nihatamānā pana nihatadappā hutvā khādiṃsu. ‘‘Kiṃ
iminā aloṇena anambilena adhūpitena duggandhenā’’ti na hīḷetvā khādiṃsu,
hīḷanaṃ pana vītivattā hutvā khādiṃsu . Na ‘‘tuyhaṃ bhāgo mayhaṃ bhāgo
tava putto mama putto’’ti aññamaññaṃ atimaññiṃsu. Samaggā pana
sammodamānā hutvā khādiṃsu. Imaṃ nesaṃ evarūpaṃ
nicchandarāgādiparibhogaṃ sampassamāno satthā bhikkhusaṅghampi taṃ
kāraṇaṃ anujānāpento taṃ kiṃ maññatha, bhikkhave, api nu te davāya vā
āhāraṃ āhāreyyuntiādimāha. Tattha davāya vātiādīni visuddhimagge
(visuddhi. 1.18) vitthāritāneva. Kantārassāti nittiṇṇāvasesassa
kantārassa.
Evameva khoti navannaṃ pāṭikulyānaṃ vasena piyaputtamaṃsasadiso katvā
daṭṭhabboti attho. Katamesaṃ navannaṃ? Gamanapāṭikulyatādīnaṃ.
Gamanapāṭikulyataṃ paccavekkhantopi kabaḷīkārāhāraṃ pariggaṇhāti,
pariyesanapāṭikulyataṃ paccavekkhantopi,
paribhoganidhānaāsayaparipakkāparipakkasammakkhaṇanissandapāṭikulyataṃ
paccavekkhantopi, tāni panetāni gamanapāṭikulyatādīni visuddhimagge
(visuddhi. 1.294) āhārapāṭikulyatāniddese vitthāritāneva. Iti imesaṃ
navannaṃ pāṭikulyānaṃ vasena puttamaṃsūpamaṃ katvā āhāro
paribhuñjitabbo.
Yathā te jāyampatikā pāṭikulyaṃ piyaputtamaṃsaṃ khādantā na sārattā
giddhamānasā hutvā khādiṃsu, majjhattabhāveyeva nicchandarāgaparibhoge
ṭhitā khādiṃsu, evaṃ nicchandarāgaparibhogaṃ katvā paribhuñjitabbo.
Yathā ca te na aṭṭhinhārucammanissitaṃ apanetvā thūlathūlaṃ
varamaṃsameva khādiṃsu, hatthasampattameva pana khādiṃsu, evaṃ
sukkhabhattamandabyañjanādīni piṭṭhihatthena apaṭikkhipitvā vaṭṭakena
viya kukkuṭena viya ca odhiṃ adassetvā tato tato
sappimaṃsādisaṃsaṭṭhavarabhojanaṃyeva vicinitvā abhuñjantena sīhena viya
sapadānaṃ paribhuñjitabbo.
Yathā ca te na yāvadatthaṃ kaṇṭhappamāṇaṃ khādiṃsu, thokaṃ thokaṃ pana
ekekadivasaṃ yāpanamattameva khādiṃsu, evameva
āharahatthakādibrāhmaṇānaṃ aññatarena viya yāvadatthaṃ udarāvadehakaṃ
abhuñjantena catunnaṃ pañcannaṃ vā ālopānaṃ okāsaṃ ṭhapetvāva
dhammasenāpatinā viya paribhuñjitabbo. So kira pañcacattālīsa vassāni
tiṭṭhamāno ‘‘pacchābhatte ambiluggārasamuṭṭhāpakaṃ katvā ekadivasampi
āhāraṃ na āhāresi’’nti vatvā sīhanādaṃ nadanto imaṃ gāthamāha –
‘‘Cattāro pañca ālope, abhutvā udakaṃ pive;
Alaṃ phāsuvihārāya, pahitattassa bhikkhuno’’ti. (theragā. 983);
Yathā ca te na aññamaññaṃ maccharāyantā khādiṃsu, vigatamalamaccherena
pana parisuddheneva cetasā khādiṃsu, evameva piṇḍapātaṃ labhitvā
amaccharāyitvā ‘‘imaṃ sabbaṃ gaṇhantassa sabbaṃ dassāmi, upaḍḍhaṃ
gaṇhantassa upaḍḍhaṃ, sace gahitāvaseso bhavissati, attanā
paribhuñjissāmī’’ti sāraṇīyadhamme ṭhiteneva paribhuñjitabbo. Yathā ca
te na ‘‘aññaṃ kiñci mayaṃ migamaṃsaṃ vā moramaṃsādīnaṃ vā aññataraṃ
khādāmā’’ti sammūḷhā khādiṃsu, piyaputtamaṃsabhāvaṃ pana jānantāva
khādiṃsu, evameva piṇḍapātaṃ labhitvā ‘‘ahaṃ khādāmi bhuñjāmī’’ti
attūpaladdhisammohaṃ anuppādetvā ‘‘kabaḷīkārāhāro na jānāti
‘cātumahābhūtikakāyaṃ vaḍḍhemī’ti, kāyopi na jānāti ‘kabaḷīkārāhāro maṃ
vaḍḍhetī’’’ti, evaṃ sammohaṃ pahāya paribhuñjitabbo.
Satisampajaññavasenāpi cesa asammūḷheneva hutvā paribhuñjitabbo.
Yathā ca te na ‘‘aho vata mayaṃ punapi evarūpaṃ puttamaṃsaṃ
khādeyyāmā’’ti patthanaṃ katvā khādiṃsu, patthanaṃ pana vītivattāva
hutvā khādiṃsu, evameva paṇītabhojanaṃ laddhā ‘aho vatāhaṃ svepi
punadivasepi evarūpaṃ labheyyaṃ’, lūkhaṃ vā pana laddhā ‘‘hiyyo viya me
ajja paṇītabhojanaṃ na laddha’’nti patthanaṃ vā anusocanaṃ vā akatvā
nittaṇhena –
‘‘Atītaṃ nānusocāmi, nappajappāmināgataṃ;
Paccuppannena yāpemi, tena vaṇṇo pasīdatī’’ti. (jā. 2.22.90) –
Imaṃ ovādaṃ anussarantena ‘‘paccuppanneneva yāpessāmī’’ti
paribhuñjitabbo.
Yathā ca te na ‘‘ettakaṃ kantāre khāditvā avasiṭṭhaṃ kantāraṃ atikkamma
loṇambilādīhi yojetvā khādissāmā’’ti sannidhiṃ akaṃsu, kantārapariyosāne
pana ‘‘pure mahājano passatī’’ti bhūmiyaṃ vā nikhaṇiṃsu, agginā vā
jhāpayiṃsu, evameva –
‘‘Annānamatho pānānaṃ,
Khādanīyānaṃ athopi vatthānaṃ;
Laddhā na sannidhiṃ kayirā,
Na ca parittase tāni alabhamāno’’ti. (su. ni. 930); –
Imaṃ ovādaṃ anussarantena catūsu paccayesu yaṃ yaṃ labhati, tato tato
attano yāpanamattaṃ gahetvā, sesaṃ sabrahmacārīnaṃ vissajjetvā sannidhiṃ
parivajjantena paribhuñjitabbo. Yathā ca te na ‘‘koci añño amhe viya
evarūpaṃ puttamaṃsaṃ khādituṃ na labhatī’’ti mānaṃ vā dappaṃ vā akaṃsu,
nihatamānā pana nihatadappā hutvā khādiṃsu, evameva paṇītabhojanaṃ
labhitvā ‘‘ahamasmi lābhī cīvarapiṇḍapātādīna’’nti na māno vā dappo vā
kātabbo. ‘‘Nāyaṃ pabbajjā cīvarādihetu, arahattahetu panāyaṃ
pabbajjā’’ti paccavekkhitvā nihatamānadappeneva paribhuñjitabbo.
Yathā ca te ‘‘kiṃ iminā aloṇena anambilena adhūpitena duggandhenā’’ti
hīḷetvā na khādiṃsu, hīḷanaṃ pana vītivattā hutvā khādiṃsu, evameva
piṇḍapātaṃ labhitvā ‘‘kiṃ iminā assagoṇabhattasadisena lūkhena nirasena,
suvānadoṇiyaṃ taṃ pakkhipathā’’ti evaṃ piṇḍapātaṃ vā ‘‘ko imaṃ
bhuñjissati, kākasunakhādīnaṃ dehī’’ti evaṃ dāyakaṃ vā ahīḷentena –
‘‘Sa pattapāṇi vicaranto, amūgo mūgasammato;
Appaṃ dānaṃ na hīḷeyya, dātāraṃ nāvajāniyā’’ti. (su. ni. 718); –
Imaṃ ovādaṃ anussarantena paribhuñjitabbo. Yathā ca te na ‘‘tuyhaṃ
bhāgo, mayhaṃ bhāgo, tava putto mama putto’’ti aññamaññaṃ atimaññiṃsu,
samaggā pana, sammodamānā hutvā khādiṃsu, evamevaṃ piṇḍapātaṃ labhitvā
yathā ekacco ‘‘ko tumhādisānaṃ dassati nikkāraṇā ummāresu pakkhalantānaṃ
āhiṇḍantānaṃ vijātamātāpi vo dātabbaṃ na maññati, mayaṃ pana
gatagataṭṭhāne paṇītāni cīvarādīni labhāmā’’ti sīlavante sabrahmacārī
atimaññati, yaṃ sandhāya vuttaṃ –
‘‘So tena lābhasakkārasilokena abhibhūto pariyādiṇṇacitto aññe pesale
bhikkhū atimaññati. Tañhi tassa, bhikkhave, moghapurisassa hoti
dīgharattaṃ ahitāya dukkhāyā’’ti (saṃ. ni. 2.161).
Evaṃ kañci anatimaññitvā sabbehi sabrahmacārīhi saddhiṃ samaggena
sammodamānena hutvā paribhuñjitabbaṃ.
Pariññāteti ñātapariññā tīraṇapariññā pahānapariññāti imāhi tīhi
pariññāhi pariññāte. Kathaṃ? Idha bhikkhu ‘‘kabaḷīkārāhāro nāma ayaṃ
savatthukavasena ojaṭṭhamakarūpaṃ hoti, ojaṭṭhamakarūpaṃ kattha
paṭihaññati? Jivhāpasāde, jivhāpasādo kinnissito? Catumahābhūtanissito.
Iti ojaṭṭhamakaṃ jivhāpasādo tassa paccayāni mahābhūtānīti ime dhammā
rūpakkhandho nāma, taṃ pariggaṇhato uppannā phassapañcamakā dhammā
cattāro arūpakkhandhā. Iti sabbepime pañcakkhandhā saṅkhepato
nāmarūpamattaṃ hotī’’ti pajānāti. So te dhamme sarasalakkhaṇato
vavatthapetvā tesaṃ paccayaṃ pariyesanto anulomapaṭilomaṃ
paṭiccasamuppādaṃ passati. Ettāvatānena kabaḷīkārāhāramukhena
sappaccayassa nāmarūpassa yāthāvato diṭṭhattā kabaḷīkārāhāro
ñātapariññāya pariññāto hoti. So tadeva sappaccayaṃ nāmarūpaṃ aniccaṃ
dukkhaṃ anattāti tīṇi lakkhaṇāni āropetvā sattannaṃ anupassanānaṃ vasena
sammasati. Ettāvatānena so tilakkhaṇapaṭivedhasammasanañāṇasaṅkhātāya
tīraṇapariññāya pariññāto hoti. Tasmiṃyeva nāmarūpe
chandarāgāvakaḍḍhanena anāgāmimaggena parijānatā pahānapariññāya
pariññāto hotīti.
Pañcakāmaguṇikoti pañcakāmaguṇasambhavo rāgo pariññāto hoti. Ettha pana
tisso pariññā ekapariññā sabbapariññā mūlapariññāti. Katamā ekapariññā?
Yo bhikkhu jivhādvāre ekarasataṇhaṃ parijānāti, tena pañcakāmaguṇiko
rāgo pariññātova hotīti. Kasmā? Tassāyeva tattha uppajjanato. Sāyeva hi
taṇhā cakkhudvāre uppannā rūparāgo nāma hoti, sotadvārādīsu uppannā
saddarāgādayo. Iti yathā ekasseva corassa pañcamagge hanato ekasmiṃ
magge gahetvā sīse chinne pañcapi maggā khemā honti, evaṃ jivhādvāre
rasataṇhāya pariññātāya pañcakāmaguṇiko rāgo pariññāto hotīti ayaṃ
ekapariññā nāma.
Katamā sabbapariññā? Patte pakkhittapiṇḍapātasmiñhi ekasmiṃyeva
pañcakāmaguṇikarāgo labbhati. Kathaṃ? Parisuddhaṃ tāvassa vaṇṇaṃ
olokayato rūparāgo hoti, uṇhe sappimhi tattha āsiñcante paṭapaṭāti saddo
uṭṭhahati, tathārūpaṃ khādanīyaṃ vā khādantassa murumurūti saddo
uppajjati, taṃ assādayato saddarāgo. Jīrakādivasagandhaṃ assādentassa
gandharāgo, sādurasavasena rasarāgo. Mudubhojanaṃ phassavantanti
assādayato phoṭṭhabbarāgo. Iti imasmiṃ āhāre satisampajaññena
pariggahetvā nicchandarāgaparibhogena paribhutte sabbopi so pariññāto
hotīti ayaṃ sabbapariññā nāma.
Katamā mūlapariññā? Pañcakāmaguṇikarāgassa hi kabaḷīkārāhāro mūlaṃ.
Kasmā? Tasmiṃ sati tassuppattito . Brāhmaṇatissabhaye kira dvādasa
vassāni jāyampatikānaṃ upanijjhānacittaṃ nāma nāhosi. Kasmā?
Āhāramandatāya. Bhaye pana vūpasante yojanasatiko tambapaṇṇidīpo
dārakānaṃ jātamaṅgalehi ekamaṅgalo ahosi. Iti mūlabhūte āhāre pariññāte
pañcakāmaguṇiko rāgo pariññātova hotīti ayaṃ mūlapariññā nāma.
Natthi taṃ saṃyojananti tena rāgena saddhiṃ pahānekaṭṭhatāya pahīnattā
natthi. Evamayaṃ desanā yāva anāgāmimaggā kathitā. ‘‘Ettakena pana mā
vosānaṃ āpajjiṃsū’’ti etesaṃyeva rūpādīnaṃ vasena pañcasu khandhesu
vipassanaṃ vaḍḍhetvā yāva arahattā kathetuṃ vaṭṭatīti. Paṭhamāhāro
(niṭṭhito).
Dutiye niccammāti khurato paṭṭhāya yāva siṅgamūlā sakalasarīrato
uddālitacammā kiṃsukarāsivaṇṇā. Kasmā pana aññaṃ hatthiassagoṇādiupamaṃ
agahetvā niccammagāvūpamā gahitāti? Titikkhituṃ
asamatthabhāvadīpanatthaṃ. Mātugāmo hi uppannaṃ dukkhavedanaṃ
titikkhituṃ adhivāsetuṃ na sakkoti, evameva phassāhāro abalo dubbaloti
dassanatthaṃ sadisameva upamaṃ āhari. Kuṭṭanti silākuṭṭādīnaṃ aññataraṃ.
Kuṭṭanissitā pāṇā nāma uṇṇanābhisarabūmūsikādayo. Rukkhanissitāti
uccāliṅgapāṇakādayo. Udakanissitāti macchasuṃsumārādayo. Ākāsanissitāti
ḍaṃsamakasakākakulalādayo. Khādeyyunti luñcitvā khādeyyuṃ. Sā tasmiṃ
tasmiṃ ṭhāne taṃ taṃṭhānasannissayamūlikaṃ pāṇakhādanabhayaṃ
sampassamānā neva attano sakkārasammānaṃ, na
piṭṭhiparikammasarīrasambāhanauṇhodakāni icchati, evameva bhikkhu
phassāhāramūlakaṃ kilesapāṇakakhādanabhayaṃ sampassamāno
tebhūmakaphassena anatthiko hoti.
Phasse, bhikkhave, āhāre pariññāteti tīhi pariññāhi pariññāte. Idhāpi
tisso pariññā. Tattha ‘‘phasso saṅkhārakkhandho , taṃsampayuttā vedanā
vedanākkhandho, saññā saññākkhandho, cittaṃ viññāṇakkhandho, tesaṃ
vatthārammaṇāni rūpakkhandho’’ti evaṃ sappaccayassa nāmarūpassa
yāthāvato dassanaṃ ñātapariññā. Tattheva tilakkhaṇaṃ āropetvā sattannaṃ
anupassanānaṃ vasena aniccādito tulanaṃ tīraṇapariññā. Tasmiṃyeva pana
nāmarūpe chandarāganikkaḍḍhano arahattamaggo pahānapariññā. Tisso
vedanāti evaṃ phassāhāre tīhi pariññāhi pariññāte tisso vedanā
pariññātāva honti tammūlakattā taṃsampayuttattā ca. Iti phassāhāravasena
desanā yāva arahattā kathitā. Dutiyāhāro.
Tatiye aṅgārakāsūti aṅgārānaṃ kāsu. Kāsūti rāsipi vuccati āvāṭopi.
‘‘Aṅgārakāsuṃ apare phuṇanti,
Narā rudantā paridaḍḍhagattā;
Bhayañhi maṃ vindati sūta disvā,
Pucchāmi taṃ mātali devasārathī’’ti. (jā. 2.22.462); –
Ettha rāsi ‘‘kāsū’’ti vutto.
‘‘Kinnu santaramānova, kāsuṃ khanasi sārathī’’ti? (Jā. 2.22.3). –
Ettha āvāṭo. Idhāpi ayameva adhippeto. Sādhikaporisāti atirekaporisā
pañcaratanappamāṇā. Vītaccikānaṃ vītadhūmānanti etenassa mahāpariḷāhataṃ
dasseti. Jālāya vā hi dhūme vā sati vāto samuṭṭhāti, pariḷāho mahā na
hoti, tadabhāve vātābhāvato pariḷāho mahā hoti. Ārakāvassāti dūreyeva
bhaveyya.
Evamevakhoti ettha idaṃ opammasaṃsandanaṃ – aṅgārakāsu viya hi
tebhūmakavaṭṭaṃ daṭṭhabbaṃ. Jīvitukāmo puriso viya vaṭṭanissito
bālaputhujjano. Dve balavanto purisā viya kusalākusalakammaṃ. Tesaṃ taṃ
purisaṃ nānābāhāsu gahetvā aṅgārakāsuṃ upakaḍḍhanakālo viya
puthujjanassa kammāyūhanakālo. Kammañhi āyūhiyamānameva paṭisandhiṃ
ākaḍḍhati nāma. Aṅgārakāsunidānaṃ dukkhaṃ viya kammanidānaṃ vaṭṭadukkhaṃ
veditabbaṃ.
Pariññāteti tīhi pariññāhi pariññāte. Pariññāyojanā panettha phasse
vuttanayeneva veditabbā. Tisso taṇhāti kāmataṇhā bhavataṇhā
vibhavataṇhāti imā pariññātā honti. Kasmā? Taṇhāmūlakattā
manosañcetanāya. Na hi hetumhi appahīne phalaṃ pahīyati. Iti
manosañcetanāhāravasenapi yāva arahattā desanā kathitā. Tatiyāhāro.
Catutthe āgucārinti pāpacāriṃ dosakārakaṃ. Kathaṃ so purisoti so puriso
kathaṃbhūto, kiṃ yāpeti, na yāpetīti pucchati? Tatheva deva jīvatīti
yathā pubbe, idānipi tatheva jīvati.
Evamevakhoti idhāpi idaṃ opammasaṃsandanaṃ – rājā viya hi kammaṃ
daṭṭhabbaṃ, āgucārī puriso viya vaṭṭasannissito bālaputhujjano, tīṇi
sattisatāni viya paṭisandhiviññāṇaṃ, āgucāriṃ purisaṃ ‘‘tīhi sattisatehi
hanathā’’ti raññā āṇattakālo viya kammaraññā vaṭṭasannissitaputhujjanaṃ
gahetvā paṭisandhiyaṃ pakkhipanakālo. Tattha kiñcāpi tīṇi sattisatāni
viya paṭisandhiviññāṇaṃ, sattīsu pana dukkhaṃ natthi, sattīhi
pahaṭavaṇamūlakaṃ dukkhaṃ, evameva paṭisandhiyampi dukkhaṃ natthi,
dinnāya pana paṭisandhiyā pavatte vipākadukkhaṃ sattipahaṭavaṇamūlakaṃ
dukkhaṃ viya hoti.
Pariññāteti tīheva pariññāhi pariññāte. Idhāpi pariññāyojanā phassāhāre
vuttanayeneva veditabbā. Nāmarūpanti viññāṇapaccayā nāmarūpaṃ.
Viññāṇasmiñhi pariññāte taṃ pariññātameva hoti tammūlakattā
sahuppannattā ca. Iti viññāṇāhāravasenapi yāva arahattā desanā
kathitāti. Catutthāhāro. Tatiyaṃ. |
1) ...Ở Sàvatthi. 2) ...Này các Tỷ-kheo, có bốn loại đồ ăn
này đưa đến sự tồn tại, hay sự chấp thủ tái sanh cho các loài hữu t́nh
hay chúng sanh. 3) Thế nào là bốn? Đoàn thực hoặc thô, hoặc
tế; thứ hai là xúc thực; thứ ba là tư niệm thực; thứ tư là thức thực. Này các Tỷ-kheo, bốn loại đồ ăn này đưa đến
sự tồn tại, hay sự chấp thủ tái sanh cho các loài hữu t́nh hay các loài
chúng sanh. 4) Và này các Tỷ-kheo, đoàn thực cần phải
nhận xét như thế nào? 5) Ví như, này các Tỷ-kheo, hai vợ chồng
đem theo một ít lương thực đi qua một quăng đường hoang dă, với một đứa
con khả ái, thương mến. 6) Rồi này các Tỷ-kheo, trong khi hai vợ
chồng ấy đang đi trên con đường hoang vu, số lương thực ít ỏi ấy đi đến
hao ṃn, khánh tận. Và một vùng hoang vu c̣n lại chưa được họ vượt qua. 7) Rồi này các Tỷ-kheo, hai vợ chồng người
ấy suy nghĩ: "Đồ lương thực ít ỏi của chúng ta đă bị hao ṃn, khánh tận;
c̣n lại vùng hoang vu này chưa được vượt qua; vậy chúng ta hăy giết đứa
con một, khả ái, dễ thương này, làm thành thịt khô và thịt ướp, ăn thịt
đứa con và vượt qua vùng hoang vu c̣n lại này, chớ để tất cả ba chúng ta
đều bị chết hại". 8) Rồi hai vợ chồng ấy giết đứa con một,
khả ái, dễ thương ấy, làm thịt khô và thịt ướp, ăn thịt người con và
vượt qua vùng hoang vu c̣n lại ấy. Họ vừa ăn thịt con, vừa đập ngực,
than khóc: "Đứa con một ở đâu? Đứa con một ở đâu?" 9) Này các Tỷ-kheo, các Ông nghĩ thế nào?
Họ ăn món ăn có phải để vui chơi? Hay họ ăn món ăn để tham đắm? Hay họ
ăn món ăn để trang sức? Hay họ ăn món ăn để béo tốt? -- Thưa không phải vậy, bạch Thế Tôn. 10) -- Có phải họ ăn các món ăn chỉ với mục
đích vượt qua vùng hoang vu? -- Thưa vâng, bạch Thế Tôn. 11) -- Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, Ta nói
đoàn thực cần phải nhận xét như vậy. Này các Tỷ-kheo, khi đoàn thực được
hiểu biết, thời ḷng tham đối với năm dục trưởng dưỡng được hiểu biết.
Khi ḷng tham đối với năm dục trưởng dưỡng được hiểu biết, thời không
c̣n kiết sử, do kiết sử này, một vị Thánh đệ tử bị trói buộc để phải
sanh lại đời này. 12) Và này các Tỷ-kheo, xúc thực cần phải
nhận xét như thế nào? 13) Này các Tỷ-kheo, ví như một con ḅ cái
bị lở da, nếu nó đứng dựa vào tường, thời các sanh vật sống ở tường cắn
nó. Nếu nó đứng dựa vào cây, thời các sanh vật sống ở cây cắn nó. Nếu nó
đứng ở trong nước, thời các sanh vật sống ở trong nước cắn nó. Nếu nó
đứng giữa hư không, thời các sanh vật giữa hư không cắn nó. Này các
Tỷ-kheo, con ḅ cái ấy đứng dựa vào chỗ nào, thời các sanh vật trong các
chỗ ấy cắn nó. Như vậy, này các Tỷ-kheo, Ta nói xúc thực cần phải được
nhận xét. 14) Này các Tỷ-kheo, khi xúc thực được hiểu
biết, thời ba cảm thọ được hiểu biết. Khi ba cảm thọ được hiểu biết,
thời Ta nói rằng vị Thánh đệ tử không có ǵ cần phải làm thêm nữa. 15) Và này các Tỷ-kheo, tư niệm thực cần
phải nhận xét như thế nào? 16) Này các Tỷ-kheo, ví như một hố than
hừng, sâu hơn một thân người, chứa đầy than cháy đỏ rực, hừng cháy không
có khói. Rồi một người đi đến, muốn sống, không muốn chết, muốn lạc,
chán ghét khổ. Rồi hai người lực sĩ đi đến, nắm chặt hai cánh tay người
ấy, kéo người ấy đến hố than hừng ấy. Này các Tỷ-kheo, người ấy quyết
chí muốn lánh xa, tinh cần muốn lánh xa, phát nguyện muốn lánh xa hố
than hừng ấy. 17) V́ sao? Này các Tỷ-kheo, người ấy chỉ
nghĩ như sau: "Nếu ta rơi vào hố than hừng này, do nhân duyên ấy, ta đi
đến chết, hay đi đến khổ gần như chết". Như vậy, này các Tỷ-kheo, Ta nói
rằng tư niệm thực cần phải nhận xét. 18) Này các Tỷ-kheo, khi tư niệm thực được
hiểu biết, thời ba ái được hiểu biết. Khi ba ái được hiểu biết, Ta nói
rằng vị Thánh đệ tử không có ǵ cần phải làm thêm nữa. 19) Và này các Tỷ-kheo, thức thực cần phải
nhận xét như thế nào? 20) Ví như, này các Tỷ-kheo, người ta bắt
một người ăn trộm, một người phạm tội, dẫn đến vua và thưa: "Thưa Đại
vương, người này là người ăn trộm, một người phạm tội. Hăy trừng phạt
người ấy nếu như Ngài muốn". Vị vua nói như sau về người ấy: "Các Ông
hăy đi và đánh người này với một trăm hèo vào buổi sáng". Và họ đánh
người ấy với một trăm hèo vào buổi sáng. 21) Rồi vị vua vào buổi trưa nói: "Này các
Ông, người ấy như thế nào?" -- "Thưa Đại vương, người ấy vẫn c̣n sống".
Rồi vua nói về người ấy: "Này các Ông, các Ông hăy đi và đánh người này
một trăm hèo vào buổi trưa". Và họ đánh người ấy một trăm hèo vào buổi
trưa. 22) Rồi vị vua vào buổi chiều nói: "Này các
Ông, người ấy như thế nào?" -- "Thưa Đại vương, người ấy vẫn c̣n sống".
Rồi vua nói về người ấy: "Này các Ông, các Ông hăy đi và đánh người này
một trăm hèo vào buổi chiều". 23) Này các Tỷ-kheo, các Ông nghĩ thế nào?
Người ấy trong ngày bị đánh đến ba trăm hèo, do nhân duyên ấy có cảm thọ
khổ ưu không? -- Bạch Thế Tôn, chỉ bị đánh một hèo, do
nhân duyên ấy có cảm thọ khổ ưu, c̣n nói ǵ bị đánh đến ba trăm hèo! 24) -- Như vậy, này các Tỷ-kheo, Ta nói
thức thực cần phải nhận xét. 25) Này các Tỷ-kheo, khi thức thực đựơc
hiểu rơ, thời danh sắc được hiểu rơ. Khi danh sắc được hiểu rơ, thời Ta
nói rằng vị Thánh đệ tử không làm ǵ thêm nữa. |
4. Atthirāgasuttaṃ |
4.
Atthirāgasuttavaṇṇanā |
IV. Có Tham (Tạp
15.12-4. Đại 2,102c) (S.ii,101) |
64.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘cattārome, bhikkhave, āhārā bhūtānaṃ vā
sattānaṃ ṭhitiyā sambhavesīnaṃ vā anuggahāya. Katame cattāro? Kabaḷīkāro
āhāro oḷāriko vā sukhumo vā, phasso dutiyo, manosañcetanā tatiyā,
viññāṇaṃ catutthaṃ. Ime kho, bhikkhave, cattāro āhārā bhūtānaṃ vā
sattānaṃ ṭhitiyā sambhavesīnaṃ vā anuggahāya’’.
‘‘Kabaḷīkāre ce, bhikkhave, āhāre atthi rāgo atthi nandī atthi taṇhā,
patiṭṭhitaṃ tattha viññāṇaṃ virūḷhaṃ. Yattha patiṭṭhitaṃ viññāṇaṃ
virūḷhaṃ, atthi tattha nāmarūpassa avakkanti. Yattha atthi nāmarūpassa
avakkanti, atthi tattha saṅkhārānaṃ vuddhi. Yattha atthi saṅkhārānaṃ
vuddhi, atthi tattha āyatiṃ punabbhavābhinibbatti. Yattha atthi āyatiṃ
punabbhavābhinibbatti, atthi tattha āyatiṃ jātijarāmaraṇaṃ. Yattha atthi
āyatiṃ jātijarāmaraṇaṃ, sasokaṃ taṃ, bhikkhave, sadaraṃ saupāyāsanti
vadāmi.
‘‘Phasse ce, bhikkhave, āhāre…pe… manosañcetanāya ce, bhikkhave, āhāre…
viññāṇe ce, bhikkhave, āhāre atthi rāgo atthi nandī atthi taṇhā,
patiṭṭhitaṃ tattha viññāṇaṃ virūḷhaṃ. Yattha patiṭṭhitaṃ viññāṇaṃ
virūḷhaṃ, atthi tattha nāmarūpassa avakkanti. Yattha atthi nāmarūpassa
avakkanti, atthi tattha saṅkhārānaṃ vuddhi. Yattha atthi saṅkhārānaṃ
vuddhi, atthi tattha āyatiṃ punabbhavābhinibbatti. Yattha atthi āyatiṃ
punabbhavābhinibbatti, atthi tattha āyatiṃ jātijarāmaraṇaṃ. Yattha atthi
āyatiṃ jātijarāmaraṇaṃ, sasokaṃ taṃ, bhikkhave, sadaraṃ saupāyāsanti
vadāmi.
‘‘Seyyathāpi , bhikkhave, rajako vā cittakārako vā sati rajanāya vā
lākhāya vā haliddiyā vā nīliyā vā mañjiṭṭhāya vā suparimaṭṭhe vā phalake
bhittiyā vā dussapaṭṭe vā itthirūpaṃ vā purisarūpaṃ vā abhinimmineyya
sabbaṅgapaccaṅgaṃ; evameva kho, bhikkhave, kabaḷīkāre ce āhāre atthi
rāgo atthi nandī atthi taṇhā, patiṭṭhitaṃ tattha viññāṇaṃ virūḷhaṃ.
Yattha patiṭṭhitaṃ viññāṇaṃ virūḷhaṃ, atthi tattha nāmarūpassa
avakkanti. Yattha atthi nāmarūpassa avakkanti, atthi tattha saṅkhārānaṃ
vuddhi. Yattha atthi saṅkhārānaṃ vuddhi, atthi tattha āyatiṃ
punabbhavābhinibbatti. Yattha atthi āyatiṃ punabbhavābhinibbatti, atthi
tattha āyatiṃ jātijarāmaraṇaṃ. Yattha atthi āyatiṃ jātijarāmaraṇaṃ,
sasokaṃ taṃ, bhikkhave, sadaraṃ saupāyāsanti vadāmi.
‘‘Phasse ce, bhikkhave, āhāre…pe… manosañcetanāya ce, bhikkhave, āhāre…
viññāṇe ce, bhikkhave, āhāre atthi rāgo atthi nandī atthi taṇhā,
patiṭṭhitaṃ tattha viññāṇaṃ virūḷhaṃ. Yattha patiṭṭhitaṃ viññāṇaṃ
virūḷhaṃ, atthi tattha nāmarūpassa avakkanti. Yattha atthi nāmarūpassa
avakkanti, atthi tattha saṅkhārānaṃ vuddhi. Yattha atthi saṅkhārānaṃ
vuddhi, atthi tattha āyatiṃ punabbhavābhinibbatti. Yattha atthi āyatiṃ
punabbhavābhinibbatti, atthi tattha āyatiṃ jātijarāmaraṇaṃ. Yattha atthi
āyatiṃ jātijarāmaraṇaṃ, sasokaṃ taṃ, bhikkhave, sadaraṃ saupāyāsanti
vadāmi.
‘‘Kabaḷīkāre ce, bhikkhave, āhāre natthi rāgo natthi nandī natthi taṇhā,
appatiṭṭhitaṃ tattha viññāṇaṃ avirūḷhaṃ. Yattha appatiṭṭhitaṃ viññāṇaṃ
avirūḷhaṃ, natthi tattha nāmarūpassa avakkanti. Yattha natthi
nāmarūpassa avakkanti, natthi tattha saṅkhārānaṃ vuddhi. Yattha natthi
saṅkhārānaṃ vuddhi, natthi tattha āyatiṃ punabbhavābhinibbatti. Yattha
natthi āyatiṃ punabbhavābhinibbatti, natthi tattha āyatiṃ
jātijarāmaraṇaṃ. Yattha natthi āyatiṃ jātijarāmaraṇaṃ, asokaṃ taṃ,
bhikkhave, adaraṃ anupāyāsanti vadāmi.
‘‘Phasse ce, bhikkhave, āhāre…pe… manosañcetanāya ce, bhikkhave, āhāre…
viññāṇe ce, bhikkhave, āhāre natthi rāgo natthi nandī natthi taṇhā,
appatiṭṭhitaṃ tattha viññāṇaṃ avirūḷhaṃ. Yattha appatiṭṭhitaṃ viññāṇaṃ
avirūḷhaṃ, natthi tattha nāmarūpassa avakkanti . Yattha natthi
nāmarūpassa avakkanti, natthi tattha saṅkhārānaṃ vuddhi. Yattha natthi
saṅkhārānaṃ vuddhi, natthi tattha āyatiṃ punabbhavābhinibbatti. Yattha
natthi āyatiṃ punabbhavābhinibbatti, natthi tattha āyatiṃ
jātijarāmaraṇaṃ. Yattha natthi āyatiṃ jātijarāmaraṇaṃ, asokaṃ taṃ,
bhikkhave, adaraṃ anupāyāsanti vadāmi.
‘‘Seyyathāpi, bhikkhave, kūṭāgāraṃ vā kūṭāgārasālaṃ vā uttarāya vā
dakkhiṇāya vā pācīnāya vā vātapānā sūriye uggacchante vātapānena rasmi
pavisitvā kvāssa patiṭṭhitā’’ [kattha patiṭṭhitā (ka.)] ti?
‘‘Pacchimāyaṃ, bhante, bhittiya’’nti. ‘‘Pacchimā ce, bhikkhave, bhitti
nāssa kvāssa patiṭṭhitā’’ti? ‘‘Pathaviyaṃ, bhante’’ti. ‘‘Pathavī ce,
bhikkhave , nāssa kvāssa patiṭṭhitā’’ti? ‘‘Āpasmiṃ, bhante’’ti. ‘‘Āpo
ce, bhikkhave, nāssa kvāssa patiṭṭhitā’’ti? ‘‘Appatiṭṭhitā, bhante’’ti.
‘‘Evameva kho, bhikkhave, kabaḷīkāre ce āhāre natthi rāgo natthi nandī
natthi taṇhā…pe….
‘‘Phasse ce, bhikkhave, āhāre… manosañcetanāya ce, bhikkhave, āhāre…
viññāṇe ce, bhikkhave, āhāre natthi rāgo natthi nandī natthi taṇhā,
appatiṭṭhitaṃ tattha viññāṇaṃ avirūḷhaṃ. Yattha appatiṭṭhitaṃ viññāṇaṃ
avirūḷhaṃ, natthi tattha nāmarūpassa avakkanti. Yattha natthi
nāmarūpassa avakkanti, natthi tattha saṅkhārānaṃ vuddhi. Yattha natthi
saṅkhārānaṃ vuddhi, natthi tattha āyatiṃ punabbhavābhinibbatti . Yattha
natthi āyatiṃ punabbhavābhinibbatti, natthi tattha āyatiṃ
jātijarāmaraṇaṃ. Yattha natthi āyatiṃ jātijarāmaraṇaṃ asokaṃ taṃ,
bhikkhave, adaraṃ anupāyāsanti vadāmī’’ti. Catutthaṃ. |
64. Catutthe
rāgotiādīni lobhasseva nāmāni. So hi rañjanavasena rāgo, nandanavasena
nandī, taṇhāyanavasena taṇhāti vuccati. Patiṭṭhitaṃ tattha viññāṇaṃ
virūḷhanti kammaṃ javāpetvā paṭisandhiākaḍḍhanasamatthatāya
patiṭṭhitañceva virūḷhañca. Yatthāti tebhūmakavaṭṭe bhummaṃ, sabbattha
vā purimapurimapade etaṃ bhummaṃ. Atthi tattha saṅkhārānaṃ vuddhīti idaṃ
imasmiṃ vipākavaṭṭe ṭhitassa āyativaṭṭahetuke saṅkhāre sandhāya vuttaṃ.
Yattha atthi āyatiṃ punabbhavābhinibbattīti yasmiṃ ṭhāne āyatiṃ
punabbhavābhinibbatti atthi.
Evameva khoti ettha idaṃ opammasaṃsandanaṃ – rajakacittakārā viya hi
sahakammasambhāraṃ kammaṃ, phalakabhittidussapaṭā viya tebhūmakavaṭṭaṃ.
Yathā rajakacittakārā parisuddhesu phalakādīsu rūpaṃ samuṭṭhāpenti,
evameva sasambhārakakammaṃ bhavesu rūpaṃ samuṭṭhāpeti. Tattha yathā
akusalena cittakārena samuṭṭhāpitaṃ rūpaṃ virūpaṃ hoti dussaṇṭhitaṃ
amanāpaṃ, evameva ekacco kammaṃ karonto ñāṇavippayuttena cittena karoti,
taṃ kammaṃ rūpaṃ samuṭṭhāpentaṃ cakkhādīnaṃ sampattiṃ adatvā dubbaṇṇaṃ
dussaṇṭhitaṃ mātāpitūnampi amanāpaṃ rūpaṃ samuṭṭhāpeti. Yathā pana
kusalena cittakārena samuṭṭhāpitaṃ rūpaṃ surūpaṃ hoti susaṇṭhitaṃ
manāpaṃ, evameva ekacco kammaṃ karonto ñāṇasampayuttena cittena karoti,
taṃ kammaṃ rūpaṃ samuṭṭhāpentaṃ cakkhādīnaṃ sampattiṃ datvā suvaṇṇaṃ
susaṇṭhitaṃ alaṅkatapaṭiyattaṃ viya rūpaṃ samuṭṭhāpeti.
Ettha ca āhāraṃ viññāṇena saddhiṃ saṅkhipitvā āhāranāmarūpānaṃ antare
eko sandhi, vipākavidhiṃ nāmarūpena saṅkhipitvā nāmarūpasaṅkhārānaṃ
antare eko sandhi, saṅkhārānañca āyatibhavassa ca antare eko sandhīti
veditabbo.
Kūṭāgāranti ekakaṇṇikaṃ gāhāpetvā kataṃ agāraṃ. Kūṭāgārasālāti dve
kaṇṇike gahetvā katasālā. Evameva khoti ettha khīṇāsavassa kammaṃ
sūriyarasmisamaṃ veditabbaṃ. Sūriyarasmi pana atthi, sā kevalaṃ
patiṭṭhāya abhāvena appatiṭṭhā nāma jātā, khīṇāsavassa kammaṃ natthitāya
eva appatiṭṭhaṃ. Tassa hi kāyādayo atthi, tehi pana katakammaṃ
kusalākusalaṃ nāma na hoti, kiriyamatte ṭhatvā avipākaṃ hoti. Evamassa
kammaṃ natthitāya eva appatiṭṭhaṃ nāma jātanti. Catutthaṃ.
|
1) ...Trú ở Sàvatthi. 2) -- Này các Tỷ-kheo, có bốn loại đồ ăn
đưa đến sự tồn tại hay sự chấp thủ tái sanh của các loài hữu t́nh hay
các loài chúng sanh. 3) Thế nào là bốn? Đoàn thực thô hoặc tế,
xúc thực là thứ hai, tư niệm thực là thứ ba, thức thực là thứ tư. Này các Tỷ-kheo, bốn loại đồ ăn này đưa đến
sự tồn tại hay sự chấp thủ tái sanh cho các loài hữu t́nh hay các loài
chúng sanh. 4) Này các Tỷ-kheo, nếu đối với đoàn thực,
có tham, có hỷ, có ái, thời có thức được an trú, tăng trưởng. Chỗ nào
thức được an trú, tăng trưởng, chỗ ấy có danh sắc sanh. Chỗ nào có danh
sắc sanh, chỗ ấy có các hành tăng trưởng. Chỗ nào có các hành tăng
trưởng, chỗ ấy hữu được tái sanh trong tương lai. Chỗ nào hữu được tái
sanh trong tương lai, chỗ ấy có sanh, già chết trong tương lai. Chỗ nào
có sanh, già chết trong tương lai, Ta nói chỗ ấy có sầu, có khổ, có năo. 5) Này các Tỷ-kheo, nếu đối với xúc thực...
(như trên)... 6) Này các Tỷ-kheo, nếu đối với tư niệm
thực... 7) Này các Tỷ-kheo, nếu đối với thức thực,
có tham, có hỷ, có ái, thời có thức được an trú, tăng trưởng. Chỗ nào có
thức được an trú, tăng trưởng, chỗ ấy có danh sắc sanh. Chỗ nào có danh
sắc sanh, chỗ ấy có các hành tăng trưởng. Chỗ nào có các hành tăng
trưởng, chỗ ấy hữu được tái sanh trong tương lai. Chỗ nào hữu được tái
sanh trong tương lai, chỗ ấy có sanh, già chết trong tương lai. Chỗ nào
có sanh, già chết trong tương lai, Ta nói chỗ ấy có sầu, có khổ, có năo. 8) Ví như, này các Tỷ-kheo, một người thợ
nhuộm hay một người thợ vẽ. Nếu có thuốc nhuộm hay sơn màu nghệ, màu
xanh, hay màu đỏ, có một tấm bảng khéo đánh bóng, một bức tường hay tấm
vải, có thể phác họa h́nh người đàn bà hay người đàn ông có đầy đủ chân
tay. 9) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, nếu đối với
đoàn thực, có tham, có hỷ, có ái, thời có thức an trú, tăng trưởng. Chỗ
nào có thức an trú, tăng trưởng chỗ ấy có danh sắc sanh. Chỗ nào có danh
sắc sanh, chỗ ấy có các hành tăng trưởng. Chỗ nào có các hành tăng
trưởng, chỗ ấy có hữu tái sanh trong tương lai. Chỗ nào có hữu tái sanh
trong tương lai, chỗ ấy có sanh, già chết trong tương lai. Chỗ nào có
sanh, già chết trong tương lai, Ta nói chỗ ấy có sầu, có khổ, có năo. 10) Này các Tỷ-kheo, nếu đối với xúc
thực... 11) Này các Tỷ-kheo, nếu đối với niệm
thực... 12) Này các Tỷ-kheo, nếu đối với thức thực,
có tham, có hỷ, có ái, thời có thức an trú, tăng trưởng. Chỗ nào có thức
an trú, tăng trưởng, chỗ ấy có danh sắc sanh. Chỗ nào có danh sắc sanh,
chỗ ấy có các hành tăng trưởng. Chỗ nào có các hành tăng trưởng, chỗ ấy
có hữu tái sanh trong tương lai. Chỗ nào có hữu tái sanh trong tương
lai, chỗ ấy có sanh, già, chết trong tương lai. Chỗ nào có sanh, già
chết trong tương lai, Ta nói chỗ ấy có sầu, có khổ, có năo. 13) Này các Tỷ-kheo, nếu đối với đoàn thực
không có tham, không có hỷ, không có ái, thời không có thức an trú, tăng
trưởng. Chỗ nào không có thức an trú, tăng trưởng, chỗ ấy không có danh
sắc sanh. Chỗ nào không có danh sắc sanh, chỗ ấy không có các hành tăng
trưởng. Chỗ nào không có các hành tăng trưởng, chỗ ấy không có hữu tái
sanh trong tương lai. Chỗ nào không có hữu tái sanh trong tương lai, chỗ
ấy không có sanh, già, chết trong tương lai. Chỗ nào không có sanh, già,
chết trong tương lai, Ta nói rằng chỗ ấy không có sầu, không có khổ,
không có năo. 14) Này các Tỷ-kheo, nếu đối với xúc
thực... 15) Này các Tỷ-kheo, nếu đối với tư niệm
thực ... 16) Này các Tỷ-kheo, nếu đối với thức thực,
không có tham, không có hỷ, không có ái, thời không có thức an trú, tăng
trưởng. Chỗ nào không có thức an trú, tăng trưởng, chỗ ấy không có danh
sắc sanh. Chỗ nào không có danh sắc sanh, chỗ ấy không có các hành tăng
trưởng. Chỗ nào không có các hành tăng trưởng, chỗ ấy không có hữu tái
sanh trong tương lai. Chỗ nào không có hữu tái sanh trong tương lai, chỗ
ấy không có sanh, già chết trong tương lai. Chỗ nào không có sanh, già
chết trong tương lai, Ta nói rằng chỗ ấy không có sầu, không có khổ,
không có năo. 17) Ví như, này các Tỷ-kheo, một ngôi nhà
có mái hay một dăy hành lang có mái, có cửa sổ phía Bắc, phía Nam, hay
phía Đông. Khi mặt trời mọc lên, ánh sáng ngang qua cửa sổ chiếu vào,
thời chiếu vào chỗ nào? -- Bạch Thế Tôn, chiếu vào tường phía Tây. 18) -- Này các Tỷ-kheo, nếu không có tường
phía Tây, thời chiếu vào chỗ nào? -- Bạch Thế Tôn, chiếu trên đất. 19) -- Này các Tỷ-kheo, nếu không có đất,
thời chiếu vào chỗ nào? -- Bạch Thế Tôn, chiếu trên nước. 20) -- Này các Tỷ-kheo, nếu không có nước,
thời chiếu vào chỗ nào? -- Bạch Thế Tôn, không có chiếu ở đâu cả. 21) -- Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, nếu đối
với đoàn thực không có tham, không có hỷ, không có ái... 22) Này các Tỷ-kheo, nếu đối với xúc
thực... 23) Này các Tỷ-kheo, nếu đối với tư niệm
thực... 24) Này các Tỷ-kheo, nếu đối với thức thực,
không có tham, không có hỷ, không có ái, thời không có thức an trú. Chỗ
nào không có thức an trú, chỗ ấy không có danh sắc sanh. Chỗ nào không
có danh sắc sanh, chỗ ấy không có các hành tăng trưởng. Chỗ nào không có
các hành tăng trưởng, chỗ ấy không có hữu tái sanh trong tương lai. Chỗ
nào không có hữu tái sanh trong tương lai, chỗ ấy không có sanh, già
chết trong tương lai. Chỗ nào không có sanh, già chết trong tương lai,
Ta nói rằng chỗ ấy không có sầu, không có khổ, không có năo. |
5. Nagarasuttaṃ |
5.
Nagarasuttavaṇṇanā |
V. Thành Ấp (Tạp
12.5, Đại 2,80b) (Tăng 384, Đại 2) (S.ii,104) |
65.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… ‘‘pubbe me, bhikkhave, sambodhā
anabhisambuddhassa bodhisattasseva sato etadahosi – ‘kicchā vatāyaṃ loko
āpanno jāyati ca jīyati ca mīyati ca cavati ca upapajjati ca. Atha ca
panimassa dukkhassa nissaraṇaṃ nappajānāti jarāmaraṇassa. Kudāssu nāma
imassa dukkhassa nissaraṇaṃ paññāyissati jarāmaraṇassā’ti? Tassa mayhaṃ,
bhikkhave, etadahosi – ‘kimhi nu kho sati jarāmaraṇaṃ hoti, kiṃpaccayā
jarāmaraṇa’nti ? Tassa mayhaṃ, bhikkhave, yoniso manasikārā ahu paññāya
abhisamayo – ‘jātiyā kho sati jarāmaraṇaṃ hoti, jātipaccayā
jarāmaraṇa’’’nti.
‘‘Tassa mayhaṃ, bhikkhave, etadahosi – ‘kimhi nu kho sati jāti hoti…pe…
bhavo hoti… upādānaṃ hoti… taṇhā hoti… vedanā hoti… phasso hoti…
saḷāyatanaṃ hoti… nāmarūpaṃ hoti… kiṃpaccayā nāmarūpa’nti? Tassa mayhaṃ,
bhikkhave, yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo – ‘viññāṇe kho sati
nāmarūpaṃ hoti, viññāṇapaccayā nāmarūpa’nti. Tassa mayhaṃ, bhikkhave,
etadahosi – ‘kimhi nu kho sati viññāṇaṃ hoti, kiṃpaccayā viññāṇa’nti ?
Tassa mayhaṃ, bhikkhave, yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo –
‘nāmarūpe kho sati viññāṇaṃ hoti, nāmarūpapaccayā viññāṇa’’’nti.
‘‘Tassa mayhaṃ, bhikkhave, etadahosi – paccudāvattati kho idaṃ viññāṇaṃ
nāmarūpamhā na paraṃ gacchati. Ettāvatā jāyetha vā jīyetha vā mīyetha vā
cavetha vā upapajjetha vā, yadidaṃ nāmarūpapaccayā viññāṇaṃ;
viññāṇapaccayā nāmarūpaṃ; nāmarūpapaccayā saḷāyatanaṃ; saḷāyatanapaccayā
phasso…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa samudayo hoti.
‘Samudayo, samudayo’ti kho me, bhikkhave, pubbe ananussutesu dhammesu
cakkhuṃ udapādi ñāṇaṃ udapādi paññā udapādi vijjā udapādi āloko udapādi.
‘‘Tassa mayhaṃ, bhikkhave, etadahosi – ‘kimhi nu kho asati, jarāmaraṇaṃ
na hoti; kissa nirodhā jarāmaraṇanirodho’ti? Tassa mayhaṃ, bhikkhave,
yoniso manasikārā ahu paññāya abhisamayo – ‘jātiyā kho asati,
jarāmaraṇaṃ na hoti; jātinirodhā jarāmaraṇanirodho’ti. Tassa mayhaṃ,
bhikkhave, etadahosi – ‘kimhi nu kho asati jāti na hoti…pe… bhavo na
hoti… upādānaṃ na hoti… taṇhā na hoti… vedanā na hoti… phasso na hoti…
saḷāyatanaṃ na hoti… nāmarūpaṃ na hoti. Kissa nirodhā
nāmarūpanirodho’ti? Tassa mayhaṃ, bhikkhave, yoniso manasikārā ahu
paññāya abhisamayo – ‘viññāṇe kho asati, nāmarūpaṃ na hoti;
viññāṇanirodhā nāmarūpanirodho’’’ti .
‘‘Tassa mayhaṃ, bhikkhave, etadahosi – ‘kimhi nu kho asati viññāṇaṃ na
hoti; kissa nirodhā viññāṇanirodho’ti? Tassa mayhaṃ, bhikkhave, yoniso
manasikārā ahu paññāya abhisamayo – ‘nāmarūpe kho asati, viññāṇaṃ na
hoti; nāmarūpanirodhā viññāṇanirodho’’’ti.
‘‘Tassa mayhaṃ, bhikkhave, etadahosi – adhigato kho myāyaṃ maggo bodhāya
yadidaṃ – nāmarūpanirodhā viññāṇanirodho; viññāṇanirodhā
nāmarūpanirodho; nāmarūpanirodhā saḷāyatananirodho; saḷāyatananirodhā
phassanirodho…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho hoti.
‘Nirodho, nirodho’ti kho me, bhikkhave, pubbe ananussutesu dhammesu
cakkhuṃ udapādi ñāṇaṃ udapādi paññā udapādi vijjā udapādi āloko udapādi.
‘‘Seyyathāpi, bhikkhave, puriso araññe pavane caramāno passeyya purāṇaṃ
maggaṃ purāṇañjasaṃ pubbakehi manussehi anuyātaṃ. So tamanugaccheyya .
Tamanugacchanto passeyya purāṇaṃ nagaraṃ purāṇaṃ rājadhāniṃ pubbakehi
manussehi ajjhāvuṭṭhaṃ [ajjhāvutthaṃ (sī. syā. kaṃ. pī.)] ārāmasampannaṃ
vanasampannaṃ pokkharaṇīsampannaṃ uddhāpavantaṃ [uddāpavantaṃ (sī. syā.
kaṃ. pī.)] ramaṇīyaṃ. Atha kho so, bhikkhave, puriso rañño vā
rājamahāmattassa vā āroceyya – ‘yagghe, bhante, jāneyyāsi – ahaṃ addasaṃ
araññe pavane caramāno purāṇaṃ maggaṃ purāṇañjasaṃ pubbakehi manussehi
anuyātaṃ tamanugacchiṃ. Tamanugacchanto addasaṃ purāṇaṃ nagaraṃ purāṇaṃ
rājadhāniṃ pubbakehi manussehi ajjhāvuṭṭhaṃ ārāmasampannaṃ vanasampannaṃ
pokkharaṇīsampannaṃ uddhāpavantaṃ ramaṇīyaṃ. Taṃ, bhante, nagaraṃ
māpehī’ti. Atha kho so, bhikkhave, rājā vā rājamahāmatto vā taṃ nagaraṃ
māpeyya. Tadassa nagaraṃ aparena samayena iddhañceva phītañca bāhujaññaṃ
ākiṇṇamanussaṃ vuddhivepullappattaṃ. Evameva khvāhaṃ, bhikkhave, addasaṃ
purāṇaṃ maggaṃ purāṇañjasaṃ pubbakehi sammāsambuddhehi anuyātaṃ.
‘‘Katamo ca so, bhikkhave, purāṇamaggo purāṇañjaso pubbakehi
sammāsambuddhehi anuyāto ? Ayameva ariyo aṭṭhaṅgiko maggo, seyyathidaṃ –
sammādiṭṭhi…pe… sammāsamādhi. Ayaṃ kho so, bhikkhave, purāṇamaggo
purāṇañjaso pubbakehi sammāsambuddhehi anuyāto, tamanugacchiṃ;
tamanugacchanto jarāmaraṇaṃ abbhaññāsiṃ; jarāmaraṇasamudayaṃ
abbhaññāsiṃ; jarāmaraṇanirodhaṃ abbhaññāsiṃ; jarāmaraṇanirodhagāminiṃ
paṭipadaṃ abbhaññāsiṃ. Tamanugacchiṃ; tamanugacchanto jātiṃ
abbhaññāsiṃ…pe… bhavaṃ abbhaññāsiṃ… upādānaṃ abbhaññāsiṃ… taṇhaṃ
abbhaññāsiṃ… vedanaṃ abbhaññāsiṃ… phassaṃ abbhaññāsiṃ… saḷāyatanaṃ
abbhaññāsiṃ… nāmarūpaṃ abbhaññāsiṃ… viññāṇaṃ abbhaññāsiṃ. Tamanugacchiṃ;
tamanugacchanto saṅkhāre abbhaññāsiṃ; saṅkhārasamudayaṃ abbhaññāsiṃ;
saṅkhāranirodhaṃ abbhaññāsiṃ; saṅkhāranirodhagāminiṃ paṭipadaṃ
abbhaññāsiṃ. Tadabhiññā ācikkhiṃ bhikkhūnaṃ bhikkhunīnaṃ upāsakānaṃ
upāsikānaṃ. Tayidaṃ, bhikkhave , brahmacariyaṃ iddhañceva phītañca
vitthārikaṃ bāhujaññaṃ puthubhūtaṃ yāva devamanussehi suppakāsita’’nti.
Pañcamaṃ. |
65. Pañcame
nāmarūpe kho sati viññāṇanti ettha ‘‘saṅkhāresu sati viññāṇa’’nti ca
‘‘avijjāya sati saṅkhārā’’ti ca vattabbaṃ bhaveyya, tadubhayampi na
vuttaṃ. Kasmā? Avijjāsaṅkhārā hi tatiyo bhavo, tehi saddhiṃ ayaṃ
vipassanā na ghaṭīyati. Mahāpuriso hi paccuppannapañcavokāravasena
abhiniviṭṭhoti.
Nanu ca avijjāsaṅkhāresu adiṭṭhesu na sakkā buddhena bhavitunti. Saccaṃ
na sakkā, iminā pana te bhavaupādānataṇhāvasena diṭṭhāva. Tasmā yathā
nāma godhaṃ anubandhanto puriso taṃ kūpaṃ paviṭṭhaṃ disvā otaritvā
paviṭṭhaṭṭhānaṃ khaṇitvā godhaṃ gahetvā pakkameyya, na parabhāgaṃ
khaneyya , kasmā? Kassaci natthitāya. Evaṃ mahāpurisopi godhaṃ
anubandhanto puriso viya bodhipallaṅke nisinno jarāmaraṇato paṭṭhāya
‘‘imassa ayaṃ paccayo, imassa ayaṃ paccayo’’ti pariyesanto yāva
nāmarūpadhammānaṃ paccayaṃ disvā tassapi paccayaṃ pariyesanto
viññāṇameva addasa. Tato ‘‘ettako pañcavokārabhavavasena
sammasanacāro’’ti vipassanaṃ paṭinivattesi, parato tucchakūpassa
abhinnaṭṭhānaṃ viya avijjāsaṅkhāradvayaṃ atthi, tadetaṃ heṭṭhā
vipassanāya gahitattā pāṭiyekkaṃ sammasanūpagaṃ na hotīti na aggahesi.
Paccudāvattatīti paṭinivattati. Katamaṃ panettha viññāṇaṃ
paccudāvattatīti? Paṭisandhiviññāṇampi vipassanāviññāṇampi. Tattha
paṭisandhiviññāṇaṃ paccayato paṭinivattati, vipassanāviññāṇaṃ
ārammaṇato. Ubhayampi nāmarūpaṃ nātikkamati, nāmarūpato paraṃ na
gacchati. Ettāvatā jāyetha vātiādīsu viññāṇe nāmarūpassa paccaye honte,
nāmarūpe viññāṇassa paccaye honte, dvīsupi aññamaññapaccayesu hontesu
ettakena jāyetha vā upapajjetha vā. Ito hi paraṃ kimaññaṃ jāyetha vā
upapajjetha vā, nanu etadeva jāyati ca upapajjati cāti?
Evaṃ saddhiṃ aparāparacutipaṭisandhīhi pañca padāni dassetvā puna taṃ
ettāvatāti vuttamatthaṃ niyyātento yadidaṃ nāmarūpapaccayā viññāṇaṃ,
viññāṇapaccayā nāmarūpanti vatvā tato paraṃ anulomapaccayākāravasena
viññāṇapaccayā nāmarūpamūlakaṃ āyatijarāmaraṇaṃ dassetuṃ nāmarūpapaccayā
saḷāyatanantiādimāha.
Añjasanti maggasseva vevacanaṃ. Uddhāpavantanti āpato uggatattā
uddhāpanti laddhavohārena pākāravatthunā samannāgataṃ. Ramaṇīyanti
samantā catunnaṃ dvārānaṃ abbhantare ca nānābhaṇḍānaṃ sampattiyā
ramaṇīyaṃ. Māpehīti mahājanaṃ pesetvā vāsaṃ kārehi. Māpeyyāti vāsaṃ
kāreyya. Kārento ca paṭhamaṃ aṭṭhārasa manussakoṭiyo pesetvā
‘‘sampuṇṇa’’nti pucchitvā ‘‘na tāva sampuṇṇa’’nti vutte aparāni
pañcakulāni peseyya. Puna pucchitvā ‘‘na tāva sampuṇṇa’’nti vutte
aparāni pañcapaññāsakulāni peseyya. Puna pucchitvā ‘‘na tāva
sampuṇṇa’’nti vutte aparāni tiṃsa kulāni peseyya. Puna pucchitvā ‘‘na
tāva sampuṇṇa’’nti vutte aparaṃ kulasahassaṃ peseyya. Puna pucchitvā
‘‘na tāva sampuṇṇa’’nti vutte aparāni ekādasanahutāni kulāni peseyya.
Puna pucchitvā ‘‘na tāva sampuṇṇa’’nti vutte aparāni
caturāsītikulasahassāni peseyya. Puna ‘‘sampuṇṇa’’nti pucchite,
‘‘mahārāja, kiṃ vadesi? Mahantaṃ nagaraṃ asambādhaṃ, iminā nayena kulāni
pesetvā na sakkā pūretuṃ, bheriṃ pana carāpetvā ‘amhākaṃ nagaraṃ imāya
ca imāya ca sampattiyā sampannaṃ, ye tattha vasitukāmā, yathāsukhaṃ
gacchantu, imañcimañca parihāraṃ labhissantī’ti nagarassa ceva vaṇṇaṃ
lokassa ca parihāralābhaṃ ghosāpethā’’ti vadeyya. So evaṃ kareyya. Tato
manussā nagaraguṇañceva parihāralābhañca sutvā sabbadisāhi samosaritvā
nagaraṃ pūreyyuṃ. Taṃ aparena samayena iddhañceva assa phītañca. Taṃ
sandhāya tadassa nagaraṃ aparena samayena iddhañceva phītañcātiādi
vuttaṃ.
Tattha iddhanti samiddhaṃ subhikkhaṃ. Phītanti sabbasampattīhi
pupphitaṃ. Bāhujaññanti bahūhi ñātabbaṃ, bahujanānaṃ hitaṃ vā.
‘‘Bahujana’’ntipi pāṭho. Ākiṇṇamanussanti manussehi ākiṇṇaṃ nirantaraṃ
phuṭṭhaṃ. Vuḍḍhivepullappattanti vuḍḍhippattañceva vepullappattañca,
seṭṭhabhāvañceva vipulabhāvañca pattaṃ, dasasahassacakkavāḷe agganagaraṃ
jātanti attho.
Evamevakhoti ettha idaṃ opammasaṃsandanaṃ – araññapavane caramānapuriso
viya hi dīpaṅkarapādamūlato paṭṭhāya pāramiyo pūrayamāno mahāpuriso
daṭṭhabbo, tassa purisassa pubbakehi manussehi anuyātamaggadassanaṃ viya
mahāsattassa anupubbena bodhipallaṅke nisinnassa pubbabhāge
aṭṭhaṅgikassa vipassanāmaggassa dassanaṃ, purisassa taṃ ekapadikamaggaṃ
anugacchato aparabhāge mahāmaggadassanaṃ viya mahāsattassa
uparivipassanāya ciṇṇante lokuttaramaggadassanaṃ, purisassa teneva
maggena gacchato purato nagaradassanaṃ viya tathāgatassa
nibbānanagaradassanaṃ, bahinagaraṃ panettha aññena diṭṭhaṃ, aññena
manussavāsaṃ kataṃ, nibbānanagaraṃ satthā sayameva passi, sayaṃ
vāsamakāsi. Tassa purisassa catunnaṃ dvārānaṃ diṭṭhakālo viya
tathāgatassa catunnaṃ maggānaṃ diṭṭhakālo, tassa catūhi dvārehi nagaraṃ
paviṭṭhakālo viya tathāgatassa catūhi maggehi nibbānaṃ paviṭṭhakālo,
tassa nagarabbhantare bhaṇḍavavatthānakālo viya tathāgatassa
paccavekkhaṇañāṇena paropaṇṇāsakusaladhammavavatthānakālo. Nagarassa
agārakaraṇatthaṃ kulapariyesanakālo viya satthu phalasamāpattito
vuṭṭhāya veneyyasatte volokanakālo, tena purisena yācitassa rañño ekaṃ
mahākuṭumbikaṃ diṭṭhakālo viya mahābrahmunā yācitassa bhagavato
aññāsikoṇḍaññattheraṃ diṭṭhakālo, rañño mahākuṭumbikaṃ pakkosāpetvā
‘‘nagaravāsaṃ karohī’’ti pahitakālo viya bhagavato ekasmiṃ pacchābhatte
aṭṭhārasayojanamaggaṃ gantvā āsāḷhipuṇṇamadivase bārāṇasiyaṃ isipatanaṃ
pavisitvā theraṃ kāyasakkhiṃ katvā dhammaṃ desitakālo, mahākuṭumbikena
aṭṭhārasa purisakoṭiyo gahetvā nagaraṃ ajjhāvuṭṭhakālo viya tathāgatena
dhammacakke pavattite therassa aṭṭhārasahi brahmakoṭīhi saddhiṃ
sotāpattiphale patiṭṭhitakālo, evaṃ nibbānanagaraṃ paṭhamaṃ āvāsitaṃ,
tato sampuṇṇaṃ nagaranti pucchitvā na tāvāti vutte pañca kulāni ādiṃ
katvā yāva caturāsītikulasahassapesanaṃ viya tathāgatassa
pañcamadivasato paṭṭhāya anattalakkhaṇasuttādīni desetvā pañcavaggiye
ādiṃ katvā yasapamukhā pañcapaṇṇāsa kulaputtā, tiṃsa bhaddavaggiyā,
sahassapurāṇajaṭilā, bimbisārapamukhāni ekādasapurisanahutāni,
tirokuṭṭānumodane caturāsītisahassānīti ettakassa janassa ariyamaggaṃ
otāretvā nibbānanagaraṃ pesitakālo, atha tena nayena nagare apūriyamāne
bheriṃ carāpetvā nagarassa vaṇṇaghosanaṃ kulānaṃ parihāralābhaghosanaṃ
viya ca māsassa aṭṭha divase tattha tattha nisīditvā dhammakathikānaṃ
nibbānavaṇṇassa ceva nibbānappattānaṃ jātikantārādinittharaṇānisaṃsassa
ca ghosanaṃ, tato sabbadisāhi āgantvā manussānaṃ nagarasamosaraṇaṃ viya
tattha tattha dhammakathaṃ sutvā tato tato nikkhamitvā pabbajjaṃ ādiṃ
katvā anulomapaṭipadaṃ paṭipannānaṃ aparimāṇānaṃ kulaputtānaṃ
nibbānasamosaraṇaṃ daṭṭhabbaṃ.
Purāṇaṃ magganti ariyaṃ aṭṭhaṅgikaṃ maggaṃ. Ayañhi ariyamaggo
pavāraṇasutte (saṃ. ni. 1.215) avattamānakaṭṭhena ‘‘anuppannamaggo’’ti
vutto, imasmiṃ sutte avaḷañjanaṭṭhena ‘‘purāṇamaggo’’ti. Brahmacariyanti
sikkhattayasaṅgahaṃ sakalasāsanaṃ. Iddhanti jhānassādena samiddhaṃ
subhikkhaṃ. Phītanti abhiññābharaṇehi pupphitaṃ. Vitthārikanti
vitthiṇṇaṃ. Bāhujaññanti bahujanaviññeyyaṃ. Yāva
devamanussehisuppakāsitanti yāva dasasahassacakkavāḷe devamanussehi
paricchedo atthi, etasmiṃ antare suppakāsitaṃ sudesitaṃ tathāgatenāti.
Pañcamaṃ. |
1) ...Tại Sàvatthi. 2) -- Thuở xưa, này các Tỷ-kheo, trước khi
Ta giác ngộ, chưa chứng Chánh Đẳng Giác, c̣n là Bồ-tát, Ta suy nghĩ như
sau: "Thật sự thế giới này bị hăm trong khổ năo, bị sanh, bị già, bị
chết, bị đoạn diệt, và bị tái sanh; và từ nơi đau khổ này, không biết
xuất ly khỏi già và chết; từ nơi đau khổ này, không biết khi nào được
biết đến xuất ly khỏi già và chết". 3) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ như
sau: " Do cái ǵ có mặt, già chết hiện hữu? Do cái ǵ, già chết sanh
khởi?" 4) Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi Ta như lư
tư duy, nhờ trí tuệ, phát sinh minh kiến như sau: "Do sanh có mặt nên
già chết hiện hữu. Do duyên sanh, nên già chết sanh khởi". 5) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ như
sau: "Do cái ǵ có mặt, hữu hiện hữu? Thủ hiện hữu ? Ái hiện hữu ? Thọ
hiện hữu? Xúc hiện hữu? Sáu xứ hiện hữu? Danh sắc hiện hữu? Do duyên cái
ǵ, danh sắc sanh khởi?" 6) Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi Ta như lư
tư duy, nhờ trí tuệ, phát sinh minh kiến như sau: "Do thức có mặt nên
danh sắc hiện hữu. Do duyên thức nên danh sắc sanh khởi". 7) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ như
sau: "Do cái ǵ có mặt, thức hiện hữu. Do duyên cái ǵ, thức sanh khởi?" 8) Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi Ta như lư
tư duy, nhờ trí tuệ, phát sinh minh kiến như sau : "Do danh sắc có mặt
nên thức hiện hữu. Do duyên danh sắc nên thức sanh khởi". 9) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta suy nghĩ như
sau: "Thức này trở lui, không đi xa hơn danh sắc. Xa đến như vậy, chúng
ta bị sanh, bị già, bị chết, bị đoạn diệt, bị tái sanh, nghĩa là do
duyên danh sắc, thức sanh khởi. Do duyên thức, danh sắc sanh khởi. Do
duyên danh sắc, sáu xứ sanh khởi. Do duyên sáu xứ, xúc sanh khởi..". Như
vậy là toàn bộ khổ uẩn này tập khởi. 10) "Tập khởi, tập khởi". Này các Tỷ-kheo,
đối với các pháp từ trước chưa từng được nghe, nhăn khởi lên, trí khởi
lên, tuệ khởi lên, minh khởi lên, quang khởi lên. 11) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ
như sau: "Do cái ǵ không có mặt, già chết không hiện hữu? Do cái ǵ
diệt, già chết diệt?" 12) Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi Ta như lư
tư duy, nhờ trí tuệ, phát sinh minh kiến như sau: "Do sanh không có mặt,
nên già chết không hiện hữu. Do sanh diệt, nên già chết diệt". 13) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ
như sau: " Do cái ǵ không có mặt, sanh không hiện hữu? Hữu không hiện
hữu? Thủ không hiện hữu? Ái không hiện hữu? Thọ không hiện hữu? Xúc
không hiện hữu? Sáu xứ không hiện hữu? Danh sắc không hiện hữu? Do cái
ǵ diệt, danh sắc diệt?" 14) Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi Ta như lư
tư duy, nhờ trí tuệ, phát sinh minh kiến như sau: "Do thức không có mặt,
danh sắc không hiện hữu. Do thức diệt nên danh sắc diệt". 15) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ
như sau: "Do cái ǵ không có mặt, thức không hiện hữu? Do cái ǵ diệt,
nên thức diệt ?" 16) Rồi này các Tỷ-kheo, sau khi Ta như lư
tư duy, nhờ trí tuệ, phát sinh minh kiến như sau: "Do danh sắc không có
mặt, thức không hiện hữu. Do danh sắc diệt nên thức diệt". 17) Rồi này các Tỷ-kheo, Ta lại suy nghĩ
như sau: "Ta đă chứng đắc con đường này đưa đến giác ngộ, tức là do danh
sắc diệt nên thức diệt. Do thức diệt nên danh sắc diệt. Do danh sắc diệt
nên sáu xứ diệt. Do sáu xứ diệt nên xúc diệt. ..(như trên)...Như vậy là
toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt". 18) "Đoạn diệt, đoạn diệt". Này các
Tỷ-kheo, đối với các pháp từ trước Ta chưa từng được nghe, nhăn sanh,
trí sanh, tuệ sanh, minh sanh, quang sanh. 19) Ví như, này các Tỷ-kheo, một người khi
đi qua một khu rừng, một chặng núi, thấy được một con đường cũ, một đạo
lộ cũ do những người xưa đă từng đi qua. Người ấy đi theo con đường ấy,
trong khi đi theo con đường ấy, người ấy thấy được một cổ thành, một cố
đô do người xưa ở, với đầy đủ vườn tược, đầy đủ rừng cây, đầy đủ hồ ao
với thành lũy đẹp đẽ. 20) Rồi này các Tỷ-kheo, người ấy báo cáo
với vua hay vị đại thần: "Chư tôn hăy biết, trong khi đi ngang một khu
rừng, một chặng núi, tôi thấy được một con đường cũ, một đạo lộ cũ do
những người xưa đă từng đi qua. Tôi đă đi theo con đường ấy và thấy được
một cổ thành, một cố đô do người xưa ở, với đầy đủ vườn tược, đầy đủ
rừng cây, đầy đủ hồ ao, với thành lũy đẹp đẽ. Thưa các Tôn giả, hăy xây
dựng lại ngôi thành ấy". 21) Rồi này các Tỷ-kheo, vị vua hay vị đại
thần cho xây dựng lại ngôi thành ấy. Và ngôi thành ấy, sau một thời gian
lớn lên và trở thành một thành phố phồn vinh, thịnh vượng, đông đúc,
tràn đầy người ở. Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, Ta đă thấy một
con đường cũ, một đạo lộ cũ do các vị Chánh Đẳng Giác thuở xưa đă đi
qua. 22) Và này các Tỷ-kheo, thế nào là con
đường cũ, đạo lộ cũ ấy do các vị Chánh Đẳng Giác thuở xưa đă đi qua? Đây
chính là con đường Thánh đạo tám ngành, tức là chánh tri kiến... chánh
định. Con đường ấy, này các Tỷ-kheo, là con đường cũ, đạo lộ cũ do các
bậc Chánh Đẳng Giác thuở xưa đă đi qua. Ta đă đi theo con đường ấy. Đi
theo con đường ấy, Ta thấy rơ già chết; Ta thấy rơ già, chết tập khởi;
Ta thấy rơ già chết đoạn diệt; Ta thấy rơ con đường đưa đến già chết
đoạn diệt. 23-31) Ta đă đi theo con đường ấy. Đi theo
con đường ấy; Ta thấy rơ sanh... Ta thấy rơ hữu... Ta thấy rơ thủ... Ta
thấy rơ ái... Ta thấy rơ thọ... Ta thấy rơ xúc... Ta thấy rơ sáu xứ...
Ta thấy rơ danh sắc... Ta thấy rơ thức... 32) Ta đi theo con đường ấy. Đi theo con
đường ấy, Ta thấy rơ các hành; Ta thấy rơ các hành tập khởi; Ta thấy rơ
các hành đoạn diệt, Ta thấy rơ con đường đưa đến các hành đoạn diệt. 33) Cái được Ta biết rơ, Ta đă tuyên bố cho
các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo-ni, nam cư sĩ, nữ cư sĩ được biết. Này các Tỷ-kheo,
tức là Phạm hạnh này, phồn vinh, thịnh vượng, quảng đại, chúng đa, người
nhiều và được chư Thiên, loài Người khéo léo tŕnh bày. |
6. Sammasasuttaṃ |
6.
Sammasasuttavaṇṇanā |
VI. Xúc Chạm, Biết
Rơ (Tạp 12.9, Xúc Pháp. Đại 2.82a) (S.ii,107) |
66. Evaṃ me
sutaṃ – ekaṃ samayaṃ bhagavā kurūsu viharati kammāsadhammaṃ nāma kurūnaṃ
nigamo. Tatra kho bhagavā bhikkhū āmantesi – ‘‘bhikkhavo’’ti.
‘‘Bhadante’’ti te bhikkhū bhagavato paccassosuṃ. Bhagavā etadavoca –
‘‘sammasatha no tumhe, bhikkhave, antaraṃ sammasa’’nti [antarā
sammasananti (sī.)]. Evaṃ vutte, aññataro bhikkhu bhagavantaṃ etadavoca
– ‘‘ahaṃ kho, bhante, sammasāmi antaraṃ sammasa’’nti. ‘‘Yathā kathaṃ
pana tvaṃ, bhikkhu, sammasasi antaraṃ sammasa’’nti? Atha kho so bhikkhu
byākāsi. Yathā so bhikkhu byākāsi na so bhikkhu bhagavato cittaṃ
ārādhesi.
Evaṃ vutte, āyasmā ānando bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘etassa, bhagavā,
kālo; etassa, sugata, kālo; yaṃ bhagavā antaraṃ sammasaṃ bhāseyya.
Bhagavato sutvā bhikkhū dhāressantī’’ti. ‘‘Tenahānanda, suṇātha,
sādhukaṃ manasi karotha; bhāsissāmī’’ti. ‘‘Evaṃ, bhante’’ti kho te
bhikkhū bhagavato paccassosuṃ. Bhagavā etadavoca –
‘‘Idha , bhikkhave, bhikkhu sammasamāno sammasati antaraṃ sammasaṃ
[sammasanaṃ (sī.)] – ‘yaṃ kho idaṃ anekavidhaṃ nānappakārakaṃ dukkhaṃ
loke uppajjati jarāmaraṇaṃ. Idaṃ kho dukkhaṃ kiṃnidānaṃ kiṃsamudayaṃ
kiṃjātikaṃ kiṃpabhavaṃ, kismiṃ sati jarāmaraṇaṃ hoti, kismiṃ asati
jarāmaraṇaṃ na hotī’ti? So sammasamāno evaṃ jānāti – ‘yaṃ kho idaṃ
anekavidhaṃ nānappakārakaṃ dukkhaṃ loke uppajjati jarāmaraṇaṃ. Idaṃ kho
dukkhaṃ upadhinidānaṃ upadhisamudayaṃ upadhijātikaṃ upadhipabhavaṃ,
upadhismiṃ sati jarāmaraṇaṃ hoti, upadhismiṃ asati jarāmaraṇaṃ na
hotī’ti. So jarāmaraṇañca pajānāti jarāmaraṇasamudayañca pajānāti
jarāmaraṇanirodhañca pajānāti yā ca jarāmaraṇanirodhasāruppagāminī
paṭipadā tañca pajānāti. Tathāpaṭipanno ca hoti anudhammacārī. Ayaṃ
vuccati, bhikkhave, bhikkhu sabbaso sammā dukkhakkhayāya paṭipanno
jarāmaraṇanirodhāya.
‘‘Athāparaṃ sammasamāno sammasati antaraṃ sammasaṃ – ‘upadhi panāyaṃ
kiṃnidāno kiṃsamudayo kiṃjātiko kiṃpabhavo, kismiṃ sati upadhi hoti,
kismiṃ asati upadhi na hotī’ti? So sammasamāno evaṃ jānāti – ‘upadhi
taṇhānidāno taṇhāsamudayo taṇhājātiko taṇhāpabhavo, taṇhāya sati upadhi
hoti, taṇhāya asati upadhi na hotī’ti. So upadhiñca pajānāti
upadhisamudayañca pajānāti upadhinirodhañca pajānāti yā ca
upadhinirodhasāruppagāminī paṭipadā tañca pajānāti. Tathā paṭipanno ca
hoti anudhammacārī. Ayaṃ vuccati, bhikkhave, bhikkhu sabbaso sammā
dukkhakkhayāya paṭipanno upadhinirodhāya.
‘‘Athāparaṃ sammasamāno sammasati antaraṃ sammasaṃ – ‘taṇhā panāyaṃ
kattha uppajjamānā uppajjati, kattha nivisamānā nivisatī’ti? So
sammasamāno evaṃ jānāti – yaṃ kho loke piyarūpaṃ sātarūpaṃ etthesā taṇhā
uppajjamānā uppajjati, ettha nivisamānā nivisati . Kiñca loke piyarūpaṃ
sātarūpaṃ? Cakkhuṃ loke piyarūpaṃ, sātarūpaṃ. Etthesā taṇhā uppajjamānā
uppajjati, ettha nivisamānā nivisati. Sotaṃ loke piyarūpaṃ sātarūpaṃ…pe…
ghānaṃ loke piyarūpaṃ sātarūpaṃ… jivhā loke piyarūpaṃ sātarūpaṃ… kāyo
loke piyarūpaṃ sātarūpaṃ… mano loke piyarūpaṃ sātarūpaṃ etthesā taṇhā
uppajjamānā uppajjati ettha nivisamānā nivisati.
‘‘Ye hi keci, bhikkhave, atītamaddhānaṃ samaṇā vā brāhmaṇā vā yaṃ loke
piyarūpaṃ sātarūpaṃ taṃ niccato addakkhuṃ sukhato addakkhuṃ attato
addakkhuṃ ārogyato addakkhuṃ khemato addakkhuṃ. Te taṇhaṃ vaḍḍhesuṃ. Ye
taṇhaṃ vaḍḍhesuṃ te upadhiṃ vaḍḍhesuṃ. Ye upadhiṃ vaḍḍhesuṃ te dukkhaṃ
vaḍḍhesuṃ. Ye dukkhaṃ vaḍḍhesuṃ te na parimucciṃsu jātiyā jarāya
maraṇena sokehi paridevehi dukkhehi domanassehi upāyāsehi, na
parimucciṃsu dukkhasmāti vadāmi.
‘‘Yepi hi keci, bhikkhave, anāgatamaddhānaṃ samaṇā vā brāhmaṇā vā yaṃ
loke piyarūpaṃ sātarūpaṃ taṃ niccato dakkhissanti [dakkhinti (sī.)]
sukhato dakkhissanti attato dakkhissanti ārogyato dakkhissanti khemato
dakkhissanti. Te taṇhaṃ vaḍḍhissanti. Ye taṇhaṃ vaḍḍhissanti te upadhiṃ
vaḍḍhissanti. Ye upadhiṃ vaḍḍhissanti te dukkhaṃ vaḍḍhissanti. Ye
dukkhaṃ vaḍḍhissanti te na parimuccissanti jātiyā jarāya maraṇena sokehi
paridevehi dukkhehi domanassehi upāyāsehi, na parimuccissanti
dukkhasmāti vadāmi.
‘‘Yepi hi keci, bhikkhave, etarahi samaṇā vā brāhmaṇā vā yaṃ loke
piyarūpaṃ sātarūpaṃ taṃ niccato passanti sukhato passanti attato
passanti ārogyato passanti khemato passanti. Te taṇhaṃ vaḍḍhenti . Ye
taṇhaṃ vaḍḍhenti te upadhiṃ vaḍḍhenti. Ye upadhiṃ vaḍḍhenti te dukkhaṃ
vaḍḍhenti. Ye dukkhaṃ vaḍḍhenti te na parimuccanti jātiyā jarāya
maraṇena sokehi paridevehi dukkhehi domanassehi upāyāsehi, na
parimuccanti dukkhasmāti vadāmi.
‘‘Seyyathāpi , bhikkhave, āpānīyakaṃso vaṇṇasampanno gandhasampanno
rasasampanno. So ca kho visena saṃsaṭṭho. Atha puriso āgaccheyya
ghammābhitatto ghammapareto kilanto tasito pipāsito. Tamenaṃ evaṃ
vadeyyuṃ – ‘ayaṃ te, ambho purisa, āpānīyakaṃso vaṇṇasampanno
gandhasampanno rasasampanno; so ca kho visena saṃsaṭṭho. Sace ākaṅkhasi
piva. Pivato hi kho taṃ chādessati vaṇṇenapi gandhenapi rasenapi,
pivitvā ca pana tatonidānaṃ maraṇaṃ vā nigacchasi maraṇamattaṃ vā
dukkha’nti. So taṃ āpānīyakaṃsaṃ sahasā appaṭisaṅkhā piveyya,
nappaṭinissajjeyya. So tatonidānaṃ maraṇaṃ vā nigaccheyya maraṇamattaṃ
vā dukkhaṃ. Evameva kho, bhikkhave, ye hi keci atītamaddhānaṃ samaṇā vā
brāhmaṇā vā yaṃ loke piyarūpaṃ…pe… anāgatamaddhānaṃ…pe… etarahi samaṇā
vā brāhmaṇā vā yaṃ loke piyarūpaṃ sātarūpaṃ taṃ niccato passanti sukhato
passanti attato passanti ārogyato passanti khemato passanti, te taṇhaṃ
vaḍḍhenti. Ye taṇhaṃ vaḍḍhenti te upadhiṃ vaḍḍhenti. Ye upadhiṃ
vaḍḍhenti te dukkhaṃ vaḍḍhenti. Ye dukkhaṃ vaḍḍhenti te na parimuccanti
jātiyā jarāya maraṇena sokehi paridevehi dukkhehi domanassehi upāyāsehi,
na parimuccanti dukkhasmāti vadāmi.
‘‘Ye ca kho keci, bhikkhave, atītamaddhānaṃ samaṇā vā brāhmaṇā vā yaṃ
loke piyarūpaṃ sātarūpaṃ taṃ aniccato addakkhuṃ dukkhato addakkhuṃ
anattato addakkhuṃ rogato addakkhuṃ bhayato addakkhuṃ, te taṇhaṃ
pajahiṃsu. Ye taṇhaṃ pajahiṃsu te upadhiṃ pajahiṃsu. Ye upadhiṃ
pajahiṃsu te dukkhaṃ pajahiṃsu. Ye dukkhaṃ pajahiṃsu te parimucciṃsu
jātiyā jarāya maraṇena sokehi paridevehi dukkhehi domanassehi upāyāsehi,
parimucciṃsu dukkhasmāti vadāmi.
‘‘Yepi hi keci, bhikkhave, anāgatamaddhānaṃ samaṇā vā brāhmaṇā vā yaṃ
loke piyarūpaṃ sātarūpaṃ taṃ aniccato dakkhissanti dukkhato dakkhissanti
anattato dakkhissanti rogato dakkhissanti bhayato dakkhissanti, te
taṇhaṃ pajahissanti. Ye taṇhaṃ pajahissanti…pe… parimuccissanti
dukkhasmāti vadāmi.
‘‘Yepi hi keci, bhikkhave, etarahi samaṇā vā brāhmaṇā vā yaṃ loke
piyarūpaṃ sātarūpaṃ taṃ aniccato passanti dukkhato passanti anattato
passanti rogato passanti bhayato passanti, te taṇhaṃ pajahanti. Ye
taṇhaṃ pajahanti te upadhiṃ pajahanti. Ye upadhiṃ pajahanti te dukkhaṃ
pajahanti. Ye dukkhaṃ pajahanti te parimuccanti jātiyā jarāya maraṇena
sokehi paridevehi dukkhehi domanassehi upāyāsehi, parimuccanti
dukkhasmāti vadāmi.
‘‘Seyyathāpi, bhikkhave, āpānīyakaṃso vaṇṇasampanno gandhasampanno
rasasampanno. So ca kho visena saṃsaṭṭho. Atha puriso āgaccheyya
ghammābhitatto ghammapareto kilanto tasito pipāsito. Tamenaṃ evaṃ
vadeyyuṃ – ‘ayaṃ te, ambho purisa, āpānīyakaṃso vaṇṇasampanno
gandhasampanno rasasampanno so ca kho visena saṃsaṭṭho. Sace ākaṅkhasi
piva. Pivato hi kho taṃ chādessati vaṇṇenapi gandhenapi rasenapi;
pivitvā ca pana tatonidānaṃ maraṇaṃ vā nigacchasi maraṇamattaṃ vā
dukkha’nti. Atha kho, bhikkhave, tassa purisassa evamassa – ‘sakkā kho
me ayaṃ surāpipāsitā [surāpipāsā (?)] pānīyena vā vinetuṃ dadhimaṇḍakena
vā vinetuṃ bhaṭṭhaloṇikāya [maṭṭhaloṇikāya (sī. syā. kaṃ. pī.)] vā
vinetuṃ loṇasovīrakena vā vinetuṃ, na tvevāhaṃ taṃ piveyyaṃ, yaṃ mama
assa dīgharattaṃ hitāya sukhāyā’ti. So taṃ āpānīyakaṃsaṃ paṭisaṅkhā na
piveyya, paṭinissajjeyya . So tatonidānaṃ na maraṇaṃ vā nigaccheyya
maraṇamattaṃ vā dukkhaṃ. Evameva kho, bhikkhave, ye hi keci
atītamaddhānaṃ samaṇā vā brāhmaṇā vā yaṃ loke piyarūpaṃ sātarūpaṃ taṃ
aniccato addakkhuṃ dukkhato addakkhuṃ anattato addakkhuṃ rogato
addakkhuṃ bhayato addakkhuṃ, te taṇhaṃ pajahiṃsu. Ye taṇhaṃ pajahiṃsu te
upadhiṃ pajahiṃsu. Ye upadhiṃ pajahiṃsu te dukkhaṃ pajahiṃsu. Ye dukkhaṃ
pajahiṃsu te parimucciṃsu jātiyā jarāya maraṇena sokehi paridevehi
dukkhehi domanassehi upāyāsehi, parimucciṃsu dukkhasmāti vadāmi.
‘‘Yepi hi keci, bhikkhave, anāgatamaddhānaṃ…pe… etarahi samaṇā vā
brāhmaṇā vā yaṃ loke piyarūpaṃ sātarūpaṃ taṃ aniccato passanti dukkhato
passanti anattato passanti rogato passanti bhayato passanti, te taṇhaṃ
pajahanti. Ye taṇhaṃ pajahanti te upadhiṃ pajahanti. Ye upadhiṃ
pajahanti te dukkhaṃ pajahanti. Ye dukkhaṃ pajahanti te parimuccanti
jātiyā jarāya maraṇena sokehi paridevehi dukkhehi domanassehi upāyāsehi,
parimuccanti dukkhasmāti vadāmī’’ti. Chaṭṭhaṃ. |
66. Chaṭṭhe
āmantesīti kasmā āmantesi? Yasmāssa sukhumā tilakkhaṇāhatā dhammadesanā
upaṭṭhāsi. Tasmiṃ kira janapade manussā sahetukā paññavanto. Siniddhāni
kirettha bhojanāni, tānisevato janassa paññā vaḍḍhati, te gambhīraṃ
tilakkhaṇāhataṃ dhammakathaṃ paṭivijjhituṃ samatthā honti. Teneva
bhagavā dīghamajjhimesu mahāsatipaṭṭhānāni (dī. ni. 2.372 ādayo)
mahānidānaṃ (dī. ni. 2.95 ādayo), āneñjasappāyaṃ (ma. ni. 3.66 ādayo),
saṃyuttake cūḷanidānādisuttanti evamādīni aññāni gambhīrāni suttāni
tattheva kathesi. Sammasatha noti sammasatha nu. Antaraṃ sammasanti
abbhantaraṃ paccayasammasanaṃ. Na so bhikkhu bhagavato cittaṃ ārādhesīti
paccayākāravasena byākārāpetukāmassa bhagavato tathā abyākaritvā
dvattiṃsākāravasena byākaronto ajjhāsayaṃ gahetuṃ nāsakkhi.
Etadavocāti desanā yathānusandhiṃ na gatā, desanāya
yathānusandhigamanatthaṃ etadavoca. Tenahānanda, suṇāthāti idaṃ tepiṭake
buddhavacane asambhinnapadaṃ. Aññattha hi evaṃ vuttaṃ nāma natthi.
Upadhinidānanti khandhupadhinidānaṃ. Khandhapañcakañhettha upadhīti
adhippetaṃ. Uppajjatīti jāyati. Nivisatīti punappunaṃ pavattivasena
patiṭṭhahati.
Yaṃ kho loke piyarūpaṃ sātarūpanti yaṃ lokasmiṃ piyasabhāvañceva
madhurasabhāvañca. Cakkhuṃ loketiādīsu lokasmiñhi cakkhādīsu mamattena
abhiniviṭṭhā sattā sampattiyaṃ patiṭṭhitā attano cakkhuṃ ādāsādīsu
nimittaggahaṇānusārena vippasannapañcapasādaṃ suvaṇṇavimāne
ugghāṭitamaṇisīhapañjaraṃ viya maññanti, sotaṃ rajatapanāḷikaṃ viya
pāmaṅgasuttaṃ viya ca maññanti, tuṅganāsāti laddhavohāraṃ ghānaṃ
vaṭṭetvā ṭhapitaharitālavaṭṭiṃ viya maññanti, jivhaṃ rattakambalapaṭalaṃ
viya mudusiniddhamadhurarasadaṃ maññanti, kāyaṃ sālalaṭṭhiṃ viya
suvaṇṇatoraṇaṃ viya ca maññanti, manaṃ aññesaṃ manena asadisaṃ uḷāraṃ
maññanti.
Niccato addakkhunti niccanti addasaṃsu. Sesapadesupi eseva nayo. Na
parimucciṃsu dukkhasmāti sakalasmāpi vaṭṭadukkhā na parimucciṃsu.
Dakkhissantīti passissanti. Āpānīyakaṃsoti sarakassa nāmaṃ. Yasmā
panettha āpaṃ pivanti, tasmā ‘‘āpānīyo’’ti vuccati. Āpānīyo ca so kaṃso
cāti āpānīyakaṃso. Surāmaṇḍasarakassetaṃ nāmaṃ.
‘‘Vaṇṇasampanno’’tiādivacanato pana kaṃse ṭhitapānameva evaṃ vuttaṃ.
Ghammābhitattoti ghammena abhitatto. Ghammaparetoti ghammena phuṭṭho,
anugatoti attho. Pivato hi kho taṃ chādessatīti pivantassa taṃ pānīyaṃ
vaṇṇādisampattiyā ruccissati, sakalasarīraṃ vā pharitvā tuṭṭhiṃ
uppādayamānaṃ ṭhassati. Appaṭisaṅkhāti apaccavekkhitvā.
Evameva khoti ettha idaṃ opammasaṃsandanaṃ – āpānīyakaṃso viya hi loke
piyarūpaṃ sātarūpaṃ ārammaṇaṃ daṭṭhabbaṃ, ghammābhitattapuriso viya
vaṭṭanissito puthujjano, āpānīyakaṃsena nimantanapuriso viya loke
piyarūpena sātarūpena ārammaṇena nimantakajano, āpānīyakaṃse sampattiñca
ādīnavañca ārocento āpānakamanusso viya ācariyupajjhāyādiko
kalyāṇamitto. Yatheva hi tassa purisassa apalokitamanusso āpānīyakaṃse
guṇañca ādīnavañca āroceti, evameva ācariyo vā upajjhāyo vā bhikkhuno
pañcasu kāmaguṇesu assādañca nissaraṇañca katheti.
Tattha yathā āpānīyakaṃsamhi guṇe ca ādīnave ca ārocite so puriso
piyavaṇṇādisampadāyameva sañjātavego ‘‘sace maraṇaṃ bhavissati, pacchā
jānissāmī’’ti sahasā appaṭisaṅkhāya taṃ pivitvā maraṇaṃ vā maraṇamattaṃ
vā dukkhaṃ nigacchati, evameva, bhikkhu, ‘‘pañcasu kāmaguṇesu
dassanādivasena uppannasomanassamattameva assādo, ādīnavo pana
diṭṭhadhammikasamparāyiko bahu nānappakāro, appassādā kāmā bahudukkhā
bahupāyāsā’’ti evaṃ ācariyupajjhāyehi ānisaṃsañca ādīnavañca kathetvā –
‘‘samaṇapaṭipadaṃ paṭipajja, indriyesu guttadvāro bhava bhojane mattaññū
jāgariyaṃ anuyutto’’ti evaṃ ovaditopi assādabaddhacittatāya ‘‘sace
vuttappakāro ādīnavo bhavissati, pacchā jānissāmī’’ti ācariyupajjhāye
apasādetvā uddesaparipucchādīni ceva vattapaṭipattiñca pahāya
lokāmisakathaṃ kathento kāme paribhuñjitukāmatāya sikkhaṃ paccakkhāya
hīnāyāvattati. Tato duccaritāni pūrento sandhicchedanādikāle ‘‘coro
aya’’nti gahetvā rañño dassito idheva hatthapādādichedanaṃ patvā
samparāye catūsu apāyesu mahādukkhaṃ anubhoti.
Pānīyena vā vinetunti sītena vārinā harituṃ. Dadhimaṇḍakenāti
dadhimaṇḍanamattena. Bhaṭṭhaloṇikāyāti saloṇena sattupānīyena.
Loṇasovīrakenāti sabbadhaññaphalakaḷīrādīni pakkhipitvā loṇasovīrakaṃ
nāma karonti, tena.
Opammasaṃsandanaṃ panettha – ghammābhitattapuriso viya
vaṭṭasannissitakāle yogāvacaro daṭṭhabbo, tassa purisassa paṭisaṅkhā
āpānīyakaṃsaṃ pahāya pānīyādīhi pipāsassa vinodanaṃ viya bhikkhuno
ācariyupajjhāyānaṃ ovāde ṭhatvā chadvārādīni pariggahetvā anukkamena
vipassanaṃ vaḍḍhentassa arahattaphalādhigamo, pānīyādīni cattāri pānāni
viya hi cattāro maggā, tesu aññataraṃ pivitvā surāpipāsitaṃ vinodetvā
sukhino yena kāmaṃ gamanaṃ viya khīṇāsavassa catumaggapānaṃ pivitvā
taṇhaṃ vinodetvā agatapubbaṃ nibbānadisaṃ gamanakālo veditabbo.
Chaṭṭhaṃ. |
1) Như vầy tôi nghe. Một thời Thế Tôn trú ở giữa dân chúng Kuru,
tại thị trấn dân chúng Kuru tên là Kammàsadhamma. 2) Ở đây, Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo: -- "Này
các Tỷ-kheo". -- "Bạch Thế Tôn". Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. 3) Thế Tôn nói như sau: -- Này các Tỷ-kheo, các Ông có nắm giữ với
nội xúc hay không? 4) Được nói vậy, một Tỷ-kheo bạch Thế Tôn: -- Bạch Thế Tôn, con có nắm giữ, với nội
xúc. 5) -- Này các Tỷ-kheo, nhưng Ông nắm giữ
nội xúc như thế nào? 6) Tỷ-kheo ấy trả lời. Với câu trả lời,
Tỷ-kheo ấy không làm tâm Thế Tôn thỏa măn. 7) Khi được nói vậy, Tôn giả Ananda bạch
Thế Tôn: -- Bạch Thế Tôn, nay đă đến thời. Bạch
Thiện Thệ, nay đă đến thời Thế Tôn nói về nội xúc. Sau khi nghe, các
Tỷ-kheo sẽ thọ tŕ. 8) -- Vậy này Ananda, hăy nghe và khéo suy
nghiệm, Ta sẽ nói. -- Thưa vâng, bạch Thế Tôn. Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. 9) Thế Tôn nói như sau: -- Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo trong
khi nắm giữ nội xúc, nắm giữ nội xúc như sau: "Sự đau khổ đa loại, đa
dạng này khởi lên ở đời với già chết; sự đau khổ này lấy cái ǵ làm
nhân, hay lấy cái ǵ làm tập khởi, lấy cái ǵ làm tác sanh, lấy cái ǵ
làm hiện hữu? Cái ǵ có mặt, già chết hiện hữu? Cái ǵ không có mặt, già
chết không hiện hữu?". Vị ấy nắm giữ nội xúc, biết như sau: "Sự đau khổ
đa loại, đa dạng này khởi lên ở đời với già chết. Sự đau khổ này lấy
sanh y làm nhân, lấy sanh y làm tập khởi, lấy sanh y làm tác sanh, lấy
sanh y làm hiện hữu. Do sanh y có mặt, già chết hiện hữu. Do sanh y
không có mặt, già chết không hiện hữu". Vị ấy biết già chết. Vị ấy biết
già chết tập khởi. Vị ấy biết già chết đoạn diệt. Vị ấy biết con đường
thích ứng đưa đến già chết đoạn diệt. Và nhờ thực hành như vậy, vị ấy
trở thành một vị tùy pháp hành. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là Tỷ-kheo đă thực
hành để diệt tận khổ đau, để đoạn diệt già chết một cách hoàn toàn. 10) Vị ấy lại nắm giữ thêm nội xúc và nắm
giữ như sau: "Sanh y này lấy ǵ làm nhân, lấy ǵ làm tập khởi, lấy ǵ
làm tác sanh, lấy ǵ làm hiện hữu? Cái ǵ có mặt, sanh y hiện hữu? Cái
ǵ không có mặt, sanh y không hiện hữu?". Vị ấy nắm giữ nội xúc, biết
được như sau: "Sanh y lấy ái làm nhân, lấy ái làm tập khởi, lấy ái làm
tác sanh, lấy ái làm hiện hữu. Do ái có mặt, sanh y hiện hữu. Do ái
không có mặt, sanh y không hiện hữu". Vị ấy biết sanh y, biết sanh y tập
khởi, biết sanh y đoạn diệt, và biết con đường thích ứng đưa đến sanh y
đoạn diệt. Do thực hành như vậy, vị ấy được gọi là tùy pháp hành. Này các Tỷ-kheo, đây gọi là Tỷ-kheo đă chơn
chánh thực hành để tận diệt đau khổ và đoạn diệt sanh y một cách hoàn
toàn. 11) Vị ấy lại nắm giữ thêm nội xúc và nắm
giữ như sau: "Nhưng ái này, khởi lên tại chỗ nào được khởi lên, an trú
tại chỗ nào được an trú?". Vị ấy nắm giữ nội xúc, biết được như sau:
"Tất cả những ǵ ở đời khả ái, hấp dẫn, khởi lên; tại chỗ ấy, ái được
sanh khởi; tại chỗ ấy, ái được an trú. Và cái ǵ ở đời khả ái, hấp dẫn?
Con mắt ở đời là khả ái, hấp dẫn khởi lên; tại chỗ ấy, ái được sanh
khởi; tại chỗ ấy ái được an trú". 12) ... Lỗ tai ở đời là khả ái, hấp dẫn... 13) ... Lỗ mũi ở đời là khả ái, hấp dẫn... 14) ... Lưỡi ở đời là khả ái, hấp dẫn... 15) ... Thân ở đời là khả ái, hấp dẫn... 16) ... Ư ở đời là khả ái, hấp dẫn khởi
lên; tại chỗ ấy, ái được sanh khởi; tại chỗ ấy, ái được an trú. 17) Này các Tỷ-kheo, những ai trong quá
khứ, là Sa-môn hay Bà-la-môn, thấy những ǵ ở đời khả ái, hấp dẫn là
thường c̣n, thấy là lạc, thấy là vô bệnh, thấy là an ổn, thấy là tự ngă,
những người ấy làm ái tăng trưởng. 18) Những ai làm ái tăng trưởng, những
người ấy làm sanh y tăng trưởng. Những ai làm sanh y tăng trưởng, những
người ấy làm đau khổ tăng trưởng. Những ai làm đau khổ tăng trưởng,
những người ấy không thể giải thoát sanh, già, chết, sầu, bi, khổ, ưu,
năo. Ta nói rằng họ không thể giải thoát khỏi đau khổ. 19) Này các Tỷ-kheo, những ai trong tương
lai là Sa-môn hay Bà-la-môn thấy những ǵ ở đời khả ái, hấp dẫn là
thường c̣n, thấy là lạc, thấy là tự ngă, thấy là vô bệnh, thấy là an ổn,
những người ấy sẽ làm ái tăng trưởng. 20) Những ai làm ái tăng trưởng, những
người ấy sẽ làm sanh y tăng trưởng. Những ai làm sanh y tăng trưởng,
những người ấy sẽ làm đau khổ tăng trưởng. Những ai làm đau khổ tăng
trưởng, những người ấy không thể giải thoát khỏi sanh, già, chết, sầu,
bi, khổ, ưu, năo. Ta nói họ không có thể giải thoát khỏi đau khổ. 21) Này các Tỷ-kheo, những ai trong hiện
tại là Sa-môn hay Bà-la-môn thấy những ǵ ở đời khả ái, hấp dẫn là
thường c̣n, thấy là lạc, thấy là tự ngă, thấy là vô bệnh, thấy là an ổn,
những người ấy làm ái tăng trưởng. 22) Những ai làm ái tăng trưởng, những
người ấy làm sanh y tăng trưởng. Những ai làm sanh y tăng trưởng, những
người ấy làm đau khổ tăng trưởng. Những ai làm đau khổ tăng trưởng,
những người ấy không thể giải thoát khỏi sanh, già, chết, sầu, bi, khổ,
ưu, năo. Ta nói rằng họ không thể giải thoát khỏi đau khổ. 23) Này các Tỷ-kheo, ví như một b́nh bằng
đồng, đựng nước uống có sắc, có hương, có vị và nước uống ấy có pha
thuốc độc. Rồi một người đi đến, bị nóng bức bách, bị nóng áp đảo, mệt
mỏi, run rẩy, khát nước và có những người nói với người ấy như sau: "Này
Bạn, b́nh đồng đựng nước uống này, có sắc, có hương, có vị, và b́nh nước
uống ấy có pha thuốc độc. Nếu Bạn muốn, hăy uống. Trong khi uống, Bạn sẽ
được thích thú về sắc, về hương, về vị. Sau khi uống, do nhân duyên ấy,
Bạn có thể đi đến chết, hay đau khổ gần như chết". Người kia có thể uống
b́nh nước bằng đồng ấy một cách hấp tấp không suy nghĩ, không từ bỏ.
Người kia do nhân duyên ấy, có thể đi đến chết hay đau khổ gần như chết. 24) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, những ai
trong quá khứ, là Sa-môn hay Bà-la-môn, phàm vật ǵ khả ái hấp dẫn ở
đời... 25) ... Những ai trong tương lai... 26) Này các Tỷ-kheo, những ai trong hiện
tại là Sa-môn hay Bà-la-môn, thấy những ǵ ở đời khả ái, hấp dẫn là
thường c̣n, thấy là lạc, thấy là tự ngă, thấy là vô bệnh, thấy là an ổn,
những người ấy làm ái tăng trưởng. 27) Những ai làm ái tăng trưởng, những
người ấy làm sanh y tăng trưởng. Những ai làm sanh y tăng trưởng, những
người ấy làm đau khổ tăng trưởng. Những ai làm đau khổ tăng trưởng,
những người ấy không thể giải thoát khỏi sanh, già chết, sầu, bi, khổ,
ưu, năo. Ta nói họ không thể giải thoát khỏi đau khổ. 28) Và này các Tỷ-kheo, những ai trong quá
khứ là Sa-môn hay Bà-la-môn thấy những ǵ khả ái, hấp dẫn ở đời là vô
thường, thấy là khổ, thấy là vô ngă, thấy là bệnh, thấy là đáng sợ hăi,
những người ấy từ bỏ ái. Những ai từ bỏ ái, những người ấy từ bỏ
sanh y. Những ai từ bỏ sanh y, những người ấy từ bỏ đau khổ. Những ai từ
bỏ đau khổ, những người ấy đă được giải thoát khỏi sanh, già, chết, sầu,
bi, khổ, ưu, năo. Ta nói rằng họ đă giải thoát khỏi đau khổ. 29) Và này các Tỷ-kheo, những ai trong
tương lai là Sa-môn hay Bà-la-môn, thấy những ǵ khả ái, hấp dẫn ở đời
là vô thường, thấy là khổ, thấy là vô ngă, thấy là bệnh, thấy là đáng sợ
hăi, những người ấy sẽ từ bỏ ái. 30) Những ai từ bỏ ái, những người ấy từ bỏ
sanh y... Ta nói họ có thể giải thoát khỏi đau khổ. 31) C̣n những ai, này các Tỷ-kheo, trong
hiện tại là Sa-môn hay Bà-la-môn, thấy những ǵ khả ái, hấp dẫn ở đời là
vô thường, thấy là khổ, thấy là vô ngă, thấy là bệnh, thấy là đáng sợ
hăi, họ từ bỏ ái. 32) Những ai từ bỏ ái, những người ấy từ bỏ
sanh y. Những ai từ bỏ sanh y, những người ấy từ bỏ đau khổ. Những ai từ
bỏ đau khổ, những người ấy sẽ giải thoát khỏi sanh, già, chết, sầu, bi,
khổ, ưu, năo. Ta nói họ sẽ giải thoát khỏi đau khổ. 33) Ví như, này các Tỷ-kheo, một b́nh nước
bằng đồng có sắc, có hương, có vị, nhưng bị pha thuốc độc. Rồi có người
đi đến, bị nóng bức bách, bị nóng áp đảo, mệt mỏi, run rẩy, khát nước.
Có những người nói với người ấy : "Này Bạn, b́nh nước bằng đồng này có
sắc, có hương, có vị, nhưng b́nh nước uống ấy bị pha thuốc độc. Nếu Bạn
muốn, hăy uống. Trong khi uống, Bạn sẽ thích thú về sắc, về hương, về
vị. Sau khi uống, do nhân duyên ấy Bạn có thể đi đến chết, hay đau khổ
gần như chết". 34) Và này các Tỷ-kheo, người ấy có thể suy
nghĩ như sau: "Ở đây, ta có thể nhiếp phục khát nước này với uống rượu,
hay nhiếp phục với ăn sữa đông (sanh tô), hay nhiếp phục với ngậm muối,
hay nhiếp phục với cháo chua. Nhưng ta không có thể uống thứ này, nó
khiến ta phải bất hạnh, đau khổ lâu dài". Người ấy sau khi suy nghĩ,
không uống và từ bỏ thứ nước uống ấy. Do nhân duyên này, người ấy không
đi đến chết, hay sự đau khổ gần như chết. 35) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, những ai
trong thời quá khứ là Sa-môn hay Bà-la-môn, thấy những ǵ khả ái hấp dẫn
ở đời là vô thường, thấy là đau khổ, thấy là vô ngă, thấy là bệnh, thấy
là đáng sợ hăi, họ đoạn trừ ái. 36) Những ai đoạn trừ ái, những người ấy
đoạn trừ sanh y. Những ai đoạn trừ sanh y, những người ấy đoạn trừ đau
khổ. Những ai đoạn trừ đau khổ, những người ấy được giải thoát khỏi
sanh, già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, năo. Ta nói họ được giải thoát khỏi
đau khổ. 37-38) Này các Tỷ-kheo, những ai trong
tương lai... 39) Những ai trong thời hiện tại là Sa-môn
hay Bà-la-môn, thấy những ǵ khả ái, hấp dẫn ở đời là vô thường, thấy là
khổ, thấy là vô ngă, thấy là bệnh, thấy là đáng sợ hăi, họ từ bỏ ái. 40) Những ai từ bỏ ái, những người ấy từ bỏ
sanh y. Những ai từ bỏ sanh y, những người ấy từ bỏ đau khổ. Những ai từ
bỏ đau khổ, những người ấy được giải thoát khỏi sanh, già, chết, sầu,
bi, khổ, ưu, năo. Ta nói rằng họ được giải thoát khỏi đau khổ. |
7. Naḷakalāpīsuttaṃ |
7.
Naḷakalāpīsuttavaṇṇanā |
VII. Bó Lau (Tạp
12.6 Lô, Đại 2,81a) (S.ii,112) |
67. Ekaṃ
samayaṃ āyasmā ca sāriputto āyasmā ca mahākoṭṭhiko [mahākoṭṭhito (sī.
syā. kaṃ. pī.)] bārāṇasiyaṃ viharanti isipatane migadāye. Atha kho
āyasmā mahākoṭṭhiko sāyanhasamayaṃ paṭisallānā vuṭṭhito yenāyasmā
sāriputto tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā āyasmatā sāriputtena saddhiṃ
sammodi. Sammodanīyaṃ kathaṃ sāraṇīyaṃ vītisāretvā ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantaṃ nisinno kho āyasmā mahākoṭṭhiko āyasmantaṃ sāriputtaṃ
etadavoca – ‘‘kiṃ nu kho, āvuso sāriputta, sayaṃkataṃ jarāmaraṇaṃ,
paraṃkataṃ jarāmaraṇaṃ, sayaṃkatañca paraṃkatañca jarāmaraṇaṃ, udāhu
asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ jarāmaraṇa’’nti? ‘‘Na kho,
āvuso koṭṭhika, sayaṃkataṃ jarāmaraṇaṃ, na paraṃkataṃ jarāmaraṇaṃ, na
sayaṃkatañca paraṃkatañca jarāmaraṇaṃ, nāpi asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ
adhiccasamuppannaṃ jarāmaraṇaṃ. Api ca, jātipaccayā jarāmaraṇa’’nti.
‘‘Kiṃ nu kho, āvuso sāriputta, sayaṃkatā jāti, paraṃkatā jāti, sayaṃkatā
ca paraṃkatā ca jāti, udāhu asayaṃkārā aparaṃkārā adhiccasamuppannā
jātī’’ti? ‘‘Na kho, āvuso koṭṭhika, sayaṃkatā jāti, na paraṃkatā jāti,
na sayaṃkatā ca paraṃkatā ca jāti, nāpi asayaṃkārā aparaṃkārā
adhiccasamuppannā jāti. Api ca, bhavapaccayā jātī’’ti.
‘‘Kiṃ nu kho, āvuso sāriputta, sayaṃkato bhavo…pe… sayaṃkataṃ upādānaṃ…
sayaṃkatā taṇhā… sayaṃkatā vedanā… sayaṃkato phasso… sayaṃkataṃ
saḷāyatanaṃ… sayaṃkataṃ nāmarūpaṃ, paraṃkataṃ nāmarūpaṃ, sayaṃkatañca
paraṃkatañca nāmarūpaṃ, udāhu asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ
nāmarūpa’’nti ? ‘‘Na kho, āvuso koṭṭhika, sayaṃkataṃ nāmarūpaṃ, na
paraṃkataṃ nāmarūpaṃ, na sayaṃkatañca paraṃkatañca nāmarūpaṃ, nāpi
asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ, adhiccasamuppannaṃ nāmarūpaṃ. Api ca,
viññāṇapaccayā nāmarūpa’’nti.
‘‘Kiṃ nu kho, āvuso sāriputta, sayaṅkataṃ viññāṇaṃ, paraṅkataṃ viññāṇaṃ,
sayaṃkatañca paraṃkatañca viññāṇaṃ, udāhu asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ
adhiccasamuppannaṃ viññāṇa’’nti? ‘‘Na kho, āvuso koṭṭhika, sayaṃkataṃ
viññāṇaṃ, na paraṃkataṃ viññāṇaṃ na sayaṃkatañca paraṃkatañca viññāṇaṃ,
nāpi asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ adhiccasamuppannaṃ viññāṇaṃ. Api ca,
nāmarūpapaccayā viññāṇa’’nti.
‘‘Idāneva kho mayaṃ āyasmato sāriputtassa bhāsitaṃ evaṃ ājānāma – ‘na
khvāvuso koṭṭhika, sayaṃkataṃ nāmarūpaṃ, na paraṃkataṃ nāmarūpaṃ, na
sayaṃkatañca paraṃkatañca nāmarūpaṃ, nāpi asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ
adhiccasamuppannaṃ nāmarūpaṃ. Api ca, viññāṇapaccayā nāmarūpa’’’nti.
‘‘Idāneva ca pana mayaṃ āyasmato sāriputtassa bhāsitaṃ evaṃ ājānāma –
‘na khvāvuso koṭṭhika, sayaṃkataṃ viññāṇaṃ, na paraṃkataṃ viññāṇaṃ, na
sayaṃkatañca paraṃkatañca viññāṇaṃ , nāpi asayaṃkāraṃ aparaṃkāraṃ
adhiccasamuppannaṃ viññāṇaṃ. Api ca, nāmarūpapaccayā viññāṇa’’’nti.
‘‘Yathā kathaṃ panāvuso sāriputta, imassa bhāsitassa attho
daṭṭhabbo’’ti? ‘‘Tenahāvuso, upamaṃ te karissāmi. Upamāyapidhekacce
viññū purisā bhāsitassa atthaṃ jānanti. Seyyathāpi, āvuso, dve
naḷakalāpiyo aññamaññaṃ nissāya tiṭṭheyyuṃ. Evameva kho, āvuso,
nāmarūpapaccayā viññāṇaṃ; viññāṇapaccayā nāmarūpaṃ; nāmarūpapaccayā
saḷāyatanaṃ; saḷāyatanapaccayā phasso…pe… evametassa kevalassa
dukkhakkhandhassa samudayo hoti. Tāsaṃ ce, āvuso , naḷakalāpīnaṃ ekaṃ
ākaḍḍheyya, ekā papateyya; aparaṃ ce ākaḍḍheyya, aparā papateyya.
Evameva kho, āvuso, nāmarūpanirodhā viññāṇanirodho; viññāṇanirodhā
nāmarūpanirodho; nāmarūpanirodhā saḷāyatananirodho; saḷāyatananirodhā
phassanirodho…pe… evametassa kevalassa dukkhakkhandhassa nirodho
hotī’’ti. ‘‘Acchariyaṃ , āvuso sāriputta; abbhutaṃ, āvuso sāriputta!
Yāvasubhāsitaṃ cidaṃ āyasmatā sāriputtena. Idañca pana mayaṃ āyasmato
sāriputtassa bhāsitaṃ imehi chattiṃsāya vatthūhi anumodāma –
‘jarāmaraṇassa ce, āvuso, bhikkhu nibbidāya virāgāya nirodhāya dhammaṃ
deseti, dhammakathiko bhikkhūti alaṃ vacanāya. Jarāmaraṇassa ce, āvuso,
bhikkhu nibbidāya virāgāya nirodhāya paṭipanno hoti,
dhammānudhammappaṭipanno bhikkhūti alaṃ vacanāya. Jarāmaraṇassa ce,
āvuso, bhikkhu nibbidā virāgā nirodhā anupādā vimutto hoti,
diṭṭhadhammanibbānappatto bhikkhūti alaṃ vacanāya. Jātiyā ce… bhavassa
ce… upādānassa ce… taṇhāya ce… vedanāya ce… phassassa ce… saḷāyatanassa
ce… nāmarūpassa ce… viññāṇassa ce… saṅkhārānaṃ ce… avijjāya ce, āvuso,
bhikkhu nibbidāya virāgāya nirodhāya dhammaṃ deseti, dhammakathiko
bhikkhūti alaṃ vacanāya. Avijjāya ce, āvuso, bhikkhu nibbidāya virāgāya
nirodhāya paṭipanno hoti, dhammānudhammappaṭipanno bhikkhūti alaṃ
vacanāya . Avijjāya ce, āvuso, bhikkhu nibbidā virāgā nirodhā anupādā
vimutto hoti, diṭṭhadhammanibbānappatto bhikkhūti alaṃ vacanāyā’’’ti.
Sattamaṃ. |
67. Sattame
kinnu kho, āvusoti kasmā pucchati? ‘‘Evaṃ puṭṭho kathaṃ nu kho
byākareyyā’’ti. Therassa ajjhāsayajānanatthaṃ. Apica atīte dve
aggasāvakā imaṃ pañhaṃ vinicchayiṃsūti anāgate bhikkhū jānissantītipi
pucchati. Idāneva kho mayanti idaṃ thero yassa nāmarūpassa viññāṇaṃ
paccayoti vuttaṃ, tadeva nāmarūpaṃ viññāṇassa paccayoti vuttattā āha .
Naḷakalāpiyoti idha pana ayakalāpādivasena upamaṃ anāharitvā
viññāṇanāmarūpānaṃ abaladubbalabhāvadassanatthaṃ ayaṃ upamā ābhatā.
Nirodho hotīti ettake ṭhāne paccayuppannapañcavokārabhavavasena desanā
kathitā. Chattiṃsāya vatthūhīti heṭṭhā vissajjitesu dvādasasu padesu
ekekasmiṃ tiṇṇaṃ tiṇṇaṃ vasena chattiṃsāya kāraṇehi. Ettha ca paṭhamo
dhammakathikaguṇo, dutiyā paṭipatti, tatiyaṃ paṭipattiphalaṃ. Tattha
paṭhamanayena desanāsampatti kathitā, dutiyena sekkhabhūmi, tatiyena
asekkhabhūmīti. Sattamaṃ. |
1) Một thời, Tôn giả Sàriputta và Tôn giả
Mahàkotthita trú ở Bàrànasi (Ba-la-nại), tại Isipatana (chư Tiên đọa xứ)
ở Migàdàya (rừng nai). 2) Rồi Tôn giả Mahàkotthita, vào buổi chiều
từ chỗ Thiền tịnh độc cư đứng dậy, đi đến Tôn giả Sàriputta; sau khi
đến, nói lên với Tôn giả Sàriputta những lời chào đón hỏi thăm; sau khi
nói lên những lời chào đón hỏi thăm thân hữu, bèn ngồi xuống một bên. 3) Ngồi xuống một bên, Tôn giả Mahàkotthita
nói với Tôn giả Sàriputta: -- Này Hiền giả Sàriputta, già chết do tự
ḿnh tạo ra, già chết do người khác tạo ra, già chết do tự ḿnh và do
người khác tạo ra, hay già chết không do tự ḿnh tạo ra, không do người
khác tạo ra, do tự nhiên sanh? 4) -- Này Hiền giả Kotthita, già chết không
do tự ḿnh tạo ra, già chết không do người khác tạo ra, già chết không
do tự ḿnh tạo ra và người khác tạo ra, già chết cũng không phải không
do tự ḿnh tạo ra, không do người khác tạo ra, không do tự nhiên sanh.
Già chết do duyên sanh. 5) -- Này Hiền giả Sàriputta, có phải sanh
do tự ḿnh làm ra, sanh do người khác làm ra, sanh do tự ḿnh làm ra và
do người khác làm ra, hay sanh không do tự ḿnh làm ra và không do người
khác làm ra, do tự nhiên sanh? 6) -- Này Hiền giả Kotthita, sanh không do
tự ḿnh làm ra, sanh không do người khác làm ra, sanh không do tự ḿnh
làm ra và người khác làm ra, hay sanh cũng không phải không do tự ḿnh
làm ra và không phải không do người khác làm ra, cũng không do tự nhiên
sanh. Sanh do duyên hữu. 7-18) -- Này Hiền giả Sàriputta, hữu có
phải do tự ḿnh làm ra... thủ có phải do tự ḿnh làm ra... ái có phải do
tự ḿnh làm ra... thọ có phải do tự ḿnh làm ra... xúc có phải do tự
ḿnh làm ra... sáu xứ có phải do tự ḿnh làm ra... 19) ... Danh sắc có phải do tự ḿnh làm ra,
danh sắc có phải do người khác làm ra, danh sắc có phải do tự ḿnh làm
ra và do người khác làm ra, hay danh sắc có phải không do tự ḿnh làm ra
và không do người khác làm ra, do tự nhiên sanh? 20) -- Này Hiền giả Kotthita, danh sắc
không phải do tự ḿnh làm ra, danh sắc không phải do người khác làm ra,
danh sắc không phải do tự ḿnh làm ra và do người khác làm ra, hay danh
sắc cũng không phải không do tự ḿnh làm ra và không phải không do người
khác làm ra, không do tự nhiên sanh. Danh sắc do duyên thức. 21) -- Này Hiền giả Sàriputta, có phải thức
do tự ḿnh làm ra, thức do người khác làm ra, thức do tự ḿnh làm ra và
do người khác làm ra, hay có phải thức không do tự ḿnh làm ra và không
do người khác làm ra, do tự nhiên sanh? 22) -- Này Hiền giả Kotthita, thức không do
tự ḿnh làm ra, thức không do người khác làm ra, thức không do tự ḿnh
làm ra và không do người khác làm ra, hay thức cũng không phải không do
tự ḿnh làm ra và không phải không do người khác làm ra, không do tự
nhiên sanh. Thức do duyên danh sắc. 23) -- Nay chúng tôi hiểu lời nói của Hiền
giả Sàriputta như sau: "Này Hiền giả Kotthita, danh sắc không do tự ḿnh
làm ra, danh sắc không do người khác làm ra, danh sắc không do tự ḿnh
làm ra và không do người khác làm ra, danh sắc cũng không phải không do
tự ḿnh làm ra và không phải không do người khác làm ra, không do tự
nhiên sanh. Danh sắc do duyên thức". 24) Và nay chúng tôi hiểu lời nói của Hiền
giả Sàriputta như sau: "Này Hiền giả Kotthita, thức không do tự ḿnh làm
ra, không do người khác làm ra, không do tự ḿnh làm ra và người khác
làm ra, cũng không phải không do tự ḿnh làm ra và không phải
không do người khác làm ra, không do tự nhiên sanh. Thức do duyên danh
sắc". 25) Này Hiền giả Sàriputta, cần phải hiểu
như thế nào ư nghĩa lời nói này? -- Vậy này Hiền giả, tôi sẽ nêu một ví dụ.
Nhờ có ví dụ, người có trí hiểu được ư nghĩa lời nói. 26) Ví như hai bó lau dựa vào nhau mà đứng.
Cũng vậy, này Hiền giả, do duyên danh sắc, thức sanh khởi. Do duyên
thức, danh sắc sanh khởi. Do duyên danh sắc, sáu xứ sanh khởi. Do duyên
sáu xứ, xúc sanh khởi... (như trên)... Như vậy là toàn bộ khổ uẩn này
tập khởi. Này Hiền giả, nếu một bó lau được kéo qua một bên, bó lau kia
liền rơi xuống. Nếu bó lau kia được kéo qua một bên, bó lau này được rơi
xuống. Cũng vậy, này Hiền giả, do danh sắc diệt nên thức diệt. Do thức
diệt nên danh sắc diệt. Do danh sắc diệt nên sáu xứ diệt. Do sáu xứ diệt
nên xúc diệt... (như trên)... như vậy là toàn bộ khổ uẩn này đoạn diệt. 27) -- Thật vi diệu thay, Hiền giả
Sàriputta! Thật hy hữu thay, Hiền giả Sàriputta! Lời nói khéo nói này
của Hiền giả Sàriputta và lời nói với ba mươi sáu sự này của Hiền giả
Sàriputta, chúng tôi xin tùy hỷ. 28) -- Này Hiền giả, nếu một Tỷ-kheo thuyết
pháp để nhàm chán, ly tham, đoạn diệt già chết, thời đủ để được gọi là
vị Tỷ-kheo thuyết pháp. Này Hiền giả, nếu một Tỷ-kheo thực hành để nhàm
chán, ly tham, đoạn diệt, già chết, thời đủ để được gọi là Tỷ-kheo tùy
pháp hành. Này Hiền giả, nếu một Tỷ-kheo do nhàm chán, ly tham, đoạn
diệt, vô minh được giải thoát, không có chấp thủ, thời đủ để được gọi vị
Tỷ-kheo đă đạt được hiện tại Niết-bàn. |
8. Kosambisuttaṃ |
8.
Kosambisuttavaṇṇanā |
VIII. Kosambi (Tạp
14.9, Miệt-sư-la. Đại 2,98c) (S.ii,115) |
68. Ekaṃ
samayaṃ āyasmā ca musilo [mūsilo (sī.), musīlo (pī.)] āyasmā ca paviṭṭho
[saviṭṭho (sī. pī.)] āyasmā ca nārado āyasmā ca ānando kosambiyaṃ
viharanti ghositārāme. Atha kho āyasmā paviṭṭho āyasmantaṃ musilaṃ
etadavoca – ‘‘aññatreva, āvuso musila, saddhāya aññatra ruciyā aññatra
anussavā aññatra ākāraparivitakkā aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā
atthāyasmato musilassa paccattameva ñāṇaṃ – ‘jātipaccayā
jarāmaraṇa’’’nti? ‘‘Aññatreva, āvuso paviṭṭha, saddhāya aññatra ruciyā
aññatra anussavā aññatra ākāraparivitakkā aññatra
diṭṭhinijjhānakkhantiyā ahametaṃ jānāmi ahametaṃ passāmi – ‘jātipaccayā
jarāmaraṇa’’’nti.
‘‘Aññatreva , āvuso musila, saddhāya aññatra ruciyā aññatra anussavā
aññatra ākāraparivitakkā aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā atthāyasmato
musilassa paccattameva ñāṇaṃ – ‘bhavapaccayā jātīti…pe… upādānapaccayā
bhavoti… taṇhāpaccayā upādānanti… vedanāpaccayā taṇhāti… phassapaccayā
vedanāti… saḷāyatanapaccayā phassoti… nāmarūpapaccayā saḷāyatananti…
viññāṇapaccayā nāmarūpanti… saṅkhārapaccayā viññāṇanti… avijjāpaccayā
saṅkhārā’’’ti? ‘‘Aññatreva, āvuso paviṭṭha, saddhāya aññatra ruciyā
aññatra anussavā aññatra ākāraparivitakkā aññatra
diṭṭhinijjhānakkhantiyā ahametaṃ jānāmi ahametaṃ passāmi –
‘avijjāpaccayā saṅkhārā’’’ti.
‘‘Aññatreva, āvuso musila, saddhāya aññatra ruciyā aññatra anussavā
aññatra ākāraparivitakkā aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā atthāyasmato
musilassa paccattameva ñāṇaṃ – ‘jātinirodhā jarāmaraṇanirodho’’’ti?
‘‘Aññatreva, āvuso paviṭṭha, saddhāya aññatra ruciyā aññatra anussavā
aññatra ākāraparivitakkā aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā ahametaṃ jānāmi
ahametaṃ passāmi – ‘jātinirodhā jarāmaraṇanirodho’’’ti.
‘‘Aññatreva , āvuso musila, saddhāya aññatra ruciyā aññatra anussavā
aññatra ākāraparivitakkā aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā atthāyasmato
musilassa paccattameva ñāṇaṃ – ‘bhavanirodhā jātinirodhoti…pe…
upādānanirodhā bhavanirodhoti… taṇhānirodhā upādānanirodhoti…
vedanānirodhā taṇhānirodhoti… phassanirodhā vedanānirodhoti…
saḷāyatananirodhā phassanirodhoti… nāmarūpanirodhā saḷāyatananirodhoti…
viññāṇanirodhā nāmarūpanirodhoti … saṅkhāranirodhā viññāṇanirodhoti…
avijjānirodhā saṅkhāranirodho’’’ti? ‘‘Aññatreva, āvuso paviṭṭha,
saddhāya aññatra ruciyā aññatra anussavā aññatra ākāraparivitakkā
aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā ahametaṃ jānāmi ahametaṃ passāmi –
‘avijjānirodhā saṅkhāranirodho’’’ti.
‘‘Aññatreva, āvuso musila, saddhāya aññatra ruciyā aññatra anussavā
aññatra ākāraparivitakkā aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā atthāyasmato
musilassa paccattameva ñāṇaṃ – ‘bhavanirodho nibbāna’’’nti? ‘‘Aññatreva,
āvuso paviṭṭha, saddhāya aññatra ruciyā aññatra anussavā aññatra
ākāraparivitakkā aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā ahametaṃ jānāmi
ahametaṃ passāmi – ‘bhavanirodho nibbāna’’’nti.
‘‘Tenahāyasmā musilo arahaṃ khīṇāsavo’’ti? Evaṃ vutte, āyasmā musilo
tuṇhī ahosi. Atha kho āyasmā nārado āyasmantaṃ paviṭṭhaṃ etadavoca –
‘‘sādhāvuso paviṭṭha, ahaṃ etaṃ pañhaṃ labheyyaṃ. Maṃ etaṃ pañhaṃ
puccha. Ahaṃ te etaṃ pañhaṃ byākarissāmī’’ti. ‘‘Labhatāyasmā nārado etaṃ
pañhaṃ. Pucchāmahaṃ āyasmantaṃ nāradaṃ etaṃ pañhaṃ. Byākarotu ca me
āyasmā nārado etaṃ pañhaṃ’’.
‘‘Aññatreva, āvuso nārada, saddhāya aññatra ruciyā aññatra anussavā
aññatra ākāraparivitakkā aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā atthāyasmato
nāradassa paccattameva ñāṇaṃ – ‘jātipaccayā jarāmaraṇa’’’nti?
‘‘Aññatreva, āvuso paviṭṭha, saddhāya aññatra ruciyā aññatra anussavā
aññatra ākāraparivitakkā aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā ahametaṃ jānāmi
ahametaṃ passāmi – ‘jātipaccayā jarāmaraṇa’’’nti.
‘‘Aññatreva , āvuso nārada, saddhāya aññatra ruciyā aññatra anussavā
aññatra ākāraparivitakkā aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā atthāyasmato
nāradassa paccattameva ñāṇaṃ – bhavapaccayā jāti…pe… avijjāpaccayā
saṅkhārā’’ti? ‘‘Aññatreva, āvuso paviṭṭha, saddhāya aññatra ruciyā
aññatra anussavā aññatra ākāraparivitakkā aññatra
diṭṭhinijjhānakkhantiyā ahametaṃ jānāmi ahametaṃ passāmi –
‘avijjāpaccayā saṅkhārā’’’ti.
‘‘Aññatreva, āvuso nārada, saddhāya aññatra ruciyā aññatra anussavā
aññatra ākāraparivitakkā aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā atthāyasmato
nāradassa paccattameva ñāṇaṃ – ‘jātinirodhā jarāmaraṇanirodho’’’ti?
‘‘Aññatreva, āvuso paviṭṭha, saddhāya aññatra ruciyā aññatra anussavā
aññatra ākāraparivitakkā aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā ahametaṃ jānāmi
ahametaṃ passāmi – ‘jātinirodhā jarāmaraṇanirodho’’’ti.
‘‘Aññatreva, āvuso nārada, saddhāya aññatra ruciyā aññatra anussavā
aññatra ākāraparivitakkā aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā atthāyasmato
nāradassa paccattameva ñāṇaṃ – ‘bhavanirodhā jātinirodhoti…pe…
avijjānirodhā saṅkhāranirodho’’’ti? ‘‘Aññatreva, āvuso paviṭṭha,
saddhāya aññatra ruciyā aññatra anussavā aññatra ākāraparivitakkā
aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā ahametaṃ jānāmi ahametaṃ passāmi –
‘avijjānirodhā saṅkhāranirodho’’’ti.
‘‘Aññatreva, āvuso nārada, saddhāya aññatra ruciyā aññatra anussavā
aññatra ākāraparivitakkā aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā atthāyasmato
nāradassa paccattameva ñāṇaṃ – ‘bhavanirodho nibbāna’’’nti? ‘‘Aññatreva,
āvuso paviṭṭha, saddhāya aññatra ruciyā aññatra anussavā aññatra
ākāraparivitakkā aññatra diṭṭhinijjhānakkhantiyā ahametaṃ jānāmi
ahametaṃ passāmi – ‘bhavanirodho nibbāna’’’nti.
‘‘Tenahāyasmā nārado arahaṃ khīṇāsavo’’ti? ‘‘‘Bhavanirodho nibbāna’nti
kho me, āvuso, yathābhūtaṃ sammappaññāya sudiṭṭhaṃ, na camhi arahaṃ
khīṇāsavo. Seyyathāpi, āvuso, kantāramagge udapāno. Tatra nevassa rajju
na udakavārako. Atha puriso āgaccheyya ghammābhitatto ghammapareto
kilanto tasito pipāsito, so taṃ udapānaṃ olokeyya. Tassa ‘udaka’nti hi
kho ñāṇaṃ assa, na ca kāyena phusitvā vihareyya. Evameva kho, āvuso,
‘bhavanirodho nibbāna’nti yathābhūtaṃ sammappaññāya sudiṭṭhaṃ, na camhi
arahaṃ khīṇāsavo’’ti.
Evaṃ vutte, āyasmā ānando āyasmantaṃ paviṭṭhaṃ etadavoca – ‘‘evaṃvādī
[evaṃvādiṃ (?)] tvaṃ, āvuso paviṭṭha, āyasmantaṃ nāradaṃ kiṃ vadesī’’ti?
‘‘Evaṃvādāhaṃ, āvuso ānanda, āyasmantaṃ nāradaṃ na kiñci vadāmi aññatra
kalyāṇā aññatra kusalā’’ti. Aṭṭhamaṃ. |
68. Aṭṭhame
aññatrevāti ekacco hi parassa saddahitvā yaṃ esa bhaṇati, taṃ bhūtanti
gaṇhāti. Aparassa nisīditvā cintentassa yaṃ kāraṇaṃ ruccati, so ‘‘atthi
eta’’nti ruciyā gaṇhāti. Eko ‘‘cirakālato paṭṭhāya evaṃ anussavo atthi,
bhūtameta’’nti anussavena gaṇhāti. Aññassa vitakkayato ekaṃ kāraṇaṃ
upaṭṭhāti, so ‘‘attheta’’nti ākāraparivitakkena gaṇhāti. Aparassa
cintayato ekā diṭṭhi uppajjati, yāyassa taṃ kāraṇaṃ nijjhāyantassa
khamati, so ‘‘attheta’’nti diṭṭhinijjhānakkhantiyā gaṇhāti. Thero pana
pañcapi etāni kāraṇāni paṭikkhipitvā paccakkhañāṇena paṭividdhabhāvaṃ
pucchanto aññatreva, āvuso musila, saddhāyātiādimāha. Tattha aññatrevāti
saddhādīni kāraṇāni ṭhapetvā, vinā etehi kāraṇehīti attho. Bhavanirodho
nibbānanti pañcakkhandhanirodho nibbānaṃ.
Tuṇhī ahosīti thero khīṇāsavo, ahaṃ pana khīṇāsavoti vā na vāti vā
avatvā tuṇhīyeva ahosi. Āyasmā nārado āyasmantaṃ paviṭṭhaṃ etadavocāti
kasmā avoca? So kira cintesi – ‘‘bhavanirodho nibbānaṃ nāmāti sekhehipi
jānitabbo pañho esa, ayaṃ pana thero imaṃ theraṃ asekhabhūmiyā kāreti,
imaṃ ṭhānaṃ jānāpessāmī’’ti etaṃ avoca.
Sammappaññāyasudiṭṭhanti saha vipassanāya maggapaññāya suṭṭhu diṭṭhaṃ.
Na camhi arahanti anāgāmimagge ṭhitattā arahaṃ na homīti dīpeti. Yaṃ
panassa idāni ‘‘bhavanirodho nibbāna’’nti ñāṇaṃ, taṃ ekūnavīsatiyā
paccavekkhaṇañāṇehi vimuttaṃ paccavekkhaṇañāṇaṃ. Udapānoti
vīsatiṃsahatthagambhīro pānīyakūpo. Udakavārakoti udakaussiñcanavārako.
Udakanti hi kho ñāṇaṃ assāti tīre ṭhitassa olokayato evaṃ ñāṇaṃ
bhaveyya. Na ca kāyena phusitvāti udakaṃ pana nīharitvā kāyena phusitvā
viharituṃ na sakkuṇeyya. Udapāne udakadassanaṃ viya hi anāgāmino
nibbānadassanaṃ, ghammābhitattapuriso viya anāgāmī, udakavārako viya
arahattamaggo, yathā ghammābhitattapuriso udapāne udakaṃ passati. Evaṃ
anāgāmī paccavekkhaṇañāṇena ‘‘upari arahattaphalasamayo nāma atthī’’ti
jānāti. Yathā pana so puriso udakavārakassa natthitāya udakaṃ nīharitvā
kāyena phusituṃ na labhati, evaṃ anāgāmī arahattamaggassa natthitāya
nibbānaṃ ārammaṇaṃ katvā arahattaphalasamāpattiṃ appetvā nisīdituṃ na
labhati. Aṭṭhamaṃ. |
1) Một thời Tôn giả Muśla, Tôn giả
Sàvittha, Tôn giả Nàrada, Tôn giả Ananda trú ở Kosambi, vườn Ghosità. I 2) Rồi Tôn giả Sàvittha nói với Tôn giả
Muśla: -- Này Hiền giả Muśla, ngoài ḷng tin,
ngoài ưa thích, ngoài truyền thuyết, ngoài thẩm lự hành tướng
(àkàraparivitakkà), ngoài thẩm định và chấp nhận quan điểm
(ditthinijjhànakhanti), Tôn giả Muśla tự ḿnh có trí biết được: "Do
duyên sanh, già chết sanh khởi"? 3) -- Này Hiền giả Sàvittha, ngoài ḷng
tin, ngoài ưa thích, ngoài truyền thuyết, ngoài thẩm lự hành tướng,
ngoài thẩm định và chấp nhận quan điểm, tôi có biết được, tôi có thấy
được: "Do duyên sanh, già chết sanh khởi". 4) -- Này Hiền giả Muśla, ngoài ḷng tin,
ngoài ưa thích, ngoài truyền thuyết, ngoài thẩm lự các điều kiện, ngoài
thẩm định và chấp nhận quan điểm, Tôn giả Muśla tự ḿnh có trí biết
được: "Do duyên hữu, nên sanh sinh khởi... (như trên)... 5) ... "Do duyên thủ nên hữu sanh khởi". 6) ... "Do duyên ái nên thủ sanh khởi". 7) ... "Do duyên thọ nên ái sanh khởi". 8) ... "Do duyên xúc nên thọ sanh khởi". 9) ... "Do duyên sáu xứ nên xúc sanh khởi". 10) ... "Do duyên danh sắc nên sáu xứ sanh
khởi". 11) ... "Do duyên thức nên danh sắc sanh
khởi". 12) ... "Do duyên hành nên thức sanh khởi". 13) ... "Do duyên vô minh nên hành sanh
khởi". 14) -- Này Hiền giả Sàvittha, ngoài ḷng
tin, ngoài ưa thích, ngoài truyền thuyết, ngoài thẩm lự các điều kiện,
ngoài thẩm định và chấp nhận quan điểm, tôi biết được, tôi thấy được:
"Do duyên vô minh, các hành sanh khởi". 15) -- Này Hiền giả Muśla, ngoài ḷng tin,
ngoài ưa thích, ngoài truyền thuyết, ngoài thẩm lự các điều kiện, ngoài
sự thẩm định và chấp nhận quan điểm, Tôn giả Muśla tự ḿnh có trí biết
như sau: "Do sanh diệt, nên già chết diệt"? 16) -- Này Hiền giả Sàvittha, ngoài ḷng
tin, ngoài ưa thích, ngoài truyền thuyết, ngoài thẩm lự các điều kiện,
ngoài thẩm định và chấp nhận quan điểm, tôi biết như sau, tôi thấy như
sau: "Do sanh diệt, nên già chết diệt". 17) -- Này Hiền giả Musàa, ngoài ḷng tin,
ngoài ưa thích, ngoài truyền thuyết, ngoài thẩm lự các điều kiện, ngoài
thẩm định và chấp nhận quan điểm, Tôn giả Muśla tự ḿnh có trí biết như
sau: "Do hữu diệt, nên sanh diệt". 18-24)... "Do thủ diệt, nên hữu diệt... Do
ái diệt, nên thủ diệt... Do thọ diệt, nên ái diệt... Do xúc diệt nên thọ
diệt... Do sáu xứ diệt, nên xúc diệt... Do danh sắc diệt, nên sáu xứ
diệt... Do thức diệt, nên danh sắc diệt... Do hành diệt, nên thức
diệt... Do vô minh diệt, nên hành diệt". 25) -- Này Hiền giả Sàvittha, ngoài ḷng
tin, ngoài ưa thích, ngoài truyền thuyết, ngoài thẩm lự các điều kiện,
ngoài thẩm định và chấp nhận quan điểm, tôi biết như sau, tôi thấy như
sau: "Do vô minh diệt, nên hành diệt" 26) -- Này Hiền giả Muśla, ngoài ḷng tin,
ngoài ưa thích, ngoài truyền thuyết, ngoài thẩm lự các điều kiện, ngoài
thẩm định và chấp nhận quan điểm, Tôn giả Muśla tự ḿnh có trí biết như
sau: " Do hữu diệt là Niết-bàn"? 27) -- Này Hiền giả Sàvittha, ngoài ḷng
tin, ngoài ưa thích, ngoài truyền thuyết, ngoài thẩm lự các điều kiện,
ngoài thẩm định và chấp nhận quan điểm, tôi biết như sau, tôi thấy như
sau: "Do hữu diệt là Niết-bàn". 28) -- Như vậy, Tôn giả Muśla là bậc
A-la-hán đă đoạn tận các lậu hoặc?. 29) Khi nghe nói vậy, Tôn giả Muśla giữ im
lặng. II 30) Rồi Tôn giả Nàrada nói với Tôn giả
Sàvittha: -- Này Hiền giả Sàvittha, lành thay nếu tôi
được hỏi câu này. Hăy hỏi tôi câu hỏi này, và tôi sẽ trả lời cho Hiền
giả câu hỏi này. 31) -- Tôn giả Nàrada hăy lấy câu hỏi này.
Tôi sẽ hỏi Tôn giả Nàrada câu hỏi này. Và Tôn giả Nàrada hăy trả lời cho
tôi câu hỏi này. 32-57)... -- Này Hiền giả Sàvittha, ngoài
ḷng tin... tôi biết như sau, tôi thấy như sau: "Do hữu diệt là
Niết-bàn". 58) -- Như vậy, Tôn giả Nàrada là bậc
A-la-hán, đă đoạn tận các lậu hoặc? 59) -- Này Hiền giả, "Do hữu diệt là
Niết-bàn", tôi khéo thấy như chơn nhờ chánh trí tuệ. Nhưng tôi không
phải là vị A-la-hán đă đoạn tận các lậu hoặc. 60) Ví như trên một con đường hoang vắng có
một giếng nước. Tại đấy không có dây, không có gàu nước. Rồi có người đi
đến, bị nóng bức bách, bị nóng áp đảo, mệt mỏi, run rẩy, khát nước.
Người ấy ngó xuống giếng và biết được: "Giếng này có nước", nhưng đứng
chịu, thân thể không chạm nước. 61) Cũng vậy, này Hiền giả, "Hữu diệt là
Niết-bàn", tôi khéo thấy như chơn nhờ chánh trí tuệ, nhưng tôi không
phải là vị A-la-hán đă đoạn tận các lậu hoặc. III 62) Khi được nói vậy, Tôn giả Ananda nói
với Tôn giả Sàvittha: -- Này Hiền giả Sàvittha, nói như vậy thời
Hiền giả nói ǵ về Tôn giả Nàrada? 63) -- Này Hiền giả Ananda, nói như vậy,
tôi không nói ǵ về Tôn giả Nàrada, ngoài sự tốt lành, ngoài sự tốt đẹp. |
9. Upayantisuttaṃ |
9.
Upayantisuttavaṇṇanā |
IX. Nước Thủy Triều
Dâng (S.ii,118) |
69. Evaṃ me
sutaṃ – ekaṃ samayaṃ bhagavā sāvatthiyaṃ viharati jetavane
anāthapiṇḍikassa ārāme. Tatra kho…pe… ‘‘mahāsamuddo, bhikkhave, upayanto
mahānadiyo upayāpeti, mahānadiyo upayantiyo kunnadiyo upayāpenti,
kunnadiyo upayantiyo mahāsobbhe upayāpenti, mahāsobbhā upayantā kusobbhe
upayāpenti. Evameva kho, bhikkhave, avijjā upayantī saṅkhāre upayāpeti,
saṅkhārā upayantā viññāṇaṃ upayāpenti, viññāṇaṃ upayantaṃ nāmarūpaṃ
upayāpeti, nāmarūpaṃ upayantaṃ saḷāyatanaṃ upayāpeti, saḷāyatanaṃ
upayantaṃ phassaṃ upayāpeti, phasso upayanto vedanaṃ upayāpeti, vedanā
upayantī taṇhaṃ upayāpeti, taṇhā upayantī upādānaṃ upayāpeti, upādānaṃ
upayantaṃ bhavaṃ upayāpeti, bhavo upayanto jātiṃ upayāpeti, jāti
upayantī jarāmaraṇaṃ upayāpeti.
‘‘Mahāsamuddo, bhikkhave, apayanto mahānadiyo apayāpeti, mahānadiyo
apayantiyo kunnadiyo apayāpenti, kunnadiyo apayantiyo mahāsobbhe
apayāpenti, mahāsobbhā apayantā kusobbhe apayāpenti. Evameva kho,
bhikkhave, avijjā apayantī saṅkhāre apayāpeti, saṅkhārā apayantā
viññāṇaṃ apayāpenti, viññāṇaṃ apayantaṃ nāmarūpaṃ apayāpeti, nāmarūpaṃ
apayantaṃ saḷāyatanaṃ apayāpeti, saḷāyatanaṃ apayantaṃ phassaṃ
apayāpeti, phasso apayanto vedanaṃ apayāpeti, vedanā apayantī taṇhaṃ
apayāpeti, taṇhā apayantī upādānaṃ apayāpeti, upādānaṃ apayantaṃ bhavaṃ
apayāpeti, bhavo apayanto jātiṃ apayāpeti, jāti apayantī jarāmaraṇaṃ
apayāpetī’’ti. Navamaṃ. |
69. Navame
upayantoti udakavaḍḍhanasamaye upari gacchanto. Mahānadiyoti
gaṅgāyamunādikā mahāsaritāyo. Upayāpetīti upari yāpeti, vaḍḍheti
pūretīti attho. Avijjā upayantīti avijjā upari gacchantī saṅkhārānaṃ
paccayo bhavituṃ sakkuṇantī. Saṅkhāre upayāpetīti saṅkhāre upari yāpeti
vaḍḍheti. Evaṃ sabbapadesu attho veditabbo. Apayantoti apagacchanto
osaranto. Avijjā apayantīti avijjā apagacchamānā osaramānā upari
saṅkhārānaṃ paccayo bhavituṃ na sakkuṇantīti attho. Saṅkhāre apayāpetīti
saṅkhāre apagacchāpeti. Esa nayo sabbapadesu. Navamaṃ. |
1) Như vầy tôi nghe. Một thời Thế Tôn trú ở Sàvatthi, tại
Jetavana, trong vườn ông Anàthapindika. 2) Tại đây... 3) -- Này các Tỷ-kheo, khi nào biển lớn
dâng lên thời các sông lớn dâng lên; khi nào các sông lớn dâng lên thời
các sông nhỏ dâng lên; khi nào các sông nhỏ dâng lên thời các hồ lớn
dâng lên; khi nào các hồ lớn dâng lên thời các hồ nhỏ dâng lên. 4) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, khi nào vô
minh dâng lên thời các hành dâng lên; khi nào các hành dâng lên thời
thức dâng lên; khi nào thức dâng lên thời danh sắc dâng lên; khi nào
danh sắc dâng lên thời sáu xứ dâng lên; khi nào sáu xứ dâng lên thời xúc
dâng lên; khi nào xúc dâng lên thời thọ dâng lên; khi nào thọ dâng lên
thời ái dâng lên; khi nào ái dâng lên thời thủ dâng lên; khi nào thủ
dâng lên thời hữu dâng lên; khi nào hữu dâng lên thời sanh dâng lên; khi
nào sanh dâng lên thời già chết dâng lên. 5) Này các Tỷ-kheo, biển lớn không dâng lên
thời sông lớn không dâng lên; sông lớn không dâng lên thời sông nhỏ
không dâng lên; sông nhỏ không dâng lên thời hồ lớn không dâng lên; hồ
lớn không dâng lên thời hồ nhỏ không dâng lên. 6) Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, vô minh không
dâng lên thời các hành không dâng lên; các hành không dâng lên thời thức
không dâng lên; thức không dâng lên thời danh sắc không dâng lên; danh
sắc không dâng lên thời sáu xứ không dâng lên; sáu xứ không dâng lên
thời xúc không dâng lên; xúc không dâng lên thời thọ không dâng lên; thọ
không dâng lên thời ái không dâng lên; ái không dâng lên thời thủ không
dâng lên; thủ không dâng lên thời hữu không dâng lên; hữu không dâng lên
thời sanh không dâng lên; sanh không dâng lên thời già chết không dâng
lên. |
10. Susimasuttaṃ |
10.
Susimasuttavaṇṇanā |
X. Suśma (Tạp 14.5
Đại 2,96b) (S.ii,119) |
70. Evaṃ me
sutaṃ – ekaṃ samayaṃ bhagavā rājagahe viharati veḷuvane kalandakanivāpe.
Tena kho pana samayena bhagavā sakkato hoti garukato mānito pūjito
apacito lābhī
cīvara-piṇḍapāta-senāsana-gilānappaccaya-bhesajjaparikkhārānaṃ.
Bhikkhusaṅghopi sakkato hoti garukato mānito pūjito apacito lābhī
cīvara-piṇḍapāta-senāsanagilānappaccaya-bhesajjaparikkhārānaṃ.
Aññatitthiyā pana paribbājakā asakkatā honti agarukatā amānitā apūjitā
anapacitā, na lābhino
cīvara-piṇḍapāta-senāsanagilānappaccaya-bhesajjaparikkhārānaṃ.
Tena kho pana samayena susimo [susīmo (sī. ka.)] paribbājako rājagahe
paṭivasati mahatiyā paribbājakaparisāya saddhiṃ. Atha kho susimassa
paribbājakassa parisā susimaṃ paribbājakaṃ etadavocuṃ – ‘‘ehi tvaṃ,
āvuso susima, samaṇe gotame brahmacariyaṃ cara. Tvaṃ dhammaṃ
pariyāpuṇitvā amhe vāceyyāsi [vācessasi (pī. ka.)]. Taṃ mayaṃ dhammaṃ
pariyāpuṇitvā gihīnaṃ bhāsissāma. Evaṃ mayampi sakkatā bhavissāma
garukatā mānitā pūjitā apacitā lābhino
cīvara-piṇḍapātasenāsana-gilānappaccaya-bhesajjaparikkhārāna’’nti.
‘‘Evamāvuso’’ti kho susimo paribbājako sakāya parisāya paṭissuṇitvā
yenāyasmā ānando tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā āyasmatā ānandena saddhiṃ
sammodi. Sammodanīyaṃ kathaṃ sāraṇīyaṃ vītisāretvā ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantaṃ nisinno kho susimo paribbājako āyasmantaṃ ānandaṃ etadavoca –
‘‘icchāmahaṃ, āvuso ānanda, imasmiṃ dhammavinaye brahmacariyaṃ
caritu’’nti.
Atha kho āyasmā ānando susimaṃ paribbājakaṃ ādāya yena bhagavā
tenupasaṅkami; upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi.
Ekamantaṃ nisinno kho āyasmā ānando bhagavantaṃ etadavoca – ‘‘ayaṃ,
bhante, susimo paribbājako evamāha – ‘icchāmahaṃ, āvuso ānanda, imasmiṃ
dhammavinaye brahmacariyaṃ caritu’’nti. ‘‘Tenahānanda, susimaṃ
pabbājethā’’ti . Alattha kho susimo paribbājako bhagavato santike
pabbajjaṃ, alattha upasampadaṃ.
Tena kho pana samayena sambahulehi bhikkhūhi bhagavato santike aññā
byākatā hoti – ‘‘khīṇā jāti, vusitaṃ brahmacariyaṃ, kataṃ karaṇīyaṃ,
nāparaṃ itthattāyāti pajānāmā’’ti. Assosi kho āyasmā susimo –
‘‘sambahulehi kira bhikkhūhi bhagavato santike aññā byākatā – ‘khīṇā
jāti, vusitaṃ brahmacariyaṃ, kataṃ karaṇīyaṃ, nāparaṃ itthattāyā’ti
pajānāmā’’ti. Atha kho āyasmā susimo yena te bhikkhū tenupasaṅkami;
upasaṅkamitvā tehi bhikkhūhi saddhiṃ sammodi. Sammodanīyaṃ kathaṃ
sāraṇīyaṃ vītisāretvā ekamantaṃ nisīdi. Ekamantaṃ nisinno kho āyasmā
susimo te bhikkhū etadavoca – ‘‘saccaṃ kirāyasmantehi bhagavato santike
aññā byākatā – ‘khīṇā jāti, vusitaṃ brahmacariyaṃ, kataṃ karaṇīyaṃ,
nāparaṃ itthattāyā’ti pajānāmā’’ti? ‘‘Evamāvuso’’ti.
‘‘Api pana [api nu (sī. syā. kaṃ.) evamuparipi] tumhe āyasmanto evaṃ
jānantā evaṃ passantā anekavihitaṃ iddhividhaṃ paccanubhotha – ekopi
hutvā bahudhā hotha, bahudhāpi hutvā eko hotha; āvibhāvaṃ, tirobhāvaṃ,
tirokuṭṭaṃ tiropākāraṃ tiropabbataṃ asajjamānā gacchatha, seyyathāpi
ākāse; pathaviyāpi ummujjanimujjaṃ karotha, seyyathāpi udake; udakepi
abhijjamāne gacchatha, seyyathāpi pathaviyaṃ; ākāsepi pallaṅkena
kamatha, seyyathāpi pakkhī sakuṇo; imepi candimasūriye evaṃmahiddhike
evaṃmahānubhāve pāṇinā parimasatha parimajjatha, yāva brahmalokāpi
kāyena vasaṃ vattethā’’ti? ‘‘No hetaṃ, āvuso’’.
‘‘Api pana tumhe āyasmanto evaṃ jānantā evaṃ passantā dibbāya
sotadhātuyā visuddhāya atikkantamānusikāya ubho sadde suṇātha dibbe ca
mānuse ca ye dūre santike cā’’ti? ‘‘No hetaṃ, āvuso’’.
‘‘Api pana tumhe āyasmanto evaṃ jānantā evaṃ passantā parasattānaṃ
parapuggalānaṃ cetasā ceto paricca pajānātha – sarāgaṃ vā cittaṃ sarāgaṃ
cittanti pajānātha; vītarāgaṃ vā cittaṃ vītarāgaṃ cittanti pajānātha;
sadosaṃ vā cittaṃ sadosaṃ cittanti pajānātha; vītadosaṃ vā cittaṃ
vītadosaṃ cittanti pajānātha; samohaṃ vā cittaṃ samohaṃ cittanti
pajānātha; vītamohaṃ vā cittaṃ vītamohaṃ cittanti pajānātha; saṃkhittaṃ
vā cittaṃ saṃkhittaṃ cittanti pajānātha; vikkhittaṃ vā cittaṃ vikkhittaṃ
cittanti pajānātha; mahaggataṃ vā cittaṃ mahaggataṃ cittanti pajānātha;
amahaggataṃ vā cittaṃ amahaggataṃ cittanti pajānātha ; sauttaraṃ vā
cittaṃ sauttaraṃ cittanti pajānātha; anuttaraṃ vā cittaṃ anuttaraṃ
cittanti pajānātha; samāhitaṃ vā cittaṃ samāhitaṃ cittanti pajānātha;
asamāhitaṃ vā cittaṃ asamāhitaṃ cittanti pajānātha; vimuttaṃ vā cittaṃ
vimuttaṃ cittanti pajānātha ; avimuttaṃ vā cittaṃ avimuttaṃ cittanti
pajānāthā’’ti? ‘‘No hetaṃ, āvuso’’.
‘‘Api pana tumhe āyasmanto evaṃ jānantā evaṃ passantā anekavihitaṃ
pubbenivāsaṃ anussaratha, seyyathidaṃ – ekampi jātiṃ dvepi jātiyo
tissopi jātiyo catassopi jātiyo pañcapi jātiyo dasapi jātiyo vīsampi
jātiyo tiṃsampi jātiyo cattārīsampi jātiyo paññāsampi jātiyo jātisatampi
jātisahassampi jātisatasahassampi, anekepi saṃvaṭṭakappe anekepi
vivaṭṭakappe anekepi saṃvaṭṭavivaṭṭakappe – ‘amutrāsiṃ evaṃnāmo
evaṃgotto evaṃvaṇṇo evamāhāro evaṃsukhadukkhapaṭisaṃvedī
evamāyupariyanto, so tato cuto amutra udapādiṃ; tatrāpāsiṃ evaṃnāmo
evaṃgotto evaṃvaṇṇo evamāhāro evaṃsukhadukkhapaṭisaṃvedī
evamāyupariyanto, so tato cuto idhūpapanno’ti. Iti sākāraṃ sauddesaṃ
anekavihitaṃ pubbenivāsaṃ anussarathā’’ti? ‘‘No hetaṃ, āvuso’’.
‘‘Api pana tumhe āyasmanto evaṃ jānantā evaṃ passantā dibbena cakkhunā
visuddhena atikkantamānusakena satte passatha cavamāne upapajjamāne hīne
paṇīte suvaṇṇe dubbaṇṇe, sugate duggate yathākammūpage satte pajānātha –
‘ime vata bhonto sattā kāyaduccaritena samannāgatā vacīduccaritena
samannāgatā manoduccaritena samannāgatā, ariyānaṃ upavādakā
micchādiṭṭhikā micchādiṭṭhikammasamādānā, te kāyassa bhedā paraṃ maraṇā
apāyaṃ duggatiṃ vinipātaṃ nirayaṃ upapannā; ime vā pana bhonto sattā
kāyasucaritena samannāgatā vacīsucaritena samannāgatā manosucaritena
samannāgatā, ariyānaṃ anupavādakā sammādiṭṭhikā sammādiṭṭhikammasamādānā
te kāyassa bhedā paraṃ maraṇā sugatiṃ saggaṃ lokaṃ upapannā’ti, iti
dibbena cakkhunā visuddhena atikkantamānusakena satte passatha cavamāne
upapajjamāne hīne paṇīte suvaṇṇe dubbaṇṇe, sugate duggate yathākammūpage
satte pajānāthā’’ti? ‘‘No hetaṃ, āvuso’’.
‘‘Api pana tumhe āyasmanto evaṃ jānantā evaṃ passantā ye te santā
vimokkhā atikkamma rūpe āruppā, te kāyena phusitvā viharathā’’ti? ‘‘No
hetaṃ, āvuso’’.
‘‘Ettha dāni āyasmanto idañca veyyākaraṇaṃ imesañca dhammānaṃ
asamāpatti; idaṃ no, āvuso, katha’’nti? ‘‘Paññāvimuttā kho mayaṃ, āvuso
susimā’’ti.
‘‘Na khvāhaṃ imassa āyasmantānaṃ saṃkhittena bhāsitassa vitthārena
atthaṃ ājānāmi. Sādhu me āyasmanto tathā bhāsantu yathāhaṃ imassa
āyasmantānaṃ saṃkhittena bhāsitassa vitthārena atthaṃ ājāneyya’’nti.
‘‘Ājāneyyāsi vā tvaṃ, āvuso susima, na vā tvaṃ ājāneyyāsi atha kho
paññāvimuttā maya’’nti.
Atha kho āyasmā susimo uṭṭhāyāsanā yena bhagavā tenupasaṅkami;
upasaṅkamitvā bhagavantaṃ abhivādetvā ekamantaṃ nisīdi. Ekamantaṃ
nisinno kho āyasmā susimo yāvatako tehi bhikkhūhi saddhiṃ ahosi
kathāsallāpo taṃ sabbaṃ bhagavato ārocesi. ‘‘Pubbe kho, susima,
dhammaṭṭhitiñāṇaṃ, pacchā nibbāne ñāṇa’’nti.
‘‘Na khvāhaṃ, bhante, imassa bhagavatā [bhagavato (pī.)] saṃkhittena
bhāsitassa vitthārena atthaṃ ājānāmi. Sādhu me, bhante, bhagavā tathā
bhāsatu yathāhaṃ imassa bhagavatā saṃkhittena bhāsitassa vitthārena
atthaṃ ājāneyya’’nti. ‘‘Ājāneyyāsi vā tvaṃ, susima, na vā tvaṃ
ājāneyyāsi, atha kho dhammaṭṭhitiñāṇaṃ pubbe, pacchā nibbāne ñāṇaṃ’’.
‘‘Taṃ kiṃ maññasi, susima, rūpaṃ niccaṃ vā aniccaṃ vā’’ti? ‘‘Aniccaṃ,
bhante’’. ‘‘Yaṃ panāniccaṃ dukkhaṃ vā taṃ sukhaṃ vā’’ti? ‘‘Dukkhaṃ,
bhante’’. ‘‘Yaṃ panāniccaṃ dukkhaṃ vipariṇāmadhammaṃ, kallaṃ nu taṃ
samanupassituṃ – ‘etaṃ mama, esohamasmi, eso me attā’’’ti? ‘‘No hetaṃ,
bhante’’. ‘‘Vedanā niccā vā aniccā vā’’ti? ‘‘Aniccā, bhante’’ . ‘‘Yaṃ
panāniccaṃ, dukkhaṃ vā taṃ sukhaṃ vā’’ti? ‘‘Dukkhaṃ, bhante’’. ‘‘Yaṃ
panāniccaṃ dukkhaṃ vipariṇāmadhammaṃ, kallaṃ nu taṃ samanupassituṃ –
‘etaṃ mama, esohamasmi, eso me attā’’’ti? ‘‘No hetaṃ, bhante’’. ‘‘Saññā
niccā vā aniccā vā’’ti? ‘‘Aniccā, bhante’’…pe… ‘‘saṅkhārā niccā vā
aniccā vā’’ti? ‘‘Aniccā, bhante’’. ‘‘Yaṃ panāniccaṃ dukkhaṃ vā taṃ
sukhaṃ vā’’ti? ‘‘Dukkhaṃ, bhante’’. ‘‘Yaṃ panāniccaṃ dukkhaṃ
vipariṇāmadhammaṃ, kallaṃ nu taṃ samanupassituṃ – ‘etaṃ mama,
esohamasmi, eso me attā’’’ti? ‘‘No hetaṃ, bhante’’. ‘‘Viññāṇaṃ niccaṃ vā
aniccaṃ vā’’ti? ‘‘Aniccaṃ , bhante’’. ‘‘Yaṃ panāniccaṃ dukkhaṃ vā taṃ
sukhaṃ vā’’ti? ‘‘Dukkhaṃ, bhante’’. ‘‘Yaṃ panāniccaṃ dukkhaṃ
vipariṇāmadhammaṃ, kallaṃ nu taṃ samanupassituṃ – ‘etaṃ mama,
esohamasmi, eso me attā’’’ti? ‘‘No hetaṃ, bhante’’.
‘‘Tasmātiha, susima, yaṃ kiñci rūpaṃ atītānāgatapaccuppannaṃ ajjhattaṃ
vā bahiddhā vā oḷārikaṃ vā sukhumaṃ vā hīnaṃ vā paṇītaṃ vā yaṃ dūre
santike vā, sabbaṃ rūpaṃ netaṃ mama nesohamasmi na meso attāti; evametaṃ
yathābhūtaṃ sammappaññāya daṭṭhabbaṃ. Yā kāci vedanā
atītānāgatapaccuppannā ajjhattaṃ vā bahiddhā vā oḷārikā vā sukhumā vā
hīnā vā paṇītā vā yā dūre santike vā, sabbā vedanā netaṃ mama
nesohamasmi na meso attāti; evametaṃ yathābhūtaṃ sammappaññāya
daṭṭhabbaṃ. Yā kāci saññā…pe… ye keci saṅkhārā atītānāgatapaccuppannā
ajjhattaṃ vā bahiddhā vā oḷārikā vā sukhumā vā hīnā vā paṇītā vā ye dūre
santike vā, sabbe saṅkhārā netaṃ mama nesohamasmi na meso attāti;
evametaṃ yathābhūtaṃ sammappaññāya daṭṭhabbaṃ. Yaṃ kiñci viññāṇaṃ
atītānāgatapaccuppannaṃ ajjhattaṃ vā bahiddhā vā oḷārikaṃ vā sukhumaṃ vā
hīnaṃ vā paṇītaṃ vā yaṃ dūre santike vā, sabbaṃ viññāṇaṃ netaṃ mama
nesohamasmi na meso attāti; evametaṃ yathābhūtaṃ sammappaññāya
daṭṭhabbaṃ.
‘‘Evaṃ passaṃ, susima, sutavā ariyasāvako rūpasmimpi nibbindati,
vedanāyapi nibbindati, saññāyapi nibbindati, saṅkhāresupi nibbindati,
viññāṇasmimpi nibbindati. Nibbindaṃ virajjati, virāgā vimuccati,
vimuttasmiṃ vimuttamiti ñāṇaṃ hoti. ‘Khīṇā jāti, vusitaṃ brahmacariyaṃ,
kataṃ karaṇīyaṃ, nāparaṃ itthattāyā’ti pajānāti.
‘‘‘Jātipaccayā jarāmaraṇa’nti, susima, passasī’’ti? ‘‘Evaṃ, bhante’’.
‘‘‘Bhavapaccayā jātī’ti, susima, passasī’’ti? ‘‘Evaṃ, bhante’’.
‘‘‘Upādānapaccayā bhavo’ti, susima, passasī’’ti? ‘‘Evaṃ, bhante’’.
‘‘‘Taṇhāpaccayā upādāna’nti, susima, passasī’’ti? ‘‘Evaṃ, bhante’’.
‘‘Vedanāpaccayā taṇhāti… phassapaccayā vedanāti… saḷāyatanapaccayā
phassoti… nāmarūpapaccayā saḷāyatananti… viññāṇapaccayā nāmarūpanti…
saṅkhārapaccayā viññāṇanti… avijjāpaccayā saṅkhārāti, susima,
passasī’’ti? ‘‘Evaṃ, bhante’’.
‘‘‘Jātinirodhā jarāmaraṇanirodho’ti, susima, passasī’’ti? ‘‘Evaṃ,
bhante’’ . ‘‘‘Bhavanirodhā jātinirodho’ti susima, passasī’’ti? ‘‘Evaṃ,
bhante’’. ‘‘Upādānanirodhā bhavanirodhoti… taṇhānirodhā
upādānanirodhoti… vedanānirodhā taṇhānirodhoti… phassanirodhā
vedanānirodhoti… saḷāyatananirodhā phassanirodhoti… nāmarūpanirodhā
saḷāyatananirodhoti… viññāṇanirodhā nāmarūpanirodhoti… saṅkhāranirodhā
viññāṇanirodhoti… avijjānirodhā saṅkhāranirodhoti, susima, passasī’’ti?
‘‘Evaṃ, bhante’’.
‘‘Api pana tvaṃ, susima, evaṃ jānanto evaṃ passanto anekavihitaṃ
iddhividhaṃ paccanubhosi – ekopi hutvā bahudhā hosi, bahudhāpi hutvā eko
hosi; āvibhāvaṃ, tirobhāvaṃ, tirokuṭṭaṃ tiropākāraṃ tiropabbataṃ
asajjamāno gacchasi, seyyathāpi ākāse; pathaviyāpi ummujjanimujjaṃ
karosi, seyyathāpi udake; udakepi abhijjamāno gacchasi, seyyathāpi
pathaviyaṃ; ākāsepi pallaṅkena kamasi, seyyathāpi pakkhī sakuṇo; imepi
candimasūriye evaṃmahiddhike evaṃmahānubhāve pāṇinā parimasasi
parimajjasi, yāva brahmalokāpi kāyena vasaṃ vattesī’’ti? ‘‘No hetaṃ,
bhante’’.
‘‘Api pana tvaṃ, susima, evaṃ jānanto evaṃ passanto dibbāya sotadhātuyā
visuddhāya atikkantamānusikāya ubho sadde suṇasi dibbe ca mānuse ca ye
dūre santike cā’’ti? ‘‘No hetaṃ, bhante’’.
‘‘Api pana tvaṃ, susima, evaṃ jānanto evaṃ passanto parasattānaṃ
parapuggalānaṃ cetasā ceto paricca pajānāsi – sarāgaṃ vā cittaṃ sarāgaṃ
cittanti pajānāsi…pe… vimuttaṃ vā cittaṃ vimuttaṃ cittanti pajānāsī’’ti?
‘‘No hetaṃ, bhante’’.
‘‘Api pana tvaṃ, susima, evaṃ jānanto evaṃ passanto anekavihitaṃ
pubbenivāsaṃ anussarasi, seyyathidaṃ – ekampi jātiṃ…pe… iti sākāraṃ
sauddesaṃ anekavihitaṃ pubbenivāsaṃ anussarasī’’ti? ‘‘No hetaṃ,
bhante’’.
‘‘Api pana tvaṃ, susima, evaṃ jānanto evaṃ passanto dibbena cakkhunā
visuddhena atikkantamānusakena satte passasi cavamāne…pe… yathākammūpage
satte pajānāsī’’ti? ‘‘No hetaṃ, bhante’’.
‘‘Api pana tvaṃ, susima, evaṃ jānanto evaṃ passanto ye te santā vimokkhā
atikkamma rūpe, āruppā te kāyena phusitvā viharasī’’ti? ‘‘No hetaṃ,
bhante’’.
‘‘Ettha dāni, susima, idañca veyyākaraṇaṃ imesañca dhammānaṃ asamāpatti,
idaṃ no, susima, katha’’nti?
Atha kho āyasmā susimo bhagavato pādesu sirasā nipatitvā bhagavantaṃ
etadavoca – ‘‘accayo maṃ, bhante, accagamā yathābālaṃ yathāmūḷhaṃ
yathāakusalaṃ, yvāhaṃ evaṃ svākkhāte dhammavinaye dhammatthenako
pabbajito. Tassa me, bhante, bhagavā accayaṃ accayato paṭiggaṇhātu
āyatiṃ saṃvarāyā’’ti.
‘‘Taggha tvaṃ, susima, accayo accagamā yathābālaṃ yathāmūḷhaṃ
yathāakusalaṃ, yo tvaṃ evaṃ svākkhāte dhammavinaye dhammatthenako
pabbajito. Seyyathāpi , susima, coraṃ āgucāriṃ gahetvā rañño dasseyyuṃ –
‘ayaṃ te, deva, coro āgucārī, imassa yaṃ icchasi taṃ daṇḍaṃ paṇehī’ti.
Tamenaṃ rājā evaṃ vadeyya – ‘gacchatha, bho, imaṃ purisaṃ daḷhāya
rajjuyā pacchābāhaṃ gāḷhabandhanaṃ bandhitvā khuramuṇḍaṃ karitvā
kharassarena paṇavena rathiyāya rathiyaṃ siṅghāṭakena siṅghāṭakaṃ
parinetvā dakkhiṇena dvārena nikkhāmetvā dakkhiṇato nagarassa sīsaṃ
chindathā’ti . Tamenaṃ rañño purisā daḷhāya rajjuyā pacchābāhaṃ
gāḷhabandhanaṃ bandhitvā khuramuṇḍaṃ karitvā kharassarena paṇavena
rathiyāya rathiyaṃ siṅghāṭakena siṅghāṭakaṃ parinetvā dakkhiṇena dvārena
nikkhāmetvā dakkhiṇato nagarassa sīsaṃ chindeyyuṃ. Taṃ kiṃ maññasi,
susima, api nu so puriso tatonidānaṃ dukkhaṃ domanassaṃ
paṭisaṃvediyethā’’ti? ‘‘Evaṃ, bhante’’.
‘‘Yaṃ kho so, susima, puriso tatonidānaṃ dukkhaṃ domanassaṃ
paṭisaṃvediyetha [paṭisaṃvediyetha vā, na vā paṭisaṃvediyetha (ka.)]. Yā
evaṃ svākkhāte dhammavinaye dhammatthenakassa pabbajjā, ayaṃ tato
dukkhavipākatarā ca kaṭukavipākatarā ca, api ca vinipātāya saṃvattati.
Yato ca kho tvaṃ, susima, accayaṃ accayato disvā yathādhammaṃ paṭikarosi
taṃ te mayaṃ paṭiggaṇhāma. Vuddhi hesā, susima, ariyassa vinaye yo
accayaṃ accayato disvā yathādhammaṃ paṭikaroti, āyatiñca [āyatiṃ (syā.
kaṃ.)] saṃvaraṃ āpajjatī’’ti. Dasamaṃ.
Mahāvaggo sattamo.
Tassuddānaṃ –
Dve assutavatā vuttā, puttamaṃsena cāparaṃ;
Atthirāgo ca nagaraṃ, sammasaṃ naḷakalāpiyaṃ;
Kosambī upayanti ca, dasamo susimena cāti [dasamo vutto susīmenāti
(sī.)]. |
70. Dasame
garukatoti sabbehi devamanussehi pāsāṇacchattaṃ viya cittena garukato.
Mānitoti manena piyāyito. Pūjitoti catupaccayapūjāya pūjito. Apacitoti
nīcavuttikaraṇena apacito. Satthārañhi disvā manussā hatthikkhandhādīhi
otaranti maggaṃ denti, aṃsakūṭato sāṭakaṃ apanenti, āsanato vuṭṭhahanti
vandanti. Evaṃ so tehi apacito nāma hoti. Susimoti evaṃnāmako vedaṅgesu
kusalo paṇḍitaparibbājako. Ehi tvanti tesaṃ kira etadahosi – ‘‘samaṇo
gotamo na jātigottādīni āgamma lābhaggappatto jāto, kaviseṭṭho panesa
uttamakavitāya sāvakānaṃ ganthaṃ bandhitvā deti, taṃ te uggaṇhitvā
upaṭṭhākānaṃ upanisinnakathampi anumodanampi sarabhaññampīti evamādīni
kathenti, te tesaṃ pasannā lābhaṃ upasaṃharanti. Sace mayaṃ yaṃ samaṇo
gotamo jānāti, tato thokaṃ jāneyyāma, attano samayaṃ tattha pakkhipitvā
mayampi upaṭṭhākānaṃ katheyyāma, tato etehi lābhitarā bhaveyyāma. Ko nu
kho samaṇassa gotamassa santike pabbajitvā khippameva uggaṇhituṃ
sakkhissatī’’ti. Te evaṃ cintetvā ‘‘susimo paṭibalo’’ti disvā taṃ
upasaṅkamitvā evamāhaṃsu.
Yenāyasmā ānando tenupasaṅkamīti kasmā upasaṅkami? Evaṃ kirassa ahosi,
‘‘kassa nu kho santikaṃ gantvā ahaṃ imaṃ dhammaṃ khippaṃ laddhuṃ
sakkhissāmī’’ti? Tato cintesi – ‘‘samaṇo gotamo garu tejussado
niyamamanuyutto, na sakkā akāle upasaṅkamituṃ, aññepi bahū khattiyādayo
samaṇaṃ gotamaṃ upasaṅkamanti, tasmimpi samaye na sakkā upasaṅkamituṃ.
Sāvakesupissa sāriputto mahāpañño vipassanālakkhaṇamhi etadagge ṭhapito,
mahāmoggallāno samādhilakkhaṇasmiṃ etadagge ṭhapito, mahākassapo
dhutaṅgadharesu anuruddho dibbacakkhukesu, puṇṇo mantāṇiputto
dhammakathikesu, upālitthero vinayadharesu etadagge ṭhapito, ayaṃ pana
ānando bahussuto tipiṭakadharo, satthāpissa tattha tattha kathitaṃ
dhammaṃ āharitvā katheti, pañcasu ṭhānesu etadagge ṭhapito, aṭṭhannaṃ
varānaṃ lābhī, catūhi acchariyabbhutadhammehi samannāgato, tassa samīpaṃ
gato khippaṃ dhammaṃ laddhuṃ sakkhissāmī’’ti. Tasmā yenāyasmā ānando
tenupasaṅkami.
Yenabhagavā tenupasaṅkamīti kasmā sayaṃ apabbājetvā upasaṅkami? Evaṃ
kirassa ahosi – ‘‘ayaṃ titthiyasamaye pāṭiyekko ‘ahaṃ satthā’ti
paṭijānanto carati, pabbajitvā sāsanassa alābhāyapi parisakkeyya. Na kho
panassāhaṃ ajjhāsayaṃ ājānāmi, satthā jānissatī’’ti. Tasmā taṃ ādāya
yena bhagavā tenupasaṅkami. Tenahānanda, susimaṃ pabbājethāti satthā
kira cintesi – ‘‘ayaṃ paribbājako titthiyasamaye ‘ahaṃ pāṭiyekko
satthā’ti paṭijānamāno carati, ‘idha maggabrahmacariyaṃ carituṃ
icchāmī’ti kira vadati. Kiṃ nu kho mayi pasanno, udāhu mayhaṃ sāvakesu,
udāhu mayhaṃ vā mama sāvakānaṃ vā dhammakathāya pasanno’’ti? Athassa
ekaṭṭhānepi pasādābhāvaṃ ñatvā, ‘‘ayaṃ mama sāsane dhammaṃ thenessāmīti
pabbajati. Itissa āgamanaṃ aparisuddhaṃ; nipphatti nu kho kīdisā’’ti?
Olokento ‘‘kiñcāpi ‘dhammaṃ thenessāmī’ti pabbajati, katipāheneva pana
ghaṭetvā arahattaṃ gaṇhissatī’’ti ñatvā ‘‘tenahānanda, susimaṃ
pabbājethā’’ti āha.
Aññā byākatā hotīti te kira bhikkhū satthu santike kammaṭṭhānaṃ gahetvā
temāsaṃ vassaṃ vasantā tasmiṃyeva antotemāse ghaṭentā vāyamantā
arahattaṃ paṭilabhiṃsu. Te ‘‘paṭiladdhaguṇaṃ satthu ārocessāmā’’ti
pavāritapavāraṇā senāsanaṃ saṃsāmetvā satthu santikaṃ āgantvā attano
paṭiladdhaguṇaṃ ārocesuṃ. Taṃ sandhāyetaṃ vuttaṃ. Aññāti arahattassa
nāmaṃ. Byākatāti ārocitā. Assosīti so kira ohitasoto hutvā tesaṃ tesaṃ
bhikkhūnaṃ ṭhitaṭṭhānaṃ gacchati taṃ taṃ kathaṃ suṇitukāmo. Yena te
bhikkhū tenupasaṅkamīti kasmā upasaṅkami? Taṃ kirassa pavattiṃ sutvā
etadahosi – ‘‘aññā nāma imasmiṃ sāsane paramappamāṇaṃ sārabhūtā
ācariyamuṭṭhi maññe bhavissati, pucchitvā naṃ jānissāmī’’ti. Tasmā
upasaṅkami.
Anekavihitanti anekavidhaṃ. Iddhividhanti iddhikoṭṭhāsaṃ. Āvibhāvaṃ
tirobhāvanti āvibhāvaṃ gahetvā tirobhāvaṃ, tirobhāvaṃ gahetvā āvibhāvaṃ
kātuṃ sakkothāti pucchati. Tirokuṭṭanti parakuṭṭaṃ. Itarapadadvayepi
eseva nayo. Ummujjanimujjanti ummujjanañca nimujjanañca. Pallaṅkenāti
pallaṅkabandhanena. Kamathāti nisīdituṃ vā gantuṃ vā sakkothāti
pucchati? Pakkhī sakuṇoti pakkhayutto sakuṇo. Ayamettha saṅkhepo,
vitthārato pana imassa iddhividhassa, ito paresaṃ dibbasotādīnañca
vaṇṇanānayo visuddhimagge vuttanayena veditabboti.
Santā vimokkhāti aṅgasantatāya ceva ārammaṇasantatāya ca santā
āruppavimokkhā. Kāyena phusitvāti nāmakāyena phusitvā paṭilabhitvā.
Paññāvimuttā kho mayaṃ, āvusoti, āvuso, mayaṃ nijjhānakā sukkhavipassakā
paññāmatteneva vimuttāti dasseti. Ājāneyyāsi vā tvaṃ, āvuso susima, na
vā tvaṃ ājāneyyāsīti kasmā evamāhaṃsu? Evaṃ kira nesaṃ ahosi – ‘‘mayaṃ
imassa ajjhāsayaṃ gahetvā kathetuṃ na sakkhissāma, dasabalaṃ pana
pucchitvā nikkaṅkho bhavissatī’’ti. Dhammaṭṭhitiñāṇanti vipassanāñāṇaṃ,
taṃ paṭhamataraṃ uppajjati. Nibbāne ñāṇanti vipassanāya ciṇṇante
pavattamaggañāṇaṃ, taṃ pacchā uppajjati. Tasmā bhagavā evamāha.
Ājāneyyāsi vātiādi kasmā vuttaṃ? Vināpi samādhiṃ evaṃ
ñāṇuppattidassanatthaṃ. Idañhi vuttaṃ hoti – susima, maggo vā phalaṃ vā
na samādhinissando, na samādhiānisaṃso, na samādhissa nipphatti,
vipassanāya paneso nissando, vipassanāya ānisaṃso, vipassanāya
nipphatti, tasmā jāneyyāsi vā tvaṃ, na vā tvaṃ jāneyyāsi, atha kho
dhammaṭṭhitiñāṇaṃ pubbe, pacchā nibbāne ñāṇanti.
Idānissa paṭivedhabhabbataṃ ñatvā teparivaṭṭaṃ dhammadesanaṃ desento taṃ
kiṃ maññasi, susima? Rūpaṃ niccaṃ vā aniccaṃ vātiādimāha? Te
parivaṭṭadesanāvasāne pana thero arahattaṃ patto. Idānissa anuyogaṃ
āropento jātipaccayā jarāmaraṇanti, susima, passasītiādimāha. Api pana
tvaṃ, susimāti idaṃ kasmā ārabhi? Nijjhānakānaṃ
sukkhavipassakabhikkhūnaṃ pākaṭakaraṇatthaṃ. Ayañhettha adhippāyo – na
kevalaṃ tvameva nijjhānako sukkhavipassako, etepi bhikkhū evarūpāyevāti.
Sesaṃ sabbattha pākaṭamevāti. Dasamaṃ.
Mahāvaggo sattamo. |
1) Như vậy tôi nghe. Một thời Thế Tôn ở Ràjagaha (Vương Xá),
Veluvana (Trúc Lâm), tại chỗ nuôi dưỡng con sóc. I 2) Lúc bấy giờ Thế Tôn được cung kính, được
tôn trọng, được kính lễ, được cúng dường, được tôn sùng và Ngài nhận
được các vật dụng cúng dường như y áo, ẩm thực, sàng tọa và dược phẩm
trị bệnh. 3) Chúng Tỷ-kheo cũng được cung kính, được
tôn trọng, được kính lễ, được cúng dường, được tôn sùng và cũng nhận
được các vật cúng dường như y áo, ẩm thực, sàng tọa và dược phẩm trị
bệnh. 4) Nhưng các du sĩ ngoại đạo không được
cung kính, không được tôn trọng, không được kính lễ, không được cúng
dường, không được tôn sùng và cũng không nhận được các vật dụng cúng
dường như y áo, ẩm thực, sàng tọa và dược phẩm trị bệnh. II 5) Lúc bấy giờ du sĩ Suśma trú ở Ràjagaha
cùng với đại chúng du sĩ. 6) Rồi hội chúng du sĩ của Suśma nói với
du sĩ Suśma: -- Thưa Hiền giả Suśma, ngài hăy đi đến và
sống Phạm hạnh dưới sự chỉ dẫn của Sa-môn Gotama. Sau khi ngài học Chánh
pháp xong hăy nói lại cho chúng tôi. Sau khi chúng tôi học pháp ấy chúng
tôi sẽ nói lại với các gia chủ. Như vậy chúng tôi sẽ được cung kính,
được tôn trọng, được kính lễ, được cúng dường, được tôn sùng và chúng
tôi sẽ nhận được các vật dụng cúng dường như y áo, ẩm thực, sàng tọa và
dược phẩm trị bệnh. 7) -- Thưa vâng, các Hiền giả. Du sĩ Suśma nghe theo hội chúng của ḿnh,
liền đi đến Tôn giả Ananda; sau khi đến nói lên những lời chào đón hỏi
thăm với Tôn giả Ananda; sau khi nói lên những lời chào đón hỏi thăm
thân hữu, liền ngồi xuống một bên. III 8) Ngồi xuống một bên, du sĩ Suśma nói với
Tôn giả Ananda: -- Này Hiền giả Ananda, tôi muốn sống Phạm
hạnh trong Pháp và Luật này. 9) Rồi Tôn giả Ananda đưa du sĩ Suśma đi
đến Thế Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên. 10) Ngồi xuống một bên, Tôn giả Ananda bạch
Thế Tôn: -- Bạch Thế Tôn, du sĩ Suśma này nói như
sau: "Này Hiền giả Ananda, tôi muốn sống Phạm hạnh trong Pháp và Luật
này". 11) -- Vậy Ananda, hăy cho Suśma xuất gia. 12) Và du sĩ Suśma được xuất gia dưới sự
chỉ đạo của Thế Tôn và được thọ đại giới. 13) Lúc bấy giờ nhiều vị Tỷ-kheo ở trước
mặt Thế Tôn đă tuyên bố chánh trí như sau: "Chúng tôi biết rơ rằng:
'Sanh đă tận, Phạm hạnh đă thành, những việc nên làm đă làm, không c̣n
trở lui trạng thái này nữa.' " IV 14) Tôn giả Suśma được nghe: Nhiều Tỷ-kheo
trước mặt Thế Tôn đă tuyên bố chánh trí như sau: "Chúng tôi biết rơ
rằng: 'Sanh đă tận, Phạm hạnh đă thành, những việc nên làm đă làm, không
c̣n trở lui trạng thái này nữa.'" 15) Rồi Tôn giả Suśma đi đến các Tỷ-kheo;
sau khi đến nói lên với những Tỷ-kheo ấy những lời chào đón hỏi thăm;
sau khi nói lên những lời chào đón hỏi thăm thân hữu, liền ngồi xuống
một bên. 16) Ngồi xuống một bên, Tôn giả Suśma nói
với các Tỷ-kheo ấy: -- Có đúng sự thật chăng, chư Tôn giả ở
trước mặt Thế Tôn đă tuyên bố chánh trí như sau: "Chúng con biết rơ
rằng: 'Sanh đă tận, Phạm hạnh đă thành, những việc nên làm đă làm, không
c̣n trở lui trạng thái này nữa'"? -- Thưa có vậy, này Hiền giả. 17) -- Nhưng, chư Tôn giả biết như vậy,
thấy như vậy chắc chứng được nhiều loại thần thông khác nhau: Một thân
hiện ra nhiều thân, nhiều thân hiện ra một thân; hiện h́nh biến h́nh đi
ngang qua vách, qua tường, qua núi như đi ngang hư không; độn thổ trồi
lên ngang qua đất liền như ở trong nước; đi trên nước không ch́m như đi
trên đất liền; ngồi kiết-già đi trên hư không như con chim; với bàn tay
chạm và rờ vào mặt trăng và mặt trời, những vật có oai lực, đại oai thần
như vậy. Có thể sử dụng thân một cách tự tại cho đến cơi Phạm thiên? -- Thưa không phải vậy, này Hiền giả. 18) -- Vậy có phải chư Tôn giả biết như
vậy, thấy như vậy, chứng được thiên nhĩ thông thanh tịnh siêu nhân, có
thể nghe hai loại tiếng: chư Thiên và loài Người, xa và gần? -- Thưa không phải vậy, này Hiền giả. 19) -- Vậy có phải chư Tôn giả biết như
vậy, thấy như vậy, với tâm của ḿnh biết được tâm của các chúng sanh
khác, các loài Người khác: Tâm có tham biết là tâm có tham; tâm không
tham biết là tâm không tham; tâm có sân biết là tâm có sân; tâm không
sân biết là tâm không sân; tâm có si biết là tâm có si; tâm không si
biết là tâm không si; tâm chuyên chú biết là tâm chuyên chú; tâm tán
loạn biết là tâm tán loạn. Đại hành tâm biết là đại hành tâm; không phải
đại hành tâm biết không phải là đại hành tâm. Tâm chưa vô thượng biết là
tâm chưa vô thượng; tâm vô thượng biết là tâm vô thượng. Tâm Thiền định
biết là tâm Thiền định; tâm không Thiền định biết là tâm không Thiền
định. Tâm giải thoát biết là tâm giải thoát; tâm không giải thoát biết
là tâm không giải thoát? -- Thưa không phải vậy, này Hiền giả. 20) -- Vậy có phải chư Tôn giả biết như
vậy, thấy như vậy, nhớ được nhiều đời quá khứ. Như một đời, hai đời, ba
đời, bốn đời, năm đời, mười đời, hai mươi đời, ba mươi đời, bốn mươi
đời, năm mươi đời, một trăm đời, hai trăm đời, một ngàn đời, một trăm
ngàn đời, nhiều hoại kiếp, nhiều thành kiếp, nhiều hoại và thành kiếp.
Vị ấy nhớ rằng: "Tại chỗ kia ta có tên như thế này, ḍng họ như thế này,
giai cấp như thế này, thọ khổ lạc như thế này, tuổi thọ đến mức như thế
này. Sau khi chết tại chỗ kia, ta được sanh ra tại chỗ nọ. Tại chỗ ấy,
ta có tên như thế này, ḍng họ như thế này, tuổi thọ đến mức như thế
này. Sau khi chết tại chỗ nọ, ta được sanh ra ở đây". Như vậy, chư Tôn
giả nhớ đến nhiều đời sống quá khứ cùng với các nét đại cương và các chi
tiết? -- Thưa không phải vậy, này Hiền giả. 21) -- Vậy có phải chư Tôn giả biết như
vậy, thấy như vậy, với thiên nhăn thanh tịnh siêu nhân, thấy sự sống và
chết của chúng sanh. Chư Tôn giả biết rơ rằng chúng sanh, người hạ liệt
kẻ cao sang, người đẹp đẽ kẻ thô xấu, người may mắn kẻ bất hạnh đều do
hạnh nghiệp của họ. Những chúng sanh này làm những ác hạnh về thân, làm
những ác hạnh về lời nói, những ác hạnh về ư, phỉ báng các bậc Thánh,
theo tà kiến, tạo các nghiệp theo tà kiến. Những người này sau khi thân
hoại mạng chung phải sanh vào cơi dữ, ác thú, đọa xứ, địa ngục. C̣n
những chúng sanh này làm những thiện hạnh về thân, làm những thiện hạnh
về lời nói, làm những thiện hạnh về ư, không phỉ báng các bậc Thánh,
theo chánh kiến, tạo các nghiệp theo chánh kiến. Những người ấy sau khi
thân hoại mạng chung được sanh lên các thiện thú, cơi trời, trên đời
này. Như vậy, với thiên nhăn thanh tịnh siêu nhân, các vị thấy sự sống
chết của chúng sanh. Các vị biết rơ rằng chúng sanh người hạ liệt kẻ cao
sang, người đẹp đẽ kẻ thô xấu, người may mắn kẻ bất hạnh, đều do hạnh
nghiệp của họ? -- Thưa không phải vậy, này Hiền giả. 22) -- Vậy có phải chư Tôn giả biết như
vậy, thấy như vậy, sau khi vượt khỏi Sắc giới, thân cảm xúc Vô sắc giới,
an trú vào tịch tịnh giải thoát? -- Thưa không phải vậy, này Hiền giả. 23) -- Hay ở đây, có phải chư Tôn giả vừa
trả lời như vậy, vừa không chứng được các pháp này? 24) --Này Hiền giả, không có chứng được ǵ. 25) -- Như thế nào? -- Thưa Hiền giả Suśma, chúng tôi chứng
được tuệ giải thoát. 26) -- Tôi không biết được ư nghĩa một cách
rộng răi lời nói vắn tắt này của chư Tôn giả. Lành thay nếu được chư Tôn
giả nói lên cho tôi, để tôi có thể hiểu ư nghĩa một cách rộng răi lời
nói vắn tắt này của chư Tôn giả! 27) -- Này Hiền giả Suśma, dù cho Ông có
biết hay Ông không biết, chúng tôi chứng được tuệ giải thoát. V 28) Rồi Tôn giả Suśma từ chỗ ngồi đứng dậy
và đi đến Thế Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn và ngồi xuống một bên. 29) Ngồi xuống một bên, Tôn giả Suśma
tŕnh bày lên Thế Tôn tất cả câu chuyện với các Tỷ-kheo ấy. 30) -- Này Suśma, trước hết là trí về pháp
trú, sau là trí về Niết-bàn. 31) -- Bạch Thế Tôn, con không hiểu được ư
nghĩa một cách rộng răi lời nói vắn tắt này của Thế Tôn. Bạch Thế Tôn,
lành thay nếu Thế Tôn nói lên cho con để con có thể hiểu ư nghĩa một
cách rộng răi, lời nói vắn tắt này của Thế Tôn! 32) -- Này Suśma, dù cho Ông có biết hay
Ông không có biết, trước hết là trí về pháp trú, sau là trí về Niết-bàn.
Này Suśma, Ông nghĩ thế nào? Sắc là thường hay vô thường? -- Là vô thường, bạch Thế Tôn? 33) -- Cái ǵ vô thường là khổ hay lạc? -- Là khổ, bạch Thế Tôn. -- Cái ǵ vô thường, khổ, chịu sự biến
hoại, có hợp lư chăng khi chúng ta quán vật ấy là: "Cái này là của tôi,
cái này là tôi, cái này là tự ngă của tôi"? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 34) -- Thọ là thường hay vô thường? -- Vô thường, bạch Thế Tôn. 35) -- Tưởng là thường hay vô thường? -- Vô thường, bạch Thế Tôn. 36) -- Các hành là thường hay vô thường? -- Vô thường, bạch Thế Tôn. 37) -- Thức là thường hay vô thường? -- Vô thường, bạch Thế Tôn. -- Cái ǵ vô thường là khổ hay lạc? -- Là khổ, bạch Thế Tôn. -- Cái ǵ vô thường, khổ, chịu sự biến
hoại, có hợp lư chăng nếu chúng ta quán vật ấy là: "Cái này là của tôi,
cái này là tôi, cái này là tự ngă của tôi"? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 38) -- Do vậy, này Suśma, cái ǵ thuộc sắc
pháp quá khứ, vị lai hay hiện tại, nội hay ngoại, thô hay tế, liệt hay
thắng, xa hay gần, tất cả sắc pháp cần phải được quán như chơn như sau:
"Cái này không phải của tôi, cái này không phải là tôi, cái này không
phải tự ngă của tôi". 39) Cái ǵ thuộc thọ quá khứ, vị lai hay
hiện tại... (như trên)... 40) Cái ǵ thuộc tưởng quá khứ, vị lai hay
hiện tại... (như trên)... 41) Cái ǵ thuộc hành quá khứ, vị lai hay
hiện tại... (như trên)... 42) Cái ǵ thuộc thức quá khứ, vị lai hay
hiện tại, nội hay ngoại, thô hay tế, liệt hay thắng, xa hay gần, tất cả
thức cần phải quán như chơn với chánh trí tuệ như sau: "Cái này không
phải của tôi, cái này không phải là tôi, cái này không phải tự ngă của
tôi". 43) Này Suśma, thấy như vậy, vị Đa văn
Thánh đệ tử nhàm chán đối với sắc, nhàm chán đối với thọ, nhàm chán đối
với tưởng, nhàm chán đối với các hành, nhàm chán đối với thức. Do nhàm
chán, vị ấy ly tham. Do ly tham, vị ấy giải thoát. Trong sự giải thoát,
trí khởi lên biết rằng: "Ta đă giải thoát". Vị ấy biết rơ: "Sanh đă tận,
Phạm hạnh đă thành, những việc nên làm đă làm, không c̣n trở lui trạng
thái này nữa". Này Suśma, Ông có thấy chăng: "Do duyên sanh, già chết
sanh khởi"? -- Thưa vâng, bạch Thế Tôn. 44) ... 45) -- "Do duyên thủ, hữu sanh khởi?" Này
Suśma, Ông có thấy chăng? -- Thưa có, bạch Thế Tôn. 46) -- Này Suśma, Ông có thấy chăng: "Do
duyên ái, thủ sanh khởi"? -- Thưa có, bạch Thế Tôn. 47) -- "Do duyên thọ, ái sanh khởi. Do
duyên xúc, thọ sanh khởi. Do duyên sáu xứ, thọ sanh khởi. Do duyên danh
sắc, sáu xứ sanh khởi. Do duyên thức, danh sắc sanh khởi. Do duyên hành
thức sanh khởi. Do duyên vô minh, hành sanh khởi". Này Suśma, Ông có
thấy chăng? -- Thưa có, bạch Thế Tôn. 48) -- "Do sanh diệt, già chết diệt", này
Suśma, Ông có thấy chăng? -- Thưa có, bạch Thế Tôn. 49) -- "Do hữu diệt, nên sanh diệt", này
Suśma, Ông có thấy chăng? -- Thưa có, bạch Thế Tôn. 50) -- "Do thủ diệt, nên hữu diệt. Do ái
diệt nên thủ diệt. Do thọ diệt nên ái diệt. Do xúc diệt nên thọ diệt. Do
sáu xứ diệt nên xúc diệt. Do danh sắc diệt, nên sáu xứ diệt. Do thức
diệt, nên danh sắc diệt. Do hành diệt nên thức diệt. Do vô minh diệt,
nên hành diệt!". Này Suśma, Ông có thấy chăng? -- Thưa có, bạch Thế Tôn. 51) -- Nhưng này, biết như vậy, thấy như
vậy, Ông có chứng được các thần thông nhiều loại sai khác: Một thân hiện
ra nhiều thân; nhiều thân hiện ra một thân; hiện h́nh, biến h́nh đi
ngang qua vách, qua tường, qua núi như đi ngang hư không; độn thổ, trồi
lên ngang qua đất liền như ở trong nước; đi trên nước không ch́m như đi
trên đất liền; ngồi kiết-già đi trên hư không như con chim; với bàn tay
chạm và rờ mặt trăng và mặt trời, những vật có đại oai lực, đại oai thần
như vậy. Có thể sử dụng thân một cách tự tại cho đến cơi Phạm thiên? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 52) -- Này Suśma, có phải biết như vậy,
thấy như vậy, với thiên nhĩ thanh tịnh siêu nhân, Ông có thể nghe hai
loại tiếng, tiếng chư Thiên và tiếng loài Người, tiếng xa và tiếng gần? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 53) -- Này Suśma, có phải biết như vậy,
thấy như vậy, với tâm của ḿnh biết được tâm của chúng sanh sai khác,
của loài Người sai khác. Với tâm có tham, Ông biết được tâm có tham...
với tâm không giải thoát, Ông biết được là tâm không giải thoát; với tâm
giải thoát, Ông biết được là tâm giải thoát? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 54) -- Này Suśma, có phải biết như vậy,
thấy như vậy, Ông có thể nhớ được nhiều đời quá khứ sai khác. Như một
đời... (như trên)... Ông có thể nhớ được nhiều đời quá khứ sai khác cùng
với các nét đại cương và các chi tiết? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 55) -- Này Suśma, nhưng biết như vậy, thấy
như vậy, với thiên nhăn thanh tịnh siêu nhân, Ông có thể thấy các chúng
sanh chết đi sanh lại... Ông có thể biết các chúng sanh tùy theo hạnh
nghiệp của họ? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 56) -- Này Suśma, nhưng biết như vậy, thấy
như vậy, có phải sau khi vượt khỏi các sắc pháp, với thân cảm thọ vô sắc
pháp Ông an trú với tịch tịnh giải thoát? -- Thưa không, bạch Thế Tôn. 57) -- Nay ở đây, này Suśma, với câu trả
lời như vậy, với những pháp này không chứng được, này Suśma, có phải
Ông không làm được điều này? VI 58) Rồi Tôn giả Suśma cúi đầu đảnh lễ chân
Thế Tôn và bạch Thế Tôn: -- Một tội lỗi con đă vi phạm, bạch Thế
Tôn, v́ ngu đần, v́ si mê, v́ bất thiện. Con đă xuất gia như một người
ăn trộm pháp trong Pháp và Luật khéo giảng này. Bạch Thế Tôn, mong Thế
Tôn chấp nhận con tội lỗi này là một tội lỗi để con ngăn ngừa trong
tương lai! 59) -- Này Suśma, thật sự Ông đă phạm tội,
v́ ngu đần, v́ si mê, v́ bất thiện, Ông đă xuất gia như người ăn trộm
pháp trong Pháp và Luật khéo giảng này. 60) Ví như, này Suśma, người ta bắt được
một người ăn trộm, một người phạm tội, dắt đến cho vua và thưa: "Thưa
Đại vương, đây là người ăn trộm, người phạm tội. Đại vương hăy gia phạt
người ấy theo h́nh phạt nào như Đại vương muốn". Vua ấy nói như sau:
"Các Ông hăy đem người này, lấy dây thật chắc trói cánh tay người này
thật chặt về phía sau, cạo đầu người ấy đi, dắt người ấy đi xung quanh
trên một xe nhỏ với một cái trống, đi từ đường này tới đường khác, từ
ngă ba này đến ngă ba khác, dắt người ấy ra khỏi cửa thành phía Nam, và
hăy chặt đầu người ấy tại thành phía Nam". Những người kia vâng theo lời vua dạy, lấy
dây thật chắc trói cánh tay người ấy thật chặt về phía sau, cạo trọc
đầu, dắt người ấy đi xung quanh trên một xe nhỏ với một cái trống, đi từ
đường này tới đường khác, từ ngă ba này tới ngă ba khác, dắt người ấy ra
khỏi cửa thành phía Nam, và chặt đầu người ấy tại thành phía Nam. 61) Này Suśma, Ông nghĩ thế nào? Người ấy
do nhân duyên như vậy có cảm thọ khổ ưu hay không? -- Thưa có, bạch Thế Tôn. 62) -- Này Suśma, dù cho người ấy do nhân
duyên như vậy cảm thọ khổ ưu, hay không cảm thọ khổ ưu, thời sự xuất gia
với tư cách ăn trộm pháp trong Pháp và Luật khéo thuyết này, do nhân
duyên ấy phải rơi vào và chịu đựng khổ báo c̣n kịch liệt hơn và quả báo
c̣n đau đớn hơn. 63) Này Suśma, Ông thấy phạm tội là phạm
tội và như pháp phát lộ, nên Ta chấp nhận tội ấy cho Ông. Này Suśma,
như vậy Luật của bậc Thánh được tăng trưởng, khi thấy được phạm tội là
phạm tội và như pháp phát lộ để ngăn giữ trong tương lai. |
8.
Samaṇabrāhmaṇavaggo |
8.
Samaṇabrāhmaṇavaggo |
VIII. Sa Môn, Bà La
Môn: Phẩm Thứ Tám |
1. Jarāmaraṇasuttaṃ |
1.
Jarāmaraṇasuttādivaṇṇanā |
71. I. Sa Môn, Bà
La Môn (Tạp 14.12-3, Sa-môn, Bà-la-môn, Đại 2,99b) (S.ii,129) |
71. Evaṃ me
sutaṃ – ekaṃ samayaṃ bhagavā sāvatthiyaṃ viharati jetavane
anāthapiṇḍikassa ārāme. Tatra kho bhagavā…pe… ‘‘ye hi keci, bhikkhave ,
samaṇā vā brāhmaṇā vā jarāmaraṇaṃ nappajānanti, jarāmaraṇasamudayaṃ
nappajānanti, jarāmaraṇanirodhaṃ nappajānanti, jarāmaraṇanirodhagāminiṃ
paṭipadaṃ nappajānanti, na me te, bhikkhave, samaṇā vā brāhmaṇā vā
samaṇesu vā samaṇasammatā brāhmaṇesu vā brāhmaṇasammatā, na ca pana te
āyasmanto sāmaññatthaṃ vā brahmaññatthaṃ vā diṭṭheva dhamme sayaṃ
abhiññā sacchikatvā upasampajja viharanti.
‘‘Ye ca kho keci, bhikkhave, samaṇā vā brāhmaṇā vā jarāmaraṇaṃ
pajānanti…pe… paṭipadaṃ pajānanti, te kho me, bhikkhave, samaṇā vā
brāhmaṇā vā samaṇesu ceva samaṇasammatā brāhmaṇesu ca brāhmaṇasammatā,
te ca panāyasmanto sāmaññatthañca brahmaññatthañca diṭṭheva dhamme sayaṃ
abhiññā sacchikatvā upasampajja viharantī’’ti. (Suttanto eko). Paṭhamaṃ. |
71-72.
Samaṇabrāhmaṇavagge jarāmaraṇādīsu ekekapadavasena ekekaṃ katvā ekādasa
suttāni vuttāni, tāni uttānatthānevāti.
Samaṇabrāhmaṇavaggo aṭṭhamo. |
1) Như vầy tôi nghe. Một thời Thế Tôn trú ở Sàvatthi, tại
Jetavana, ở vườn ông Anàthapindika. 2) Ở đây Thế Tôn... 3) -- Này các Tỷ-kheo, những Sa-môn hay
Bà-la-môn nào không biết già chết, không biết già chết tập khởi, không
biết già chết đoạn diệt, không biết con đường đưa đến già chết đoạn
diệt. Này các Tỷ-kheo, những Sa-môn hay Bà-la-môn ấy, giữa các Sa-môn
không được chấp nhận là Sa-môn, hay giữa các Bà-la-môn không được chấp
nhận là Bà-la-môn; và những Tôn giả ấy không tự ḿnh với thắng trí đạt
được, chứng được và an trú trong hiện tại mục đích Sa-môn hạnh và mục
đích Bà-la-môn hạnh. 4) Và này các Tỷ-kheo, những Sa-môn hay
Bà-la-môn nào biết già chết... (như trên)... biết con đường đưa đến già
chết đoạn diệt. Này các Tỷ-kheo, những Sa-môn hay Bà-la-môn ấy, giữa các
Sa-môn được chấp nhận là Sa-môn, hay giữa các Bà-la-môn được chấp nhận
là Bà-la-môn; và những Tôn giả ấy tự ḿnh với thắng trí đạt được, chứng
được và an trú ngay trong hiện tại mục đích Sa-môn hạnh và mục đích
Bà-la-môn hạnh. |
2-11.
Jātisuttādidasakaṃ |
|
|
72.
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… jātiṃ nappajānanti…pe….
(3) Bhavaṃ nappajānanti…pe….
(4) Upādānaṃ nappajānanti…pe….
(5) Taṇhaṃ nappajānanti…pe….
(6) Vedanaṃ nappajānanti…pe….
(7) Phassaṃ nappajānanti…pe….
(8) Saḷāyatanaṃ nappajānanti…pe….
(9) Nāmarūpaṃ nappajānanti…pe….
(10) Viññāṇaṃ nappajānanti…pe….
(11) ‘‘Saṅkhāre nappajānanti, saṅkhārasamudayaṃ nappajānanti,
saṅkhāranirodhaṃ nappajānanti, saṅkhāranirodhagāminiṃ paṭipadaṃ
nappajānanti…pe… saṅkhāre pajānanti…pe… sayaṃ abhiññā sacchikatvā
upasampajja viharantī’’ti. Ekādasamaṃ.
Samaṇabrāhmaṇavaggo aṭṭhamo.
Tassuddānaṃ –
Paccayekādasa vuttā, catusaccavibhajjanā;
Samaṇabrāhmaṇavaggo, nidāne bhavati aṭṭhamo.
Vagguddānaṃ –
Buddho āhāro dasabalo, kaḷāro gahapatipañcamo;
Dukkhavaggo mahāvaggo, aṭṭhamo samaṇabrāhmaṇoti. |
71-72.
Samaṇabrāhmaṇavagge jarāmaraṇādīsu ekekapadavasena ekekaṃ katvā ekādasa
suttāni vuttāni, tāni uttānatthānevāti.
Samaṇabrāhmaṇavaggo aṭṭhamo. |
72-80. (II-X). ... Trú ở Sàvatthi. Họ không biết sanh... Họ không biết hữu... Họ không biết thủ... Họ không biết ái... Họ không biết thọ... Họ không biết xúc... Họ không biết sáu xứ... Họ không biết danh sắc...
Họ không biết thức...
XI. (S.ii,130) Họ không biết hành... Họ không biết hành
tập khởi, họ không biết hành đoạn diệt, họ không biết con đường đưa đến
hành đoạn diệt.... .. tự ḿnh với thắng trí đạt được, chứng được và an
trú ngay trong hiện tại mục đích Sa-môn hạnh và mục đích Bà-la-môn hạnh.
|
9. Antarapeyyālaṃ |
9. Antarapeyyālaṃ |
IX. Trung Lược Phẩm |
Sāvatthiyaṃ viharati…pe… |
|
...Trú ở Sàvatthi. |
1. Satthusuttaṃ |
1.
Satthusuttādivaṇṇanā |
I. Đạo Sư...
(S.ii,130) |
73.
‘‘jarāmaraṇaṃ, bhikkhave, ajānatā apassatā yathābhūtaṃ jarāmaraṇe
yathābhūtaṃ ñāṇāya satthā pariyesitabbo; jarāmaraṇasamudayaṃ ajānatā
apassatā yathābhūtaṃ jarāmaraṇasamudaye yathābhūtaṃ ñāṇāya satthā
pariyesitabbo; jarāmaraṇanirodhaṃ ajānatā apassatā yathābhūtaṃ
jarāmaraṇanirodhe yathābhūtaṃ ñāṇāya satthā pariyesitabbo;
jarāmaraṇanirodhagāminiṃ paṭipadaṃ ajānatā apassatā yathābhūtaṃ
jarāmaraṇanirodhagāminiyā paṭipadāya yathābhūtaṃ ñāṇāya satthā
pariyesitabbo’’ti. (Suttanto eko). Paṭhamaṃ.
(Sabbesaṃ peyyālo evaṃ vitthāretabbo) |
73. Ito paraṃ
‘‘satthā pariyesitabbo’’tiādinayappavattā dvādasa antarapeyyālavaggā
nāma honti. Te sabbepi tathā tathā bujjhanakānaṃ veneyyapuggalānaṃ
ajjhāsayavasena vuttā. Tattha satthāti buddho vā hotu sāvako vā, yaṃ
nissāya maggañāṇaṃ labhati, ayaṃ satthā nāma, so pariyesitabbo. Sikkhā
karaṇīyāti tividhāpi sikkhā kātabbā. Yogādīsu yogoti payogo. Chandoti
kattukamyatākusalacchando. Ussoḷhīti sabbasahaṃ adhimattavīriyaṃ.
Appaṭivānīti anivattanā. Ātappanti kilesatāpanavīriyameva. Sātaccanti
satatakiriyaṃ. Satīti jarāmaraṇādivasena catusaccapariggāhikā sati.
Sampajaññanti tādisameva ñāṇaṃ. Appamādoti saccabhāvanāya appamādo.
Sesaṃ sabbattha uttānamevāti.
Antarapeyyālo navamo.
Nidānasaṃyuttavaṇṇanā niṭṭhitā. |
1) -- Này các Tỷ-kheo, đối với ai không như
thật biết và thấy già chết, người ấy cần phải t́m đến bậc Đạo Sư để có
như thật trí đối với già chết. Đối với ai không như thật biết và thấy
già chết tập khởi, người ấy cần phải t́m đến bậc Đạo Sư để có như thật
trí đối với già chết tập khởi. Đối với ai không như thật biết và thấy
già chết đoạn diệt, người ấy cần phải t́m đến bậc Đạo Sư để có như thật
trí đối với già chết đoạn diệt. Đối với ai không như thật biết và thấy
con đường đưa đến già chết đoạn diệt, người ấy cần phải t́m đến bậc Đạo
Sư để có như thật trí đối với con đường đưa đến già chết đoạn diệt. 2) Này các Tỷ-kheo, đối với ai không như
thật biết và thấy sanh... 3) Này các Tỷ-kheo,. .. không như thật biết
và thấy hữu... 4) Này các Tỷ-kheo... không như thật biết
và thấy thủ... 5) Này các Tỷ-kheo... không như thật biết
và thấy ái... 6) Này các Tỷ-kheo... không như thật biết
và thấy thọ... 7) Này các Tỷ-kheo... không như thật biết
và thấy xúc... 8) Này các Tỷ-kheo... không như thật biết
và thấy sáu xứ... 9) Này các Tỷ-kheo... không như thật biết
và thấy danh sắc... 10) Này các Tỷ-kheo... không như thật biết
và thấy thức... 11) Này các Tỷ-kheo, đối với ai không như
thật biết và thấy hành, người ấy cần phải t́m đến bậc Đạo Sư để có như
thật trí đối với các hành. Đối với ai không như thật biết và thấy các
hành tập khởi, người ấy cần phải t́m đến bậc Đạo Sư để có như thật trí
đối với các hành tập khởi. Đối với ai không như thật biết và thấy các
hành đoạn diệt, người ấy cần phải t́m đến bậc Đạo Sư để có như thật trí
đối với các hành đoạn diệt. Đối với ai không như thật biết và thấy con
đường đưa đến hành đoạn diệt, người ấy cần phải t́m đến bậc Đạo Sư để có
như thật trí đối với con đường đưa đến các hành đoạn diệt. |
2-11. Dutiyasatthusuttādidasakaṃ |
|
|
(2) Jātiṃ , bhikkhave, ajānatā apassatā yathābhūtaṃ…pe….
(3) Bhavaṃ, bhikkhave, ajānatā apassatā yathābhūtaṃ…pe….
(4) Upādānaṃ, bhikkhave, ajānatā apassatā yathābhūtaṃ…pe….
(5) Taṇhaṃ, bhikkhave, ajānatā apassatā yathābhūtaṃ…pe….
(6) Vedanaṃ, bhikkhave, ajānatā apassatā yathābhūtaṃ…pe….
(7) Phassaṃ, bhikkhave, ajānatā apassatā yathābhūtaṃ…pe….
(8) Saḷāyatanaṃ , bhikkhave, ajānatā apassatā yathābhūtaṃ…pe….
(9) Nāmarūpaṃ, bhikkhave, ajānatā apassatā yathābhūtaṃ…pe….
(10) Viññāṇaṃ, bhikkhave, ajānatā apassatā yathābhūtaṃ…pe….
(11) ‘‘Saṅkhāre, bhikkhave, ajānatā apassatā yathābhūtaṃ saṅkhāresu
yathābhūtaṃ ñāṇāya satthā pariyesitabbo; saṅkhārasamudayaṃ ajānatā
apassatā yathābhūtaṃ saṅkhārasamudaye yathābhūtaṃ ñāṇāya satthā
pariyesitabbo; saṅkhāranirodhaṃ ajānatā apassatā yathābhūtaṃ
saṅkhāranirodhe yathābhūtaṃ ñāṇāya satthā pariyesitabbo;
saṅkhāranirodhagāminiṃ paṭipadaṃ ajānatā apassatā yathābhūtaṃ
saṅkhāranirodhagāminiyā paṭipadāya yathābhūtaṃ ñāṇāya satthā
pariyesitabbo’’ti. Ekādasamaṃ.
(Sabbesaṃ catusaccikaṃ kātabbaṃ). |
II. Học Tập (Tạp
15.4 Tu Tập, Đại 2,101b) (S.ii,131) ... Này các Tỷ-kheo, đối với ai không như
thật biết và thấy già chết, người ấy cần phải học tập để có như thật trí
đối với già chết...(I.11) III. Tu Tập (Yoga)
(Tạp 15.5, Tam-ma-đề, Đại 2,101b) (S.ii,131) ... Này các Tỷ-kheo, đối với ai không như
thật biết và thấy già chết, người ấy cần phải tu tập để có như thật trí
đối với già chết...(I.11) IV. Dục (S.ii,132) ... Dục cần phải thực hành...(I.11) V. Nỗ Lực (S.ii,132) ... Nỗ lực cần phải thực hành...(I.11) VI. Bất Thối Chuyển (S.ii,132) ... Bất thối chuyển cần phải thực
hành...(I.11) VII. Nhiệt Tâm (S.ii,132) ... Nhiệt tâm cần phải thực hành...(I.11) VIII. Tinh Tấn (S.ii,132) ... Tinh tấn cần phải thực hành...(I.11) IX. Kiên Tŕ (S.ii,132) ... Kiên tŕ cần phải thực hành...(I.11) X. Chánh Niệm (S.ii,132) ... Chánh niệm cần phải thực hành...(I.11) XI. Chánh Tri (S.ii,132) ... Chánh tri cần phải thực hành...(I.11) XII. Không Phóng Dật (S.ii,132) ... Không phóng dật cần phải thực hành...
(I.11) |
|
2-12. Sikkhāsuttādipeyyālaekādasakaṃ |
||
(2) ‘‘Jarāmaraṇaṃ , bhikkhave, ajānatā apassatā yathābhūtaṃ jarāmaraṇe
yathābhūtaṃ ñāṇāya sikkhā karaṇīyā.
(Peyyālo. Catusaccikaṃ kātabbaṃ).
(3) Jarāmaraṇaṃ, bhikkhave, ajānatā…pe… yogo karaṇīyo…pe….
(4) Jarāmaraṇaṃ, bhikkhave, ajānatā…pe… chando karaṇīyo…pe….
(5) Jarāmaraṇaṃ, bhikkhave, ajānatā…pe… ussoḷhī karaṇīyā…pe….
(6) Jarāmaraṇaṃ , bhikkhave, ajānatā…pe… appaṭivānī karaṇīyā…pe….
(7) Jarāmaraṇaṃ, bhikkhave, ajānatā…pe… ātappaṃ karaṇīyaṃ…pe….
(8) Jarāmaraṇaṃ, bhikkhave, ajānatā…pe… vīriyaṃ karaṇīyaṃ…pe….
(9) Jarāmaraṇaṃ, bhikkhave, ajānatā…pe… sātaccaṃ karaṇīyaṃ…pe….
(10) Jarāmaraṇaṃ, bhikkhave, ajānatā…pe… sati karaṇīyā…pe….
(11) Jarāmaraṇaṃ, bhikkhave, ajānatā…pe… sampajaññaṃ karaṇīyaṃ…pe….
(12) Jarāmaraṇaṃ, bhikkhave, ajānatā…pe… appamādo karaṇīyo…pe….
Antarapeyyālo navamo.
Tassuddānaṃ –
Satthā sikkhā ca yogo ca, chando ussoḷhipañcamī;
Appaṭivāni ātappaṃ, vīriyaṃ sātaccamuccati;
Sati ca sampajaññañca, appamādena dvādasāti.
Suttantā antarapeyyālā niṭṭhitā.
Pare te dvādasa honti, suttā dvattiṃsa satāni;
Catusaccena te vuttā, peyyālaantaramhi yeti [peyyālā antaramhi yeti (sī.
syā. kaṃ.)].
Antarapeyyālesu uddānaṃ samattaṃ.
Nidānasaṃyuttaṃ samattaṃ. |
Mục Lục Tương Ưng Bộ Kinh PaliViệt
Phân đoạn song ngữ: Tỉnh Thức
Updated 10-5-2019